chap 13-2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Rượu làm say tình 

Enjoy Everyone …

Part 2 :

Ngay khi vừa vào trong, Tiffany chạy ngay lên cầu thang thoát hiểm, ngồi sụp xuống và khóc như một đứa trẻ. Bao nhiêu uất ức, bao nhiêu dồn nén cứ thế tuôn ra. Tiffany hét thật to, nước mắt rơi không kiểm soát, tay nắm chặt lấy nhau cào cấu cơ thể. Cô đang hành hạ bản thân mình, mong nỗi đau thể xác có thể làm cô bình tĩnh lại. Tiffany đập thật mạnh vào nơi ngự trị trái tim, đập cho cô thôi đau đớn, đập cho cô mất cảm giác đau khổ này. Yuri ngay lập tức giữ đôi bàn tay Tiffany lại, cô ấy đang hoảng loạn hết mức có thể. 

“ Mình… xin lỗi… Jessi… “

Tiffany gào khóc. Đẩy Yuri ra xa, dùng tay vò đầu mình như người điên. Cô đang cố không suy nghĩ về Jessica nữa. Nhưng cứ hễ Tiffany mở mắt ra là lại thấy hình bóng Jessica xung quanh mình. Bịt chặt miệng mình lại, Tiffany tự cắn vào tay cô đến mức bật ra máu… Thật tanh như chính bản thân cô. Tiffany tự khinh bỉ bản thân mình khi nhớ lại cách mà cô đối xử với Jessica. Thậm chí Tiffany còn chẳng quan tâm đến nỗi đau thể xác đang lan tỏa khắp cơ thể mình, nếu nó có thể giảm bớt được những dằn vặt trong trái tim cô thì thà cô chết đi còn hơn. Mất Jessica đồng nghĩa với việc Tiffany mất đi ánh sáng của cuộc đời mình…

Chẳng có gì đau khổ hơn việc có tình cảm nhưng lại không thể ở bên nhau. Yêu người ta tha thiết nhưng phải dối lòng mình để đuổi người ta đi thật xa. Từng lời nói như con dao hai lưỡi cắt đứt mọi kỉ niệm, đẩy những yêu thương vượt qua tầm với. Tiffany đã đi quá xa so với con đường tình yêu mà họ cần vun đắp và mãi mãi Tiffany sẽ chẳng bao giờ trở về được nơi đó. Hơi ấm còn vương hôm nào giờ chỉ là nỗi đau, tình cảm từng trân trọng hình thành nên vết cắt trong trái tim…

“ Không có cậu, mình không muốn sống nữa Jessi của mình. “

Tiffany nấc từng tiếng dài, cơ thể cô ấy bắt đầu run lên bần bật, khó thở là triệu chứng của cô lúc này. Tiffany giữ chặt lấy đầu mình, ráng cắt đứt mọi dòng suy nghĩ nhưng nó càng khiến cô tồi tệ hơn mà thôi. Cuộc sống chỉ có ý nghĩa khi bạn nhìn thấy ánh sáng của cuộc đời mình, nhưng Tiffany bây giờ chẳng khác nào một người mù, cô sống mà mất đi tâm hồn, mất đi thứ có ý nghĩa nhất trên cuộc đời. Khác nào một người ung thư không hề có ý chí muốn sống…

Yuri thở dài nhìn Tiffany tự hành hạ bản thân mình. Dù cố gắng giữ tay Tiffany bao nhiêu thì cô ấy càng vùng ra bấy nhiêu. Yuri không ngờ tình cảm giữa hai cô gái trẻ này lại tha thiết đến vậy. Lúc Tiffany kéo tay Yuri đi, vô tình Yuri đã quay lại nhìn cô gái tóc vàng, và có lẽ hệt như Tiffany, cô ấy cũng quá đau khổ đến mức gục mặt mình xuống đất. Tình yêu có thể khiến con người ta ở trên thiên đàng nhưng cũng có thể xuống địa ngục bất kì lúc nào.

“ Cậu và cô ấy, thật sự quá ngốc ngếch. “ Yuri buông lời nhận xét cuối cùng, bế Tiffany đang ôm đầu mình lên trên nhà. Có lẽ Tiffany cần nghỉ ngơi vào lúc này và hơn ai hết Yuri hiểu, chuyện này chỉ là sự bắt đầu.

oooOOOooo

Jessica nốc hết chai soju thứ tư mà cô ấy đang cầm, quăng hẳn nó qua một bên, Jessica cười sằng sặc lên như một người điên. Tại sao uống càng nhiều Jessica càng nhớ về Tiffany hơn nữa, người ta nói uống rượu vào có thể quên được mọi thứ mà sao cô vẫn cứ nhớ. Hình ảnh Tiffany hiện ra quá rõ nét, cô ấy vẫn đứng đó, với đôi mắt cười của mình, nhẹ nhàng, ân cần… Chết tiệt, Jessica quăng vỏ chai thẳng vào tường nơi có bóng hình Tiffany mà cô thấy. Tiếng chai vỡ vang lên trong đêm tối cho Jessica biết tất cả chỉ là ảo ảnh. Ảo ảnh của trái tim cô.

Chưa bao giờ cô hối hận khi yêu Tiffany. Cô biết nó quá vô lý nhưng cô cũng không thể ngờ rằng có ngày mình lại bị Tiffany bỏ rơi như vậy. Jessica từng nghĩ về một ngày không có Tiffany có thể sẽ khiến cô phát điên nhưng cô không ngờ nó còn tồi tệ hơn thế. Nỗi cô đơn bủa vây lấy trái tim Jessica. Cô từng nghĩ mình và Tiffany có thể hạnh phúc, chỉ cần cô ấy ở bên cô, cô không còn cần bất cứ thứ gì nữa. Thế nhưng…điều mà Tiffany cần, không phải là Jessica. Chua xót là như thế.

Jessica đã cho Tiffany mọi thứ mà cô ấy có thể. Vậy sao Tiffany vẫn ra đi như thể cô chẳng là gì của cô ấy. Tình yêu mà Jessica dành cho Tiffany không đủ để giữ chân cô ấy lại hay sao. Chẳng lẽ 4 tháng bên nhau không có điều gì khiến cho cô ấy lưu luyến dù chỉ là một phút giây. Tại sao Tiffany bước đi nhanh như vậy, ngay cả khi con tim Jessica chưa sẵn sàng. Càng đau đớn hơn khi những tình cảm mà Tiffany thể hiện ngày hôm qua chỉ là trả nợ cho sự si tình của Jessica, tại sao làm cho cô hiểu lầm rằng mình có thể với tới cô ấy rồi chỉ sau một đêm hất bàn tay cô đi thật tàn nhẫn và lạnh lùng.

“ Tôi là đồ chơi của cậu sao Tiffany Hwang. “ 

Jessica hét lên, đổ hết chai rượu đang uống dở lên người mình, quơ tay gạt hết chai xuống sàn nhà. Tiếng đổ vỡ vang lên. Jessica nghiến răng mình đập tay liên tục xuống bàn cho đến khi mệt lả, cố quên chỉ càng thêm nhớ, cố vứt bỏ chỉ càng thêm yêu. Tại sao Jessica lại yêu Tiffany đến như thế, tại sao lại là Tiffany Hwang. Chỉ cần Jessica ra ngoài thì sẽ có hàng trăm chàng trai và cô gái qui phục cô, thế mà trái tim cô nhất quyết chỉ gào thét tên Tiffany. Và Jessica biết nếu cô dám làm trái lời của con tim, cô có thể sẽ chết mất.

Nhớ lại ánh mắt đó của Tiffany làm trái tim Jessica đau nhói. Rõ ràng có yêu thương, có hình bóng Jessica nhưng cô ấy lại phủ nhận như thể nó không hề tồn tại. Chuyện làm Jessica đau đớn nhất có lẽ là việc cô không hiểu Tiffany nhiều như cô đã nghĩ. Cứ tưởng bản thân mình giỏi, hóa ra tất cả chỉ là tự lừa dối để nuôi suy nghĩ chờ đợi. Tưởng rằng yêu nhau nhiều đến mức hòa tâm hồn cả hai làm một, hóa ra chỉ là thứ tình cảm đơn phương vô vọng. Tại sao Jessica lại có thể ngu ngốc đến thế, đáng lí ra phải yêu thương cô ấy hơn, nâng niu cô ấy hơn nữa…

Jessica, đồ vô dụng. Ngay cả người con gái mày yêu mày cũng không giữ được.

Không thể chiến thắng hơi men và trái tim mình, Jessica vơ lấy điện thoại và bấm vào số 1 nhấn nút gọi. Đó là số gọi nhanh mà cô để cho Tiffany. Bây giờ đã là 2h đêm và cô chẳng thèm quan tâm đến điều đó. Thứ mà cô cần bây giờ là la hét, là xỉ vả người đã mang cô đến thiên đàng rồi nhẫn tâm đẩy cô xuống địa ngục.

Tiffany giật mình khi thấy số gọi đến là Jessica, đã 2h sáng, một chút lo lắng bắt đầu dâng lên. Tiffany sợ rằng Jessica sẽ có chuyện nên vội vàng nghe máy.

“ Tiffany Hwang. “ Tiffany nghe giọng Jessica hét lên ở đầu dây bên kia.

“ Cậu tưởng tôi yêu cậu lắm hả…hức… Nhầm…nhầm to… Cùng lắm tôi chỉ yêu cậu hơn bản thân tôi thôi, có cái quái gì to tát chứ. “ Jessica gào ầm lên.

Tiffany nín thở. Cô cảm nhận được cái giọng lè nhè của Jessica và đây cũng là lần đầu tiên cô nghe cô ấy nói chuyện lớn tiếng với mình như vậy. Lúc nào cũng là cái giọng ngọt ngào pha chút nũng nịu trẻ con vòi vĩnh. Điều đó làm cô lo sợ về nơi ở của Jessica, cậu ấy đang ở đâu, đang làm gì mà say khướt như thế.

“ Cậu say rồi Jessi. “

“ Cậu im. Im ngay…hức… Cậu quyền gì nói tôi say. Tôi nói cho cậu biết, trên thế giới này cậu chỉ là một hạt cát nhỏ nhoi…hức… Chỉ có tôi ngu mới xem cậu là cả vũ trụ này…. “ Jessica lèm bèm.

“ Jessi. “

“ Tôi bảo cậu im. Tôi chưa nói hết. Cậu biết có bao nhiêu người thích tôi không hả. Tôi hoàn hảo mà tại sao cậu không yêu, hả…hức… Tôi yêu cậu đến như vậy, cho cậu cả sinh mạng tôi sao cậu không lấy. “ 

“ Jessi. “ 

“ Cậu có biết tôi đau đến thế nào không. “ Jessica hạ giọng, có vẻ như cô ấy đang khóc. – “ Trái tim tôi vỡ ra từng mảnh. Tôi chưa bao giờ dám nghĩ rằng mình có thể yêu ai ngoài cậu. Cậu là tất cả trong cuộc sống của tôi. “

“ Jessi à “ Tiffany bắt đầu nấc lên.

“ Cậu có biết lúc chúng ta ở công viên, thi chụp ảnh, trông Kyungsan, trái tim tôi đã hạnh phúc đến thế nào không. Lúc đó tôi đã nghĩ về tương lai, một ngôi nhà màu hồng, những đứa trẻ giống y đúc tôi và cậu. Tôi thật ngu ngốc đúng không. Yêu cậu quá mù quáng. “ Jessica cắn môi mình, ráng ngăn những tiếng nấc.

“ Jessi, xin cậu. “ Tiffany dùng tay che lấy miệng mình…

“ Nếu tôi chết và biến mất, liệu cậu có vui và hạnh phúc hơn không Tiffany. “ Jessica cười khổ…

* Tút Tút Tút *

Tiffany giật mình khi đầu dây điện thoại bên kia mất tín hiệu. Hoảng hốt, cô bấm điện thoại gọi lại liên tục nhưng chỉ là những tiếng chuông dài vô hạn định. Tiffany bắt đầu lo lắng hơn cho Jessica, câu nói cuối cùng cứ liên tục lặp lại trong suy nghĩ của cô ấy khiến Tiffany không thể ngồi yên được nữa. Tiffany đứng bật dậy, vớ lấy cái túi và chạy ra ngoài. Cô sợ mình sẽ mất Jessica vĩnh viễn. Cô yêu cô ấy và sẽ không bao giờ để cô ấy có bất cứ chuyện gì nếu không cô không thể sống được nữa.

Tiffany chỉ có niềm an ủi duy nhất khi cô nghĩ ở nơi nào đó, Jessica vẫn đang hạnh phúc hoặc có một cuộc sống gia đình hoàn hảo. Giờ thì Jessica đang mất phương hướng và Tiffany không thể nào ngồi yên được dù cô biết tất cả sự hoảng loạn của cô ấy là do cô.

Tiffany vừa mở cửa bước vào thì thấy ngay một đống chai soju đổ lênh láng ra nhà, và một cô gái nằm sóng xoài trên salông đang vơ lấy một mảnh thủy tinh đưa lên lòng bàn tay mình. Nhanh như cắt, Tiffany chạy đến bên cạnh Jessica, giựt lấy miếng thủy tinh và ôm chặt cô ấy vào lòng. Thật đáng sợ, chỉ chậm một giây một phút thôi cô sẽ mất Jessica mãi mãi. Chỉ cần nghĩ tới đó cũng làm Tiffany muốn lao ra ngoài đường cho xe ôtô tông mình.

“ Ưmmmmm…Tiffany. Hơi ấm này là của Tiffany mà. “

“ Mình đây, mình đây. “

Jessica ngay lập tức ôm chặt, vùi mặt mình vào cơ thể Tiffany. Vòng tay càng ngày càng vững chắc, mùi hương này, cơ thể này… Jessica khao khát có nó từng giờ từng phút. Làm ơn đừng rời xa cô khi cô chưa sẵn sàng. Jessica dùng tay mình sờ nhẹ lên khuôn mặt Tiffany, đường nét này, đôi môi và đôi mắt, nó là của người cô yêu. Có phải lại là ảo ảnh không, nhưng nếu ảo ảnh đẹp và thật như thế này thì cứ để cô sống trong ảo ảnh đó suốt đời. Không cần thực tế nữa, thực tế vốn dĩ chỉ đem đến cho con người ta sự đau đớn, ảo ảnh thì không thế…

“ Fany mình yêu cậu, yêu cậu, yêu cậu. “

Jessica sợ Tiffany sẽ rời xa mình nên ấn môi mình vào môi cô ấy thật nồng nàn. Tiffany không phản đối điều đó, chính cô cũng muốn mình thuộc về Jessica hơn cả cô ấy. Tiffany đưa tay ra sau gáy Jessica và kéo cô ấy sát lại hơn nữa. Hai đôi môi quyện lấy nhau như thể đó là lần cuối họ được hôn nhau. Jessica mút nhẹ môi trên của Tiffany thật nhẹ nhàng để xin đường đi vào. Không ngần ngại một phút giây nào, Tiffany hở nhẹ đôi môi mình và quấn lấy lưỡi của Jessica. U mê và ham muốn là mọi cung bậc mà họ cần lúc này. Hơi men trên môi Jessica làm cho Tiffany như rơi vào lưới tình không lối thoát. 

“ Ra giường…đi Jessi, ở đây không thoải mái. “ Tiffany nói khi có một mảnh thủy tinh sượt nhẹ qua bắp tay cô ấy.

Chẳng biết sức mạnh ở đâu, Jessica nhấc bổng Tiffany lên trong vòng tay, bế cô ấy đi từ từ về phía phòng ngủ của mình. Dùng ánh mắt nồng nàn nhìn Tiffany, Jessica giờ đây mụ mị đi trong cái tình yêu mà cô dành cho cô ấy, vừa đặt Tiffany xuống giường, Jessica liếm nhẹ quanh vết xước khi nãy, đôi tay mò dần vào lớp áo bên trong.

“ Cậu có đau không. “

“ Không bằng ở đây đâu. “ Tiffany chỉ vào trái tim mình.

Jessica mỉm cười dịu dàng, hôn lên ngực Tiffany như cố xoa dịu nỗi đau đó, nhưng cô đang say, thật sự không biết đây là thật, hay là những gì cô ấy đang tưởng tượng nữa.

“ Tớ sợ sẽ làm đau cậu… “ Jessica thì thào.

“ Chỉ là giấc mơ thôi Jessi. Trong giấc mơ, tớ tự nguyện thuộc về một mình cậu. “ Tiffany thì thầm quyến rũ kéo Jessica vào một nụ hôn nồng nàn.

Có lẽ cách xoa dịu nỗi đau trong trái tim họ lúc này là thuộc về nhau dù chỉ là một lần.

P.s : Khỏi nói chap sau là cái gì post vào ngày nào chắc chắn mọi người biết quá rõ nhé, nói thẳng PG send cho những ng ủng hộ fic từ đầu tới giờ .

PG là dạng tâm lý PG, không phải là kiểu PG kia, đan xen cảm xúc đôi trẻ …

Haha, hẹn gặp lại ở Chap sau 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro