Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Anh đi theo thầy lên phòng giáo viên, ông thầy không nói với anh câu nào chỉ ngồi nhìn anh với hai con mắt hình viên đạn càng làm không khí nó trầm xuống dữ dội. Ổng cứ ngồi nhìn anh như vậy làm anh có cảm giác ruột gan phèo phổi gì đều bị ổng thấy hết rồi, có khi ổng còn thấy cả bức tường đằng sau lưng anh cũng nên. Nuốt nước miếng cái ực xuống cuống họng mà trán anh toát mồ hôi hột lấm tấm.

- Chào thầy, tôi nghe nói học sinh của tôi không tôn trọng thầy _ cô giáo chủ nhiệm lớp anh bước vào nói

- Có lẽ vậy _ ông thầy nói

- Có chuyện gì vậy _ cô hỏi anh

- Em...chỉ là...em muốn...._ anh chẳng biết nói gì lúc này cả.

- Nó muốn ra khỏi lớp vì tôi dạy chán quá....phải vậy không cậu bé _ ông thầy nhìn anh

- Dạ không phải....chỉ là...

- Có chuyện đó sao _ cô cắt ngang lời anh

- Chỉ là.... _ anh không thể nói là đang nói chuyện với Sakura được, chợt nghĩ ra một ý tưởng mới mẻ _ em chỉ muốn tới thư viện mượn sách về chuyện đề ancol này thôi mà, không có ý gì khác đâu ạ, do em học bên kia giờ về nên không theo kịp những gì thầy giảng, sợ thầy buồn nên em mới....

- Thật vậy sao _ cô giáo hỏi

- Dạ, em không có ý xúc phạm gì thầy đâu ạ _ anh nhìn cô rồi nhìn ông thầy

- Tôi tin lời em được chứ _ ông thầy nhìn anh

- Được chứ ạ, em nghĩ chắc thầy đã xem qua bảng điểm của em khi còn học bên kia...môn hóa em có điểm khá cao _  anh nói g ông thầy

- Vậy không còn gì phải không _ cô giáo chủ nhiệm nhìn ông thầy

- Hết rồi, làm phiền cô rồi _ ông thầy cười

- Tôi đi đây _ cô vừa nói vừa quay lưng bước ra khỏi phòng

- Em không hiểu chỗ nào có thể hỏi tôi, tôi có thể giảng lại cho em _ ông thầy nhìn anh ( bắt trúng dây thần kinh của ổng nên ổng mới thế )

- Dạ, có gì em sẽ hỏi thầy ạ _ anh cười, liếc qua bàn làm việc thấy có mấy bức hình chụp cây cảnh đắt tiền anh chợt nghĩ cách khác lấy lòng ông thầy

- Thầy thích chơi cây cảnh sao _ anh chỉ vào mấy bức hình

- À... _ ông thầy nhìn vào mấy bức ảnh rồi nói _ thú vui ngày nghỉ thôi

- Nếu cuối tuần thầy rảnh em có thể mời thầy tới " Làng cảnh " ( một nhà hàng cây cảnh nổi tiếng trong nước không phải ai cũng có thể đặt chân tới, nếu có niềm đam mê thì chưa đủ phải có thêm thân thế mới có thể bước vào, đó là ước mơ của không ít dân chơi cây cảnh ) em có vé được mời tới đó vào cuối tuần này _ anh vừa nói vừa nhìn thái độ thèm khát tấm vé từ ông thầy

- Em không nói đùa chứ _ ông thầy hỏi lại

- Không ạ _ anh rút trong ví ra chiếc vé đến " Làng cảnh " làm chứng* ông thầy nhìn chằm chằm vào tấm vé*

- Nếu thầy thích thì cứ cầm đi ạ _Sasuke đưa tấm vé ra trước* ông thầy cầm tấm vé cười hạnh phúc*

- Nếu không còn gì em về lớp đây ạ _ anh đứng dậy

- Được rồi, về lớp đi... _ ông thầy nhìn đồng hồ _ chắc cũng hết giờ rồi, nói lớp tôi không lên lớp nữa đâu

- Dạ _ anh cúi đầu chào ông thầy rồi bỏ đi

Trên đường về lớp anh không thể nào không nghĩ tới cái cảnh Sakura chơi xỏ anh. Anh đắc tội gì với cô sao, sao lại hại hắn " uống trà " với ông thầy quái gở đó chứ. Cái đồ chẳng ra làm sao, già rồi mà còn ham hố, thấy gì có lợi ình là thái độ được quay tròn 180 độ liền à. Mở cửa bước vào mọi người ai cũng xì xầm to nhỏ. Anh quay về lớp được làm mọi người ai cũng ngạc nhiên, trước giờ người có thể tới phòng giáo viên rồi ra về bình an chỉ có mình Sakura . Bây giờ anh cũng trở về bình an làm ọi người ai cũng tò mò.

- Câu ta về rồi kia _ hs1

- Không bị đình chỉ học chứ _ hs2

- Không, sao phải đình chỉ học chứ _ anh cười đắc chí

- Thế bị đuổi khỏi môn hả _ hs3

- Sao bị đuổi, tôi không hề bị đuổi _ anh cười

- Rốt cuộc là sao vậy ta _ đám học sinh bàn tán

* mỉm cười đắc chí nhìn đám học sinh hắn tự hào về cái đầu của mình*

Anh nhìn xuống bàn thì không thấy Sakura đâu hết, đáng lẽ cô phải ở trong lớp chứ, lại đi đâu rồi sao. Anh quay lưng bỏ ra khỏi lớp để đi tìm cô, mặc dù trong lòng muốn tìm nhưng lý trí của anh lại ngăn cản. Không biết cái gì xui khiến đã đưa anh lên sân thượng, lúc mở cửa ra anh thấy cô đang đứng trên thành lan can, dáng vóc như người chuẩn bị nhảy xuống vậy.

- Sao phải quan tâm cô ta chứ _ anh quay lưng lại

- Không được, nhỡ chết thì sao _ anh lại quay lại nhìn Sakura với cái lan can

Anh chạy tới ôm eo cô kéo cô xuống khỏi lan can, do hụt đà nên anh té ngửa ra sau kéo theo cô ngã xuống. cô khó chịu quay qua nhìn kẻ nào to gan dám phá đám cái khoảnh khắc thư giãn của cô như vậy. Lúc nó quay qua thì anh cũng nhìn cô, hai khuôn mặt gần nhau như một chất xúc tác làm da mặt cả hai bỗng đỏ ửng lên. Cô vội đứng dậy, phủi bụi trên đồng phục xuống. Anh cũng đứng dậy theo cô.....

- Sao cô có thể suy nghĩ nông cạn như vậy chứ, còn ba mẹ bạn bè cô nữa mà, sao phải tìm đến cái chết chứ, còn biết bao điều tươi đẹp đang chào đón cô phía trước _ Sakura nói một lèo mà không nhìn thái độ của cô

- Cậu đang nói cái gì vậy _ cô nhìn anh

- Cô muốn tự tử hả _ anh hỏi cô

- Điên à _ cô nói nhưng không nhìn anh

- Sao cô lại lên đó, còn cúi chúi đầu xuống dưới nữa _ Sasuke chỉ tay về cái lan can

- Tôi đang thư giãn _ cô tiến lại gần lan can

- Thư giãn? _ anh không hiểu ý của cô cho lắm

- Phải....đang thư giãn

Cô thò tay vào trong túi váy đồng phục rút ra một gói thuốc lá rồi tự mồi ình một điếu đưa lên miệng hút. Cô hít một hơi sâu rồi phả khói vào không trung, làn khói trắng tung tăng nhảy múa trước mặt cô. Anh hoàn toàn bị đứng hình trước cô, một đứa con gái kì quặc mà. Anh tiến tới giật lấy gói thuốc trong tay cô, cô nhìn anh rồi đưa cho anh cái bật lửa (ý mời anh) nhưng anh lại vò mạnh bao thuốc rồi vứt đi. Cô nhìn anh, nhìn lại hành động anh vừa làm, dùng hai ngón tay kẹp điếu thuốc trên miệng xuống cô khoanh tay trước ngực nhìn anh.

- Con gái không nên hút thuốc _ anh giật nốt điếu thuốc đang cháy trên tay cô vứt xuống đất

- Vậy sao _ cô dùng chân đè lên điếu thuốc dưới đất day day đầu điếu thuốc đang cháy

- .... _ anh không biết nói gì lúc này hết, giờ mới thấy mình hơi vô duyên khi can thiệp vào chuyện của cô

- Có ai hỏi cậu sao cứ làm phiền người khác hoài vậy chưa _ cô tiến tới gần anh

Cô đợi câu trả lời từ anh nhưng nhận thấy anh không có khả năng trả lời nên đã bỏ đi. Cô đút hai tay vào túi váy rồi thản nhiên rảo bước bỏ đi. Anh còn đứng đơ ra đó nhớ lại những gì cô nói, nhìn theo dáng cô biến mất sau cánh cửa anh mới hoàn hồn lại.

- Nó bị gì rồi đây _ anh đưa tay lên ngực trái

- Chắc bị hư thật rồi _ anh ngồi bệt xuống đất dựa vào lan can sân thượng

- Bị hai lần rồi, chắc phải tới bệnh viện khám thôi _ anh thở dài

- " Có ai hỏi cậu sao cứ làm phiền người khác hoài vậy chưa ? " _ câu hỏi của nó cứ luẩn quẩn trong đầu anh

Anh rút trong túi bao thuốc lá ra, rút một điếu đưa lên môi, chuẩn bị bật lửa thì hình ảnh cô hít một hơi sâu rồi phả khói vào không trung làm anh tức muốn điên lên. Ném mạnh chiếc bật lửa vào tường mà nó vỡ tung, rút điếu thuốc trên môi xuống anh nhìn điếu thuốc chằm chằm.

- Làm phiền...làm phiền....làm phiền....

- Khốn kiếp _ anh vứt điếu thuốc trên tay đi rồi đứng dậy về lớp.

Khi anh trở vể thì cũng tới giờ ăn trưa nên không thấy Sakura ở trong lớp, anh nghĩ chắc cô đã xuống dưới nhà ăn rồi. Mọi người cũng đi được nửa lớp rồi, anh quay đầu lại hướng tới nhà ăn.

- Sasuke .... _ Yuuki gọi anh từ đằng sau

- Ủa chị _ anh đứng trước cửa nhà ăn quay lại nhìn Yuuki

- Chị tính xuống trước đợi em mà em lại xuống trước _ Yuuki cười

- Tính làm em bất ngờ hả _ Anh đưa tay lên gạt cọng tóc vướng trên mặt Yuuki xuống

- ... _ Yuuki bị hành động của hắn làm cho đứng hình _ à...không phải...chỉ là...

- Vậy đi ăn gì đi...em đói rồi _ anh nói rồi ôm vai Yuuki vào nhà ăn

Đi được vài bước Yuuki gỡ tay anh ra khi thấy Toyou đang đi tới gần bàn Sakura. Anh hơi, chỉ là hơi hơi ngạc nhiên khi Yuuki làm như vậy, những cử chỉ thân mật trước đây anh với Yuuki đã từng làm rồi nhưng sao lại phải ngại kia chứ. " Có lẽ đông người nên ngại " _ anh chỉ nghĩ được đơn giản như vậy. Anh nhìn theo hướng mắt của Yuuki thì thấy Sakurs đang ngồi ăn, nhưng hình như không biết xung quanh có gì đang xảy ra thì phải.

- Tới đó ngồi luôn chứ _ anh nhìn Yuuki

- Sao? _ Yuuki ngơ ngác nhìn anh

- Hết chỗ rồi, bàn nào cũng có người ngồi rồi _anh nhìn xung quanh một lượt

- À....sao cũng được _ Yuuki hơi ngại khi đối diện với anh và Toyou như vậy

Anh đi trước tới quầy lấy cơm, Yuuki theo sau rồi cả hai cũng đi tới bàn của Sakura với Toyou đang ngồi sau cây cột giữa nhà ăn. Anh đặt đĩa cơm xuống cạnh Sakura rồi ngồi xuống, nhìn biểu hiện của Yuuki từ khi anh đề nghị ngồi cùng bàn cho tới bây giờ đang đứng trước bàn  có vẻ Yuuki không ổn. Nên anh đã để Yuuki ngồi cạnh Toyou, có lẽ Yuuki không thích Sakura.

- Ngồi chung được chứ _ anh nói* ngồi xuống*

- Ngồi đi _ Toyou nói

Sakura chẳng quan tâm anh nói gì, việc ngồi cùng bàn với Yuuki khiến cô không thích, mặc dù khác khóa nhưng đã có lần xích mích những chuyện không đáng rồi. Tai vẫn đeo tai nghe để không phải nghe những gì mọi người nói cô nhớ lại chuyện đã xảy ra không lâu về trước và chuyện của ngày cô mới bước vào học viện này.


chap này hơn 2k từ luôn đó, mỏi tay lắm đấy mn, mn đọc nhớ vote truyện cho mình nha! arigato 

mn có mong có chap mới ko? 1-2 ngày gì đó mình sẽ ra chap mới

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro