Chương 59: Người đàn ông này thật phúc hắc!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Bảo bối. . . . . ." Kim Myung Soo nỉ non nói, một tay không tự chủ luồng vào giữa hai chân Jiyeon tìm kiếm nơi thâm sâu.

Jiyeon sợ tới mức vội vàng khép hai chân lại.

Nhưng không ngờ, lại kẹp cả bàn tay của Kim Myung Soo.

Kim Myung Soo cười xấu xa"Bảo bối thì ra em khát vọng đến thế!" .

Jiyeon lúng túng, vội vàng thả lỏng ra!

Kim Myung Soonhân cơ hội thăm dò vào bên trong, khóe miệng nhếch lên cười tà mị!

"Soo, anh. . . . . ." Jiyeon nhìn Kim Myung Soo tươi cười như không có chuyện gì.

Mới phát hiện, cô đã trúng kế của anh a!

Nhất thời tức giận không thôi!

Có gì khác biệt sao, cô nên sớm phát hiện, người đàn ông này quá phúc hắc a.

"Em, em tắm xong rồi!"jiyeon đẩy anh ra muốn chạy thật nhanh.

Cùng anh ở chung một chỗ, thật sự rất nguy hiểm.

Kim Myung Soo đời nào để cô chạy thoát,

Bắt được cô, đem cô gắt gao ấn mạnh vào tường!

Gấp gáp tham lam hôn lấy cô.

Vì cô mang thai, anh cũng bị cấm dục theo!

Đôi tay tùy ý điên cuồng chạy loạn trên thân thể Jiyeon.

Jiyeon sợ hãi mở to hai mắt nhìn anh, con mẹ nó Kim Myung Soo!

Xong rồi, người đàn ông này muốn ăn sạch cô, tối nay có thể ngủ yên được sao?

"Soo. . . . . ." Jiyeon thở hổn hển!

"Ừ. . . . . ." Kim Myung Soo dịu dàng nhìn cô, trong mắt đều ánh lên dục vọng ham muốn.

Ôm cô đến bên giường.

"Một lần, chỉ một lần thôi được không" Jiyeon cố gắng thương lượng cùng anh.

Kim Myung Soolạnh lùng nhìn cô một cái.

"Không được!" Giọng điệu không cho cô cự tuyệt!

Jiyeon dở khóc dở cười, rũ hàng lông mi dài xuống, trong đầu lóe lên suy nghĩ.

"Anh quên rồi sao? Bác sĩ nói, không thể vận động quá mạnh!" .

"Bảo bối, anh không bảo em vận động chỉ cần anh làm là được!"Anh làm sao để cô mệt mỏi được.

Jiyeon im lặng, nháy nháy mắt.

"Anh làm đau đến Baby đấy!"Uất ức nhìn anh.

"Bác sĩ nói, chỉ cần nhẹ nhàng một chút sẽ không có việc gì!"Anh đã hỏi rồi.

Jiyeon cắn môi, tức giận lườm anh một cái, loại chuyện như vậy anh cũng đi hỏi!

Kim Myung Soo nhanh chóng đem vật cứng rắn xâm nhập vào cơ thể của cô.

Jiyeon vì đau nên nhăn nhó, khó chịu.

"Nhẹ, nhẹ một chút a, đau. . . . . ."

"Để cho em đau như vậy, về sau mới không cho cự tuyệt anh yêu thương em!" Nói thì nói như vậy, nhưng động tác dịu dàng đi không ít,

Jiyeon bất đắc dĩ không biết nên cười hay khóc trước lời anh nói, coi như cùng anh phối hợp biến tấu nhẹ nhàng.

Đem bàn tay bé nhỏ ra, đầu ngón tay vẽ một vòng tròn trên lưng anh.

Chọc cho toàn thânKim Myung Soo vì nhột mà run rẩy, không ngừng đẩy nhanh biến tấu cùng cô!

Đôi mắt đầy quyến rũ gợn sóng trong hạnh phúc dục vọng.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro