Chap 6.Dinner

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part 2

Chỉ nghe đến đó thôi trái tim Tiffany như thắt lại,cô chẳng thể nói tiếng nào.Vài phút trước cô còn hi vọng Jessica sẽ từ chối cô gái ấy và họ sẽ có một buổi tối vui vẻ nhưng có lẽ đó là một người quan trọng.Thật sự quan trọng…với Jessica.

Tiffany thậm chí còn chẳng thể nghe được những gì Jessica đang nói.Cô chỉ có thể mĩm cười một cách yếu ớt nhằm che giấu đi cảm xúc của mình nhìn cô gái tóc vàng quay lên phòng.

Tiffany đứng đấy cố gắng kiềm chế những thứ sắp và sẽ có thể bùng nổ trong cô.

“ Chết tiệt ! Thôi đi Tiffany “

Cô vỗ nhẹ trán mình và hắt ra một tiếng thở mạnh

“Chuyện gì đang xảy ra với mình vậy ? “

“Hey! Đợi mình có lâu không”_Jessica đột ngột xuất hiện

Tiffany chỉ im lặng quan sát Jessica.Cô ấy đã thay một bộ đồ khác với chiếc áo sơmi Alexander Wang trắng cách điệu đơn giản nhưng không kém phần xinh đẹp, bên ngoài là chiếc quần Skinny Levi’s tôn lên đôi chân thon thả.Tất cả tạo nên một Jessica hoàn hảo.

Và điều đó càng làm ngọn lửa trong Tiffany bừng cháy dữ dội.Cô lườm Jessica một cái rõ sắc sau đó lên xe mà không nói lời nào.

Sự ngột ngạt lấn hết toàn bộ không khí trong xe khi Jessica vừa định mở lời thì chỉ toàn bị Tiffany gắt

“Tập trung lái xe đi“

Jessica cắn môi nhìn cô gái bên cạnh nãy giờ vẫn đang hướng mắt vào màn đêm tĩnh lặng.Cô cố gắng lục lọi xem nên nói gì để tập trung sự chú ý của cô gái ấy

“Mình sẽ đi gặp một người bạn”

Có lẽ như cô đã thành công khi Tiffany khẽ liếc mắt sang

“Đã lâu rồi tụi mình không gặp và mình thật sự---“

“Cô nhớ cô ta thì cần gì phải nói với tôi “_Tiffany ngắt lời

Tiffany bực tức quay mặt sang hướng khác.Thái độ đó khiến Jessica bật cười khúc khích

“Chẳng có gì đáng cười ở đây cả…trừ việc cô vui mừng khi gặp cô ta”_Tiffany chua chát nói

“Cậu ghen sao ?”

“TÔI KHÔNG CÓ”_Tiffany hét lớn

“Vậy thái độ đó là gì”_Jessica nhướn mày một cách khiêu khích

Câu hỏi ấy khiến Tiffany phần nào lúng túng.Cô thở mạnh

“T--Tôi chỉ… hơi mệt”

“Thật ra người vừa gọi đến là---“

“Đừng nói nữa.Tôi muốn ngủ”

Tiffany khép chặt đôi mắt,trả lại sự im lặng vốn có ban đầu trong khi cô gái bên cạnh thì không ngừng mĩm cười

--------

Cả buổi tối hôm nay Sunny đã đi vòng quanh căn phòng của mình không biết bao nhiêu lần.Những suy nghĩ đang dâng ngập trong đầu thôi thúc cô mạnh dạn nhấn số gọi một người

“Taeyeon hả ? Cậu khỏe chứ”_Sunny mĩm cười khi người bên kia đầu dây bắt máy

“…”

“Không…không, mình chỉ muốn hỏi thăm cậu thôi”

Sunny cắn nhẹ môi mình và cô đang thầm trách móc mình vì đã gọi cho một người bận rộn như Taeyeon mà lại không có lí do nào chính đáng.

“Taeyeon này…Khi nào cậu về?”_Cô ngập ngừng

“…”

“Không có gì quan trọng cả…mình…chỉ là mong cậu sẽ về sớm thôi”

“…”

“Được rồi,Tạm biệt cậu”_Cô khẽ nói

Thả cơ thể nặng nhọc lên chiếc giường rộng,Sunny bắt đầu rối bời với những suy đoán của chính mình

Cô không thể nói ra những điều vô căn cứ ấy nhưng…chúng thật sự cứ quấn lấy suy nghĩ cô

Sunny POV

Họ…chỉ đơn giản là không thể

Điều đó sẽ mang lại tổn thương cho tất cả…

Mình thật sự không muốn nó xảy ra…

Mình phải làm sao…?

End

--------

“Đến nhà rồi đây”_Jessica quay sang mĩm cười với Tiffany

Nhưng đáp lại cô là một gương mặt lạnh tanh,Tiffany bước nhanh ra khỏi xe và đóng sập cửa một cách mạnh bạo trong khi Jessica lẽo đẽo theo sau

Tiffany bực tức quay lại

“Gì nữa đây? Sao không đi gặp NGƯỜI YÊU của cô đi”

“Cậu sao thế? Đó không phải người yêu mình!”_Jessica cáu kỉnh đáp

“Gì cũng được.TÔI.KHÔNG.QUAN.TÂM”_Tiffany bĩu môi quay nhanh vào nhà

“Hey! Jessica”_một giọng nói cất lên

“Michelle unnie”_Jessica gật nhẹ

Michelle vui vẻ ôm lấy cô gái tóc vàng trước sự ngỡ ngàng của Tiffany

“Unnie cứ tưởng là em không tới”

“Sao lại không , unnie “

“Chúng ta vào nhà thôi !”

Michelle nhanh chóng đẩy hai cô gái nhỏ hơn bước vào nhà mặc cho có một người vẫn đang mở to mắt như muốn nói chuyện-quái-gì-đang-xảy-ra-vậy

--------

“ Vậy người gọi cho Jessica lúc nãy là unnie ???”_Tiffany trợn mắt nhìn chị mình

Michelle gật đầu mĩm cười

“Mình đã cố nói nhưng cậu cứ gh---“_Jessica chen ngang “Ouch “

Cô rên rĩ khi mà Tiffany không ngừng dậm mạnh lên chân cô dưới bàn.Yup…có một cuộc chiến thật sự đang diễn ra dưới đó

“Chỉ nói những gì nên nói”_Tiffany đe dọa

“Hai đứa sao thế ?”

Michelle và Leo hết nhìn Tiffany đến nhìn Jessica khi mà một bên cứ nghiến răng nhíu mày trong khi bên kia thì lại cứ nhăn mặt đau đớn

“Nice surprise…hôm nay chúng ta có một vị khách sao “

Từ cánh cửa nhà bếp một người đàn ông trung niên quắc thước xuất hiện.

“A…Appa”_Tiffany reo lên,đôi mắt lập tức biến thành một vầng trăng xinh đẹp

Cuối cùng cũng thoát được sự tra tấn từ Tiffany,Jessica cuối đầu chào một cách lễ phép và cười tươi

“Cháu chào bác...cháu là Jessica Jung,bạn của…errr…Michelle unnie”

Nụ cười bỗng biến mất trên môi Tiffany thay vào đó là một ánh nhìn sắc lẻn về phía cô gái đối diện

Tiff POV

Bạn của Michelle unnie…thế mình là cái gì?

Chưa chi mà làm như không quen biết mình rồi…

Đồ đáng ghét

End

“Sao cậu không ăn Tiffany , mệt chỗ nào sao ?_Jessica nhìn Tiffany với ánh mắt đầy quan tâm lo lắng

“Không cần cậu quan tâm “_Cô trả lời mắt vẫn dán chặt vào chiếc đĩa trước mặt

“Nhưng tay em sao thế Tiff ?”_Leo nhìn chằm chằm vào ngón tay có dán miếng urgo của em gái mình

Nghe thế Jessica vội ngước nhìn lên gượng gạo trả lời

“um…em thật sự xin lỗi…Em muốn cậu ấy nấu ăn và---“

“CHÁU/EM ĐỂ NÓ NẤU ĂN SAO ???”_Mọi người hốt hoảng kêu lên

Lúng túng trước phản ứng mãnh liệt từ mọi người.Cô khẽ gật đầu hối lỗi

“Errr…cháu xin lỗi…cháu biết cậu ấy được thương yêu mà còn để cậu ấy bị---“

“Thế cái bếp nhà em có sao không”_Leo chồm tới một cách khẩn trương

* ngơ ngác *

“Nó không bị cháy rụi đó chứ ?”_Ông Hwang tiếp lời

* trợn mắt *

“Có thể toàn bộ số dụng cụ nhà bếp không còn sử dụng được nữa “_Michelle vuốt cằm nói

“KHÔNG CÓ ! MỌI NGƯỜI…“_Tiffany lắc mạnh đầu,cô vùi khuôn mặt đỏ ửng của mình vào lòng bàn tay và rên rĩ

“ Xấu hổ chết đi được…”

Lúc này mọi người bắt đầu phá cười lên.

Bữa tối thật sự rất vui vẻ.Jessica đã cười rất nhiều,rất lâu rồi cô không có được cảm giác này.18t cô đã sang Mĩ du học,xa gia đình chẳng phải là điều dễ dàng gì với một cô gái vừa bước qua ngưỡng cửa của cuộc đời…

“Jessica này cháu họ Jung à ?”_Ông Hwang đột ngột hỏi

“Vâng…”_Jessica nhẹ gật đầu

Cô không chắc là mình đã nhìn thấy chính xác những gì đang hiện lên trong đôi mắt đã nhuốm màu mệt mỏi ấy…đó có thể là sự đắng đo ,phân vân về một điều gì đó

“Ta biết chuyện này có hơi không lịch sự nhưng…cha cháu tên gì”

Nhận thấy mọi người đang nhìn mình với ánh mắt khó hiểu ông vội giải thích

“Không,đừng hiểu lầm ta…chỉ là...ta từng biết một người cũng có họ Jung và có thể đó là ông ấy”

Vô phép mà nói đó là một lời giải thích có phần kiên cưỡng nhưng Jessica vẫn mĩm cười

“Appa của cháu tên là Jung---“

Ring-ring—

“Xin lỗi,ta có điện thoại,các con cứ tiếp tục đi”

Ông Hwang vội vàng rời khỏi bàn nhưng không quên nở một nụ cười hiền từ với Jessica

“Jessica cháu cứ tự nhiên nhé,đừng ngại,cứ xem đây là gia đình của mình”

---------

“Để em giúp unnie dọn dẹp”_Jessica nhanh tay thu dọn chén đĩa trên bàn

“Không cần đâu,em ra đó chơi với Tiff đi”_Michelle xua tay nói

Đưa mắt nhìn về phía phòng khách nơi có hai người đang xem tivi,Jessica nhún vai

“Có Leo oppa ở cùng cậu ấy rồi với lại cậu ấy cũng chẳng muốn nói chuyện với em đâu”

Michelle nhìn cô gái bên cạnh thở dài

“Xin lỗi Jessica,mời em đến chơi thế mà---”

“Không sao đâu unie”_Jessica lắc nhẹ đầu ”nhìn thế thôi chứ đôi lúc cậu ấy…đáng yêu lắm “

Bất giác một nụ cười nở trên đôi môi xinh đẹp.Nhắc đến Tiffany luôn khiến con tim cô hạnh phúc

“Jessica này,có phải em…thích Tiffany ?”_Michelle nghiêm túc hỏi

Dừng ngay công việc đang làm Jessica xoay người đối diện với cô gái lớn tuổi hơn, cô chầm chậm nói

“Em không thích cậu ấy “

--------

“Tivi ở phía này mà Tiff !!!”

Leo trêu ghẹo Tiffany khi anh nhận thấy dáng ngồi của em gái mình ngày càng thay đổi.

“ Oppa! Đừng trêu em nữa”_Tiffany bặm môi nói.

Mắt cô vẫn đang hướng về phía nhà bếp nơi có hai cô gái đang đứng đối diện nhau.Vẻ mặt ấy cho Tiffany cơ sở rằng đó không phải là một cuộc nói chuyện bình thường

Cô khẽ cắn môi mình khi thấy Jessica đỏ mặt đầy ngượng ngùng

Họ đang nói về chuyện gì đấy…

“Con bé Jessica xinh đẹp thật !”_Leo đột ngột lên tiếng,anh đã chuyển sang ngồi bên cạnh Tiffany, tì cằm lên thành sofa quan sát hệt như cô

“Oppa !!!”_Tiffany đánh vào tay anh mình

“Ouch”_Leo nhăn mặt xoa lên chỗ bị đánh rên rĩ “Con bé này,sao thế ?”

Tiffany khoang tay trước ngực ,giọng đầy đe dọa

“Oppa có tin là em méc Vernonica unnie không ?”

“Alright!Không trêu em nữa.Oppa đi gặp cô ấy đây.Được chưa”_Leo giơ hai tay chịu thua

Tiffany không quên quăng cho Leo một cái nhìn chết người trước khi quay lại tiếp tục công việc của mình là quan sát những gì đang diễn ra ở gian phòng đối diện.Mặc dù không có âm thanh nhưng thôi kệ có hình ảnh còn đỡ hơn là chẳng biết gì

--------

“Em không thích cậu ấy mà là…”_Jessica thở mạnh cô không chắc những gì mình sắp thừa nhận là đúng nhưng đó lại là những gì mà con tim cô đang gào thét từng ngày

“Em yêu cậu ấy”

Michelle mĩm cười hài lòng,đó không phải là một câu trả lời gây bất ngờ.Từ những cử chỉ,ánh mắt,hành động…của Jessica và Tiffany một người khờ cũng có thể cảm nhận được tình cảm của họ đối với nhau chẳng bình thường chút nào

“Em có nghĩ là sẽ giành lấy Tiff ?”

Jessica khẽ lắc đầu ,cô cười một cách yếu ớt

“Unnie,cậu ấy đã có người yêu và em không nghĩ--“

“Jessica,Tiff và con bé Tae gì đấy quen nhau đã 3 tháng nhưng gặp nhau chưa tới mười lần…”_Michelle vội ngắt lời

Jessica cắn nhẹ môi mình,mắt cô khẽ di chuyển.Hành động đó biểu hiện cho Michelle thấy có cái gì đó đã bắt đầu khuấy động trong suy nghĩ của cô gái tóc vàng,cô tiếp tục

“Con bé Tae…”_Michelle khẽ nhíu mày,cô cố gắng lục lọi trong đầu mình một cái tên

“Uh…Taeyeon học nghành luật ấy gần như sống với những bài luận,những chuyến đi thực tập hơn là quan tâm là mình có một cô bạn gái.Đôi khi unnie thấy Tiff…rất mệt mỏi”

Lúc này Jessica hắt ra một tiếng thở mạnh,những ý nghĩ trái ngược đang quầng xé nhau trong đầu cô.Cô muốn bên cạnh Tiffany nhưng…cô lại không tự tin rằng cô ấy cũng có cùng cảm giác với cô

Nhỡ đâu Fany chỉ xem cô là một người bạn,nhỡ đâu cô đã quá ảo tưởng về cảm giác của cô ấy giành cho cô…những giả định nhỡ đâu đấy đang thật sự vây lấy cô.

Ai đó từng nói Tình yêu giống như chiếc đồng hồ cát, khi trí óc trống rỗng thì con tim sẽ đầy.Nhưng Jessica lại không cho rằng câu nói ấy đúng.

Cô yêu cái vẻ ngơ ngơ đến chết người đó,cô yêu đôi mắt xinh đẹp khẽ cong lên khi vui mừng,cô yêu cái dáng vẻ tíu tít mỗi khi bắt gặp thứ gì có màu hồng…Cô yêu mọi thứ thuộc về Tiffany.

Nhưng cũng chính vì tình yêu ấy,cô càng không cho phép mình có quyết định gì làm tổn thương đến người con gái cô yêu.

Tuy chỉ gặp Taeyeon và Fany bên cạnh nhau một lần nhưng cô cảm nhận được tình cảm của họ dành cho nhau.Taeyeon luôn ân cần chăm sóc Fany ngược lại Fany…luôn mĩm cười khi có cô ấy.Có thể Taeyeon quá bận với những thứ xunh quanh mình nhưng hơn hết cô ấy mới là người Fany yêu và muốn bên cạnh chứ không phải là cô

Chỉ khi nào bạn thật sự mong muốn ai đó được hạnh phúc,thậm chí hạnh phúc đó không phải dành cho bạn,bạn mới hiểu ra rằng bạn đã yêu người đó,yêu rất nhiều

Jessica cũng vậy.Cô đã yêu một người mà trái tim cô ấy có lẽ sẽ không bao giờ thuộc về cô.Con tim cô đang quặn lên từng cơn khi nhận ra điều ấy.Những giọt nước mắt đớn đau vì ai đó tưởng chừng sẽ không còn vươn trên mi cô đang chực chờ rơi xuống.Cô mím chặt môi

“Unnie,Người cậu ấy chọn là Taeyeon !”

--------

“Uhm…Hai đứa nói chuyện đi,unnie bận một chút chuyện”_Michelle ngập ngừng lên tiếng

Thái độ lúc nãy của Jessica khiến cô phần nào bối rối.Cô biết Jessica yêu Tiffany nhưng cô lại không ngờ tình cảm ấy lại mang lại đau khổ cho Jessica đến như vậy.Cô càng không thể nói lời nào khi thấy cô gái ấy đã kiên quyết đến như vậy thậm chí Jessica còn van xin cô đừng nói lời nào với Tiffany…

Là một người chị cô nên làm gì cho đúng ?

“Hey! Đợi mình có lâu không ?”_Jessica lên tiếng khi chỉ còn hai người

Tiffany bĩu môi,quay mặt sang hướng khác

“Ai nói tôi đợi cô”

“Vậy à ? Vậy thì mình về đây,cũng tối rồi”_Jessica nhún vai toan đứng lên thì một bàn tay ấm áp nắm lấy tay cô

“Errr…Ở…lại thêm chút nữa đi…”_Tiffany ngượng ngùng nói nhưng mắt lại không nhìn Jessica,hai má cô bắt đầu ửng đỏ

Nghe thấy thế Jessica bật cười khúc khích

“Yahh…đừng có tưởng---“_Tiffany quay sang nhìn Jessica lúc này cô mới thấy rõ dáng vẻ hiện giờ của cô ấy

“Errr…sao mắt cậu đỏ thế ?”

Jessica bắt đầu túng lúng.Đôi mắt đáng ghét đang tố cáo cô với Tiffany

“Uh…lúc nãy bọt rữa chén bắn vào mắt mình”

“Đưa mình xem nào !”_Tiffany chồm tới,cô dùng hai tay giữ lấy khuôn mặt của Jessica

“Bọt bắn sao mà vào cả hai mắt thế này”_Cô khẽ trách móc trong khi Jessica thì thở phào nhẹ nhõm.Có lẽ cô nàng Nấm ngơ tin những gì cô nói nên cứ mãi mê xăm soi vào đôi mắt nâu ấy

Nhận thấy khoảng cách giữa mình và Tiffany quá gần,gần đến mức hơi mức hơi thở ấm nóng của cô ấy như đang lướt nhẹ trên da.Sự gần gũi này khiến tim cô đập mạnh đến không kiểm soát được,mấy cái dòng máu chết tiệt thì lại không lo chạy về tim mà đổ dồn lên hết trên mặt khiến hai má cô đỏ ửng.Jessica vội vàng đẩy Tiffany ra

“Mặc kệ mình !!!”

“Cậu sao thế ?”_Tiffany chẳng thể hiểu nổi hành động vừa rồi của Jessica,cô vội nhích lại gần.

Nấm ngơ muốn nàng Mều nhà ta đi tiếp máu thêm đây mà =.=

“Tiffany,ngày mai cậu không cần tới nhà mình dọn dẹp”_Jessica nhìn vào cô gái đối diện,nghiêm túc nói

“Errr…Sao thế ? Cậu không muốn…mình đến nữa à”_Tiffany ngập ngùng nói.Cô không nghĩ ngày này lại đến nhanh như vậy

Jessica mĩm cười,lắc đầu

“Không phải!Ngày mai chúng ta sẽ đến Disneyland chơi “

“Yeahhh…thật không”_Tiffany vỗ vỗ tay reo lên.Đôi mắt cô lại biến mất và thay vào đó là một vầng trăng xinh đẹp.

Nhìn thấy Tiffany như thế một nụ cười lại nở trên môi Jessica nhưng nụ cười ấy…lại mang theo những nỗi đau cùng sự dằn xé trong tâm hồn cô

Liệu mình có được nhìn thấy nụ cười này, ánh mắt này lần nữa không…?

Bỗng Tiffany im bặt, cô quay sang nhìn Jessica

“Nhưng…tại sao chúng ta lại đi đến đó?”

“Uh…chỉ là mình muốn nghỉ ngơi một ngày,vậy thôi”_Jessica nhún vai

Tiffany lập tức vui vẻ trở lại cô di chuyển tới gần Jessica hơn và thì thầm

“Uhm…Đi chơi…với cậu mình rất…vui”

Jessica gật nhẹ đầu và mĩm cười

“Mình cũng thế”

Một lần nữa Jessica chậm rãi ngắm nhìn từng đường nét trên khuôn mặt xinh đẹp của Tiffany như muốn khắc sâu nó vào kí ức của mình.Điều mà cô sẽ không bao giờ được phép làm… sau này và mãi mãi…

Xin lỗi Tiffany…có phải mình đã quá ích kỉ hay không?

Dù biết nụ cười và cả ánh mắt cậu sẽ không bao giờ hướng về mình nhưng…

Xin hãy cho mình ít thời gian,một ít thôi…chỉ để cứu rỗi con tim gần như đã chết vì những vết thương không bao giờ chữa được của mình

Và rồi sau đó…chúng ta sẽ trở lại vị trí ban đầu mà ta vốn có

Ở vị trí đó… hai ta sẽ chỉ là những người xa lạ…

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jeti