[LONGFIC] Những mảnh ghép thời gian Chap 6 Yoonsic, YulHyun

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6 

Mặc dù tập vẫn tập trung vào việc lái xe nhưng Yoon vẫn biết từ nãy đến giờ Sica không thôi nhìn mình bằng ánh mắt "kỳ dị" nhất có thể. Mắt cô vẫn chăm chú nhìn đường 

- Cô đừng có nhìn tôi bằng ánh mắt như thế nữa có được không?

Câu hỏi làm Sica hởi bối rối, cô khẽ thở nhẹ ra rồi hỏi

- Sao cô lại nói như vậy?

- Thế lúc đó cô còn câu nói nào khác hay hơn à? Hay là tôi phải đứng giải thích với cô ta là " không phải như vậy đâu, Sica là bạn người yêu của chị gái tôi, nhưng bây giờ chị ấy đanmg ở bên Mỹ nên mọi người mới hiểu nhầm à"

- ................

- Đói với loại người như Nicole thì chỉ có cách đó thôi. Mà nói như vậy còn thiệt cho tôi quá, nếu tin này mà bị truyền ra thì tôi coi như mất zin rồi còn gì......aishi........đúng là có "tiếng mà không có miếng" (=)))

- Cái gì mà có tiếng mà không có miếng cơ chứ

Sica quắc mắt nhìn Yoon

- Không phải vậy sao? 

Yoon chọc lại làm Sica khẽ đỏ mặt

- Cảm ơn cậu

- Vậy là coi như cô nợ tôi hai lần rồi nhá....haha.....

Hơi cúi người xuống để tránh tầm che khuất của thành xe, Yoon nhìn vào những quán ăn lề đường

- Cũng tối rồi, vào ăn thôi....

Yoon khẽ xoa xoa cái bụng đang biểu tình zữ dội. Vừa bước vào một quán gần đó Yoon liền sà vào ngồi xuống một bàn và gọi đủ thứ món. Sica nghe thấy liền tròn mắt kinh ngạc.

- Một mình cô ăn gì mà nhiều quá vậy ?

- Haha....trông tôi vậy thôi chứ ăn ghê lắm đó......Nếu tôi với SooYoung mà đi chung thì tốc độ càn quét thức ăn là không giới hạn...

- Sao trông cô vẫn gầy trơ xương vậy? Hay là cô bị bệnh gì?

Sica nhìn Yoon dò xét

- Có mà cô bị bệnh thì có, thôi đừng nói nhảm nữa, cô cũng gọi đồ ăn đi..

Yoon nổi quạu, chỉ chỉ vào mấy đĩa thức ăn đã được bày trên bàn. Sica bĩu môi rồi nhìn vu vơ quanh quán, chợt  cô reo lên 

- A.......Tteokbokki........

Yoon đang ăn, suýt nữa thì bị sặc bởi điệu bộ đó của Sica. Trông cứ như một đứa con nít nhận được quà từ người lớn. Sica liền chạy lại chỗ người ta chế biến hít lấy hít để cái mùi vị hấp dẫn của món ăn.

.

.

A.........Tteokbokki........hihi

.

.

.

Bỗng đầu Yoon lại đau nhức, xây xẩm mặt mày. Cô vội bỏ đôi đũa xuống chống tay lên trán, trời đất quay cuồng.....Tiếng của ai cứ văng vẳng mãi trong đầu cô làm cô muốn phát điên. Thỉnh thoảng cô lại có những cơn đau đầu bất thường như vậy. Dạo gần đây thì tần số lặp lại cơn đau càng nhiều hơn trước. Trong khi đó Sica vẫn đang mải mê với món ăn ở cách đó không xa. Cô ấy vẫn không hề biết gì. Một lúc sau Yoon lại trở lại bình thường, cùng lúc Sica háo hức bê đĩa Tteokbokki lại bàn......

- Hihi...ngon không? 

"Trời ui người bệnh mà đi với cô ta không khéo đột tử từ lâu rồi cô ta mới biết cũng nên, điên được mất...."

Yoon không nói gì mà chỉ nhìn Sica đang ăn ngon lành rồi tự phì cười một mình...

-----------------------------------------------------------o0o-------------------------------------------------------------

- Hyunie! 

Yul cho xe tấp vào lề đường trước của nhà Joo Hyun. Hôm nay Yul được nghỉ, cô đang định đến rủ Joo Hyun đi chơi, nhưng có vẻ như ý định của Yul không được khả quan cho lắm. Yul thấy Joo Hyun đang đứng trước của nhà, có lẽ cô bé định đi đâu đó. Nhìn trang phục mà Joo Hyun đang mặc cô cũng đoán được phần nào. Mở cửa xe Yul bước xuống

- Ơ....Unnie đi đâu vậy?

- Yul định qua rủ em đi chơi, nhưng có vẻ như là không phải lúc rồi

Joo Hyun nhìn lại bộ trang phục mình mặc rồi khẽ cười.

- Vâng hôm nay em có một buổi party với cậu bạn cùng khóa.....Xin lỗi unnie 

- Oh..không sao đâu...hôm khác đi chơi cũng được mà....em đang chờ taxi hả?

- Vâng

- Thôi lên đây Yul chở đi....

Nhanh chóng chạy lại mở cửa xe cho cô bé, hơi ngập ngừng một xíu rồi Joo Hyun cũng phải đầu hàng cái tính cương quyết của Yul. Yên vị trong xe, Yul cho xe chạy theo sự chỉ dẫn của Joo Hyun.

- Hay là Unnie cũng tham gia bữa tiệc cho vui, Cậu ấy cũng là người Hàn Quốc đấy

Joo Hyun đưa ra lời đề nghị

- Vậy à....Thôi... em cứ vui chơi đi. ...Uhm....Nói thật Yul không thích những chỗ ồn ào như vậy

- Vậy ạ?

- Uhm...

Một lúc sau xe Yul dừng lại trước một căn nhà riêng, với khu vườn được trang trí cho một bữa tiệc đứng theo đúng phong cách phương tây. Có khá đông người đang có mặt ở đó, đủ mọi màu da...chắc là cậu bạn này của Joo Hyun cũng là con nhà có tiếng trong giới kinh doanh. Joo Hyun bước xuống xe chào tạm biệt Yul rồi đi vào trong. Yul cứ nhìn theo cho đến khi cô thấy có một anh chàng khá điển trai và lịch lãm ra chào đón Hyunie. Yul bắt đầu cảm thấy khó chịu khi anh chàng đó chào Joo Hyun theo kiểu phương tây: ôm và hôn vào mà cô bé. Không chần chờ suy nghĩ gì thêm, cô cũng đi vào và tham gia vào bữa tiệc đó. Thấy Yul bước tới, Joo Hyun không khỏi ngạc nhiên

- Unnie chưa về à?

- Yul cùng tham gia bữa tiệc này được chứ?

- Ơ...tất nhiên là được.....nhưng hồi nãy unnie nói không thích những nơi ồn ào như vậy mà?

Joo Hyun hơi thắc mắc

- À.......Yul cũng muốn thử một lần xem sao?

- Ý quên...đây là YongHwa cậu bạn mà em nói đến hồi nãy đó...Còn đây là Yuri unnie...bạn của em

Joo Huyn chỉ vào và giới thiệu hai người với nhau.

- Chào cậu

Yul chủ động đưa tay ra làm quen. Đị lại gần Yul mới phát hiện ra ánh mắt khi cậu này nhìn Joo Hyun có gì đó khác thường. Nó không phải đơn thuần chỉ là giữa bạn bè với nhau. Có lẽ đó cũng là lí do Yul luôn đi kè kè bên cạnh Hyunie suốt bữa tiệc. 

Cạch...

- Unnie về đến nhà rồi

- Unnie chưa.......say đâu...... còn uống được...... tiếp mà....

- Unnie say rồi, thôi trật tự đi, không người ta la cho đấy..

- Đã ....nói là..u..un..unnie chưa say mà...

Joo Hyun khổ sở dìu Yul vào nhà sau một tối tham gia party. Chẳng là Yul do uống hộ cho Joo Hyun nên mới ra nông nỗi ấy...Giờ chỉ khổ cho cô bé phải gồng mình dìu cái cơ thể mền nhũn kia vào giường. Sau một hồi loạng choạng đá hết mấy đồ vật cản đường Joo Hyun mới đưa được Yul vào đến nơi. Joo Hyun muốn đặt Yul nằm xuống nhẹ nhàng, nhưng do cơ thể của Yul không được làm chủ nữa nên bị vật xuống một cách nặng nhọc. Do tay của Yul chưa kịp rút ra khỏi cổ Joo Hyun nên đã kéo cô bé ngã xuống theo. 

Nín thở

Mắt mở to

Toàn thân tê liệt, cứng đờ

Trống ngực đập liên hồi như muốn nổ tung ra

Cơ thể nóng ran

Mặt biến sắc như trái cà chua

Đó là toàn bộ hiện trạng cơ thể Joo Hyun bây giờ. Môi cô bé đang đặt trên môi Yul.

Mất bình tĩnh vài giây rồi cô bé cũng đứng bật giậy. Trong khi cái con người gây ra sự cố này vẫn không hề biết gì. Bối rối Joo Hyun chạy ra ngoài và đóng của lại. Đứng dựa người vào cửa, cô lấy tay giữ chặt tim mình. Nó đang lạc nhịp bất thường. lần đầu tiên nó lại đập nhanh như vậy. Mà chính xác hơn là lần thứ hai. Lần đầu tiên là lúc cô "bị" Yul ôm chầm lấy lần gặp mặt. Nhưng bây giờ thì nó mới rõ ràng như vậy. Đưa tay lên chạm khẽ vào môi mình, cô ngại ngùng cúi xuống. First kiss của cô đã.....Nhưng cô lại không thấy ghét hay giận Yul. Cảm giác này thật khó tả thành lời. Khẽ mở hé cánh cửa cô nhìn vào con người đang nằm ngủ một cách ngon lành trên giường rồi quay trở ra.

------------------------------------------------o0o-------------------------------------------------------

6pm 

- Appa, Umma con ra ngoài một lát nha

Yoon chạy xuống cầu thang và xin phép đi ra ngoài

- Đi nhanh về nha 

Bố cô vừa xem tờ báo vừa hơi hắng giọng lại

- Dạ

Chạy nhanh ra cửa, Yoon thấy nhà cô có khách

- Dạ chào bác ạ

Yoon chào cho có lệ rồi chạy nhanh đi

- A...bác Kang, anh bạn già của tôi...sao hôm nay đến nhà  mà không báo trước vậy?

- Aha thì tôi muốn làm cho anh bất ngờ mà...

- Mời anh vào đây..

Bố Yoon niềm nở đón tiếp ông bạn mình. Hai người vào trong thư phòng cùng hàn huyên tâm sự và bàn về mấy quyển sách yêu thích giống như một thú vui tao nhã của tuổi già....

- À...cô bé hồi nãy là cô nhóc đó đấy hả?

Ông Kang bất ngờ hỏi 

- Uhm...

- Thời gian trôi nhanh quá nhỉ? Mới ngày nào ông vừa nhận nó từ trại trẻ mồ côi về đây, mà bây giờ đã lớn thành thiếu nữ thế kia rồi đấy. 

- Uhm.....đúng là thời gian trôi nhanh thật...bọn trẻ lớn thì cứ lớn...chúng ta già thì cứ già...haha

- Haha....

.

.

.

..

- Haizz......lại quên chìa khóa xe rồi......aishi ...thật là phiền phức quá đi.......

Yoon tự cằn nhằn về cái tính quên vặt của mình rồi quay về phòng lấy chìa khóa...Lúc đi ngang thư phòng của bố cô thì

- À...cô bé hồi nãy là cô nhóc đó đấy hả?

.

.

.

.

.

Yoon chết lặng.......cô bịt chặt miệng mình lại để không phát ra tiếng nấc. Một chút tỉnh táo còn sót lại dục cô phải rời khỏi đó ngay lập tức trước khi bị phát hiện ra

End Chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yoonsic