Chap11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đột nhiên những đám mây trên trời đen đặc lại . Trời đổ cơn mưa rào

" Chúng ta về nào " – Sehun nắm lấy tay Luhan chạy nhanh về phía xe

Suy nghĩ về những lời nói của hắn lúc nãy làm cậu hạnh phúc biết bao . Bất chợt cậu dựa vào vai hắn và nhỏ giọng :

" Cảm ơn anh , em yêu anh , em sẽ mang đến hạnh phúc cho anh"

Nhẹ hôn lên trán mĩ nhân , hắn cười . Nụ cười thật ấm áp nhất cậu từng thấy

" Anh sẽ luôn hạnh phúc khi có em bên cạnh mỗi ngày "

Theo lời nói ngọt ngào ấy Luhan dần dần chìm vào giấc mộng đẹp tươi của hai người .

Chỉ có hắn và cậu mà thôi

~ Hai ta cùng sánh đôi trên con đường , em khẽ ôm anh

~ Ngày mai trong tia nắng mặt trời ấm áp , anh sẽ nằm bên cạnh em

~ Và anh sẽ mỉm cười khi em hát tặng một bản tình ca

~ Câu hát tuyệt vời ngọt ngào nhất " Em yêu anh "(≧∇≦)

*

Về đến khách sạn ......

Quần áo cậu và hắn lúc nãy mưa đã ướt hết , cần phải thay ngay nếu không sẽ cảm lạnh mất

" Để anh đi nhờ chị tiếp tân mua dùm ít quần áo , em ở yên đây nhé !"

Cậu nhẹ gật đầu :

" Đành vậy....."

Hắn mỉm cười xoa đầu mĩ nhân , ánh mắt tràn đầy yêu thương

" Vợ đợi anh một tí thôi nhé ! "

" Ây ! Chưa cưới người ta nữa mà " – Cậu đấm nhẹ vào ngực hắn

Nhất định.....nhất định em à ! Nếu đi qua những ngày u tối này anh sẽ lấy em , cùng em và con sống hạnh phúc mãi mãi . Sẽ tổ chức một đám cưới bên bãi biển thật to và đẹp như ước muốn của em . Nơi có nhiều gió và nắng lấp lánh ánh cười của hai ta

Sehun chạy xuống bàn lễ tân , cất giọng trầm lạnh băng :

" Chị ơi ?"

Chị ta vừa quay lại đã choáng ngợp trước vẻ đẹp của hắn . Cứ ngỡ vừa có một nam thần bước xuống hạ giới vậy .

" Ừ...à..có chuyện gì?"

" Làm ơn mua giùm tôi hai bộ quần áo rồi đưa lên phòng 203, tiền đó . Tôi không thuận đường ở đây .- Câu nói của hắn gói gọn rất nhanh

Chị tiếp tân đỏ mặt :

" Tất nhiên rồi "

– Cảm ơn chị !

Chị ta vội chạy ra khỏi khách sạn , lòng sung sướng tột độ . Hôm nay gặp được mỹ nam quả thật may mắn

Sehun trong lúc đợi bà chị , tiện đi mua luôn mấy thứ đồ ăn nhẹ cho Luhan , cả ngày này hai người chưa ăn gì rồi .

*

" Cộc cộc " – Chị tiếp tân hớn hở chạy lên phòng 203 gõ cửa

Cửa không khoá mà không có ai trả lời nên ả liều đi vào

" Anh gì... " . Chưa nói hết câu ả lại bị choáng ngợp lần hai bởi một thân ảnh nhỏ bé , dễ thương , trắng ngần quấn mỗi tấm chăn đang ngủ say trên giường

Người này thu hút cả nam lẫn nữ đều muốn phạm tội , ả muốn người này thuộc về mình

Nghĩ đến kế hoạch của mình , ả mừng thầm vì mình quá thông minh và chẳng ai biết được chuyện này . Đến khi cậu ta tỉnh dậy , mình sẽ vờ như mình bị hãm hại , haha
Cậu sẽ phải chịu trách nhiệm với tôi

Vứt quần áo mới mua sang một bên , ả bắt đầu ngồi lên cậu cởi nút áo đầu tiên của ả nhưng mọi chuyện đâu có dễ dàng tiếp tục như vậy ?

" Cạch " – Sehun bước vào và chứng kiến ả đang định hại mĩ nhân của hắn

Ánh mắt hắn hằn lên những tia đỏ đáng sợ , hắn gầm lên :

– Cô nghĩ cô đang làm cái gì thế hả ?

Ả bị bất ngờ , không thực hiện được hành vi của mình liền lắp bắp run sợ ;

– Tôi...tôi

Hắn chạy thật nhanh lại giáng cho ả một cái tát bạt mạng :

– Khốn nạn

Luhan vì nghe thấy tiếng ồn nên bị đánh thức , mở mắt ra thì thấy Sehun đang buông ra cho ả tiếp tân một lời sỉ nhục

– Đồ đàn bà không có lòng tự trọng , vô liêm sỉ
Cô tính hại vợ tôi à? Được ! Tôi sẽ đi nói với ban quản lý chuyện này

Ả khó nhọc ôm một bên má bị tát sưng cầu xin hắn :

Xin cậu , ngàn lần xin cậu . Tôi biết lỗi rồi

– Cút ! – Hắn thẳng tay đuổi ả ra ngoài

– Đã xảy ra chuyện gì ? – Măt cậu rưng rưng hỏi hắn

Sehun nghe thấy vội chạy lại ôm lấy Luhan vào lòng , ôn nhu hôn lên trán

– Anh ...? Đã xảy ra chuyện gì – Cậu lo lắng cất giọng

Hắn đành kể lại cho mĩ nhân , sau khi đã nghe xong , nước mắt cậu giàn giụa thêm

Sehun hôn lên những giọt nước mắt đó , thấp giọng an ủi

– Không sao , chưa xảy ra chuyện gì hết , không sao đâu , em đừng khóc

Em khóc làm anh và con đau lắm , biết không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hunhan