Chập 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai người quen nhau gần một năm sau đó bí mật đính hôn, cả hai đã từng thỏa thuận sẽ không cản trở sự nghiệp của đối phương, nên nàng mới dọn đến cùng hắn sống chung, nhưng không ngờ sau bốn tháng sống chung, hắn càng ngày càng ghen tuông vô lý, ngay cả với nữ nhân hắn cũng ghen, nàng là nữ nhân "thẳng" thì làm gì có chuyện phát sinh tình cảm với người cùng giới, nhưng khi hắn thấy một nữ người mẫu đồng nghiệp của nàng có hành động nắm tay hay thỉnh thoảng ôm một cái, hắn đã hoài nghi người ta giới tính có vấn đề, còn chất vấn nàng tại sao thân thiết với người ta, nàng sang ngoại quốc quay quảng cáo hay cùng nam diễn viên quay MV hắn cũng phản đối, nàng đóng phim nếu có cảnh hôn hay cảnh thân mật một chút thì hắn không cho đóng, điện thoại của nàng cũng bị hắn thường xuyên kiểm tra, hắn hầu như giám sát mọi hoạt động lẫn sự riêng tư của nàng.

Solar bị áp lực trong công việc, trở về nhà cần có người nhẹ nhàng ôm lấy mình, hay nói vài câu quan tâm an ũi, nhưng vậy cũng đủ khiến nàng cảm thấy ấm áp, nhưng đến khi trở về nhà vẫn không được yên thân, nàng cảm thấy rất mệt mõi khi lúc nào cũng phải cùng Eric Nam giải thích, tuy nàng yêu hắn nhưng cũng có bạn bè và sự nghiệp của mình, hắn lại kêu nàng rút lui khỏi làng giải trí để cùng hắn kết hôn, làm minh tinh là ước mơ từ nhỏ của nàng, cố gắng nhiều năm mới trèo lên được vị trí như hôm nay, nàng làm sao có thể sớm như vậy đã từ bỏ ước mơ, nên cả hai thường cãi nhau dẫn đến sứt mẻ tình cảm, gần đây Eric Nam ép buộc nàng quay clip "nhạy cảm" với hắn, nàng không đồng ý nên bị hắn đánh.

Solar cảm thấy mình như đang sống trong địa ngục, có lúc phải vang xin hắn buông tha cho nàng, nhưng điều đó cũng không khiến hắn động lòng, bởi vì Eric Nam quá yêu nàng, nàng càng nổi tiếng và có nhiều người theo đuổi, thì hắn càng sợ phải đánh mất nàng, hắn cả ngày lo lắng nàng ở bên ngoài đi đâu làm gì với ai, đã tiếp xúc với những người nào, cho nên kết quả càng ngày sự việc càng trở nên tồi tệ như hôm nay, Solar biết hắn chết đi, nàng cảm thấy đau lòng, vì dù sao hắn cũng từng là người nàng yêu, những tổn thương mà hắn gây ra cho nàng, không đến nỗi phải khiến hắn chết đi.

Moon Byul trầm mặc ngồi ở một gốc cây tưởng tượng xem hung thủ tối qua mang nạn nhân vào đây bằng cách nào, và đi ra như thế nào khi camera không hề quay lại cảnh gây án, Moon Byul tự hỏi động cơ gì khiến hung thủ sát hại Eric Nam, dù sao Eric Nam cũng là một doanh nhân trẻ, có tài năng lại rất thân thiện với mọi người, không hề gây thù chuốc oán với ai, lối sống cũng lành mạnh, không có lý do gì bị người khác thù ghét, Moon Byul đang suy nghĩ điện thoại vang lên, đầu dây bên kia là giọng của một nữ nhân trung niên.

"Moon Byul Yi con chết đi đâu rồi, nếu chưa chết thì tối nay dẫn xác về nhà dùng cơm đi"

Moon Byul nhíu mày đưa điện thoại cách xa lỗ tai, người này chính là mẹ cậu, tuy cậu không cùng gia đình sống chung nhưng thỉnh thoảng có về nhà dùng cơm, bởi vì cậu làm cảnh sát nên thường hay không có ở nhà, cậu không muốn mọi người lo lắng cho mình nên đã dọn ra ngoài sống.

" Mẹ đừng nên tức giận, gần đây con bận rộn nhiều việc, hay là hôm khác trở về có được không ?"

"Hôm khác của con là bao giờ, hẹn từ hai tuần trước cho đến bây giờ còn muốn hẹn nữa, nếu hôm nay không về sau này cũng đừng trở về nữa"

Mẹ cô nói xong liền cúp máy, Moon Byul lắc đầu thở dài, cậu muốn thừa dịp mình còn trẻ mà cố gắng phá án lập ra nhiều thành tích, và bắt được hung thủ để trả lại sự công bằng cho mọi người, đây là ước mơ từ khi cậu còn học mẫu giáo, sau khi vô tình nhìn thấy một cảnh sát mặc quân phục ở trên tivi, cậu  cảm thấy hình tượng của hắn rất "cool", cậu cũng muốn sau này lớn lên sẽ làm một cảnh sát trong đội phòng chống tội phạm, nhưng ông trời lại cho cậu có thiên phú về lãnh vực phá án, hơn nữa cha mẹ cậu chỉ có mình cậu nếu cậu làm cảnh sát phòng chống tội phạm, thì tỷ lệ đối đầu với tội phạm có vũ khí là rất cao, khả năng xảy ra việc xấu càng gia tăng, cho nên Mẹ cậu phản đối cậu làm cảnh sát, nếu cậu xảy ra việc gì thì hai lão nhân gia như họ làm sao bây giờ.Moon Byul chỉ đành cùng mẹ thỏa hiệp, chịu nhượng bộ một chút nên đã quyết định chuyển sang ngành phá án, vào ngành được ba năm nhưng đã được cấp trên đề cao và được thăng lên làm thanh tra cao cấp, có thể nói chức vụ của cậu lên còn phải nhanh hơn diều gặp gió.

Mấy cảnh sát cấp dưới nhìn thấy sếp của mình nói điện thoại rất ôn nhu, bọn họ còn nghĩ Moon Byul đang nói chuyện với bạn gái, bình thường Moon Byul sắc mặt âm trầm tựa như sát thủ máu lạnh, hàn băng ngàn năm, trên mặt tựa như viết dòng chữ xin người chớ đến gần, từ chối người cách xa ngàn dặm, ngươi hỏi thì cậu trả lời, ngươi không hỏi thì cậu xem ngươi như vô hình không thèm đếm xỉa đến, khiến cho mọi người không ai dám đến gần vì sợ vẻ nghiêm túc và sự lạnh lùng của cậu, thật ra thì cậu không hề nguy hiểm như vẻ ngoài của mình, ngược lại cậu còn rất tốt bụng, Moon Byul đi vào bên trong cầm lên tờ giấy ghi lời khai của Solar,tay khác lại sờ lên chân mày của mình, thỉnh thoảng nhíu mày, những gì xảy ra Solar đã thành thật khai báo bên trong, đây thật sự giúp ít cho việc phá án.

Moon Byul không ngờ Eric Nam bề ngoài lịch sự tao nhã, bên trong lại biến thái và rất vũ phu, thì ra hắn có đoạn clip dùng làm vậy uy hiếp, khó trách người không tính là nhu nhược như Solar lại bị hắn khống chế, Solar vẻ ngoài ủy mị nam nhân nào nhìn thấy cũng muốn che chở cho nàng, nhưng nàng không nhu nhược như mọi người từng nghĩ, một người trong lúc tập trung làm việc gì đó rất có mị lực thu hút người khác.
Irene vô tình bị thu hút bởi sự thần bí của Moon Byul nhìn ngắm Moon Byul từ nãy đến giờ mà không thấy nhàm chán, bởi vì nàng là đồng tính, mà Moon Byul lại là mẫu hình "bạn trai" lý tưởng mà nàng tìm kiếm bấy lâu nay, Solar đẩy nhẹ nàng một cái, cảm thấy bạn thân của mình đúng là háo sắc, ngay cả cảnh sát cũng không buông tha cho.

"Kim tiểu thư cứ yên tâm, tôi sẽ sớm tìm được hung thủ, trong khoảng thời gian này tôi sẽ để cho vài cảnh sát ở lại đây bảo vệ sự an toàn cho người,bởi vì tôi hoài nghi hung thủ có thù oán với người và hôn phu của người".

"Làm sao sếp Moon đây biết hung thủ có thù với ta ?"

Irene chớp mắt mấy cái mỉm cười nhìn Moon Byul,Solar cũng đang muốn nghe câu trả lời, nên im lặng quan sát Moon Byul.

"Thứ nhất hung thủ sát hại Eric Nam biết rất rõ về ngôi nhà này, chứng minh hung thủ đã từng đến đây, hơn nữa ở hiện trường còn phát hiện một bức ảnh của Kim tiểu thư bị nhồi nát, nên tôi có lý do nghi ngờ hung thủ có thù oán với cả hai người"

"Sếp Moon người thật lợi hại, chỉ dựa vào một bức ảnh đã nghĩ ra được hung thủ là người có thù với Solar".

Irene đi đến bên cạnh nắm tay Moon Byul,ánh mắt mang theo sự ngưỡng mộ, Moon Byul lúng túng rút tay về, cậu  không biết nữ nhân này làm gì mà cứ thích động chạm mình, đây có tính hay không là tội danh quấy rối cảnh sát đang thi hành công vụ.

"Nếu không còn gì ta xin phép cáo từ, thu đội"

Moon Byul ra lệnh cho cấp dưới đi theo mình, chỉ chừa lại vài cảnh sát ở lại đây, Moon Byul cảm thấy hung thủ đang giúp đỡ mình khi vô tình đánh rơi bức ảnh của Solar ở hiện trường, đây chính là một manh mối quan trọng,nhưng cậu cũng không quên nghĩ đến khả năng hung thủ cố tình đánh rơi bức ảnh để đánh lừa cậu suy nghĩ theo một hướng khác, nên cậu sẽ điều tra từ nhiều hướng, tuyệt đối không bỏ qua bất kỳ manh mối nhỏ nào, tất nhiên ngay cả Solar và Irene cũng nằm trong sự tình nghi của Moon Byul vì Solar tuy là người bị hại nhưng động cơ giết người là rất có khả năng xảy ra, Irene cũng là bạn thân của nàng, rất có khả năng hai người cấu kết với nhau.
.
.
.
Sáng sớm chuông báo thức vang lên, Moon Byul ấn nút tắt chuông báo thức, nàng đi tắm rồi nhanh chống ra khỏi nhà, đến một cửa hàng quen thuộc mua thức ăn sáng, ba năm nay cậu vẫn ăn ở cửa hàng này mà không thấy chán, cậu  cũng lười đi chổ khác để mua, khẩu vị của cậu cũng rất qua loa, món ăn dù người ta thấy dỡ không ăn được nhưng cậu cảm thấy nó không đến nỗi tệ, món ăn cậu thường xuyên gặp mặt bọn nó chính là mì gói hoặc là bánh bao, chi phí ăn uống rất  thấp vậy mà cậu cũng không thể giàu nỗi, vì lãnh lương liền giao hết tiền cho bạn gái,Moon Byul không đến sở cảnh sát mà trở lại biệt thự để thay ca với mấy cảnh sát kia, cấp trên giao cho đội của cậu  phụ trách phá vụ án này, trong đội của cậu cộng luôn cậu có tám người, nhưng người động não nhiều nhất, làm việc nhiều nhất cũng chỉ có mình cậu,đây thật sự là một bi ai, Moon Byul mang túi thức ăn đặt lên bàn.
"Này,mấy người mau ăn sáng đi rồi tiếp tục làm việc"
"Sếp thật chu đáo, rất biết chiếu cố cho cấp dưới".
Wheein mỉm cười cầm lên cái bánh sandwich cắn một miếng, tay khác lại cầm ly trà sữa, Moon Byul khẽ nhíu mày khi bọn họ xả rác đầy nhà người ta, nào là lon nước ngọt, tàn thuốc lá, vỏ bánh, Moon Byul thở dài, cầm lên túi giấy thay bọn họ thu dọn, dù sao đây không phải nhà mình, làm gì cũng phải nên kiên nể một chút, cái đám người này suốt ngày chỉ biết ăn xong rồi phá hoại, báo hại cậu một mình gánh hết tai họa do bọn họ gây ra, nếu gia chủ khiếu nại cấp trên sẽ trách tội, lúc đó cũng chỉ có mình cậu lãnh hậu quả, vì cậu  là sếp của bọn họ mà không biết quản lý, Moon Byul cảm thấy họ là người mới nên không muốn trách những việc nhỏ nhặt này, chỉ cần họ làm tốt công việc được giao là đủ rồi, cậu không muốn quá khắc khe với cấp dưới của mình.
Moon Byul nhìn vào laptop xem lại cảnh quay trong căn nhà này, hôm qua cậu sai người lắp đặt thêm camera để thuận tiện cho việc canh gác, Moon Byul quay đầu lại nhìn thấy Wheein vừa ăn vừa nhìn vào cái laptop khác, màn hình hiện lên hình ảnh Solar mặc áo thun ba lỗ và quần sọc ngắn, vòng một đầy đặn căng tròn, lộ ra rãnh giữa trước ngực vô cùng hút hồn, nàng đang tập thể dục, Wheein cảm thấy nàng thật hấp dẫn mê người, báo hại mình nhìn thấy tình cảnh này xém chút nữa cũng muốn cắn lưỡi, Wheein chạm tay lên màn hình sờ vào vòng một của Solar,Moon Byul tát cái bóp vào người Wheein.
"Cậu nhìn đủ chưa, tớ kêu cậu giám sát sự an toàn của nàng ta chứ không kêu cậu nhìn lén người ta, cậu có biết nhìn bộ mặt của cậu bây giờ giống như tên biến thái rất bệnh hoạn hay không"
"Nào có nhìn lén, tớ đang giám sát đây, nói thật có phải cậu cũng cảm thấy nàng rất bốc lửa hay không ?, tớ cảm thấy dựa vào nhan sắc của nàng thì không muốn nổi tiếng cũng khó, cảm ơn cậu vì đã cho tớ cơ hội đến đây để tận mắt chứng kiến mỹ cảnh này, nếu được một đêm với nàng ta tớ chết không hối tiếc"
"Dù sao cũng chỉ là một minh tinh mà thôi, minh tinh cũng là con người, tên khốn nhà cậu có cần phải vì nàng mà điên cuồng như vậy hay không, quan trọng là tấm chân tình bên trong chứ không phải vẻ ngoài đâu đồ ngốc"
Moon Byul cảm thấy Wheein trong đầu ngoài mỹ nữ ra không còn thứ gì khác, may mắn trong sở cảnh sát không có mỹ nữ nào, nếu không có lẽ cậu ta sẽ gây ra tai họa, nếu cậu ta phá án giỏi như tài ngắm mỹ nữ thì thật tốt quá, Moon Byul tiếp tục nhìn lại lời khai và hồ sơ của mấy người làm trong nhà này, cậu muốn tìm ra manh mối.
"Cái này cũng chỉ vì nàng ta chính là hiện thân của thần vệ nữ, cậu thử đi tìm xem đời này còn lại mấy người xinh đẹp như nàng ta".

Wheein bài tỏ sự phẩn nộ khi Moon Byul có ý chê bai thần vệ nữ trong lòng mình, dù sao cậu cũng hâm mộ Solar  hai năm nay, trong phòng ngủ đều là hình ảnh của Solar, bàn làm việc ở sở cảnh sát cũng có, bây giờ gặp được nữ thần bằng xương bằng thịt, nằm mơ cũng không ngờ có ngày hôm này,cậu cảm thấy may mắn khi được vào đội của Moon Byul, cho nên hôm nay mới có ngày này, cậu nhất định sẽ tìm ra hung thủ để tạo ấn tượng tốt trong lòng Solar, Hwasa nghe vậy cũng gật đầu tán thành ý kiến của Wheein.
Moon Byul lắc đầu thở dài đi ra ngoài, cảm thấy mình không cùng chung tư tưởng với hai người này, đợi bọn họ giúp mình phá án chi bằng nhờ bản thân, trước giờ Moon Byul chỉ chú trọng nữ nhân nhu tình như nước và có tâm lòng đẹp, chứ không quan trọng các nàng xinh đẹp bao nhiêu, bởi vì cho dù xinh đẹp cách mấy nếu không có phẩm chất thì cũng vô ích, được vỏ bọc bên ngoài tiên quang xinh đẹp mà cấu trúc hư nát, những nữ nhân như vậy Moon Byul sẽ trực tiếp loại khỏi tầm mắt, càng không muốn lãng phí thời gian vì những mỹ nữ vô tình gặp gỡ,mục tiêu của cậu chính là phá án.
Moon Byul đang đi dạo bên ngoài, nhìn vào đồng hồ xem mấy giờ, đột nhiên né người sang chổ khác, ngay lúc này cái chậu hoa trên lầu rơi xuống bể nát dưới chân cậu, Moon Byul nhanh chóng chạy lên lầu nhưng không thấy ai, Moon Byul tức giận đá vào vách tường một cái, lúc nãy đồng hồ của cậi phản chiếu một bóng đen, nên nàng mới may mắn tránh thoát khỏi việc bị chấn thương sọ não, cậu gọi điện thoại cho thuộc hạ kiểm tra camera xem là ai chọi chậu hoa xuống, Moon Byul đi xung quanh quan sát thấy có vài dấu chân và đất cát, chứ không còn gì khác, camera ở trên lầu cũng không quay được cảnh lúc nãy, bởi vì nó vừa bị một người mặc y phục màu đen, che mặt phá hư camera, Moon Byul đứng tựa vào vách tường vuốt lông mày.
"Hwasa, mau cho gọi tất cả mọi người đến đây"
Hwasa thấy vậy chạy đi nhờ quản gia kêu mọi người đến phòng khách, Moon Byul đi một vòng quan sát bọn họ, tùy tiện hỏi vài câu xem lúc nãy họ ở đâu, ai có thể làm chứng những lời họ nói, đến phiên một nam nhân làm ở đây khai báo hắn ở một mình ngoài vườn chăm sóc cây cảnh, bên cạnh không có ai làm chứng, còn có người khác là một nữ nhân lúc nãy nàng ở trong phòng bếp pha cafe định mang lên cho mọi người uống, Moon Byul đang ngồi trên ghế sofa, lúc nãy nàng tập thể dục camera cũng có quay lại nên không bị hoài nghi, Moon Byul đi đến bên cạnh nam nhân làm vườn.
"Ngươi đến đây làm đã bao lâu rồi ?"
"Được ba tháng"
"Eric Nam đã chết đi, căn nhà sau này sẽ bị rao bán, ngươi có ý định tìm việc gì khác hay không"
"Kim tiểu thư nói nàng sẽ không bán ngôi nhà, bọn ta cũng không bị đuổi việc, nên ta không có ý định tìm việc khác"
Moon Byul nghe hắn nói vậy mỉm cười, liếc nhìn Solar một cái, phất tay ra hiệu cho thuộc hạ bắt giữ tên nam nhân này lại, mọi người kinh ngạc không biết tại sao Moon Byul lại muốn bắt hắn, Solar đi đến bên cạnh Moon Byul .
"Sếp Moon có phải xảy ra hiểu lầm gì hay không ?"
"Xảy ra hiểu lầm thì không có, nhưng hung thủ giết người thì tìm được rồi"
"Hung thủ gì, ta không có giết người"
.
.
.
P/s.
Tối vui vẻ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro