Chap 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phải tốn mấy ngày mới sửa hoàn thiện tài liệu, Jessica đem văn kiện đến các phòng ban có liên quan.

"Haizzzz !" Bận rộn mấy ngày nay rốt cuộc đã làm xong phần việc này, cuối cùng cô có thể để xuống tảng đá lớn này, Jessica thở dài một hơi.

" Ting ——Ting ——" tiếng chuông điện thoại di động vang lên, Jessica bắt máy "Alô , xin hỏi ai vậy?"

"Jessi sao?" Đầu bên kia điện thoại truyền tới một giọng nói xa lạ nhưng lại có chút quen thuộc.

"Là tôi, chị là ai?" Jessica khách khí hỏi thăm.

"Jessi , chị là HyoYeon! HyoYeon, em còn nhớ không?"

Jessica ngẩn ra rồi mới nói: "Chị HyoYeon?"

"Đúng vậy! Đúng vậy! Chính là chị!" HyoYeon vui vẻ nói.

Kim HyoYeon là chị lớp trên của Jessica , năm đó cũng là cô giúp một tay mang Jessica vào hội học sinh, Jessica mới có thể biết Kwon Yuri , nếu tính toán lại, Kim HyoYeon cũng có thể coi là người làm mai cho bọn họ.

"Chị Hyo , đã lâu không gặp." Jessica vui vẻ nói.

Hyo là người có cá tính hướng ngoại, nói chuyện nghênh ngang, mặc dù khi làm việc rất là khắt khe nhưng rất quan tâm chăm sóc với người bên cạnh mình.

"Còn biết nói đã lâu không gặp, nếu như chị không liên lạc có phải là em tính cả đời này cũng không liên lạc với chị hay không?” Hyo nói.

"Hi Hi. . . . . ." Jessica giả bộ ngu ngơ cười khúc khích.

Lúc còn đi học, tình cảm giữa cô và HyoYeon cũng không tệ, HyoYeon rất chăm sóc cô, vừa vào học liền mang cô đi giới thiệu hoàn cảnh xung quanh, chỗ nào bán thức ăn ngon, chỗ nàao có giáo viên dạy tốt, chỗ nhà giáo viên nào có xe Bus . . . . . . tin tức trong trường đều nói cho cô biết còn tặng cho cô không biết bao nhiêu là sách.

Sau khi hai người tốt nghiệp cũng còn có qua lại chút ít, nhưng từ khi cô sống chung với Kwon Yuri thì dần dần ít liên lạc với HyoYeon . Vì cô không muốn HyoYeon biết mối quan hệ này. Mỗi khi hẹn hò, ăn cơm hay xem phim... cô cũng rất cẩn thận đi rất xa nơi này.

Giữ bí mật thật sự là một việc quá cực khổ! Nhưng mà cô lại không muốn rời xa Kwon Yuri cho nên không thê làm gì khác hơn là xa lánh tất cả bạn bè.

"Thật xin lỗi!" Jessica nhỏ giọng nói.

Bởi vì cô cố ý xa lánh bạn bè, một năm gặp nhau không tới ba lần, thật là một trời một vực với trước kia, ngày nào cô cũng ra ngoài gặp bọn họ.

Jessica cũng biết mình thật có lỗi với Hyo , nhưng là giữa bạn bè và ngừời yêu cô chỉ có thể chọn một.

"Chị nói cho em biết, ngày 17 tháng sau chị kết hôn, bất kể thế nào em cũng phải đến tham dự hôn lễ của chị, biết chưa?" Hyo giả bộ hung hăng.

"Cái gì? Chị phải kết hôn? Có thật không? Em nhất định sẽ đến, ngày 17 sao?" Jessica vội vàng cầm bút lên đánh dấu trên lịch.

Cô cảm thấy áy náy với Hyo cho nên cô quyết định, ngày 17 tháng sau cho dù có bận như thế nào cũng phải nghĩ biện pháp đến tham dự hôn lễ này mới được.

"Có giấu anh nào đẹp trai thì nhớ mang đến cho chị nhìn một chút nha!" Hyo nói.

"Không có. . . . . . Không có đâu!" Jessica  nói dối, giọng nói càng lúc càng nhỏ: "Đâu có. . . . . . làm gì có anh nào?"

HyoYeon cho là Jessica xấu hổ, cũng không hỏi tới nữa, chẳng qua là nhịn không được nhíu mày, "Tiểu Sica! Chẳng lẽ đến bây giờ em vẫn không quen bạn trai sao?"

Jessica quen biết HyoYeon còn lâu hơn so với Kwon Yuri , tình cảm của hai người cũng xem là tốt, nhưng không biết nên nói là Hyo không nhạy cảm, hay Jessica giữ bí mật quá kín đáo mà Hyo thật sự không biết Kwon Yuri và Jessica quen nhau nhiều năm như vậy.

"Hả! Em. . . . . ." Jessica ấp úng nói không nên lời.

Jesssica không giỏi nói dối , mỗi lần nói dối là mắt cứ chớp chớp, lời nói không trôi chảy rất sễ bị người khác phát hiện! Do đó cô mới dứt khoát xa lánh tất cả mọi người.

"Tiểu Sica! Không phải là chị thích nói em, phụ nữ nếu như không kết hôn, cứ nói chuyện yêu đương thì rất dễ làm người ta nhàm chán." Hyo thở dài nói.

Cô có mà! Chỉ là hắn không để cho cô nói mà thôi! Jessica âm thầm thở dài trong lòng.

Năm đó Kwon Yuri yêu cầu cô phải giữ bí mật mối quan hệ của họ thậm chí còn yêu cầu cô làm bộ không biết hắn, cô cũng làm theo

Kwon Yuri xa đặt ra "Điều lệ bất bình đẳng", điều nào cũng không công bằng, mỗi một điều đều mang lại lợi ích cho hắn. Jessica không phải ngu ngốc, dĩ nhiên biết hắn có chủ ý gì. Nhưng cô biết rõ mình cần gì nên mới có thể chấp nhận.

Nếu có người mắng cô, yêu một người đàn ông đến lòng tự trọng cũng không cần, Jessica nhất định sẽ nói cho đối phương biết, cô làm tất cả mọi việc không phải vì người đàn ông kia, mà là vì chính cô.

Nhiều năm không gặp, HyoYeon vẫn bá đạo như thế.

"Ừ, để em xem." Jessica lật lịch làm việc, "Ngày mốt có được không? Ngày đó em rãnh."

"Được, gặp ở đâu?"

Jessica suy nghĩ một chút, hỏi lại: "Ở bên cạnh trường học có một quán ăn chúng ta rất thích, gặp nhau ở đó có được không?"

"Được! Ngày mốt đấy nhé." Hyo nói.

"Ừ, hẹn gặp lại."

Vừa mới trải qua một ngày nghĩ  vô cùng mỹ mãn, toàn thân Kwon Yuri cảm thấy rất thoải mái ngay cả người ngoài cũng cảm thấy tâm trạng của hắn rất tốt.

Kwon Yuri lúc làm việc cực kỳ nghiêm túc, vẻ mặt lạnh lùng, không có ai dám cười đùa , rất hiếm khi thấy vẻ mặt của hắn buông lỏng, hôm nay hắn lại vui vẻ như vậy khiến không ít người tò mò không thôi.

"Ring . . . . . .Ring . . . . . ."

Kwon Yuri bắt máy điện thoại: "A lô?"

"Yul , tôi là SooYoung ." Choi SooYoung nói.

Nhận được điện thoại của bạn học, Kwon Yuri  cười nói: "Có việc gì?"

"Tôi sắp kết hôn, cậu có tới hay không?" Soo cười đắc ý, cách điện thoại Kwon Yuri cũng có thể cảm thấy tâm trạng của bạn mình rất tốt.

Kwon Yuri trêu ghẹo: "À, tôi nhận được thiệp mời rồi, chỉ là không phải lúc nào cậu cũng nói không cưới vợ theo chủ nghĩa độc thân sao?"

Hắn và SooYoung học cùng một trường đại học, cũng cùng lớp, mặc dù không thân thiết cho lắm nhưng cũng có chút tình cảm.

SooYoung từ khi học đại học luôn nói là hắn theo chủ nghĩa độc thân, đời này sẽ không kết hôn, chuyện này cũng không phải là bí mật, không nghĩ tới hắn cũng không thoát khỏi lưới tình.

"Yêu đến chết mất rồi!" Soo nói: "Nếu như có thể chơi đùa cả đời, tôi cũng muốn vậy, thế nhưng trên đời này chính là sẽ có một người làm cậu tình nguyện không chơi đùa nữa cũng không muốn mất đi cô ấy."

". . . . . ."

Kwon Yuri coi Soo  chỉ là bạn học bình thường, một trong số các nguyên nhân là bởi vì hắn cảm thấy người này nói chuyện thường miệng chó chẳng mọc được ngà voi, để tránh bị hắn chọc tức chết thì không nên thân thiết quá; nhưng lời của hắn ngày hôm nay lại làm cho Kwon Yuri trầm mặc.

"Sao vậy?"

"Không, không có gì." Kwon Yuri che giấu nội tâm nói: "Tôi nhớ là ngày 17 tháng sau phải không? Tôi sẽ đến đúng giờ."

"Tốt lắm! Hoan nghênh mang bạn gái tới nha."

"Uống rượu mừng thôi mà, mang bạn gái đến làm gì?"

"Mang chị dâu tới cho mọi người nhìn chứ sao! Không phải là, cậu không có bạn gái đấy chứ? Đừng có mang chị dâu giấu đi đấy, không có ai thèm giành với cậu đâu! Hay là chị dâu có tật xấu gì mà cậu không muốn cho người khác biết?" Cho dù sắp kết hôn, SooYoung cũng không thay đổi tật xấu thích nói móc người khác.

"Cậu mới có tật xấu!" Kwon Yuri vừa nghe hắn nói Jessica có tật xấu liền mắng xối xả, vừa tức lại không có nhẫn nại nói: "Không thèm nghe cậu nói nữa, tháng sau gặp."

"Ừ, tôi còn muốn gọi điện cho người khác ! Tháng sau gặp."

Sau khi Soo cúp điện thoại, Kwon Yuri mới bắt đầu ngẫm nghĩ lời hắn vừa nói.

Trên đời này chính là sẽ có một người làm cậu tình nguyện không chơi đùa nữa cũng không muốn mất đi cô ấy. . . . . .

Lúc bắt đầu hẹn hò với Jessica , hắn cũng không nghĩ tới hai người sẽ quen nhau được bao lâu, hắn vẫn cho là sẽ rất nhanh nói lời chia tay với cô nhưng không ngờ hai người đã ở bên nhau được bảy năm.

Đoạn tình cảm này rất bí mật không thể lộ ra ngoài ánh sáng, hắn vẫn luôn là người nắm giữ tất cả, dựa vào sự tự tin rằng hắn rất hiểu rõ Jessica , không nghĩ rằng cô sẽ chủ động rời xa hắn. Nói cách khác, chỉ cần hắn còn chưa chán cô, hai người vẫn sẽ tiếp tục như vậy. Chỉ là, bọn họ thật có thể ở cùng nhau, duy trì mối quan hệ này sao?

Lúc bắt đầu hẹn hò với cô hắn hưởng thụ tất cả sự yêu thương từ cô, nhưng cũng không chịu vứt bỏ quyền lợi của người đàn ông độc thân, hắn vẫn cùng những cô gái khác hẹn hò đi ăn cơm, làm những chuyện mờ ám. Mặc dù cuối cùng cũng không có tiến thêm một bước phát triển, nhưng hắn vẫn không hề cảm thấy có lỗi.

Sau đó vì hắn không chịu nổi những phụ nữ xinh đẹp kia, cảm thấy họ không bằng Jessica mới chịu dừng lại việc bắt cá hai tay.

Kwon yuri vẫn cảm thấy như vậy mới tốt, nhưng nếu như có một ngày Jessica thật sự chủ động rời xa hắn, hắn thật sự có thể vui vẻ như hiện tại sao?

Kwon yuri lắc lắc đầu, quyết định không suy nghĩ thêm về vấn đề này nữa.

Jessica sẽ không rời xa hắn! Kwon Yuri biết cô bé này yêu hắn đến chết đi được, sẽ không dễ dàng bỏ hắn.

Chỉ là. . . . . . Sau này vẫn không thể nói trước được.

Kwon Yuri cảm thấy trong thời gian ngắn hắn sẽ không chán cô, ít nhất là bảy năm tiếp theo. Mặc dù không có người nào theo đuổi cô nhưng hắn cũng sẽ không để cho việc đó có thể xảy ra.

Nếu như mang cô đến tham gia hôn lễ này mọi người có bị hù dọa không? Còn cô? Cô phải sẽ rất vui vẻ hay không? Dù sao hai người cũng chưa bao giờ công khai với người ngoài là một đôi, ngay cả khi sống  chung cũng chưa từng cùng nhau xuất hiện. . . . . .

Kwon Yuri sững sờ, hồi tưởng lại, mỗi ngày bọn họ không bao giờ cùng nhau ra khỏi cửa sao? Thời gian về nhà lại không giống nhau, cẩn thận suy nghĩ một chút, hắn thật đúng là chưa bao giờ cùng cô ra khỏi nhà.

Bọn họ không cùng nhau ra khỏi cửa cũng như chưa từng cùng nhau về nhà, là vì tính chất công việc của hai người khác nhau. . . . . . Không! Bọn họ có thể như vậy, là vì cô cố ý giấu diếm giúp hắn. . . . . .

Ngực Kwon Yuri đột nhiên căng ra, hắn thấy lạnh cả người, lạnh đến nỗi đầu óc có chút tê dại.

Trước kia Kwon yuri chưa từng phát hiện, nhưng bây giờ hồi tưởng lại sự tình gần như thật là như thế. Mặc dù vừa bắt đầu hắn không muốn để cho người khác biết mối quan hệ hắn và Jessica , nhưng bây giờ xem ra, cô cũng bài xích mối quan hệ của bọn họ.

Ghê tởm! Cô tại sao lại như vậy?

Một ngọn lửa xông thẳng vào tim, Kwon Yuri chau mày.

Không, khả năng này chỉ là trùng hợp mà thôi, cô không có gan mà dám ghét bỏ hắn! Kwon Yuri cố đè xuống lửa giận trong lòng, cầm điện thoại di động bắt đầu nhấn những con số quen thuộc. Dãy số này hắn không hề lưu trong danh bạ điện thoại nhưng vẫn nhớ kỹ trong lòng.

"Alô? Ai vậy?" Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói của cô.

"Ngày 17 tháng sau em có rãnh không?” Kwon Yuri nuốt nuốt nước miếng, cố hết sức khiến cho giọng nói của mình bình thường như mọi ngày.

"Ngày đó em bận rồi." Jessica không chút suy nghĩ từ chối hắn.

"Được rồi." Kwon Yuri cúp điện thoại.

Hắn nhìn chằm chằm điện thoại di động, lửa giận bùng lên, thiên sứ cùng ác ma ở trong lòng hắn cùng nhau kéo co, lôi kéo không nghĩ, trong lúc nhất thời lòng hắn loạn lên.

Cô thậm chí không cần suy nghĩ liền từ chối hắn? Cô có gì mà dám ghét bỏ hắn? Kwon Yuri trong cơn giận dữ nhìn chằm chằm điện thoại.

"Khốn kiếp!" Không biết mấy năm chưa nói qua lời thô tục Kwon Yuri không nhịn được tuôn ra một câu, tay vung lên ném điện thoại xuống đất.

Ghê tởm! Người phụ nữ này rốt cuộc coi hắn là cái gì?

"Quản lý, có chuyện gì vậy?" Nghe hắn hét to, thư ký Eileen vội vàng chạy vào.

Nhìn người thư ký trẻ tuổi, xinh đẹp, thông minh, năng lực làm việc cùng thái độ cũng rất tốt trước mặt , Kwon Yuri bình thản lại, chậm rãi hỏi: " Ngày 17 tháng sau cô có rãnh không?"

"Trước mắt không có việc gì, có việc gì sao?" Eileen suy nghĩ một chút rồi nói.

"Ngày đó tôi có việc cần ra ngoài, cô đi theo tôi." Kwon Yuri che giấu tâm trạng, cúi đầu bắt đầu làm việc, "Thuận tiện giúp tôi cầm điện thoại đi sửa, không sửa được thì giúp tôi mua cái mới”

"À, vâng" Eileen đầu đầy nghi hoặc, nhưng vẫn cầm chiếc điện thoại chia năm xẻ bảy đang nằm ngổn ngang trên mặt đất lên, sau đó yên lặng bước ra khỏi phòng.

Jessica không muôn đi hắn cũng không cần! Mang cô đi, hắn còn ngại cô sẽ làm hắn mất thể diện, không bằng cứ mang nữ thư ký xinh đẹp kia đi cùng!

Kwon Yuri nghĩ ngợi, bực tức ghìm chặt bút máy trong tay.

"Tiểu Sica , ở đây." Hyo vừa nhìn thấy Jesscia vào cửa liền vẫy tay hô.

"Chị Hyo , đã lâu không gặp." Jessica hướng bà chủ quán kêu một chén đậu đỏ ướp lạnh.

"Em cũng biết đã lâu không gặp nữa à?" Hyo trừng mắt nhìn cô.

"Hi hi . . . . . ." Jessica cười.

"Thế nào, gần đây có khỏe không?"

"Cũng không tệ lắm, còn chị thì sao?"

"Mệt muốn chết đây nè!" Hyo ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng Jessica nhìn ra là cô đang rất hạnh phúc, trên mặt tràn đầy niềm hạnh phúc của cô dâu sắp cưới.

Khi còn bé Jessica cũng có giấc mộng làm cô dâu, hi vọng có một ngày có thể biến thành một cô dâu thật xinh đẹp, nhưng kể từ khi hẹn hò với Kwon Yuri , giấc mộng càng lúc càng trở nên xa vời.

Thật ra thì nếu như cô muốn làm cô dâu, cũng không phải là không được, chỉ cần không đặt hy vọng lên Kwon Yuri là được rồi. Jessica thầm nghĩ.

"Có tâm sự sao?" Hyo mặc dù hơi dữ dằn một chút nhưng vẫn có sự nhạy cảm của phụ nữ , hai người tán gẫu không được mấy câu cô liền phát hiện Jessica càng ngày càng buồn hơn.

"Không có gì!" Jessica miễn cưỡng mỉm cười nói.

Cô và HyoYeon đã lâu không gặp nhau, nếu như cô còn nói chuyện của cô với Kwon yuri , vậy thì thật có lỗi với HyoYeon .

"Có chuyện gì thì cứ nói với chị, không cần để ở trong lòng." Hyo cũng có hiểu đôi chút về  con người Jessica , cô biết Jessica có chuyện gì cũng để ở trong lòng, cô sợ nếu cứ như vậy thì Jessica sẽ chịu không nỗi.

Từ khi còn học đại học, HyoYeon cũng biết tính tình của cô gái này không phải thích cô đơn chỉ là quá mức hướng nội, vì không để cho cô ấy cả ngày ngồi trong phòng buồn bực nên mới kiên quyết kéo vào hội học sinh giúp một tay.

Sau khi Jessica vào hội học sinh, đúng là có cởi mở hơn, nhưng sau kì nghỉ hè vào năm thứ hai lại đột nhiên trở nên ít nói, làm cho cô vô cùng lo lắng.

"Thật là không có chuyện gì!" Đúng lúc đó thức ăn được đưa tới, Jessica vội vàng múc một miếng lớn nhét vào trong miệng, "Ngon quá, lâu rồi không được ăn món này, chị không ăn sao?"


Mấy năm nay thái độ của Kwon Yuri đối với cô càng lúc càng kỳ quặc, lúc lạnh lúc nóng, không biết đang suy nghĩ gì, hai ngày nay lại bộc phát, cả ngày trưng ra cái mặt hầm hầm nhìn cô. Tối hôm qua cô còn bắt gặp hắn dùng ánh mắt “buồn bã” nhìn cô, giống như sự bất mãn của hắn đối với cô đã đạt đến cực hạn.

Hắn chán ghét cô rồi sao? Jessica đoán.

Thật ra thì nếu như hắn muốn chia tay, chỉ cần nói một câu là được rồi làm gì bày ra bản mặt như cô thiếu tiền hắn , là muốn làm cô đau lòng sao?

Không cần hắn phải làm như vậy, thật sự không cần. . . . . .

"Tại sao lại khóc?" HyoYeon thấy Jessica ăn một nửa lại đột nhiên rơi nước mắt, cũng không để ý đây là nơi công cộng liền đưa tay ôm cô vào trong ngực ,

"Chị. . . . . ."

"Không muốn nói thì thôi." Hyo vỗ vỗ lưng cô, rút ra hai tờ khăn giấy lau mặt cho cô.

"Thật xin lỗi." Jessica nhỏ giọng nói.

Hyo đối với cô tốt như vậy, nhưng có chuyện gì cô cũng không nói với chị ấy, thậm chí còn cố ý xa lánh. . . . . . Chị ấy có nghĩ cô rất tệ không?

"Đồ ngốc." Hyo xoa nhẹ đầu của cô "Chị chờ em muốn nói với chị rồi hãy nói!"

"Ừ!" Jessica gật đầu một cái.

Dù sao nhìn thái độ của Kwon Yuri , cô rất nhanh sẽ bị hắn “Bỏ rơi" thôi. Đến lúc đó cô cũng có thể nói cho HyoYeon biết rồi?

"Được rồi! Chị bất kể là em có chuyện gì không vui, tóm lại hôm nay em là của chị , chị còn chưa có chơi đủ thì không cho phép em về nhà." Hyo hếch mày lên nói.

"Chị Hyo , chị xăm lông mày sao?" Jessica lúc này mới phát hiện HyoYeon từ trước đến giờ không có trang điểm thì hôm nay lại có , lông mày cũng đã đi xăm rồi.

"Chị sắp kết hôn rồi! Mỗi ngày đều phải dưỡng nhan sắc thật kỹ." Hyo sờ sờ gương mặt mấy hôm nay đắp mặt nạ, bây giờ đã bóng loáng giống như trứng luộc.

"Chị thật xinh đẹp." Jessica thành thật nói.

"Chị biết chứ! Nhưng mà cho dù em có nịnh chị cỡ nào đi nữa, hôm nay em cũng là của chị." Hyo  nói.

"Không thành vấn đề, em hôm nay liều mình đi với chị. Lát nữa muốn đi đâu?"

"Chị muốn đi tiệm áo cưới thử áo cưới, em cũng đi theo chị!"

"Thử áo cưới? Tại sao anh rể không cùng đi với chị?" Jessica không hiểu, thử áo cưới không phải rất quan trọng sao? Chẳng lẽ chú rễ không cần đi cùng?

"Có nha, lần trước hắn có đi theo chị." Hyo  nói: "Lần đó thử xong eo của chị muốn nhỏ lại một tấc luôn, chỉ cần áo cưới có một lỗi nhỏ xíu chị cũng thử bộ khác nên chị thử rất nhiều bộ tốn thời gian lắm nên chị bảo hắn lần sau không cần đi nữa."

Thì ra là chỉ là vì một lỗi nhỏ xíu mà phải thử biết bao nhiêu cái, cũng khó trách chú rể không muốn đi thử áo cưới cùng với cô dâu.

Jessica gật đầu, "Được thôi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro