Chap 9.Hi,Sica !

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Part 1


“Thư kí Robert,Báo cáo lịch làm việc còn lại trong ngày của tôi”

“Thưa Giám đốc,Sự xuất hiện trong lễ kĩ niệm 20 năm của Trung Tâm NewGel vừa nãy đã kết thúc hoạt động quan trọng của ngày hôm nay”

“Uh,tôi biết rồi” 

Tỳ hẳn thân hình mệt mỏi lên ghế,Jessica dùng tay xoa nhẹ vầng trán mình,việc mất ngủ đêm hôm qua đã ảnh hưởng không nhỏ đến cơ thể cô khi mà lúc này chúng đang bắt đầu biểu tình đòi được nghỉ ngơi.

Nhịp nhịp tay trên thành vịn của chiếc ghế nhung đỏ,cô nhắm mắt,cố chìm vào một giấc ngủ ngắn với hy vọng có thể xua đi cơn đau đầu đang quấn chặt lấy mình.

.

.

TaeTae… 

Jessica vội vàng bật dậy,bàn tay nắm thật chặt khi một âm thanh quen thuộc thoáng len lỏi vào trong tiềm thức.

Hình ảnh Tiffany không ngừng gọi vang tên người yêu cô ấy lại khiến Jessica nhói đau.Lùa tay vào trong mái tóc rối bời,một dòng nước ấm nóng lại vô thức rơi trên khuôn mặt xinh đẹp

“Thôi đi,Jessica…Làm ơn…”

Cô nghẹn ngào tự trách bản thân mình,dù đã cố lắc đầu thật mạnh để quên đi.

Nhưng sao vẫn cứ nhớ…

Từ khi nào Jessica lạnh lùng lại khóc…

Từ khi nào mà Jessica hoàn hảo lại thấy mình chẳng là gì trong cái thế giới rộng lớn này…

.

.

Từ khi Tiffany xuất hiện…

Ôm chặt lấy con tim đang thổn thức của mình.Khóc cũng chẳng thể giúp Jessica thôi đau đớn.

Vì sự thật là đêm qua cô đã khóc đến mệt lã rồi ngủ quên,bỏ mặc cơ thể mình đang run lên vì ướt và lạnh.Lúc đó cô đã phó thác mọi thứ cho con tim mình chỉ với một lời an ủi rằng.

“Khóc đi,khóc rồi sẽ quên!”

Nhưng sớm mai thức dậy,cô lại chỉ thấy thân xác héo gầy này đơn độc một cách đáng thương trong chính tấm gương mà cô đã từng tự hào về mình khi nhìn vào đó.

Jessica cắn chặt môi mình.

Có lẽ cô nên về nhà và vài viên thuốc an thần sẽ giúp cô ổn hơn chăng?

---------------------



Tiffany đang ngồi trên bệ cửa sổ lớn của nhà Jessica.Tay vẫn giữ lấy chiếc áo khoát mà đêm qua cô ấy đã phủ lên vai cô.Tất nhiên đó là do Michelle unie kể lại,cô còn chẳng thể nhớ nổi mình đã về nhà bằng cách nào nữa là.

Dù là vậy, nhưng sao cả ngày hôm nay Tiffany cũng thể cười nổi,cô cứ có cảm giác mình đã bỏ quên việc gì đó.Một việc rất quan trọng.

Có thể là do tác dụng của rượu đã khiến mình cảm thấy như vậy…

Lắc nhẹ đầu,cô tự nhủ với chính mình.

Thỉnh thoảng,Tiffany lại nhìn ra hướng chiếc cổng đang đóng ngoài kia như trông chờ ai đó sẽ xuất hiện.

Sao hôm nay cậu ấy về trễ thế nhỉ ?


Đã 5 giờ đồng hồ trôi qua,Tiffany vẫn kiên nhẫn ngồi đợi.Nếu biết được điều này, chắc hẳn là sẽ có nhiều người cười nhạo cô, chỉ vì một cái áo mà ngồi lì ở đây một khoảng thời gian dài đến như vậy.Đặt mình vào trường hợp của Tiffany, họ sẽ để lại nó đâu đó trong nhà và ra về.

Nói ra, đúng thật là Tiffany còn có một nguyên nhân nhỏ xíu ngoài lề là:

Cô cũng muốn gặp Jessica.

Nhưng chỉ là vì muốn hỏi xem thật sự đã xảy ra chuyện gì đêm qua mà khiến Jessica bỏ lơ cô khi họ gặp nhau ở trường thôi.

Có thể trong lúc say cô đã có hành động nào không hay nên mới khiến cô ấy có thái độ như thế.

Chắc mẵm với hai lý do ‘quan trọng’ đó của mình mà Tiffany vẫn tiếp tục đợi.


------------------------



*Cạch*

Jessica đẩy cánh cửa một cách mệt mỏi.Trời mưa kèm theo những cơn gió mạnh đã ngăn không cho cô về nhà sớm.Một số tuyến đường bị ách tắc do  vài gốc cây to đổ sập và chắn ngang.Ở Mĩ thời tiết khá xấu vào mùa này!

Quẳng chiếc túi Hermes Birkin lên bàn,cô lôi chiếc áo khoát dài đắt tiền ra khỏi cơ thể trước khi cho nó yên vị trên sàn.Điều mà Jessica thật sự quan tâm vào lúc này là một giấc ngủ thực sự.Không mộng mị,không hình bóng ai đó…

Chợt khựng lại…

Mắt cô vừa bỏ xót một cái gì đó ở bệ cửa sổ.Nheo mắt để có thể quan sát tốt hơn.

Jessica thoáng giật mình.

Ánh đèn đường len lói qua tấm kính lớn đã bảo cô rằng đó là một cơ thể.

A--Ai đó đang ở trong nhà mình?

Sau vài phút tự trấn tỉnh bản thân,Jessica nhấn phím 911 nhưng không gọi.Cô nhẹ nhàng di chuyển về phía cửa và bật công tắc đèn.

.

.
.

Buông thỏng tay mình,Jessica sững sờ nhìn thân hình đang cuộn tròn ở phía cửa sổ ấy.

“Fany…” Cô mấp mấy môi mình.

Có phải Chúa đang trêu chọc cô khi để người con gái ấy xuất hiện ở nơi này…

Người không nhận thấy là cô đã đủ đau khổ rồi hay sao…

Jessica mím môi.

Không,mình không được khóc…ít nhất là trước mặt Fany!

Chầm chậm bước đến bên Tiffany,Jessica ngồi xuống sàn.Hướng ánh nhìn về người con gái mà cô yêu thương.Dùng tay vén vài cọng tóc vươn trên khuôn mặt xinh ấy,cô thì thầm.

“Cậu cứ thế này…thì mình sẽ thật sự ngã gục đó…Nấm ngơ à…”

Tình yêu của Jessica dành cho Tiffany hệt như một cơn nghiện.Như say như mê nhưng lại…chỉ toàn đau đớn.Và trong tình yêu đó Jessica là một con nghiện ngu ngốc.Dù biết rằng mình sẽ chỉ tự hủy hoại bản thân nếu cứ tiếp tục đắm chìm vào nó.

Nhưng cô vẫn không thể ngừng yêu Tiffany!

Không thể !

Jessica khẽ nhíu mày,bàn tay cô không còn nghe lời chủ nhân của nó nữa.

Có thể một chút ích kỉ lúc này… sẽ có thể xoa dịu con tim nhỏ bé này chăng ?

Từng ngón tay thon dài khẽ khàng chạm vào đôi mắt thiên thần đang say ngủ,Jessica mĩm cười,giọng nói nghẹn ngào lại khó nhọc cất lên.

“Mình ghét đôi mắt này…”

“Đôi mắt…đã mê hoặc mình từ cái nhìn đầu tiên…”

Những lời yêu thương được cất lên tận sâu thẳm trong tim khiến những xúc cảm đã cố kiềm nén, chực chờ tuôn trào…Jessica nhẹ di chuyển bàn tay xuống chiếc mũi thanh tú rồi dừng lại ở bờ môi quyến rũ của Tiffany.

“Mình ghét những cái bĩu môi đáng yêu mà cậu làm...”

“Ghét cả nụ cười của cậu…”
.

.

“Mình ghét tất cả thuộc về cậu…”

“…Vì nó khiến con tim ngu ngốc của mình đập một cách điên loạn…những khi mình nhìn thấy…”

Jessica hắt ra một tiếng thở mạnh,cô thật sự muốn nói ra điều mà cô chôn vùi lâu nay.

“Và mình…yêu…cậu,Tiffany”

.

.


Nhận thấy người con gái trước mặt đang khẽ chuyển mình,Jessica vội rụt tay lại trước khi Tiffany chầm chậm mở mắt.Những âm thanh khẽ vang lên vừa nãy đã quấy rầy giấc ngủ của cô.

Nheo mắt nhằm làm quen với luồng ánh sáng trắng đang len lõi vào võng mạc mình.Tiffany mĩm cười thật tươi khi thấy người con gái đang ngồi trước mặt mình là ai.

“Jessie !”

Jessica không đáp lại,cô đứng lên và quay đi.

Thả cơ thể mình lên chiếc sofa cách đó không xa,cô nói nhưng vẫn không buồn nhìn lấy Tiffany.

“Cô đến đây làm gì ?”

Tiffany cắn nhẹ môi,thái độ của Jessica khiến con tim cô bỗng nhói đau.

Rốt cuộc cậu xem mình là gì Jessie ?

Chẳng lẽ mình không đáng để cậu nhìn lấy dù chỉ một lần sao ?


“M--Mình đến để trả áo khoác cho cậu” Tiffany nói nhỏ

“Để đó và về đi !”

Tiffany mở to mắt nhìn Jessica.

Vẫn là người con gái đó nhưng sao xa lạ cách đến như vậy…

“Mình không hiểu! Mình đã làm gì sai chứ ???” Tiffany nói.Giọng cô trở nên nghẹn ngào

.

.

Sự ngột ngạt bỗng chốc lại tràn ngập khắp căn phòng rộng.

Và Tiffany ghét như thế.Cô ghét cái cách Jessica bướng bỉnh không nói,cô ghét cái cách cô ấy quăng ánh nhìn sang nơi khác để trốn tránh cô.

Bất lực trước con người đó,Tiffany nhẹ nhàng ngồi xuống bên Jessica,dùng ngón trỏ chạm nhẹ vào tay cô ấy

“Tối qua…có phải…mình đã làm gì khiến cậu không vui ?”

.

.


“Yah! Jessica Jung sao cậu lại như thế.Chẳng lẽ một người bạn không đáng để cậu lên tiếng sao ???”

Jessica nắm chặt tay nghe những lời mà cô gái bên cạnh vừa nói.Cô chẳng thể nói với Tiffany rằng cô ấy sai,rất sai…sai vì khiến cô yêu say đắm cô ấy,sai khi cứ xuất hiện trước mặt cô hết lần này đến lần khác.

TIFFANY HWANG THẬT SỰ ĐANG PHẠM MỘT SAI LẦM !!!

Đứng bật dậy,Jessica nhìn Tiffany với ánh mắt lạnh lùng

“Tối rồi! Cô nên về đi !”

Tiffany cắn môi.Lúc này cô chẳng thể hiểu nổi mình đang nghĩ gì nữa.Nếu những lời cô vừa nghe được cất lên từ một người khác thì Tiffany đã rời khỏi từ lâu.

Nhưng giờ đây,cô lại không muốn rời khỏi,cô khó chịu khi Jessica bỏ lơ cô,cô không vui khi cô ấy lạnh lùng với cô.Tiffany thật sự muốn biết lý do khiến Jessie có thái độ như thế với cô !

Hướng mắt về phía cửa sổ,nơi tấm kính lớn đã hoàn toàn mờ đi vì mưa

“Trời đang mưa, Jessie” Tiffany nói nhỏ khi Jessica tiến về phía cửa chính và bật tung nó ra.

“Sica à…” một giọng nói lạ cất lên từ bên ngoài cánh cửa

Quay hẳn sang về nơi phát ra giọng nói ấy,Jessica mở to mắt.

Sự ngạc nhiên dâng đầy trong đôi mắt nâu đang ánh lên nỗi nghi hoặc.

Người ấy đang đứng trước mặt cô.


Kwon Yuri

“Y---Yul…” Cô mấp mấy môi

Nụ cười thật tươi nở rộng trên khuôn mặt xinh đẹp của cô gái có làn da bánh mật đầy quyến rũ.

“Chào Sica,Đã lâu không gặp…”

Jessica chẳng thể nghe được gì Yuri đang nói nữa.Kí ức tựa như cơn đại hồng thủy ồ ạt tràn về với cô

* * *

“Yul xin lỗi,Sica đợi Yul có lâu không ?”


“Không !”


“Sica-ah,Tha cho Yul đi,Yul biết lỗi rồi mà~~”


“Không biết ! Đền đi…”


“Thế…Sica của Yul muốn Yul đền gì nào”


“Sica muốn Yul…ở bên cạnh Sica suốt đời…”

* * *

Cảm nhận được một vòng tay ấm áp đang bao lấy cơ thể,Jessica vội trở về hiện thực và cô nhận ra Yuri đang ôm chặt lấy mình.Thoáng bối rối,Jessica nhẹ nhàng tách khỏi cái ôm

“Yul…” Cô mĩm cười một cách gượng gạo

Và nụ cười đó của Jessica đang khiến ai đó khó chịu.

Tiffany vẫn đứng đó nhìn mọi thứ đang diễn ra trước mắt mình một cách kinh ngạc.

’Cô gái lạ’ đó đã ôm chặt lấy Jessica nhưng cô ấy lại chẳng có chút phản kháng nào thậm chí Jessica còn cười với cô gái ấy.

Một cảm giác kì lạ từ đâu quấn lấy cô,nó khiến Tiffany như hụt mất đi một khoảng trong tim mình.

Dường như ngửi thấy mùi sát khí ở đây,Jessica bất giác quay lại phía sau mình và bắt gặp ánh mắt chết người mà Tiffany đang trao cho mình và “cô gái lạ”

Jessica khẽ nuốt nước bọt

“Sica-ah,đây là…” Yuri hỏi nhưng mắt vẫn kín đáo quan sát Tifany

Nhận thấy Jessica hoàn toàn bỏ lơ mình.Cô ấy vẫn đang rụt rè nhìn Tiffany như thể vừa phạm tội gì đó rất lớn.Yuri lập lại một lần nữa

“Sica…”

Jessica giật mình,cô cắn nhẹ môi.

“Ermm…đây là…”

Vội nhìn sang nơi khác,Tiffany tự trách mình.Cô thật sự trông chờ điều gì từ câu trả lời đó chứ ?

“…Tiffany…umm…Tiffany Hwang…bạn của Sica” Jessica nói nhỏ

Cơ mặt Yuri giãn ra khi nhận được điều mà mình mong đợi

Cô ấy không phải là bạn gái Sica…

“Chào cô Hwang,tôi có thể gọi cô là Tiffany chứ” Yuri mĩm cười,chìa tay ra với Tiffany

“Tôi là Kwon Yuri,một người bạn đặc biệt của Sica “

Không chắc là vô tình hay cố ý nhưng từ ‘Đặc biệt’ được Yuri nhấn trọng âm một cách rõ ràng.Và nó thật sự có tác dụng khi thái độ của Tiffany có phần gượng gạo hơn hẳn.Cô mĩm cười một cách yếu ớt

“Vâng,Chào Yuri ,rất vui được làm quen” Cô đáp lại cái bắt tay lịch sự đó của Yuri

Khá hài lòng với những gì mình về thể hiện,Yuri dịu dàng nhìn Jessica

“Tối nay,Yul có thể ở đây không...Sica thấy đó,Trời đang mưa khá lớn”

“…Erm…” Jessica chẳng thể nói gì khi Yuri bắt đầu kéo hành lý vào nhà mà không cần phải đợi câu trả lời

“Có vẻ như hai người còn khá nhiều việc để làm tối nay,tôi xin phép về trước” Tiffany đột ngột lên tiếng.Cô không muốn ở đây để chứng kiến những phút giây tình cảm này thêm nữa.

“…Erm…Để mình đưa cậu về” Jessica níu lấy tay Tiffany nhưng lại bị cô gái ấy lạnh lùng hất ra

“Cảm ơn,Jessica nhưng tôi nghĩ cô nên ở lại tiếp người bạn đặc biệt của mình thì tốt hơn”

“Xin phép…”

Cô lịch sự chào Yuri rồi bước nhanh ra khỏi cửa bỏ lại Jessica đứng đó, không hiểu chuyện gì đang xảy ra

Đảo mắt nhìn xung quanh,Jessica chợt nhận ra điều

“ Trời vẫn còn đang mưa” Cô lẩm bẩm

Không đợi thêm một giây nào,cô vội chộp lấy chìa khóa xe và chiếc áo khoác đang yên vị trên sàn nhà toan chạy đi nhưng một lực kéo giữ cô lại phía sau

Yuri đang nắm chặt lấy tay cô

“Đừng đi Sica…”

Jessica nhẹ nhàng gỡ tay Yuri ra,cô lắc đầu

“Xin lỗi,nhưng Sica phải đi…”

--------------------------



Từng dòng từng dòng nước mưa lạnh lẽo quất vào mặt Tiffany.Nhưng cô không quan tâm,điều cô biết lúc này là cô đã chạy,chạy thật nhanh ra khỏi ngôi nhà ấy

Tiffany’s POV

Tôi cứ như một con ngốc…

Cứ cố gắng tiến lại gần cậu nhưng lại chỉ toàn bị cậu đẩy ra thật xa…

Tôi tự trách bản thân mình để rồi cố tìm kiếm một lý do và tự qui chụp nó là lỗi của mình…

Tôi cho rằng cậu đuổi tôi về vì tôi sai…

Nhưng…Sự thật là vì người con gái đó đến và cậu không muốn cô ấy thấy tôi…

Cậu sợ tôi phá hỏng mối quan hệ tốt đẹp của hai người…

Chỉ có tôi!!! Tiffany ngu ngốc là không biết…

End

* Ting ting *

Tiếng kèn xe đột ngột vang lên át cả tiếng mưa rơi.

“Fany à !!! Lên xe với mình đi…” Jessica rướn người ra nói như van nài

Tiffany nhíu mày khi nhận ra đó là Jessica,điều mà cô thật sự không muốn nghe lúc này chính là giọng nói đó.Bỏ ngoài tai mọi lời năn nỉ,cô cố bước đi thật nhanh

“TIFFANY HWANG” Jessica gọi to khi nhận ra Tiffany đang cố thoát khỏi cô.Mở cửa xe một cách thô bạo cô chạy đến và nắm chặt lấy tay cô gái ấy

“Vào xe với mình đi…” Cô nhìn Tiffany với ánh mắt tha thiết

“Buông tay tôi ra!” Tiffany cố thoát khỏi cái nắm tay của Jessica nhưng không thể vì cô gái tóc vàng ấy mạnh hơn cô rất nhiều.

“Làm ơn đi Fany…”

“Không,về với bạn cô đi” Tiffany đẩy mạnh Jessica ra khỏi mình

Nhận ra những lời nói lúc này chẳng còn ý nghĩa gì nữa,Jessica bế hẳn Tiffany lên trước sự ngạc nhiên tột độ của cô ấy

“YAH! BỎ TÔI XUỐNG !!!” Tiffany cố vùng vẫy

“JESSICA JUNG !!!”

Giữ lấy Tiffany trong lòng mình,Jessica mĩm cười đắc thắng.

“Không,Lên xe hoặc là mình sẽ bế cậu vào”

.

.

“Người cậu ướt hết rồi…”

Jessica lo lắng nhìn Tiffany,cô vội lên tăng nhiệt độ trong xe để cô ấy không bị lạnh.Nhưng có lẽ mọi thứ chẳng có tác dụng gì vì cơ thể Tiffany đang bắt đầu run lên.

Jessica khẽ cắn môi khi thấy cảnh tượng đó.Đặt tay lên trán kiểm tra thân nhiệt cho Tiffany,cô bực tức nói.

“Sao cậu lúc nào cũng làm người khác lo lắng thế hả,Nấm ngơ !!!”

“Ai cần cô quan tâm” Tiffany quay mặt sang nơi khác

Lời nói ngang bướng của Tiffany khiến Jessica không thể nào kềm chế cơn giận của cô nữa.Cô đập mạnh tay mình vào tay lái xe,gục đầu vào đấy

Không một lời nào được cất lên…chỉ còn tiếng mưa rơi rả rích…

Cả hai cứ ngồi đấy chìm đắm trông suy nghĩ của riêng mình…

.

.

Nhìn màn nước mờ ảo đang trôi tuột trên tấm kính xe,Tiffany nắm chặt tay mình, cảm giác khó chịu bắt đầu vấy lấy cô khi Jessica hầu như bỏ lơ cô.

“Jessie à…” Tiffany khẽ nói

Chạm nhẹ vào cánh tay Jessica,Tiffany cắn nhẹ môi,cảm giác có lỗi đang dâng lên trong cô khi nhận ra Jessica cũng đã ướt hết.

Tiffany tự trách móc mình.

Tất cả chỉ vì tính cách trẻ con của cô !

.

.

“Mình xin lỗi…” Jessica chầm chầm rời khỏi tay lái xe

Dán chặt mắt nhìn xuống sàn xe,cô vẫn chưa đủ cam đảm nhìn thẳng vào đôi mắt đen láy bên cạnh

“Mình đã nói những lời không hay với cậu…M--Mình xin lỗi “

“Jessie…” Tiffany nhìn Jessica

“Mình…không cố ý nói thế…M--Mình…“

Cố kiềm nén nhũng cảm xúc đang chực chờ tuôn trào.Jessica không thể nói với Tiffany rằng mình làm thế vì muốn giữ khoảng cách với cô ấy,hơn ai hết Jessica hiểu rằng cô sẽ có hành động gì nếu Tiffany cứ tiếp tục gần bên cô.

Đặt vội ngón tay mình lên miệng Jessica,Tiffany lắc nhẹ đầu.Sao cô cứ chẳng thể trách cứ cái con người ngốc nghếch bên cạnh thế này

“Mình không giận cậu” Đôi vầng trăng lấp lánh lại hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của cô.

Jessica gần như bất động khi nhìn thấy khoảng khắc ấy.Thề có Chúa là dù đã lén nhìn Tiffany hàng ngàn lần nhưng mỗi lần nhìn thấy eyes smile của cô ấy,Jessica lại cứ như một kẻ ngây dại đắm chìm trong đôi mắt ấy.

Đôi mắt của một thiên thần !

Nhận ra Jessica đang nhìn chằm chằm vào mình,nụ cười vừa nãy của Tiffany từ từ biến mất thay vào đó là sự ngượng ngùng hiện rõ trên khuôn mặt.Không muốn nghĩ xấu về Jessica nhưng Tiffany cứ có cảm giác cô gái tóc vàng ấy toan tính điều gì đó trong đầu.Mặt Jessica đang rất chi là gian.

Hắc xì…

Giật mình khi nghe tiếng hắt hơi cuả Tiffany,Jessica vội lườm cô ấy đầy trách móc

“Cậu đang lạnh đó! Vậy mà lúc nãy còn ngang bướng,Bực thật!”

Vớ lấy chiếc áo khoát mà mình đã đem theo,cô đắp lên người Tiffany một cách kĩ càng miệng thì không ngừng lầm bầm những điều gì đó như giữ ấm, hong khô vân vân.Trông Jessica lúc này chẳng khác gì một bà cô già.

“Mình không sao,Jessie cũng đang ướt đó,Jessie nên---“ Tiffany cố đẩy cái áo ra khỏi người

Nhưng rồi cô lại im bặt khi nhận được cái trừng mắt chết người của Jessica.

Thở dài nhìn Tiffany,Jessica nhận ra rằng cô sẽ chẳng bao giờ có thể bỏ mặt hay lạnh lùng với cô ấy vì với cô,được nhìn cô gái mắt cười ấy hạnh phúc sẽ là món quà lớn nhất mà cô mong muốn nhận.Jessica sẽ mãi ở sau lưng dõi theo từng bước chân của Tiffany như một người bạn…

Phải,một người bạn…

“Mình sẽ đưa cậu về nhà” Jessica mĩm cười nhìn Tiffany

“Trong lúc ấy cậu nên ngủ một chút,mình không muốn thấy cậu mệt”

Tiffany gật nhẹ đầu,cô luôn cảm thấy ấm áp và an toàn khi ở bên Jessica.Từ từ chìm vào giấc ngủ,nụ cười vẫn nở trên đôi môi xinh đẹp

--------------------



“Fany à…” Jessica khẽ lay nhẹ người cô gái bên cạnh

Tiffany chầm chậm mở mắt,nhìn thấy người trước mặt vẫn là Jessica.Cô mĩm cười

“…Um…Sao thế Jessie…”

“…Ermm…” Jessica ngập ngừng

Nhận thấy biểu cảm có vẻ khẩn trương của Jessica,men theo ánh nhìn của cô ấy,Tiffany nhìn về phía trước xe họ.

Một chiếc xe chuyên dụng lớn đang chắn ngang đường,nhiều hàng rào chắn được đã dựng lên cùng những ánh đèn cảnh báo không ngừng nhấp nhấy.Một vài nhân viên mặc đồng phục vàng đang yêu cầu mọi phương tiện quay lại.

“Chuyện gì vậy Jessie” Tiffany hỏi một cách lo lắng

Jessica khẽ nhướm mày,cô trả lời nhưng không nhìn Tiffany.Việc tra cứu thông tin về tình hình giao thông đang thu hút sự quan tâm của cô

“Hàng loạt cây lớn đã ngã vì gió lớn và đội giao thông đang cố giải quyết nó…”

“Còn đường nào không Jessie? Đại lộ California State Route 1 thì sao?”

“Một vụ tai nạn đã khiến phương tiện ở đó bị ùng tắc.Mưa lớn đã hạn chế tầm nhìn của mọi người” Jessica đọc những tin tức mà cô thu về được từ chiếc Ipad2 của mình

Tiffany thở mạnh,đó là tuyến đường gần nhất nối giữa nhà cô và Jessica.Thực tế vẫn còn vài tuyến đường khác nhưng nếu di chuyển như thế thì việc cô về đến nhà sẽ xãy ra vào sáng mai !

“Điều đó có nghĩa là…” Tiffany bỏ lửng câu nói,cả cô và Jessica đều biết việc này sẽ đi về đâu

.

.

“Cậu sẽ phải ở nhà mình tối nay”




TBC





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jeti