CHƯƠNG XXX

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Kris's POV


Từ khi vào thăm Luhan ở bệnh viện vào lúc kết thúc vụ án, thì tôi không thấy Tie đâu cả, nhìn anh Han bị nhốt lại trong căn phòng màu trắng sáng, dáng điệu mong manh, anh Han ngước khuôn mặt mình lên, co ro trong góc phòng, tay bị trói lại, khiến tôi đau lòng, không cần Xiumin lên tiếng, tôi sẽ làm hết sức mình để bảo vệ anh Han trước pháp luật, nhưng với Tie thì không, tôi muốn gặp nó để hỏi rõ mọi thứ, dù là phải trao đổi cũng được, thậm chí hiện tại tôi như muốn trao đổi luôn cả mạng của Tao, tôi quẩn trí mất rồi, nhưng sao tôi không thể kìm lòng nữa, nó đã bỏ gì vào bình đựng nước của anh Han, à không... phải là như thế này, nó làm sao để anh Han đến câm luôn vậy chứ... tôi chợt nghĩ, nó từng nói, tính cách của anh Han là nói ít làm nhiều, và nó đang dùng cái quyền gì? Quyền của Thượng Đế sao? Tôi không phải là con chiên ngoan đạo, nhưng tôi cũng biết Thượng Đế không bao giờ làm cái chuyện đó, chỉ có Satan... Phải, nó chính là Satan, kẻ phản bội trước khi bị phản bội...


Hiện tại tôi trở thành kẻ vô dụng, và sẽ đuổi theo những việc nó bắt đầu gọi là ra tay một cách chậm chạp để không bao giờ có thể ngăn cản... Chứng cứ vắng mặt của tôi và Lay làm đúng như nó yêu cầu. Tôi đã được cảnh sát cho xem qua, và không còn gì để nói nữa, nơi hiện trường, chiếc xe của anh Han, dấu tay đều có đủ, chỉ một mình anh Han trong chiếc xe đó, sau khi cán chết nạn nhân rồi bỏ trốn, một người dân tìm được anh Han trong bụi cây gần đâu đó, lại như mắc kẹt nên đem đến bệnh viện, cảnh sát vừa nghe tin đến nơi thì bệnh viện báo anh Han mất tích.

Chỉ bao nhiêu đó thì đủ làm tôi mù tịt mọi thứ, thứ mà tôi biết rõ nhất đó là sợi caravat màu đen trên người Ela... chính là nó xui khiến anh Han làm ra chuyện đó, và dù có tra tấn tôi đến chết đi sống lại, thì tôi cũng không tin anh Han làm ra cái chuyện ghê gớm cán chết một mạng người.

Cứ nghĩ anh Han sẽ đến biệt thự Màu Xanh, vì nơi đó có Xiumin, nhưng lại không... à, mà... tôi vội cho xe quay đầu lại khi nghĩ ra một chuyện, trái tim tôi đập dần nhanh cho cái chân ga của tôi nhấn xuống... Tao... ở đó, vừa nghe tôi và Xiumin nói chuyện... mọi chuyện Tie nói không dính dáng đến Tao, nhưng sao lại lúc nào cũng có Tao ở phía sau vậy chứ...

-" Tie!"

Tôi hét lớn...

-" Em ra đây mau, đồ con rùa rút đầu!"

Tôi cảm thấy mình vớ vẩn vậy đấy, hình ảnh trước mắt khẽ nhòe đi, tôi vội đưa tay lên lau sạch để tìm một hình ảnh rõ ràng nhất... tôi phải giữ bình tĩnh...

--

Giờ này nghỉ trưa hay sao mà không một bóng người ở biệt thự, tôi chạy nhanh vào trong, từ đằng xa tôi thấy Tao nằm dưới đất trước cửa phòng ngủ thì tôi biết xảy ra chuyện rồi... Tôi sững người, chuyện lớn... Xiumin nằm giữa phòng ngủ với vũng máu lớn... tôi chầm chậm bước đến, trái tim chợt nức nở nghẹn ngào... ngồi hụp xuống, đưa tay ra gần đến cánh mũi Xiumin, không thể chạm vào, nhưng tôi cũng biết rõ... không còn hơi thở. Tôi rút tay về, đảo mắt một vòng, thấy cái thùng chứa sơn màu vẽ méo mó, tôi xoay người bật dậy chạy đến bên Tao, lay mạnh nó...

-" Tao... tỉnh dậy Tao..."

Nhưng không, nó như chết... tôi kéo nó đi... vào trong hay ra ngoài nhỉ... tôi nghe tiếng gió từ xa ụp tới đem theo những tiếng cười nói, khiến tôi kéo nó vào trong, đóng cửa lại. Kéo nó đến tủ áo lớn, mở ra, đặt nó vào... Tôi đóng cửa tủ áo lại, đứng chặn, ngước mặt lên... tìm lấy một hơi thở sâu để đón nhận mọi thứ...

Cánh cửa phòng ngủ mở ra... Chen xuất hiện... sững người vài giây rồi nhào tới...

-" Sếp!"

Chen gọi lớn nhào đến ôm lấy cái xác của Xiumin với bàn tay quờ quạng, tôi hạ giọng...

-" Xiumin chết rồi!"

Chen nhào tới giơ tay lên, tôi té úp qua một bên khi nhận lấy cú đấm thẳng mặt dùng hết sức của Chen, tôi đưa tay lên, chạm vào khóe môi mình khi biết nó đang chảy máu, máu mằn mặn dần lan tỏa thật nhanh trong vòm miệng tôi, khiến tôi phải nuốt vào, vì tôi không muốn mình để lại hiện trường này nhiều chứng cứ gì...

-" Mày..."

Chen gào lên, mất tự chủ túm lấy áo tôi kéo tôi dậy, tôi nhìn Chen, không phản kháng...

-" Nói... rõ ràng mày muốn chiếm mọi thứ của anh Xiumin, vậy sao mày lại giết chết anh ấy chứ?"

Tôi không có gì để nói cho cái tên đần này... tôi thinh lặng, nghe tiếp:

-" Chính vì sếp không chọn mày nên mày mới ra tay đúng không?"

Tôi hít một hơi thật sâu, vẫn dùng giọng trầm mặc...

-" Cậu nói tiếp đi!"

-" Nói ư, được, tao sẽ nói cho cảnh sát biết, mày vì muốn dành Xiumin với Luhan, nên đã hãm hại Luhan, đầu tiên là cái bình đựng nước có chứa gì đó để Luhan tắt giọng, sau đó thế chổ của Luhan dành công thắng vụ kiện, đẩy Luhan đến đường cùng, nhưng sếp chọn Luhan, không chọn mày, trong lúc hai người gây gổ mày đã giết chết sếp!"

Tôi nhích khóe môi lên, không thể nào cười được, tôi đáp nhỏ.

-" Cậu... không thể nào làm biên kịch được!"

Vừa dứt lời, Chen đưa cả hai tay đấm tôi túi bụi, tôi nhận lấy không phản kháng... thứ tôi cần là giờ đây... Chen giết chết tôi đi... tôi té úp xuống giường... bên cạnh Tie... tôi giật mình khi Tie vòng tay ôm lấy tôi... nó mỉm cười hôn nhẹ lên môi tôi khi tôi quay đầu nhìn nó... nó ra hiệu... chẳng hiểu sao tôi giơ chân lên cao để cản lại cái thân hình của Chen đang lao tới... Chen văng ra xa thật mạnh, chỉ có năng lực siêu nhiên mới có thể mạnh mẽ như thế, Chen trợn mắt há miệng ra... khi lưng đụng vào tủ áo... cả thân hình rung mạnh trượt xuống... vẽ nên một vệt màu đỏ dài... Chen ngả đầu gục qua một bên... nhắm mắt...

Tôi lao nhanh đến... cái vịn nắm cửa tủ dính máu, dính luôn cả một chùm tóc của Chen... tôi đưa tay ra... không thể chạm vào để mở tủ... Tao... Tao... tôi khụy xuống đưa tay chận ngực... đau đớn lắm... trái tim anh rất đau... Tao... tôi thở dốc trong tiếng cười the thé nghe đến chói tai của Tie... tôi vội đưa hai tay bịt tai, ngước nhìn... nó đang đứng trước mặt tôi... mỉm cười thích thú... rồi đưa mắt nhìn qua thùng đựng sơn, tôi vội nhào tới, ôm lấy cái thùng chạy nhanh ra cửa...

Tôi khựng bước, Luhan xuất hiện đột ngột trước cửa phòng, đôi mắt nai giờ chỉ có một sự hận thù... tôi lùi lại... Luhan đã thấy gì thì tôi biết rõ rồi... Luhan nhào tới, không giống tính cách của Luhan bao giờ, nhưng giờ đây để nói thì Luhan không thể, chỉ biết hành động... tôi né qua, tôi không muốn một cuộc xô xát nào để Tie lợi dụng cả... nhưng tôi không thể chỉ huy bất cứ ai, kể cả chính bản thân mình. Tôi hét lên...

-" Luhan... bình tĩnh nào... Han...!"

Tôi buông cái thùng ra, chỉ để ôm chặt lấy Luhan, giữ Luhan trong cơn hoảng loạn... Luhan vùng vẫy trong vòng tay tôi...

*Cốp*

Tôi buông tay lảo đảo té lùi ra sau vài bước khi Luhan dùng đầu Luhan đập vào đầu tôi một cú thật mạnh... tôi cảm thấy khẽ choáng đưa tay lên... hình ảnh trước mắt nhòe nhoẹt... tôi ngả ra đất, cảm thấy khó thở bởi sợi dây lụa màu đen gọi là caravat đang siết lấy cổ tôi bằng đôi tay Luhan... tôi khép mắt lại, một lần nữa không phản kháng... chỉ để Tie phản kháng...

Tôi chỉ biết mình như nhào đến, trong một khoảng không chỉ có màu đen trước mặt, để làm cái chuyện mà Tie muốn tôi làm... tôi gục xuống thở dốc... mở mắt ra... buông tay... Luhan nằm dưới thân tôi, với sợi dây bằng lụa siết chặt quanh cổ, trút hơi cuối cùng, với giọt nước mắt rơi ra từ đôi mắt nai tuyệt đẹp, tôi nhìn vào, chỉ thấy Tie hiện hữu...

Tôi bật khóc, đứng dậy, bước nhanh đến tủ... mở ra, nhìn thấy Tao nằm lặng yên với đôi mắt nhắm lại, như đang ngủ say, khiến tôi chỉ biết lôi nó ra, rồi đưa tay phải lên, giáng mạnh xuống sau gáy nó... thật nhanh tôi quay đi lao ra cửa... về đâu... về đâu thì tôi cũng biết giờ đến phiên mình, chẳng qua là tôi không biết Tie giết tôi như thế nào mà thôi. Tôi run rẩy ngồi vào xe... cái cảm giác chờ ngày lên đoạn đầu đài không một ai có thể nhận biết rõ được như tôi...

Từng giọt nước trong mắt tôi vội vàng tuôn rơi, tôi nhấn ga cho chiếc xe lao nhanh vào con đường với một buổi chiều ảm đạm, mưa chợt rơi...

--

Ba ngày trôi qua, tôi sống trong khu ổ chuột mà không ai biết đến, như một tên tội phạm thực sự, ừ mà là thế đó... cảnh sát đang truy nã tôi, đúng lý ra tôi nên ra đầu thú, để kết thúc nhanh chóng mọi việc, nhưng Tie nó không muốn, nó đã cản tôi đến 3 lần khi tôi có ý định đó, còn cảnh cáo tôi, khiến tôi không thể làm khác hơn, không thể tỏ bày, chẳng ai tin tôi cả, với cái chuyện thật hoang đường, nói ra có khi tôi còn tự cười ngạo vào mặt mình nữa kìa.
Tôi nắm chặt tờ báo đưa tin sáng nay...


-Zhang Yixing, cựu phóng viên của tờ báo The Sun thắt cổ tự tử tại phòng Vip của một khách sạn XX dành cho giới đồng tính, bằng một sợi caravat thương hiệu Hermès-


Tôi buông tờ báo xuống, khi chỉ có bao nhiêu đó, tôi phải tìm tờ khác, dù tôi biết rõ mọi thứ rồi, căn phòng Vip số 713 mà tôi và Lay đã ở cùng cho tối xảy ra tai nạn của Ela, cùng lúc đó Halona cũng xảy ra tại nạn giao thông... nó được thuê dưới tên tôi...

Tôi bước ra từ con hẻm nhỏ, chỉ cần ra đường lớn, đi khoảng 20m là tôi có thể có một tờ báo như ý, tôi không thể ngồi tại chổ mà sử dụng Internet phục vụ tốt nhất cho nhu cầu của con người nữa... cắt đứt mọi thứ, giờ đây tôi như người tiền sử...

Tôi kéo cái nón lưỡi trai thấp xuống, làm cử chỉ như kẻ say bước đi loạng choạng, mua xong tờ báo tôi quay trở về phòng trọ liền tức khắc...

Tôi mở ra, hồi hộp như lần đầu tiên tôi đứng tòa... ngày đấy Luhan đã nắm chặt tay tôi, nhìn tôi với ánh mắt nai nhưng lại trao đi mạnh mẽ cùng ấm áp, rằng có anh phía sau cậu... Tôi gục xuống, những con chữ lại nhòe đi, tôi bật ngồi thẳng lại, đưa tay lau nước mắt như một đứa trẻ. Mắt tôi lướt nhanh trên dòng chữ màu đen đậm thật rõ.










-ÁN MẠNG KHÁCH SẠN XX


Vào đúng 07:00PM ngày 20 - 8 - 2015. Một án mạng xảy ra trong phòng Vip của Khách sạn dành cho giới đồng tính. Hiện trường chỉ có một sợi caravat bằng lụa màu đen mang thương hiệu Hermès mà nạn nhân dùng để treo cổ tự vẫn, không có thư tuyệt mệnh. Cảnh sát điều tra, cách đó 5 ngày, cùng trong giờ đó, nạn nhân cũng đã ở phòng này với một người đàn ông mang tên Kris Wu, là luật sư của tập đoàn AME, theo suy luận ban đầu, nghi phạm duy nhất là Kris Wu. Hiện tại Kris Wu là tội phạm bị truy nã. Vụ án này có liên quan đến vụ chết 3 mạng người ở Biệt thự Màu Xanh không? Mọi thứ đều chưa có thể kết luận rõ ràng. Phía tập đoàn AME tuyên bố, họ sẵn sàng cung cấp thông tin cá nhân của luật sư Kris Wu. Hiện tại, nghi phạm vẫn đang còn ngoài vòng pháp luật, mọi câu hỏi đều đặt ra chỉ có một chủ điểm duy nhất, nguyên do đó là vì tình-


Tôi thở ra, lướt qua vài trang, dòng chữ in đậm một tiêu đề lại đập vào mắt...




-NHÂN CHỨNG HAY ĐỒNG PHẠM


Chúng tôi có một cuộc phỏng vấn ngắn từ Ông T Cảnh sát trưởng khu The Heaven.

" Xin hỏi ông, Huang Zitao, người duy nhất sống sót ở hiện trường là nhân chứng hay đồng phạm?"

" Chúng tôi không thể đưa ra một kết luận nào cả!"

" Hình như là Huang Zitao được cảnh sát phát hiện khi đang trong tình trạng hôn mê?"

" Hiện tại chúng tôi đang chờ đợi kết quả của phía bệnh viện!"

" Ông có thể cho chúng tôi biết thêm về Kris Wu không? Cảnh sát đã ra lệnh truy nã, vậy Kris Wu chính là tội phạm nguy hiểm chứ?"

" Xin lỗi tôi không thể trả lời câu hỏi này, xin mọi người đợi thêm..."

Mặc dù chúng tôi chỉ có một cuộc phỏng vấn ngắn, nhưng theo tin hành lang thì chúng tôi có một chút thông tin dành cho các bạn. Huang Zitao bị thương sau đầu bằng một cú đánh, hiện tại anh không nhớ rõ điều gì đã xảy ra, kết quả của bệnh viện đã có bằng chứng xác minh Huang Zitao không có thể là đồng phạm, bởi thời gian anh ta bị ngất đúng khoảng thời gian mà 3 nạn nhân tử vong. Nhưng chúng ta nên tin vào điều gì, khi cảnh sát không thể giữ lại Huang Zitao-


Tôi buông tờ báo xuống, không thèm đọc thêm nữa, từ bao giờ tôi lại đi đọc mấy tờ báo lá cải nhỉ... tôi bật cười, như man dại... bước đến giường, thả mình xuống, tôi cảm thấy mệt mỏi và cô đơn, giờ đây tôi muốn có ai đó bên mình, dù là Tie...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kristao