Chap 19:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi, nhận được tin nhắn của Yesung và Donghae, thì Eunhyuk và Ryeowook tới resot, đột nhiên thì diện cúp tối om không thấy được gì hết. Eunhyuk và Ryeowook đang bắt đầu cảm thấy lo lắng, thì bỗng từ đâu cũng có hai bàn tay kéo hai người đi.

Đi được một đoạn thì hai người đó bỗng nhiên dừng lại, và đèn trong resot cũng sáng trở lại. Lúc này, Eunhyuk và Ryeowook, không biết nói gì luôn. Vì trước mặt của hai người là, một đoạn video của Donghae và Yesung tỏ tình với hai cậu chàng.

Đột nhiên, đoạn video ấy tắt phụp. Cả hai còn đang ngơ ngác, thì Donghae và Yesung xuất hiện trên tay của hai người là một bó hoa hồng. Hai anh chàng bước tới, đưa bó hoa ra trước mặt Eunhyuk và Ryewook. Eunhyuk và Ryewook nhận lấy bó hoa, nước mắt thi nhau rơi xuống ướt đẫm gương mặt. Donghae và Yesung nhẹ nhàng nắm lấy tay người yêu, rồi quỳ xuống một chân lấy trong túi ra một cái hộp nhung. Trong đó, là một chiếc nhẫn cưới được thiết kế rất tinh xảo.

"Với thế giới rộng lớn này, anh với em thật là nhỏ bé. Nhưng với hai tâm hồn đồng điệu của chúng ta có thể bao phủ được cả thế giới này. Em có đồng ý làm vợ anh không?"- Donghae đưa chiếc nhẫn ra trước mặt Eunhyuk.

"Anh đã có tất cả những gì anh muốn, nhưng anh chỉ thiếu mình em. Em đồng ý làm vợ anh nha"- Yesung cũng đưa chiếc nhẫn ra trước mặt Ryeowook.

"Em đồng ý"- cả hai ôm chầm lấy Yesung và Donghae.

Donghae và Yesung nghe xong, liền lấy chiếc nhẫn đeo vào tay vợ tương lai của mình. Đột nhiên, từ màn hình tivi phát lên bài Marry U. Eunhyuk và Ryeowook đỏ mặt, đánh yêu vào ngực đức lang quân của mình. Donghae và Yesung phì cười, liền lập tức hôn lên mối của hai cậu chàng như một dấu ấn chứng thực tình yêu của mình.

-----Hai tháng sau-----

Tại một nhà hàng cực kì sang trọng, bên ngoài đại sảnh khách mời bắt đầu tới đông dần. Từ ngoài cổng thảm đỏ trải dài dẫn vào lễ đường, hai bên là những bó hoa hồng xanh, đỏ trắng xen kẻ lẫn nhau. Hai bên cổng cưới được trang trí bằng hoa hồng trắng, thể hiện cho một tình yêu trong sáng chân thành.

Những khách mời đến dự hôn lễ, ai cũng khoác lên người những bộ cánh đắt tiền. Các vị phu nhân và các cô con gái của các vị chủ tịch trong giới kinh doanh, không ngừng trầm trồ khen ngợi vẻ đẹp của mấy anh em nhà Cho gia.

Lee Teuk và KangIn thì lo tiếp những đối tác, cũng mệt bở hơi tay. Ai cũng xuýt xoa khen ngợi vẻ đẹp của Cho phu nhân, và Cho chủ tịch. Thậm chí có mấy mệnh phụ phu nhân, còn tiếc nuối vì ngày xưa mình không có cơ hội 'nâng khăn sửa túi' KangIn. Khiến Lee Teuk đứng bên cạnh, lâu lâu phải thả sát khí để ngăn máu đa tình của ông chồng mình.

Donghae và Yesung đứng tiếp khách tới dự hôn lễ của mình, mà cứ lâu lâu huýt cùi chỏ nhau hất mặt về phía Kyuhyun đang bị mấy cô tiểu thư vây quanh. Đứng bên cạnh là Zhoumi thì bị mấy chàng công tử làm quen, tình hình cũng chẳng khác Kyuhyun là bao nhiêu, nhưng cậu vẫn an toàn trốn thoát, chỉ có anh là còn bị bao vây.

Còn Siwon cũng thê thảm không gì anh với cậu, Siwon bị mấy cô gái từ lớn tuổi cho tới nhỏ tuổi vây kín mít, đến một khe hở cũng chẳng có. Nhưng khổ nỗi Siwon là một người lịch sự, vì thế mới chết. Ai nói sao cũng lịch sự cười lại, rồi lại trả lời bằng lời hay ý đẹp, con gái không mê mới là lạ. Siwon thấy tình hình của mình không ổn, liền lấy điện thoại ra nhắn cầu cứu.

"Kyuhyun, cứu tớ với"- Siwon nhắn tin cho anh.

"Cậu tự xử đi, tớ cũng đang nhờ người cứu đây"- anh cũng nhắn tin cầu cứu.

"Sao vậy?"- Siwon nhắn tin hỏi

"Cậu nhìn qua đi rồi biết"- anh nhắn tin lại.

Siwon quay qua nhìn, đúng là anh phải tự cứu mình rồi. Tình hình là Kyuhyun cũng y chang Siwon, anh cũng đang bị một đám con gái vây suýt chết ngạt. Thở dài, Siwon đành nhắn tin cầu cứu Zhoumi, nhưng đáp lại anh chàng, cũng là 'hyung tự cứu mình đi, em cũng thế' rõ khổ cho Siwon, đẹp trai cũng là một cái tội.

Nói Siwon và Kyuhyun thảm 1, thì cậu thảm 10. Bọn vương tôn công tử này, đúng là một đám háo sắc. Bọn chúng thấy cậu đứng cạnh kyuhyun, mà chúng coi như anh là người vô hình luôn, cả đám thay nhau thản nhiên 'trêu hoa, ghẹo nguyệt'. Cậu là người không biết bực là gì, vậy mà lần này cậu đúng là cậu thấy không ưa cái đám công tử này chút nào.

Cậu bực bội với đám dê cụ này, nhưng mà bỏ đi ngang xương thì bất lịch sự quá. Mà đứng một lúc nữa thì coi như toi, thôi thì 36 kế 'tẩu đào vi thượng' chạy là thượng sách. Thế là chưa đầy 15s, đám dê cụ ấy chỉ còn thấy bọn chúng đứng với nhau, còn cậu thì đâu mất tiêu rồi.

Cậu đứng phía sau cánh cửa đi vào phòng chờ cô dâu thở hồng hộc, đúng là cậu bị đám dê cụ đó vây như 'kiến vây đường'. Đột nhiên, cậu thấy tò mò, cậu thật không biết Eunhyuk và Ryeowook, sẽ 'xinh' thế nào khi được Hee Chul cải trang thành con gái. Nghĩ là làm, cậu liền đi tới phòng chờ.

Vừa mở của bước vào, cậu lập tức đóng cửa lại và bước trở ra vì mình mở nhầm cửa. Nhưng cậu sực nhớ ra hôm nay ngoài hôn lễ của Donghae và Yesung, thì đâu còn ai nữa làm sao nhầm phòng được. Vì KangIn đã đặt trọn nhà hàng này rồi mà, vậy Ryeowook và Eunhyuk đâu. Cậu đang thắc mắc không biết hai 'cô dâu' biến đi đâu mất, thì cánh cửa sau lưng cậu đột nhiên mở ra làm cậu ngã ra phía sau.

"Ủa, sao em đứng ngoài này, sao không vào?"- Sungmin vừa đỡ cậu lên vừa hỏi.

"Ủa, sao hyung ở đây?"- cậu hỏi ngược lại Sungmin.

"Thì Eunhyuk với Ryeowook trong phòng này chứ đâu, mà hyung quên hỏi em. Sao lúc nãy vào rồi, lại quay trở ra"- Sungmin tròn mắt.

"Em tưởng mình nhầm phòng"- cậu thản nhiên trả lời.

Sungmin nghe xong thì ngồi xuống cười ngã nghiêng, sau một hồi cười mỏi miệng chàng ta mới chịu đứng lên nắm tay cậu kéo vào trong. Vừa mở cửa bước vào, thì lần này mắt cậu mở to hết cỡ. Ryeowook và Eunhyuk mặc bộ váy cưới không tay màu trắng, mái tóc ngắn thường ngày nay được thay thế bằng mái tóc giả được búi cao lên. Nếu như không biết nhau từ trước, thì chắc chắc người nào nhình vào cũng sẽ nói Donghae và Yesung may mắn cưới được hai cô tiểu thư xin đẹp.

"Con thấy thế nào cháu trai, anh trai con nhìn rất 'xinh' đúng không?"- Hee Chul đắc ý khoe.

"Đúng là con nhìn không ra hyung ấy, và Ryeowook luôn rồi mợ ơi"- cậu tấm tắt khen.

"Chưa đâu còn nữa, chỉ mới phần 1 thôi còn phần 2 nữa cháu trai"- Hee Chul nháy mắt.

"Hả? chưa xong bác/mợ?"- cả đám đồng thanh.

"Tất nhiên rồi hai đứa chưa trang điểm xong mà, lúc nãy ta chỉ mới đánh lên một lớp phấn thôi. Bây giờ ta mới trang điểm cho hai đứa đây"- Hee Chul trả lời tỉnh bơ.

Nói xong Hee Chul bắt đầu trang điểm cho hai cậu chàng, sau một hồi trang điểm kĩ lưỡng cuối cùng Hee Chul cũng trang điểm xong cho Ryeowook và Eunhyuk. Bây giờ thì mắt cậu và Sungmin mở to hơn, vì Eunhyuk và Ryeowook, không khác gì người đẹp trong tranh bước ra.

"Hyung nghĩ hai người kia có nhầm không hyung?"- cậu nói nhỏ với Sungmin.

"Nhầm thì không có đâu, mà đứng hình vì mê thì có à"- Sungmin trả lời lại.

Hai anh em nhìn nhau, rồi cười gian kinh khủng. Đang đứng tám với Sungmin, thì cậu có điện thoại. Cậu mở máy thì ra là thằng nhóc Taemin gọi cho cậu, chắc là báo cáo vụ cô nàng Tae yeon kia đây.

"Sao rồi Taemin?"- cậu hỏi với nét mặt cực kì gian.

"Hoàn hảo luôn hyung ơi, em không ngờ bà già đó mê trai thấy gớm. Em chỉ mới nói có mấy câu mà bả đồng ý rồi đó hyung. Tối nay, bả hẹn em ở quán Maricle"- cậu nhóc sổ một tràng.

"Rồi em tiếp tục công việc hyung nhờ đi, xong việc rồi hyung kể cho"- cậu cúp máy.

Cúp máy xong cậu lại điện thoại cho một người khác, lần này thì cậu cười cực gian luôn. Đúng là ở chung với Kyuhyun riết, rồi cậu bị nhiễm máu gian của anh rồi. Ông bà ngày xưa nói quả là không có sai "chồng nào, thì vợ nấy' đúng thật. Cậu gọi điện thoại gần 10 cuộc mà chả thấy ai bắt máy, tới khi cậu gọi cuộc gọi thứ 11 mới có người bắt máy.

"Park Ji Yeon! cậu chịu bắt máy rồi đó hả?"- cậu hậm hực hỏi.

"Có gì nhờ tớ thì cậu nói lẹ đi, tớ buồn ngủ lắm rồi"- cô nàng nói với giọng ngáy ngủ.

"Cậu theo dõi Kim Tae Yeon và Kyuhyun tối nay ở quán Maricle được không vậy, Khủng Long?"- cậu nói qua điện thoại.

"TỚ NÓI RỒI, TỚ KHÔNG PHẢI LÀ KHỦNG LONG NHA"- cô nàng hét lên.

"Rồi, rồi cậu không phải là Khủng Long. Nhưng cậu giúp tớ được không, cả tháng nay con nhỏ đó cứ bám chồng tớ như là sam, đúng là bực"- cậu xoa xoa cái lỗ tai.

"Taeyeon hả, cái tên nghe quen quen. Để tối nay tớ theo dõi cho. Tớ ngủ tiếp đây, bye"- cô nàng ngáp vừa nói.

Cậu cúp máy mặt không thể nào ngơ ngác hơn , con gái gì mà ngủ khiếp 9h sáng rồi mà còn ngủ, thảo nào chả anh chàng nào dám rước. Đột nhiên cậu cảm giác có người đang nhìn mình, quay qua thì ra là mọi người đang mắt tròn mắt dẹt nhìn cậu, không ngờ cậu cũng là cao thủ đánh ghen.

"Chuyện gì hả?"- Sungmin bà tám.

"Kim Tae Yeon, con gái của nhà thiết kế thời trang Kim Young Min. Nhỏ đó theo Kyuhyun từ hôm đi Thụy Sĩ về tới giờ luôn á"- Eunhyuk xoay qua nói.

"CÁI GÌ? Con nhỏ đó nó là đỉa hay nó là cao su mà sao nó dai thế, biết người ta có vợ rồi mà vẫn theo hả?"- Sungmin hét lên.

"Vậy con tính sao, Zhoumi?"- Hee Chul cũng nhập hội.

"Con có kế hoạch rồi, lần này con sẽ cho cô ta biết cô ta đang đấu với ai"- cậu nở nụ cười cộp mác sói gian.

Mọi người nghe cậu nói xong thì thở dài, nhất là Eunhyuk. Cậu chàng đang thầm cầu nguyện cho số phận của cô ả, vì cậu chàng thừa biết một khi Zhoumi mà chịu giải quyết ai rồi thì người đó coi như độn thổ luôn. Kì này, thì cô ả sẽ vinh hạnh được nếm mùi đây. Chọc máu ghen của ai lên không chọc, đi chọc nhị thiếu gia của Lee gia.

Mọi người nói chuyện cho tới giờ làm lễ, bên ngoài lễ đường các vị khách ngồi vào ghế. Kyuhyun loay hoay tìm cậu, thì cậu đến khều anh rồi ngồi xuống bên cạnh. Vị mục sư bắt đầu bước lên bục lễ, ông nhìn khắp lễ đường một lần nữa để đảm bảo không còn ai đi vào, thì ông mới bắt đầu buổi lễ.

"Mời cô dâu bước ra"- vị mục sư hô to.

Vị mục sư vừa dứt câu, thì từ bên ngoài Eunhyuk khoác tay Hyukjae đi vào, Bên cạnh là Ryeowook khoác tay Hee Chul đi vào, vì người nhà của Ryeowook ở dưới quên lên trễ, nên việc dẫn cô dâu vào lễ đường đành nhờ Hee Chul. Hyukjae và Hee Chul cầm tay Eunhyuk và Ryeowook trao cho Donghae và Yesung, mà không quên kèm theo ành mắt 'sắt' như dao.

"Hãy thay ba chăm sóc cho nó"- Hyukjae dặn dò Donghae.

"Ba hi vọng con sẽ mang lại hạnh phúc cho Wookie"- ba của Ryeowook bước ra nắm tay Yesung rối nói.

"Ba yên tâm! Chỉ cần ngày nào con còn trên đời này, thì ngày đó con sẽ không bao giờ buông tay con của ba"- cả hai đồng thanh.

Donghae và Yesung gật đầu, rồi nắm tay người mình yêu quay về phía mục sư. Vị mục sư lại thêm một lần dài dòng văn tự, với cái bài diễn thuyết dài lòng thòng. Quả thật hai chú rể, rất muốn bảo vị mục sư dừng lại. Nhưng vợ bảo đừng, nên đành im lặng lắng nghe.

"Lee Donghae, Kim Yesung. Hai con có đồng ý lấy Lee Eunhyuk, và Kim Ryeowook làm vợ, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với vợ, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng vợ mọi ngày suốt đời không?"- vị mục sư soạn lại bổn cũ.

"Con đồng ý"- Donghae và Yesung hạnh phúc trả lời.

"Lee Eunhyuk, Kim Ryeowook. Hai con có đồng ý lấy Lee Donghae, và Kim Yesung làm chồng, và hứa sẽ giữ lòng chung thủy với chồng, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng chồng mọi ngày suốt đời không"- vị mục vẫn lặp lại câu hỏi.

"Con đồng ý"- cả hai đồng thanh.

"Vậy còn ai phản đối nữa không. Nếu không còn ai phản đối, vậy xin mời cô dâu và chú rể đeo nhẫn cho nhau. Và từ hôm nay, các con là vợ chồng"- vị mục sư tuyên bố.

Kết thúc hôn lễ mọi người kéo nhau về nhà, riêng nhân vật chính thì đi hưởng tuần trăng mật. Vừa về tới nhà, Kyuhyun liền đi thẳng lên phòng cố thủ trong đó, và bảo người làm trong nhà. Bất kì ai tới tìm anh, thì cũng đều nói anh chưa về.

-----7h tối tại quán Maricle-----

Quán Maricle là quán café nổi tiếng ở Seoul, bên trong quán có một đôi nam nữ đang ngồi uống nước và nói chyện với nhau nhìn rất lãng mạn. Đó chỉ là đo người ngoài nhìn vào thôi, chứ thật ra chỉ có người nữ là hạnh phúc còn người nam thì chỉ mong hết giờ cho mau để đi về nhà.

"Chị không ngờ, chị em mình lại hợp nhau đến thế"- cô ả Tae Yeon giả vờ ngại ngùng.

"Em cũng thấy vậy"- cậu nhóc cố nặng ra một nụ cười.

Cậu nhóc lén lấy điện thoại nhắn tin cho Zhoumi, nhưng nhắn tin nào cầu khẩn thế nào, cậu cũng đều không nhắn lại. Cậu nhóc đang thầm cầu nguyện, chỉ cần một người tới thay chỗ thôi là cậu nhóc giao liền. Quả nhiên trời không phụ lòng người, cậu nhóc đang khóc thầm thì có một cô gái từ xa đi tới, cô gái đó âm thầm đưa tờ giấy nhỏ cho cậu nhóc.

"Hãy làm theo trong giấy"- cô gái đó nói nhỏ.

Cậu nhóc mở tờ giấy ra, lần này cậu nhóc chỉ thiếu mức nhảy lên thôi. Cậu nhóc cất tờ giấy vào túi, rồi lấy điện thoại ra nhắn tin cho Zhoumi, sau đó quay qua nói chuyện với cô ả Tae Yeon như chưa có gì xảy ra. Không biết trong tờ giấy ghi gì, mà chỉ thấy cậu nhóc cứ lâu lâu lại nhìn ra cửa. Khoảng 10' sau, thì cậu nhóc lấy cớ đi vệ sinh rồi chuồn mất.

Cô ả thấy cậu nhóc đi sao mà lâu quá chưa trở ra, định lấy điện thoại ra gọi cho cậu nhóc. Thì cô ả thấy Kyuhyun bước vào, đến ngồi đối diện với ả. Cô ả thấy anh đến, thì hai mắt sáng rực như đèn pha xe hơi. Còn anh thì không ngừng lầm bầm cô ả, vì thương vợ mà anh không thể không tới.

__________FLASH BACK_________

Anh đang ngồi trên giường chơi game, thì cậu mở của phòng bước vào. Cậu đến giường ngồi xuống bên cạnh, rồi vòng tay ôm lấy anh. Anh để laptop qua một bên, rồi cũng ôm lấy cậu. Đột nhiên, cậu cười khúc khích. Anh ngạc nhiên nhìn qua, thì thấy cậu đang nhắn tin mà môi cười rất gian.

"Ai vậy em?"- anh tò mò.

"Là Taemin nhắn tin cầu cứu, em có việc nhờ anh. Giúp em được không?"- cậu quay qua cười với anh.

"Chỉ cần là em nhờ, chuyện gì anh cũng làm hết. Nói đi vợ yêu, em muốn anh làm gì nào?"- anh cười gian.

"Anh tới quán Maricle gặp Taeyeon được không?"- cậu mỉm cười nhìn anh.

"CÁI GÌ? EM MUỐN ANH TỚI ĐÓ GẶP CÔ TA SAO? KHÔNG ĐỜI NÀO, CÓ CHẾT ANH CŨNG KHÔNG ĐI"- anh hét lên.

"Thôi mà anh yêu, tới đó gặp cô ta một chút đi. Em biết với tính cách của anh, anh sẽ làm cô ta không theo anh nữa. Chiều em đi, được không"- cậu vừa nói vừa dùng tay vuốt ngực anh.

Ông bà ngày xưa thường hay nói, 'lạc mềm thì buộc chặt, mật ngọt thì chết ruồi' không có sai. Bình thường cậu chỉ thì thầm với anh có một chút thôi, là anh chết đừ ra rồi. Đằng này cậu tung lại chiêu cũ, cộng thêm cậu vừa nói vừa vuốt ngực anh nữa, thử hỏi anh có chết không.

"Haizz, được rồi. Anh chiều em lần này vậy"- anh thở dài.

Nói xong, anh leo xuống khỏi giường thay đồ đến quán Maricle thế chỗ cho Taemin. Khỏi phải nói, lúc này là anh khóc không ra nước mắt luôn. Đời nào có ai được vợ cho đi gặp gái, mà khóc ròng như anh chưa. Câu trả lời chắc chắn là chưa.

__________END FLASH BACK_________

"Kyuhyun, cuối cùng anh cũng chịu tới rồi"- cô ả bước qua ngồi xuống ôm lấy tay anh.

"Ừ, tôi tới rồi. Mà cô mau buông tay tôi ra đi"- anh trả lời cụt lủn.

Cô ả rưng rưng nước mắt, anh thở dài nhìn cô ả. Trong đời anh ghét nhất là con gái khóc, vậy mà lần nào anh cũng gặp ngay cô ả này, rõ xui cho anh. Anh đang không biết làm cách nào để về nhà, anh không muốn ôm ai hết. Anh chỉ muốn ôm cậu thôi, dù là cậu chả có tí thịt nào hết, nhưng anh vẫn thích ôm.

Đột nhiên, anh nãy ra một ý có thể cắt được cái đuôi này. Anh nở một nụ cười, mà không thể nào gian hơn. Anh gỡ tay cô ả ra, rồi nhẹ nhàng đặt lên tay cô ả một nụ hôn, mà anh không hề biết rằng ở bàn sau lưng có một cái bóng màu đen đang 'lấp ló, thập thò' theo dõi anh.

"Ê, ông chồng cậu đột nhiên hôn tay nhỏ đó. Bình thường ổng gặp gái, là ổng bỏ chạy mà ta, sao giờ kì vậy?"- cái bóng đen đó gọi cho cậu.

"Khủng.Long.cậu.nói.cái.gì?"- cậu nghiến răng.

"Tớ chỉ thấy ổng hôn tay nhỏ đó, còn tại sao ổng làm vậy thì tớ đâu có biết"- cô nàng gân cổ nói.

"Phiền cậu theo dõi Kyuhyun hộ tớ"- cậu hậm hực.

"Ừ"- cô nàng cúp máy.

Cô nàng quay qua, thì chả còn thấy anh đâu. Đột nhiên, cô nàng thấy có một chiếc xe hơi rời khỏi quán. Cô nàng lật đật tính tiền nước, rồi đón taxi đuổi theo anh. Theo dõi anh mà cô nàng cảm giác được mình đã bị phát hiện, vì anh cứ lái xe chạy vòng vòng.

"Zhoumi...tớ sẽ đòi cậu tiền taxi. Tại cậu mà lương tháng này của tớ đi tong, bạn thân mà ác với nhau quá"- cô nàng khóc ròng.

"Cô ơi, bạn trai cô có người khác sao?"- bác tài xế quay qua hỏi.

"Dạ không, là ông xã của bạn cháu. Cháu chưa có bạn trai"- cô nàng phẩy tay.

Anh đang lái xe, đột nhiên tới một đoạn đường vắng anh ngừng lại. Chiếc taxi theo dõi anh nãy giờ, cũng dừng lại ở một đoạn khá xa, nhưng vẫn đủ để Ji Yeon theo dõi anh. Cô nàng trùm kín mít như ninja, tay thì cầm ống nhòm theo dõi anh.

"Cái tên này, sao tự nhiên ngừng tại đây? Ổng muốn làm gì đây? Thôi nha ông, ông có vợ rồi đó"- cô nàng lầm bầm.

Đột nhiên, cô nàng thấy cô ả Tae Yeon, bước xuống khỏi xe. Anh cũng leo xuống, anh mở mui xe giả vờ kiểm tra. Anh giả vờ kiểm tra gần 5', thì anh ngồi vào xe. Vừa ngồi vào thì anh đề máy, chạy xe đi. Trước khi lái xe đi, anh còn quay lại ném một câu xanh lè.

"Cô ở đó đi, tôi về trước đây. Bye bye"- anh vẫy tay.

Cô ả bị anh bỏ lại giữa đường vắng, khiến ả khóc không ra nước mắt. Cô ả lấy điện thoại gọi cho Taemin, nhưng đáp lại cô ả là một câu từ chối xanh rờn 'cô tự về, tôi không quan tâm'. Cô ả đành phải lếch bộ ra đường lớn để đón taxi, cô ả lếch mòn đôi giày cao gót mà chưa ra tới được đường lớn. Kyuhyun đúng là hơi ác với cô ả.

Sau khi bỏ ả lếch bộ về, anh không thèm quan tâm ả ra sao, mà chỉ lái xe một mạch về nhà. Vừa về tới nhà, thì anh thấy đèn trong phòng vẫn còn sáng, không lẽ cậu còn thức đã khuya vậy rồi. Anh nhẹ nhàng đi lên phòng, vừa bước vào thì anh thấy mặt cậu hầm hầm.

"Em sao vậy?"- anh đến ôm cậu.

"Sao anh để cô ta ôm anh?"- cậu gỡ tay anh ra.

"Sao em biết?"- anh tròn mắt.

"Là Ji Yeon nói, cô ấy đi ăn với bạn, thì vô tình nhìn thấy nên nói cho em biết"- cậu vừa nói vừa bứt lông con sói bông đang ôm trong lòng.

Anh nghe xong thì hồn anh bay hết lên trời, ai thì anh không biết chứ nhắc tới Ji Yeon là anh oải cô nàng này nhất. Cô nàng hay mách tội của anh với cậu nhất, cô nàng này đúng là bà tám, thảo nào chả anh chàng nào dám rước, ế là phải.

"Thôi mà đừng giận anh nữa, nhưng mà anh bỏ cho cô ta đi bộ về rồi. Thế nào sáng ngày mai, cũng có tên cô ta trên trang đầu tiên của tờ báo thời trang à"- anh ôm cậu năn nỉ.

"Thua anh rồi"- cậu chào thua anh.

Anh hôn môi cậu một cái, rồi bước vào phòng tắm. Khoảng 30' sau anh bước ra, anh thấy cậu ngủ từ khi nào rồi. Anh bước tới nằm bên cạnh, với tay tắt đèn rồi cũng nhắm mắt lại, thế nào sáng mai cả giới thượng lưu cũng sẽ có một trận cưỡi vỡ bụng.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro