CHƯƠNG XIX

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kris's POV


Tôi cho xe trở về thẳng công ty, và tiếp tục công việc không thể bỏ. Hiện tại, tôi chỉ muốn về nhà ngay tức khắc, rồi trầm mình trong bồn massage, nhưng tôi lấy quyền gì để tự ý hành động theo ý muốn mình. Tôi không phải Kim Min Soek, chàng đại gia lắm tiền nhiều của có thế tự ý làm mọi việc mình thích. Tôi ngồi xuống chỗ của mình, cầm hồ sơ lên, nhưng chỉ để che đi ánh nhìn của tôi đang nhìn về phía anh Han hướng 10h so với chổ ngồi của tôi.

Từ lúc lên xe, anh Han không nói gì, anh Han là thế, thông thường khi anh ấy giận dỗi hay không như ý trong một điều gì đó, anh ấy sẽ thinh lặng tìm việc để làm, và tôi cũng như thế... Chúng tôi có những điểm giống nhau, không vì tính cách mà là vì thói quen cuộc sống, điều đó cũng có thể trở thành một đôi... Không, anh Han giỏi hơn tôi trong mọi thứ, nhưng có lẽ không được Thượng Đế hậu đãi, số phận anh ấy lại lận đận hơn tôi. Tôi chẳng dám nghĩ gì, tại sao Tie lại dẫn ý cho tôi đi đến việc này? Đó là điều tôi chưa thể nghĩ ra...

-" Anh nhiều chuyện quá đấy Kris!"

Tiếng Tie bên cạnh, tôi bất ngờ nên giật mình ngả ra ghế lấy nguyên bộ hồ sơ ụp lên mặt, như muốn từ chối, cái giọng có chút the thé vang lên sát cạnh bên tai, đến nỗi tôi cảm nhận nghe được cả hơi thở của Tie đang phà vào lỗ tai tôi, nghe Tie tiếp:

-" Em không giỏi tính toán đâu, bởi thế chuyện nó đến thì anh sẽ được biết thôi, anh suy nghĩ chi nhiều, hiện tại anh nên nghĩ về Tao thôi, khi anh đi rồi cậu ta khóc như mưa đấy!"

-" Em muốn sao Tie?"

Tôi thì thầm như cái hoàn cảnh bắt buộc.

-" Dĩ nhiên là mọi chuyện tiến triển tốt, Luhan của em vẫn là nhất, không bao giờ bỏ cuộc, còn anh, thật là đáng đánh đòn!"

-" Anh sẽ chịu hết mọi trách nhiệm, em buông tay đi!"

-" Anh nói dễ quá, như kịch bản phim vậy! Anh đủ sức để chịu hết những gì xảy ra cho em sao, bắt anh cảm nhận bị đám đàn ông cưỡng hiếp cùng một lượt được không?"

-" Em muốn thế cũng được!"

-" Hahaha... anh điên rồi, còn em thì không!"

-" Anh sẽ tìm lại mọi chứng cứ, để bắt chúng ra tòa đền tội, trả lại sự trong sạch cho em!"

-" Tìm... đến bao giờ, anh lại bắt em đợi chờ nữa à? Hơn nữa cái bọn đấy em đều tiễn lên đường hết rồi, em đã thỏa mãn, chỉ là..."

-" Làm sao để em hiểu hoàn cảnh lúc đó bây giờ Tie?"

-" Đốc thúc anh Han đi!"

-" Anh không thể!"

-" Anh có thể! Nào bây giờ hãy suy nghĩ làm sao để bọn họ đấu đá nhau, em thích như thế, em ghét ai yêu thương anh Han của em, may mà anh không có đấy, nếu không em xử lý anh rồi!"

Tôi vội khép chân lại khi cảm nhận bàn tay Tie chạm vào cậu nhỏ của tôi...

-" Em muốn gì Tie, em là con ma kinh tởm biến thái!"

-" Hihihi... anh biết thế thì tốt rồi, chính anh và Tao khiến em trở thành kẻ biến thái, em nhớ cảnh hai người yêu nhau..."

-" Thôi Tie, em đừng lấy tình cảm thật của anh ra mà làm trò chế nhạo..."

-" Chỉ có mình anh biết nó là thật! Nào làm việc đi, gọi anh Han lại đây, chúng ta cùng làm!"

Tôi cảm nhận Tie lùi lại đứng phía sau tôi, tôi bỏ tập hồ sơ xuống, gọi nhỏ...

-" Anh Han!"

Anh Han không nhìn, chỉ lên tiếng:

-" Có gì cậu nói đi, anh đang bận!"

Tôi thấy anh Han loay hoay với đống giấy tờ trên bàn, anh bận gì, chẳng có vụ án nào để anh bận cả, như tôi hiện giờ, có chăng chỉ là xem qua những vụ kiện của các vị tiền bối để học hỏi thôi, thấy anh Han không chịu qua, tôi đứng lên, cũng là vì cú thúc của Tie phía sau lưng.

Tôi bước đến bàn anh Han, hai tay chống lên bàn chồm người tới, hạ giọng:

-" Em xin lỗi..."

Thấy anh Han im lặng, tôi biết anh Han chịu nghe, nên tôi tiếp:

-" Em không biết sao mình nói vậy, thật sự dạo này em thấy mệt mỏi, có lẽ em xin nghỉ phép một ngày!"

Anh Han ngẩng lên, với đôi mắt màu hạt dẻ thật đẹp lại có một màn nước phủ lên đấy khiến nó trong veo.

-" Cậu nghĩ chỉ mình cậu mệt thôi sao?"

-" Em xin lỗi!"

Tôi bước qua, kéo cái ghế ngồi xuống gần anh Han... khi Tie chỉ định tôi hành động.

-" Em biết anh mệt mỏi...!"

Tôi khẽ giật mình khi Tie nắm lấy bàn tay tôi đặt lên đùi anh Han đưa lên xuống, tôi chẳng dám nhìn nữa, chỉ biết tôi mình đang chạm vào anh Han mà thôi, tôi ngập ngừng...

-" Anh tính giải quyết Ela thế nào?"

Anh Han nhìn xuống chân mình, nhưng lại không đẩy tay tôi ra, giờ đây tôi chỉ muốn anh ấy hất tay tôi ra thôi, anh ấy quay hẳn người qua đối diện với tôi, nhìn tôi bằng ánh mắt thật sâu...

-" Thế cậu muốn anh giải quyết như thế nào để vừa lòng cậu?"

Tôi nhíu mày hạ giọng cố gắng.

-" Mặc dù Ela và Min Seok là anh em, nhưng hình như họ không chịu thua cho nhau bất cứ việc gì!"

Anh Han đưa tay ra nắm lấy tay tôi giữ tay tôi lại, vẫn đặt trên đùi anh Han.

-" Hai người là anh em cùng cha khác mẹ, anh đã làm đúng như cậu nói, đứng giữa hai người bọn họ, để bọn họ tự chọn, theo cậu có bao giờ bọn họ chọn nhau mà bỏ anh không?"

-" Chuyện đó thì phải do anh thể hiện chứ?"

Anh Han chồm người tới, gần như chạm môi vào môi tôi, tôi như hít được hơi thở của anh Han...

-" Cậu biến anh thành gã trai bao tồi tệ nhất, cậu nắm thóp anh rồi, cậu muốn gì từ anh, nói thật cho anh biết nào?"

Tôi khẽ nhích người ra, nhìn thẳng vào mắt anh Han, cố nói lên những điều mà mình không muốn nói, nhưng Tie đập mạnh tay vào đầu tôi, khiến tôi gật cái đầu mình xuống đúng vừa tầm môi chạm với môi của anh Han.

Anh Han bất ngờ dù cú môi chạm vội chỉ có bên ngoài, anh Han khẽ nhíu mày rồi nhướng người tới...

-" Anh thích cậu rồi Kris, cậu rất biết mê hoặc đàn ông!"

Anh Han nghiêng đầu qua...

-" Chúng ta về nhà nào, nơi đó cậu dạy anh cách quyến rũ bọn họ đi, anh nhớ cậu nhỏ của cậu rồi đấy!"

Tôi run rẩy bật ngả ra ghế khi anh Han dời tay tôi lên cậu nhỏ của tôi, thế này thì vẫn là bàn tay anh Han không chạm vào nó, mà chỉ là bàn tay tôi, nhưng lại khiến cho tôi run sợ...

Thật nhanh anh Han đứng dậy, vẫn giữ tay tôi trong tay, anh Han kéo tôi đứng lên đi ra khỏi phòng làm việc... Ra đến xe, anh Han nhét tôi ngồi vào, rồi anh Han lái... Chiếc xe lao nhanh về nhà... tôi quay đi ngẫm nghĩ... hiện tại... tôi mới là gã trai bao tồi tệ... tôi nhìn vào kính chiếu hậu trong xe, thấy Tie đang ngồi băng sau nhún nhảy như một đứa trẻ với sự thích thú, tôi nhìn qua anh Han, thấy anh Han quay nhìn tôi, trao cho tôi nụ cười dịu dàng... tôi chỉ biết gượng cười đáp lại...

--

Vừa vào đến nhà tôi, anh Han lôi tôi vào phòng tắm, bắt tôi đứng trước gương rồi thản nhiên cởi bỏ y phục của tôi, tôi không phản kháng, cố làm ra vẻ không hồn, không hơi thở kể cả không một cảm giác gì, anh Han đặt tôi trước gương, để tôi thấy rõ mọi thứ... không... thứ tôi đang thấy trong gương đó là Tie...Tie đang đứng phía sau tôi, ôm chặt lấy tôi, cùng đôi bàn tay đang mơn trớn trên thân thể tôi...

Tôi muốn khép mắt lại... nhưng không, mỗi khi tôi khép mắt tôi sẽ nghĩ đến Tao, cứ như thế này, mở to mắt để tôi nhận lấy những điều mà tôi phải nhận trong việc bị ép yêu... Cảm nhận bờ môi đang lướt trên cổ tôi, qua cạnh hàm... tôi xoay người lại... nhìn thấy anh Han trước mặt mình khi đối diện với anh ấy, anh Han đẩy tôi lùi lại, khiến tôi té vào bồn masage, rồi anh Han nhào vào bồn, chồm lên người tôi, với tay lấy cái remote mở nhạc...

-" Cậu thật biết hưởng thụ quá đi chứ? Vậy mà cậu dám chê tiền ư?"

Tôi không trả lời, chỉ biết cái âm điệu du dương vang lên cùng tiếng của Tao hòa vào... nhận lấy đôi môi lướt trên khắp mặt tôi, cùng bàn tay vuốt ve... chỉ một lần duy nhất ở Tramonta Tao chạm vào tôi, cũng đủ để tôi nhớ đến suốt cả một đời... Một đời thôi, bởi tôi không dám đòi hỏi hơn... người chọn vẫn không phải là tôi, mà luôn là Tao...

Tôi đưa hai tay lên vịn vào thành bồn chịu đựng những cú thả người của anh Han trên thân tôi... Cảm giác có không? Dĩ nhiên là phải có khi tôi thật sự là con người... nhưng tôi không muốn chút nào... Tôi khép mắt lại... một lần nữa em chiếm đoạt anh, Tie... em hài lòng chứ...

Tôi cảm nhận cái lưỡi nham nhám của con ma thè dài ra, quét khắp mặt tôi, cùng một mùi hôi thối tanh tưởi mà tôi không thể nôn, chỉ biết nuốt lấy... em làm cho anh dơ bẩn như em, để sống cùng à Tie... Phải, anh chỉ là kẻ dơ bẩn đáng được đối xử như thế này...


.........

Tie's POV

Anh đang từ chối em à Kris... nào cho em nghe tiếng rên rỉ sung sướng của anh... anh giỏi lắm đấy Kris, biết tiết chế cảm xúc của mình, nhưng nhục dục của con người không thể kìm chế, Vậy anh đang giữ trái tim mình cho Tao sao... Không, em sẽ chiếm trọn mọi thứ, với Tao em chỉ vì sự ganh tị, tại sao Tao có anh yêu thương, còn em thì không có Luhan yêu thương thế này...

Tôi bật khóc nức nở nghẹn ngào gục vào vai Kris, dấu mặt đi vào hốc cổ sâu, để tìm một sự cảm thông. Không... tôi xấu xa dơ bẩn thì không ai thương hại cả, kể cả cha tôi... Tôi nấc lên từng tiếng theo những cảm xúc thăng hoa mà Kris đem lại cho tôi... Tôi muốn nói lời cảm ơn với Kris, nhưng tôi biết Kris không nghe đâu. Kris bắt đầu biết cách chống đối tôi rồi, đó là buông xuôi mọi thứ, chấp nhận theo ý muốn của tôi. Điều đó chứng tỏ tình cảm của Kris dành cho Tao mà Kris không cần một ai biết đến, không cần phải trưng bày ra, cũng không cần tỏ rõ, nhiêu đó thôi tôi cũng đủ biết, tình cảm đấy nó thiêng liêng đến cỡ nào.

Tôi ước ao được như thế, nhưng không một ai, kể cả cha mẹ mà tôi thật lòng yêu thương, sự bỏ mặc của họ khiến tôi phải bỏ nhà ra đi, để tôi tìm đến một chân trời mới, với một ước mơ duy nhất cho sự cứng đầu cố chấp của mình, chỉ để nhận lấy những tổn thương càng lúc càng nhiều...

Nó đã trở thành những uất hận mà chỉ có những gì được đền trả mới làm thỏa lòng tôi, một đứa con gái biến thái xấu xa... Đời đã khiến tôi trở nên như thế sao? Không... tôi không trách đời, cũng không trách số phận, chỉ là tôi đang cố làm cho nó đi đúng với những gì mọi người muốn mà thôi...

*Hahaha*

Tôi ngẩng lên bật cười lớn đưa hai tay mình ra, chạm vào cổ Kris... không... nơi đây phải có sợi dây lụa màu đen, mềm mại quấn chặt vào, rồi siết lại từ từ... để Kris cảm thấy chết dần mòn là như thế nào... anh thích trò đó lắm đúng không? Được... nếu như anh làm tốt, em sẽ lại thưởng cho anh... nào giờ thì yêu em đi Kris...


.........

Kris's POV

Nhận được mệnh lệnh của Tie, tôi đẩy anh Han ra, rồi xoay anh ấy lại, bắt anh ấy nằm úp lên thành bồn, rồi tôi đưa tay xuống, chạm vào cậu nhỏ của mình, tự kích thích... nào sẵn sàng để làm những điều mà nó muốn, đơn giản vậy thôi, vì hiện tại tôi chẳng khác nào một con thú rồi... tôi nhướng người tới, đưa vào đúng chổ một cách quen thuộc... bắt đầu... cúi xuống thì thầm bên tai anh Han. Một vành tai xinh xắn mềm mềm mát lạnh, tôi chạm môi vào chỉ như muôn cắn nát nó...

-" Anh muốn em yêu anh như thế nào?"

Tiếng anh Han đáp trả như trong hư vô...

-" Cho anh biết, anh là của cậu đi!"

Tôi đặt hai tay mình lên vai anh Han, giữ anh ấy lại thật chặt...

*Chúng ta đều là của Tie đấy anh biết không...*

Tôi nhướng người tới dần tăng nhịp trong tiếng rên rỉ của anh Han... nghe ư hử như con nai nhỏ bị thương... bị... thương cho mọi thứ... tôi nghe tiếng anh Han trong nhịp thở gấp gáp...

-" Anh yêu em... anh yêu em... Kris..."

Từng giọt nước trong mắt tôi rơi xuống, không phải hạnh phúc của hai kẻ yêu nhau đạt đỉnh, mà là đau đớn... Tie... em hài lòng rồi chứ... tôi gục xuống, trên lưng anh Han, lắng nghe tiếng anh ấy thều thào...

-" Cậu... khiến anh chết..."

Tôi khép mắt lại đáp nhỏ...

-" Ừ...!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kristao