Chap 1 : Ngày bé

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Chúng mày ơi , ra mà xem con bé Eunjung lại mặc đồ của anh nó kìa . Hahahahahahaha . Lũ trẻ con trong xóm hùa nhau ra xem , trêu đùa .

- Kệ tao . Để tao yên . Eunjung ngồi sụp xuống , bịt chặt hai tai

- Jung ! Về nhà ngay . Mẹ nó từ xa tiến lại , lôi xồng xộc về nhà .

- Mẹ đã dặn con bao nhiêu lần rồi , không được tự tiện vào phòng anh lấy đồ anh mặc cơ mà , sao con bướng bỉnh thế hả Eunjung ? Mẹ nó quát tháo

- Tại sao bọn con trai được cắt tóc ngắn , được đánh trần , mặc quần đùi mà con lại không được . Nó xị mặt

- Con gái là phải dịu dàng . Cứ như mấy đứa con trai thì đâu ra dáng con gái nữa hả con ? Mẹ nó nhẹ nhàng khuyên

- Con không thích dịu dàng . Con không thích . Không thích . Nó chạy một mạch về phòng , để mẹ nó lại trong sự ngạc nhiên:

Đóng sầm cửa lại . Úp mặt vào gối . Nó khóc . Cắn chặt môi . Cố gắng kìm nén những tiếng nấc nghẹn ngào . Nó thấy tủi thân . Ngay từ khi sinh ra , không ai có thể lí giải được rằng , một đứa trẻ là nó xinh xắn là thế , đáng yêu là thế ấy vậy mà tính cách thì chẳng khác gì một đứa con trai . Nó ghét phải mặc váy vì vướng , ghét để tóc dài vì nóng , ghét chơi búp bê , xem những phim hoạt hình dễ thương , ghét chơi với lũ con trai vì trong mắt nó chúng thật vớ vẩn và chẳng có chút hấp dẫn nào . Ngay đến cả cái tên bố nó đặt , cũng đậm chất con trai . Chính vì thế mà mấy thằng con trai luôn giễu cợt nó và luôn đem nó ra làm trò đùa . Tuổi thơ với những chuyện không vui , dần hình thành trong con người nó một khoảng cách , sự vô cảm với mọi người . Nó sống khép kín . Nó buồn . Chôn dấu nỗi buồn của một con bé 10 tuổi lớn dần theo năm tháng .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro