Chap 8: Căng thẳng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Sensei, em thấy rồi. Đúng với địa chỉ.- Sakura vừa vẫy tay vừa gọi Kakashi, Sasuke.
Ba thầy trò đứng trước một khu nghỉ dưỡng sang trọng.
- Kazekage cũng chi mạnh tay nhỉ?
Kakashi chỉnh băng đeo trán như một thói quen:
- Lần sau tới lượt chúng ta tổ chức, chắc cũng phải đáp lễ rồi.
Sakura nhảy tới ôm ông thầy tóc bạch kim quay vòng vòng.
- Tuyệt quá! Sensei, tất cả là nhờ thầy.
- Tha cho ta Sakura!
Cảnh tượng này có lẽ sẽ không chấm dứt cho tới khi Sasuke lên tiếng:
- Vào trong thôi.
Kakashi lẩm bẩm một mình:
- Chà, nó còn định ghen với cả mình nữa sao, mình chiều chúng nó quá rồi.
- Sensei, nhanh lên!
- Mình cũng già thật rồi, người già mới thích lẩm bẩm.
Phòng họp dùng cho đại hội ngũ Kage cũng dễ tìm thấy. Mới có người của làng Cát.
- Yo, lâu rồi không gặp!
- Hokage, mọi người vất vả rồi, ngài không cho Naruto đi cùng sao?
- Cái này là do mỗi Kage chỉ được đem theo hai vệ sĩ, bọn ta đi trốn trong lúc Naruto đang làm nhiệm vụ, ta đang đau đầu nghĩ xem khi quay về phải tạ lỗi với nó thế nào đây.
- Hai người đi đường có mệt không Sakura, Sasuke? Chúng tôi đã chuẩn bị xong phòng rồi. Họp xong mọi người có thể nghỉ ngơi thoải mái, chỗ này cũng được chứ?
- Tụi này ổn mà, Kankuro.
- Người đáng được hỏi thăm nhất về sức khỏe là tôi đây này - Kakashi thở dài.
- Hokage, trên đường chắc được chứng kiến nhiều việc thú vị rồi. Tôi cũng có nghe Shikamaru nói một ít-Temari nháy mắt.
- Chuyện gì vậy Temari-san? Sakura tò mò.
- Hn.
Cửa phòng chợt mở, cuộc nói chuyện bị cắt ngang chừng. Tsuchikage, Mizukage, Raikage cũng bước vào.
- Chà, chàng trai phá hội nghị năm nào cũng ở đây à? Hokage, đệ tử của ngài khá đấy. Tsuchikage tiến tới gần Sasuke.
- Hokage, ngài cưng chiều đệ tử quá.
Không khí trong phòng đột nhiên trở nên căng thẳng. Tay phải Sasuke nắm chặt thanh Kusanagi, bật Sharingan. Sakura lập tức nép vào người Sasuke ôm nhẹ tay anh. Anh thoáng giật mình, khuôn mặt dịu lại. Mắt nhìn cô trấn an.
- Raikage, Tsuchikage. Chuyện qua lâu rồi. Các ngài định tính toán với một đứa trẻ sao? Khuôn mặt đẹp trai thế này biết sửa lỗi thì chúng ta nên chấp nhận thôi.
- Tôi đưa nó tới đây cũng là vì chuyện này, đúng là tôi có chiều nó thật. Việc này là do lỗi của tôi không biết dậy đệ tử. Xin mọi người đừng nhắc chuyện cũ mà hãy cho nó cơ hội. Các ngài là Kage đứng đầu một làng ngài nghĩ sao khi....
Sasuke lập tức ngắt lời:
- Kakashi-sensei, thầy vì em mà xin lỗi mọi người trong làng rồi. Em không muốn em làm mất đi uy tín của thầy nữa. Chuyện năm xưa do em làm, không liên quan tới thầy.
- Có chí khí lắm, lão già này cũng không thèm chấp ngươi nữa.
- Hừm...mọi người đã vậy thì cũng không nói nữa, Raikage ta cũng rộng lượng lắm.
- Cảm ơn mọi người - Sakura cười rạng rỡ.
- Nếu đã xong chuyện ngoài lề thì chúng ta họp được rồi chứ. Mời mọi người ngồi.
Sasuke khẽ nắm tay Sakura siết nhè nhẹ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro