06. Khởi hành đến Hàn Quốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Qua hai ngày, công ty đem bảy người bọn họ cùng với các nhân viên công tác cần thiết đóng gói gửi đến Hàn Quốc.

Tiếp đón họ là IG Entertainment có tiếng của Hàn Quốc, nổi tiếng với việc đào tạo ra các thực tập sinh chất lượng cao. Xem ra lần này công ty thật sự đem hết vốn liếng đi đầu tư. Mấy năm nay tổ hợp nhị đại vẫn luôn không hot được, lần này đoàn chiến rất có quyết tâm cùng khí thế đánh đến cùng.

Trên xe buýt đón khách

"Khụ khụ khụ..." Tống Á Hiên nhỏ giọng ho khan, gương mặt đỏ bừng một cách không bình thường, cậu phát sốt rồi.

Hai ngày nay, Tống Á Hiên bay về tham gia trung khảo, lại ngựa không dừng vó gấp gáp trở lại. Bôn ba khắp nơi, thi cử cường độ cao, mất mát giải tán, dù sao vẫn là đứa nhỏ mười mấy tuổi, quả thật không chịu nổi.

"Á Hiên Nhi, uống chút nước đi." Mã Gia Kỳ ngồi bên cạnh cậu, mở bình giữ nhiệt đưa cho cậu.

"Mã Ca..." Á Hiên ngẩng đầu, bởi vì phát sốt, khuôn mặt vốn trắng nõn trở nên đỏ rực, đôi mắt hạnh êm dịu ngập nước, nhìn thấy làm cho người ta đặc biệt thương tiếc.

"Ngủ một lát đi, đến anh sẽ gọi em."

Á Hiên nghe lời đặt đầu vào cổ Mã Gia Kỳ, thân trên cuộn vào trong ngực Mã Gia Kỳ, giống như một chú thằn lằn nhỏ mềm nhũn nằm bò, bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.

Mã Gia Kỳ đem áo khoác đắp lên người Á Hiên, ngẩn người nhìn cảnh sắc xa lạ ngoài cửa sổ.

Cho nên, lần này điều gì đang chờ đợi họ?

Vừa mới hạ cánh, công ty đã sắp xếp một bài kiểm tra nhanh trước trận đấu chính thức, còn phải tiến hành xếp hạng.

Mã Gia Kỳ là người đầu tiên, phát huy không tốt lắm, có chút uể oải. Vừa quay đầu lại phát hiện Đinh Trình Hâm đang nhìn chằm chằm mình, còn tặng hắn một nụ cười rạng rỡ, khóe miệng bất giác nhếch lên.

Xếp hạng kết thúc, Đinh Trình Hâm đột nhiên ngã xuống.

"Đinh Ca!"

Mã Gia Kỳ lập tức xông tới đỡ lấy cậu, chỉ thấy Đinh Trình Hâm sắc mặt trắng bệch, đau đớn ôm bụng.

"Đau dạ dày..."

Mã Gia Kỳ sắc mặt trầm xuống, im lặng đỡ cậu dậy, dìu Đinh Trình Hâm về ký túc xá.

Cảm nhận được áp suất không khí thấp không giải thích được, mấy người khác đều đứng ở cửa ký túc xá không dám đi vào, thứ nhất là sợ ảnh hưởng đến Đinh Trình Hâm nghỉ ngơi, thứ hai là bị vẻ mặt vừa rồi của Mã Gia Kỳ dọa sợ. Mọi người chỉ có thể lặng lẽ nhìn vào bên trong, trong mắt ai nấy đều rất lo lắng.

"Sắc mặt vừa rồi của Mã Ca thật đáng sợ, anh cho tới bây giờ chưa từng thấy qua bộ dạng này của anh ấy." Trương Chân Nguyên âm thầm lên tiếng.

"Em cũng chưa từng thấy qua." Hạ Tuấn Lâm nói thêm vào. "Đinh Ca không sao chứ, nhìn thật quá dọa người."

Nằm trên giường ký túc xá, Đinh Trình Hâm vẫn đau đớn ôm bụng, đôi lông mày đẹp đẽ gắt gao nhíu lại cùng một chỗ, mồ hôi lạnh không ngừng từ trên trán nhỏ xuống.

Mã Gia Kỳ cau mày, xoay người hỏi nhân viên công tác đi theo bên cạnh.

"Có thuốc không?"

Bởi vì sắp xếp vé máy bay, staff phải chia làm hai nhóm. Nhóm nhân viên đầu tiên tới đây bình thường không tiếp xúc với bọn họ nhiều lắm, chủ yếu là bởi vì biết tiếng Hàn, cho nên phái bọn họ đi dẫn đường.

Gặp phải tình huống bất ngờ, chị gái staff này cũng mơ màng. "Không mang theo... Trợ lý sinh hoạt phải sáng mai mới đến, chị không biết mấy chuyện này."

"Vậy có miếng dán giữ nhiệt hay không! Hoặc là túi sưởi cũng được!"

"Mùa hè nóng thế này, ai lại mang theo những thứ như vậy!"

"Vậy thì đi mua đi!" Mã Gia Kỳ đứng lên lớn tiếng quát, trên khuôn mặt tuấn tú tràn đầy tức giận, ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm khiến staff hoảng loạn, cảm giác áp bức theo đó mà đến.

Ở trong công ty, Mã Gia Kỳ nổi tiếng dịu dàng tính tình tốt, chưa bao giờ lớn tiếng nói chuyện, chứ đừng nói là nổi nóng, tựa hồ lúc nào cũng gió xuân mưa phùn, nói cười nhẹ nhàng. Không nghĩ tới khi thật sự hung dữ, khí thế lại mạnh mẽ như vậy, làm cho người khác phải sợ hãi.

"Chị, chị lập tức đi mua." Chị gái staff dường như bị hù dọa, nhanh chóng chạy ra ngoài.

Nhóm bạn nhỏ ngoài cửa cũng sửng sốt, cả đám không ai dám lên tiếng. Thì ra Mã Ca tức giận lại kinh khủng như vậy!

Mã Gia Kỳ ổn định tâm trạng, bắt đầu lật vali của mình lên. Hắn nghĩ là chính mình có thể mang theo thuốc dạ dày. bởi vì bình thường dạ dày không tốt lắm, cho nên theo thói quen cầm đi đề phòng trường hợp khẩn cấp.

Quả nhiên, ở ngăn trong cùng tìm được túi thuốc nhỏ của mình. Mã Gia Kỳ thậm chí cảm thấy có chút may mắn vì dạ dày mình không tốt, bằng không lúc này cũng không biết đi đâu tìm thuốc.

Cho Đinh Trình Hâm uống thuốc xong, Mã Gia Kỳ nhẹ nhàng rời khỏi phòng, muốn để Đinh Trình Hâm nghỉ ngơi thật tốt.

Vừa ra khỏi cửa, nhìn thấy các em trai chặn kín ở cửa, an tĩnh giống như một đàn chim cút nhỏ, chỉ lo lắng nhìn hắn.

"Đinh Ca hẳn là không có vấn đề gì lớn, để cho cậu ấy ngủ một giấc rồi xem tình hình thế nào."

"Mã Ca, Mã Ca!" Lưu Diệu Văn vội vàng chạy tới.

"Anh mau đi xem Á Hiên đi, anh ấy hình như lại phát sốt rồi!"

"Chết tiệt! Chuyện gì thế này!" Mã Gia Kỳ bước nhanh về phía ký túc xá của Tống Á Hiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro