LONGFIC] Ma Nữ Tóc Vàng [Chap 13], Jeti | PG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 13.I LOVE YOU

Smile and Tears…

----------------~~~o0o~~~----------------

Đóng chiếc bìa kẹp hàng loạt hồ sơ ghi chép tỉ mỉ về buổi trình diễn dòng sản phẩm cao cấp dành riêng cho thị trường nước ngoài lại,Jessica mĩm cười một cách hài lòng.

Tất cả các tờ tạp chí thời trang lớn nhỏ đều có bài viết đánh giá khá tốt về bộ sưu tập lần này của J-Myth cũng như người mẫu đại diện của họ.Kwon Yuri. Những nỗ lực của Xtyle trong việc mang J-Myth ra thị trường thế giới đã được đền đáp một cách xứng đáng.

Cô dựa hẳn người vào lưng ghế,ánh mắt lơ đãng xuyên qua lướt kính trong suốt to lớn,hướng về nền trời đã được bao phủ bởi một tầng màu cam đỏ.Mặt trời đang cố gắng vươn những tia nắng yếu ớt cuối cùng lên mặt đất để rồi lịm dần.

Buông một tiếng thở dài,cô giơ tay nhìn vào chiếc đồng hồ Omega sang trọng trên tay.Mọi người trong công ty có lẽ đã về hết,đã 6h rồi còn gì.

Er…khoan đã,6h…

Nhíu mày sực nhớ ra một điều gì đó cực kì quan trọng,Jessica bật dậy như một cái lo xo,cô vơ nhanh lấy túi xách và áo khoác của mình rồi lao vội ra cửa.

Cầu Chúa là Michelle unie vẫn chưa nói gì với Fany…

---~o0o~---

Chốc chốc lại nhìn vào chiếc điện thoại đang yên vị trên giường,Tiffany thở dài lần thứ n khi nhận ra nó chẳng buồn reo lên hay nhúc nhích lấy một cái.Cô muốn gọi điện xin lỗi Jessica vì hành động kì quặc tối qua của mình nhưng ngồi ngẩm nghĩ một hồi thì cam đảm cứ trôi tụt đi đâu mất.

Bỗng chiếc điện thoại rung nhẹ báo hiệu có tin nhắn đến,Tiffany vội vàng chồm tới,vơ lấy nó.Cơ mặt cô chùng xuống,ánh mắt lại dâng đầy sự ray rức khi nhìn vào dòng chữ đang nhấp nháy trên màn hình.

Mình đang ở trước nhà cậu_Taeyeon 

.

.

Chầm chậm đi về phía cô gái nhỏ nhắn đang cúi đầu, tựa lưng trên thành xe đầy mệt mỏi.Tiffany mấp mấy môi.

“T—Taeyeon à”

Taeyeon ngước lên, đôi mắt sưng húp đã được che đậy sau lớp kính tối màu.Cô nở một nụ cười buồn bã.

“Gọi mình bằng cái tên cũ có được không ?”

Cắn chặt môi mình,một dòng nước trong suốt tuôn ra từ khóe mi Tiffany rồi lặng lẽ rơi xuống.Cô bật khóc.Cô thậm chí còn không đủ tư cách gọi tên Taeyeon sau những tổn thương mà mình đã gây ra cho cô ấy.Cảm giác tội lỗi đang quấn chặt lấy cô khi bắt gặp nụ cười buồn trên khóe môi người con gái đối diện.

“M—Mình…xin lỗi…TaeTae”

“Đó không phải lỗi của riêng ai Fany à” Taeyeon lắc nhẹ đầu,cô vươn những ngón tay hứng từng giọt từng giọt nước mắt đang rơi lã chã trên khuôn mặt của Tiffany.Nhìn chúng vỡ toang trên tay mình,con tim cô nhói đau.

“Chúng ta đã vướng chân quá lâu vào một tình yêu không hề được vun đắp.Nó khiến tâm hồn mỗi người trong chúng ta chết dần mòn…”

Taeyeon bỗng dừng lại,khóe môi cô run run khi nghĩ đến điều mà mình sắp phải nói ra.Nó sẽ bóp nát con tim cô…nhưng cũng lại là lối thoát duy nhất cho những sai lầm này.

“Cậu…nhất định…phải…hạnh phúc nhé…Fany” 

Cô bật khóc.

Nhìn Taeyeon cố gắng nén đau,bàn tay run rẫy chùi vội những giọt nước mắt đang chực chờ tuôn rơi.Tiffany gật nhẹ đầu,cô giang rộng cánh tay,ôm chặt cô ấy vào lòng.Cả hai cùng tựa lên vai nhau mà khóc.Hãy để những tổn thương,những đau khổ nương theo từng giọt nước dâng trào nơi khóe mi mà tan biến.

.

.

Nhẹ nhàng tách khỏi cái ôm,Taeyeon hít một hơi thật sâu,cô mĩm cười 

“Mình sẽ rời khỏi đây một thời gian”

Tiffany không nói gì.Ánh mắt cô đong đầy nỗi buồn.Việc Taeyeon chọn cách ra đi nguyên nhân cũng chỉ do cô.

“Mình sẽ theo giáo sư tham gia một vụ kiện lớn ở Ohio” 

“Khi mình về,mình muốn thấy đôi mắt cười của ai đó thật hạnh phúc.Chứ không phải như thế này” Taeyeon trề môi chỉ vào đôi mắt đỏ ửng và sưng húp của Tiffany

Cả hai cùng bật cười

“Vậy…mình cũng muốn thấy một TaeTae mạnh mẽ và bản lĩnh,có được không?”

“Thế bây giờ vẫn chưa đủ bản lĩnh sao.Kim Taeyeon là chuẩn không cần chỉnh đó” Taeyeon nhún vai.Cô cười bật cười khúc khích

“Um…mình sắp phải lên máy bay rồi”

“Tạm biệt nhé Fany” 

Cô ôm lấy Tiffany,cố hít thật sâu hương thơm ngọt ngào từ mái tóc nâu bồng bềnh như muốn khắc ghi nó mãi trong tâm trí.

Tạm biệt người con gái đã từng là của mình.Tiffany Hwang…

.

.

Chiếc Ferrari Enzo màu đỏ láng cóng đã đậu bên đường khá lâu mà chủ nhân của nó vẫn chưa có dấu hiệu muốn bước ra,Jessica vẫn đang nhẩm đi nhẩm lại với chính mình qua tấm gương bên trên tấm kính trước xe một cách hồi hộp.

Cầm chặt đóa hoa hồng trong tay,cô cố hít thở nhằm xoa dịu đi sự khẩn trương đang lan tỏa trong từng ngóc nghách trong cơ thể.

“Coi nào.Bình tĩnh đi Jessica” Cô trấn an bản thân một lần nữa trước khi thu hết can đảm đẩy cửa bước ra ngoài.

Nụ cười trên môi cô tắt dần khi bắt gặp hình ảnh Taeyeon và Tiffany đang ôm chằm lấy nhau thật hạnh phúc (?!)

Đôi chân khựng lại bên vạch đường màu trắng phân cách giữa các làn xe,Jessica mĩm cười chua chát.Suýt chút nữa cô đã ngây ngô cho rằng bản thân có thể dễ dàng bước vào thế giới của Fany và được cô ấy chấp nhận.

Jessica Jung,cô thật sự quá ngốc nghếch…

Buông đóa hoa hồng thấm rơi tự do trên nền đường lạnh lẽo.Jessica lặng lẽ quay đi.

Fany,chúc cậu hạnh phúc…

.

.

Vừa bước vào xe Jessica đã nghe tiếng chuông điện thoại vang lên không ngừng.Nhìn vào tên người gọi đến,cô khẽ nuốt nước bọt.

“Vâng,con nghe đây cô” 

“Con còn dám gọi ta là cô sau khi bỏ buổi trình diễn và đuổi theo một con gái sao ?”

“…….”

“Đừng quên những gì con đã hứa để ta có thể mang con sang Mỹ ”

“Vâng.Con…biết”

“Vậy thì tốt.Đừng khiến ta phải thất vọng về con Jess”

Buông chiếc điện thoại trên tay xuống,Jessica vươn đôi mắt vô hồn nhìn vào khoảng không đen tối trước mặt.

Tận trong sâu thẫm mỗi người, ai cũng có một nỗi ám ảnh luôn đeo bám.Jessica không sợ bóng tối.Điều cô sợ là những gì ẩn nấp sau lớp màn đen kịt đó.Quá khứ,gia đình,trách nhiệm cô phải gánh lấy khi được gán chữ ‘Jung’ mà người khác luôn mong mỏi có.Những thứ ấy khiến con tim cô trơ cứng cho đến một ngày người con gái với đôi mắt cười xuất hiện.

Nhưng giờ đây,cả thứ ánh sáng mong manh đó cũng đã trượt dần khỏi tầm tay cô rồi tan biến.

Cuộc đời cô,Jessica Jung lại bị nhấn chìm trong bóng tối của sự cô độc

---~o0o~---

Tiffany thở dài nhìn chị mình đi qua đi lại trước mặt,tay thì cầm điện thoại lẩm bẩm điều gì đó nghe như “ em sẽ chết với unie” hay đại loại như vậy.Để chấm dứt tình trạng con thoi cứ chuyển động tịnh tiến xảy ra hơn nửa giờ qua,cô buột phải lên tiếng.

“Unie à làm ơn đừng đi nữa có được không” 

Nghe thấy thế,Michelle dừng lại.Cô khoanh tay trước ngực, nheo mắt nhìn Tiffany.

“Unie đang đấu tranh vì tương lai của đàn em thân yêu đó,có biết không ???”

“E—Em không hiểu” Tiffany ngơ mặt

Baby you're all that I want

When you're lying here in my arms~

Bất chợt tiếng chuông điện thoại của cô vang lên.Cảm nhận được sức lún ở một bên ghế đang di chuyển về phía mình.Cô quay sang nhìn Michelle,người đang áp tai nghe ngóng cuộc nói chuyện. =.=!

“Mình nghe đây Sooyoung” 

“…”

Sắc mặt Tiffany bỗng thay đổi,một cảm giác lo lắng bắt đầu dâng lên,chiếm lấy toàn bộ tâm trí cô.Vơ vội lấy túi xách, cô lao nhanh ra khỏi nhà mà không nhận ra nụ cười toe toét đang hiện diện trên khuôn mặt của chị mình

Thẩy miếng khoai tấy chiên vào miệng,Michelle lẩm bẩm.

“Kì này là phải dắt được cô bé tóc vàng đó về.Không thì khỏi bước vào nhà nhá Tiff”

---~o0o~---

Hối hả chạy thật nhanh về phía cô gái với dáng người cao ốm đang ngồi đung đưa trên một sợi xích mắc ngang giữa hai cây cột thấp.Tiffany chống tay lên hông, nói một cách khó khăn.Đoạn đường mà cô phải chạy đã lấy hầu hết nhịp thở của cô. 

“Cậu ấy…”

“Cậu ấy ở đằng kia.Mình về trước đây” Sooyoung hất đầu về phía bờ sông,nơi có một cô gái tóc vàng đang lặng lẽ ngồi.

“Cảm ơn cậu,Sooyoung” 

“Babo,đừng khiến mình thất vọng vì đã gọi cho cậu đấy”Sooyoung lắc đầu, cô vỗ nhẹ vai bạn mình rồi quay bước đi.

Hít một hơi thật sâu,Tiffany rụt rè bước về phía Jessica,người vẫn đang hướng ánh nhìn vào dòng nước lạnh lẽo đang khuấy động trước mắt mình.Nhìn dáng ngồi cô độc ấy,con tim cô nhói đau.Thời gian qua,cả hai đều bị những suy ngốc nghếch của chính bản thân mình giầy xé mà vô tình làm tổn thương lẫn nhau quá nhiều.

“Cậu về trước đi Soo” Jessica khẽ nói khi cảm giác được một ai đó đứng sau lưng mình.

Không nói gì,Tiffany chầm chầm ngồi xuống cạnh Jessica.Cô mĩm cười

“Là mình”

Jessica vội xoay người sang nhìn cô gái bên cạnh với đôi mắt mở to đầy kinh ngạc.Cô mấp mấy môi như không tin vào những gì đang soi rọi trong đáy mắt mình.

“C—Cậu sao lại…ở đây”

Tiffany bật cười khúc khích trước thái độ đó của Jessica.Cô khẽ nghiêng đầu,nheo mắt nhìn đầy tinh nghịch

“Mình không được phép ở đây sao ?”

“Không phải” Jessica cúi mặt, lúng túng nói.

“Jessie/Fany này” Cả hai cùng lên tiếng

“Để mình nói trước” Jessica vội cướp lời.

Hắt ra một tiếng thở mạnh,cô lôi chiếc điện thoại trong túi chiếc áo khoát dài của mình ra.Đôi tay nắm chặt chiếc móc khóa có hình cây nấm.Đưa nó về phía Tiffany.

“Thời gian qua đã làm phiền cậu rất nhiều.Giờ mình không muốn giữ nó nữa”

Ánh mắt di chuyển từ cô gái đối diện sang chiếc móc khóa.Cắn chặt môi mình,Tiffany lắc mạnh đầu. 

“Không Jessie à---“

“Nghe mình nói hết có được không” Jessica nhìn Tiffany như van nài.Nếu cô ấy cứ thế này,cô sẽ chẳng có đủ cam đảm để nói trọn một lời tạm biệt mất.

“Mình…yêu...cậu” 

“Rất…rất nhiều”

Cô mĩm cười.Đôi mắt nâu xinh đẹp giờ đây đã bị nhấn chìm bởi một màn nước trong suốt long lanh.

“Có lẽ đã đến lúc mình buông tay” 

Từng giọt từng giọt nước nặng trĩu chậm rãi lăn dài trên khuôn mặt,Jessica quay về phía con sông rộng lớn,vung tay toan ném đi chiếc móc khóa mà chính bản thân cô và Tiffany đều biết ý nghĩa quan trọng của nó.

Bất chợt một bàn tay khác nắm chặt lấy cổ tay cô.

Tiffany vội đặt lên áp môi mình lên môi Jessica trước đôi mắt mở to đầy ngạc nhiên của cô ấy.Cả hai vẫn giữ tư thế như vậy cho đến khi cô từ từ rời khỏi cái chạm môi ấy.

“Mình cũng yêu cậu” Cô mĩm cười với đôi mắt đã ngân ngấn nước.

Jessica chớp mắt. cố tiếp thu câu nói mà Tiffany vừa cất lên.Dù rằng đó là tiếng anh chuẩn không cần chỉnh.

.

.

“Vậy…” Cô lắp bắp.

Không đợi Jessica nói hết câu,Tiffany đã gật đầu với hai má đỏ ửng.Nhìn thấy cử chỉ đáng yêu đó,Jessica bỗng bật cười.Cô có thể cảm nhận được khuôn mặt mình đang nóng bừng lên. 

Giữ khuôn mặt Tiffany bằng cả hai tay,Jessica chầm chậm rút ngắn khoảng cách giữa cả hai.Cô mĩm cười hạnh phúc khi nhìn thấy hình ảnh của mình soi rọi trong đáy mắt cô ấy,chỉ duy nhất mỗi cô,Jessica Jung.

Đôi môi nhẹ nhàng áp vào nhau,Jessica hôn Tiffany một cách từ tốn,cẩn trọng như thể trân trọng người cô gái mong manh của mình bằng cả con tim.

Đây có thể cho là nụ hôn đầu tiên giữa họ.Tất nhiên là trừ lần cô hôn Tiffany trong xe.Vì nó chỉ bắt nguồn từ một phía.Cái chạm môi ban nãy càng không tính.Nó ngắn đến nỗi cô còn chưa cảm nhận được vị ngọt trên đôi môi cô ấy nữa là. =.=! 

Tiffany thoáng ngượng ngùng khi vòng tay Jessica ngày càng siết chặt.Hô hấp càng trở nên nóng bỏng khi lưỡi cô ấy khám phá từng ngõ nghách trong khoang miệng cô.

Choàng tay lên cổ Jessica,cô đáp lại tình yêu của mình sau những tháng ngày đầy nước mắt mà họ cùng trãi qua.Giờ đây mọi thứ đều tràn ngập sắc hồng.

Tựa đầu lên đôi vai nhỏ nhắn nhưng vững chắc của người yêu,Tiffany mĩm cười một cách hạnh phúc.Từng cơn gió thổi qua mái tóc rối khiến cô khẽ rùng mình.

Thấy thế,Jessica vội lấy áo khoát của mình bao bọc lấy cơ thể Tiffany.Nhưng cô ấy lại chun mũi lắc đầu.

“Vậy thì ta cùng đắp” Jessica mĩm cười.Cô vươn từng ngón thon dài gạt đi những lọn tóc rối đang bay loạn trên trán bạn gái mình.Để đầu Tiffany tựa lên vai ,Jessica dùng hai bàn tay xoa xoa,sưởi ấm cho đôi tay cô ấy.

“Trời lạnh rồi.Mình về nhé” Cô hôn lên má Tiffany.Cẩn thận cột lại chiếc thắt lưng vải của chiếc áo khoát dài Mulberry cho cô ấy,Jessica đan tay họ vào nhau trước khi cùng bước vào xe.

.

.

Đôi mắt khẽ nheo lại khi cố làm quen với dòng ánh sáng nhàn nhạt vừa soi vào giác mạc,Tiffany thoáng đỏ mặt khi nhận ra Jessica đang tỳ hai tay lên vô lăng,ánh mắt vẫn không rời khỏi cô một giây nào.

“Về đến nhà rồi sao Jessie “ Cô ngượng ngùng khi nghĩ đến việc Jessica đã ngồi đó ngắm mình ngủ hàng giờ liền.

Gật nhẹ đầu,Jessica mĩm cười.Cô ngồi thẳng dậy, đưa tay chậm rãi vuốt dọc khuôn mặt xinh đẹp của Tiffany.Cảm nhận từng đường nét hoàn mỹ mà tạo hóa đã ban tặng cho người con gái của mình

Đôi tay vòng quanh,ôm chặt Tiffany vào lòng.Cô thì thầm vào tai cô ấy bằng chất giọng ngọt ngào tràn đầy tình yêu

“Mình yêu cậu”

“Jessie yêu Fany” 

Tiffany bật cười một cách hạnh phúc.Jessica của cô thật ấm áp làm sao.Thế mà cứ bị mọi người đặt cho những cái tên lạnh băng như Ma Nữ,Ice Princess...Như vậy cũng tốt,Jessie chỉ được dịu dàng với mình cô thôi.Dám lén phén với ai khác là có chuyện lớn.

Cứ tưởng ở trong xe là không ai có thể quấy rầy cảnh tượng đầy ngọt ngào này thì cả hai bỗng nghe tiếng cười khúc khích từ ngoài xe.Vội vàng tách khỏi cái ôm,Tiffany cùng Jessica ngượng nghịu bước ra ngoài gặp cô gái lớn tuổi hơn đang nhìn họ với đôi mắt diều hâu, rất chi là gian.

“Chuyện gì đang xảy ra trước mắt tôi thế này” Michelle vờ quạt tay lên mặt ra chiều bất ngờ.Tay còn lại thì chỉ vào cái nắm tay thật chặt của hai cô gái dối diện

Jessica mĩm cười đầy tự hào.Cô giơ đôi tay đang đan chặt vào nhau của cả hai lên rồi đặt một nụ hôn thật kêu lên bàn tay trắng ngần của Tiffany khiến mặt cô ấy đỏ ửng vì ngượng.

“Cậu ấy là bạn gái em” 

Gật đầu đầy khoái chí,Michelle khoanh hai tay trước ngực,nhịp nhịp chân nói

“Nếu vậy thì xưng hô cho phải phép xem nào” 

“Vâng. Em chào chị vợ” Jessica cúi đầu chào Michelle một cách lễ phép trước ánh mắt ngơ toàn tập của Tiffany.

“Yah.Ai là vợ cậu chứ” Tiffany chồm tới,búng vào mũi người yêu mình khiến cô nàng tóc vàng vừa bĩu môi vừa lấy tay xoa xoa mũi mình.

"Nó đau đó Honey” 

“Aww…Mình xin lỗi”

Nhìn cách Tiffany hôn lên chóp mũi Jessica mà Michelle rùng cả mình.Cô tự hỏi có phải trời đang trở lạnh hay không mà sao tóc tai cứ dựng đứng lên hết thế này.

“OMG.Honey luôn à ??? Unie nghĩ unie nên vào nhà,ở đây nghe mấy lời đường mật thế này lên máu mất thôi”

“Vâng chào unie” Jessica gật đầu ngay lật tức.Đừng nói cô là hạng người quên ơn nha,cô vẫn luôn biết ơn Michelle unie vì những lời động viên mà unie ấy đã dành cho mình.Cơ mà cứ đứng đó hoài cũng không được,phải để cho vợ chồng người ta nói vài lời trước khi ra về chứ.

Đợi khi cánh cửa trắng đóng hẳn,Jessica mới dám trượt tay lên eo Tiffany kéo cô ấy vào lòng mình.

“Um…Có lẽ Jessie cũng nên về.Jessie à…Trời tối lắm rồi” Tiffany nhìn xung quanh với một chút lo lắng.Ở Mĩ,sẽ chẳng an toàn tí nào nếu lái xe một mình trong đêm. 

Jessica bĩu môi,cô càng siết chặt cái ôm.

“Yên nào…Mình vẫn chưa nạp đủ năng lượng mà”

“Thế bao giờ mới đủ ?” Tiffany bật cười khúc khích.Cô choàng tay quanh cổ con mèo vàng đang nũng nịu của mình một cách tình tứ.

“Cả đời! ”

“Aww...vậy thì tối nay chúng ta sẽ đóng băng mất !”

“Còn có cách khác cho pin mau đầy mà” Nở một nụ cười thật tươi,Jessica cẩn thận nâng lấy khuôn mặt Tiffany bằng cả hai tay.Chầm rãi đặt nụ hôn nhẹ lên trán và đôi mắt cười xinh đẹp rồi trượt xuống chóp mũi cao cao cùng đôi má đang ửng đỏ.Dừng lại bên bờ môi quyến rũ,Jessica mĩm cười đầy hạnh phúc.Cô nhẹ nhàng đặt môi mình lên ấy rồi từ từ nhắm mắt tận hưởng nụ hôn ngọt ngào giữa họ.

Kể từ đây, con tim Tiffany Hwang chính thức thuộc về Jessica Jung.

TBC

P.S:Đọc xong...đừng ném đá mình vì cái Teaser ở chap trước nha.trẻ ng non dại nên mới thế  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro