Chập 10.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Moon Byul đang rửa chén thì Solar đi vào trong giúp một tay, Moon Byul đuổi nàng đi ra ngoài, động đến quá nhiều dầu mỡ sẽ làm hư da, dù sao người ta cũng chỉ ăn có một chén cơm nhà mình, không cần phải bắt người ta rửa hết đống chén đĩa này .Solar không biết Moon Byul ngu ngốc hay ghét mình nên mới làm vậy, người ta giả bộ vào đây phụ rửa chén, mục đích chính là để gặp cậu, đúng là khúc gỗ mục không hiểu lòng của Solar
"Vậy Moon Byul rửa đi, tôi lau chén giúp Moon Byul"
Solar lấy ra cái khăn cẩn thận lau sạch đĩa rồi đặt nó vào tủ kính, Moon Byul vừa buồn bã lại áy náy trong lòng, mình đã nhiều lần làm tổn thương nàng, vậy mà nàng lại không ghét mình, làm cho Moon Byul càng thêm khó xử, Moon Byul đi đến bên cạnh nàng, Solar hồi hợp không biết Moon Byul muốn làm gì mình, nàng chỉ có thể đứng yên bất động chờ đợi đối phương tiến đến gần mình, Moon Byul đang muốn nói gì thì Krystal lại gọi đến, Moon Byul chỉ đành xin phép đi ra ngoài nói điện thoại.
Solar buồn bã thở dài, dù sao hai người bọn họ cũng từng yêu nhau, mà nàng và Moon Byul cũng không có bất kỳ quan hệ gì ngoài tình bằng hữu thông thường, nàng không có lý do gì ngăn cản, nàng biết có lẽ Krystal gọi đến muốn cùng Moon Byul quay lại với nhau, Moon Byul nghe xong điện thoại đã rời đi, nàng không cần hỏi cũng biết câu trả lời, Solar ưu buồn nhìn theo hướng Moon Byul rời đi, nàng biết Moon Byul xem Krystal vẫn quan trọng hơn, nàng chỉ là người đến sau, không cách nào có được lòng của Moon Byul , yêu một người nhưng không được đáp lại, đây chính là một nỗi đau, nỗi đau vô hình, chỉ có bản thân mới cảm nhận được hết sự thống khổ này, tình cảm thằm lặng này chính là yêu đơn phương.
Moon Byul chạy xe đến nhà Krystal ,nhấn chuông mấy cái cũng không ai ra mở cửa, Moon Byul lo lắng tông cửa đi vào, cậu không biết Krystal đang làm gì trong nhà không mở đèn, lúc nãy nói chuyện lại lúc nghe được lúc không nghe, khi nghe mẹ Moon Byul nói cậu sẽ kết hôn cùng Solar , Krystal nói nếu bây giờ Moon Byul không đến gặp mình, nàng sẽ để cho Moon Byul phải hối hận cả đời, Moon Byul sợ nàng làm chuyện dạy dột, trước đây nàng từng nói nếu Moon Byul bỏ rơi nàng, thì nàng sẽ lên giường với bất kỳ người nào mình gặp được.
Krystal tự hủy hoại bản thân, nàng muốn để Moon Byul phải hối tiếc vì điều này, nhưng lúc đó Moon Byul chỉ xem là lời hù dọa, không nhiều bận tâm đến điều đó, khi cả hai từng chia tay gần như không thể quay lại, lúc đó Krystal đã uống thuốc ngủ, may mắn được cứu chữa kịp thời, Moon Byul sợ lần này Krystal  lại như vậy, nếu nàng xảy ra việc gì có lẽ mình sẽ ân hận cả đời, Moon Byul nhìn trên sàn nhà thấy có rất nhiều vỏ chai rượu, lại không thấy Krystal,đang muốn đi đến phòng nàng tìm kiếm đã nhìn thấy nàng đôi mắt đỏ ửng đứng sau lưng mình.
"Krystal,em không sao chứ"
Krystal im lặng tiến đến bên cạnh ôm lấy Moon Byul,nàng cứ cho là chỉ cần mình bướng bĩnh bỏ đi một thời gian thì Moon Byul sẽ đi tìm mình, nhưng không ngờ rời khỏi Moon Byul chính là sai lầm của mình, nàng càng không ngờ Moon Byul có thể vì một người mới quen mà từ bỏ nàng một cách dễ dàng như vậy, hai năm yêu nhau, cùng Moon Byul trải qua nhiều ký ức tốt đẹp cũng như khó khăn nhưng lại không bằng tình cảm ngắn ngũi của Solar hay sao, nàng không cam tâm để Moon Byul bị nữ nhân khác cướp đi mất, Moon Byul là của nàng.
"Byul, nếu không có Byul em thật không thiết sống nữa"
"Xin lỗi chúng ta chỉ có thể làm bạn bè,Byul không có điểm nào tốt, là do Byul không biết trân trọng tình cảm của em, em không nên vì Byul mà đau khổ"
"Tại sao vậy chứ, là bởi vì em không đủ xinh đẹp hay vì lý do nào khác ?, không phải Byul từng nói sẽ không bỏ rơi em hay sao, tại sao bây giờ lại thay đổi, Byul không thích em ở điểm nào, Byul nói đi em có thể vì Byul mà thay đổi, chỉ cần Byul ở bên cạnh em,việc gì em cũng sẽ làm"
Moon Byul  lắc đầu thở dài, là do bản thân ích kỷ làm tổn thương đến Krystal bây giờ Moon Byul chỉ mong nàng mau chóng quên đi mình, Krystal thật sự là một đại mỹ nữ, tuyệt đối không thua kém gì Solar, nhưng vấn đề tình cảm rất khó nói, không phải chỉ cần xinh đẹp là đủ, quan trọng là có hợp nhau hay không, Moon Byul đã quá mệt mỏi với việc nàng ghen tuông và không tin tưởng mình, hai lần phát sinh việc ngoài ý muốn với người khác nhưng Moon Byul chưa bao giờ nghĩ mình sẽ phản bội nàng, lừa dối nàng cũng chỉ vì sợ nàng thương tâm khi nói ra sự thật, mỗi lần cãi  nhau nàng lại đòi chia tay, nếu không thì hù dọa.
Krystal cho đến bây giờ vẫn không hiểu được nguyên nhân tại sao cả hai đi đến bước này, Moon Byul đau lòng khi nhìn nàng vì mình mà bật khóc, ôn nhu giúp nàng lau nước mắt, Moon Byul cảm thấy hết thảy là lỗi do mình gây nên, Krystal không hề có lỗi gì, cả hai cho dù quay lại cũng sẽ có lúc như hiện tại, chi bằng để nàng rời khỏi mình, đi yêu một ai đó có thể mang đến hạnh phúc cho nàng.
"Bởi vì Byul đã không còn cảm giác với em,cho dù em có làm thế nào cũng không thể thay đổi được việc này, hãy tìm cho mình một người tốt hơn, biết trân trọng tình cảm của em..."
Moon Byul biết nàng không sao cảm thấy an tâm hơn, buồn bã kéo nàng ra khỏi người mình, xoay người rời đi, nhưng đi chưa được mấy bước cảm giác lưng mình giống như có một dòng điện chạy qua, Moon Byul  choáng váng đầu óc, ngã xuống đất hôn mê bất tĩnh, Krystal quăng máy chích điện xuống đất, trầm mặc đi đến bên cạnh ôm lấy Moon Byul, nàng biết Moon Byul vẫn còn tình cảm với nàng, nếu không sẽ không lo lắng mà đến tìm nàng, là do cô ả kia lợi dụng lòng tốt của Moon Byul mà cướp Moon Byul khỏi tay nàng, nếu nàng không có được Moon Byul thì sẽ không để ai khác cướp đi mất.
Moon Byul lần nữa tỉnh lại phát hiện mình bị trói chặt hai tay hai chân, miệng lại bị dán băng keo không thể kêu cứu, cố gắng tự mình cởi trói đến tróc da nhưng không được, đầu đầy mồ hôi lạnh, Moon Byul bò đến bên giường đá cái ly thủy tinh xuống đất, khiến nó bị rơi xuống đất vỡ thành từng mãnh, Moon Byul dùng hai tay bị trói phía sau cố gắng nhặt lên mãnh vỡ thủy tinh để cắt dây trói, cậu không biết Krystal đang muốn làm gì, ngay cả súng của cậu cũng bị Krystal lấy đi, Moon Byul cảm thấy mình đúng là cảnh sát vô dụng, ngồi cắt sợi dây thừng đến tay cũng kiệt sức mới cắt đứt nó, Moon Byul  lén lút chạy ra khỏi phòng, lại bắt gặp Krystal đang bưng đĩa thức ăn đi vào, vừa nhìn thấy Moon Byul  đã tự mình cởi trói, Krystal mỉm cười quăng đĩa thức ăn xuống đất, cầm lên khẩu súng chĩa vào người Moon Byul.
"Tốt nhất nên ngoan ngoãn ở lại đây, nếu không đừng trách em làm tổn thương Byul"
"Krystal,em làm vậy để làm gì chứ, Byul đã nói chúng ta là không thể nào"
"Byul im đi,là do Byul ép em,bây giờ em cho Byul cơ hội để lựa chọn, nếu Byul chịu quay lại với em thì em sẽ xem nhưng mọi việc chưa từng phát sinh, nếu Byul còn muốn đi em thà giết Byul sau đó tự sát còn hơn để Byul kết hôn với con tiện nhân họ Kim kia"
"Ai nói Byul sẽ cùng Kim tiểu tư kết hôn chứ, mọi việc không phải như em nghĩ, việc giữa chúng ta càng không liên quan đến cô ấy,em không nên đổ lỗi cho Kim tiểu thư , gọi người ta như thế thật khó nghe"
"Em mắng chửi cô ta thì như thế nào, Byul đau lòng sao, em thích đổ lỗi cho con tiện nhân đó Byul làm gì được em"
Moon Byul bị Krystal chỉa súng vào đầu, càng thêm buồn bực, chụp lấy khẩu súng muốn giật lại, hai người giằng co với nhau, tuy Moon Byul có thể khống chế được Krystal và cướp lại súng, nhưng không muốn làm nàng bị thương, cảm thấy bây giờ đầu óc của nàng không được thanh tĩnh, mình có nói gì cũng vô ích, Moon Byul không muốn tiếp tục tranh luận cái vấn đề này, đột nhiên nghe được tiếng nổ lớn vang lên, Moon Byul nhíu mày nhìn Krystal ,cậu không nghĩ đến việc Krystal sẽ thật sự nổ súng, Moon Byul lấy tay ôm bụng mình, cảm giác trúng đạn quả thật không dễ chịu chút nào, Krystal nhìn thấy áo sơ mi của Moon Byul dính đầy máu, nàng hốt hoảng buông ra khẩu súng, nhanh chóng đở lấy Moon Byul .1

Moon Byul cố gắng nhịn đau, nhặt lên khẩu súng lảo đảo rời khỏi nhà Krystal.
Cậu càng di chuyển thì máu chảy càng nhiều hơn, thân thể cậu đều là mồ hôi lạnh, ra đến bãi đậu xe cậu khởi động xe chạy đi, nhìn vào kính chiếu hậu thấy Krystal đang đuổi theo mình, may mắn lúc nãy Krystal bắn trúng bụng Moon Byul,nhưng không phải chổ nguy hiểm, nếu không có lẽ đã sớm mất mạng, trong lúc Moon Byul đang trên đường đến bệnh viện đột nhiên có một chiếc xe lao ra ngoài, Moon Byul mất kiểm soát khiến xe bị lật mấy vòng, bị va đập mạnh Moon Byul dần mất đi ý thức.
"Con mẹ ngươi, ta kêu ngươi ngăn cản thôi, có kêu ngươi tông vào xe tên đó hay không ?, còn không mau đi xem tên đó chết chưa"
Kang Gain mới trốn khỏi nhà giam không bao lâu, còn đang muốn đi tìm Moon Byul tính sổ, hắn và đám thủ hạ theo dõi cậu từ hôm qua đến giờ, chờ đợi cơ hội để bắt cóc cậu.
bây giờ lại không biết cậu sống hay chết, hắn tức giận đá cho đám thuộc hạ mấy cái, đến khi bọn họ kéo Moon Byul ra ngoài không bao lâu thì xe của cậu phát nổ, mà cậu thì lại bị thương toàn thân không ngừng chảy máu.
"Lão đại, chúng ta có nên mang hắn ta đi bệnh viện hay không ?"
"Mang đi để ôm nhau chết chung hay sao, cái lũ ăn hại này còn không mau đi gọi bác sĩ"
Kang Gain thật không hiểu tại sao mình lại thu nhận cái đám vô dụng này làm thủ hạ, hắn chỉ muốn mang Moon Byul ra hành hạ để trả thù, vì dám cấu kết với cục trưởng sở cảnh sát hại hắn vào tù, chứ chưa có ý định giết cậu,bây giờ nhìn Moon Byul trên miệng và lỗ tai đều ra máu, hắn lo lắng không biết cậu có qua khỏi hay không, hai năm trước Kang Gain từng dính phải một vụ án giết người, cũng là do Moon Byul phá vụ án của hắn, kết quả hắn bị toàn tuyên án ngồi tù chung thân, khi đang ngồi tù hắn hay tin kẻ thù của mình sát hại con trai duy nhất của hắn, Kang Gain vô cùng đau khổ, hắn đổ hết mọi tội lỗi lên người Moon Byul,nếu Moon Byul không buộc tội hắn thì có lẽ hắn vẫn còn làm lão đại bang hội hắc đạo, lúc đó ai dám động đến con trai hắn chứ, tất cả những việc này là do Moon Byul gây nên, hắn muốn Moon Byul phải trả giá đắt.
Kang Gain cầm lên điện thoại của Moon Byul gọi cho mẹ cậu.kêu bà mang đến cho hắn một số tiền chuộc, căn dặn tuyệt đối không được báo cảnh sát nếu không hắn sẽ mang Moon Byul đi chôn sống, hắn biết Moon Byul có gia thế giàu có, nếu bây giờ không lấy một số tiền bù đắp hai năm qua hắn phải ngồi tù thì thật quá đáng tiếc, Mẹ cậu nghe được tin này vô cùng lo lắng, Kang Gain là người có thù hận với Moon Byul, thật không biết hắn sẽ mang con của bà đi làm gì, Kang Gain là tên tham tiền nên yêu cầu tiền chuộc không nhỏ, nhưng đối với Moon gia thì không đáng là gì, chỉ cần hắn chịu thả Moon Byul thì bao nhiêu tiền bà cũng sẽ đưa.
Moon phu nhân đang suy nghĩ tại sao hôm qua Moon Byul đang nói chuyện điện thoại với Krystal sau đó rời đi, bây giờ Moon Byul lại nằm trong tay của Kang Gain, rốt cuộc thì Krystal và hắn có liên quan gì đến nhau hay không, nàng còn chưa kịp nghĩ xong thì Krystal đã chạy đến tìm, biết tin Moon Byul bị bắt cóc Krystal càng thêm thống khổ, lúc nãy nàng đuổi theo Moon Byul nhưng bị mất dấu, nàng đến nhà Moon Byul tìm kiếm cũng không thấy, đến bệnh viện cũng không có tin tức, chỉ đành đến đây để tìm mẹ của cậu,bây giờ cũng không có tin thần nữa, nàng không muốn quan tâm chuyện tình cảm của họ nữa, nàng chỉ quan tâm bây giờ Moon Byul có an toàn hay không.
....
Moon phu nhân ngồi ở nhà đợi tin tức đã ba ngày cũng không thấy Kang Gain liên lạc cho mình.
Bà càng lo lắng không biết tình huống của Moon Byul thế nào, Moon lão gia cảm thấy việc này phải nhờ cảnh sát nhún tay vào, Kang Gain không phải người đơn giản chỉ cần tiền, Moon lão gia không thể để con mình xảy ra việc gì, hắn cầm lên điện thoại muốn gọi cho cục trưởng nhưng lại bị Moon phu nhân ngăn cản.
"Ông muốn làm gì ?"
"Bây giờ không báo cảnh sát còn đợi đến khi nào đây ?"
"Nếu báo cảnh sát bọn họ sẽ giết con chúng ta .Ông là muốn hại con sao"
"phu nhân ,cháu cảm thấy bác trai nói rất đúng, chúng ta không thể tiếp tục chờ đợi như vậy"
Solar cảm thấy rất lo lắng, nàng có nghe Krystal nói trước khi bị bắt cóc thì Moon Byul đã bị trúng đạn, có lẽ Kang Gain  sẽ không mang Moon Byul đến bệnh viện điều trị, nàng không biết bây giờ tên ngốc kia thế nào rồi, mấy ngày nay nàng không thể chợp mắt, ngay cả tâm trạng đi đóng phim cũng không có, nhưng vẫn phải cố gắng hoàn thành chức trách của mình, sau khi giải quyết xong mọi việc nàng lại đến đây để xem tình hình thế nào và an ủi mẹ Moon Byul
"Nếu vậy thì gọi điện báo cảnh sát đi"
Moon phu nhân thở dài, từ đầu bà đã không mong Moon Byul làm cảnh sát, vừa mạo hiểm lại dễ dàng đắc tội với người khác, bây giờ thì nổi lo của bà đã thành sự thật, chỉ mong Moon Byul có thể trở về bình an vô sự.
Moon lão gia gọi điện thoại trình báo sự việc, qua lát sau cảnh sát cũng đến lấy khẩu cung, họ nhanh chóng bắt tay vào điều tra vụ này, Jung Kook trong đội phòng chống tội phạm đến điều tra, tuy hắn chưa gặp qua Moon Byul nhưng tài phá án của cậu đã nổi danh khắp sở cảnh sát, bọn họ còn gọi cậu là thần thám, hắn cũng mong có cơ hội gặp được cậu,nhưng không ngờ lại trong hoàn cảnh này.
"Tôi đã cài thiết bị theo dõi, nếu tên đó gọi đến phu nhân nhớ để hắn giữ máy lâu một chút, để bọn ta tranh thủ tìm ra địa điểm của hắn"
Moon phu nhân không biết Moon Byul nhà bà làm gì xui xẻo như vậy, bị cô gái kia làm cho bị thương còn bị bắt cóc, bây giờ bà không muốn gặp lại Krystal nữa, vốn dĩ không có thiện cảm bây giờ lại càng chán ghét, Solar lại nói tốt cho Krystal ,bà cảm thấy Solar thật lương thiện, dù sao đây cũng chỉ là việc xảy ra ngoài ý muốn, Solar biết Krystal không phải cố ý, vì Krystal rất yêu Moon Byul thì làm sao có chuyện hại người mình yêu.
Khi Kang Gain  gọi đến yêu cầu mang tiền chuộc đến địa điểm hắn định ra, Moon phu nhân muốn gặp được Moon Byul rồi mới làm theo ý hắn, hắn không cho bà cơ hội đó, Moon Byul hiện tại đang nằm trong tay hắn, muốn thế nào là quyền của hắn, huống chi Moon Byul bị hôn mê đến bây giờ vẫn chưa tĩnh lại, đoán chừng qua không khỏi hôm nay, hắn phải tranh thủ lấy được tiền chuộc trước rồi tính sau.

"Nếu dám báo cảnh sát thì chuẩn bị sẳn quan tài cho con gái của bà đi"
Kang Gain nói xong liền cúp máy, hắn nhìn sang giường Moon Byul đang nằm, lắc đầu thở dài, mấy hôm trước hắn mang cậu đến ngôi nhà gỗ ở trong rừng này, còn nhờ bác sĩ đến điều trị, miễn cưỡng giữ lại được tính mạng, nhưng sợ là Moon Byul dù có tỉnh lại thì có lẽ sẽ không muốn sống nữa.
Cảnh sát nắm được địa điểm là ở ngoại ô cách đây khoản một giờ đồng hồ, bọn họ huy động trực thăng đến đó lục soát quanh khu vực tình nghi, nhưng chỉ nhìn thấy căn nhà gỗ bị bỏ hoang, bên trong có một ít thức ăn bỏ dỡ nửa chừng, một số y phục bị dính máu, theo khám nghiệm thì nó là của Moon Byul.
Cảnh sát tiếp tục đi xung quanh tìm kiếm, hạ lệnh phong tỏa khu rừng này, Moon phu nhân nhận được điện thoại của Kang Gain ,hắn nói bà không giữ lời hứa mà đi báo cảnh sát thì việc xảy ra là lỗi của bà.
hắn còn thông báo một tin tức nữa là Moon Byul đã chết, vì bị tai nạn xe cộng thêm trúng đạn lại không đến bệnh viện cứu chữa kịp, nên đã không thể qua khỏi, Moon phu nhân hay tin vô cùng thống khổ, bà không tin vào những gì mình nghe được nữa, bà còn chưa kịp ngất xĩu thì Solar đã hôn mê bất tĩnh.
Moon phu nhân ôm lấy Solar mà bật khóc, tại sao ông trời lại đối xử với Moon Byul không công bằng như vậy, Moon Byul là một thanh niên tốt, tại sao lại lâm vào tình cảnh này, Moon gia chỉ có mình Moon Byul, bây giờ lại mất đi thử hỏi hai lão già này sống còn có ý nghĩa gì nữa chứ,Kang Gain sai người đào một cái hố, đám thuộc hạ quăng Moon Byul xuống hố rồi lắp đất chôn, hắn tuy là lão đại bang hội hắc đạo nhưng rất giữ chữ tín, hắn đã từng nói sẽ chôn sống Moon Byul thì hắn sẽ thực hiện lời hứa của mình.
Đến khi Solar tĩnh lại nàng càng thêm thống khổ, tự trách bản thân hại chết Moon Byul, nếu nàng không thuyết phục Moon phu nhân gọi điện báo cảnh sát có lẽ Moon Byul đã không xảy ra việc gì, nàng nghe anh trai nói cảnh sát đã tìm được thi thể của Moon Byul.
Solar khóc đến không còn nhìn rõ quang cảnh trước mắt nữa, nàng gần như muốn hôn mê lần nữa, cố gắng bật người dậy chạy ra khỏi bệnh viện, y tá thấy nàng rời đi liền đuổi theo ngăn cản, lúc này mẹ nàng cũng đến ngăn cản, Solar cố gắng kiềm chế không để mình khóc.
"Mẹ,  cầu xin mẹ hãy để con đi gặp Moon Byul có được không"
"Cậu ta đã chết con còn đến đó làm gì, chỉ càng thêm thương tâm, con nên nghĩ ngơi đi, ta sẽ đến đó thay con"
"Không...con muốn được gặp Moon Byul"
Kim phu nhân thấy không ngăn cản được nàng, nên sai y tá chích cho nàng mũi thuốc mê, mặc dù biết ngăn cấm nàng đi nhìn Moon Byul lần cuối là rất tàn nhẫn đối với nàng, nhưng nếu để nàng nhìn thấy tình cảnh thương tâm đó càng thêm thống khổ, chi bằng không để nàng đi sẽ tốt hơn.
"Con ở đây coi chừng em gái đi, có việc gì gọi cho mẹ"
"Con biết, mẹ cứ an tâm đi"
Kim Hee Chul thở dài nhìn em gái mình bị mang trở vào phòng bệnh, tuy hắn chưa từ gặp qua Moon Byul, nhưng Hee Chul biết em gái mình rất yêu người này, hai người là anh em nên nàng rất thường chia sẽ cảm xúc cho hắn biết, không gặp nhau thì thôi nếu gặp nàng liền kể về những việc liên quan đến Moon Byul cho hắn nghe, Eric Nam đã chết,bây giờ nàng chỉ vừa mới bắt đầu yêu một người, không ngờ lại xảy ra sự việc này, hắn không biết sau này Solar sẽ ra sao.
Moon gia cũng đang chuẩn bị tang lễ cho Moon Byul,họ không ngờ con gái của mình lại ra đi quá sớm, chết thê thảm đến không nhận dạng được nữa, Moon phu nhân không cho làm tang lễ, bà nói Moon Byul chưa chết, bà không tin cái xác bị cháy đen này là con gái mình, mặc dù thi thể có mang nhẫn của Moon Byul , nhưng tình mẫu tử nói cho nàng biết người này không phải là Moon Byul.
Moon phu nhân đề nghị xét nghiệm ADN, Moon lão gia lại phản đối, ông không dám xét nghiệm vì sợ đây thật sự là Moon Byul, ông thực chất là người thống khổ nhất, ông thà lừa dối mình rằng sau này sẽ tìm ra Moon Byul nên ông không cho phép cảnh sát xét nghiệm, thà ôm hy vọng còn hơn tiếp nhận sự thật thương tâm, nhưng tang lễ thì vẫn phải diễn ra, lở như đây thật sự là con gái  của ông thì cũng nên để cậu được ra đi theo đúng nghi lễ, tang lễ diễn ra trong không khí đau buồn của những người đến tham dự, mọi người  vô cùng bất ngờ không dám tin tưởng việc Moon Byul ra đi là sự thật, người trong sở cảnh sát cũng đến tham dự rất đông, tuy cậu không phải hy sinh vì công vụ, nhưng dù sao cậu cũng là một cảnh sát có nhiều cống hiến, nên được đưa tiễn theo nghi thức của cảnh sát.
P/s:
Ảnh chết rồi.Hết phim xem.

Tui đang vui hết nấc vì cuối cùng vk của anh Byul cũng chia tay cái chương trình của nợ đó để về với Byul.
Chúc mừng anh.Nói vậy chứ tui vui hơn cả Byul ❤️❤️❤️.
Dạo này anh đẹp trai quá nên tui cuồng đến độ đêm ngủ cũng mơ về anh.
Có khi nào tui bị Byul bẻ cong rồi k...
Bonus cái hình hot nhất ngày của oppa.
😊😊😊😊😊😊😊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro