Chap 21.2 + 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 21

Part 2

Nửa tháng sau

Từ ngày bỏ trốn tập thể cuộc sống của 6 người đó rất vui vẻ , mỗi ngày họ đều được ở bên nhau và làm những gì

mình thích … tuy nhiên đúng như appa của 3 nàng công chúa dự đóan do quá vô tư và ko lường trc những khó khăn

trong cuộc sống nên 6 người đó đang lâm vào cảnh “ tiền khô cháy túi ” , ko muốn làm 3 nàng lo nên 3 chàng quyết

định âm thầm đi tìm việc làm nhưng đi đến đâu cũng bị từ chối ( chủ tịch sắp đặt ) …

Một buổi tối sau khi chờ cho 3 nàng ngủ say 3 con người đang rầu lo tập trung với nhau để bàn bạc kế hoạch “ kiếm

tiền nuôi vợ ”

- Unnie àh mau nghĩ cách đi , cứ như vầy là 2 hôm nữa chúng ta phải ngủ ngòai đường đó – Na nhìn YulTae

rầu rĩ

- Tụi mình có thể nhịn ăn có thể ngủ ngòai đường đc nhưng ko thể để 3 công chúa chịu khổ được – Yul nhìn

sang Tae

- Mình biết mà , mình cũng đã cố tìm việc làm nhưng ko hiểu sao chẳng công ty nào chịu nhận hết , thậm chí

xin làm thuê cũng ko ai thuê – Tae thở dài

- E cũng vậy , đi đến đâu ngta cũng lắc đầu hết

- Đến một phòng tập võ nhỏ như hạt mè mà mình xin vào làm huấn luyện viên họ cũng từ chối nữa

Ba người nói rồi lại nhìn nhau cùng thở dài , tiền thì gần hết , xin việc làm thì ko ai nhận … viễn cảnh ngủ vỉa hè đang

rõ hơn bao giờ hết

- Bằng mọi cách dù có bán mạng e cũng phải kiếm đc tiền , e ko muốn Hyunie của e chịu khổ dù chỉ 1s

- Sica là tiểu thư quen ăn sung mặc sướng …unnie cũng ko muốn vì mình mà cô ấy phải chịu khổ , chắc unnie

phải liều 1 phen thôi – Yul nắm chặt 2 tay làm ra vẻ quyết tâm

- Fany của mình cũng thế thôi , cô ấy thích xài hàng hiệu , hàng hiệu là lẽ sống của cô ấy , làm sao mà mình

có thể để cô ấy mặc những lọai quần áo rẻ tiền đổ đống ngòai chợ đc

Một lần nữa cả ba nhìn nhau nhưng lần này ko thở dài mà trong mắt họ là cả một sự quyết tâm , quyết tâm tìm đc việc

dù có khó khăn đến mấy , họ ko muốn người mình yêu phải chịu khổ thế nên tình nguyện ôm hết cái khổ vào mình

- Ngày mai tụi mình sẽ đi tìm việc 1 lần nữa , nhớ là công việc có cực đến mấy cũng nhận lời – Tae dặn dò

- Bây giờ có làm công nhân vệ sinh mình cũng làm , miễn có tiền cho Sica baby của mình ăn ngon , mặc đẹp

là được

- Đâm thuê chém mướn thậm chí đua xe gì e cũng ok hết – Na lều mạng

- Uhm , việc gì cũng làm , cứ liều mạng đi – Tae gật đầu tán thành ý kiến của YoonYul vì quá túng quẫn

- Mà mình có cho 3 cô ấy biết ko ? – Yul hỏi vớ vẩn

- Cậu khùng àh ? đương nhiên là ko rồi , ko đc nói gì hết cứ im lặng mà làm , đừng để các cô ấy lo , nếu cần

cứ nói dối đi – Tae nói

- Vậy là e phải nói dối Hyunie rồi – Na thụn mặt

- Nói dối là nghề của e mà – Yul đá đểu Na

- Unieeeeeeeeeee ….

- Araso , cứ coi như unnie chưa nói gì đi héng … – Yul cười đểu

- Fany với Sica ngây ngô lắm chắc ko nghi ngờ đâu – Tae khá yên tâm

- Hyunie mà biết e nói dối chắc sẽ giận cho coi – Na lại thụn mặt

- Nói cho khéo vào – YulTae đồng thanh quát

- Đc rồi mà , 2 unnie làm gì dữ vậy ? – Na lè lưỡi

- Thôi mình vô ngủ trc đây ko lát Fany quay sang ko có cái gối ôm này cô ấy ko ngủ đc cho xem

- Mình cũng vào ôm công chúa mình ngủ đây – Yul cười nham nhở

- Hyunie đang chờ e …

Ba player nói rồi mau chóng ai vọt về phòng người nấy để ôm công chúa của mình ngủ , họ cần một giấc ngủ thật ngon

để ngày mai còn đi tìm việc …

Sáng hôm sau

Từ sáng sớm các seobang đã rời khỏi nơi họ đang ở trọ để đi tìm việc , sợ 3 nàng lo nên nói dối là đi phỏng vấn xin việc ,

mà ko biết ngây thơ thật hay quá khờ mà 3 nàng nhà ta chẳng hề nghi ngờ và cứ ở yên trong căn nhà nhỏ mà họ đã

thuê để chờ ba seobang của mình đi làm về

- Sao nhìn e có vẻ ko vui thế Seohyun – JeTi vừa xé miếng sandwich vừa ngó Seo

- E ko sao , chỉ là tự nhiên thấy nhớ appa quá … - Seo buồn bã

Vừa nhắc đến appa của mình JeTi cũng ko cười nổi , cả hai ngừng ăn mặt mày buồn so

- Unnie cũng nhớ appa – mắt Fany rưng rưng

- Chắc là appa giận chị e mình lắm – khuôn mặt lạnh lùng của công chúa ko còn khi nghĩ đến appa của mình

- Ko biết appa có đi tìm chúng ta ko unnie ? – Seo nhìn 2 bà chị

- Chắc là có …

Một cảm giác tội lỗi lại trỗi dậy trong lòng ba nàng , bỏ nhà ra đi là chuyện bất đắc dĩ thôi chứ thật ra chưa bao giờ

nàng nghĩ mình sẽ làm cho appa của mình buồn và thất vọng như thế

- E thấy có lỗi với appa quá … - Seo đã khóc

- Unnie cũng thế nhưng chúng ta ko còn lựa chọn nào khác – công chúa vỗ về Seo

Fany thấy Seo khóc cũng khóc theo , rồi cả 3 nàng cùng ôm nhau khóc , đó cũng là điều dễ hiểu thôi vì đây là lần đầu

tiên họ có một quyết định khó khăn như thế , bình thường trc mặt Yul , Tae , Seo cả 3 luôn nói cười vui vẻ chứ thật ra

trong lòng luôn có một nỗi buồn và thấy có lỗi với appa của mình

- Chúng ta sẽ trở về xin lỗi appa khi nào có cơ hội … - công chúa lau nước mắt cho Fany và Seo

- E xin lỗi vì đã làm 2 unnie buồn – Seo thấy ăn năn

- Ko sao mà – Fany xoa đầu e gái mình

Cả 3 tự khóc rồi cũng tự an ủi nhau …

- Ko biết Yul có tìm đc việc làm ko nhỉ ? – công chúa chuyển đề tài

- E cứ cảm thấy Yoong có gì đó lạ lạ - Seo nghi ngờ

- Tae bảo với unnie sẽ chăm sóc Yoong e đừng lo mà – Fany nói

- Ba người đó làm cái gì chứ ? ở đây chúng ta đâu có quen ai vả lại bây giờ tìm việc làm đâu phải là chuyện

dễ … - công chúa cũng nghi ngờ

- Unnie yên tâm đi , Tae của e giỏi lắm thiếu gì công ty muốn mời mà ko đc – Fany cười hãnh diện

- Ừh thì Tae của e giỏi nhưng còn Yul của unnie và Yoong của bé Seo biết làm cái gì ngoài đánh đấm và lái

xe đâu

- Ơh cái đó ….

- Mặc dù thấy có gì đó lạ lạ nhưng e tin Yoong sẽ ko nói dối e

- Unnie hy vọng Yul cũng thế - công chúa cười nhẹ

- Taetae ko bao giờ biết nói dối – Fany tin tưởng

Cả ba cùng mỉm cười vì tin tưởng mình đặt lòng tin đúng chỗ , họ đã quyết định từ bỏ cuộc sống giàu sang để đi theo 3

người đó thì họ cũng tin rằng mình ko chọn lựa sai

- Nhưng e cũng muốn đi làm , ko lẽ cứ để Yoong và 2unnie kia lo cho chúng ta mãi

- Unnie cũng muốn thế lắm nhưng mà … - công chúa ngập ngừng

Ko phải là công chúa ko muốn đi làm nhưng với khả năng 22 năm làm công chúa của mình thật sự nếu đi làm thì công

chúa chả biết làm gì

- Unnie cũng nói muốn đi làm nhưng Taetae ko cho – Fany buồn bã nói

- Thật ra Yoong cũng ko cho e đi làm …

- Hay để từ từ chúng ta sẽ tìm một việc gì đó vừa nhẹ nhàng vừa phù hợp với khả năng của mình lương lại cao

rồi hãy tính – công chúa nói ( bệnh cc ko hề thuyên giảm )

- Sica unnie nói đúng đó – Fany tán thành ( nhị cc comeback ^^)

Mặc dù là thấy hơi ái nái vì để Yoong phải đi làm nuôi mình nhưng ngòai cách đó ra thật sự Seo cũng ko biết phải như

thế nào …

Ba tiểu thư của JTS vẫn ngây thơ vô số tội , ở nhà ung dung mà ko biết rằng 3 seobang của mình đang lặn lội đi tìm

việc muốn rả 2 cặp giò

- Chán ghê sao ko ai chịu thuê tụi mình hết vậy nè ? – Yul bực mình

- Đi sáng giờ gần chết luôn , cái thành phố Pusan này sao ai cũng tàn nhẫn thế ko biết ? – Na than thở

- Thôi đừng có than thở nữa , mau đi tìm tiếp đi , chẳng có công việc nào tự tìm đến với tụi mình đâu – Tae lôi

tay YoonYul

Cả ba tiếp tục đi , lang thang từ con phố này qua con phố nọ , chỗ nào có dán thong báo tuyển người là 3 người đều

lếch vào để xin nhưng lần nào cũng thất vọng trở ra … bắt đắc dĩ ko múôn trở về nhà tay ko nên cả 3 quyết định tạt

qua mấy chỗ công trình xây dựng xin làm culi

- Chú ơi ở đây đang tuyển khuân vác hả ? – Tae chụp tay người quản đốc hỏi

- Ừh nhưng mà ko có tuyển nữ đâu , ở đây cần đàn ông càng khỏe càng tốt

- Tuyển con đi chú , con khỏe lắm , ko tin chú xem này – Yul vừa nói vừa gồng lên khoe cơ bắp

- Ờh nhìn nhóc này cũng khỏe chứ nhỉ - người quản đốc nhìn nước da ngăm ngăm cộng thêm con chuột trên

tay Yul có vẻ hài lòng

- Con cũng khỏe lắm , tuyển con luôn đi chú … - Na nhanh nhảu vác thử bao xi măng trc mặt để biểu diễn ^^

Người quản đốc nhìn Na vô cùng kinh ngạc , ông ta ko ngờ rằng người Na ốm yếu vậy mà khỏe hơn đã đàn ông , thoắng

1 cái đã vác luôn cả bao xi măng gần 50kg lên vai 1 cách nhẹ nhàng

- Uhm 2 nhóc này coi bộ đc việc lắm , thế còn … - ông ta nhìn qua Tae

Ko ngần ngại ngay lập tức Tae cũng bắt chước Na vác một chồng thép cuộn nặng hơn cả bao xi măng để biểu diễn , mặc

dù là mệt muốn đứt hơi nhưng Tae vẫn cố làm ra vẻ ko có gì để thuyết phục người quản đốc tuyển mình

- Khá lắm , nhưng mà nhìn 3 đứa mặt mày đẹp đẽ sáng láng sao lại đi làm mấy việc này – ông ta nhìn cả ba

từ trên xuống dưới làm ra vẻ khó hiểu

- Dạ hòan cảnh thôi chú , mà chú tuyển tụi con nha – cả ba đồng thanh

Đáng lẽ là phải tuyển đàn ông để làm khuân vác nhưng vì thấy ba nhóc có vẻ tội nghiệp mà kể ra cũng mạnh khỏe nên …

- Thôi đc rồi ta nhận 3 đứa , bắt đầu làm việc luôn nhé , lương mỗi ngày sẽ là …

- Bao nhiêu cũng đc chú , miễn có việc làm là đc rồi – cả ba hớn hở

- Uh , vậy thì vác hết số vật liệu này lại đằng kia cho đi

Tìm đc việc làm dù chỉ là khuân vác nhưng cả ba ai cũng mừng rỡ bắt tay vào làm , họ ko có nhiều thời gian để kén

chọn vì nếu ko làm thì ko có tiền mà lo cho con người đang chờ họ ở nhà …

Vì là ngày đầu tiên làm việc nên cả ba rất siêng năng múôn tạo ấn tượng tốt để sau này đc thuê tiếp , nhưng công việc

khuân vác nào có dễ dàng , vật liệu xây dựng thứ nào cũng nặng trịch thế mà cả ba cứ vừa vác vừa kéo vừa đẩy , có

lúc tưởng chừng mệt muốn tắt thở nhưng cũng phải cố , Tae vốn ko khỏe mạnh bằng YoonYul nên vác mấy chồng thép

đó chẳng khác nào cực hình , có cảm giác xương cốt đang kêu cứu nhưng cứ nghĩ đến Fany là Tae lại cố mà làm ,

YoonYul cũng ko khá khẩm hơn , làm đến 2 bàn tay xinh đẹp tòan là vết xước mặt mũi cứ lấm lem đất cát , tất cả đều

là vì người mà họ yêu nên dù có cực đến mấy họ cũng chấp nhận hết …

- Unnie khiêng nổi ko hay để e phụ cho – Na đỡ phụ bao cát giúp Tae

- Thôi cứ để unnie , e đang cũng mệt mà

- Ko sao đâu , e khỏe lắm … – Na cố cười dù mồ hôi trên trán đang vã ra nhễ nhại

Gần đó Yul cũng đang cầm cái xiểng xúc cát cho vào bao , mới có mấy tíếng mà nhìn Yul ko khác gì “ Người đến từ lòng

đất ” mặt mày lắm lem , cái áo sơ mi đang mặc lấm tấm mồ hôi …

- Yul cậu nghĩ tí đi , đưa mình làm phụ cho – Tae giằng cái xiểng trên tay Yul

- Ko phải lo cho tớ , tớ khỏe lắm , xem đây này … – mệt muốn đứt hơi mà Yul vẫn cố pha trò

- Hai unnie tìm cái gì nhẹ nhẹ mà làm , mấy cái nặng nặng để e – Na tranh giành

- Thôi đừng có giành , nhìn mồ hôi trên người e kìa – YulTae đồng thanh

Cả ba nhìn nhau , họ biết ai cũng đang rất mệt nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường , chẳng qua ko muốn người kia lo cho

mình thôi …3 người tiếp tục làm việc mình cần làm vì ko muốn bị quản đốc la …

Chẳng biết các nàng ở nhà có biết vì yêu mình mà ba chàng đang chịu khổ ko nữa , làm công việc khổ sai như thế mà

vẫn vui vẻ

Hỏi thế gian tình là gì ????????????

END CHAP

P/s : Sr các rea vì dạo này au bận thi TN vs lại tâm trạng ko tốt nên kp up chap , cơ mà au thi xong rùi vì thế

sẽ cố gắng up chap đều như dạo trc , định là hôm nay viết dài 1 tí nhưng đang viêm họng khó chịu quá nên au lười

vs lại fic của au chap ngắn là chuyện thường rồi nên các rea đừng thắc mắc nha

Chap 22

Sau một ngày làm việc ko thể cực hơn nữa ba seobang gần như kiệt sức , cả người cứ rả rời , quần áo lắm lem như

những công nhân làm trong hầm mỏ mới ra , vì ko muốn các nàng nghi ngờ nên 3 người đã ghé nhà tắm công cộng

gột bớt bụi đất trước khi về nhà ….

Tại căn nhà mà họ thuê

Vừa thấy các seobang về 3 nàng ai nấy mặt tươi như hoa chạy xa mừng và ôm chầm lấy seobang của mình như xa

cách đã 10 năm , những mệt mỏi tan biến phần nào đó khi nhìn thấy nụ cười của người mình yêu , YulTaeYoong

mỉm cười hạnh phúc trong vòng tay của JeTiSeo , đối với họ chỉ cần có thế thôi chỉ cần mỗi ngay đc nhìn thấy nhau

đc ở bên nhau thì dù có cực khổ hơn thế nữa họ cũng chấp nhận …

- Taetae ah~ e nhớ Tae nhiều lắm – Fany gục đầu lên đôi vai nhức mỏi của Tae

- Tae cũng nhớ e lắm Fany àh … - Tae mỉm cười hạnh phúc và vuốt ve mái tóc nâu trên vai mình

- Sao seobang về trễ thế , e đợi mãi … - công chúa chu môi nũng nịu

- Uhm , tại seobang đi làm mà baby – Yul hôn lên đôi môi đang chu ra trc mặt mình

Bốn người đứng ôm nhau và nói những lời yêu thương cứ như họ chưa từng nói với nhau bao giờ , trong khi ở trong

phòng ( Yoong lôi Seo vào ) Yoonhyun chính xác là đang hôn nhau say đắm , có lẽ từ ngày bỏ theo Yoong đến nay

Seo cũng đã quá quen với việc “ bị dê”

- Yoongie … sao hôm nay lại … - Seo dứt ra khỏi nụ hôn nhìn Yoong ngượng ngùng

- Chỉ là Yoong nhớ e quá thôi –Yoong lại ôm Seo vào long

- Sao e nhìn thấy Yoong có vẻ mệt mỏi , quần áo cũng lấm lem nữa này … - Seo rời khỏi vòng tay để quan

sát Yoong

- Àh chỉ là khi nảy Yoong bị té nên quần áo bẩn 1 tí đó mà …

- Ko phải đâu , Yong có chuyện gì giấu e đúng ko ? – Seo nhìn thẳng vào mắt Yoong

Biết là ko thể nói sự thật nên Yoong cố tình lờ đi cặp mắt dò xét của Seo

- Ko có gì mà , Yoong có bao giờ lừa dối e điều gì đâu – Yoong mỉm cười nói dối

- Nói cho e nghe Yoong và 2 unnie làm việc gì ?

- Làm văn phòng suốt ngày ngồi máy lạnh , lương cao công việc lại nhẹ nhàng nữa e cứ yên tâm đi

- Cả 3 người cùng làm chung àh ?

- Uhm , xin một cái người ta nhận liền

- Mà có thật ko ? – Seo hỏi lại 1 lần nữa

- Thật , thật hơn cả 100% của sự thật – Yoong ôm Seo 1 lần nữa để che đi những mệt mỏi trong đôi mắt mình

Cả hai cứ đứng yên lặng ôm nhau , lúc này đây Yoong cần biết mấy hơi ấm của Seo để xoa tan hết mọi vất vả mệt

mỏi trên người mình , Yoong cần nó như một lọai vitamin để tiếp thêm năng lượng cho những ngày làm việc tiếp theo

của mình …

Buổi tối hôm đó quá mệt mỏi nên 6 người họ ko ra ngòai mà quyết định ăn ở nhà , chẳng có bữa cơm nào cả vì 3

nàng chưa bao giờ vào bếp thay vào đó là sáu bát mì nóng đc Tae nấu với sự giúp đỡ của Fany ( Fany chỉ xé mì khỏi vỏ )

khi yêu thì ăn cái gì cũng thấy ngon nên dù chỉ là những tô mì nhưng bữa ăn tối diễn ra rất vui vẻ và đầm ấm …

- E có nhớ lần đầu tiên Tae dắt e đi ăn mì ko ? – Tae vừa nhai mì vừa nhìn Fany

- E nhớ mà , lần đầu tiên e đc ăn một món ngon như thế - Fany cười thích thú

- Hai người đi ăn riêng khi nào thế ? – công chúa nhìn Fany rồi lại nhìn Tae

- Unnie ko biết đâu

- Lo ăn đi baby , tô mì của e nở hết rồi kìa – Yul bật cười khi thấy tô mì của công chúa càng ngày càng nhiều

Quay qua cười với seobang mình một lần nữa trc khi tiếp tục với tô mì , có lẽ nếu ko quen và bỏ trốn theo Yul thì cả

đời này sẽ chẳng bao giờ công chúa biết đc mì gói ngon như thế nào

- Nhóc này sau ko ăn mà cứ nhìn Seohyun hòai thế ? – Tae khều tay Yoong

- Ơh ….ơh … - Yoong giật mình lùa vội mì vào miệng mà ko nhìn

- Aaaaaaaaaaaaa … nóng quá – Yoong lè lưỡi ra lấy tay quạt lia lịa ( cho chừa cái tật ăn ko lo ăn lo nhìn

người đẹp )

Ngay lập tức Seo quăng đôi đũa nhào tới xem xét cái lưỡi cái sấu đang thè ra ngòai của Yoong

- Nóng lắm hả Yoong ? có sao ko ? – Seo xót xa

- Giời ơi có một tí ko chết đc đâu e lo làm gì cho mệt – Yul phán

- Unnieeeee … - Yoong giãy nãy lên

- Thôi đừng giả bộ để bé Seo lo nữa – JeTi đá đểu Yoong

Bị 2 chị vợ vạch mặt nên Yoong đành phải ngừng đóng kịch và tiếp tục với tô mì

- Yoong ko sao đâu , e ăn tiếp đi – cười ngóac mồm mặc dù mới đó vừa làm như sắp chết vì phõng lưỡi

- Ôi … ôi nóng quá … Fany ơi … - Tae nhại lại cái mặt của Yoong

Cả đám ôm bụng cười sặc cả mì vì cái kiểu giả giọng y như thật của Tae …

Bữa tối cứ thế trôi qua , bữa ăn có thể ko phải là những món sơn hào hải vị nhưng ít ra với những con người đó lúc

này mì là món ngon nhất thế giới … đó có thể gọi là hạnh phúc ko ????

10 tối tại biệt thự

Chủ tịch ngồi lặng lẽ bên tách trà giữa phòng khách vắng lặng , ông đang cảm thấy cô đơn vì nhớ các con của mình ,

kể từ ngày 3 nàng bỏ đi ko đêm nào chủ tịch ngủ yên giấc , những lo lắng của một người cha hết mực yêu thương các

con làm ông ko thể nào yên long được , nhưng hễ nghĩ đến việc họ ko nghe lời và bỏ trốn như thế ông lại thấy giận …

Có tiếng chuông cửa

Người trợ lý của chủ tịch bước vào phòng khách , ông ta cúi đầu chào chủ tịch một cách lễ phép trc khi cất lời

- Dạ thưa tôi có làm phiền chủ tịch ko ạh ?

- Ko sao , đằng nào thì tôi cũng ko ngủ đc , ông ngồi xuống đó đi – chủ tịch ra hiệu

Sau khi ngồi xuống đối diện với chủ tịch người trợ lý bắt đầu công chuyện

- Thưa chủ tịch , việc chủ tịch dặn dò tôi đã sai người làm đúng theo yêu cầu ạh

- Uhm , thế tình hình chúng nó thế nào rồi ? – đôi mắt chủ tịch lo lắng

- Dạ vâng 3 tiểu thư vẫn khỏe

- Còn 3 đứa kia ?

- Ý chủ tịch là ????

- Tôi hỏi là chúng vẫn đi tìm việc làm đấy chứ ?

- Dạ vâng , 3 người đó hiện đang làm ở công trường thưa chủ tịch

- Cái gì ??? – chủ tịch giật mình

- Tại vì chỗ đó ko thể sắp xếp đc nhưng nếu chủ tịch muốn ngày mai tôi sẽ cho tiền để ngta đuổi việc 3 người đó

- Ba đứa ấy đi làm ở chỗ đó ưh ? thế làm việc gì ?

- Khuân vác thưa chủ tịch

- Khuân vác ? tụi nó là con gái yếu đuối làm sao mà làm đc những công việc nặng nhọc đó ? – chủ tịch ko tin lắm

- Dạ thưa nhưng đó là sự thật , có vẻ do chúng ta chặn hết cơ hội việc làm nên 3 người đó làm lều để có tiền

thưa chủ tịch

- Bọn trẻ bây giờ thật là … - chủ tịch thở dài

- Đó là sức mạnh của tình yêu thưa chủ tịch

- Thế 3 đứa con của ta có biết chuyện đó ko ?

- Hình như là ko thưa chủ tịch

- Thế bọn chúng định sống với nhau bằng đồng lương ít ỏi của công nhân àh ? – chủ tịch cau mày

- …………….

- Hết biết nói bọn này ….ông tiếp tục theo dõi cho ta , nhớ là ko đc để các con của ta chịu khổ - chủ tịch ra lệnh

- Vâng thưa chủ tịch , nhưng chúng ta có cần …

- Cứ để tụi nó làm ở đó đi , để ta xem chúng làm đc bao nhiêu ngày , cực khổ quá làm ko nổi cũng bỏ cuộc thôi

- Vâng …..

- Vâng …..

- Vâng …..

Cuộc nói chuyện tạm kết thúc , người trợ lý ra về … chủ tịch có vẻ khá lo lắng cho các con của mình , nhưng điều làm

ông ngạc nhiên là 3 chàng “ rễ hờ” lại dám hy sinh đi làm công việc nặng nhọc để nuôi 3 tiểu thư của mình , mặc dù

thế ông vẫn quyết tâm ko chấp nhận tha thứ và đồng ý cho họ đến với nhau …

11h khuya tại căn nhà nhỏ

Hôm nay có lẽ là ngày duy nhất mà YulTaeYoong muốn đc ngủ sớm , họ quá mệt mỏi và nhức mỏi chỉ muốn chìm

vào giấc ngủ thật mau để lấy sức ngày mai còn đi làm nhưng … nào có đc khi có một số nàng nào đó chưa muốn cho

họ ngủ mà muốn làm cái gì đó bình thường vẫn làm với nhau

Phòng TaeNy

Tae đang nằm trên giường hai mắt ngắm nghiền lại vì quá mệt trong khi Fany nằm sát bên với chiếc áo ngủ mỏng

manh cứ vờn tới vờn lui mái tóc rồi khuôn mặt nhất định ko để yên cho Tae ngủ

- Taetae ah~~~~~~ … - giọng nhẹ nhàng như gió thỏang và ngọt như mật ong đang rót vào tai Tae

- Fany ah~ ngủ đi e … - Tae nói mà mắt vẫn nhắm lại

- Còn sớm mà e chưa muốn ngủ , Tae ah~~~~ e … - Fany cười khúc khít rồi vuốt ve khuôn mặt Tae

Mặc dù đang rất mệt và buồn ngủ nhưng những động chạm của Fany làm Tae phát điên lên đc , ôm chầm lấy Fany là

những gì Tae đã làm sau khi mở mắt ra

- Nói Tae biết e muốn gì ??? – Tae nheo mắt lừa tềnh

- Muốn những gì mà chúng ta vẫn thường làm … - Fany cắn nhẹ môi dưới và nheo mắt lại với Tae

- Nhưng hôm nay Tae ko đc khỏe cho lắm , e ko chê đấy chứ ?

- Ko bao giờ , Tae luôn làm e thích mà …

Ngay sau câu nói Fany đã ôm siết lấy và trao cho Tae nụ hôn say đắm , hai người cuộn tròn trong chiếc chăn nhỏ …

quần áo rơi nhanh dần đều xuống sàn nhà …

Những gì tiếp theo xin mời các rea tiếp tục nâng fristi nhé au đang tự hỏi sau 1 ngày làm việc vất vả tối lại phải

vất vả thêm lần nữa thì ngày mai sức đâu mà Tae có thể vác nổi mấy bao xi măng hơn 50kg đây haizzzz …..

Chuyển qua phòng Yulsic

Aigooo chính xác là lúc này công chúa còn lộ liễu hơn cả Fany , nàng đang đè lên người và hôn Yul như chưa bao giờ

đc hôn , có vẻ đã hết sức nên Yul nằm im và bị động hòan tòan ( 1 lần hiếm hoi ^^)

- Baby àh , hôm khác nhé … - Yul cố dứt ra khỏi nụ hôn và nói

- Ko – công chúa dứt khóac và lần tay cởi cái áio sơ mi của Yul

- Nhưng seobang …

- Im lặng đi , hôm nay e làm chủ - công chúa ném cái áo xuống sàn và tiếp tục lần tay mở khóa quần của Yul

- E…e …

Những lời nói đã bị chặn lại bởi những nụ hôn tiếp theo của công chúa , cảm xúc bị đánh thức 1 cách mạnh mẽ Yul ko

cho phép mình bị động như thế nữa nên đã lăn người đè lại công chúa và bắt đầu thể hiện mình là seobang

- Đây là việc của seobang – Yul nheo mắt

Tiếp đấy là chiếc áo ngủ của công chúa trượn khỏi người chưa đầy 5s , và thêm 10s nữa tất cả những thứ gì vướng

víu còn lại cũng yên vị dưới sàn , Yul đang bắt đầu công việc còn vất vả hơn công việc khi sáng gấp 100 lần nhưng

đây là công việc yêu thích của Yul … những nụ hôn mạnh dần hơn , hai cơ thể hòa vào nhau , những muộn phiền , lo

âu của cuộc sống tan biến nhường chỗ cho cảm giác thăng hoa …

Khui thêm hộp fristi thứ hai nào các rea , 1 …2…3… zôoooooooo … lại một người nữa giống như Tae , mai đi làm

konổi chắc phải khuyến mãi cho hai người này 2 thùng redbull quá

Cuối cùng là phòng Yoonhyun

Hai bạn trẻ hiện đang coi phim họat hình Keroro , đó là thói quen trc khi ngủ của cả hai , cơ mà vì hôm nay quá mệt

mỏi nên xem chưa đc bao nhiêu Yoong đã ngủ gục , thỉnh thỏang Seo reo lên thích thú Yoong cũng làm bộ vỗ tay chứ

thật ra chả coi đc gì hết , chỉ làm theo quán tính thôi .

Hết phim

Chỉ chờ có thế Yoong phóng lên giường chùm mền để ngủ ngay vì ko thể mở mắt thêm 1s nào nữa , cơn buồn ngủ

đã lên đến định điểm , hơi thất vọng nhưng Seo cũng tắt đèn rồi leo lên giường nằm xúông cạnh Yoong

- Yoongie ah~ hôm nay mệt lắm sao ?

- …….. – gật gật

- Ko thức nói chuyện với e sao ?

- ……. – gật gật

- Mai Yoong phải đi làm sớm nữa hả ?

- …… - gật gật

- E có chuyện muốn nói với Yoong – Seo lay lay vai Yoong

- Nói đi Yoong đang nghe đây – nói trong tình trạng ko mở mắt

- E muốn đi làm để phụ Yoong

- Ko đc – Yoong bật dậy như cái lò xo

- Sao thế ???

- Chuyện đó để Yoong lo , nhiệm vụ của e là ở nhà , Yoong ko muốn e phải chịu cực dù chỉ 1s

- Nhưng …

- Chúng ta đừng bàn chuyện đó nữa nhé – Yoong cau mày và nằm xuống giường

- E xin lỗi ….

Biết Seo buồn vì phản ứng của mình nên Yoong thấy có lỗi , chồm qua ôm và vuốt ve thay cho lời xin lỗi sau đó là

một nụ hôn , nó ko dài nhưng cực kỳ ngọt ngào …

- E yêu Yoong …

Đáng lẽ định hôn xong sẽ ngủ nhưng với câu nói ngọt ngào và “ ngầm” ra hiệu đó làm sao Yoong có thể đi ngủ ko

như thế , một nụ hôn khác bắt đầu lần này nó cuồng nhiệt hơn và kéo dài hơn … vì là couple thiếu nhi nên mọi

chuyện diễn ra khá nhẹ nhàng và từ từ chứ ko gấp gáp và mạnh mẽ như hai couple kia , sau khi vuốt ve thật lâu

Yoong mới lần tay cởi chiếc áo ngủ của Seo và cũng mất hơn 5 phút Seo mới có thể cởi xong quần áo dùm Yoong

( tốc độ quá chậm nếu so với 15s của Yulsic ) … nhẹ nhàng và dịu êm , nồng nàng và quyến rũ như mọi đêm

Yoong đem đến cho Seo cảm giác ngọt đến tận tim nhưng ko kép phần nóng bỏng …

Nào đây là hộp fristi thứ ba rồi đấy nhé , có rea nào bị sình bụng chưa ? chứ au là au no căng bụng luôn rồi đó ,

thề có Chúa là au ko thể nào uống thêm hộp thứ 4 đc nữa … YulTaeYoong ơi rồi ngày mai sức đâu mà làm việc

đây ? cứ như thế này thì sau này có kiệt sức cũng đừng trách ai nhé , có trách là trách bản thân mình “ ham hố” íh

Hỏi thế gian tình là gì ??????????????

END CHAP

P/s : Chap này đc viết trong tình trạng au bị sốt hơn 39 độ còn cái cuống họng thì sưng lên nên có gì các rea cũng thông cảm nha

tại vì ko muốn các rea đợi nêu au cố gắng , nó ko dài lắm nhưng au nghĩ nó có những gì các rea thích

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro