[LONGFIC] Ma Nữ Tóc Vàng [Chap 9-2], Jeti | PG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 9: HI…SICA !

She’s a girl that can’t be replaced…

-------------------------------------------Part 2------------------------------------------------

Thông tin về tình hình thời tiết không ngừng được cập nhật trên bản tin buổi tối nhưng Yuri lại chẳng thể để tâm đến bất cứ điều gì ngoài những từ như : Bão,gió lớn…

Lòng cô đang rối như tơ vò…

Đã 2 giờ đồng hồ trôi qua mà Jessica vẫn chưa về…

Chốc chốc lại nhìn về phía cánh cửa đang im bặt,cô không thể liên lạc với Jessica khi mà cô gái ấy đã bỏ lại điện thoại ở nhà

*Cạch* 

“Sica à…” Cô vội bật dậy, chạy về phía cô gái tóc vàng đang bước vào

Chợt khựng lại…

Yuri nhíu mày khi nhìn thấy người xuất hiện sau lưng Jessica là ai

“T—Tiffany…” 

Nhìn đôi mắt đang mở to vì bất ngờ của Yuri,Jessica nở một nụ cười nhẹ.Và điều đó đã phần nào làm dịu đi thái độ khẩn trương vừa nãy của cô ấy.

Thời gian họ đã từng bên nhau đủ khiến Yuri tự tin rằng cô biết Jessica muốn gì chỉ bằng một ánh nhìn

[i ] Sica sẽ tự nói điều mà em ấy muốn. [/i]

------------------------

“Ra là vậy” Yuri gật gật đầu ra chiều hiểu chuyện sau khi nghe Jessica kể lại lý do họ quay về cùng nhau

“Sica đói chưa? Yul nấu gì cho Sica ăn nha”

Jessica mĩm cười gật đầu.

Yuri vẫn luôn quan tâm chăm sóc cho cô hệt như 3 năm trước.Cô ấy vẫn hiểu cô và cô cũng vậy.Hơn ai hết,Jessica biết Yuri sẽ thắc mắc mãi nếu không được giải đáp một vấn đề gì đó.Tốt nhất vẫn nên nói ra trước khi Yuri lôi Tiffany lại để hỏi chuyện.

Nhắc đến Tiffany mới nhớ,cô nàng Nấm ngơ đó ở trong phòng thay đồ vẫn chưa ra… 

Nhịp nhịp tay trên mặt bàn, Jessica không ngừng liếc mắt về phía cầu thang

“Aishh…Làm gì mà lâu thế không biết” Cô lẩm bẩm

.

.

“…Ermm…Chào Yuri” Tiffany đột ngột xuất hiện ở cửa,cô mĩm cười nhẹ

“Chào,Tiffany ” Yuri gật đầu đáp lại,cô vẫn đang chăm chú vào món ăn trên chảo của mình

“…Um…Jessie…” 

Tiffany gọi nhỏ tên Jessica như chào cô ấy nhưng cô gái tóc vàng nào quan tâm.Jessica đang mải mê lướt ánh nhìn của mình lên Tiffany.Cô thực sự bị Tiffany mê hoặc !

Chiếc đầm voan làm nền cho những bông hoa li ti đầy sắc màu đang làm mưa làm gió trên sàn thời trang thật sự hoàn hảo khi được khoác lên cơ thể trắng ngần không tì vết của Tiffany.Mái tóc đen bồng bềnh hơi xoăn nhẹ được xõa hẳn sang một bên vai tạo nên dáng vẻ nữ tính nhưng lại không kém phần quyến rũ.

“Sica à…Em muốn ăn món nào nữa ? “ Yuri quay lại nhìn Jessica

Cô nhíu mày,chút khó chịu dâng lên khi nhìn thấy Tiffany đang đỏ mặt đầy ngượng ngùng còn Jessica thì vẫn chăm chăm nhìn vào cô ấy,rõ chảy cả dãi [ anh bấn chị quá rồi =,=]

Buông hẳn công việc đang làm,Yuri hắng giọng

“Jessica !“ 

“Huh ?“ Dứt mắt ra khỏi Tiffany,Jessica nhướm mày nhìn Yuri

“Buổi tối xong rồi,mình ăn thôi”

.

.

“Sica/Fany ăn món này nè” Yuri và Jessica đồng thanh nói

Họ hết nhìn nhau rồi nhìn vào tay mình.Yuri đang gắp thức ăn vào đĩa cho Jessica,trong khi cô ấy lại đặt phần thức ăn khác về phía Tiffany

Bầu không khí đầy bối rối bắt đầu vờn giữa ba người.

.

“…Um…Cảm ơn Jessie” Tiffany nói nhỏ,cô cúi đầu,dán mắt mình vào chiếc đĩa trước mặt không dám nhìn lên

Thấy thế, Jessica cũng gật đầu với Yuri

“ Er…Yul cũng ăn món này đi ” Cô cẩn thận đặt thức ăn vào phần Yuri 

“Cảm ơn em,Sica” 

.

.

.

“Lần này Yul sang đây có việc à? “ Jessica đột ngột lên tiếng nhằm phá vỡ đi sự im lặng đang bao trùm căn phòng

Ra dáng như đang ngẫm nghĩ điều gì đó,Yuri bỗng ngồi thẳng người,cô hắng giọng,vẻ mặt đầy nghiêm túc.

“Yul sang đây vì…”

.

.

.

“Nhớ em! “ Cô nói

Ơ…

Jessica và Tiffany cùng nhìn chằm chằm vào người vừa thốt lên câu nói đó.Nhưng biểu cảm trên gương mặt cả hai lại hoàn toàn khác nhau.

Jessica khẽ nhăn mặt như vừa nghe tiếng sét đánh ngang tai.Trong khi Tiffany thì lại mở to mắt nhìn Yuri đầy kinh ngạc…tất nhiên là pha lẫn chút ÍT ghen tuông trong đó

Cảm nhận được hai ánh cú vọ đang quét qua cơ thể mình. Yuri phá cười

“Haha…Yul đùa đó…” 

“Yul,Đừng đùa như thế nữa…khó coi quá!” Jessica cong môi nói,đôi mày đang cau từ từ giãn ra

“Okay…Sica nghiêm túc quá đó” Yuri le lưỡi

Cô cố trở nên thực sự nghiêm túc

“Uhm…Yul sẽ tham gia tuần lễ thời trang ở NewYork” 

“Thật sao…Chúc mừng Yul”

Jessica mĩm cười thật tươi

“Cuối cùng thì ước mơ của Yul đã thành hiện thực”

“…Ước mơ của Yul ?” Tiffany bĩu môi với chính mình,nãy giờ cô vẫn im lặng lắng nghe cuộc đối thoại giữa họ.Cảm giác ganh tị đang trỗi dậy trong cô khi Jessica hoàn toàn tập trung vào Yuri

“Uh,Ước mơ! ” Jessica nói

Những từ cô ấy vừa lập lại khiến Tiffany có chút bối rối.

Cô không nghĩ là Jessica có thể nghe thấy những gì mình nói,cô ấy có vẻ đang chăm chú lắng nghe Yuri kể một vài chuyện mà mình đã gặp khi cố tìm đường đến nhà Jessica

“ Ước mơ từ nhỏ của Yuri là trở thành một người mẫu nổi tiếng” Jessica mĩm cười nhìn Tiffany

“ Yuri sẽ là người mẫu đại diện cho thương hiệu J-Myth ở Tuần lễ thời trang lần này” Hướng ánh nhìn về phía Yuri,cả hai cùng mĩm cười

Chẳng hiểu sao khi nhìn thấy Jessica và Yuri như thế,Tiffany lại cảm thấy khó chịu.Nó trông như thể họ có cùng một ước mơ,một suy nghĩ.Họ hiểu nhau chỉ bằng một cái chạm mắt,mà không cần phải thốt lên bất cứ từ nào.

Điều đó khiến cô trở nên thừa thải trong cuộc nói chuyện.

Khẽ gật đầu,Tiffany lại tiếp tục im lặng,cô cúi xuống tập trung nhìn vào chiếc đĩa của mình,cố bỏ lơ đi ánh mắt khó hiểu của Jessica.

Chết tiệt! Cảm giác ấy lại xuất hiện…

Nó như bóp ngạt mình…

M—Mình không biết…mình ghét nhìn thấy Jessie nói về người khác một cách hào hứng như vậy… 

“ Cậu sao thế? Mệt ở đâu à? “ 

Bất giác một bàn tay ấm áp đột ngột đặt lên trán Tiffany.Giật mình,cô ngước lên và bắt gặp ánh mắt lo lắng của Jessica dành cho mình

“ Er…Mình không sao…” Tiffany mĩm cười gượng gạo

“Gì mà không sao” Jessica nhíu mày,cô nắm lấy tay Tiffany và kéo cô ấy đứng lên

“Đi nào,cậu nên đi ngủ! N.O.W” 

“Lát nữa mình sẽ ngủ “ Tiffany phụng phịu nhưng vẫn nghe lời Jessica,cô rời khỏi ghế

Jessica bật cười khúc khích khi thấy thái độ đó của Tiffany.Cả hai bắt đầu vùng vằng với nhau tại bàn ăn và Yuri vẫn đang quan sát những gì đang diễn ra trước mắt mình.

Nhắm chặt đôi mắt,những suy nghĩ như một cơn lũ ồ ạt ập vào đầu Yuri.Cô cay đắng tự hỏi bản thân.

Có phải mình đã trễ rồi không ??? 

“ Thôi,không nói nữa,lên phòng!” Jessica vòng ra sau Tiffany và đẩy cô ấy bước tới bằng hai tay mình

* XOẸT *

* ẦM !!! *

“ OMG!!! CHUYỆN GÌ THẾ “ Jessica hét lên

Cô chẳng thể nhìn thấy gì,mọi thứ đã hoàn toàn bị nhấn chìm trong bóng tối.Cố kiềm chế nỗi sợ đang trỗi dậy bên trong mình,Cô lấp bấp nói,hai tay không ngừng quơ vào khoảng không tối đen trước mắt.

“S--Sao lại…tối…thế này…” Cô bắt đầu hoảng loạn

“Sica à…Đừng sợ ! Đứng yên ở đó! Yul sẽ đến“ Một giọng nói cất lên.

Là Yuri,cô đang cố di chuyển ra khỏi chỗ ngồi của mình.Việc đó trở nên thật khó khăn khi cô liên tục bị những chiếc ghế ở bàn ăn cản đường

“ Jessie…Cậu ở đâu ? “ Tiffany gọi tên Jessica trong bóng tối.

“F—Fany à…Mình…ở đây” 

Jessica khó khăn nói khi đầu óc cô trở nên mất cân bằng.Những mảng trắng đen đang không ngừng tua đi tua lại trong đầu cô.Thước phim về quá khứ dần dần hiện rõ,Jessica loạng choạng,cơ thể cô chẳng còn chút sức lực nào. 

Bất ngờ một vòng tay ôm chặt lấy cô…

“ Jessie…Mình tìm thấy cậu rồi”

Nhận thấy mùi hương quen thuộc từ cơ thể đang cạnh bên, Jessica bắt đầu thổn thức,cô chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi đến như vậy

“F—Fany à…”

“Không sao,ổn rồi… mình ở đây…“ Tiffany thì thầm với chất giọng husky đặc trưng của của mình,cô xoa nhẹ lưng Jessica để cô ấy cảm thấy dễ chịu hơn 

Bất giác căn phòng lại tràn ngập ánh sáng như lúc nãy.

Yuri nhíu mày nhìn hai cô gái đang đứng ở góc phòng.Tiffany đang ôm thật chặt Jessica vào lòng,không ngừng vỗ về để cô ấy bình tỉnh hơn.

Cô ta không nên đứng ở vị trí đó…

3 năm trước nó vốn là của mình…

Và bây giờ cũng vậy…

------------------------

“Có thật là cậu ổn chứ Jessie ?” Tiffany cố gặng hỏi Jessica khi họ đang ở trong một căn phòng mà cô sẽ ở tối nay.

Hắt ra một tiếng thở mạnh,Jessica quay sang nhìn cô gái đang đứng bên cạnh.

“20 lần ! Cậu đã hỏi câu đó đúng 20 lần.Mình ổn và cảm ơn “ Cô quay lại,rà tay lên bề mặt giường, kiểm tra xem tấm gra mình vừa phủ đã phẳng phiu chưa

“Mình chỉ muốn chắc là cậu không sao,cậu thậm chí còn giành cả công việc của mình” Tiffany lúng túng nói,cô chỉ chỉ vào chiếc giường ở góc phòng

“Chẳng chủ nhà nào để khách tự dọn phòng cả, ngốc ạ” Cốc nhẹ vào đầu Tiffany,Jessica mĩm cười.

Tất nhiên cậu không phải vị khách bình thường…

Cậu là vị khách đặc biệt trong tim mình, Nấm ngơ à…

Cô cẩn thận kéo chăn lên cao cho Tiffany khi cô ấy nằm xuống giường.

“Giờ thì ngủ đi. Lát nữa mình sẽ gọi điện cho Michelle unie để nói rằng cậu sẽ ở đây tối nay”

Tiffany mĩm cười gật đầu

“Ngon ngủ Jessie”

Jessica khẽ nhếch môi tạo thành một nụ cười nhẹ.Cô gật đầu,bước nhanh ra khỏi phòng.

Dựa cơ thể của mình lên cánh cửa đã đóng,cô thì thầm

“Ngủ ngon nhé, Thiên thần của mình “

----------------------

“ Sica vẫn chưa ngủ à ? “ Yuri nhìn vào cô gái tóc vàng vừa bước vào phòng mình

Lắc nhẹ đầu,Jessica mĩm cười.Cô ngồi xuống một cái ghế ở góc phòng nhìn Yuri móc quần áo của mình lên lên chiếc tủ gỗ đầy tinh xảo

“ Vậy là Yul quyết định sẽ ở lại đây cho đến khi kết thúc công việc “ 

“ Uhm…Chắc vậy “ Yuri gật nhẹ đầu

Chợt nhận ra điều gì đó,cô quay hẳn người về phía Jessica.

“ Sica không muốn Yul ở đây ??? “ Yuri nheo nheo mắt nhìn

Nghe thấy thế, Jessica mở to mắt.Những luồng suy nghĩ trái ngược nhau đang thực sự quấn lấy cô

.

.

“ Không, tất nhiên Yul có thể ở đây “ cô mĩm cười

Giờ thì Jessica bắt đầu nguyền rủa mình vì lời nói vừa cất lên.Yuri đang đặt cô vào một tình huống khó xử.Cô không muốn cô ấy ở đây nhưng lại chẳng thể từ chối.

Nhìn thấy vẻ mệt mỏi hiện rõ trông khuôn mặt xinh đẹp của Jessica,Yuri khẽ cắn môi.Cô ngồi xuống giường,nhìn sâu vào đôi mắt nâu từng thuộc về cô.

“Chuyện vừa nãy có hay xảy ra không? Cúp điện ấy” 

“Không” Jessica lắc đầu mĩm cười

“Đây là khu vực an ninh nhất Cali và ngôi nhà này còn có hệ thống điện dự phòng khi có sự cố.Hiện tại thì nó đang được bảo trì “

Yuri gật đầu.Cô tiếp tục ngắm nhìn người con gái xinh đẹp trước mắt mình 

“ 3 năm qua chắc em đã phải cô gắng rất nhiều” Cô vươn tay vuốt nhẹ mái tóc vàng bồng bềnh của Jessica

Bất ngờ trước hành động đó,Jessica vội tránh cái va chạm giữa họ như một phản xạ tự nhiên.

“Em ổn, cảm ơn Yul”

Điều đó khiến đôi tay Yuri như đông cứng lại,rút vội cánh tay về.Cô cắn chặt môi khi nhận ra khoảng cách giữa cả hai bây giờ thật xa quá !

Một cử chỉ quan tâm cũng không được sao Sica ?

Em vô tình như thế thật sao ?

Nhận thấy không khí ngường ngùng đang bao chùm lấy cả hai,Jessica đảo mắt, cố tránh ánh nhìn của Yuri 

“ Er…Chắc Yul cũng mệt rồi…Em về phòng đây, Yul ngủ ngon “ 

Cô vội rời ghế,bước thật nhanh ra khỏi phòng.Bỏ lại Yuri vẫn còn đang chìm đắm vào suy nghĩ của riêng mình.

Một dòng nước ấm nóng bất giác lăn dài trên khuôn mặt xinh đẹp

Đã 3 năm rồi…Sao em vẫn không chịu tha thứ cho Yul… Sica…

------------------------

Thả cơ thể mệt mỏi của mình lên chiếc giường Kingsize trắng muốt.Jessica dùng tay xoa xoa vào hai bên trán với hy vọng có thể làm giảm cơn đau đầu đang quấn chặt lấy mình.

“Lại một ngày mất ngủ nữa “ Cô thở dài

Chợt nhớ đến một việc mình vẫn chưa làm,Jessica với tay lấy chiếc Iphone trên chiếc tủ nhỏ cạnh giường.Trượt ngang,cô nhấn phím gọi đến một người 

“ Unie nghe đây Jessica…Gọi unie có gì không em “ Đầu dây bên kia lên tiếng sau vài hồi chuông

“ Vâng…Em…umm…chỉ muốn xin phép unie rằng tối nay Fany…sẽ ngủ ở nhà em và---” 

Nhưng cô chưa nói hết câu thì đã nghe tiếng cười lớn ở bên kia máy.Jessica có thể cảm thấy hai má mình đang nóng lên vì âm thanh đó

“ Sao unie lại cười “

“ Không…Chỉ là…haha…bọn em thật ngoan khi gọi điện xin phép gia đình…” Michelle cố nén cười.Điều này không phổ biến cho lắm ở Mỹ,đặc biệt là ở cái tuổi 21

“ Er…Sao lại là bọn em…” Jessica ngượng ngùng nói

“ Thế hai đứa không có gì à? ”

Lời trêu chọc của cô gái lớn hơn càng khiến khuôn mặt Jessica nóng bừng

“Không có mà !” Cô giận dỗi nói

“Okay,Sao cũng được nhưng nhớ đem cô bé về nhà lành lặn đấy.Sức mẻ miếng nào là không được đâu” 

“Vâng,Em biết rồi.Chào unie “ Jessica cười khúc khích

Quẳng chiếc điện thoại sang bên cạnh,cô mĩm cười, vùi mình vào chăn, cố chìm vào giấc ngủ sau một ngày dài với quá nhiều chuyện xảy ra

---------------------

Vươn hai tay một cái mệt mỏi,Michelle tiếp tục nhìn vào màn hình Laptop trước mắt.Cô chẳng thể tập trung được sau cuộc nói vừa rồi với Jessica.Hình ảnh thất thiểu bước đi trong mưa của cô gái ấy đêm qua thực sự khiến cô bận tâm.

Jessica là một con gái tốt…Em nên biết trân trọng nó Tiff !

Baby you're all that I want

When you're lying here in my arms ~~

Tiếng chuông điện thoại lại vang lên một lần nữa.Nhận ra tiếng chuông đó không phải của mình.Michelle khẽ nhíu mày

Cô đẩy chiếc ghế của mình đến cạnh giường,nơi chiếc Iphone yên vị

“ Là của Tiff “

Cô đảo mắt khi nhìn thấy dòng chữ đang nhấp nhấy

<TaeTae is calling>

“ Fany à,Cậu còn thức chứ “ Giọng một cô gái cất lên khi Michelle trượt tay lên trên màn hình

“ Không, tôi là chị của Tiff ” 

“Oh…Em xin lỗi…um…có Tiff ở đó không unie” 

“Không,con bé ở nhà bạn tối nay”

“Bạn ? Bạn nào vậy unie?”

“Uh,unie không biết”

Michelle trả lời với chất giọng đều đều và nó đang cảnh báo cho Taeyeon hiểu rằng cuộc gọi của cô không được mong đợi cho lắm.Cô lịch sự chào cô gái lớn tuổi hơn rồi gác máy

Buông một thở dài,Taeyeon tiếp tục xếp quần áo và các vật dụng cá nhân vào chiếc vali cỡ trung trên sàn.

*Cạch* 

Một cô gái ngoại quốc bước vào phòng, ngồi xuống cạnh cô.

“Lát nữa cậu đi à? ” 

Taeyeon không nói gì.Cô mĩm cười, gật đầu

“Mọi người sẽ rất nhớ cậu đấy” Cô gái nói,ánh mắt chất chứa đầy nỗi buồn

Thấy người bạn đồng hành của mình như thế,Taeyeon nhẹ nhàng trao cho cô ấy một cái ôm đầy tình cảm

“Mình cũng sẽ nhớ mọi người nhiều lắm “ Cô vỗ nhẹ lưng bạn mình

“Nhưng sao cậu lại quyết định trở về trước kì hạn”

Im lặng kéo dài trong căn phòng nhỏ 

“ Dù có chuyện gì đi nữa, thì không được quên mình đấy “ Cô gái nói trước khi quay lưng rời khỏi phòng

Taeyeon mĩm cười,gật đầu

“Uh…Mình hứa“

.

.

Ngưng hẳn công việc đang làm,Taeyeon thừ người, hướng mắt vào màn đêm u tịt.Cuộc trò chuyện cách đây hai hôm của Tiffany chính lại nguyên nhân khiến cô có quyết định như vậy

* PlashBack *

“ Fany à…Cậu đang làm gì đó “ Taeyeon phấn khích nói.Đã khá lâu kể từ lần cuối cô gọi điện cho bạn gái mình

“ Uhm…TaeTae…” Tiffany ngập ngừng

“ Hôm nay mình đã gặp một chuyện khá thú vị trong chuyến đi này…” 

Taeyeon hào hứng kể lại mọi việc trong khi Tiffany im lặng lắng nghe.Dù vui nhưng cô vẫn nhận ra rằng cuộc nói chuyện lần này giữa họ có gì đó khan khác.

Tiffany không vui vẻ hỏi han đủ thứ về chuyến đi hay việc khi nào cô sẽ về.Cô ấy chỉ ậm ừ rồi im lặng

“ Fany à…Còn chuyện này nữa,mình định---“

“ Er…TaeTae à…” Tiffany vội ngắt lời 

“ M—Mình…đang bận…khi khác mình nói tiếp nha “ 

“ F—Fany à…” 

Taeyeon cố nói nhưng đầu dây bên kia chỉ còn tiếng bíp kéo dài một cách vô vọng…

* End *

Nhắm chặt mắt,cô cố không để những suy nghĩ tiêu cực lấn chiếm đầu óc mình.Nhưng với cái đầu nhạy bén của một sinh viên nghành luật,Taeyeon hiểu rõ có gì đó không ổn ở bạn gái mình

“Tiffany là tất cả của mình “ Cô lẩm bẩm

Đôi mắt đang nhắm hờ đột ngột mở to,Taeyeon nhanh chóng bật dậy, kéo vội chiếc vali ra ngoài.

“ Đã đến lúc giữ lấy người quan trọng nhất đời mình “

TBC 

P.S: Nỗ lực hết mức để có thể tung chap đúng ngày 

Có thể mình sẽ up chap không đều vào vài tuần tới,thời gian cho thi cử đến rồi *cười*

Nhân vật mà mn mong đợi từ đầu fic đến giờ đã trở về…Drama lúc này mới thật sự bắt đầu…cùng nhiều bí mật được hé lộ...

Và đây, một ít cho chap sau

Tiffany nheo mắt,cố nhìn rõ hơn khuôn mặt quen thuộc đang chìm trong ánh nắng ấy

“ TaeTae…”

"Yuri và Jessica cơ bản là không thể..."

“ Mình không biết…Mình yêu Jessie mất rồi”

“Cách tốt nhất là nên tránh xa cô ấy…”

Không ai được phép làm tổn thương Taeyeon…

Bất kì ai...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro