Chap 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 25.

Phóng xe với tốc độ nhanh nhất có thể vì ngay lúc này cô chỉ muốn về nhà, thả cơ thể mình xuống giường và đánh một giấc đến ngày hôm sau. Những lời mẹ cô nói vẫn văng vẳng trong đầu cô một cách rõ rệt. Bà luôn muốn cô phải xem mắt, phải lấy một người khác hòng thuận lợi cho tập đoàn Jung mà chẳng bao giờ nghĩ đến cảm nhận của cô. Thậm chí, khi nhìn cô bất lực và mệt mỏi trước cuộc hôn nhân tan vỡ này bà vẫn một mực bảo cô làm theo ý bà. Tại sao bà không hiểu rằng dù cho có ly hôn, Tiffany rời xa cô hoặc tàn nhẫn hơn là cô ấy hết yêu cô, thì con tim của cô chỉ chứa đựng mỗi hình bóng Tiffany. Cùng một người phụ nữ khác đầu ắp tay gối trên một chiếc giường đã từng của cô và Tiffany cô thật sự không chấp nhận được. 

Cho xe vào gara xong xuôi, cô chậm rãi bước vào căn nhà quen thuộc của cô và Tiffany. Vài đôi dép bông cùng giày bệt của cô ấy vẫn còn ở đây, đưa tay chạm vào một chiếc dép bông bất giác hốc mắt cô cay xè khó chịu. Lạnh lắm, tất cả những thứ này đều lạnh lẽo vô cùng; không những vật dụng mà cả không khí trong căn nhà dường như đang quánh lại lạnh cóng. Trong cái lạnh lẽo này chỉ có mỗi cô; nó khiến cô dễ dàng tưởng tượng ra được bản thân cô sẽ phải một mình gặm nhấm sự cô đơn này ngày qua ngày như thế nào. Ít ra như thế thoải mái hơn là một người phụ nữ khác không phải Tiffany cùng thở với cô trong một bầu không khí này. Thả người lên chiếc gối của Tiffany, cô nở một nụ cười chua chát; dường như không thấy đủ cô vùi cả gương mặt vào chiếc gối mềm vương đầy mùi hương của cô ấy. Dường như hiện tại đây là cách duy nhất để cô cảm nhận được Tiffany trong căn phòng đã từng mang đầy hạnh phúc này. 

"Mình đang nhớ đến cậu đây Fany...Nhớ rất nhớ." 

Đó là tất cả những gì Jessica thì thầm trước khi khép mí mắt lại và chìm vào giấc ngủ của mình. 

***

Hàng giờ liền ngồi trên máy bay khiến Tiffany có chút mệt mỏi khi cất từng bước ra khỏi sân bay. Gọi một chiếc taxi, cô đọc địa chỉ cho người tài xế bằng tiếng Anh lưu loát của cô rồi hướng mắt ra phía bên ngoài. Đường phố rất đông đúc người qua lại, sầm uất và ồn ào là những gì đang diễn ra ở ngoài kia. Từ từ những con đường đông đúc ấy bị bỏ lại phía sau và chào đón cô là những cánh đồng hoa bát ngát thoắt ẩn thoắt hiện ở xa xa phía trước. Vài ngôi nhà với lối kiến trúc đơn giản nhưng tinh tế cũng theo đó mà xuất hiện. Một ngôi nhà nhỏ ở vùng ngoại ô như thế này là lựa chọn của cô khi bắt đầu một cuộc sống mới ở một đất nước mới. Căn nhà này là do cô ngẫu nhiên mua lại từ một quý bà khi đóng film ở đây. Cô thầm cảm ơn sự ngẫu nhiên đó mà cô chẳng cần phải lăn tăn tìm kiếm một ngôi nhà ở đất nước hoa lệ này. Cô mau chóng thanh toán tiền taxi cùng nhận lại vali từ người tài xế; đợi khi taxi khuất bóng hẳn cô khoan khoái hít thở một hơi không khí trong lành mang mùi hương nhè nhẹ của cánh đồng hoa gần nhà. 

Đẩy chiếc cổng bằng gỗ màu trắng một cách nhẹ nhàng, cô mừng thầm khi khoảnh sân phía trước khá rộng rãi. Kéo chiếc vali theo sau, cô tra chìa khoá vào ổ và đẩy nhẹ cánh cửa cũng màu trắng để vào phía bên trong nhà. Sạch sẽ và thoáng mát; dịch vụ dọn dẹp mà cô đang thuê có vẻ làm rất tốt công việc của họ mỗi tháng...

Hiện tại cô đang ngồi trên chiếc xích đu bằng gỗ ở trước sân sau khi sắp xếp lại quần áo, tắm rửa và mở tất cả cửa sổ trong nhà để đón nắng. Chiếc xích đu chốc chốc lại vang lên âm thanh của gỗ va chạm; cô không mấy quan tâm đến âm thanh đó khi cô đang thả mình vào làn gió mát bất chợt thổi qua. Bỗng dưng trong khoảnh khắc này, cô lại nghĩ đến Jessica. Cô đã mường tượng ra rằng Jessica sẽ ở phía sau đẩy lấy xích đu cho cô; tiếng cười của cô và cô ấy giòn tan cùng hoà vào nhau trong một buổi chiều mát mẻ thế này. Đáng lẽ cô không nên nghĩ về Jessica nhưng biết làm sao được tâm trí lại buộc cô phải nhớ về cô ấy...cũng như cô đã từng nói rằng cô tích cóp kỉ niệm của cả hai để một lúc nào đó cô có thể mang nó ra xoa dịu lấy sự cô đơn của chính cô. Nghe có vẻ mâu thuẫn khi cô đã ra đi mà còn có suy nghĩ đó nhưng có mấy ai có thể một sớm một chiều quên được người mình yêu. Dù cho người mình yêu có tổn thương hay gây ra tội lỗi với ta; cũng chắc gì ta sẽ ngay lập tức loại người ấy ra con tim ta. Cái gì cũng cần phải có thời gian cả, vậy thì trong thời gian này hãy cho cô mượn tạm kỉ niệm ấy xoa dịu đi sự cô đơn cùng nỗi nhớ. Nhưng cô chắc rằng nỗi nhớ của cô sẽ mau chóng được cô tạm quên đi bởi một sự bận rộn khác...

***

Không chờ đến một tuần để chính thức có sự xác nhận ly hôn của Toà, chỉ bốn ngày sau đó Jessica đã nhận được tin rằng tất cả mọi thứ đã hoàn tất. Tức là giữa cô và Tiffany đã không còn bất cứ ràng buộc nào nữa. Đặt chiếc điện thoại về chỗ cũ, tay cô vẫn chưa thể cầm chiếc bút lên để tiếp tục công việc dang dở của cô. Rõ ràng cô biết trước mọi thứ rồi sẽ kết thúc, nhưng khi đối mặt thật sự nó lại khiến cô hụt hẫng như thế này. Nhẫn cưới cô vẫn chưa có ý định tháo ra dù cho cả hai đã không còn là gì với nhau. Khẽ chạm vào nó khoé môi cô kéo thành một nụ cười nhẹ; chiếc nhẫn trơn nhẵn ở phía bên ngoài nhưng lại khắc chìm tên của Tiffany ở phía bên trong. Hãy cứ để cái tên ấy xâm vào da thịt cô vì dù sao cô cũng chưa từng có ý nghĩ xoá tên cô ấy ra cuộc đời mình. 

"Jessica, Yoona đã hành động rồi." 

SooYoung đặt sấp báo dày cộm xuống bàn làm việc của Jessica trong khi thở một cách nặng nhọc. Jessica khẽ cau mài vì câu nói của SooYoung, cô nhanh chóng lấy một tờ báo trên bàn và lướt qua trang đầu. 

"Sản phẩm từ tập đoàn Jung có hại cho người tiêu dùng." 

"Tập đoàn XY bị tập đoàn Jung trộm ý tưởng? Kiện hay không kiện?" 

...

...

...

"Jessica Jung, tôn trọng hay xem thường?!" 

Cô đã dừng lại ở bài báo này, giở đến trang có mục tin của cô tỉ mỉ đọc từng chữ một. Trong bài viết về việc cô dùng thủ đoạn, mánh khoé trên thương trường; nhưng nó không khiến cô chú tâm nhiều vào bằng phần viết về việc cô đã gây ra với cha của Tiffany và Yoona. Hiển nhiên tên của những người trong cuộc đều bị đổi khác đi, tuy vậy hình ảnh bằng chứng đủ để khiến người đọc có cái nhìn khác về cô. 

"Mình đã liên hệ với bên xuất bản ngừng in ấn thêm số báo; đồng thời cho người mua sạch những tờ báo này ở sạp." 

"Sản phẩm bị viết có hại là thức uống, cậu hãy cho người đến kiểm soát gắt gao ở những công ti sản xuất. Quan sát cả nhân viên, yêu cầu không nhận thêm nhân viên mới, chú ý vào trường hợp nhân viên nghĩ việc gần đây. Còn ý tưởng, hãy trả tiền cho nhà báo để viết bài đối đáp lại. Dù sao giấy chứng nhận ý tưởng của chúng ta vẫn được cấp trước...."

Cô chỉ tạm thời nghĩ ra được vài cách giải quyết êm dịu được dư luận cùng người dùng lúc này để tránh việc cổ phiếu tập đoàn giảm xuống. Yoona chơi lại cô vố này quả thật rất nguy hiểm và đầy bất ngờ; dùng chính cách cô hại cô ấy để chơi lại cô. Nếu như hai năm trước cô đánh giá thấp Yoona thì ngay hiện tại cô đã đánh giá cô ấy cao hơn một chút. Cô không tin Yoona đơn giản là dùng báo chí để hạ gục cô, hẳn sẽ có những đòn cao thâm cùng lắc léo hơn và cô cũng đang chờ xem rốt cuộc Yoona sẽ làm gì khi điểm yếu duy nhất của cô là Tiffany không còn ở bên cô nữa. 

"Mình đã hiểu vì sao bác Jung lại đốc thúc mình phải 'chạy' giấy chứng nhận thật nhanh. Kể cả việc bác ấy bảo cậu tung ra thị trường thêm vài sản phẩm mới vào hai ngày trước." SooYoung nói khi cô đã gọi điện cho cấp dưới làm theo yêu cầu của Jessica.

"Mẹ đã cảnh báo cho tớ trước."

"Sắp tới chúng ta có vài hợp đồng lớn với đối tác, tớ đang e ngại họ sẽ thay đổi." 

"Tớ đã chuyển một số hợp đồng về cho cha giải quyết và có vẻ rất ổn thoả." 

"Còn chuyện bác Hwang và Yoona?" 

"Tớ sẽ trả lời thật thích hợp ở mấy cuộc phỏng vấn sắp tới." 

SooYoung gật đầu trước câu trả lời đầy bình tĩnh của Jessica. Cô thật sự phục bác Jung khi đã tôi luyện ra được một Jessica đầy tự tin và bãn lĩnh giải quyết mọi chuyện nhanh chóng như thế này. Jessica có thủ đoạn thật nhưng đa phần thủ đoạn của cô ấy là vì tập đoàn; muốn đứng vững trên đấu trường khắc nghiệt này cần phải có cái đầu lạnh và cô hoàn toàn phục Jessica về cái đầu lạnh mang đầy thủ đoạn của cô ấy. Hai năm qua, tập đoàn cũng gặp những chuyện không hay, những tin đồn vớ vẩn nhưng rồi Jessica vẫn giải quyết êm thấm tất cả. Nên cô tin tưởng lần này cũng không ngoại lệ; điểm yếu của Jessica đã được cô và bác Jung lo giúp rồi, nhất định mọi chuyện sẽ đâu lại vào đấy. 

"Tớ tin cậu." SooYoung mỉm cười đồng thời xoay người rời khỏi văn phòng Jessica để tiếp tục công việc của cô. 

"Tiffany khoẻ chứ?" 

SooYoung buộc phải ngừng bước vì câu hỏi này của Jessica. Mấy hôm nay Jessica lao đầu vào công việc mãi cho đến hôm nay cô ấy mới hỏi cô về Tiffany. Ngày hôm qua Tiffany vừa mail cho cô nói rằng Tiffany đã đến nơi an toàn và bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới nơi đây, giọng điệu của Tiffany trong mail có vẻ rất thoải mái nhưng cô không tin tưởng hoàn toàn vào giọng điệu đó. Ngập ngừng một chút, cô nhẹ giọng trả lời Jessica. 

"Tiffany đã muốn đi cậu nghĩ rằng cậu ấy sẽ cho tớ biết tình hình của cậu ấy sao?" cô trả lời Jessica bằng một lời nói dối. 

"Tớ chỉ hỏi thế thôi. Cậu về phòng làm việc của mình đi." 

Chờ cho SooYoung khép lại cửa phòng, cô khẽ tựa đầu xuống mớ giấy tờ trên bàn. Bốn ngày qua cô lao vào công việc quên ăn quên ngủ để thôi nghĩ về Tiffany. Đôi khi quá chú tâm vào laptop cô đột nhiên kêu Tiffany hãy đi uống sữa đi mà quên mất rằng ngôi nhà kia hiện tại chỉ còn mỗi cô. Rồi đôi khi trong vô thức, cô thức dậy thật sớm để làm hai phần sandwich sau đó lại sững người khi đến tối trở về phần sandwich kia đã khô khốc đi từ lúc nào. Mỗi tối khó khăn cho cô lắm khi chìm vào giấc ngủ mà không có Tiffany bên cạnh. Chiếc gối nằm của Tiffany cô không dám nằm lên hay ôm vào lòng quá nhiều vì cô sợ mùi hương của cô ấy sẽ bị cô làm phai nhạt đi. Thật khó khăn khi không ai ủi áo chermi cho cô đi làm hay tỉ mỉ gột rửa hộ cô vết dơ cứng đầu trên áo...Mỗi ngày cô đều muốn mặc chiếc áo mà Tiffany đã mua cho cô nhưng cô lại sợ nó sẽ sờn cũ hay dính dơ đi mất. Cuộc sống của cô không thể hoàn thiện khi thiếu Tiffany bên cạnh. Và sắp tới đây cô không biết liệu mình có nói những câu khiến Tiffany ghét cô thêm trong cuộc phỏng vấn hay không? Trước sức ép từ tập đoàn, từ cha mẹ cô thật không còn cách nào khác ngoài sử dụng cái đầu lạnh và cả thái độ cao ngạo của cô như trước kia. Có như thế Yoona hay bất kì đối thủ cạnh tranh nào khác nhận ra được muốn hạ gục cô nói riêng hay tập đoàn này nói chung không dễ dàng chút nào cả. 

***

SooYoung nghĩ rằng đã đến lúc cô nên cho Yuri hay nói cách khác là Yoona biết về việc Tiffany đã không còn ở bên Jessica nên cô thực hiện một cuộc gọi đến Yuri. Không để cô chờ lâu, Yuri đã nghe máy sau hai lần đổ chuông. 

"Tớ nghe đây SooYoung." 

"Tớ gọi để chuyển lời chào của Tiffany đến cậu và cả Yoona. Cậu ấy không còn ở Hàn Quốc nữa." 

"Gì cơ? Tiffany đi từ khi nào? Sao giờ cậu mới nói tớ biết?" giọng Yuri là ngạc nhiên pha lẫn chút bực tức. 

"Vào đúng thời điểm thì tớ mới nói được chứ, đúng không? Cậu chắc đã xem qua mấy bài báo sáng nay rồi đó. Hàng loạt tin bủa vây vào Jessica và tập đoàn Jung." SooYoung khẽ chặc lưỡi. 

"Ý cậu là ..." Yuri bỏ lửng câu nói khi cô đang dần sáng tỏ mục đích của SooYoung. 

"Đúng như cậu đang nghĩ. Để xem Yoona sẽ như thế nào?"

"Em ấy sẽ phát điên lên mất nếu Tiffany không còn ở đây, còn với Jessica tớ không dám chắc em ấy sẽ ngừng lại những gì mình đang làm."

"Jessica còn chưa phát điên mà Yoona sẽ phát điên sao? Cho tớ xin đi Yuri, Yoona giờ chỉ có hận thù với Jessica ngoài chuyện đó ra Yoona không còn nghĩ gì khác đâu." 

SooYoung cúp máy ngay sau đó vì cô muốn Yuri mau mau tiếp nhận những gì cô đã nói và thuật lại chuyện Tiffany cho Yoona nghe. Đúng như SooYoung mong muốn, chừng nửa tiếng sau cuộc gọi Yuri đã tức tốc chạy xe đến căn biệt thự của Yoona. Bắt gặp Yoona đang chúi mắt vào màn hình máy tính có lẽ không còn lạ lẫm gì với Yuri, cô đi đến ngồi xuống cạnh Yoona và vào thẳng vấn đề chính. 

"Tiffany đã rời khỏi Hàn Quốc." 

Yoona đã ngưng ngay việc nhìn vào máy tính thay vào đó cô ấy xoay sang nhìn thẳng vào Yuri như muốn xác định lại điều mà cô vừa nghe.

"Tiffany đã rời khỏi Hàn Quốc, tức là không còn ở bên cạnh Jessica Jung." Yuri lặp lại câu nói của cô. 

"Fany đi đâu?" 

"Có Chúa mới biết cậu ấy đi đâu." Yuri nhún vai, cô chăm chú nhìn biểu hiện trên gương mặt Yoona thay đổi theo từng từ mà cô nói ra.

"Không còn ở bên Jessica? Họ đã ly hôn sao?" 

"Unnie không rõ." 

"Em đã phải vất vả rất nhiều để trở về lại Hàn Quốc những tưởng sẽ có cơ hội bên cạnh Fany nhưng giờ Fany lại đi sao. Em thậm chí còn chưa có một cuộc hẹn đúng nghĩa với Fany. Muốn nhìn thấy gương mặt đó, nụ cười cùng ánh mắt đó thật kĩ càng khó như thế huh?" 

"Em tốn quá nhiều thời gian vào Jessica thì lấy thời gian đâu mà nghĩ đến Tiffany. Unnie cũng mừng khi Tiffany không còn ở đây, nếu còn không biết em sẽ làm gì cậu ấy trong cơn hận thù của em." 

"Em chưa bao giờ muốn tổn thương Fany cả."

Yuri nghĩ rằng theo một cách nào đó Yoona là người gián tiếp khiến Tiffany mất thai và cô là kẻ tiếp tay trong chuyện đó. Suy nghĩ này quấy rối cô rất nhiều trong thời gian gần đây. Giá như hôm đó cô nói rằng kịch bản không phải do cô nhờ cô ấy lấy giúp và đừng bao che cho Yoona hẳn Tiffany và Jessica sẽ có một cuộc nói chuyện thẳng thắng với nhau? 

"Việc em trở về Hàn Quốc, trả thù Jessica ngay từ đầu đã khiến Tiffany đau khổ rồi. Unnie chỉ giúp em lần đó thôi, không còn lần nào nữa đâu. Thật ra thì Jessica không phải một người dễ đánh gục, em biết điều đó mà đúng không? Huống hồ chi điểm yếu của Jessica đã không còn ở đây; unnie biết rồi sẽ có một ngày em đánh vào điểm yếu này của Jessica. Nếu như em yêu Tiffany, thì unnie nghĩ cậu ấy không chỉ là điểm yếu của mỗi Jessica mà còn là của em đấy. Jessica sẽ không bao giờ lợi dụng Tiffany - điểm yếu của cậu ấy như cách em sắp làm." 

Yoona không phủ nhận những gì Yuri vừa nói là sai. Nói thẳng ra, nếu Tiffany còn ở đây cô sẽ lợi dụng cô ấy để diệt Jessica và giành lại cô ấy từ chính tay của Jessica. Trong lúc bình tĩnh như lúc này nghĩ về kế hoạch của chính cô, cô lại cảm thấy ghê sợ bản thân mình hơn bao giờ hết. Từ khi nào cô có ý định lợi dụng Tiffany vậy? Từ khi nào cô như muốn tổn thương người phụ nữ cô yêu? Từ khi nào mà thù hận che khuất đi tình yêu và lí trí của cô? Yêu một người và muốn ở cạnh người mình yêu có gì là sai? Jessica đã dùng thủ đoạn để có Tiffany còn cô không thể dùng thủ đoạn để giành lại người cô yêu??! 

***

Cũng đã khá lâu từ lần cuối Tiffany đứng trước gương nhìn ngắm chính bản thân cô. Cô có vẻ ốm đi trông thấy nên từ hôm nay cô quyết tâm bồi bổ chính cô bằng cách uống sữa và ăn nhiều hơn một chút. Nhìn phần cơm với lươn bốc khói nghi ngút vị giác của cô bị kích thích kì lạ, nhưng khi ngồi xuống bàn gấp một miếng lươn đưa đến môi cảm giác nhờn nhợn lại đến với cô. Buông đũa gấp gáp, cô đi nhanh vào phòng tắm và nôn ra rất nhiều. Khi cơn nhờn nhợn biến mất hẳn, Tiffany khẽ đặt tay lên vùng bụng phẳng phiu của cô và xoa nhẹ lên nó. Trở lại với bàn ăn, cô cẩn thận ngửi trước miếng lươn cho đến khi không còn cơn nhờn nhợn nào xuất hiện cô mới đưa chúng vào miệng và ăn một cách ngon lành. Gần ba tháng nay cô cuối cùng cũng có một bữa ăn thật sự ngon miệng dù cho cơn nhợn vừa nãy gián đoạn bữa ăn của cô. 

***Tình hình là sau lần update này mình sẽ tạm ngưng NNTS để tập trung viết shot mừng sn Fany cùng với author like_s9  Mong được mọi người ủng hộ Collection lần này và chờ đợi NNTS của mình nhé 

--------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro