Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2PM dorm

- Hyung về rồi à?_ Chansung hỏi khi thấy Wooyoung bước vào.

- Ừ, Taecyeon hyung và Nichkhun hyung vẫn chưa về sao?_ Wooyoung đặt vali xuống nhìn quanh hỏi.

- Chào mọi người_ Taecyeon lên tiếng ngay khi còn đang ở ngoài cửa.

- Hyung, đi chơi vui không?_ Junho hớn hở.

- Vui_ Taecyeon đáp cụt lủn trong khi Nichkhun vẫn không hề rời mắt khỏi Wooyoung.

- Sao anh nhìn em ghê vậy?_ Wooyoung chợt nhận ra vẻ khác thường của Nichkhun.

- Không, không có gì đâu_ Nichkhun vội vàng gạt đi.

- Mà hai người nói vui nhưng sao sắc mặt trông không được tốt lắm_ Junsu đi từ phòng ngủ ra hoài nghi hỏi.

- Wooyoung, chúng ta nói chuyện được không?

*

*

*

*

SNSD dorm

- Yaaaaaaah, mấy người đi chơi kĩ thật đấy_ Sunny hét ầm lên khi thấy Yuri và Yoona xuất hiện.

- Unnie, lâu rồi mới gặp_ Yoona nói giọng đùa.

- Lâu rồi á, mới có hai tuần thôi mà_ Giọng choe chóe của Sunny lại vang lên khiến Hyoyeon không nhịn nổi cười.

- Thôi đi Sunny, cậu có để hai người đó vào nhà không?_ Hyoyeon chạy ra xách đồ giúp YoonYul.

- Hai người đi chơi vui chứ?_ Taeyeon ngồi trên sofa ăn bỏng tươi cười hỏi trong khi Yuri và Yoona nhìn nhau vẻ e ngại.

- Vâng vui lắm ạ_ Yoona ngập ngừng nói.

- Ơ…maknae cũng quay lại rồi sao?_ Yuri ngạc nhiên hỏi khi thấy Seohyun đang nấu mì trong bếp.

- Dạ, hai chị có ăn mì không?_ Seohyun nói vọng ra.

- Thôi khỏi, em không cần nấu đâu_ Sooyoung bất chợt lên tiếng khiến mọi người nhìn nhau không hiểu gì.

- Tất cả hãy tập trung ở phòng khách đi.

*

*

*

*

Wooyoung theo Taeceyeon và Nichkhun lên phòng đã lâu nhưng không thấy xuống nên Chansung, Junho và Junsu liền lên nghe ngóng tình hình.

- Em xin lỗi nhưng sự thật là như vậy_ Wooyoung nói một cách khó khăn.

- Vậy…hai người đã hẹn hò được bao lâu rồi?_ Nichkhun cất tiếng hỏi, mắt vẫn không rời khỏi Wooyoung.

- Năm tháng_ Wooyoung bình tĩnh đáp.

- Năm tháng sao?_ Taecyeon sửng sốt nhắc lại.

- Em giấu hơi kĩ đó_ Nichkhun mỉm cười nhìn cậu em.

- Hyung còn giỏi hơn em mà_ Wooyoung cười lại với Nichkhun, nụ cười có phần thán phục.

- Này, em đang nói gì vậy?_ Nichkhun giật mình hỏi lại.

- Hyung đừng cố giấu nữa, em biết anh và Yoona đang yêu nhau mà_ Wooyoung thêm một lần khiến Nichkhun ngạc nhiên.

- Em…sao em lại biết?_ Nichkhun cảm thấy khó hiểu khi Wooyoung biết chuyện anh với Yoona vì anh đã che giấu rất kĩ.

- Thôi đi hyung, chúng ta đều đang yêu mà_ Wooyoung lại gần vỗ vai Nichkhun.

- Hyung, chuyện này là thật chứ?_ Chansung thì thầm vào tai Junsu khi ba người đang nghe lén ở ngoài.

- Ưhm…_ Junsu khẽ gật đầu.

- Vậy hóa ra bấy lâu nay hai hyung ấy giấu chúng ta_ Lần này đến lượt Junho nói.

- Em không thể nào tin chuyện này_ Chansung thất vọng nhưng rồi anh chợt nhận ra mình đã nói quá to. Junsu với Junho nhìn nhau rồi nhanh chóng quay xuống nhà, Chansung cũng vội vàng đi theo nhưng không kịp nữa rồi.

- Ba người đang làm gì thế?_ Cánh cửa từ từ mở ra và Taecyeon, Nichkhun, Wooyoung xuất hiện.

Hyung…_ Junho quay lại với vẻ mặt vô tội.

- Bọn em chỉ muốn lên gọi ba người xuống ăn tối_ Chansung viện cớ.

- Ăn tối à, nhưng có cần phải cả ba cùng lên không?_ Taecyeon vẫn không cho qua.

- Thì…_ Junho ấp úng.

- Bọn này muốn xem các cậu làm gì mà lâu vậy?_ Junsu thẳng thắn.

- Hả, thế ba người…nghe hết rồi sao?_ Nichkhun hốt hoảng nhìn hai người kia.

- Ừ, nhưng bọn này thất vọng lắm khi hai người không thành thật_ Junsu nhìn Wooyoung rồi đến Nichkhun với vẻ mặt không hài lòng.

- Không phải như vậy đâu, chỉ là chưa có cơ hội thôi_ Nichkhun nhanh chóng giải thích.

- Hyung đừng nói như vậy chứ, năm tháng chứ ít gì đâu_ Chansung nhìn Wooyoung giận dỗi.

- Thôi mọi người, dù sao thì mọi chuyện cũng đã rồi, không nên trách họ nữa_ Taeceyon nói.

- Em không biết đâu, hyung phải mời bọn em ăn tối cơ_ Junho nũng nịu.

- Mời ăn tối á?_ Nichkhun hỏi lại.

- Thì để còn giới thiệu chị dâu chứ_ Chansung mỉm cười ranh mãnh trong khi Nichkhun gãi đầu xấu hổ còn Wooyoung thì lại lắc đầu ngao ngắn với mấy cậu em.

*

*

*

*

- Tớ thấy buồn lắm_ Sooyoung khó khăn nói lên từng từ.

- Sao, có chuyện gì vậy?_ Sunny ngay lập tức lên tiếng nhưng rồi im bặt khi bắt gặp ánh mắt của Taeyeon.

- Tớ nghĩ rằng thời gian chung sống với nhau như vậy là đủ để chúng ta trở nên thân thiết như một gia đình_ Sooyoung tiếp tục trong khi các thành viên vẫn chưa hiểu cô định nói chuyện gì.

- Nhưng tớ đã lầm khi mà các cậu không hề thành thật_ Giọng Sooyoung đầy phẫn nộ, cô nhìn tất cả một lượt rồi dừng lại trước Taeyeon.

- Tại sao lại có thể giấu diếm nhau khi mà chúng ta từng nói là coi nhau như chị em ruột thịt_ Sooyoung dường như không kiềm chế được bản thân nữa.

- Sooyoung, cậu đang nói gì vậy?_ Jessica là người đầu tiên đặt câu hỏi.

- Đúng đấy, cậu nói rõ hơn được không?_ Tiffany hối thúc.

- Hãy hỏi Taeyeon ấy?_ Sooyoung quay sang nhìn Jessica, Tiffany rồi lại quay lại điểm ban đầu.

- Tớ á?_ Taeyeon ngạc nhiên hỏi lại.

- Taeyeon, cậu đang che giấu chuyện gì?_ Tiffany nhìn Taeyeon đầy nghi hoặc.

- Tớ đâu có gì đâu_ Taeyeon ngây thơ trả lời.

- Rốt cục là chuyện gì đây?_ Hyoyeon khó chịu khi Sooyoung cứ lấp lửng.

- Sooyoung à, hãy nói thẳng ra đi_ Sunny tiếp lời.

- Ưhm…_ Sooyoung thở dài một tiếng rồi bắt đầu_ Lúc nãy khi xuống nhà đổ rác tớ đã nhìn thấy…Taeyeon và Wooyoung đang…hôn nhau.

- Cái gì?_ Tất cả gần như nói cùng một lúc, trừ Yoona, Yuri và Taeyeon.

- Cậu đang nói cái gì vậy?_ Tiffany bàng hoàng.

- Sooyoung có thật là cậu đã nhìn thấy hai người đó…không?_ Sunny sửng sốt kêu lên.

- Sooyoung à, đó là sự thật ư?_ Jessica vẫn không thể tin vào những điều mình vừa nghe thấy.

- Như vậy là hai người họ đang hẹn hò sao?_ Hyoyeon tự hỏi bản thân mình vì cái tin có thể nói là động trời mà Sooyoung nói.

Trong khi mọi người tỏ ra bất ngờ thì Yoona và Yuri im lặng ngồi quan sát tất cả. Cái cảm giác này hai người cũng đã từng phải trải qua khi vô tình nhìn thấy Taeyeon và Wooyoung ở trước cửa chung cư. Quả thật là khó tin khi mà từ trước đến nay Taeyeon không có biểu hiện gì khác lạ và cũng rất ít khi chơi với đồng nghiệp nam không cùng công ty. Yoona quay sang Yuri, hai người buồn bã nhìn nhau. Chợt Yoona cảm thấy lo lắng khi nghĩ về chuyện của mình, nếu bị phát hiện chắc mọi người sẽ còn kinh ngạc hơn như thế này nhiều.

“Trời, mình phải làm sao đây, mình đã cố giấu nhưng rồi lại để bị phát hiện. Sooyoung chắc chắn đang giận lắm đây, làm thế nào để giải thích cho cậu ấy hiểu. Mình cũng không muốn giấu mọi người, chỉ tại mình lo sợ nếu làm thế sẽ dễ bị phát hiện.

Taeyeon à, mày đã sai thật rồi, đáng ra phải nói thật chứ. Bây giờ nếu quay lại được thời gian thì tốt biết mấy.”

Taeyeon cứ ngồi thần ra đó, khuôn mặt lo lắng đến khổ sở. Cô có muốn chuyện này xảy ra đâu, bây giờ cô chẳng biết phải làm gì cả. Đầu óc Taeyeon cứ rối hết cả lên, trong tâm trí cô chỉ có hình ảnh Wooyoung mà thôi. Ngay lúc này cô rất muốn chạy đến bên anh để anh ôm cô vào lòng, an ủi cô bằng giọng nói dịu dàng. Taeyeon rất cần dựa vào bờ vai anh, để bờ vai ấy tiếp thêm sức mạnh cho cô. Nếu Wooyoung ở bên cô lúc này anh sẽ cho cô biết nên làm gì và cô sẽ thấy vững tin hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro