[LONGFIC] Sợi Dây Yêu Thương [Chap 3], YoonSic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">Ngay đầu tuần, sau buổi học, nàng đã hẹn cậu lên sân thượng của trường_nơi mà từ trước đến nay chưa một học sinh nào trong trường béng mảng tới, vì đơn giản, trong nội quy nhà trường có quy định “ Cấm tất cả mọi học sinh xuất hiện trên tầng thượng nhà trường”. Jessica là người đầu tiên. Yoona biết tất cả về nàng nên cũng không tròn mắt lên ngạc nhiên như cái cách mà nhiều người khác sẽ đón nhận.

Tầng thượng Đại học Seoul_11h30’

Nàng xuất hiện đột ngột, tiến lại gần và khẽ vỗ voà vai người đang đứng ngay ra vì cảnh vật trước mắt, dường như ở nơi này, mọi cảnh vật đẹp nhất của thành phố đều thu vào tầm mắt. Jessica đã chọn nơi nàng thích nhất để thực hiện kế hoạch cuối cùng.

KH 3: “ Lời nói từ con tim”

- Yoong hận mẹ mình lắm sao? _ Jessica hỏi khi cả hai đang ngước nhìn bầu trời trong, xanh thẳm không một gợn mây.

- Nếu Sica gọi Yoong đến để nói về chuyện này thì thì thôi đi, Yoong không muốn nghe_Yoong vẫn cứng nhắc

- Yoong hận umma mình hay đang rất muốn gặp bà ấy, Yoong muốn hét lên hay xoà vào lòng cho bà ấy vỗ về, Yoong……….

- SICA THÔI ĐI, YOONG KHÔNG MUỐN NGHE THÊM GÌ NỮA CẢ_ Yoona ôm đầu hét lên, cắt ngang lời Sica đang nói

- Yoong có thấy tủi không, 20 năm qua Yoong có thấy tủi không? Ai cũng có umma bên cạnh để trò chuyện, để giúp đỡ, Yoong có thấy thương cho chính bản thân mình không. Có đúng không? Tại sao Yoong không tự đối mặt với sự thật chứ, sao không thử đặt mình vào vị trí của bà ấy để hiêu được tâm trạng _ Jessica vẫn tiếp tục, không đoái hoài gì những lời nói của Yoona

Yoona mạnh tay nắm lấy hai vai Jessica, ấn lưng nàng vào tường. Giọng nói hăm he đầy tức giận

- Sica đừng tưởng là Yoong không dám đánh con gái, chả qua Sica là con gái của bạn ba Yoong thôi

- Nếu Yoong muốn đánh thì cứ việc, Sica không quan tâm đến thân phận_Nàng vẫn lạnh băng, phong thái bình tĩnh tuyệt vời mà chủ nhân tương lai một tập đoàn lớn cần có

- Sica…..

</span></h5>

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">

</span></h5>

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">Yoong giơ cao tay, chuẩn bị tư thế. Jessica nhắm chặt mắt lại.

1s

2s

3s

Vẫn không có chuyện gì xảy ra cả. Jessica mở mắt. Yoona đã quay mặt đi từ lúc nào

- Này…

Jessica nhận lấy tờ giấy từ phía Yoona, nàng cười thầm khi đọc xong nội dung của nó

<span style="line-height: 18px;">“Lần sau còn muốn giấu thì cẩn thận vào</span><br style="line-height: 18px;" /><br style="line-height: 18px;" /><span style="line-height: 18px;">Người gì đâu mà…..</span><br style="line-height: 18px;" /><br style="line-height: 18px;" /><span style="line-height: 18px;">Nếu không thì không may mắn như hôm nay đâu”</span>

Sica’s pov

Không ngờ là Yoong quan tâm đến mình như vậy. Yoong àh! Sica tin rằng mình không đặt niềm tin nhầm chỗ đâu.

</span></h5>

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">

</span></h5>

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">******

</span></h5>

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">Đêm diễn ra show chính thức

Hội trường _ 7h30’

Hôm trước vào ngày duyệt, S9 đã không tham dự, nó làm các giáo sư không hài lòng cho lắm, nhưng họ đâu biết rằng, Jessica đang rất khổ sở vì tiết mục của lớp. Nàng chán hơn cả con gián, buồn hơn cả con chuồn chuồn.

Cuối cùng thì cũng tới lúc phải lên thi, Jessica bây giờ đang rất thất vọng, nàng không ngờ rằng con người kia lại sắt đá như vậy. Vâng, rốt cuộc sau bao nhiêu công sức bỏ ra, Jessica vẫn phải đứng trên sân khấu một mình.

Lời giới thiệu vừa dứt thì cũng là lúc nhân vật chính xuất hiện. Jessica bước ra, chẳng khác nào một tiên nữ giáng trần: Nàng trắng bóc, mặc một bộ váy trắng tinh khôi, thêm vào đó, mái tóc vàng hoe xoã nhẹ nhàng càng làm tăng thêm vẻ đẹp của nàng.

Tiếng dương cầm nhẹ nhàng vang lên, cuốn mọi người vào vòng xoáy âm nhạc. Jessica đang rất cố gắng kiềm chế bản thân mình để hoàn thành tốt phần trình diễn, ai đâu ngờ rằng nàng đang bày tỏ chính tâm trạng của mình. Nhưng rồi, một bất ngờ xảy đến, tiếng ai kéo violin chầm chậm tiến gần đến sân khấu. Nó làm Jessica bất ngờ, thực sự rất bất ngờ.

Yoona đang đứng đấy, trên tay là cây đàn nàng tặng.

FlashBack

- Kinh…….coong, kinh…….coong, kinh….coong_Tiếng chuông cửa cứ vang lên dồn dập

- Bác Lee àh, mở cửa giùm cháu với, cháu đang bận_Yoona ở trong phòng nói vọng ra

- Vâng thưa thiếu gia

Ông Lee chỉnh lại trang phục, bước đến cánh cửa, nắm lấy tay cầm rồi từ từ……nhấc điện thoại (Trớt quớt)

- Dồng sê ố

- Chuyển phát nhanh đây ạ

Anh chàng chuyển phát nhanh đẩy cửa vào, nhanh chóng trước mặt ông quản gia già.

- Cho hỏi ai là Im Yoona đâu ạ

- Thiếu gia đang bận, có việc gì có thể thông qua tôi

- Thật lòng xin lỗi quý khách nhưng người gửi nói nhất định phải chuyển tới tận tay của người tên Im…

- Tên của thiếu gia chúng tôi không phải để cậu tuỳ tiện gọi như vậy

- Có chuyện gì mà hai người ầm ỉ vậy

Yoona chạy xuống cầu thang, giải quyết nhanh chọn vấn đề trước khi nó xảy thành vấn đề lớn.

</span></h5>

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">

</span></h5>

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">- Anh có chuyện gì cần gặp tôi sao

- Dạ có một người dặn tôi phải đưa tận tay anh cái này

- Được rồi, anh về đi

Yoona tò mò rằng không biết trong cái hộp to kia là gì, trong lúc đó thì ông quản gia đang huy động lực lượng bảo vệ vì sợ trong đó là một thứ nguy hiểm như bom chẳng hạn. (Mấy người ni khùng thiệt, sợ thì đừng có nhận, nhận làm chi cho khổ vậy nèk, mắc công mình bình luận quá)

- Ơ…

Hiện tại là Yoona đang rất ngạc nhiên, đôi mắt nai mở to hết cỡ, miệng mấp máy vì xúc động không nói lên lời. Trong hộp kia là một cây đàn, chính xác là một cây violin. Không cần nói mọi người cũng biết ai tặng rồi. Sau khi lấy lại được tinh thần, Yoona cuối người cầm lấy món quà đặc biệt đó, trên đó có một lời nhắn được viết rất cẩn thận.

<span style="line-height: 18px;">“Sica mong rằng Yoong sẽ dùng nó trong đêm diễn sắp tới</span><br style="line-height: 18px;" /><br style="line-height: 18px;" /><span style="line-height: 18px;">Đừng để quá khứ che lấp đi hiện tại và cả tương lai phía trước</span><br style="line-height: 18px;" /><br style="line-height: 18px;" /><span style="line-height: 18px;">Đừng mãi lật lại nhưng trang sách mà ta thuộc làu</span><br style="line-height: 18px;" /><br style="line-height: 18px;" /><span style="line-height: 18px;">Sao Yoong không một lần lật tiếp những trang sách mới</span><br style="line-height: 18px;" /><br style="line-height: 18px;" /><span style="line-height: 18px;">Chắc chắn nó sẽ thú vị hơn nhiều</span><br style="line-height: 18px;" /><br style="line-height: 18px;" /><span style="line-height: 18px;">Sica ủng hộ Yoong làm điều đó”</span></span></h5>

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">

</span></h5>

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">End FlashBack

</span></h5>

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">

</span></h5>

<h5 class="uiStreamMessage userContentWrapper" style="font-size: 13px; margin: 0px 0px 5px; padding: 0px 20px 0px 15px; word-break: break-word; word-wrap: break-word; font-weight: normal; font-family: 'lucida grande', tahoma, verdana, arial, sans-serif; text-align: left;" data-ft="{"type":1,"tn":"K"}"><span class="messageBody" style="color: #333333; line-height: 1.38;">Âm nhạc cứ thế vang lên theo cảm xúc của hai con người, mọi người như không thể tách rời được, Jessica_Yoona, cặp đôi tuyệt vời nhất trong đêm nay. Họ trao nhau những ánh mắt triều mến, ân cần và dường như thấu hiểu được đối phương đang nghĩ gì để rồi tạo nên một phần biểu diễn hơn cả mong đợi. Không tập luyện, cũng không cần nói nhiều, chỉ cả hai cùng chung cảm xúc là được.

End chap 3</span></h5>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yoonsic