Chap 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lê tấm thân mệt mỏi về đến nhà, Jessica vẫn không hết sốc vì sự thay đổi của Yuri. Có lẽ cô đã quá chủ quan với những lời nói trước đây của Yuri “Nếu như tôi thay đổi, em sẽ yêu tôi chứ?”. Tin nhắn ngắn gọn của Yuri trước khi biến mất, Jessica không trả lời vì bản thân cô cũng không biết nên trả lời như thế nào. Có lẽ mọi thứ đã đi quá xa khỏi sự kiểm soát của Jessica, đưa tay lên xoa thái dương, nhức đầu, cảm giác như bị lạc vào một mê cung, mê cung do Yuri tạo ra.

Seohyun thấy Sica có vẻ không ổn, cô về nhà sớm hơn thường lệ, bước vào nhà với khuôn mặt mệt mỏi, cũng chẳng thèm cười với cô một cái. Lặng lẽ xuống bếp pha một cốc sữa, Seohyun thận trọng mang lên cho Jessica, gõ cửa rồi lắng nghe động tĩnh bên trong căn phòng.

“Chị hai, em vào được không?”

“Seohyun à, chị muốn ngủ!” Giọng nói phát ra từ căn phòng, mệt mỏi, vô vọng.

“Em biết rồi!”

Sehyun thở dài rồi quay đi, cô biết vì sao Jessica buồn, là Yuri. Theo góc nhìn của cô thì Yuri rất tốt, cô cũng không rõ vì sao mình nghĩ thế, rõ ràng những hành động Yuri làm luôn ngang ngược, bạo lực... Cô tiếp xúc với Yuri chỉ có một lần, lại là trong tình cảnh mình bị bắt cóc, bình thường thì sẽ chẳng ai đi nghĩ tốt cho người đi bắt cóc mình cả…nhưng từ trong những hành động ngang tàn đó, cô cảm giác được nó chỉ là cái vỏ bọc của Yuri.

“Thôi, chuyện của họ…mình không nên xen vào” Seohyun lẩm bẩm một mình trong khi tự xử ly sữa pha cho Sica.

.

.

.

.

.

Ánh mặt trời len lỏi qua ô cửa sổ, một ngày mới lại bắt đầu, nheo mắt với ánh sáng, Jessica chỉ vừa mới chợp mắt được một chút. Cả đêm qua, cô dường như không thể ngủ được, nhắm mắt lại thì hình ảnh Yuri lại hiện ra.  Lăn qua một góc giường trốn tránh ánh mặt trời, Jessica xém lọt giường, thần trí tỉnh táo hơn sau màn lọt giường hụt, cô lười biếng bấm chiếc điện thoại đặt ở đầu giường kiểm tra giờ….Có một tin nhắn, từ Kwon Yuri “Tối nay, ở bar, phòng cũ, yêu em”

“Cô ta đang nghĩ gì vậy?” Jessica bực tức với kiểu nhắn tin cộc lốc không đầu không đuôi của Yuri. Quăng điện thoại sang một bên, Jessica bước vào phòng tắm rửa mặt để có thể tỉnh táo hơn.

Chuông điện thoại reo lên, Jessica nhăn nhó khó chịu vì nghĩ là Yuri gọi nhưng hụt hẫng ngay lập tức hiện trên khuôn mặt khi cô nhìn vào màn hình điện thoại.

“Cha gọi con có chuyện gì không ạ?”

“Ta cần gặp con ngay, đến biệt thự đi!”

“Dạ”

Jessica chỉ đáp lại ngắn gọn rồi cúp máy, cô nhanh chóng thay đồ và rời khỏi nhà. Chiếc xe màu đen lăn bánh, lướt nhanh qua những con phố đi thẳng ra vùng ngoại ô rồi dừng lại ở một căn biệt thự. Nếu như chỉ vô tình lướt ngang thì không phải ai cũng phát hiện có một căn biệt thự gần đó vì nó nằm khuất sau những cây đại thụ trên một con đồi nhỏ, cách vào duy nhất căn nhà là…đi bộ.

“Sao phải là chỗ chết tiệt này nhỉ?”

Jessica lầm bầm khó chịu, thà để cô đánh nhau với mười thằng du côn còn hơn bắt cô đi bộ như thế này…Cảm giác thật khó chịu khi mang một đôi giày cao gót lại đi trên con đường chỉ toàn sỏi đá. Đến được căn biệt thự, Jessica thở dốc vì phải vừa đi vừa giữ thăng bằng trên cái con đường kia.

“Vào đi, cửa không khóa” Giọng nói phát ra khiến Jessica giật mình, cô thậm chí còn chưa gõ cửa hay bấm chuông.

“Chào cha” Jessica cúi đầu trước người đàn ông trước mặt, là K, cha nuôi cô.

“Ta có chuyện muốn hỏi con…” Người đàn ông với chiếc mặt nạ đeo kín khuôn mặt lên tiếng, từ lúc được nhận về Jessica chưa một lần thấy được mặt thật của ông.

“Chuyện gì? Thưa cha…” Jessicaa có một chút ấp úng, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô, có lẽ cô biết hôm nay K gọi cô đến là vì chuyện gì…

“Ta nghe nói dạo này có một băng đảng được thành lập, người đứng đầu là một cô gái tên Yuri phải không?”

“Dạ” Jessica kìm nén cảm xúc lúc này, cô biết chuyện này không sớm cũng muộn sẽ đến tai K, Yuri hành động công khai thế cơ mà.

“Ta còn nghe nói, cô ta muốn theo đuổi con…” Giọng K dường như dừng hẳn ở những chữ cuối.

“Dạ, chuyện này…” Jessica ấp úng cô không biết phải giải thích như thế nào.

“Ta muốn con chấm dứt ngay chuyện này, tránh xa Yuri ra, không được lại gần hoặc kiên lạc với nó nữa…”

“Dạ….” Jessica ngơ người khi nghe những lời K nói nhưng rồi suy nghĩ chắc có lẽ ông lo cho cô thôi, nếu K không nhắc cô cũng tự động tránh xa Yuri.

“Được rồi, nhớ lấy lời ta nói, con về được rồi”

K đứng lên đi về phía căn phòng bên góc trái, Jessica cũng không nói gì chỉ cúi đầu chào rồi ra khỏi căn biệt thự. Tháo đôi giày cao gót ra, Jessica đi trên đường với đôi chân trần, cảm giác đau vì giẫm trên sỏi đá có lẽ dễ chịu hơn với cái đau ê buốt của đôi giày cao gót kia.

Hít thở bầu không khí trong lành xung quanh, lắng nghe tiếng thì thầm của lá cây khi một cơn gió vô tình đi qua, những điều này thật xa xỉ, khó tìm với một người như Jessica. Nhắm mắt tận hưởng những thứ xung quanh mình, Jessica lại nhớ đến Yuri, cô cần phải tìm cách để Yuri tránh xa mình càng xa càng tốt.

.

.

.

“Alo, Sooyoung…cậu gọi tớ có việc gì không?” Yuri cất tiếng nói trong khi đang thả mình thư giản trong bồn tắm.

“Bố cậu muốn găp cậu…”

“Tớ không có thời gian…”

“Thôi nào, về một chút thôi cũng được, hình như việc đó rất quan trọng…” Sooyoung năn nỉ, Ông Kwon dặn cô nhất định phải đưa Yuri về cho bằng được.

“Được rồi, nói ông ấy đến công ty đi, tớ không muốn thấy cô người tình bé nhỏ của ông ta đâu!”

Yuri không đợi Sooyoung trả lời đã tắt máy, quấn lên người chiếc khăn tắm Yuri lại tiếp tục nhận điện thoại của Sooyoung. Vừa bắt máy lên, một giọng hét với âm lượng cực cao  từ phía bên kia điện thoại khiến Yuri gần như điếc tạm thời.

“Yahhhhh! Kwon Yuri!!! Tôi còn chưa nói xong mà cậu đã tắt máy à???”

“Thế cậu còn gì chưa nói sao?” Yuri giọng đều đều không cảm xúc.

“Ừm…e hèm…Bố cậu dạo này sức khỏe không được tốt, nên lựa lời mà nói chuyện…”

“Tớ biết rồi, cúp nhé…”

“KHOAN…!”

Sooyoung lại hét lên lần nữa, Yuri dường như lường trước được đã đưa điện thoại ra xa lỗ tai, tắt hẳn nguồn điện thoại. Yuri thừa biết Sooyoung đang cố giúp cô và bố mình làm lành, nhưng có lẽ là không thể…Với lại hiện giờ, cô không quan tâm ai khác ngoài Jessica cả.

Bước đến công ty, mọi người điều nhìn Yuri với ánh mắt ngạc nhiên, họ không nhận ra cô là Yuri…Chắc rồi vì khuôn mặt cô đã thay đổi, hoàn hảo hơn trước, Kwon Yuri hiện giờ không còn là Kwon Yuri nhút nhát như trước kia nữa.

“YURIII!!!!” Sooyoung hét lớn chạy lại từ đằng xa, hai chữ YU RI khiến cho mọi người kinh ngạc hết nhìn Sooyoung đến nhìn Yuri.

“Là cô Yuri sao? Không thể tin được…” Nhân viên 1 nói.

“Đẹp quá…” Nhân viên 2 nói.

“Coi chừng là giả đấy, cô Yuri không đến công ty 1 thời gian rồi, có người đồn cô Yuri bị tai nạn chết…” Nhân viên 3 nói.

Mặc kệ nhưng lời rì rầm, Yuri vẫn bước đi như chốn không người. Sooyoung chạy lại tính bá cổ Yuri thì ngay lập tức bị đẩy ra bởi hai tên mặc vest đen đi bên cạnh Yuri.

“Không sao, cô ấy là bạn ta” Yuri nhìn qua tên bên cạnh để Sooyoung tiến lại gần.

“Cậu khác quá đó Yuri…” Sooyoung ngơ người trước dáng vẻ kiêu ngạo của Yuri, đến cô cũng không nhận ra người bạn của mình nữa.

Yuri không trả lời, chỉ cười, nụ cười khi Sooyoung nhìn thấy lại càng thêm lo lắng, cả hai bước đi, không nói một lời.

“Cậu vài đi, ông ấy đang chờ bên trong…”

Yuri ra hiệu cho  hai tên đàn em đứng bên ngoài, cả Sooyoung cũng đi về phòng mình, cô đã hoàn thành nhiệm vụ của mình rồi.

“Yuri, con đi đâu bấy lâu nay?” Ông Kwon nhấp một ngụm trà rồi nhìn vào người đứng đối diện mình.

“Con biết đây không phải vấn đề chính” Yuri trả lời trước sự ngỡ ngàng của ông Kwon, cô biết ông Kwon đã cho người theo dõi mình bấy lâu nay, cô không nói ra vì nó cũng chẳng quan trọng gì, bố cô muốn biết thì cô cho bố cô biết.

“Con…được rồi! Về công ty làm việc và dừng ngay cái trò con đang làm lại ngay!”

“Tại sao?” Vẫn thái độ lạnh lùng, Yuri bước đến bộ ghế dài gần đó ngồi xuống, khuôn mặt lộ rõ vẻ thách thức.

“Ta chỉ lo cho con thôi” Ông Kwon cố kìm nén hết sức có thể trước thái độ của Yuri.

“Khi bố cưới cô ta, bố có lo cho con không?” Yuri nhếch mép lên cười còn ông Kwon cứng họng trước câu nói của Yuri. “Nếu chỉ là chuyện này, con xin phép!” Yuri đưng dậy quay lưng bỏ đi.

“Khoan đã, Jessica…Cô ta là con của băng đảng C, con nên tránh xa cô ta…” Ông Kwon nói ấp úng như đang lo lắng chuyện gì đó.

“Ừm…băng đảng C, Jessica…Trái tim con bảo phải lấy cô ấy là vợ” Yuri cười rồi bỏ đi còn ông Kwon thì tức đến đỏ hết mặt.

Yuri bước vội ra khỏi công ty, cô cũng không quên gửi một tin nhắn đến Sooyoung “Nếu rảnh thì đếb Bar cũ, tối nay tớ mời”. Chiếc xe lăn bánh đưa Yuri rời khỏi công ty trước ánh mắt tò mò của mọi người. Lại mỉm cười, trong đầu Yuri đang vẽ một kế hoạch cho tối nay, cho Jessica…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro