[LONGFIC] Lost Memory...[Chap 3], JeTi, Taeyeon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 3 : The beginning of the friendship.

Sau khi dọn hết đồ Fany vào phòng xong, Sica đi ra ngoài và nhìn thấy Fany đang loay hoay với cái máy pha café cũa cô.

“ Cậu đang làm gì thế. “ Sica bước lại gần.

“ Nó thật khó sử dụng, tớ thề là cái máy pha café nhà tớ dễ xài hơn nhiều. “ Fany loay hoay.

“ Nó dễ hơn nếu cậu bỏ cafe vào đúng chỗ. “ Sica phì cười. “ Ra bàn ngồi đi, và 5p nữa sẽ có cafe cho cậu. “ Sica đẩy Fany đi về phía bàn ăn cũa căn nhà. Fany ngồi đó ngóng chờ ly café từ tay Sica.

“ Wou, cậu biết không Jessica, cậu thực sự là 1 thiên tài pha cafe. “ Fany hớp 1 ngụm và khen lấy khen để.

“ Đó là nhờ công nghệ, hơn nữa ly cafe đầu tiên của cậu từ khi cậu tỉnh dậy, nên lời khen đó rất đáng nghi ngờ đấy. “ Sica mỉm cười kí nhẹ lên đầu Fany.

“ Jessica này, cậu từng làm như thế với tớ trước đây chưa. “ Fany e dè.

“ Sao, cậu nhớ ra gì à. “ Sica mắt sáng lên.

“ Không nhưng tớ cảm thấy tớ k ưa nó. “ Fany tinh nghịch trêu chọc Sica.

“ Yah, ngày xưa cậu thích nó. “ Sica nói xạo.

“ Tớ có cảm giác cậu đang lừa tớ. “ Fany liếc Sica.

“ Tin tớ, vì cậu chẳng nhớ gì về chúng ta mà. “ Sica le lưỡi rồi cười với Fany.

Họ cùng ngồi uống cafe với nhau, tin tôi đi nếu mọi ng nhìn vào bức tranh lúc này, đó sẽ là 1 bức tranh thiên thần hoàn hảo và duy chỉ có chuyện 2 con ng kia k có cánh mà thôi.

“ Jessica à, nấu gì ăn đi, mình đói, nhưng vì cậu k bị mất trí nhớ nên chắc cậu biết mình nấu ăn k được giỏi. “ Fany ngại ngùng.

“ Vì cậu bị mất trí nhớ nên tớ sẽ nhắc cậu, trong chúng ta k ai giỏi nấu ăn cả. “ Sica chặc lưỡi. “ Có lẽ chúng ta nên đi ra ngoài, hoặc gọi gì đó về ăn. “

“ Sao cậu lại k biết nấu gì cơ chứ. “ Fany bĩu môi.

“ Vì tớ yê...à không tớ chơi với cậu. “ Sica mỉm cười.

* Flashback *

“ My Jessi, hôm nay cậu về sớm với mình đi. “ Fany nhõng nhẽo với Sica trong điện thoại.

“ Ồ Honey, cậu muốn mình về sớm để tiếp tục chuyện tối qua à. “ Sica trêu chọc.

“ Oh my god, Jessi, Don’t thinking that way.Tớ có điều bất ngờ cho cậu. “ Fany đỏ mặt.

“ Tớ sẽ ở nhà 30p nữa. “

Sica cúp máy, k cần chờ tới tan sở, cô nên về ngay để đón nhận điều bất ngờ từ Fany.

Sica đóng cửa Gara của nhà họ lại. Bước vào trong nhà…

Cảm thấy không khí có gì đó hơi bất bình thường.

Fany trông thấy Sica thì bay lại ôm chầm lấy cô ấy, Sica mỉm cười xoa nhẹ lưng cho bạn gái mình và hôn nhẹ lên trán cô ấy.

Fany kéo Sica đi về phía bếp của họ.

“ Ta da. “ Fany dơ cái bánh có màu hồng lên cho Sica xem.

“ Honey, cậu làm bánh sao. “ Sica e dè.

“ Ừ, mình đã rất vất vả đó, vì hôm qua lúc nằm xem tivi cậu nói muốn ăn bánh mà. “ Fany tươi cười.

Sica thoáng chút đỗ mồ hôi trộm.

“ Mình chỉ nói thôi Honey à, chúng ta mua là đc, sao cậu phải vất vả thế. “ Sica e ngại nhìn Fany.

“ Jessica Jung, cậu đang chống chế để k ăn bánh do mình làm có đúng không. “ Fany đứng chống nạnh mặt xị ra.

Aisss, Sica đã nói chưa nhỉ. Điều thứ 2 Sica k thể chống lại là khuôn mặt xị ra cũa Fany lúc này. Sica cầm cái bánh lên, cắt 1 miếng nhỏ…Cô cầm lên và cho vào miệng mình…Cắn.

“ Thế nào Jessi, nó thế nào. “

“ Ơm. Nó ngon tuyệt Honey à, k ngờ là cậu có thể làm bánh ngon đến thế. “ Sica phấn khởi.

“ Nó ngon hả, mình sẽ ăn thử. “ Fany toan cắt bánh.

“ Không. Cậu làm nó cho mình, nó hoàn toàn là của mình. “ Sica ôm lấy ổ bánh chạy ra xa Fany.

“ Oh my god Jessi, Cậu thật keo kiệt. “ Fany bĩu môi nhìn Sica ôm cái bánh ra xa cô. Sau đó cô cười khúc khích khi thấy Sica ăn từ miếng bánh này sang miếng bánh khác mà k hề đặt ổ bánh xuống, cư như sợ cô sẽ giành lấy vậy.

Tối hôm đó, Fany đã phải đưa Sica đi bệnh viện, ban đầu cô cứ nghĩ là do Sica đã ăn quá nhiều bánh ngọt.

“ Cô ấy ngộ độc thực phẩm, chúng tôi tìm thấy trong ruột cô ấy 1 ít bánh gì đó khi cô ấy nôn ra, có lẽ đó là nguyên do. “ Vị bác sĩ nói với Fany.

Và Fany biết rõ, là do cái gì…Cô đang ngồi bên cạnh Sica.

“ Jessi, mình xin lỗi. Là do cái bánh của mình đã hại cậu. “ Fany lấy 2 tay che khuôn mặt mình.

Sica thoáng mĩm cười lấy 2 tay cũa cô ấy nắm chặt lấy tay Fany.

“ Nó rất ngon, và đó k phải lỗi của cậu. “

“ Cậu nói dối mình. “ Fany tiu ngỉu.

“ Dù cậu có đưa thuốc độc cho mình đi chăng nữa, mình cũng sẽ khen nó, vì vậy mình k nói dối cậu. “ Sica nhéo nhẹ vào má Fany.

“ Dẻo miệng. “ Fany cười bẽn lẽn.

“ Lên đây với mình đi Fany. “ Sica nhích nhẹ ra và đánh tay mình vào khoảng trống trên giường bệnh của cô ấy.

“ Oh my Jessi, đây là bệnh viện. “ Fany nói nhỏ.

“ Mình chỉ muốn ôm cậu thôi, à, hay là cậu còn muốn nhiều hơn thế. “ Sica liếm nhẹ môi mình.

“ Ãn nhô. “ Fany dùng tay quạt quạt vào mặt mình.

“ A, cậu cute quá Fany à, lên đây nào. “ Sica mỉm cười.

Fany leo lên giường bệnh của Sica, nằm lên cánh tay của cô ấy, vòng tay ra sau lưng Sica, Fany xoa nhẹ đễ Sica cảm thấy dễ chịu hơn.

“ My Jessi, I love u. “

* End Flashback *

“ Sao hả, bây giờ cậu muốn đi ra ngoài ăn hay thế nào. “ Sica nhìn Fany.

“ Ưm gọi gì ăn đi, tớ chưa muốn ra ngoài cho lắm. A , Pizza đi, đúng rồi, tớ muốn xem khi tớ hôn mê 1 năm, Pizza sẽ như thế nào. “ Fany hào hứng.

“ Biết ngay là Pizza mà. “ Sica cầm đt lên bấm số.

“ Chắc hẳn cậu là bạn thân của mình chắc rồi, vì cậu biết tớ thích Pizza. “ Fany tươi cười.

“ Chuyện cậu thích Pizza k cần phải thân mới biết, đến chú làm vườn cho nhà chúng ta cũng biết mà. “ Sica trêu chọc.

“ Thật vậy sao. “ Fany phụng phịu.

Pizza đc đưa tới 1 cách nhanh chóng, vì đây đã trở thành 1 địa điểm hết sức quen thuộc của cửa hàng, thậm chí Sica và Fany có thể ăn thiếu ở đây và đến cuối tháng sẽ trả hết tất cả những khoản đó....

“ Jessica nhìn này, giờ họ cho xúc xích vào viền bánh này. “ Fany la lên thích thú.

“ Đc rồi, ăn đi, k cần ngạc nhiên như thế. “ Cố nhấn cái ng đang hớn hở đó cho cô nàng bình tĩnh lại...

Fany vừa ăn vừa suy nghĩ : K ngờ 1 năm mà nhiều thứ thay đỗi như vậy, Jessica thật tốt, cậu ấy có vẽ rất hiểu mình, có lẽ cậu ấy thật sự là bạn thân cũa mình. Ơ mà mình có bạn trai k nhỉ, chắc là không rồi, mình tỉnh dậy và k thấy anh chàng nào hạnh phúc vì mình cả. Hoặc khả dĩ mình có, thì chắc cũng chạy mất khi 1 năm rồi k thấy mình tỉnh dậy...Nhưng mình tò mò về 1 ng quá, k biết dạo này cậu ấy thế nào, 1 năm có thay đỗi gì không...

Fany và Sica đang cùng nhau nằm trên giường, Sica cố chăm chú vào công việc của cô trên Laptop, để k nhìn vào ng nằm cạnh cô, cô sợ mình có thể sẽ có những hành động k kiễm soát đc khi nhìn cơ thể Fany gần với mình. Nhưng có vẻ Sica k làm tốt việc đó lắm khi cố cứ cố uống thật nhiều nước để hạ thân nhiệt cũa mình.

“ Jessica này, làm sao mình và cậu quen nhau. “ Fany ngồi dậy và bắt đầu hỏi những thắc mắc cũa mình.

“ Mình và cậu quen nhau ở Mỹ. “ Sica ôn tồn.

“ Chúng ta học chung trường à. “ Fany nhìn Sica.

“ Không. Chúng ta là oan gia. “ Sica mĩm cười.

“ Oan gia, ý cậu là sao. “ Fany tò mò cực độ.

“ Từ từ cậu sẽ biết. “ Sica mĩm cười ẫn ý.

“ Jessica này vì cậu là bạn thân mình, hẵn cậu biết Taeyeon đúng không. “ Fany e ngại nhìn Sica.

“ Ý cậu là Kim Taeyeon. “ Sica quay qua nhìn Fany hơi khó chịu.

“ Ừ đúng là cậu ấy. “ Fany tươi cười. “ Mình và cậu ấy, ừm, you know, chúng mình có thân k. “ Fany chờ đợi Sica trả lời.

“ K, 6 tháng trước cậu ta có đến thăm cậu khi cậu hôn mê, nhưng giờ thì mình k biết. “ Sica nói giọng hơi phần khắt khe.

“ Mình và cậu ấy k có quan hệ nào sao, ý mình là, mình thích cậu ấy, cậu ấy là mối tình đầu tiên cũa mình. Dù cậu ấy là 1 cô gái “ Fany thở dài.

“ Mình biết và k cần nhắc lại đâu, cậu đã chia tay cậu ta vì 1 ng khác. “ Sica nói tĩnh rụi.

“ K thể mình rất thích cậu ấy mà. “ Fany trả treo.

“ Tin mình đi. “ Sica dơ ngón tay thề thốt với Fany.

“ Jessica này, vậy mình có ng yêu k, ý mình là trước khi mình bất tỉnh ấy, vì ng ấy mà mình k thích Taeyeon nữa ấy. “ Fany đột nhiên quay qua hỏi Sica.

“ Sao...đột nhiên cậu lại hỏi thế, cậu nhớ ra gì sao. “ Sica nhìn Fany.

“ Cậu đừng 1 chút hỏi mình có nhớ gì hay không, mình chỉ muốn kiểm chứng xem mình có vô tình quên 1 anh chàng nào k thôi. “ Fany đẩy mặt Sica 1 cái.

“ À, cậu k có 1 anh chàng nào cả, cậu có 1 ng tuyệt hơn nhiều. “ Sica mĩm cười tinh quái.

“ Who ?!? “ Fany lại gần Sica.

“ Me. “ Sica bật cười, và Fany đang đánh lên tay Sica :

“ Yah, tớ k đùa, nhưng theo ý cậu chắc là k có rồi. Còn cậu thì sao Jessica, tớ đoán chắc cậu có rồi đúng k, cậu rất xinh đẹp theo 1 cách nào đó. “ Fany tò mò nhìn Sica.

“ Tớ...ừm tớ có 1 ng yêu rất tuyệt vời, k gì có thể so sánh với cậu ấy, nhưng... “ Sica ngập ngừng nhìn Fany.

“ Sao, cậu ấy đâu, 1 chàng trai handsome đúng không, vậy mới hợp với cậu. “ Fany hớn hở.

“ Không, 1 cô gái. “ Sica cười buồn.

“ What ?!? oh my god, Cậu cũng là ******* sao. “ Fany hơi bất ngờ.

“ Bisex, please. “ Sica chỉnh lại.

“ Oke Oke Bisex, vậy chắc hẳn cô ấy phải xinh xắn lắm. “ Fany dò hỏi Sica.

“ Cô ấy là 1 nữ thần. “ Sica trầm ngâm. Cô thầm nghĩ : Người đó là cậu Nấm ngơ à.

“ Chừng nào tớ đc gặp cậu ấy Jessica. Cô ấy sẽ k ghen nếu chúng ta ở cùng chứ. “ Fany hơi ái ngại nhìn Sica.

“ K sao, như tớ từng nói chúng ta là bạn thân, và cô ấy đang ở 1 nơi rất xa. “ Sica nhìn ra phía khác.

“ Cô ấy ở tận đâu lận, cô ấy đi đâu, sao cậu k giữ cô ấy lại. “ Fany hỏi dồn.

“ Tớ đã cố, 1 ngày nào đó, cô ấy sẽ trở về bên tớ, mà đừng quan tâm chuyện của tớ nhiều quá. “ Sica nói dấu đi 1 giọt nước mắt rơi từ mắt mình.

“ Cậu thật bí ẩn Jessica à. “ Fany tỏ ra k vui khi Sica k chia sẽ với mình nhiều hơn. Cô quay mặt lại với Sica và tự kéo chăn che ng mình đi chìm vào giấc ngủ.

* Jessica’s POV *

Ngốc à, mình muốn ôm cậu đến phát điên lên được. Cậu ỡ gần mình như vậy nhưng k hiễu sao mình lại thấy cậu xa đến mức mình k thể với tới được.

Chừng nào cậu mới nhớ ra mình, nhớ ra chúng ta, nhớ ra những gì chúng ta cùng làm với nhau.

Dù sao thì tớ cũng sẽ chờ cậu dù bất cứ giá nào, vì khi cậu tỉnh lại tớ biết đó đã là món quà vô giá với tớ rồi.

* End Jessica’s POV *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jeti