[LONGFIC] My Ego - Your Ego [Chap 38 | End], YulSic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 38

“Tình yêu không có lý do và mạnh hơn cả cái chết” – Thomas Mann.

Chúng ta không thể tìm được một ai đó hoàn hảo để yêu nhưng có thể tìm được một tình yêu hoàn hảo vì yêu một ai đó.

Mỗi ngày trôi qua chúng ta đều không biết được bản thân mình sẽ đặt chân đến những đâu, sẽ gặp gỡ bao nhiêu người. Vì thế xác suất để tìm thấy được một tình yêu thật sự còn khó khăn hơn cả việc trúng sổ xố giải đặc biệt nữa. 

Đừng thông qua một ai khác chỉ để yêu khái niệm về tình yêu.

Khi yêu một người hãy yêu bằng chính con tim chân thành và yêu chính con người thật sự tồn tại bên trong tâm hồn của họ.

Nắm giữ trân trọng một tình yêu thì phần thưởng cuối cùng nhận được còn lớn lao hơn cả bất kì vật gì tồn tại trên đời này nữa.

Cuộc sống là một mê cung lớn và tình yêu vốn dĩ là một điều bí ẩn, nếu sợ hãi chạm đến điều bí ẩn đó thì chúng ta sẽ mãi giống như người lạc lối trong mê cung.

-------------------------------

TaeYeon cùng Tiffany rơi vào trầm mặc sau khi Jessica dứt lời, họ đang cố tiếp thu một tin tức quá đỗi bất ngờ khi chỉ vừa biết đến sự tồn tại của nó cách đây vài phút. Buổi sáng hôm nay Jessica bỗng dưng gọi cả hai người họ tới văn phòng để nói cho họ biết rằng cô ấy muốn nghỉ phép khoảng nửa năm. Một người vốn yêu thích và có trách nhiệm với công việc như Jessica mà lại đòi nghỉ phép đến nửa năm thì đã là tin tức quá đỗi khó tin đối với cả TaeYeon và Tiffany rồi. Nhưng tới đó còn chưa phải là hết bởi vì Jessica lại còn nói Kwon Yuri sau một tai nạn đã gặp phải vấn đề về thị lực, hiện tại mắt trái của cô ấy đã không nhìn thấy được nữa và sau này chỉ có việc điều trị tốt thì mới giữ lại được thị lực của mắt bên phải.

TaeYeon mấp mấy môi muốn nói điều gì đó nhưng rồi lại thôi, cô đang suy nghĩ xem nên nói lời gì để an ủi tới Jessica nhưng khi nhìn thấy sắc mặt và ánh mắt bình tĩnh của cô ấy thì cô lại cảm thấy chính cô và Tiffany mới là người đabg cần tới sự an ủi. Sự nhạy cảm của TaeYeon cho cô cảm giác có vẻ như họ đã là người cuối cùng được biết đến tin tức này trong khi phong ba bão táp thì đều đã nằm sâu dưới đáy rồi. 

Khi nghĩ đến tính cách của Kwon Yuri mà lại gặp phải loại chuyện đả kích như thế này thì TaeYeon không khỏi thở dài thương tiếc và đau lòng. Tuy xét trên nhiều phương diện sự thân thiết của cô và Yuri không thể sánh bằng tình bạn nhiều năm giữa cậu ta và Soo Young nhưng trong lòng họ từ khi vẫn còn là những đứa trẻ ngây ngốc trong trường đại học thì đã luôn xem nhau vừa là bạn bè mà cũng vừa là đối thủ rồi. Mặc dù tâm tính hai người hoàn toàn đối lập với nhau và giữa họ luôn tồn tại những cái nhìn trái ngược về nhân sinh trên đời, nhưng bạn bè thì vẫn luôn là bạn bè, cho dù có khác nhau đến thế nào vẫn không thể ngăn được sự đối đãi và lo lắng chân thành xuất phát từ trái tim của mỗi người. Những việc Yuri đã làm để giúp mình, TaeYeon đều biết rõ chỉ là bọn họ luôn có thói quen để những tâm ý ấy trong lòng mà thôi. Nhìn thấy Tiffany đang ôm lấy bả vai Jessica an ủi thì cô thở dài lên tiếng nói:

-Được rồi, cậu cứ việc nghĩ ngơi đi, văn phòng này bọn tớ sẽ bảo quản tốt chờ cậu quay lại. Đừng lo lắng gì cả, chỉ việc lo chăm sóc tốt cho Yuri là được.

Jessica mỉm cười: “Cám ơn hai người. Mà cũng đừng lo lắng cho bọn tớ quá, mọi chuyện đều đã ổn rồi. “

-Cậu biết khi nào vậy, trước khi chia tay hay là sau đó ? – Tiffany hỏi.

-Nói chính xác ra là từ tối hôm qua mới biết thôi, cũng nhờ vụ kiện mà TaeYeon đưa cho tớ xem đó.

-Vậy có chuyện gì cần giúp đỡ thì cậu cứ nói. Đừng để bản thân mệt nhọc quá, có được không ? – Tiffany vẫn không an tâm dặn dò Jessica. Tuy cô nghe được từ trong giọng nói của cô ấy là mọi chuyện đều đã ổn nhưng vẫn không ngăn được bản thân mình lo lắng. Yuri là bạn của cô còn Jessica giống như là người thân trong gia đình và Tiffany không muốn bất kì điều gì xảy ra khiến cả hai người họ bị tổn thương cả.

-Bọn tớ ổn rồi Fany à. Cũng phải mất một chút vất vả thì cái người cứng đầu kia mới chịu hiểu ra được mọi chuyện, còn trước lúc đó thì Kwon Yuri định sẽ giấu tất cả mọi người rồi lẳng lặng một mình bỏ qua Mỹ.

-Tớ/Tớ có thể hiểu được suy nghĩ của cậu ấy – cả TaeYeon và Tiffany đều đồng thanh lên tiếng nói.

-Cậu cũng đứng trách Kwon Yuri đã giấu cậu chuyện đó, là cậu ta lo lắng cho cậu thôi. Với lại không ai từ một người bình thường lại có thể đón nhận dễ dàng việc thị lực của mình bị mất đi cả. – TaeYeon vội vã bổ sung vào. 

-TaeYeon nói đúng đó Jessie. Mà cậu tính khi nào sẽ bắt đầu nghỉ ?

-Ừm có lẽ là chiều nay, tớ cũng biết là chuyện này có hơi gấp nhưng chỉ là bất đắc dĩ thôi. Những vụ án tớ đang phụ trách tớ sẽ trao đổi với thân chủ và bàn giao lại cho người khác.

-Được rồi, cứ nghe theo sắp xếp của cậu đi – TaeYeon gật đầu rồi có hơi chần chừ nói – À ừ…cậu và Yuri ráng sống tốt với nhau …nên kiên nhẫn một chút với cậu ta…cậu biết là tính khí của cậu ta không được tốt mà…

-Cậu làm tớ tưởng là cậu đang gả con gái đó TaeYeon, mà con gái còn là Yuri nữa chứ - Jessica nói xong thì cả cô và Tiffany đều bật cười trước gương mặt bỗng nhiên trở nên ngượng ngùng của TaeYeon.

-À…thì tớ cũng chỉ biết nói như vậy thôi, cậu cũng biết là tớ không thể cứ thế công khai mà đi hỏi thăm cậu ta được. Chắc có lẽ tớ chưa đi tới cửa thì đã bị cậu ta lạnh mặt đuổi về mất rồi.

-Vấn đề này thì tớ không phản đối.

Jessica khẽ lắc đầu thừa nhận rằng lời nhận xét của TaeYeon là hoàn toàn chính xác, tính tình của Kwon Yuri nhà cô đúng là có hơi khó chịu mà nói đúng ra là rất kì khôi và bá đạo. Sáng nay tuy biết Soo Young và Hyo Yeon vì lo lắng cho bệnh tình của mình nhưng Yuri vẫn tỏ ra không vui khi nhắc đến và dặn cô tự mình nói cho TaeYeon cùng Tiffany biết nhưng lại không được nói cho umma vì sợ bà ấy lo lắng. Có lẽ ngoài cô ra thì Yuri vẫn chưa sẵn sàng nói vể bệnh tình của mình cho bất kì ai cả. Tính tình của Yuri như thế Jessica ngoài việc cảm thấy hơi khó xử với những người bạn của mình thì trong lòng cô lại không khỏi cảm thấy có chút tự mãn. Bởi vì ai lại không thích việc người mình yêu chỉ có duy nhất một mình mình, bất kể là trong tình yêu hay là việc chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống. Jessica thầm nghĩ Kwon Yuri của cô kiêu hãnh là thế nhưng cũng chỉ biết có một mình cô mà thôi, nắm giữ được trái tim người đó khiến cô cảm thấy tự hào.

-Cậu không sao chứ Jessie ? – Tiffany nghiêng đầu hỏi khi thấy Jessica bỗng dưng im lặng nhưng trên gương mặt lại hiện lên một nụ cười rạng rỡ đến khó hiểu – Này đang nói chuyện với bọn tớ mà lại nhớ đến Yuri hay sao vậy ?

-Không có mà, chỉ là nghĩ tới chút chuyện thôi – Jessica yếu ớt chống chế.

-Còn nói nữa, cậu thử nhìn lại mặt mình lúc này đi. Cười tới vui vẻ như vậy chín phần mười là nghĩ tới Kwon Yuri rồi. 

-Này cậu đừng nói bậy.

Nhìn thấy Jessica vẫn có tinh thần như thế, Tiffany cũng an tâm phần nào nên cô xoay qua trêu chọc nói: “Đúng là con gái đã gả ra ngoài đều sẽ không nhờ được mà.”

-Này, cậu cũng không phải umma của tớ nha.

-Là tớ từ nhỏ tới lớn lo lắng cho cậu còn gì. Không phải umma của cậu thì tớ cũng đáng là unnie của cậu.

-Cậu còn sinh nhỏ tháng hơn cả tớ đấy. Tiếng unnie này là cậu gọi mới phải – Jessica lắc đầu nhất quyết không chịu nhận mặc dù đúng như lời Tiffany nói, từ nhỏ tới lớn cô chỉ có duy nhất một người bạn thân là cô ấy mà thôi. Sự lo lắng và tình cảm hai người họ dành cho nhau cũng chẳng khác gì tình thân trong gia đình cả.

-Tớ thấy cậu và Kwon Yuri đúng là rất giống nhau, cả hai người các cậu đều ngang bướng không chịu nói lý.

-Cậu dám nói Yuri như vậy nha, để Yuri mà biết chắc chắn hai người các cậu sẽ gặp rắc rối – Jessica đắc ý chỉ về phía Tiffany và TaeYeon đe dọa.

-Đấy thấy chưa, đúng là không nhờ vả được gì ở cậu cả.

-Thôi được rồi hai người đừng đôi co nữa. Fany, chúng ta ra ngoài để cậu ấy thu xếp công việc đi em – TaeYeon cười cười lên tiếng khuyên can hai cô nàng trước mặt. Thật tình nhiều khi thấy hai người họ tranh cãi với nhau cô nghĩ cả Tiffany và Jessica cũng chẳng khác hai cô bé con là mấy.

-Em nghĩ là họ sẽ ổn chứ ? 

-Ổn – Tiffany ôm lấy cánh tay TaeYeon rồi vừa đi vừa tự hào nói – Chắc chắn là sẽ ổn…giống như chúng ta vậy.

-Tae thật mừng vì hai người họ cuối cùng cũng tìm thấy nhau.

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của TaeYeon, Tiffany thích thú trêu chọc cô ấy lần nữa: “Tae lại cho em cảm giác Tae đang gả con gái rồi.”

-Không phải giống em hay sao ? Ai là người mấy năm qua đều lo sốt sắng rằng Jessica không thể tìm được người mình yêu chứ hả ?

Tiffany gật gù đồng ý: “Đúng vậy, giờ nghĩ lại em cảm thấy chúng ta thật là những người bạn tốt Tae à.”

-Vậy sau này bảo hai người đó bớt chút tiền mừng cưới cho chúng ta có được không ? – TaeYeon nháy mắt hỏi, gương mặt vẫn còn phảng phất nét trẻ con lúc này cũng đầy gian xảo.

-Ý hay đó. Em nhớ là Jessica năm đó đi tiền mừng cho chúng ta 500,000 won, sau này chúng ta cả nhà 3 người chỉ cần 300,00 won là được rồi

-Không được, Hyunie còn nhỏ quá đừng tính vào. 200,000 won thôi. 

-Ờ ha, Tae thiệt là giỏi.

-Đương nhiên rồi, thời buổi kinh tế thị trường mà em – Kim TaeYeon vừa cười đắc ý vừa dắt tay Tiffany trở về văn phòng luật của mình. Không biết sau này gia đình họ Kim có thực hiện được ý đồ đó không, nhưng xét trên diện thực tế thì những trò ma mãnh thuộc loại đó luật sư Kim không thể bằng Giám đốc Kwon được.

-------------------------------------------

Buổi chiều, sau khi Jessica đã lo liệu hoàn tất công việc của mình thì cô lái xe đến công ty để đón Yuri. Do còn cách giờ tan làm khoảng một tiếng nên không giống như mọi lần mà lần này Jessica quyết định đi thẳng lên văn phòng của Yuri. Hiện giờ hai người họ dường như đã diễn ra một cuộc đổi vai nho nhỏ dành cho nhau, khi trước đây đều là Yuri đến văn phòng luật để đưa đón Jessica còn bây giờ thì ngược lại. Cho dù ban đầu Kwon Yuri cũng có phản đối nhưng Jessica đã kiên quyết không chịu thỏa hiệp, một phần là vì cô không an tâm còn một phần…cũng là vì cô rất không an tâm mà ra.

Suốt dọc đường đi lên văn phòng của Yuri, Jessica gặp được khá nhiều lời chào hỏi của mọi người bởi vì cô đã từng có thời gian làm việc ở đây, quan hệ với mọi người xung quanh cũng rất tốt. Jessica bỗng dưng có cảm giác như bản thân mình đang trở về một nơi thân quen cũ, gặp những con người cũ nhưng lại nói về những chuyện mới. Chỉ có điều hiện tại thân phận đã khác trước mà thôi, cô bây giờ đến đây là để đón người yêu về nhà chứ không phải nhân viên đến để làm việc nữa rồi. Nếu những nhân viên kia mà biết được suy nghĩ của Jessica hiện thời thì họ sẽ ngạc nhiên đến thế nào đây. Jessica thầm nghĩ rồi lại tự bật cười, nụ cười mang theo sự trong trẻo và rạng ngời của hạnh phúc.

Khi gần đi đến văn phòng của Kwon Yuri thì cô thấy có vài ba tốp người tụ tập dọc hành lang. Phía trước cửa văn phòng lại không thấy Kim Ji Woo ngồi đó làm nhiệm vụ trợ lý thường ngày của mình nữa. Jessica cảm thấy rất kì lạ khi cô nghe được tiếng khóc dường như là của Ji Woo bên trong đó truyền ra, nên chần chừ một lúc cuối cùng cô quyết định đẩy cửa bước vào.

-Kim Ji Woo, cô đừng vu oan cho tôi chính mắt tôi là người nhìn thấy cô lấy cắp tài liệu trong két sắt.

-Tôi không có – Tiếng phản đối của Kim Ji Woo lạc đi vì nước mắt.

-Còn nói không có….

-Đủ rồi – Kwon Yuri lạnh giọng cắt ngang đúng lúc này cửa phòng đột nhiên bật mở và mọi người trong phòng chưa hết ngạc nhiên thì đã thấy Jessica bước vào. Ánh mắt Kwon Yuri liền dịu đi khi nhìn thấy cô ấy nhưng cô vẫn giữ nét mặt trầm lặng của mình – Jessicalại đây ngồi đợi tôi một chút.

-Chuyện gì xảy ra vậy ? – Jessica liếc mắt nhìn gương mặt giàn giụa nước mắt của Kim Ji Woo rồi lại nhìn đến ánh mắt *** gắt ửng đỏ của Song Jin Ae. Dường như nơi này đang trải qua một trận đại chiến lớn thì phải.

-Luật sư Jung đây là chuyện nội bộ của công ty – Song Jin Ae lên tiếng cắt ngang cho dù bề ngoài nghe có vẻ lịch sự nhưng vẫn mang theo ngữ điệu thách thức.

-Cô ấy là bà chủ ở đây. Tỏ ra tức tối với bà chủ của mình không phải là hành động khôn ngoan đâu – Kwon Yuri đơn giản nói.

Song Jin Ae nghe thấy thế thì ánh mắt liền lóe lên một tia nhìn bất mãn, nhưng cô ta vẫn cắn chặt môi mình không nói tiếng nào. Nhìn phản ứng của cô gái trẻ, Soo Young từ nãy tới giờ vẫn im lặng ngồi ở ghế sofa bất giác thở dài, con người ta khi cố chấp tự đào hố chôn mình thì chính là những con người cứng đầu đáng bị lún sâu xuống vực nhất, bởi vì họ đã không biết tự quý trọng lấy bản thân mình. Nếu ở đời đã không trân trọng và thương xót chính mình thì đừng mong được người khác thương xót lại. 

-Được rồi, Ji Woo kể lại mọi chuyện lúc đó cho tôi nghe ? – Kwon Yuri lên tiếng lần nữa, giọng nói thản nhiên khiến người khác không thể biết được lúc này cảm xúc của cô đang như thế nào.

-Em…em…lúc vừa đến đây em đã nhìn thấy cô ta đi ra từ phòng của Giám đốc và trên tay cầm một hồ sơ…bên trong đựng bản kế hoạch và giá thành của dự án đấu thầu sắp tới…- Kim Ji Woo run run nói, ánh mắt cô ấy đầy vẻ tức giận khi nhìn chằm chằm gương mặt vẫn rất bình thản của Song Jin Ae.

-Đừng có nói dối, chính tôi là người thấy tận mắt cô đi ra từ phòng của Yuri. Camera còn quay lại cận cảnh cô xuất hiện ở đây trước tôi mà. Chắc có lẽ cô muốn dùng bảng giá đó để bán cho công ty đối thủ chứ gì ?

-Cô mới là đồ nói dối đó, tôi không có. Giám đốc Kwon đối xử với tôi thế nào, làm sao tôi có thể làm ra loại chuyện như vậy được.

-Lòng người mà…rất khó dò xét – Song Jin Ae cười mỉa mai nói nhưng khi ánh mắt cô ta vô tình lướt ngang Jessica đang ngồi chỗ ghế làm việc của Kwon Yuri thì bất giác thấy lạnh cả người rồi vội vàng dời mắt đi nơi khác. Cô ta có cảm giác bản thân mình giống như đang nhận lời phán quyết trên tòa án dưới ánh mắt đó vậy.

-Jin Ae, cô chắc là đã lấy tập hồ sơ này từ tay Ji Woo chứ ? 

-Nếu Yuri không tin em thì có thể kiểm tra dấu vân tay mà, lúc đó em vừa đến nên vẫn còn mang găng tay giữ ấm. Vả lại có rất nhiều người làm chứng là Kim Ji Woo đã đến đây rất sớm.

-Không phải, tôi đã đi thang máy chuyên dụng của Giám đốc dưới tầng hầm nên không có đi cổng chính.

-Kì lạ, cô vì sao lại đi được thang máy của Yuri chứ ? Với lại nơi đó cũng không có camera, cô muốn nói gì mà lại không được.

-Soo Young, cậu đã kiểm tra chưa ? – Kwon Yuri lên tiếng hỏi người có mặt ở đây ngay từ lúc đầu.

-Kiểm tra rồi, cô Song đã nói đúng. Camera bên ngoài đã quay lại việc Ji Woo đến đây sớm hơn cô Song 15 phút. 

Kwon Yuri lặng lẽ nhìn hai cô gái trước mặt, thật khó để đoán biết được cảm xúc của cô lúc này bởi vì trong đôi mắt đen thâm thẫm ấy chỉ tồn tại sự tĩnh lặng khiến người khác phải loay hoay trong suy đoán đến nghẹt thở mà thôi. Sau đó cô chậm rãi lên tiếng nói:

-Ji Woo tôi tin tưởng em nhưng tôi không thể tin vào lời em nói được, bằng chứng xác thật ở đây nên tạm thời ngày hôm nay em hãy sắp xếp lại đồ và trở về nhà đi. Mọi chuyện để sau ngày đấu thầu sẽ nói. 

-Giám đốc…

-Được rồi, em về nhà nghỉ đi – Kwon Yuri đơn giản nói rồi quay đi cầm tập hồ sơ và giao cho Soo Young – Giữ nó cẩn thận dùm tôi. Mọi chuyện ngày mai đều dựa vào nó đó.

-Biết rồi – Soo Young thở dài lắc đầu tỏ vẻ thương tiếc khi nhìn đến Kim Ji Woo sau đó mở cửa bước ra ngoài. Từ đầu tới cuối ngoại trừ trả lời câu hỏi của Kwon Yuri thì cô đều không nói một lời. Điều này cho Jessica một cảm giác vô cùng kì lạ, ít nhất là cho đến lúc này. Mặc dù cô vẫn chưa thể nhận định được ai đúng ai sai nhưng vẫn cảm thấy không khí ở đây có gì đó không ổn.

-Jin Ae, bây giờ cô có thể ra ngoài được rồi.

Song Jin Ae nhíu mày vì mọi chuyện lại được giải quyết quá đơn giản và dễ dàng như vậy, không như trong tưởng tượng của cô ta chút nào. Đưa mắt liếc nhìn Kwon Yuri đang dùng một loại sắc mặt khác hẳn khi trò chuyện với Jessica thì cơn ganh tị cùng phẫn hận trong lòng cô ta lại nổi lên mạnh mẽ, vì cớ gì có những người lại được giao cho quá nhiều điều tốt đẹp còn bản thân cô ta chỉ đơn giản là khao khát được yêu thương thôi mà vẫn thất bại. Đó là do số phận hay là vì cô không xinh đẹp, tài giỏi hơn người khác. Song Jin Ae nắm chặt bàn tay đến nỗi nó phát run lên lúc nào không hay biết, cô ta lẳng lặng bước ra ngoài mang theo cả một bầu không khí nặng nề đi theo.

-Jessica, lại đây – Kwon Yuri thoải mái nằm trên ghế và vẫy tay gọi Jessica. Chỉ cách nhau một tích tắc khi cánh cửa phòng được Song Jin Ae khép lại thì sắc mặt Kwon Yuri đã hoàn toàn thay đổi.

Jessica nhìn nụ cười của người kia thì trong lòng đã sáng tỏ được phần nào. Cô chắc chắn một màn vừa rồi có chứa sự suy tính của Yuri trong đó. 

-Nằm xuống nghỉ một lát, chừng nào hết giờ làm chúng ta cùng nhau đi ăn tối – Kwon Yuri nhích người chừa chỗ cho Jessica sau đó vô cùng mãn nguyện ôm lấy cô ấy. Jessica cũng cực kì phối hợp vòng tay siết chặt quanh eo của Yuri, vùi mặt vào hõm cổ người đó mà an tĩnh hưởng thụ. Thậm chí cô còn vài lần cố tình tinh nghịch cắn cắn vào xương quai xanh lộ ra bên ngoài của Kwon Yuri khiến người kia bật cười vui vẻ. Không khí lúc này cũng chẳng khác gì buổi sáng hôm nay là mấy, cho dù địa điểm có thay đổi hoặc có là ở bất kì đâu đi chăng nữa thì chỉ cần có sự tồn tại của hai người là có thể dễ dàng tạo nên một khung cảnh ấm áp quen thuộc, chỉ bởi vì một lý do đơn giản đó chính là trái tim họ thuộc về nhau.

Rồi một lúc lâu sau Jessica mới ngẩng mặt lên đối diện với Kwon Yuri và bắt đầu tra hỏi: “Lúc nãy là chuyện gì vậy ?”

Kwon Yuri khẽ liếm môi cười cười như sớm đoán biết được câu hỏi của Jessica: “Hôn một cái thì sẽ nói.”

Jessica chợt nhíu mày vì lại cảm thấy Kwon Yuri cười rất gian, nhưng cô vẫn thuận theo người đó hôn một cái rồi cũng thuận tiện cắn một cái cho bõ ghét luôn.

Kwon Yuri khẽ rít lên một hơi và xoa xoa lấy môi mình, ngày hôm nay Jessica của cô bạo lực quá nhiều rồi. Sáng thì đẩy cô té xuống ghế, bây giờ lại cắn cô một cái đau đến thế này. Kwon Yuri bất mãn than thở: “Em đúng là chẳng đáng yêu gì cả.”

-Với cái kiểu cười đáng ghét như Yuri thì muốn đáng yêu cũng chẳng được. Mau nói đi, rốt cuộc mọi chuyện lúc nãy là như thế nào hả ?

Kwon Yuri mỉm cười khẽ nâng bàn tay chơi đùa cùng những lọn tóc của Jessica rồi vu vơ hỏi: “Em thử suy đoán đi. Dựa theo những lời buộc tội kia thì em sẽ tin ai ? “

Jessica nhíu mày nghiêm túc nhớ lại một màn vừa rồi, cuối cùng cô lên tiếng: “Tuy Song Jin Ae nói là có bằng chứng xác thực nhưng em vẫn tin là Ji Woo nói thật.”

-Nghĩa là Song Jin Ae nói dối sao ?

-Em không dám chắc . Cô ta là trợ lý của Yuri mà, Yuri phải biết chứ - Jessica bĩu môi nói, đối với Song Jin Ae cô vẫn không thể nào có cảm tình tốt được.

-Hình như có người đang ghen nha.

Jessica liếc nhìn người bên dưới một cái và gật đầu thẳng thắn thừa nhận: “Phải, là đang ghen đó. Dù sao em cũng không thích cô ta ở gần Yuri.”

Câu nói của Jessica khiến Kwon Yuri ban đầu rất bất ngờ rồi sau đó là cực kì thích thú và cảm thấy ngọt ngào. Chỉ một cái lật người cô liền đem Jessica nằm bên dưới mình, đặt lên môi cô ấy một nụ hôn nhiều yêu thương, chiều chuộng mà không gặp phải bất kì trở ngại nào cả.

-Em không nhớ lúc nãy tôi đã nói gì với Song Jin Ae hay sao ? Đó là em là bà chủ ở đây đó – Kwon Yuri thì thầm vào tai Jessica thật khẽ.

Nhưng Jessica lại cố tình trêu chọc hỏi: “Vậy ý là em cùng với Soo Young phải không ? “

-Này ! – Kwon Yuri nghe thấy thế liền trừng mắt nhìn Jessica.

-Hẹp hòi thế, Yuri nói người khác thì được, người ta không được nói Yuri sao ?

-Nhưng không phải là nói theo kiểu như vậy.

-Giờ thì ai đang ghen đây hả ?

-Tôi mặc kệ, em nói lại đi.

Jessica bĩu môi: “Được rồi, là bà chủ của Giám đốc Kwon, được chưa ?”

-Hừ, vậy thì còn tạm được. Mà cô gái này…vì sao em lại thường thích không nghe lời như vậy hả ?

-Có như vậy mới trị nổi Yuri chứ. Giờ mà Yuri có muốn hối hận thì cũng đã muộn rồi. – Jessica hất mặt đáp lại lời Kwon Yuri nói, dáng vẻ vô cùng đắc ý chẳng khác gì một cô nhóc vui vẻ vì giữ lại được một đồ yêu thích cho riêng mình vậy.

Kwo Yuri mỉm cười ôm lấy Jessica vào lòng: “Không hối hận, cả đời này cũng sẽ không hối hận.”

Jessica lại điều chỉnh tư thế rúc sâu vào trong lòng Kwon Yuri hơn nữa, khẽ thì thầm cô nói: “Vậy thì tốt. Cho dù Yuri có hối hận thì em cũng sẽ không buông tha cho Yuri đâu.”

-Jessica, còn một chuyện nữa mà tôi nghĩ em nên biết…– Kwon Yuri bất chợt lên tiếng. Giọng nói của cô lúc này cho người ta cảm giác vô cùng nghiêm túc nhưng lại có phần hơi dè dặt.

-Ừ.

-Thật ra thì lúc nãy…Ji Woo đã nói dối đấy.

-Rốt cuộc chuyện này là như thế nào ? – Jessica ngạc nhiên hỏi lại.

-Trước khi nói về vấn đề đó, tôi muốn khẳng định với em một lần nữa là giữa tôi và Song Jin Ae hoàn toàn không có chuyện gì với nhau hết. Tôi biết em vẫn luôn vướng mắc về vấn đề đó, nhưng em phải tin tôi là từ đầu tới cuối tôi cũng chỉ có một mình em thôi.

-Em biết mà…chỉ là em không thích việc cô ta ở quá gần Yuri thôi, Song Jin Ae cho em một cảm giác không tốt… – Jessica nói rồi như một con mèo nhỏ lại càng rúc sâu vào trong vòng tay của Kwon Yuri chờ đợi người đó tiếp tục nói.

-Việc tôi giữ Song Jin Ae làm việc ở đây chính là muốn cho cô ấy một cơ hội, bởi vì dù có nói gì đi chăng nữa thì tôi cũng đã từng nợ cô ấy.

-Nợ ?

-Phải, em còn nhớ vụ Park Junho vào tù không ?

-Có nhớ, là anh ta gian lận tài chính của công ty và tàng trữ chất kích thích.

Kwon Yuri khẽ thở dài, bàn tay cô hơi siết chặt lấy bả vai Jessica rồi trầm giọng nói, nói ra những điều cô đã từng che giấu Jessica: “Vế đầu là do Park Junho quá tham lam nên sập bẫy, còn vế sau là do chính tôi cố tình dàn dựng với sự giúp sức của Song Jin Ae để anh ta tự mìnhchui đầu vào, hoàn hảo cho một cú chốt tống anh ta vào tù. Có thể em cho là việc tôi đã làm không được ngay thẳng nhưng tôi thì lại không muốn để Ji Woo chịu thiệt thòi. Tôi không chỉ muốn Park Junho tán gia bại sản mà còn muốn anh ta phải ngồi tù vì tội lỗi do anh ta gây nên nữa.”

Không khí chìm vào im lặng và nhanh chóng bị đè nén xuống bởi giọng nói đầy tức giận nhưng cũng vô cùng kiên quyết của Kwon Yuri. Sau khi dứt lời bất chợt Yuri lại cảm thấy có một chút sợ hãi nổi lên trong lòng, cô sợ rằng Jessica trên một phương diện nào đó sẽ thất vọng về cách hành xử của cô. Vì thế Yuri quay người sao cho nằm đối diện với Jessica để nhìn rõ vào đôi mắt cô ấy, đan chặt bàn tay của hai người vào nhau, sau đó cô lại tiếp tục nói:

-Jessica…tôi tự nhận là bởi vì con người tôi thật không quá bao dung và rộng lượng. Tôi không vô cớ đi hãm hại người khác nhưng sẽ không để ai đó yên nếu như họ làm tổn hại đến những người mà tôi yêu quý…Và em hiểu không ? Thời gian sau này của chúng ta còn rất dài, ngoài việc đối diện với vấn đề xuất phát từ cả hai, chúng ta còn bị chi phối bởi nhiều những thứ ngoài kia nữa. Có thể qua một khoảng thời gian chúng ta sẽ thấy người kia hẹp hòi, quá đáng, vô tâm hoặc là không ra gì chẳng hạn…

…Tôi là một người làm ăn kinh doanh, còn em là một luật sư, Jessica à…. Sau này khi chúng ta ở cùng nhau tôi sợ là có những chuyện em sẽ cảm thấy không hài lòng hay thậm chí là phản cảm bởi cách hành xử trong công việc của tôi. Vì thế hôm nay tôi muốn thẳng thắn nói với em chuyện này để em hiểu rằng cuộc sống của chúng ta hiện tại và cả trong tương lại vẫn sẽ luôn tồn tại những mâu thuẫn cho dù chúng ta có yêu nhau đến thế nào…Vì thế những lúc như vậy tôi mong em đừng im lặng…hãy nói cho tôi biết, kiên nhẫn với tôi…và tôi cũng sẽ kiên nhẫn với em giống như vậy, có được không Jessica ?

Kwon Yuri dứt lời rồi khẽ đặt một nụ hôn lên bàn tay Jessica, cô im lặng chờ đợi cô ấy. 

Trong khi đó Jessica từ đầu tới cuối vẫn lẳng lặng nhìn sâu vào trong đôi mắt của người đối diện, cô nhìn thấy được sự chân thành và sự dịu dàng đang bao bọc lấy hình ảnh của mình bên trong đáy mắt Yuri. Jessica hiểu những nỗi lo nghĩ vừa rồi của Yuri bởi vì hai người họ giống nhau, đều là những người trưởng thành đã nhìn đủ thực tế bên ngoài, đủ hiểu rằng con đường phía trước luôn không bao giờ rải đầy hoa hồng. Cô vui vì Yuri đã đem tất cả mọi chuyện còn cất giấu trong lòng nói cho cô biết, cũng rất vui vì người đó trăn trở lo nghĩ cho tương lai của họ. Kì thật Jessica cũng không quá bất ngờ hay mang tâm niệm phán xét những chuyện mà Yuri đã làm, cô hiểu cuộc đời không chỉ tồn tại hai màu đen và trắng mà nó còn có màu xám nữa. Ở môi trường được mệnh danh là đại diện cho pháp luật như giới tư pháp của cô còn có màu xám thì nói gì đến môi trường kinh doanh vốn vô cùng khốc liệt của Yuri. 

Jessica nâng bàn tay lên xoa dịu những nét căng thẳng trên gương mặt của Kwon Yuri rồi cũng vô cùng nghiêm túc nói với cô ấy: 

-Nếu được lựa chọn thì em cũng sẽ hành động giống như Yuri để bảo vệ những người mà em yêu quý. Em không phải là người cố chấp theo đuổi một thế giới hoàn toàn trong sạch, em biết có những khoảng tối mà cho dù chúng ta không muốn tiếp xúc cũng vẫn phải bất đắc dĩ chạm vào. Nhưng sau này nếu gặp phải những chuyện như vậy, Yuri nghĩ gì, muốn làm gì thì đều phải nói cho em biết. Chúng ta sẽ cùng trao đuổi với nhau, cùng nhau giải quyết… Bơi vì nói gì đi chăng nữa thì em cũng là luật sư …- Jessica cắn môi rồi mỉm cười nói -…nên em biết cách lách luật giỏi hơn Yuri.

Kwon Yuri đang ở trạng thái căng thẳng sợ rằng Jessica sẽ không chấp nhận được việc mình đã từng làm nhưng rồi vì câu nói cuối cùng của cô ấy liền cười rạng rỡ như trút được gánh nặng trong lòng. Hôn sâu lên bờ môi Jessica lần nữa cho đến khi hai người rời nhau ra thì Yuri vô cùng chân thành cảm thán: “Thật may mắn là tôi đã xuất hiện kịp thời để gặp em, nếu như chậm một bước mà có người mang em đi mất thì chẳng phải là tôi sẽ hối hận cả đời hay sao.”

-Hứ, giờ biết quý rồi hả ? Sau này phải xem biểu hiện của Yuri như thế nào đó.

Kwon Yuri vừa nghe thấy lời Jessica nói thì ánh mắt liến lóe lên tia nhìn rực sáng. Người ta nói không có người nói bậy chỉ có người nghĩ bậy mà thôi.

-Chắc chắn tôi sẽ làm rất tốt mà, Sica à…Còn nhớ “biểu hiện” của tôi tối qua không…– Kwon Yuri thì thầm lời lẽ đầy ẩn ý vào tai Jessica khiến gò má cô ấy cũng nhanh chóng nóng lên. Không hiểu vì sao mỗi lần nghe đến cách xưng hô như vậy thì Jessica đều không ngăn nổi mà trở nên ngượng ngùng đỏ mặt. Cô đẩy Kwon Yuri ra cố tìm một đề tài khác để dời đi sự chú ý của người đó:

-Vậy rốt cuộc chuyện vừa rồi là thế nào ? Vì sao Ji Woo lại nói dối ?

Kwon Yuri biết là Jessica trốn tránh nhưng cũng không vội trêu chọc cô ấy thêm: “Là tôi bắt em ấy làm như vậy đó. Tôi đã nói rồi, tôi sẽ không cố tình đẩy ngã người khác chỉ là đặt vài sắp xếp nho nhỏ để người đó tự nhảy vào mà thôi. Là do họ tự chuốc lấy, không thể trách ai được.”

-Vậy ra lúc nãy là cố tình để Song Jin Ae tin mọi chuyện là thật hả ?

-Đúng vậy. Em cũng thấy đó, rõ ràng là tôi đã cho cô ấy cơ hội rồi nhưng mà cô ấy vẫn hết lần này tới lần khác không biết nắm giữ lấy. Song Jin Ae đã thay đổi quá nhiều.

-Em hiểu rồi – Jessica lờ mờ đoán ra được ý định của Yuri muốn làm gì với bản kế hoạch đấu thầu của mình. Khi người ta cố tính để lộ cho người khác biết quân át chủ bài của mình thì có thể có hai nguyên nhân thôi. Một là ván bài đó không quan trọng, hai là lá bài đó không phải là quân át chủ bài thật sự. Jessica cảm thấy lần này Song Jin Ae đã chọn sai đối tượng để toan tính rồi.

-Em đang nghĩ gì vậy ? Đừng nghĩ nữa, mọi chuyện có tôi là được rồi…- Kwon Yuri thấy Jessica bỗng nhiên ngẩn người ra thì càng ôm chặt lấy cô ấy hơn nữa - Tôi buồn ngủ quá, chừng nào em đói thì kêu tôi dậy nha.

-Ngủ gì mà ngủ hoài vậy. Yuri cũng đâu phải là heo đâu. – Jessica cằn nhằn với gương mặt đã nhắm nghiền lại của Kwon Yuri.

-Dậy, dậy mau. Em muốn trò chuyện…

-Này, có chịu dậy không hả ?

Trước sự quấy phá của Jessica như vậy Kwon Yuri vẫn kiên trì nhắm chặt hai mắt mình không phản ứng, nhưng lại làm ra vẻ như than vãn nói: ”Tối qua mất sức quá nên giờ phải ngủ bù thôi. Em tha cho tôi đi, Sica à…“

Câu nói đó ngay lập tức khiến gương mặt Jessica đỏ lên, cô cắn môi ngượng ngùng đánh mạnh vào vai người kia một cái xem như trừng phạt rồi cũng ngoan ngoãn chịu thua im lặng nằm bên cạnh Kwon Yuri.

Rồi buổi tối hôm đó đáng lẽ ra theo kế hoạch thì hai người họ sẽ cùng nhau trải qua một buổi ăn tối lãng mạn trong một nhà hàng sang trọng. Nhưng ai ngờ khi vừa chuẩn bị gọi món thì Jessica lại vô tình tiết lộ rằng nhà hàng đó đã từng là nơi chứng kiến một màn cầu hôn hoành tráng của một người yêu cũ dành cho cô, mà cụ thể hơn là người có tên Lee Dong Hae. Tuy mọi chuyện đều đã xảy ra lâu rồi nhưng vẫn khiến con người hẹp hòi như Kwon Yuri khó chịu. Kết quả là bữa tối lãng mạn đã không ăn được mà còn bị Kwon Yuri thẳng thừng lôi về nhà ăn cơm nguội và kết thúc của “một buổi tối đáng ra phải lãng mạn” là việc lên giường…đi ngủ. Vậy là ngày đầu tiên sau khi làm lành của hai người họ thì khoảng thời gian chia sẻ cùng nhau nhiều nhất đó chính là “ngủ”. 

Khi nghe Jessica phàn nàn như thế thì Kwon Yuri lạnh lùng tuyên bố một câu: “Tôi cảm thấy “ngủ” theo cả nghĩa bóng hay nghĩa đen đều là hoạt động tốt cả. Mau tắt đèn đi ngủ thôi.”

-Hừ, muốn ngủ thì ngủ một mình đi.

Cạch – đèn phụt tắt, chăn màn được nhanh chóng kéo lên.

-Yahhhhhhhhhhhh

-------------------------------------

Sáng hôm sau.

Trong một góc khuất nơi diễn ra buổi đấu thầu xây dựng tòa cao ốc lớn nhất khu Kangnam, người đàn ông bụng phệ tên Geng Chul Soo hạ thấp giọng hỏi cô gái đối diện:

-Mức giá đầu thầu cuối cùng của KWC là 127 tỷ won, cô chắc chắn điều đó chứ ? 

-Chắc chắn thưa Giám đốc. Bản kế hoạch của công ty đó tôi cũng đã gửi đến văn phòng của ông rồi.

-Cô nên biết tính chất quan trọng của vụ lần này. Nó không giống như những vụ lần trước, đây còn là vấn đề về mặt mũi nữa. Tôi nghe nói bên đó đã vận động được một số vốn đầu tư rất lớn và kể cả việc thế chấp ngân hàng, có vẻ như 2 con nhóc đó muốn chơi một trận sát ván với tôi thì phải.

-Giám đốc yên tâm đi ạ, phần thắng không ngoài dự đoán sẽ nằm trong tay chúng ta. Bản kế hoạch tôi đã lấy được chắc chắn sẽ là một đòn bất ngờ cho bên đó.

Geng Chul Soo cười to gật gù đầy vẻ đắc ý nói: “Cô làm tốt lắm. Vụ này thành công thì vị trí trưởng phòng marketing sẽ là của cô và đi kèm là một khoản tiền thường nữa.”

-Cám ơn Giám đốc.

-Được rồi, mau trở lại thôi. Buổi đấu thầu sắp bắt đầu rồi đó – Geng Chul Soo nói rồi khoác tay lên eo một cô gái trẻ khác bên cạnh và quay đi, giọng nói ông ta ngay lặp tức trở nên vô cùng tình tứ nhưng cũng đầy khả ố – Xong rồi đấy. Tôi đã thực hiện như ý nguyện của em rồi, tối nay tới lượt em trả công cho tôi đó.

Song Jin Ae nhìn bóng dáng hai người kia vừa đi khuất liền xua đi nụ cười được cho là vui vẻ trên gương mặt của mình. Không hiểu vì sao cảm giác trả thù thành công lại không thể khiến cô ta vui mừng mà chỉ cảm thấy chua xót và cay đắng trong lòng mà thôi. Song Jin Ae mỉm cười chua chát khi nghĩ rằng có lẽ kể từ ngày hôm nay Kwon Yuri sẽ căm ghét mình lắm. Nhưng cô ta vẫn kiên trì thà là như vậy còn hơn để Kwon Yuri nhanh chóng lãng quên bản thân mình.

------------------------------------------

Con người ta là như thế, đôi khi cố chấp không phải vì thật lòng yêu thương một ai đó mà chỉ là yêu mù quáng chính ham muốn chiếm giữ của bản thân mà thôi.

Điều gì là của mình thì sẽ thuộc về mình - Nhưng con người ta lại thường quên đi việc trân trọng lấy nó, đến khi mất rồi thì mới biết hối tiếc.

Điều gì không phải là của mình thì sẽ mãi mãi không bao giờ thuộc về mình - Càng cố chấp giữ lấy thì chỉ càng tự đẩy ngã bản thân về phía vực thẳm mà thôi.

Cuộc sống này vốn dĩ không cần ai nhúng tay vào thì đã tự nó rối ren và vô cùng phức tạp rồi. Có câu nói: “Sự đã đủ phiền nên đừng làm phát sinh thêm sự.”

Đừng sống quá bi quan nặng nề, đừng nhìn mãi vào sai lầm cũng đừng quá cố chấp theo đuổi điều không thuộc về bản thân mình. Nghĩ thoáng một chút, mỗi ngày một ít.

Bởi vì vị trí của chúng ta là trong tương lai chứ không phải ở hiện tại. 

---------------------------------------------

Sau khi đại diện các công ty tham gia đấu thầu nộp bản giá kế hoạch của mình lên hội đồng thẩm định rồi thì Kwon Yuri mới từ bên ngoài dắt tay Jessica lẻn đi vào. So với Soo Young người đang bận một bộ trang phục công sở đắt tiền được cắt may tinh tế và đẹp mắt thì Kwon Yuri lại chỉ đơn giản với áo thun quần jean và áo khoác ngoài dài quá gối màu mận đỏ, tuy bớt đi tính trang trọng nhưng lại thừa năng động và thoải mái. Còn bên cạnh cô ấy là Jessica vẫn với phong cách phối đồ trời trang cùng thanh lịch của mỗi ngày, nhìn hai người họ lúc này giống hai vị khách du lịch đến đây để tham quan hơn là đại diện của một công ty lớn tham dự một buổi đấu thầu vô cùng căng thẳng.

-Tôi tưởng cậu ngủ luôn ở nhà rồi chứ ? – Soo Young quay qua hỏi Kwon Yuri sau khi họ đã ngồi vào chỗ được phân định trước của mình.

-Đừng nhắc tới từ “ngủ”, đó là một từ nhạy cảm với Jessica hiện giờ - Kwon Yuri gương mặt tràn ngập ý cười nháy mắt với Soo Young.

-Cậu lại nói nhảm cái gì đó. Mà nghe này, cậu vẫn giữ ý định sẽ khởi kiện bên XIX phải không. Nếu khởi kiện thì bất quá cũng chỉ làm bên đó tổn thất một chút thôi. Cái quan trọng là danh dự của họ ở thị trường Hàn Quốc sẽ mất hết. Nhưng còn Song Jin Ae thì sao ?

Kwon Yuri đưa mắt nhìn khắp khán phòng và dừng lại ở nơi Song Jin Ae đang đứng cùng với những người của công ty XIX và cả Giám đốc của họ nữa. Bây giờ mọi thứ đều đã công khai rõ ràng rồi nên dường như cũng không ai bận tâm thèm che giấu gì nữa. Yuri cười thầm trong lòng rồi sau đó lên tiếng nói: “Yên tâm đi tôi đã dặn dò TaeYeon rồi, sẽ trừ cho cô ta một con đường lui. Cậu ấy sẽ biết làm như thế nào mà.”

Soo Young gật đầu tiếp nhận thông tin vừa rồi của Kwon Yuri. Cho dù có không đồng ý và thậm chí là cảm thấy khinh thường hành động của Song Jin Ae thì cô vẫn không muốn cô ta gặp rắc rối. Thất bại lần này cũng đủ là một bài học nhớ đời đối với Song Jin Ae rồi, không cần phải nhiều hơn nữa. Soo Young chắc chắn rằng Kwon Yuri cũng có cùng ý kiến với mình.

-Em vừa đi đâu vậy ? – Yuri nắm lấy bàn tay Jessica và kéo cô ấy ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh mình.

-Đi lòng vòng thôi… – Jessica trả lời qua loa rồi sau đó hơi hơi nhíu mày nói – …Em vừa đụng phải Lee Ji Eun, cô ta lại nói những lời khó nghe nữa. Thật là xui xẻo mà.

-À Lee Ji Eun đó hả ? Tôi chưa nói với em là cô ta đang cặp kè với Giám đốc điều hành của XIX và đổ toàn bộ số tiền có được từ việc bán cổ phần Ngân hàng JS để đầu tư vào công ty đó. Một quyết định không được sáng suốt cho lắm.

-Vậy là…JS hoàn toàn đổi chủ rồi…– Jessica không quan tâm đến mẹ con của Lee Ji Eun, cô chỉ cảm thấy có một chút tiếc nuối vì dù sao đó cũng là sản nghiệp của nhà họ Jung và là một cái giá quá đắt cho nửa đời của ông ta.

Kwon Yuri nhìn thấy ánh mắt hơi trầm xuống của Jessica liền cảm thấy đau lòng, cô dịu dàng an ủi cô ấy theo cách riêng của mình : “Nếu em muốn tôi sẽ lấy nó lại cho em.”

-Không cần phí sức vào việc như vậy vả lại em cũng không muốn có nó.

-Em là thật lòng không muốn hay là không tin tôi đây ? – Kwon Yuri nhướng mày hỏi. Bộ dạng thật nghiêm túc có phần hơi trẻ con của cô khiến Jessica trong nháy mắt liền trở nên vui vẻ:

-Vậy nếu em đồng ý thì 5 năm sau thì em sẽ sở hữu một Ngân hàng phải không ? – Jessica nhắc lại lời hứa trước đây Kwon Yuri đã đảm bảo với cô trong vòng 5 năm sẽ lấy lại Ngân hàng JS về tay họ Jung.

-Lúc này 5 năm thì có vẻ hơi gấp quá…9 hoặc 10 năm được không ? 

-Lâu vậy sao ?

-Không lâu đâu, sẽ trôi qua rất mau nhanh thôi. Vì là chỗ quen biết với nhau nên tôi đã lấy thời gian ưu đãi nhất cho em rồi đó.

-Chỗ quen biết hả ?

-Ừ, vậy 9 năm 12 tháng đi – Kwon Yuri làm ra vẻ như vô cùng khẩn thiết.

Ánh mắt Jessica hơi lộ chút kinh thường khi nhìn Kwon Yuri đang ra sức trả giá với mình. Còn Soo Young ngồi bên cạnh là hoàn toàn khinh thường khi chỉ phì một tiếng rồi chẳng thèm liếc nhìn Kwon Yuri nữa, lời lẽ dỗ ngọt cho có tầm thường như vậy mà cậu ta cũng nghĩ ra được, Soo Young thật sự cảm thấy đáng thương cho mình vì có một người bạn như Kwon Yuri.

-9 10 năm, lâu quá. Tới lúc đó có khi em đã quên mất tiêu rồi – Jessica nhăn nhó lắc đầu không đồng ý.

Còn Kwon Yuri lại giống như vô cùng chân thành nói: “ Không sao, tới lúc đó tôi sẽ nhắc em nhớ. Em phải tin tôi, có khi nào tôi nói dối em chưa ? “

-Có. Nhiều rồi – Jessica thản nhiên gật đầu.

-Này…

-Này, hai người đóng phim tình cảm đủ chưa ? Người ta sắp công bố rồi kia.

-Có người ganh tị sao ?

-Tôi mà thèm ganh tị với cậu.

-Được rồi. Yuri àm đừng tranh cãi với Soo Young – Jessica nhỏ nhẹ khuyên can.

-Phải đó Jessica, cho cậu ta một trận đi.

-Ừm, Yuri thiệt tình…người khác có ganh tị thì cũng không được nói thẳng ra như vậy chứ – Jessica ôm lấy cánh tay Kwon Yuri và cười đầy vô hại nói.

-Ờ há em nói đúng, lát nữa gọi điện cho Hyo Yeon nhờ cậu ấy chăm sóc cho Choi Soo Young nhiều hơn một chút, cậu ta thật đáng thương…

-Hai…hai người các người…J…Jessica…tớ không ngờ, cậu cũng như vậy cậu bị Kwon Yuri ảnh hưởng xấu rồi… - Soo Young lấp bấp bất chấp hình tượng chỉ vào Kwon Yuri và Jessica.

-Này ai ảnh hưởng ai chứ hả. Cái này gọi là “tâm đầu ý hợp” đó, phải không Jessica ?

-Ừm – Jessica ngoan ngoãn gật đầu.

Soo Young nhìn thấy hai người họ một người tung một người hứng như vậy nên chỉ đành lắc đầu cam chịu rồi than thở nói: “Đúng là chỉ có mỗi mình Hyo Yeon là tốt nhất với mình thôi.”

Còn Kwon Yuri trong lòng lại vô cùng đắc ý, không phải vì cô đã chọc tức thành công Soo Young mà là trong mắt Jessica đã xem cậu ta như một người bạn thân thiết chẳng khác gì Tiffany và TaeYeon vậy. Đã bớt đi một chút dịu dàng và áy náy, nhiều hơn một chút thoải mái và trêu chọc lẫn nhau. Mặc dù Kwon Yuri biết giữa Jessica và Soo Young hoàn toàn không có gì, nhưng những suy nghĩ và ấn tượng từng tồn tại trong lòng vẫn khiến cô phần nào khó chịu. Người ta nói không thể ghen tuông với quá khứ và từ trước tới giờ nguyên nhân chủ yếu khiến Yuri ghen lại chính là việc Soo Young đã gặp Jessica trước cô, tuy chỉ là một việc nhỏ nhặt thôi nhưng Kwon Yuri vẫn rất để ý. Có thể xem điều đó như là ích kỷ trong tình yêu đi, bởi vì Kwon Yuri chỉ muốn giữ lấy Jessica cho riêng mình mà thôi.

Còn Jessica thì sao, cô đủ tinh tế để nhận ra rằng Kwon Yuri của cô lúc này không chỉ bá đạo, thích tỏ vẻ hẹp hòi mà còn rất nhạy cảm nữa. Ví như Yuri không thích nói quá nhiều về bệnh tình của mình, không thích nhận được những quan tâm thái quá của người khác khi lỡ đánh vỡ gì đó hay như vẫn còn vướng mắc về cô và Soo Young chẳng hạn. Có lẽ cho dù là người lạc quan đến mức nào thì khi bị bệnh ít nhiều tính tình của người đó cũng sẽ thay đổi. Vì thế những chuyện có thể làm Yuri không vui hoặc để lại những vết rạn không vui trong lòng sau này thì cô sẽ cực lực tránh xa. Bởi vì đã từ rất lâu rồi, những lúc Yuri không vui thì cũng chính là lúc cô cũng không vui.

-Đang nghĩ gì đó – Kwon Yuri thì thầm cắt ngang dòng suy nghĩ của Jessica.

-Nghĩ về Yuri – Jessica thành thật trả lời.

-Em càng lúc càng biết ăn nói nha…Mà nghĩ gì về tôi vậy, nói nghe một chút đi ?

-Ôi khổ cái thân tôi – Soo Young thở dài khi hai người bên cạnh cứ tình tứ rì rầm liên tục chẳng coi cô ra gì.

Còn những nhân viên đang ngồi bên dưới của ba người họ thì lại bụm miệng cười khúc khích với nhau. Hôm nay thật là có rất nhiều chuyện lạ xảy ra trước mắt họ, khi Giám đốc Kwon và luật sư Jung công khai yêu nhau còn Giám đốc Choi thì lại nhăn nhó liên tục cứ như trẻ em lạc mất mẹ.

-Kính thưa quý vị…- Người chủ tọa đứng trên bục lên tiếng để thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, ngay lặp tức toàn bộ hội trường liền trở nên im ắng vô cùng. 

Vị chủ tọa đó đọc một vài câu phát biểu thông thường rồi mới chậm rãi mở bìa thư chứa tên của công ty trúng thầu lần này. Tốc độ trên tay của ông ta rất thản nhiên nhưng lọt vào con mắt của hàng trăm người ở đây chính là vô cùng chậm chạp. Ẩn bên trong những cái nhíu mày và nét mặt nghiêm trang của tất cả mọi người chính là sự hồi hộp bị dồn ép đến cực điểm. 

-…Và tôi xin đọc tên công ty đã giành được gói thầu xây dựng…

Song Jin Ae đưa mắt liếc nhìn về phía Kwon Yuri một lần rồi cũng nhắm chặt mắt mình lại. Bụng dạ cồn cào đến khó chịu.

Jessica cũng bị cuốn vào bầu không khí đó mà vô thức nắm chặt lấy bàn tay, Yuri nhìn thấy thế liền nhẹ nhàng gỡ những ngón tay đang trở nên trắng xanh của cô ấy ra rồi để hai bàn tay của họ 10 ngón tay đan chặt vào nhau. Kwon Yuri mỉm cười với Jessica và gật đầu, ý nói là mọi chuyện đều hãy tin tưởng vào tôi, không sao hết.

…với mức giác 1…

Mọi người đều tự động đổ dồn về phía trước như thể sợ rằng sẽ bị lọt mất bất kì âm thanh nào. Trong khi đó Kwon Yuri và Choi Soo Young vẫn điềm tĩnh rồi trên ghế của mình. Cả hai đồng thời mỉm cười khi màn hình lớn phía sau nhấp nháy…

…Mức giá 125 tỷ. Xin chúc mừng KWC…

-Yeahhhh, chúng ta làm đươc rồi !

-Hoan hô, thắng rồi !

-Aish, chỉ còn một chút xíu nữa…

-Xin chúc mừng các vị.

-Khốn kiếp ! Vì sao lại như thế…Nói là 127 chúng ta mới để 126, cuối cùng lại là 125 hả ?

Tiếng xôn xao lại lặp tức nổi lên sau lời tuyên bố đó, có tiếc nuối, có tức giận, cũng có những lời chúc mừng vội vã. Mọi người ở phía sau Kwon Yuri và Soo Young đều nhảy lên ôm nhau mừng vui sướng, những cái ôm thật chặt, tiếng hò hét vang vọng khắp một góc phòng. Cuối cùng công sức bỏ ra cũng đã được đền bù sức đáng.

Jessica kéo lấy bàn tay Kwon Yuri rồi cả hai đều nhìn nhau mỉm cười. Chỉ đơn giản là nhìn vào mắt nhau thật sâu nhưng còn hơn cả muôn vàn lời nói, dường như giữa quang cảnh ồn ào và đầy tiếng người này chỉ có hai người họ tồn tại trong mắt nhau mà thôi. Kwon Yuri nhẹ nhàng thở ra một hơi như trút đi gánh nặng, thật ra thì chính cô lúc nãy cũng bị dồn ép đến tận cùng như người khác mà thôi, chỉ là giỏi che giấu hơn một chút.

-Xong rồi, vướng mắc cuối cùng tôi cũng đã đặt nó xuống. Bây giờ chúng ta đi thôi em. 

-Cứ thế mà đi à ?

-Ừ, cứ thế mà đi thôi.

-Còn Soo Young thì sao, Yuri không định nói với cậu ấy một tiếng à ?

-Tôi sẽ nhắn tin cho cậu ta. Đi thôi, tôi muốn dẫn em tới một nơi này – Kwon Yuri nói rồi nắm lấy bàn tay Jessica và rời khỏi đó.

Ít phút sau, Soo Young nhận được tin nhắn của Kwon Yuri với nội dung:

Thời gian nghỉ phép của cậu cho tôi mượn luôn vậy. 

Nửa năm sau gặp lại. Tạm biệt,

Soo Young mỉm cười rồi nhắn lại hai tin: 

Tin đầu tiên là:

Nhất định nửa năm sau phải trở lại.

Dù có xảy ra chuyện gì cũng mặc kệ đi. Tôi sẽ nuôi cậu, yên tâm.

Và tin thứ hai:

Kiên nhẫn với cậu ta một chút nhé Jessica. Tính tình cậu ta không được tốt lắm.

Cậu cũng phải nhớ giữ gìn sức khỏe nữa đó

Sau đó lại thêm một tin nhắn khác được gửi đi:

Hyo Yeon à, bọn tớ thắng rồi. Cậu đang ở đâu vậy ?

Tớ nhớ cậu.

-Này mọi người mau đi ăn mừng thôi, tất cả mọi chi phí hôm nay đều do Giám đốc Kwon bỏ tiền túi ra chi hết. Cứ ăn uống thoải mái vào nhé – Soo Young hô to với nhân viên của mình và ngay lặp tức được nhiệt liệt hoan nghênh bằng một tràng pháo tay vang dội. 

Thật tội nghiệp cho Giám đốc Kwon, nghe nói buổi ăn mừng hôm đó đã tiêu hết gần 2 tháng thu nhập của cô ấy. Bởi vì sau khi họ ăn xong rồi, Choi Soo Young còn đề nghị mỗi người đem ba bốn phần ăn trở về nhà để chia cho gia đình…và hàng xóm.

Trong góc khuất của bức tranh đầy sinh động đó, Song Jin Ae đứng thẩn thờ dựa lưng vào tường còn bàn tay thì nắm chặt di động của mình.

Xem chuyện lần này như một bài học của mình.

Việc làm ở tòa soạn báo tôi vẫn để nó lại đó, hãy suy nghĩ thật kĩ.

----------------------------------------------

Bỏ lại đằng sau thành phố ồn ào và náo nhiệt, trên chiếc xe đang tiến thẳng đến một nơi nào đó, Jessica tựa đầu vào vai Kwon Yuri và cảm thấy giây phút này thật bình yên làm sao. Cô không biết người đó muốn dẫn cô đi đến đâu nhưng đối với Jessica chỉ cần có Kwon Yuri bên cạnh thì đi bất kì nơi đâu cũng được. 

-Vì sao Yuri biết được ý đồ của Song Jin Ae vậy ? – Jessica mơ màng hỏi.

Kwon Yuri hôn nhẹ lên mái tóc Jessica và có thể thấy được rõ ràng khóe miệng cô đang cười: “Là nhờ em đó.”

-Nhờ em ?

-Phải. Là lần em nói đã gặp được cô ta cùng mẹ ở siêu thị đó. Lúc đó đáng lẽ ra một người bệnh nặng như mẹ của Song Jin Ae thì không nên có mặt ở đó, nó khiến tôi nghi ngờ và càng để ý thì càng thấy rõ ý đồ mà Song Jin Ae đang sắp đặt. Nếu tính ra thì như vậy cũng tốt, ít nhất tôi chỉ cần đảo ngược một chút là có thể nắm được phần thắng rồi, đỡ mất công hơn.

Jessica chép miệng lắc đầu nói: “Đúng là gian thương.”

-Đều là tại họ thôi, nếu như họ không chơi xấu trước thì chưa chắc tôi đã giành được dự án đấu thầu đó.

-Vậy hóa ra là công của em là lớn nhất phải không ? 

-Ừ, đúng là rất lớn cho nên… – Kwon Yuri nâng gương mặt Jessica lên rồi gian xảo cười –…phần thưởng của em sẽ là một nụ hôn của tôi.

Một cái chạm nhẹ lên môi Jessica mặc dù rất nhanh nhưng cũng đủ để cảm nhận hương vị và sự mềm mại nơi khóe môi của người kia.

Jessica liếc nhìn Kwon Yuri và bĩu môi đầy khinh thường nói: “Yuri nghĩ mình là ai vậy ? “ – nói rồi bất chấp gương mặt phản đối của người bên cạnh cô tiếp tục dựa đầu vào vai người đó và xem như mọi chuyện chưa hề xảy ra.

-Này, tôi không là ai thì tránh ra xa một chút đi…

-Không tránh. Buồn ngủ chết được.

-Em là heo hay sao, suốt ngày đòi ngủ - Kwon Yuri lặp lại lời hôm qua Jessica đã nói với mình.

-Vậy người mới hôn heo thì gọi là gì ?

-Em….

Lúc này ở vị trí người lái bỗng truyền đến một giọng nói đầy than thở: “Hai người làm ơn tôn trọng người khác được không ạ ? Còn có người ở đây đó. “

Kwon Yuri nhìn từ kính chiếu hậu gương mặt của cô trợ lý trẻ rồi nhếch môi cười đe dọa: “Kim Ji Woo, hay là em cứ trở lại công ty làm trợ lý của Choi Soo Young đi. Dự án xây dựng mới ở Kangnam chắc chắn sẽ cần nhiều người lắm đó. “

Kim Ji Woo nghe thấy thế liền lắc đầu vội nói: “Thôi mà Giám đốc, em chỉ nói đùa thôi mà. Hai người cứ tiếp tục đi ạ. Em sẽ yên lặng làm nhiệm vụ lái xe của mình.”

-Thật vậy không ? Tôi thấy Soo Young sẽ rất vui nếu em ở lại phụ cậu ta đấy. 

-Nhưng em muốn nghỉ phép – Kim Ji Woo làm mặt đáng thương năn nỉ.

-Tôi nghỉ phép còn em theo nghỉ phép luôn làm gì hả ?

-Em là trợ lý của Giám đốc mà, một mình em ở lại công ty thì sẽ buồn lắm…

-Tôi thấy em là lười thì có. Vừa nghe tôi nghỉ phép đã xin nghỉ theo – Kwon Yuri hừ lạnh một tiếng rồi cũng thôi không đôi co nữa.

Khi nhìn qua kính chiếu hậu thấy Ji Woo thừa lúc người kia không để ý liền làm mặt xấu trêu chọc cô ấy, Jessica bật cười và nói : “Hai người thật giống con nít quá đi.”

-A, Jessica unnie – Kim Ji Woo gọi Jessica lại khi cô ấy và Kwon Yuri chuẩn bị xuống xe. Cô gái trẻ cười một cái làm dáng với Kwon Yuri rồi nhanh chóng kéo Jessica ra một góc xa.

-Chuyện gỉ vậy ? – Jessica khó hiểu hỏi, chỉ thấy Kim Ji Woo hết liếc nhìn Yuri rồi lại cúi đầu im lặng, mất vài phút sau mới chịu ngẩng đầu nhìn cô nhưng khóe mắt cô ấy không biết từ lúc nào đã đỏ hoe cả lên.

-Sao vậy Ji Woo, em có chuyện gì muốn nói với tôi phải không ?

-Em chỉ muốn nói…ờ... unnie nhất định phải chăm sóc tốt cho Giám đốc Kwon ạ.

Hiểu ra được mọi chuyện, Jessica mỉm cười rồi xoa đầu cô gái đối diện: “Em biết hết rồi phải không ?”

Kim Ji Woo gật gật rồi sau đó lại chần chừ hỏi: “Thị lực của Giám đốc…có phải có thể sẽ mất đi không ạ ?”

-Nếu điều trị tốt thì sẽ không sao hết, em đừng quá lo lắng – Jessica trấn an nói cũng như củng cố niềm tin trong lòng của mình. Cô hiểu việc mình cần làm nhất bây giờ đó chính là tuyệt đối không được suy nghĩ bi quan.

-Giám đốc Kwon là người rất tốt…umma của em cũng rất lo lắng vì vậy…hai người nhất định phải sống thật hạnh phúc ạ.

-Cám ơn em, Ji Woo. Chúng tôi sẽ nhất định như vậy, đây xem như là lời hứa đấy.

-Vậy…vậy…em đi về đây ạ…Tạm biệt unnie.

-Ừ, tạm biệt. Cho tôi gửi lời thăm umma của em nhé.

Kim Ji Woo cúi đầu chào Jessica rồi bước tới chỗ Kwon Yuri, dường như hai người họ còn nói gì đó với nhau và Jessica nhìn thấy cô bé ấy lại khóc. Cô mỉm cười trước cảnh tượng Kwon Yuri đánh vào đầu Ji Woo và đẩy cô bé vào trong xe đuổi về Seoul, trong khi Ji Woo cứ ngoái đầu về phía sau và vẫy tay liên tục chào tạm biệt họ. Nhìn cảnh tượng như thế khiến Jessica cảm thấy thật ấm lòng, cô mỉm cười nắm lấy bàn tay Kwon Yuri khi cô ấy bước về phía mình. 

Hai người họ bước đi trên con đường đất dẫn đến ngôi nhà có hàng rào bằng hoa rất quen thuộc với Jessica. Cô không ngờ được là nơi Yuri muốn dẫn mình đến lại là chỗ ở của bác Kim. Cũng đã rất lâu rồi từ lần cuối cùng cô gặp bác ấy và lần đó cũng là đi cùng với Yuri.

-Jessica, Ji Woo đã nói gì với em vậy ? – Kwon Yuri bất chợt lên tiếng hỏi khi hai người họ đi ngang qua bãi đất trống có mang theo cả một khoảng trời xanh rộng lớn phía trên cao.

-À…không có nói gì hết.

-Ít nhất thì cũng phải có nói gì chứ, con nhóc đó đứng nói chuyện với em lâu vậy mà.

-Cũng không có gì quan trọng. Mà Yuri biết không, mấy ngày nay em nhận được không biết bao nhiêu lời dặn dò của “phụ huynh” nhờ chăm sóc Yuri thật tốt rồi đó.

-Lời dặn dò của phụ huynh nào ? – Kwon Yuri nhíu mày khó hiểu.

-Cũng không có gì quan trọng đâu, đừng thắc mắc.

-Này, Jessica Jung…

-Gì chứ ? 

-Em không thể gợi chuyện ra rồi lại nói là không có gì được.

-Vậy thì sao ?

-Còn vậy thì sao nữa, em…

-Ummaaa ! – Jessica bất ngờ kêu lên khi nhìn thấy bóng dáng người phụ nữ đang đứng vẫy tay trước cổng nhà, bên cạnh bà ấy là hai ông cháu Kim Dong Wan.

Jessica vội vàng buông tay Kwon Yuri ra và nhanh chân chạy đến ôm lấy umma của mình: “Umma đến đây khi nào vậy ạ ? “

-Umma mới đến tối hôm qua thôi. Là ý kiến của Yuri đó.

-Cô chủ, đã lâu rồi không gặp. Cô vẫn khỏe chứ ạ ? – Kim Dong Wan nở một nụ cười đầy phúc hậu, trông ông vẫn như vậy so với lần cuối cùng Jessica đến đây thậm chí lúc này còn có phần rạng rỡ hơn nhiều.

-Cháu vẫn khỏe ạ. Nhưng mà bác Kim, cháu đã nói là đừng gọi cháu là cô chủ rồi mà – Jessica ôm lấy cánh tay Kim Dong Wan lắc lắc.

-Umma cũng đã nói với ông ấy như vậy đấy.

-Xin lỗi bà chủ, nhưng là thói quen không sửa được ạ.

-Cháu chào bác - Kwon Yuri cúi đầu lễ phép trước Kim Dong Wan.

Kim Jong Hyun đang tươi cười nhưng khi nhìn thấy Kwon Yuri thì lại lộ ra vẻ mặt không chào đón nói: “Này, cô lại đến làm gì vậy hả ?”

-Thằng nhóc – Kwon Yuri lầm bầm không thèm liếc nhìn anh chàng một lần rồi chỉ vào Jessica và Jung Chae Young nói – Người yêu tôi, umma của tôi. Vậy cậu hỏi tôi đến đây làm gì hả ?

-Cái gì mà umma của cô chứ ? – Kim Jong Hyun tỏ ra bực tức hỏi lại, cái chính là anh chàng bận tậm về Jessica nuna của mình. Trong khi đó, ánh mắt từng trải của Kim Dong Wan thì lại dễ dàng nhận ra được mối quan hệ thân thiết giữa ba người trước mặt vì thế ông chỉ cười cười không nói.

-Không phải umma của tôi chẳng lẽ là umma của cậu sao ? Này, còn nhớ vụ thi bơi không hả ? – Kwon Yuri cười đầy đắc ý trước gương mặt đang bị chọc tức cho đỏ dần lên của Kim Jong Hyun, trong khi Jessica và Jung Chae Young ở bên cạnh cũng chỉ biết lắc đầu trước tính cách này của cô ấy.

-Thôi giờ hai đứa mau vào nhà đi. Đi đường xa chắc cũng đã mệt rồi.

-Đi nào Jessica – Kwon Yuri nắm lấy bàn tay Jessica và kiêu hãnh bước đi - Cậu Kim, mời tránh đường.

-Hừ.

-Tuổi trẻ thật thiếu kiềm chế. Lần sau thi bơi tiếp nhé.

Jung Chae Young mỉm cười nhìn theo bóng những người trẻ tuổi vào nhà rồi quay qua nói với Kim Dong Wan: “Tôi có rất nhiều chuyện muốn nói với ông. Thật ra khi nãy Yuri nói tôi là umma của con bé đúng theo cả hai nghĩa đấy…”

-Ý của bà chủ là….

------------------------------------------

Sau bữa ăn tối và cùng trò chuyện với mọi người xong thì Kwon Yuri lại nảy ra ý định dẫn Jessica đi vào rừng hồng sharon phía sau ngọn đồi để dạo chơi. Cũng đã gần 2 năm sau nụ hôn đầu tiên của hai người họ và lúc này rừng hồng lại nở rộ một lần nữa. Kí ức chợt trở về khi lúc ấy những cảm xúc trong lòng cả hai đều khác xa so với hiện giờ. Đều đầy kiêu hãnh đến chán ghét người kia hoặc là thiếu chân thành với tình cảm thật sự của mình. Có lẽ lúc đó cả Yuri và Jessica cũng không thể ngờ được rằng sẽ có ngày họ cùng nhau quay lại đây, bàn tay đan chặt vào nhau và trái tim thì được lấp đầy bởi hình ảnh của người bên cạnh. 

Kwon Yuri đưa mắt nhìn sắc hồng cũng đã phủ đầy khắp nơi liền thở dài đầy cảm than nói: “Thởi gian đúng thật là kì diệu. Nơi này vẫn đẹp như vậy còn chúng ta thì đã yêu nhau rồi.”

Jessica cũng ngẩng đầu nhìn cảnh đẹp xung quanh rồi mỉm cười: “Lúc đó Yuri đáng ghét muốn chết.”

-Tôi biết mà – Kwon Yuri ngồi xuống chiếc ghế đá gần đó và kéo lấy Jessica ngồi lên đùi mình. Cô chạm má hai người họ vào nhau và thì thầm bên tai cô ấy – Sau này mỗi năm chúng ta đều đến đây có được không ? Mỗi năm đều như vậy cho đến khi cả hai đều già cũng vẫn sẽ ngồi đây và nói cho người kia biết những ngày đầu quen nhau họ đã đáng ghét tới mức nào.

Khi nghĩ đến viễn cảnh Kwon Yuri vẽ lên ánh mắt Jessica cũng tự động dâng đầy xúc động, cô quay đầu nói với cô ấy: “Chỉ có Yuri là đáng ghét thôi.”

-Phải rồi, luật sư Jung của chúng ta thì đáng yêu lắm. Lạnh lùng, nói chuyện khó nghe còn rất kiêu kỳ nữa – Kwon Yuri liệt kê từng đức tính của Jessica đã khiến mình khổ sở sau đó kết thúc bằng tiếng thở dài khiến Jessica bật cười khúc khích, cô không nghĩ là ấn tượng về mình lúc ấy trong mắt Yuri lại khó chịu như thế.

-Yuri thì không như vậy sao ?

-Thì chúng ta giống nhau mà – Kwon Yuri cọ cọ chóp mũi hai người họ vào nhau rồi cả hai đều bật cười. Jessica xoa lấy chỗ vết cắn nơi bàn tay Kwon Yuri rồi nói.

-Yuri còn nhớ không, lúc đó vì sao lại bị như vậy ?

-Nhớ chứ, làm sao quên được. Chỉ hôn có một chút xíu thôi mà em lại nỡ lòng nào.

-Còn nói nữa. Vô duyên vô cớ hôn người khác, quá sức lưu manh – Jessica giả vờ tức giận cắn lấy môi người đối diện xem như trừng phạt rồi lại rời ra, ánh mắt trong veo dịu dàng đầy tình cảm.

-Vậy bây giờ nếu hôn thì có bị cắn không ? 

-Ừm…Yuri nói thử đi.

Khóe miệng Kwon Yuri khẽ nhếch lên cười đầy đắc ý giữ lấy gáy Jessica và nghiêng đầu chạm vào môi cô ấy, nụ hôn quen thuộc với cả hai nhanh chóng trở nên đầy say mê và ngọt ngào. Lúc này một cơn gió nhẹ vô tình thổi qua khiến những cánh hoa hồng trên cao bay xuống hòa vào trong gió, chạm lên mái tóc và nơi đầu vai của hai người họ, lãng đãng tô điểm thêm cho bức tranh đẹp đẽ ấy một sắc màu tình yêu vô cùng nên thơ rực rỡ. 

-Jessica, câu hỏi khi nãy của tôi em có đồng ý hay không ? – Kwon Yuri thì thầm khi bờ môi hai người họ vẫn chạm vào nhau.

-Câu hỏi nào ?

-Là câu hỏi…mỗi năm cho đến khi chúng ta già đi đều sẽ đến đây, ngồi ở đây và nói về những chuyện đã qua.

-Em…dĩ nhiên là đồng ý, ngàn vạn lần cũng đồng ý.

Khóe miệng Yuri nhanh chóng tạo thành một nụ cười thật đẹp khi nghe được câu trả lời mà cô mong muốn từ Jessica. Một cách bất ngờ Yuri đỡ cô ấy đứng dậy rồi càng không thể ngờ tới hơn nữa khi trước mặt Jessica, Kwon Yuri bỗng nhiên quỳ cả hai chân mình xuống, sóng lưng thẳng tắp và ánh mắt đen thăm thẳm thì ngập tràn tình cảm dịu dàng nhìn về phía cô ấy. Ánh mắt đó tựa như con sóng lớn có thể nhấn chìm người khác trong cảm giác được yêu thương mãnh liệt.

-Yu…Yuri làm gì vậy ?

Kwon Yuri đưa tay vào túi lấy ra một chiếc hộp nhung màu xanh thẫm và mở nó ra trước mắt Jessica. Chiếc nhẫn với thiết kế đơn giản nhưng lại mang theo sự sang trọng tinh tế dường như cũng đang sáng ngời trong đêm.

-Jessica, chúng ta kết hôn nhé. Em có đồng ý lấy tôi không ?

-Em…em…Yuri…

Nhìn cô gái đối diện bất ngờ mà không nói nên lời Kwon Yuri lại tiếp tục nói.

-Jessica, người ta nói mỗi con người sinh ra trong đời đều chỉ sống với một nửa trái tim của mình và người kia đang giữ một nửa còn lại. Trước đây, tôi không tin tưởng vào điều đó nhưng từ khi gặp em rồi tôi mới biết trái tim của mình thiếu thốn đến mức nào vì toàn bộ nó đều đã thuộc về em…

…Jessicca, em không cần phải trả nó lại cho tôi bởi vì sau này tôi muốn sẽ mãi mãi ở cạnh em. Nên chỉ cần em đeo chiếc nhẫn này vào thôi là được…Đây là một vụ làm ăn có lời đó.

Khóe mắt Jessica nhanh chóng rơi xuống một giọt nước mắt trước lời nói và nụ cười của người trước mặt. Cả trái tim và tâm hồn cô lúc này đều tràn ngập trong muôn vàn cảm xúc không thể nào diễn tả nỗi, nó khiến cô có cảm giác rằng bản thân mình là người hạnh phúc nhất thế gian này. 

-Vậy còn trái tim của em thì sao ? – Jessica nghẹn ngào lên tiếng.

-Trái tim của em…tôi sẽ giữ nó hộ cho em – Kwon Yuri lại mỉm cười lặp lại một lần nữa - Jessica, chúng ta kết hôn nhé. Em có đồng ý không ?

-Em…đồng ý, ngàn vạn lần cũng đồng ý…- Jessica gật đầu và cúi người xuống đặt một nụ hôn ngắn lên bờ môi Kwon Yuri. Giọt nước mắt của cô chạm vào khóe môi của người đó, hòa tan sự hạnh phúc của cả hai.

-Tôi đeo nó vào cho em nhé – Kwon Yuri trân trọng luồn chiếc nhẫn vào ngón áp út của Jessica, sau đó lại nhìn cô ấy cũng làm tương tự như vậy với mình.

Thề nguyện suốt đời này sẽ gắn bó bên cạnh nhau, đó chính là lời thề thiêng liêng nhất được đất trời chứng giám.

Kwon Yuri ôm chặt lấy Jessica và cũng lặng lẽ khóc trên vai cô ấy: “Jessica, tôi yên em. Thật sự rất yêu em.”

-Em cũng vậy, em cũng yêu Yuri.

Mãi mãi.

Chỉ duy nhất dành cho một người.

My Ego – Your Ego.

It’s not. Because You’re My Ego.

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro