[LONGFIC] Ma Nữ Tóc Vàng [Chap 8], Jeti | PG | Update 28.04.2012

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Beginning có thể vẽ nên viễn cảnh về sự bắt đầu của một tình yêu mới,một con người mới nhưng…

Đôi khi thứ nó ngân lên lại là một bản trường ca đầy sự tổn thương và đau khổ…

Enjoy…

CHAP 8: BEGINNING

-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Tiffany thẫn thờ rảo bước trong một khuôn viên rộng được lót bằng những miếng đất nung đỏ đầy tinh tế.Từng cơn gió nhẹ lướt qua,thổi bay cái nóng ban trưa đang hừng hựng.Khẽ ngước lên,nhắm mắt đón nhận đợt không khí đang khuấy động ấy như muốn xua đi kí ức về ngày hôm qua vẫn còn đang quấn lấy tâm trí cô.

*Plashback*

“ Because someone’s emotion is abandoned…so…Tiffany Hwang…Promise with me you’ll happy…”

Câu nói buông lững ấy của Jessica đột ngột vang lên.Không quá to nhưng cũng chẳng phải một lời thì thầm,chất giọng ngọt ngào quyến rũ của cô ấy hoàn toàn biến mất…thay vào đó là…sự nghẹn ngào…

Jessie…

Tiffany ngước lên,cô không chắc về những gì mình vừa cảm nhận vì thế điều cô nên làm lúc này là nhìn vào đôi mắt nâu phẳng lặng tựa mặt hồ ấy.

Trống trãi…

Vô hồn…

Tiffany cắn nhẹ môi,Jessica đóng kịch quá giỏi hay là…tất cả chỉ là do cô tưởng tượng nên?! 

Ánh mắt họ chạm vào nhau, gương mặt thanh tú ấy vẫn không có chút biểu cảm nào…khóe môi xinh đẹp khẽ hếch lên tạo thành một nụ cười.Jessica đang cười !

Nhưng có một sự thật mà Tiffany sẽ không bao giờ được biết là để có được nụ cười giả tạo ấy,Jessica đã cấu chặt ngón tay mình đến bật máu.

Đau ư…Làm sao đau bằng nỗi đau mà cô trong gánh chịu…

Buông tay khi vừa nắm lấy…

Từ biệt khi chỉ mới bắt đầu…

.

.

.

Fany…Làm ơn…Đừng nhìn mình như thế nữa,có được không…?

Làm ơn đừng cố khơi gợi lên nó…Fany…

Bên dưới chiếc bàn,những ngón tay khẽ run lên,Jessica càng cấu chặt lấy đôi tay mình.Nhắm hờ đôi mắt chỉ để chắc rằng sẽ không có dòng nước nào từ ấy tuôn ra.

“Who…,Jessie ??? What are you talking about ?” Tiffany nhìn Jessica trông chờ

Mở mắt nhìn cô gái đối diện mình,Jessica mím môi…Sự im lặng bao trùm lấy họ…

.

.

.

“Natalie Portman !”

Bỗng Jessica phá cười.Hành động đó khiến Tiffany nhăn mặt,một cảm giác gì đó không rõ ràng dâng lên trong cô.Nó chẳng dễ chịu tí nào…

Tiffany’s POV

Mình…mình có chút gì đó hụt hẫng khi nghe cậu ấy nói ra cái tên đó…

Sao không phải là cái tên khác như Jessca, Sica, Casi…errr…ý mình là một cái tên đại loại như vậy…

Aisshhh…Có gì đó không ổn ở đây…

Phải…Cái cách cậu ấy cười…nó không ổn tí nào…

Nụ cười ấy cứ như là của một người khác vậy…

Mình không chắc...vì chẳng có lý do gì chứng tỏ những gì cậu ấy đang làm là giả vờ cả…

Jessie,có thật là cậu đang cười không…???

End POV

“Thế là sao,Jessie ?” cô nhíu mày nói

Nhận thấy giọng nói Tiffany có phần khó chịu,Jessica vội xua tay.

“Umm…chỉ là câu nói trong một bộ phim…mình vừa xem…”

“Nhân vật nữ chính đã nói thế…và…errm…mình chỉ buột miệng khi nhớ lại…” Cô nói thêm

Tiffany nhìn cô gái đối diện đầy hoài nghi.Cô chẳng hề thấy bộ phim nào xuất hiện trong nhà Jessica,tất nhiên là trừ những bộ phim tài liệu về lịch sử nền thời trang thế giới được xếp đầy kệ.

Cắn nhẹ môi mình,có lẽ cô nên dồn nén lại những câu hỏi không ngừng tuôn ra trong đầu mình.Cô không muốn tra khảo Jessica,để rồi tự biến mình thành một kẻ phiền phức trong mắt cô ấy.

Tiffany thở nhẹ,cô khẽ gật đầu thể hiện rằng mình đã chấp nhận cái lý do kì lạ cho câu nói ấy của Jessica dù đâu đó trong tâm trí cô vẫn đang vùng vẫy muốn biết sự thật.

.

.

“…Cậu vẫn chưa trả lời câu nói đó…Tiffany…” Jessica đột ngột lên tiếng sau vài giây im lặng vừa bao trùm lấy họ

Rời mắt khỏi ly nước ép màu hồng nhạt trước mặt,Tiffany nhíu mày nhìn Jessica một cách khó hiểu

“Jessie,Cậu bảo lời cậu nói là buột miệng…thế sao còn bắt mình trả lời ???”

Sự ngột ngạt lại một lần nữa vờn quanh họ,để mặc cho những âm thanh xunh quanh chiếm lấy thính giác mình,Tiffany vẫn mở to mắt nhìn Jessica trong khi cô gái tóc vàng bận rộn với việc mân mê phần viền chiếc tách cafe đã nguội lạnh từ lúc nào.

.

.

“Mình vẫn muốn thấy cậu cái gật đầu của cậu” Jessica ngước lên,nói với giọng chắc chắn

“Jessica…” Tiffany bực tức nói,cô không muốn nói về vấn đề này “Trời tối rồi,chúng ta nên về thôi”

“Đồng ý rồi hãy về “ 

“Jessica Jung !!!” Nắm chặt tay mình,Tiffany thở mạnh

Tiffany’s POV

Chuyện quái gì đang xảy ra với mình thế này…

Chẳng phải trước đây mình luôn khẳng định TaeTae chính là hạnh phúc của mình sao…

Nhưng sao giờ đây nghĩ về nó lại khiến mình bận tâm đến như vậy ???

End POV

.

.

“Cậu thật sự muốn thế…Được! Tôi hứa…Tôi và…Taeyeon…sẽ hạnh phúc…Thật sự hạnh phúc !” 

Từng lời…

Từng lời nói…

Chậm chạp…

Nhẹ nhàng…

Bóp chặt lấy con tim… 

Jessica khép chặt đôi mắt,nước mắt nặng trĩu nơi hàng mi khi Tiffany quay đi 

Không…Không được khóc, Jessica…

*End*

Lê bước trên con đường dài,cái nóng trượt từng vệt đỏ trên làn da trắng ngần,bóng Tiffany đổ dài trên đất.Cô chẳng biết mình đang ở đâu,đi đâu.Cứ để mặc thân xác cho con tim dẫn lối.

.

.

Chợt dừng bước,con tim cô khẽ rung lên.

Jung House

Dòng chữ bạc ánh lên trong nắng,Tiffany vô thức mĩm cười,giơ tay sờ nhẹ khuôn chữ khắc nổi ấy.

“Đã nói là không đến…nhưng cuối cùng lại ở trước nhà cậu…” Cô thì thầm như nói với chính mình

Ngước nhìn căn phòng trên cao,trong cô lại trỗi lên một cảm giác kì lạ

Cậu… có ở đó không…

Ngập ngừng kề tay lên chiếc bảng khóa bằng mã số.Tiffany cắn môi,cô không chắc việc mình đang làm là đúng.

*Plashback*

“Mai có lẽ tôi sẽ không thể đến nhà cậu được” Tiffany nói khi xe của họ dừng lại trước nhà cô

“…”

“Tôi cần hoàn thành xong một đề tài được giao v---“ 

“Cậu không cần đến…” Jessica cắt ngang,mắt vẫn chăm chăm nhìn vào tấm kính xe trước mặt.Chẳng biết có gì ở đó nhưng chỉ cần bỏ qua đôi mắt xinh đẹp bên cạnh thì cô sẽ có thể níu được chút mạnh mẽ còn xót lại trong mình.

“…Sau này cũng vậy…”

“Jessica Jung!!!” Tiffany nhìn cô gái bên cạnh đầy bực tức.Ngã người vừa ghế.cô thở mạnh.Cảm giác khó chịu lại quấn lấy cô,bất giác Tiffany thấy sóng mũi cay xộc

Từ đâu mà chuyến đi vui vẻ của chúng ta lại kết thúc như thế này,Jessie…?

Nắm chặt tay mình,một suy nghĩ bỗng trượt qua trong đầu cô.Tiffany thấy mình thật tức cười.Ai đời chủ nhà đuổi thế mà osin vẫn mặt dày đeo bám chứ !

.

.

“Sương ngày càng dày,cậu vào trong đi,lát nữa trời sẽ lạnh ” Jessica nhắc nhở khi nhận ra tấm kính xe đang dần mờ đi vì hơi nước

Nghe thế Tiffany vội quang sang nhìn Jessica.Hàng loạt câu hỏi túa ra trong đầu cô

Tiffany’s POV

Rốt cuộc trong cái đầu bé nhỏ đó của cậu đang nghĩ gì Jessie ?

Có phải tâm trạng không tốt nên cậu mới nói thế với mình ?

Có phải vì cuộc họp hôm nay khiến cậu mệt ?

Mình không biết…M---Mình không muốn thấy Jessie bây giờ.Cái mình muốn là một Jessie luôn làm mình vui với những trò dorky cơ…

End POV

Tiffany lặng lẽ đẩy mạnh cửa xe,bước ra.Cô bỏ lại một câu nói trước khi rời khỏi

“Dù sao mình cũng sẽ đến vào những ngày khác…chỉ để hoàn tất hết những gì đã hứa” 

*End*

*Bíp*

Một âm thanh khô khốc vang lên kéo Tiffany trở về thực tại.Thực tại là cánh cổng nhà Jessica đã mở ra.Lúng túng nhìn căn nhà trắng hiện ra trước mắt mình.Tiffany cắn môi.

Có nên vào hay không…

Thở dài nhìn bộ dụng cụ vẽ đang đeo trên vai,vẫn chưa có nét màu nào được phết lên tấm vải trắng của cô.Tiffany sẽ phải gia hạn cho bài tập của mình mất nếu cô cứ lảng vảng với tâm trạng không tốt thế này.

Chỉ gặp một chút có lẽ sẽ không sao… 

Cuối cùng thì Tiffany đã để cơ thể mình bước tới phía trước khi mà lý trí cô lại đang gào lên về hậu quả của hành động này.

.

Đảo mắt quanh căn phòng khách rộng lớn,mắt cô hướng về phía chiếc túi YSL trên bàn.Tiffany mĩm cười

Có lẽ cậu ấy có ở nhà…

Di chuyến tầm mắt,cô cau mày khi thấy một ly mì vẫn còn nguyên được đặt cạnh chiếc túi đen ấy.

Cậu thậm chí còn bỏ bữa…

Thế mà lần trước dám la mình…Jessie đáng ghét…

Sắp xếp lại mọi thứ,Tiffany nhẹ nhàng di chuyển lên căn phòng nơi cô biết là có một con mèo lười đang nằm cuộn mình trong đó.Hình ảnh đó khiến cô vô thức mĩm cười.Không biết từ khi nào nghĩ về Jessica lại khiến đôi mắt ấy cong lên thành một vầng trăng xinh đẹp. 

Đẩy nhẹ cánh cửa,đập vào mắt Tiffany lúc này là một thiên thần đang ngủ.Từng giọt nắng khẽ khàng hôn lên mái tóc vàng óng mượt ôm khuôn mặt thanh tú đang ẩn hiện trong chiếc gối trắng tinh khôi.

Khẽ đặt cơ thể xuống sàn,Tiffany ngồi đấy, tận hưởng từng đường nét trên khuôn mặt hoàn hảo của Jessica,cô gái có vẻ đẹp tưởng chừng chỉ xuất hiện trong những tuyệt tác thời Phục Hưng.Vẻ đẹp của một Thần nữ…

Hàng mi cong vút phủ trên đôi mắt nâu đầy chất chứa,đôi mắt với ánh nhìn lạnh lùng đã khiến Tiffany để tâm rất lâu từ lần đầu tiên họ gặp.Chiếc mũi thon nhỏ,thẳng tấp tôn nét kiêu kì trên khối băng thanh xinh đẹp.

Hướng tầm nhìn về phía bờ môi quyến rũ,Tiffany bỗng phì cười,không ngờ Ma nữ lạnh lùng khi ngủ lại đáng yêu đến như vậy! Đôi môi phớt hồng khẽ chu lên thật khiến người khác muốn chết vì nó. 

Chỉ đơn giản là ngắm nhìn cô gái ấy cũng đã khiến tâm trạng nặng nề ban nãy của Tiffany tiêu tan hoàn toàn.Lúc này thì cô thật sự đã có cảm hứng cho tác phẩm của mình.

Với tay lấy bộ dụng cụ của mình,Tiffany tay phát thật nhanh khoảng khắc mà cô vô tình chộp được từ tay tạo hóa.

Ánh nắng bắt đầu nhạt dần…

.

Những tuýt màu vương vãi trên sàn…

.

Từng cây cọ gỗ còn lấm lem màu sắc…

.

.

Bức tranh về một thiên thần tuyết ra đời…

Tiffany tự hào nhìn thành quả mà mình vừa tạo ra.Chẳng có từ ngữ nào có thể diển tả cảm xúc của cô lúc này.

“Tiffany,mày đúng là một thiên tài !!!” Cô hào hứng reo lên.Nhưng ngay lập tức cô dùng hai tay che miệng lại khi nhận ra điều mình vừa làm.

“Ummm…….” Bị làm phiền bởi tiếng ồn ban nãy,Jessica khẽ chuyển mình.

Mình nên rời khỏi đây trước khi bị cậu ấy phát hiện…

Vừa nghĩ Tiffany nhanh chóng thu dọn mọi thứ,mắt cô lướt qua tấm kính lớn nơi dẫn ra ban công,mặt trời đang mệt mỏi chiếu từng tia nắng cuối cùng xuống từng mái nhà trùng điệp.Không gian lúc này được nhuốm lên bởi ánh tà dương xinh đẹp và Tiffany chợt nhận ra cô đã ở nhà Jessica quá lâu!

“Cậu làm gì ở đây ?” Một giọng nói quen thuộc vang lên

Tiffany nuốt nước bọt.

Lẽ ra cô nên rời khỏi đây sớm hơn!

Quay lại phía đối diện với cô gái tóc vàng ngồi trên giường,người đang nhìn cô với đôi mắt nheo lại như đòi hỏi về một lời giải thích.

“Errrm…Mình tiện đường nên…ghé sang đây xem…umm…cậu có cần gì không” Tiffany lấp bấp

“Vậy à,Cảm ơn…tôi chỉ muốn yên tĩnh” 

Jessica hếch môi,cô bước nhanh xuống giường.

“Giờ thì cậu có thể về” Cô nói, tay vẫn giữ lấy cánh cửa phòng đang mở

*Kính Kong*

Đôi mắt ngáy ngủ của Jessica mở to khi nghe tiếng chuông cửa.Ở Mĩ,số người biết nhà cô chỉ đếm trên đầu ngón tay và cô cũng chẳng có hẹn với ai vào giờ này.

Cố dùng hết số nơron còn tỉnh táo,Jessica nhíu mày phân tích.Nếu là người nhà thì sẽ báo khi đến,bạn bè thì càng không thể…Cô không có nhiều bạn ở đây.

Khoan đã…Bạn…Sooyoung…Sunny…Phải rồi…!!!

Jessica trợn mắt khi nghĩ đến hai cái tên đó.Quay hẳn sang nhìn khuôn mặt nai tơ ngơ ngác ở góc phòng,Jessica hỏi

“Cậu đã khóa cửa nhà chưa…”

“Yup” Tiffany nhanh chóng gật đầu 

Thả cơ thể ngồi xuống giường, Jessica thở mạnh,cô dùng tay vỗ vài cái vào trán khi nhận ra bản thân đã bỏ qua điều gì đó cực kì quan trọng

“Sooyoung có chìa khóa nhà…Lần trước cậu ấy cố lấy nó khỏi tay tôi…và tôi đã quên không lấy lại…”

“…Có chuyện gì sao…Jessie…” Tiffany thắc mắc,cô vẫn chưa hiểu được Jessica muốn nói gì.

Jessica cắn môi,quăng ánh nhìn của mình về hướng khác

Jessica’s POV

Cậu thật sự ngơ đến thế sao,Tiffany…

Người ta sẽ nghĩ sao nếu thấy cậu ở nhà tôi…thậm chí là đang chung phòng nữa…

Sooyoung thì không sao…nhưng còn Sunny,cậu ấy sẽ tự hỏi chuyện gì đang xảy ra giữa tôi và cậu…Khi mà tôi chưa từng dẫn một ai riêng lẻ về nhà mình…

Tôi thật sự không muốn làm xấu đi mối quan đẹp tốt đẹp giữa cậu và Kim TaeYeon…

End POV

Jessica đứng bật dậy khi nghe tiếng Sooyoung và Sunny ồn ào ở phòng khách.Họ đã hẹn với cô hôm nay,nên chỉ vài phút nữa thôi hai người đó sẽ lên đây để gọi cô.

“Cậu cần phải rời khỏi đây…Không thể để người khác thấy cậu ở trong phòng tôi!”

Bước đi qua lại trong phòng,cô cần phải đưa Tiffany ra khỏi đây.Nắm chặt lấy bàn tay ấy,cô kéo cô ấy về phía cửa.

*Cốc cốc*

“Jessica à! Cậu đã dậy chưa ?” Tiếng Sooyoung vang lên ngoài phòng

Nghe đến đó,Jessica đột ngột quay người lại.Vô tình lực kéo ban nãy vẫn còn, khiến Tiffany ở sau nghiêng người về phía trước.

Bất ngờ…

.

.

Jessica mở to mắt nhìn khi Tiffany đang ở trong vòng tay mình.Con tim cô đập mạnh khi từng hơi thở ấm nóng dồn dập lướt trên làn da mình.Như lạc mất chính bản thân mình vào trong đôi mắt đen láy ấy,cô chầm chậm rút ngắn khoảng cách giữa cả hai.

.

.

“JESSICAAAAA...!!!” 

Tiếng hét bên ngoài khiến Jessica giật mình trở về thực tại.Cô vội đẩy Tiffany ra khi môi họ tưởng chừng sẽ chạm vào nhau.Bất ngờ với điều vừa thoáng qua, cả hai tách rời đầy ngượng ngùng

Tiffany’s POV

Gosh…có phải lúc nãy cậu ấy định hôn mình không…

Không…không thể nào…chỉ là khoảng cách quá gần nên mình mới có cảm giác ấy thôi…

Tiffany,bình tĩnh lại xem nào…

End POV

“Yahh…Cậu mà không dậy là mình phá cửa phòng đó…” Lúc này một giọng nói khác xuất hiện lên kèm thôi những cái đập cửa,Sunny đang cùng Sooyoung thay phiên nhau phá hoại nhà cô.

“YAHHH…ĐANG RA NÈ…!!!” Jessica bực tức hét lớn

Tiếng ồn ngoài cửa lâp tức biến mất khi tiếng hét cá heo của Jessica vang lên[Ai kêu phá đám mần chi =,=]

Giữ lấy bờ vai của Tiffany bằng hai tay,cô nói nhỏ.

“Nghe mình này…ở ngoài ban công khi mình mở cửa…sau đó thì đi đến cuối hành lang,có một cầu thang dẫn đến gara…”

“Mình ở đây đợi cũng được…” Tiffany đề nghị

“Không được…Họ thường ở lại rất khuya…cậu sẽ mệt khi đợi…” 

Tiffany đành gật đầu khi nhìn thấy ánh mắt kiên định của cô gái trước mặt.Mĩm cười hài lòng,Jessica ra dấu bảo Tiffany ra ngoài ban công trong khi cô quay lại mở cửa.

Chờ khi tiếng ba người họ nhỏ dần,Tiffany rời khỏi phòng,men theo hướng Jessica vừa chỉ.Giờ thì cô đang lững thững bước đi trong khu vườn nhà cô gái ấy một cách chán nản,tiện tay đánh mạnh vào cành cây chắn trước tầm mắt mình,Tiffany lẩm bẩm.

“Chủ tớ gì đều đáng ghét như nhau! Đuổi tôi như đuổi tà !Cô sợ người ta tưởng tôi với cô có gì…rồi làm mất hình tượng Ice princess của cô sao…”

“Aisshhh…Đáng ghét!!!” Cô nói to trong khi đá mạnh vào viên sỏi trên đường

“Ouch…”

Tiffany rên rĩ khi cảm nhận được cơn đau buốt dưới chân.Cô đột ngột nhận ra mình đang đi chân trần.

“Gosh…Mình đã để quên mọi thứ ở nhà cậu ấy,cả bản vẽ lúc nãy nữa…Aish…Làm sao đây…”

Không thể để Jessie thấy bản vẽ đó…

“Mình thậm chí còn không mang cả điện thoại nữa…” 

Loay hoay một lúc,cô quyết định trở lại gara.Nhưng có lẽ hôm nay là một ngày chẳng may mắn tí nào với cô khi mà cửa gara nhà Jessica đã khóa kín.Nó vốn là loại cửa tự động mà.

Hắt ra một tiếng thở mạnh,Tiffany cắn chặt môi mình,việc di chuyển bằng chân trần đã khiến đôi chân cô phồng rộp.

“Mình có nên vào không…” Tự nói với chính mình,cô lưỡng lự đặt ngón tay lên chiếc chuông màu trắng

-------------------

“Jessica lấy dùm mình bịch snack đi” Sooyoung với đầu ra sau nói với Jessica,cô vẫn đang bận rộn lục tìm chút gì còn sót lại trong bịch khoai tây trên tay mình

“Gì chứ!!! Cậu ngồi không mà dám sai tôi à !” Đặt ly nước xuống chiếc bàn ở nhà bếp,Jessica trừng mắt nhìn cô gái ngồi ở phòng khách.

“ Tới phụ Sunny đi !”

“Herher…Biết rồi,cậu không cần nhìn mình say đắm như vậy đâu.Haha…” 

“Yahh…tự tin thái quá đó shikshin !” Sunny bật cười khúc khích

*Kính Kong*

“Ai đến thế nhỉ ? “ Sooyoung mệt mỏi đi về phía cánh cửa

“…Tiffany !!!”

Vừa nghe đến cái tên đó,thính giác chậm chạp của Jessica lập tức trở nên nhạy cảm,cô vội rời khỏi nhà bếp.Thấy thế Sunny cũng bỏ dở món ăn đang sôi sùng sục trên bếp của mình mà bước theo cô ấy.

“Sao cậu lại đến đây Fany ? “ Sunny nhìn Tiffany đầy thắc mắc

Tiffany bắt đầu ấp úng, chẳng có lý do nào cho sự có mặt đường đột này của cô.

“Errmm…Mình…”

Cắn nhẹ môi mình khi nhìn thấy bàn chân đỏ ửng của Tiffany,Jessica nói với giọng khó chịu.

“Chuyện gì cũng được, nhưng cô làm dơ nhà tôi rồi đó !!!”

Câu nói vừa dứt,cô vội nắm tay Tiffany kéo đi trước ánh mắt ngỡ ngàng của hai người bạn mình

“Chuyện gì với Jessica vậy,sao cậu ấy lại nói vậy” Sooyoung cong môi nói

“Cậu ấy vốn thế mà” Sunny nhún vai

“ OMO mùi gì thế…GOSH…NỒI SÚP CỦA MÌNH !!!”

-------------------

Tiffany đang ngồi trong phòng tắm của nhà Jessica sau khi cô gái ấy bỏ cô lại và bảo là đi lấy thứ gì đó.Nhớ lại lời nói ban nãy của Jessica khiến cô chạnh lòng.

Cậu có cần phải đối xử như thế mình như thế không Jessie…

Một suy nghĩ thoáng qua thôi nhưng đã khiến hàng mi ai đó nặng trĩu.

“Đưa chân đây cho mình” Jessica đột ngột xuất hiện,trên tay bưng một chiếc thau trong có vẻ nặng.

“Sao ???”

Tiffany thắc mắc, nhưng chưa kịp nhận được câu trả lời thì Jessica đã nắm lấy bàn chân cô nhúng vào dòng nước ấm áp.Những ngón tay thon dài bắt đầu xoa bóp một cách nhẹ nhàng.Cảm giác dễ chịu tràn ngập khiến cơ mặt cô giãn ra

Sự im lặng vẫn bao lấy họ,nhưng nhìn cái cách Jessica nâng niu bàn chân mình,Tiffany như cảm nhận được có một bản nhạc đang khẽ khàng ngân lên đâu đó trong tâm trí cô.

Tiffany’s POV

Mình đã vô tình nghe Sooyoung và Sunny nói rất nhiều về cậu…

Về sự ấm áp được che dấu bên trong vẻ ngoài hào nhoáng và lạnh lùng…

Nhưng…Thái độ dịu dàng này có phải chỉ dành riêng cho mỗi mình, Tiffany…

Hay mình cũng chỉ là một người bạn may mắn…được ánh mắt vô tâm này thoáng nhìn…

End POV

Đoán rằng sự đau rát đã giảm đi phần nào,Jessica dùng chiếc khăn đã thấm một ít tinh dầu, tỉ mẫn lau sạch chân cho Tiffany.

“ Lời mình vừa nói,cấm không được để tâm,nghe chưa ?” Rời mắt khỏi công việc vừa hoàn thành Jessica ngước lên nói

Tiffany ngượng ngùng gập đầu

“Đôi chân này không được phép bị tổn thương” Jessica mĩm cười đặt chân Tiffany vào một đôi dép bằng bông mềm mại

“Giờ thì ra ngoài nào”

Đỡ Tiffany đứng lên,bàn tay nắm chặt,Jessica chầm chậm dìu cô ấy ra khỏi phòng.

---------------------

“Yahh…Hai người làm gì trong đó mà lâu vậy?!” Sooyoung nheo mắt nhìn Jessica và Tiffany

"Umm…Không gì” Tiffany nói nhỏ,cô vẫn còn chút hụt hẫng lúc họ buông tay nhau ra trước cửa nhà bếp

“Có đồ ăn chưa Sunny?” Bỏ qua câu hỏi đó,Jessica tiến về phía Sunny,người đang bận bịu nếm lại món súp xém hỏng lúc nãy.

“Umm…Sắp xong rồi…”

Múc một ít súp,cô đưa về phía Jessica nhưng tay vẫn giữ lấy chiếc muỗng.

“Cậu nếm lại xem…”

“Uh…Ngon tuyệt,có cậu là giỏi về khoản này thôi” Jessica chép chép miệng nói

Cả hai cùng mĩm cười,hành động tưởng chừng nhỏ nhoi đó lại không qua mắt được một người.Tiffany đang quan sát Jessica một cách khó chịu.

Gru…muốn nói là tôi nấu ăn dở sao không nói thẳng còn vòng vo khen người khác…

Bực tức cô sẵn tay vơ lấy nước trắng trước mắt,uống cạn

“Awww…Cái gì thế này “ Tiffany vội kêu lên

“Hahaha...ươu soju ủa àn uốc ấy” Sooyoung nói với một miệng đầy thức ăn [ Dịch:Rượu Soju của Hàn Quốc đấy]

Nghe thế Jessica trừng mắt nhìn cô nàng cao lớn đang chăm lo giải quyết số thứ ăn trên bàn 

“Yahh…Sao cậu dám để rượu ở đây !!!”

“Gì chứ!!! Mọi bữa mình vẫn mang qua mà “ Sooyoung gân cổ cãi

Ngay lập tức Jessica phóng băng về phía cô bạn mình

“Nhưng sao dám để cạnh Tiffany làm cậu ấy uống nhằm!!!”

Ơ…

Nhận thấy mọi người đang nhìn mình với ánh mắt khó hiểu,cô vội xua tay

“Errm…Mình chỉ sợ…cậu ta say rồi…quậy phá nhà mình thôi” 

“Uh…Phải rồi Fany mà say thì hay bày trò lắm…” Sunny và Sooyoung gật gù

Tiffany bỗng đỏ mặt khi nghe đến đó

“Yahhh…Không có…Không được bịa chuyện…”

“Không phải chuyện bịa à nha! Còn nhớ lần---“ 

Sooyoung vừa lên tiếng đã bị Tiffany nhét vào miệng một nắm bánh.Cả đám phá cười lên vì hành động đó.Duy chỉ có Jessica đang ngoác cả miệng ra cười thì nhận được một cái nhìn chết người từ Tiffany nên im bặt

-----------------------

“Ummm…Uống thế này…chẳng vui tí nào,mình chơi trò gì đi Fany” Sooyoung phẩy phẩy tay nói

“Uh…Mình… cũng nghĩ vậy” Tiffany gật mạnh đầu

Nhìn hai người đó,Jessica và Sunny chỉ biết thở dài.Họ đã uống khá nhiều.Sunny không nói gì,cô chầm chậm nâng ly rượu của mình lên và rút cạn nó.Nhìn cách uống của Sunny,Jessica không khỏi rùng mình,tửu lượng của cô ấy đúng là chẳng phải chuyện đùa.

Rời khỏi bàn,Jessica bước về phía tủ lạnh tìm một ít nước lạnh.Cô chẳng thể uống cùng họ.Phần vì cô uống không được giỏi,phần vì không muốn mất hình tượng với ai kia nên thôi thì không uống vẫn tốt hơn.

“Sai…Cậu sai…Jessica nhóm máu B,uống đi Fany “ Tiếng đập bàn khoái chí của Sooyoung khi Tiffany trả lời sai vang lên

Họ đang chơi trò đánh đố nhau bằng cách đặt ra bất kì câu hỏi nào nếu đối phương không trả lời được thì phải bị phạt.Và Tiffany đã sai khá nhiều khi Sooyoung hỏi những câu hỏi liên quan đến Jessica.

“Jessie ahhh~~~”

Jessica giật nảy người khi chất giọng husky chết người của Tiffany cất lên.Cô vội tiến đến chiếc bàn nơi Sooyoung và Tiffany đang tranh cãi.

“Nói xem…cậu làm cho tập đoàn nào…“ Tiffany nheo mắt nhìn Jessica

“Ermm…J-Myth”

“Hahaha…nghe chưa? Uống đi,đã bảo Xtyle chỉ là công ty con thôi” Sooyoung cười đắc thắng.

“Thôi, đừng uống nữa Fany” 

“Không được!!! Sao tôi lại chẳng biết gì về Jessie thế này…”

Jessica khẽ liếc sang chỗ Sunny vừa ngồi.Nó trống trơn,có thể cô ấy đã đi đâu đó.

Thở dài,đôi lúc cô thầm nghĩ mình thật giống kẻ thứ ba,mặt dày phá hoại mối quan hệ của người khác thế mà còn sợ bị phát hiện.

“Họ say lắm rồi Jessica,mình nghĩ bọn mình nên về” Sunny đột ngột xuất hiện sau cánh cửa thông giữa nhà bếp và khu vườn

“Uh…Mình sẽ đưa Tiffany về” Jessica đề nghị,cô kín đáo quan sát cô gái đang tỳ cằm lên mặt bàn, cách họ không xa

Sunny chau mày khi không muốn có sự tiếp xúc quá thân mật nào giữa Jessica và Tiffany.

“Không cần đâu,bọn mình sẽ đưa cậu ấy về…”

“Yahhh! Cậu say rồi à…hôm nay bọn mình đi taxi tới đấy…nhớ không” Giọng nói nhừa nhựa của Sooyoung vang lên.Cô cười sặc sụa

Nghe thế Sunny bất lực vỗ vào trán mình

“Phải rồi! Mình quên mất”

“Không sao,Mình sẽ đưa Tiffany về” Jessica nói nhanh như sợ ai cướp mất đi nhiệm vụ này.Cô chẳng thể yên tâm khi giao Fany của cô cho hai con ma men này.

----------------------

“Về cẩn thận” 

Jessica mĩm cười nhẹ với Sooyoung và Sunny khi tiễn họ lên taxi.Xoay người nhìn vào chiếc Poscher Z5 của mình,Jessica còn phải mệt với cô gái trong đó đây.

“Yên cho mình cài dây xem nào” Jessica giữ lấy cánh tay Tiffany khi cô ấy cứ chốc chốc lại chuyển mình

Nghiêng người sang cài dây cho Tiffany,Jessica rùng mình cảm nhận hơi thở cô ấy phả lên cổ mình.Vừa định xoay đi khi đã đẩy được chiếc khóa,Jessica mở to mắt.

Môi cô và Tiffany đã vô tình chạm nhau.

.

Hơi men từ đôi môi căng mộng ấy khiến đầu óc cô dần trở nên mụ mị.Jessica nhắm hờ mắt bắt đầu đẩy sâu nụ hôn,lưỡi cô trượt vào khoang miệng Tiffany.

Nhiệt độ trong xe tăng cao, họ tiếp tục quấn lấy nhau.Cảm nhận được bàn tay Tiffany đang len lỏi vào tóc mình,như chẳng thể kiềm chế nổi con tim mình,Jessica trãi dài nụ hôn xuống cằm và quai hàm Tiffany khi cả hai vừa tách khỏi nhau đòi hỏi một chút không khí.Và việc đó khiến Tiffany vụt ra một tiếng rên khẽ.

.

Chợt nhận ra mình đang làm gì,Jessica tiếc nuối rời khỏi làn da trắng ngần ấy, nhắm chặt đôi mắt.

Cô cần phải lấy lại lý trí.

Hướng ánh nhìn sang khuôn mặt của người cô yêu thương,Jessica dùng ngón trỏ xoa nhẹ đôi mày đang cau lại của Tiffany nhằm giúp cô ấy dễ chịu hơn.

Đôi môi Tiffany khẽ mấp máy

“Tae…TaeTae…”

Sững sờ…

Đắng chát…

Đau đớn…

Xé nát cõi lòng…

Jessica rút vội bàn tay của mình lại.Có thứ gì đó vừa trượt qua trong cô…những từ Tiffany vừa nói như những con dao sắt nhọn…đâm thẳng vào con tim chỉ vừa rung lên vì hạnh phúc…

“T---Tôi…chỉ là một…kẻ thế thân sao…Fany???”

Mọi thứ dường như đã quá sức chịu đựng,Jessica đẩy nhanh cửa bước ra ngoài.

Để lại đó Tiffany khẽ thì thầm trong mộng mị

“TaeTae…xin lỗi…tha lỗi cho mình…M---Mình…đã…yêu..cậu ấy mất rồi…”

"J--Jessie"

--------------------

Vừa ra khỏi xe,Jessica đã ngồi sụp xuống đường.

Nước mắt nặng trĩu rơi trên khuôn mặt xinh đẹp…

Ấn chặt lấy góc trái cơ thể,nơi có cái thứ chết tiệt luôn gào thét những lúc cô nhìn thấy Tiffany…

Đau…Sao vẫn đau quá…

Bất lực…

Cô đập…

Đập thật mạnh vào đấy chỉ để vơi đi bớt cơn đau khác đang ngụ trị trong nó.

Làm sao để hết đau đây…

Cắn chặt môi mình.

Cô vẫn nhớ nụ cười ấy…ánh mắt ấy…

Jessica vô thức cào chặt bàn tay mình xuống mặt đường lạnh lẽo,cảm giác đau buốt đâm xộc hẳn vào mười đầu ngón tay trắng ấy.

Máu…

Ôm chặt đầu mình bằng những ngón tay lấy lem màu đỏ thẩm.Cô lắc mạnh đầu để xua đi hình ảnh về nụ hôn đã từng khiến cô ngây ngất

“K---Kẻ…Thế…Thân…” 

Jessica bật cười sặc sụa.Cô cười vì sự nhuyễn hoặc mà cô đã vẽ ra về tình cảm của Tiffany dành cho mình.

Yêu ư…Yêu khi hôn cô, cô ấy nghĩ đến người khác ư…

“Jessica,mày thật ngu ngốc” 

Nhìn vào vũng nước trước mắt,hình ảnh một cô gái tóc vàng thảm hại, nước mắt giàn giụa, đang hủy hoại chính bản thân mình thật khiến Jessica khinh thường.

“Cậu…biến tôi…thành cái gì vậy T---Tiffany…” 

Nước mắt lại lăn dài khi cái tên Tiffany cất lên.

Mưa bỗng rơi…

.

.

Jessica ngồi đấy nhìn hình ảnh mình tan biến theo nước mưa.Cô hếch môi cười

“Cả Chúa…còn không muốn thấy…hình ảnh ghê tởm này của tôi…”

.

.

“Cả Người…cũng muốn tôi quên cậu…”

----End chap----

P.S: Tsk… Một cái chap dài khác =,= tớ tự hỏi mn có cảm thấy ngán ko *cười* 

Chắc mn đang thắc mắc về nhân vật quan trọng…Tae quan trọng thật đấy nhưng…cùng coi teaser chap sau cái đã

Jessica mở to mắt,sự ngạc nhiên dâng đầy trong đôi mắt nâu đang ánh lên nỗi nghi hoặc[…] Người ấy đang đứng trước mặt cô.

“Chào,Sica…Đã lâu không gặp…”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro