[LONGFIC]Lặng Thầm Một Tình Yêu [chap 15-18], yulsic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chap 15

Sumi’sPOV

Nhìn jess và yuri nô đùa với nhau ,tôi cảm thấy thật mừng ccho jessica, em ấy đã tìm được tình yêu đích thực của mình, chúa đã cho em ấy 1 cơ hội để có được yuri tuy rằng cô ấy bấy giờ chỉ như 1 đứa trẻ nhưng đối với jess điều đó ko quan trọng chỉ cần có yul bên cạnh em ấy điều đó đã đủ rồi

Giá như jess nhận ra được tình cảm của mình sớm hơn thì mọi việc đã không như thế này

Nhưng không sao… muộn còn hơn không… tôi nghĩ qua việc này jess sẽ trưởng thành và chững chạc hơn rất nhiều

“ sooyoen ah….sooyoen ơi…. Yul không ngủ được….. sooyoen đừng ngủ nữa… dậy chơi với yul đi….” Yul cựa quậy trên giường hết lăn bên này đến bên khác

“ …yul…12h đêm rồi….yul không ngủ sáng mai không dậy đc đâu” jess nói nhưng mắt vãn nhắm nghiền

‘ yul ko biết… yul ko ngủ đc….. sooyoen kể chuyện cho yul nghe đi hay hát cho yul nghe cũng đc…. Yul không cho sooyoen ngủ đâu….” Yuri kéo chăn bật dậy

“ mai đi yul…. Sooyoen buồn ngủ lắm….” jess kéo lại chăn trùm kín đầu, bỏ lại yul ngồi đó

“ sooyoen…. Sooyoen ép yul đó nha”

“ Á….Á…hahaha… thôi.. mà… sooyoen hát cho yul nghe là đc chứ gì…. Đừng cù nữa… sooyoen ko chịu nổi đâu” jess lăn lộn trên giường thì ra yul nhà ta đã nhảy vào thọc lét bạn jess làm bạn ý tỉnh ngủ khỏi cần bàn luôn

“ hehe..sooyoen nói đó nha… “ yuri toe toét

“ rồi, sooyoen hát xong là phải đi ngủ nha” jess ra hiều cho yuri nằm xuống

“ oh.. yul sẽ đi ngủ ngay mà” yuri vui vẻ nằm xuống cô đối mặt với jess chờ đợi

Những ngày vui ấy còn ghi mãi mãi,

Còn khắc sâu trong tim mình phải không người ?

Những lời em hát tựa đôi cánh chim,

Lướt xa bay ca khung trời xanh.

Ngọn gió vẫn mãi đi tìm hương tình xưa

Mà nơi đâu nơi đâu, hình dáng người đang chờ

Thời gian dần trôi, đường xưa cỏ hoang lối về,

Người vẫn cô đơn tái tê.

Lá vàng rơi mãi, còn rơi mãi mãi,

Là chứng nhân của đôi mình phải không người ?

Mấy mùa thu đến là như bấy nhiêu,

Nhớ thương khi xưa vai kề vai.

Ngọn sóng trắng xoá nỗi buồn trong lòng

Người Hãy Quay Về Cùng Em

Đại dương mênh mông tình em vẫn như ngày xanh

Người ơi ngày sau hãy thứ tha khi gặp nhau,

Tháng ngày quay gót tình như tiếc nuối thời ấm êm

Bước lang thang qua nhà em

Những người em biết và rồi đã quên,

Đã quên khi em đang chờ người.

Tình ái những lúc dâng trào khi rời xa,

Chợt hay đôi tim này luôn khát khao gặp nhau

Người ơi, làm sao mình luôn có nhau những ngày...

người hãy quay về cùng em.

Tiếng jess khẽ vang lên giữa đêm khuya…. nó từ từ đưa yuri vào giấc ngủ 1 cách dễ dàng

Gương mặt bình yên khi ngủ của yuri khiến jess hạnh phúc, cô có thể chỉ ngắm gương mặt đó cả đêm mà không biết chán

“ yul ah, bao giờ cậu mới quay về bên mình đây” khẽ vén những sợi tóc vương trên gương mặt yuri, cô đưa ngón tay trỏ của mình lướt qua đôi lông mày đen , dài, qua chiếc mũi cao và thanh, qua đôi đôi má mềm và mịn và nó dừng lại ở đôi môi… đôi môi mà cô đang khao khát có lại được… cô nhớ những nụ hôn mà yuri trước đây dành cho cô, nó khao khát ..nó cuồng nhiệt và chan chứa tình yêu, tại sao lúc đó cô không trân trọng nó, tại sao lúc đó cô không níu giữ nó …. Tại sao tối hôm đó ở bờ sông hàn cô không hét lên cô yêu kwon yuri… tại sao cô không làm như thế… nếu thế thì cô đã ko phải hối hận như thế này

“ sooyoen…. Yul đói….”

‘ có ngay… ăn snack nhé”

Bich….bịch… 1 đống snack bỏ xuống sàn …. Những tiếng sột soạt vang lên ngay sau đó

“ sooyoen… ăn nhiều thế, phần yul với chứ”

“ không cho, ai biểu ăn chậm, sooyoen sẽ ăn hết” jess ôm gói snack còn lại chạy quanh nhà vì đằng sau là yuri tay đang cầm 1 gói, mồm thì ngậm 1 đống snack đuổi theo

1 lúc sau

“ …. Sooyoen…. Yul …mệt quá…. Ko chơi nữa…. “ yuri ngồi xuống sàn thở hổn hển sau cuộc rượt đuổi jess ko thành

“… ai biểu yul đuổi sooyoen …. Mệt là …. Phải rồi” jess cũng chả kém, nói mãi mới thốt ra đc mấy chữ rồi lại ngồi thở

…………………………………………………….

“ sooyoen ah….. ngứa quá…. Gãi lưng hộ yul cái nào, tay yul không tới” yuri xoay lưng sang jess

“ đâu… chỗ nào…mà sao lại ngứa… yul tắm chưa thế hả “ jess đặt quyển sách đang đọc sang 1 bên rờ tay lên lưng yuri

‘tắm rồi mà nhìn quần áo yul mới thay nè….. cao lên 1 chút….. bên phải….. bên trái….. thấp xuống 1 chút…. Ok … chỗ đó đó….. oa thoải mái thật…. “ yuri gật gù mặt yuri lúc này như phê thuốc ý

…………………………………………………………

“ sooyoen…. Bài hát này hay nhỉ, xem nè….” Yul chỉ vào màn hình tivi đang phát chương trình ca nhạc thiếu nhi

“ … oh… bài hát đó rất nổi tiếng đó” jess gật gù

“ yul hát cho sooyoen nghe nhé” yuri toe toét

“yul thuộc rồi sao?? Vậy yul hát đi nào” jess bất ngờ cô chăm chú nhìn yuri

“ không, yul vừa nghĩ ra mà, yul hát nè…… e…hèm..

Yul là cây nến vàng….

Sooyoen là cây nến xanh…..

Chưa có cây nến hồng……

2 ngọn nến lung linh…..

Thắp sáng 1 gia đình….

Hehehe…. Thế nào…. Yul hát hay không…. Sooyoen….sooyoen… “ yuri khua khua tay trước mặt jess

‘….oh….yul hát hay lắm… mà có 2 ngọn nến thì có thắp sáng đc 1 gia đình ko” jess giật mình, cô hỏi yuri

“ sao lại ko, chỉ cần có yul và sooyoen chúng ta là gia đình mà” yuri toét miệng cười

“ phải… chúng ta sẽ mãi là 1 gia đình… có yul và sooyoen…”

Jess khẽ cười

Jessica’sPOV

Những ngày bên yul…. Tôi mới hiểu thế nào là cuộc sống , nếu trước kia cuộc sống với tôi chỉ là 1 vòng quay định sẵn, ngày qua ngày vòng quay đó luôn chạy theo 1 chu trình đặt sẵn thì giờ đây với tôi là những ngày sống vui vẻ , nô đùa cùng cậu ấy, được bên yul, được nhìn thấy cậu ấy vui đùa hàng ngày, không còn là ca sĩ hàng đâu jessica jung nữa là sooyoen…..

Tôi thích hơi ấm của cậu ấy đem lại cho tôi khi cậu ấy ôm tôi đi ngủ………..

Tôi thích nhìn khuôn mặt ngờ nghệch của yul khi tôi hôn lén cậu ấy………

Tôi thích nghe cậu ấy hát dù bài hát đó chỉ là bài hát thiếu nhi ……………

Tôi thích thấy cậu chạy xung quanh giỗ dành tôi khi tôi giận dỗi………

Tôi thích ………………

Tôi thích…………………….

Tôi thích cậu ấy gọi tôi là sooyoen… ….

tôi thích cậu ấy…….. không tôi nghĩ là tôi yêu cậu ấy… rất yêu cậu ấy…. bây giờ…. Sau này……… mãi mãi….

Yul ah, nếu sau này cậu nhớ được mọi chuyện cậu có dời xa mình không, cậu có trách mình không……….. dù cậu có mắng hay đánh mình , mình cũng chịu, mình chỉ mong cậu đững rời bỏ mình, hãy cho mình bên câu………. Mình yêu cậu nhiểu lắm…

Jessica rúc sâu vào lòng yuri, cô dẫn chìm vào giấc ngủ

Dưới cửa trước nhà jessica có 2 kẻ lạ mặt đang lấp ló nhìn vào ngôi nhà đã tắt đèn

“jessica…. Chúng ta sắp bên nhau rồi, ta sắp có được em rồi” tên áo đen nhếch mép cười

“ đại ca… vậy chúng ta bao giờ mới hành động” tên bên cạnh lên tiếng

“ sắp rồi…. ta đã mong chờ ngày nay từ lâu rồi…sắp rồi……… ngày mai jess sẽ ở nhà 1 mình vì quản lí của jess sẽ phải đi Nhật…… người có biết ta đã mất bao nhiêu tiền để có cái thông tin đó ko hả………. mai chúng ta sẽ hành động” ……………………………………………………..

……………………………………………..

…………………………………….

chap 16

“ jess, yul, hôm nay chị sẽ sang nhật để lo hợp đồng thu âm cho em , thức ăn chị để tủ lạnh đó, trước khi ăn thì hâm nóng lên, chị sẽ cố xong việc để về sớm” sumi xách chiếc vali ra xe

“ chị yên tâm đi, em sẽ chăm sóc cho yul mà” jess gật đầu

“ em sẽ bảo về sooyoen, em là siêu nhân mà” yul vẫy vẫy tay trước khi sumi vào xe

“ chị sẽ về sớm” sumi vẫy chào trước khi chiếc xe lăn bánh, 2 người vẫn đứng nhìn theo chiếc xe cho đến khi nó đi khuất ở khúc quẹo

“ yul, chúng ta vào nhà thôi……….. “ jess kéo tay yul đi thì ở đâu đó nhảy ra 2 người đàn ông bịp khẩu trang chặn cô lại ở cửa

“ … các người là ai….. thả chúng tôi ra, ….cứu….” jess vũng vẫy

“ sooyoen…. Các người lôi sooyoen đi đâu vậy” yuri nắm chặt lấy tay jess trong khi 2 người kia đang dằng lấy jess nhét vào chiếc xe ven đường

“ đại ca, con nhỏ này tính sao” 1 tên lên

“ lôi cả nó đi” tên còn lại đáp rồi họ lôi cả 2 người lên chiếc xe oto đen

Két…. Chiếc ô to lao nhanh trên đường quốc lộ mà không biết có chiếc xe đang bám theo sau

“ alo, cảnh sát phải ko, jessica đang bị bắt cóc trên chiếc xe oto biển sô KX2334 đang đi ra ngoại ô theo hướng bắc , mọi người mau chặn nó lại, tôi là quản lí của cô ấy”

Thì ra sumi quên mất 1 số tài liệu ở nhà nên cô đã quay xe lại không ngờ đúng lúc yul và jess đang bị bắt lên chiếc xe oto, cô vội đuổi theo chiếc xe đó

“ các người là ai, sao lại bắt chúng tôi” jessica hoảng hốt

“ em yêu, em ko biết ta đâu, nhưng ta biết rất rõ em… ta đã đợi ngày này lâu lắm rồi, ta yêu em nhiều lắm jess ah….” hắn ta ôm chầm lấy jess trong khi cô đang dùng hết sức đẩy hắn ra

“ cứu…..cứu…” jess hét lên

“ không được động đến sooyoen , thả cô ấy ra mau” , yuri nhảy lên lưng hắn ta cắn mạng 1 phát vào tai làm hắn ta hét lên đau đớn trong khi tên kia thì đang lái xe ở ghế trước còn khoang sau thì đang diễn ra trận vật lộn, yuri bắm chặt trên lưng tên kia mặc cho hắn ta có đang xoay vong vòng trên xe, đập hết bên này đến bên kia

“ đừng đạp lên đây, tao đang lái xe muốn chết hả” tên lái xe tức giận khi hắn ta bị xô đẩy tay lái

“ cứu tao, con nhỏ này nó bám chặt lên lưng tao rồi” tên còn lại hét lên khi sau lưng vẫn cõng yuri

“ không được làm hại sooyoen , ta không cho ngươi làm hại sooyoen” yuri hét lên cắn mạnh vào vai tên kia

“ yul…. Cẩn thận đó” jess la lớn cô ngồi rúm ở góc xe

AAAAAAAAAAAA , cái con khỉ này

Cộp….

“ yul ah……………” jess hốt hoảng

Tên lái xe nhoài người ra sau cầm chiếc cale đập vào đầu yuri khiến cô ngã xuống nền xe, máu chảy từ vết thương ướt đẫm nửa khuồn mặt

“ con nhỏ đáng chết này” tên lái xe hả hê cười mà không biết đã chệch tay lái

“ AAAAAAAAAAAAAAAAAAA” tiếng thét của hắn ta vang lên khi chiếc xe đâm vào hàng phân cách , chiếc oto lăn vài vòng trước khi bật ngửa nằm giữa đường

………………………………………………

Yuri’sPOV

Không ai được làm hại sooyoen của tôi

Siêu nhân sẽ luôn bảo vệ sooyoen

Nhảy bám chặt lên lưng của hắn ta , tôi cắn mạnh vào tai khiến hắn ta hét lên đau

Hắn ta xoay vòng vòng trên xe, trong khi tôi vẫn bám chặt lên lưng hắn, dù hắn ta có đập tôi hết thành xe đến cửa xe tôi cũng không buông ….

Ai bảo dám động vào sooyoen của tôi…. Bọn người xấu này

Cắn mạnh vào vai hắn ta 1 lần nữa, tôi sẽ cho hắn biết tôi là ai tôi là siêu nhân bảo vệ sooyoen

Cộp….

Một cảm giác nhói đau nơi đỉnh đầu khiến tôi choáng váng, đôi tay tôi không còn sức để bám vào hắn ta nữa……….. một loạt hình ảnh chay trước mắt

Sooyoen cười……

Sooyoen khóc……….

Sooyoen hát………..

Toàn là sooyoen…………

Tiếng nói trong đầu vang lên và 1 loạt gương mặt xoay xung quanh

“ tôi xin nói lại, tôi và cô kwon là bạn bè bình thường không có tình cam đặc biệt gì cả, hôm đó quản lí của tôi bị ốm và chị ấy đã nhờ cô Kwon đi cúng tôi và những bức ảnh đó đã được chụp lại, mọi người đã hiểu lâm rồi”

“jess, cô đóng kịch giỏi thật, tôi tự hỏi là cô nên làm diễn viên thay cho ca sĩ”

“ đóng kịch… cô nói gì vây, tôi không đóng kịch”

“ không phải cô và nhân viên hậu trường yuri yêu nhau sao”

“ cô quên nhanh thật đấy, không phải tôi và cô đã cá cược ai sẽ thuần phục được cô ta sao, và tôi đã thắng… cô ấy rất thú vị và làm tôi rất vui nhưng không ngờ bọn nhà báo phát hiện sớm quá làm trò chơi này phải dừng ở đây”

“ yu…l ah. xin lỗi…sica…. Xin lỗi…”

Đau quá đầu tôi đau quá……… chiếc đèn sân khấu rơi… tôi đẩy em ra…..

AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA

Tiếng hét lôi tôi về hiện tại , vội ôm thật chặt em vào lòng minh trước khi chiếc xe bị lắc mạnh , lật đổ lăn vài vòng trước khi bật ngửa

Im lặng…..

Đau…..đau quá…. Khó thở….. mùi xăng xộc vào mũi khiến tôi

Khẽ mở mắt, tôi có thể nghe thấy tiếng người gọi mình

“yul…yul…yul ah” thì ra là sumi, chị ấy đang quỳ dưới đất bên ô cửa sổ, tôi có thể thấy khuôn mặt hốt hoảng của chị ấy không bận tâm lí do vì sao sumi có mặt ở đây lúc này

“ sumi…. Lôi jess ra đi…. Lôi cô ấy ra…. Nhanh lên…. Chiếc xe …. Bị dò xăng rồi….nhanh lên… đưa cô ấy ra..” Tôi lấy hơi nói từng từ một , em vẫn nằm trong vòng tay của tôi nhưng em đã ngất đi rồi, tôi có thể thấy 1 vết thương đang rỉ máu trên đầu em phải đưa em ra khỏi đây ngay…

Khẽ đẩy em ra gần ô của sổ, tôi đưa tay em ra ngoài cho sumi, chỉ đẩy em ra thôi việc đó đã lấy hết sức lực của tôi rồi, máu từ đầu chảy xuống khiến tôi không còn nhìn rõ mọi vật xung quanh, sờ xuống vũng bụng của mình, lại là máu, chân mất cảm giác, hít thở 1 cách khó khăn, tôi nghĩ mình đã bị mắc kẹt rồi, dù có cố gắng thế nào thì chân tôi cũng không thể của động được

“Yul…. Đến lượt em….. “sumi thò bàn tay vào vẫy tôi

“ ….. sumi… em ko thể… chân em không cử động được…. nó bị kẹt rồi….” tôi cố nắm lấy bàn tay sumi , chị ấy cũng đang dùng hết sức kéo tôi ra ngoài nhưng không được

“ …. Sumi, không được rồi, ….. em nghĩ…. Em không ra được đâu…. Chăm sóc cho jess hộ em nhé, em chỉ tin mình chị thôi, nói với jess, em ko trách cô ấy….. em mong cô ấy hạnh phúc… em yêu cô ấy” tôi cố nói trong hơi thở nặng nhọc

“ yul…. Em nhớ ra rồi sao.… chị ko nói, em hãy tự nói với jess đi, chị sẽ cứu em….giup tôi với, có ai không, có người mắc kẹt” sumi hét lên

………………………….

………………………………………..

……………………………………………………………

Bùm…………….. chiếc xe nổ tung tạo 1 ngọn lửa lớn cao vút, từng làn khói đen bốc lên trời đen kịt

Đây là đâu vậy……….. chói quá…………. Lấy tay che bớt ánh sáng đang chiếu vào mắt mình….. xung quanh tôi chỉ là 1 màu trắng……. trắng xóa………

“sooyoen ah” tiếng người gọi tên tôi khiến tôi vội quay đầu lại

“ yul… là cậu ah, sao chúng ta lại ở đây, lại đây với mình nào” tôi đưa tay ra trước…………… nhưng cậu ấy chỉ nhìn tôi cười khẽ lắc đầu cậu ấy quay lưng bỏ đi

“ hãy quay về đi, mọi người đang đợi cậu, quên mình đi, quên siêu nhân đi… sống cho tốt vào nhé” lời nói cậu ấy vang lại

“ yul… đợi mình…. Đừng bỏ mình….đừng bỏ mình….yul ah” tôi hét lên chạy theo cậu ấy

chap17

“JESS….JESS ….JESSICA….EM TỈNH LẠI RỒI… JESS” sumi mừng rỡ khi jess dần tỉnh

“…..s..umi….ah…sao em lại ở đây….đau đầu quá” jess đưa tay lên đâu

“ em đang ở bệnh viện, chiếc xe đó bị lật… em đã hôn mê 3 ngày rồi đó” sumi vội nắm lấy tay jess

“…chiếc xe…..vậy yul đâu…. Yul cũng trên chiếc xe đó…. Em nhớ trước lúc đó cậu ấy đã ôm chặt lấy em…. yul đâu rồi..” jess bật dậy hốt hoảng

“…jess bình tĩnh… em mới hôn mê đó…. “ sumi” giữ chặt lấy vai jess ấn xuống giường

“ cho em gặp yul đi… em xin chị đó… em muốn gặp cậu ấy” jess giữ chặt lấy bàn tay sumi năn nỉ, nước mắt cô đã lăn dài trên gò má, cô chỉ muốn găp lại yuri….

“ hôm đó, chị đã quay về nhà lấy 1 số giấy tờ quan trọng và đã nhìn thấy hai tên lạ mặt bắt các em…… chị bám theo chiếc xe đó cho đến khi …….. vụ tai nạn đó xảy ra….lúc chị chạy đến thì yul vẫn tỉnh, cô ấy đang ôm chặt lấy em…. vội đẩy em cho chị, em được kéo ra ngoài ngay sau đó… nhưng yuri bị mắc kẹt trong đó, chị không thể kéo cô ấy ra được…….may mà sau đó cũng có người đến giúp trước khi chiếc xe đó nổ tung…. Cô ấy vào bệnh viện này cùng em...... không có gì nguy hiểm đến tính mang nhưng chân phải của yul… bác sĩ bảo rằng có lẽ nó có thể … không giữ được … họ khuyên cô ấy nên sang mĩ vì bên đó có công nghệ cao hơn có thể sẽ giữ lại chân phải của yul…. ngày hôm qua yuri đã đi rồi, trước khi đi cô ấy có nhờ chị giao cho em chiếc mp3 này……” sumi đưa chiếc mp3 cho jess rồi đi ra ngoài

Khẽ lau giọt nước mắt đang chảy trên má, mọi chuyện sumi kể lại đều làm tôi cảm thấy tình yêu mà yul dành cho tôi nó quá lớn lao ……. Cậu ấy luôn vậy… luôn che trở và bảo vệ tôi…….. trước kia và bây giờ đều là vậy……tôi nhận chiếc Mp3 của sumi đưa cho……. Run rẩy đưa chiếc tai phone lên nghe… ấn nút ……..

Yuri’sPOV

Bác sĩ bảo em chỉ bị chấn thưởng nhỏ ở đầu thôi, chắc giờ này em đã tỉnh lại rồi….. và có lẽ em đang nghe chiếc Mp3 đó cũng nên

Nhớ lại mọi chuyện … tất cả mọi chuyện vào ngày hôm đó, tôi lại càng cảm thấy bối rối hơn…. Hôn mê suốt 6 tháng, sống trong kí ức của đứa trẻ 10 tuổi gần 2 tháng…. Và em luôn bên tôi trong thời gian đó, em chăm sóc tôi, quan tâm đến tôi…. Nhưng điều đó lại càng làm tôi khó buông tay em ra thôi

Em yêu tôi hay em đang trả ơn tôi

Em làm vì tình yêu hay em làm vì ơn nghĩa… ơn nghĩ vì đã cứu mạng em… hay thương hại cho tôi 1 kẻ yêu em đơn phương………… tôi không biết… tôi thực sự không biết… và nhất là bây giờ…. Có lẽ chân phải tôi sẽ không còn nữa… tôi sẽ là 1 người khuyết tật suốt đời… tôi không muốn em nhìn tôi với ánh mắt thương hại… tôi không muốn….

Có lẽ chỉ có thời gian mới là câu trả lời chính xác nhất …. Hãy để thời gian trả lời cho tình cảm của em dành cho tôi là gì nhé….. hãy để thời gian chứng minh tất cả …. Cũng như nó đã chứng minh tình yêu của tôi sẽ không thay đổi từ khi tôi 10 tuổi 20 tuổi hay 30, 40 tuổi thì tình yêu của tôi sẽ mãi thuộc về em mà thôi… còn em thì sao…. ???

Tiếng chiếc MP3 nhẹ nhàng phát ra, tôi có thể nghe rõ được từng hơi thở của yul

Tiếng cậu ấy, tiếng yul… tôi có thể cảm thấy hơi thở khó nhọc của cậu ấy qua giọng nói….chắc cậu ấy đang rất đau đớn.

“mình nên gọi cậu là Sooyoen hay sica bây giờ….nhưng dù sao khi cậu nghe được những lời này thì mình đã dời hàn quốc cũng boa rồi…… bác sĩ bảo mình nên sang mĩ nếu muốn giữ lại chân phải........... xin lỗi đã không đợi cậu tỉnh dậy… không nói được lời từ biệt với cậu…. mình xin lỗi….

Mình đã nhớ ra mọi chuyện vào ngày hôm đó rồi…. cảm ơn cậu vì thời gian qua đã chăm sóc cho mình, mình đã làm phiền cậu rất nhiều phải không…. Mình xin lỗi nhé

Biết nói gì bây giờ nhỉ um…um.. cậu biết là mình không giỏi ăn nói mà ….có 1 điều mình phải nói ra đó là ..mình..…. mình thực sự rất yêu cậu… yên yêu nhiều lắm… thời gian ở bên cậu là thời gian hạnh phúc nhất cuộc đời mình… được nhìn thấy cậu, được ở bên cậu như vậy cũng đã làm mình hạnh phúc rồi…. cậu không yêu mình cũng ko sao cả… tuy điều đó sẽ làm mình rất đau lòng…nhưng tình yêu mà…. nó không thể ép buộc được…… mình rất muốn tin những lời cậu nói với mình ở bờ sông hàn……. Nhưng mình không thể… sau khi mình nhớ lại mọi chuyện mình càng không biết tình cảm của cậu dành cho mình……là tình yêu……hay sự trả ơn…. Hay lòng thương hại đối với 1 kẻ yêu cậu đơn phương như mình…… niềm hạnh phúc của cậu cũng là niềm hạnh phúc của mình vì vậy hãy sống cho tốt nha… hãy nhớ những lời mình nói… trân trọng nhũng gì mình có, và phải biết theo đuổi ước mơ của mình, hãy dũng cảm đối mặt với khó khăn và đừng bao giờ khóc nhé…. hãy tìm 1 nửa của mình và hãy sống thật hạnh phúc nhé

Mình sẽ luôn ủng hộ cậu……… siêu nhân sẽ luôn ủng hộ sooyoen

Kwon yuri sẽ luôn ủng hộ jessica jung….

Siêu nhân ….yêu………… sooyoen

Kwon yuri……… yêu……. jessica jung nhiều lắm

Mình yêu cậu …….. mãi mãi yêu cậu sica ah

Tạm biệt

Cậu ấy đi rồi… yul đã đi rồi, siêu nhân đã đi rồi…. minh xin lỗi… mình thật sự xin lỗi yul…

Tôi nắm chặt trước mp3 trong tay, tôi sẽ không khóc… yul không thích tôi khóc… tôi sẽ đợi yul trở về…. cậu ấy nhất định sẽ trở về vì cậu ấy đã hứu với tôi sẽ luôn ở bên tôi …..

Sau khi chữa bệnh xong… cậu phải về với mình nhé… mình sẽ đợi cậu…. đến ngày đó mình sẽ hét cho cả thế giới này biet jessica chỉ yêu mình kwon yuri thôi….. chỉ yêu mình cậu thôi

Mình sẽ chứng minh cho cậu thấy tình yêu của mình dành cho cậu, nó là tình yêu thực sự… là tình yêu

TIN MỚI NHẬN ĐƯỢC, NỮ CA SĨ JESSICA JUNG TRONG THỜI GIAN NGHỈ NGHƠI SAU KHI TUYÊN TRUYỀN ABUM MỚI ĐÃ BỊ 2 KẺ BẮT CÓC CÙNG VỚI BẠN CỦA CÔ, CHIẾC XE BẮT CÓC ĐÃ CHỆCH LÁI ĐÂM VÀO DẢI PHÂN CÁCH KHI ĐANG TRÊN ĐƯỜNG QUỐC LỘ VÀ NỔ TUNG NGAY SAU ĐÓ, RẤT MAY JESSICA JUNG VÀ BẠN CỦA CÔ ĐÃ THOÁT KHỎI CHIẾC XE KỊP THỜI TRƯỚC KHI NÓ NỔ TUNG CÒN 2 KẺ BẮT CÓC ĐÃTỬ NẠN TRONG VỤ NỔ, CẢNH SÁT ĐÃ LAO VÀO ĐIỀU TRA , THEO NHẬN XÉT SƠ BỘ 2 KẺ ĐÓ RẤT CÓ THỂ LÀ FAN CUỒNG CỦA NỮ CA SĨ NÀY… CHÚNG TÔI SẼ CẬP NHẬP TIN TỨC VÀO CÁC BẢN TIN TIẾP THEO..

1 năm sau

…………………………………….

………………………………………………………………….

“ jess, em lại đoạt giải abum của năm rồi…. jess….. jess ah, em có nghe chị nói không” sumi lay mạnh người jess khi thấy cô như người mất hồn

“…ah… chị nói gì cơ” jess sực tỉnh

“hayzzaa, em lại nghĩ về yul phải ko…. Cũng đã 1 năm rồi... yul không hề có liên lạc gì … “ sumi thở dàI

“ yul sẽ quay trở về thôi, cậu ấy nhất định sẽ về….” jess nhìn ra ngoài cửa sổ ô tô trả lời chắc chắn

Jessica’sPOV

1 năm rồi…. bao giờ cậu mới trở về đây yul…. Đã 1 năm dù mình có dùng mọi cách tìm cậu thì cũng chỉ là con số không tròn trĩnh..

Yul ah… mình rất nhớ cậu…. mình nhớ cậu hiều lắm….

Mình đã cố gắng làm việc… mình đã cố găng theo đuổi ước mơ của mình…. Mình không có khóc…. Nhưng sao cậu vẫn không trở về tìm mình vậy

Cậu đang ở đâu… có hiểu thấu tấm lòng mình nơi đâu không…. Dù chúng ta có cách xa thì cũng chỉ là phút chốc thôi… vì 2 chúng ta là dành cho nhau phải không….. chúng ta sẽ luôn bên nhau phải không….

Tuyết lại rơi……………

Tầm này hơn 2 năm trước chúng ta đã quen nhau phải không sica… mà không phải nói lúc đó em mới biết 1 người tên kwon yuri trên cuộc đời này phải không….

Bước từng bước chân khập khễnh trên con đường tuyết rơi…. Con đường quen thuộc mà tôi đã đi qua hàng trăn lần trước đây… sau 1 năm nó vẫn không có gì thay đổi…. chỉ có tôi… sau ca phẫu thuật chân phải của tôi đã có thể giữ lại nhưng nó đã không còn đươc như trước, mất gần 1 năm để tôi có thể rời bỏ chiếc xe lăn mà đi trên đôi chân của chính mình…. Có lẽ cần 1 thời gian dài nữa nó mới có thể nhanh nhẹn như trước đây… bước từng bước chân chậm chạp tôi biết chính xác hướng đi mà mình cần đến…. tôi có nên gặp lại em không sooyoen... chúng ta có nên gặp lại nhau không…. Tôi biết rằng dù 1 năm đã qua nhưng tình yêu tôi dành cho em chưa 1 ngày phai nhạt… chưa 1 giây phút nào tôi quên em… vậy còn em… em có quên tôi không… quên đi kwon yuri này không….

“ chị sumi… dừng xe vào lề đường cho em… em muốn đi dạo 1 chút” jess ra hiệu

“ jess trời đang rất lạnh đó, em nhớ về sớm nha, có gì thì điện cho chị” sumo gật đầu nhắc nhở vì công biết những gì jess muốn thì sẽ không thay đổi

Bước khỏi xe cái lạnh lập tức xâm chiếm lấy tôi, xoa 2 bàn tay vào nha tôi bước nhanh trên con đường đầy tuyết…. nhìn đôi găng tay đang đeo tôi khẽ bật cười nhớ lại lần đầu tiên tôi đi dạo cùng yul…. Cậu ấy đã đeo chính đôi găng tay này cho tôi…. Và từ đó nó luôn là vật bất ly thân của tôi vào mùa đông…

Dù đi qua con đường này hàng trăm lần nhưng tôi vẫn thích đi dạo ở đây… nó khác hẳn khi ta ngồi trong xe oto… tôi và yul có rất nhiều kỉ niệm trên con đường này… nó vẫn vậy không hề thay đổi nhưng cậu thì đã không còn bên tôi nữa…. chỉ cón mình tôi thôi, yul ah.. mình ước rằng cậu đang bên mình… mình lạnh lắm… mình cần cậu…

Tôi xòe bàn tay hứng từng bông tuyết đang rơi…. Khẽ mỉm cười tôi bước đi nhanh hơn nhưng dáng người đi bên kia đường khiến tôi giật mình…

Người đó chậm chạp bước từng bước chân trên đường…. dáng người đó…. Mái tóc đó….. cách ăn mặc đó…. Nó làm tôi nhớ đến cậu ấy… người đó đội chiếc mũ lưỡi trai che mất nửa khuôn mặt nên tôi không dám chắc là cậu ….. mặt tôi vẫn không rời khỏi người đó cho đến khi người đó vô tình quay mặt , ánh mắt chúng tôi chạm nhau…… người đó cứ đứng bên đó…. Tôi đứng bên này.. không biết chúng tôi đã nhìn nhau bao lâu… làm sao tôi có thể quên được gương mặt đó chứ…. Dù có chết… tôi cũng không bao giờ quên đi gương mặt đó…… cậu ấy khập khiễng định bước sang đường

Yuri’sPOV

Cái lạnh ở Hàn Quốc vẫn vậy…. lạnh đến cắt da cắt thịt người ta, tuyết lại rơi…. Mặt đường đã phủ đầy tuyết trắng rồi…. khẽ mỉm cười tôi nhớ lai … cũng trên con đường này ..em và tôi đã cùng nắm tay nhau đi về….. tôi cũng từng cõng em đi trên con đường đầy tuyết…. hay có lần em đã rung những cành cây đầy tuyết để rồi tôi là người hững chịu những cục tuyết to rơi xuống đầu…. rồi chúng ta rượt đuổi nhau…. Những kỉ niệm đó tôi luôn trân trọng và lưu giữ nó… còn em….??

Chỉnh lại chiếc mũ lưỡi trai trên đâu, tôi cảm thấy như có người đang nhìn mình, quay mặt lại sau không thấy ai… có lẽ tôi đang linh cảm linh tinh, tự cười cho sự ngu ngốc của mình tôi quay mặt đi tiếp…………………………

Dáng người bên đường khiến tôi khựng người bất ngờ…. tôi biết… tôi biết đó là em…

chap18

Em có biết tôi đã ước bao nhiêu lần điều này không… ước bao nhiêu lần ngày tôi có thể đứng trên đôi chân mình mà gặp em không, ước bao nhiều lần ngày quay trở về hàn quốc không….

Tôi và em nhìn nhau rất lâu… rất lâu… rất lâu… bước chân khập khễnh … tôi sẽ sang bên đó….

“ ở bên đó, mình sẽ sang bên đó, mình sẽ đi đến bên cậu”

jessicasPOV

“ ở bên đó, mình sẽ sang bên đó, mình sẽ đi đến bên cậu”

tôi hét lên , tôi sẽ là người đi đến bên cậu… hãy để tôi đến bên cậu… bước chân tôi nhanh dần, không phải đi mà là tôi đang chạy đến bên cậu…. chạy đến bên yul….. tôi lao đến ôm chặt lấy cậu ấy…khiến cậu ấy khẽ mất thăng bằng và nếu tôi không đỡ cậu ấy thì tôi nghĩ yul sẽ ngã ngửa ra sau mất….

“WAO…. Sica.. cậu làm mình tí ngã đó…. ” yul khẽ cười cậu ấy đẩy nhẹ vai tôi nhưng tất nhiên tôi sẽ không buông cậu ấy ra rồi… làm sao tôi có thể buông cậu ấy ra được chứ

“ tại sao…. Tại sao… tại sao bây giờ cậu mới về… có biết mình đã tìm cậu vất vả lắm không…. Tại sao không liên lạc với mình… tại sao …. Tại sao… cậu quên mình rồi ah” tôi ôm chặt lấy yul bao nhiêu cảm xúc dồn nén bấy lâu nay đã giải thoát ra ngoài, tôi khóc… lần đầu tiên sau khi cậu ấy đi… tôi khóc… khóc trên vai cậu ấy… trên vai yul….

“… mình không quên cậu … không bao giờ… chỉ là mình không muốn cậu lo lắng cho mình thôi, từ khi có thể đi lại là mình về Hàn quốc luôn mà’ cậu ấy vòng tay ôm nhẹ lấy tôi…

Tôi nhớ cái cảm giác được trong vòng tay của yul…. An toàn và ấm áp…

“ … sao không tìm mình,nếu hôm nay mình không gặp cậu ở đây cậu cũng sẽ không tìm mình phải không” tôi đối mặt với cậu ấy, lúc này tôi mới nhìn kĩ khuôn mặt của yuri… cậu ấy gầy đi rất nhiều…. rất nhiều…

“… mình….mình… không biết… mình …không biết …” cậu ấy cúi gầm mặt xuống tôi có thể thấy giọng cậu ấy đang run lên

“ vậy chân cậu sao rồi….” tôi nhìn cậu ấy

“ nó đang hồi phục…. nên cậu thấy đó… mình vẫn còn khá khập khễnh khi đi” yul nhún vai

“ yul … mình hỏi cậu câu nhé…. Cậu còn yêu mình chứ” tôi hỏi thẳng , 1 năm qua tôi đã trưởng thành lên rất nhiều… tôi đã hiểu ra 1 điều nếu ta không nắm lấy cơ hội thì sau này sẽ hối hận việc để mất yul một lần đã là bài học đắt giá cho tôi và tôi sẽ không để nó xảy ra một lần nữa

Khá bất ngờ vì câu hỏi của tôi, yul nhìn tôi kinh ngạc nhưng ngay sau đó cậu ấy lại cúi gầm mặt xuống lí nhí dù rất nhỏ nhưng tôi sung sướng phát điên khi nghe thấy cậu ấy nói gì

“… tình yêu mình dành cho cậu chưa bao giờ thay đổi “

“ ok… vậy thì đừng nói gì cả và đi theo mình nào…’ tôi nắm lấy bàn tay cậu ấy dẫn đi, chân phải của cậu ấy chưa bình phục hẳn nên cậu ấy bước từng bước chậm chạp, quàng tay cậu ấy lên vai mình tôi giúp cậu ấy bước đi nhanh hơn…

Khá bất ngờ với hành động của tôi, tôi có thể thấy cậu ấy nhìn tôi suốt quãng đường

“ đến rồi… cậu đứng đây nhé và hãy nghe rõ những gì mình nói” tôi dẫn cậu ấy đứng ở vòi phun nước trung tâm quảng trưởng nơi mà ngày cũng như đêm lúc nào cũng đông người

Khẽ bỏ chiếc mũ và chiếc khăn ra tôi biết 1 vài người đã nhận ra tôi, họ đang chỉ trỏ vào tôi…. Bước lùi lại cách xa chỗ yul đứng tầm 10m tôi hét to

“KWON YURI, JESSICA JUNG YÊU KWON YURI…. CẬU CÓ NGHE THẤY GÌ KHÔNG… JESSICA JUNG YÊU CẬU…. MÌNH YÊU CẬU KWON YURI…. MÌNH MUỐN HÉT VỚI CẢ THẾ GIỚI NÀY… MÌNH THỰC SỰ RẤT YÊU CẬU…. SIÊU NHÂN … SOOYOEN YÊU SIÊU NHÂN… CẬU ĐỒNG Ý LÀM BẠN GÁI MÌNH NHÉ….”

Yuri’sPOV

Găp lại em là 1 điều bất ngờ với tôi nhưng có lẽ đó chưa là gì cả vì em đang đứng giữa quảng trường hét lên là em yêu tôi… tôi có phải đang mơ không…. Em nói em yêu tôi…. Tôi có phải đang nằm mơ không…..

Nhìn xung quanh tôi có thể nhận ra mọi người đang đứng xung quanh chúng tôi rất đông, họ đã nhận ra em … cũng phải thôi em đã hét to thế cơ mà

Bước vội về phía em, tôi nghĩ chúng tôi cần rời khỏi đây trước khi có nhiều người tập trung ở đây

“ sica, cậu làm gì vậy… họ đã nhận ra cậu rồi…”

“ mình không quan tâm…. Điều mình quan tâm là cậu… ngoài cậu ra mình không cần gì hết…. mình đã hối hận rất nhiều khi ngày đó ở bờ sông hàn đã không làm việc này …. Nên lần này mình sẽ không để cậu đí nữa… cậu sẽ ở bên mình chứ” em hỏi lại tôi 1 lân nữa

“…………………………………………………”

“mình biết mình đã làm tổn thương cậu rất nhiều… mình biết cậu đang lo sợ điều gì… nhưng yul ah..mình thật sự rất yêu cậu không phải vì cậu đã cứu mình, không phải vì để trả ơn hay thương hại cậu, mình thực sự rất yêu cậu… khi mất đi cậu mình mới biết được cậu quan trọng nhường nào với mình… mình xin lỗi vì đã không nhận ra điều đó sớm hơn….. mình phải làm gì thì cậu mới tin tình cảm minh dành cho cậu là tinh yêu đây, mình phải làm gì thì cậu mới ở bên mình đây” em khóc, tôi có thể thấy đôi mắt em đỏ hoe cả lên

“cậu không phải làm gì cả…. …. chỉ cần cậu cần mình thì mình sẽ không bao giờ rời bỏ cậu…. không bao giờ… cậu biết điều đó mà’ tôi ôm em vào lòng, ôm thật chặt…. không biết tôi đã chờ ngày này bao lâu rồi… ngày em nói yêu tôi…. Yêu tôi thật lòng……

Chúng tôi cứ đứng đó ôm nhau…. Không để ý xung quanh có bao nhiêu người bao nhiêu chiếc máy ảnh hay điện thoại đang hướng về chúng tôi…. Mọi thứ đã không còn quan trọng nữa rồi….. không còn quan trọng nữa……..

Há hốc miệng đọc tờ báo trước mặt, sumi vẫn không tin vào mắt mình, hình ảnh jess và yuri ôm nhau đang tràn ngập các mặt báo, trên mạng thì đoạn clip tỏ tình của jess đã trở thành từ khóa tìm kiếm nhiều nhất ….. đây có lẽ là scandan lớn nhất trong sự nghiệp của jess… và có lẽ nó cũng sẽ chấm dứt sự nghiệp của cô…

Việc yuri quay về làm sumi rất vui nhưng cô vẫn không ngờ rằng việc họ làm tối qua lại hoành tá tràng như vậy

“ jess….em đọc báo chưa” sumi hỏi khi thấy jess lò dò bước xuống cầu thang

“ em không quan tâm, chuyện đó” jess trả lời bình thản, cô nắm lấy bàn tay yuri mỉm cười

“ …em xin lỗi đã không ngăn cô ấy lại” yuri lên tiếng

“…. Chị không có ý trách em… nhưng chuyện này…, công ty chắc chắn sẽ không để yên đây” sumi chần chừ

“ em đã bảo là chuyện đó không quan trọng nữa mà,chỉ cần có yul thôi, jess tựa đầu lên vai yuri khi cả 2 người đang ngồi trên ghế sofa

“….. khiếp quá… mới sáng ra mà đã thân mật thế này rồi… tối qua 2 đứa chắc là….” Sumi lên tiếng trêu chọc

“ tối qua…. Em và sica không có gì thật mà…. chúng em ko có làm gì hết” yuri vội khua tay khiến sumi bật cười

“ yul ngốc ạ… chị ấy chỉ đùa thôi, yul càng làm thế chị ấy càng không tin đâu’ jess véo nhẹ má yuri

“ …nhưng chúng ta chỉ ôm nhau ngủ thôi mà”

“ chỉ ôm thôi sao… không làm gì nữa ah” jess khẽ nhíu mày

“… còn ….còn …hôn … nữa…” yuri lắp bắp cúi gầm mặt xuống che đi gương mặt đang đỏ bừng điều này khiến cho jess và sumi không nhịn được cười

“ thôi chúng ta nghiêm túc nào…. Jess em đã nghĩ đến hậu quả của việc này chưa… sự nghiệp của em..” sumi chần chừ

“ em đã nói nó ko quan trọng…. chỉ cần có yul em có thể từ bỏ tất cả mà” jess khẽ lắc đầu

“…. Sica… yul biết em yêu yul, nhưng yul sẽ không để sự nghiệp của em tan đi dễ dàng như vậy đâu” yul nghiêm túc nói khiến cho jess và sumi giật mình

Jess giật mình là vì đây là lần đầu tiên yuri gọi cô là em…

Sumi giật mình là vì qua ánh mắt của yuri cô có thể thấy sự nghiêm túc của cậu nói đó

“ hôm nay yul sẽ cùng em đến công ty được chứ, yul phải về chuẩn bị 1 vài thứ, yul sẽ quay lại sau” yul nắm lấy bàn tay của jess đặt lên đó 1 nụ hôn trước khi bước ra về

1h sau

“yul….em đến rồi… chúng ta đi thôi, chủ tịch vừa gọi cho chị……….oaaaaaaa… nhìn em rất khác đó” sumi khẽ ngạc nhiên khi thấy yuri đứng đó, thay vì bộ quần áo thường ngày bằng bộ vest đen lịch sự…. mái tóc đen của yul được làm xoăn nhẹ… nó làm cô trông càng quyến rũ….

“ yul đến rồi hả chị…. Yul ah…” jess bước xuống cầu thang cất tiếng gọi nhưng cô đã phải há hốc miệng ra khi nhìn thấy người ngồi trên ghế sofa

“ sica… em không sao chứ… sao nhìn yul dữ vậy” yuri lại gần khua tay trước mặt jess

“ a…a….h…em.. ko ..sao…chỉ là… yul…khá khác….làm em..ko nhận ra” jess lắp bắp

“ em ko thích ah… vậy yul thay ra nhé”

“….ah ko….ko phải thế… yul… trông thật rất tuyệt trong bộ đồ này… phải nói rất Hot đó” jess nói nhỏ vào tai yuri làm yuri bật cười

“ em nói gì vậy…. yul mà hot ư??... em quá lời rồi “ yuri khẽ lắc đầu cười

“…chị summi, chị có thể lên lấy cho em chiếc khăn quàng cổ không, chiếc màu tím ấy, em hơi lạnh” jess quay sang nói nhanh với sumi

“ oh… đợi chị 1 tí nhé” sumi vừa lên gác thì jess đã vồ ngay lấy yuri, hôn lên đôi môi đó

“…jess….em….” yuri khá bất ngờ

“ em đã bảo là yul rất HOT mà lại…..mà sao lại đổi cách xưng hô là em vậy yul” jess khẽ cười

“ em không thích sao… vậy yul….” Yuri định nói thì bị đôi môi của jess chặn lại 1 cách cuồng nhiệt

“ không.. em rất thích đó” jess nói qua những nụ hôn

…. Lướt nhẹ lưỡi mình lên môi yuri chờ sự cho phép , yuri khẽ hé môi cho chiếc lưỡi tinh nghịch của jess vào khám phá…. Cuộc chiến giữa họ ngày càng quyết liệt Hình như việc này họ có thể làm cả ngày mà không biết chán thì phải… ngay cả khi sumi đã xuống đến nơi, đứng nhìn họ 1 lúc thì họ cũng không hay biết mà vẫn tiếp tục…. chuyện đó

“ e..hem…các em có thể làm nhanh lên 1 chút ko… chúng ta sắp muộn rồi đó’ sumi lên tiếng khiến cho 2 con ngươi trên ghế sofa giật mình, yul thì đang xấu hổ đỏ bừng cả mặt còn jess thì vẫn coi như không, co chạy lại lấy chiếc khăn trên tay sumi 1 cách bình thường

“ nè…. Cho em” sumi xòe tờ giấy thấm cho yuri

“ cái này để làm gì vậy chị” yuri thắc mắc

“ lau vết son nhoe nhoét trên môi em chứ để làm gì nữa” sumi đập mạnh vào vai yuri lắc đầu

“…ah…cam..ơn ..chị” yuri đỏ mặt tập 2

…………………………………………………………….

…………………………………………………………………

“ yul… em thật sự muốn gặp chủ tịch lee ư??” sumi hỏi lại 1 lần nữa khi 3 người đang trong thang máy

“ em đã gọi điện cho ông ấy… có lẽ ông ấy đang đợi em” yuri nói

“ yul… yul quen chủ tịch sao??” jess thắc mắc

“ tí nữa thì em sẽ biết” yul khẽ cười

“2 người vào trước đi nhé, yul đi WC 1 chút, yul sẽ vào sau” yuri đi ngay sau khi 3 người ra khỏi thang máy

Bước vào phòng chủ tịch, một người đàn ông đã đợi họ săn trên bộ ghế sofa….

“chào chủ tịch” jess và summi cúi chào

“ tôi đợi các cô mãi, chúng ta sẽ nói chuyện nhanh nhé, lát nữa tôi phải tiếp 1 vị cổ đông quan trọng” chủ tịch lee lên tiếng

“ dạ được, vậy chủ tịch gọi chúng tôi đến có việc gì a” sumi hỏi

“sáng nay cô đọc báo rồi phải ko, chuyện jessica đã gây ra hôm qua đã đầy các mặt báo rồi…. tôi muốn các cô sớm giải quyết chuyện này nếu để lâu nó sẽ ảnh hưởng không nhỏ đâu” đưa ánh mắt nhìn sang jess, chủ tịch lee nghiêm giọng

“ tôi biết…nhưng….”

Cạch…cạch…..

“xin chào”

……………………………………………………………..

Tại phòng chờ nửa tiếng nữa sẽ diễn ra cuộc họp báo của jess, lại 1 scandan tình cảm và lại 1 cuộc họp báo đính chính

Vòng tay ôm lấy yuri, jess dựa đầu lên ngực yuri

“ yul…. Muốn em làm chuyện này thực sao…. Em sẽ nuôi yul mà chúng ta sẽ ko chết đói đâu “

“ sica ah, yul sẽ không tha thứ cho mình nếu yul là người làm cho sự nghiệp của em tiêu tan… yul ko muốn…. có 10% cổ phần công ty, công chúa sợ 2 ta chết đói sao” khẽ cười yul vòng tay ôm chặt lấy jess và lòng mình

“ em đùa thôi mà…. nhưng thật sự em đã bảo sự nghiệp đối với em không còn quan trọng nữa mà, chỉ cần yul … em có thể vứt bỏ tất cả”

“ đó là sự cố gắng bao nhiêu năm và là ước mơ của em… đừng từ bỏ nó vì yul” hôn nhẹ lên trán jess , yul ôm cô chặt hơn nữa

“… em hiểu rồi… “ nhắm mắt để tận hưởng sự ấm áp trong vòng tay yul

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic