Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 7: CHUẨN BỊ HÔN SỰ

   Tại đấu trường, Yui và Chiyori đang đứng đối diện nhau trong một bầu không khí căng thẳng, cả hai đều mặc Hakama và mang theo một thanh trường kiếm sẵn sàng lấy mạng người kia bất cứ lúc nào, Paru đã đề nghị họ dùng kiếm gỗ để bảo đảm an toàn cho cả hai nhưng nhận được sự từ chối của họ có lẽ họ đã tính đặt cược hết tính mạng của mình vào trận chiến này.

“Yukirin tại sao chị lại đưa ra trận đấu này nó thật vô nghĩa” Mayu ngồi kế Yuki hỏi nhỏ

“Mayu nó không vô nghĩa đâu tình yêu hãy để họ tự nắm bắt theo cách của một Samurai chân chính hơn nữa nó là để biết được tình cảm của Paru thực sự hướng về ai dù ai thắng hay thua thì chỉ có một người thắng được trái tim của Paru nhà ta mà thôi” Yuki vẫn nhẹ nhàng đáp

“Quả nhiên vợ Mayu vẫn là nhất” Mayu hướng người về phía hôn vào môi Yuki

     Gần đó thì có một người với khuôn mặt hoang mang lo sợ (nhìn muốn cưng lun hà) chỉ muốn tìm mọi cách để ngăn trận chiến này lại nhưng vô ích vì cô đã đi gặp từng người mong có thể dừng trận chiến này lại thế mà ngay cả mặt Paru họ cũng không muốn gặp.

“Em đừng có lo lắng như vậy chị nghĩ Yui có thể thắng mà” Miyuki an ủi

“Đúng đó Yuihan không thể nào thua được chị ấy giỏi lắm” Sayaka cũng thêm vào

“ Vậy nếu Yui giết Chiyori thì sao?” Paru càng hoang mang hơn nữa khi nghĩ tới điều này

“Chị nghị Yui biết phân nặng nhẹ mà phải không Sayaka” Miyuki vẫn cố trấn an

“Thì... Tớ không hề nghĩ vậy đâu, tớ chưa bao giờ thấy Yui như thế nó như muốn... giết người” Sayaka cũng lo đang lo sợ điều này

Và đúng như thế cả hai người bọn họ ai đều tỏa ra sát khí bao trùm lên cả đấu trường, việc gì tới rồi cũng sẽ tới Mayu bước xuống sàn đấu hùng dũng hô lớn

“Ta mong sau trận đấu này dù ai thắng hay thua cũng không gây ra mất mác gì hãy biết dừng lại đúng lúc và người chiến thắng sẽ là em rể ta” Cả đấu trường im lặng chỉ vang lên tiếng của Mayu, Yui và Chiyori không nói gì chỉ im lặng nhìn Mayu mà gật đầu.

“Vậy ta tuyên bố trận đấu BẮT ĐẦU” Mayu hô và lặp tức rời khỏi đó. Cả hai tuốt kiếm ra khỏi bao cùng một lúc và thủ thế

“Hãy để mọi chuyện kết thúc ở đây đi” Chiyori xông dùng kiếm tấn công vào hông phải nhưng đã bị Yui chặn lại bằng thanh kiếm của mình sử dụng điểm tựa đó Yui xoay người để vòng ra sau Chiyori chém từ khía sau bả vai một đường kiếm nhưng Chiyori đã nhanh chóng tránh được đường kiếm đó. Cả hai cùng tấn công hai thanh kiếm chạm vào nhau ở vì trí cân bằng không ai hơn ai

“Tôi không nhờ chị lại hèn hạ tấn công từ phía sau” Chiyori nghiến răng cố gắng đè thanh kiếm vào sát cổ Yui

“Cậu là con nít sao trong xã hội Samurai chỉ có giết hoặc bị giết không có chỗ cho từ hèn hạ đâu” Yui để kiếm ngang dùng sức trượt dài trên kiếm của Chiyori tấn công vào cổ Chiyori, cô khụy chân xuống để né đòn tấn công đó. Sau đó cả hai đều tách nhau ra vào thế thủ có lẽ họ tính phân thắng thua bằng một đường kiếm cuối cùng, cả hai đều giơ chuôi kiếm mang tầm mắt và họ đặt cược tất cả vào lần này một lần nữa họ xáp vào nhau cả hai đường kiếm được xuất ra cả hai đều trượt qua phía đối diện ra xa đối thủ và lần này kết quả đã được ấn định rồi. Cả hai lưỡi kiếm đều dính máu và rớt xuống đất nhưng cả hai vẫn đứng yên đến lúc này Paru không thể ngồi yên được nữa cô chạy ra giữa hai người nước mắt tuôn rơi cả Yui và Chiyori đều quay lại nhìn Paru và ngã xuống đất, bất giác Paru không suy nghĩ lao đến bên phía Yui

“Yui chị nhất định không sao đâu” Paru khóc dữ dội hơn tay bịt kín vết thương ở vai Yui để ngưng máu chảy. Ở bên kia Chiyori khẽ mĩm cười, cô cười chính bản thân mình không phải vì cô thua tài Yui rõ ràng trận đấu này đã huề trận đấu này ngay từ đầu cô đã thua rồi thua trái tim của Paru mãi mãi không có chỗ cho cô, cô thật sự muốn khóc nhưng tại sao cô không thể khóc vết thương của Yui gây ra ở hông không hề mang lại cho cô sự đau đớn nào mà cơn đau xuất phát từ chính trái tim cô.

“Nè cô còn sống mà phải không?” Mako từ phía sau lại giúp Chiyori sơ cứu vết thương

“Tại sao?” Chiyori dùng phần sức còn lại của mình

“Cô có thể đánh ngang với Yuihan mà không có gì phải buồn cả chỉ là trái tim Paru vốn dĩ không dành cho cô thôi” Một lúc sau thì cả Yui lẫn Paru đều ngất đi

   Mấy ngày sau, họ đều bất tỉnh. Tại phủ của Chiyori, Paru đã có mặt ở đây khi nghe tin Chiyori đã tỉnh lại và cô muốn giải quyết việc này một lần, cô hiểu mình phải làm rõ với Chiyori nếu không muốn sau khi vết thương hồi phục trận chiến có thể xảy ra lần nữa.

“Em ổn mà Paru đừng lo lắng quá làm như em sắp sửa tử trận không bằng” Chiyori thấy khuôn mặt lo lắng của Paru thì không khỏi buồn cười

“Còn nói nữa em đã hôn mê 3 ngày rồi đó, em cũng vậy mà Yui cũng vậy tại sao cứ thích lấy bạo lực để giải quyết vấn đề” Một ít nước mắt đã động lại trên khéo mi Paru

“Hình như chị đã khóc rất nhiều nhỉ? Đỏ hết cả mắt rồi này em xin lỗi vì đã làm chị khóc” Chiyori lấy tay chạm vào má Paru

“Chiyo chan chị muốn nói...” Paru nắm lấy tay Chiyori

“Chị đừng nói gì cả em hiểu mà, chị không yêu em nhưng không thể ngăn cản em yêu chị chỉ là em cần thời gian để quên chị đi nếu chị đã thật sự tìm thấy hạnh phúc của cuộc đời mình thì em sẵn sàng chúc phúc cho chị” (Au: có cảm giác là Chiyo trong này với AKB chỉ là người cùng tên thôi -_-)

“Chiyo chan..”

“Paru chan, Yuihan đã tỉnh lại rồi chị ấy muốn gặp chị” Mako từ ngoài chạy vào

“Yuihan tỉnh rồi nhưng..” Paru không giấu được sự vui mừng trên khuôn mặt

“Đi đi đừng lo cho em” Nghe câu nói đó Paru không chần chừ nữa mà gấp rút đến bên Yui

“Thông suốt rồi sao” Mako nói tính đi ra cửa

“Cô có thể ở lại một chút được không?”

“Ừm... dù sao tôi cũng rãnh mà cứ gọi tôi là Mako được rồi” Mako lại gần ngồi kế giường bệnh của Chiyori

“Mako chan cứ gọi tôi là Chiyori đi, tôi muốn cảm ơn vì đã giúp tôi”

“Không gì đâu Chichan chúng ta cùng cảnh ngộ mà”

“Chichan? Cùng cảnh ngộ? Nếu không ngại cô có thể kể cho tôi”

“Chichan nghe dễ thương mà, có nên kể không nhỉ? Dù sao kể ra cũng có sao, chuyện ra tôi đã từng rất yêu YUIHAN” Mako nở nụ cười ngố

“Cô yêu Yui?” Chiyori hỏi lại

“TỪNG thôi, nhưng tôi biết Yuihan chỉ xem tôi là em gái thôi” Khuôn mặt Mako ánh một chút buồn

“Xin lỗi vì đã gợi lại cho cô điều không vui”

“Không sao dù sao tôi cũng có đối tượng mới rồi mà hình như khi nãy có người nói muốn cảm ơn tôi mà phải không ta?”

“Đương nhiên lời Chichan này đã nói thì nhất định sẽ làm” Chiyori làm khuôn mặt siêu bựa

“Ha...Ha... Được rồi Chichan tôi bắt đầu thích cậu rồi đó nha” Điều đó làm Mako cười không ngừng

“Vậy quý cô muốn tôi làm gì đây?” Chiyori lại về dáng vẻ galang rồi

“Vì chuyện của Yui nên tớ vẫn chưa được đi tham quan vùng đất này liệu cậu có thể làm hướng dẫn viên cho tớ”

“Sẵn lòng thôi, không phải xạo chứ tớ biết hết mọi ngõ ngách trong vùng đất này”

“Nè hứa rồi đó nha” Mako tự cầm lấy tay Chiyori móc quéo (Soj thik đốt nhà)

     Phòng của Yui, Yui vẫn nằm trên giường và kế bên là Sayaka

“Yuiiiii.....” Paru khóc bù lu bù loa chạy vào ngã vào người Yui. Yui ra hiệu cho Sayaka đi ra ngoài và Sayaka cũng biết điều mà lặng lẻ đi ra khỏi phòng và đóng cửa lại

“Paru em đừng khóc mà nín đi chứ” Yui ôm chặc người con gái kia trong lòng

“Yui no Baka em cứ tưởng Yui sẽ không tỉnh dậy nữa”

“Em muốn Yui không tỉnh dậy nữa để về dinh của tên Chiyori kia chứ gì” Yui nói pha một chút giận hờn

“Yui muốn gây sự sao?” Yui đùa cô chắc chả lẻ đến bây giờ Yui vẫn không biết người cô yêu là ai

“Vậy sao em không ở đây chờ Yui tỉnh dậy mà lại đến bên hắn ta”

“Tại thích” Paru giận thật rồi bất tỉnh ba ngày trời làm sao biết cô đã lo lắng đến thế nào giờ tỉnh dậy câu đầu tiên là trách móc cô sao

“Thích là thế nào?” Tâm trạng của Yui cũng đâu có tốt hơn thật sự cô chỉ muốn chọc Paru một chút thôi chứ cô thừa biết trong 3 ngày cô bất tỉnh Paru đã luôn ở kế bên cô thế mà Paru lại trả lời thích là thế nào chẳng lẻ lại thích ở bên hắn

“Không gì Yui tỉnh là được rồi, em phải về đây” Paru đứng dậy đi ra khỏi phòng với tâm trạng cực kì không vui

“Đau.... Đau...” Yui phía sau mặt nhăn lại không ngừng kêu đau (Chị đau đúng lúc ghê hơm giả điên chắc luôn)

“Yui đau chỗ nào, đưa em xem nào” Paru nghe thấy thì lo lắng lập tức quay lại bên Yui

“Paru à đâu Yui đau lắm rất đau luôn”

“Yui phải nói mình đau ở đâu chứ” nhìn Yui thì Paru cũng hốt hoảng theo luôn

“Ở đây nè” Yui nắm tay Paru kéo sát vào người mình để tai Paru áp vào ngục mình

“HẢ”

“Trái tim Yui đau lắm khi Paru nói sẽ rời khỏi Yui nếu như Paru còn làm vậy thì Yui sẽ đau tim mà chết thiệt đó”

“Nói không biết ngượng à”

“Đương nhiên là không dỗ ngọt vợ là trách nhiệm của chồng mà”

“Yui lẻo mép từ khi nào đây mà ai là vợ Yui chứ” Paru xấu hổ mặt có một chút đỏ lên

“Sao thì Paru cũng sẽ là của Yui thôi em không thoát khỏi tay Yui đâu mà Yui cũng muốn được Paru dụ ngọt một lần đó nha ”

“Yui đừng có mơ đó chẳng phải là nhiệm vụ của chồng sao” Paru mặt còn đỏ hơn lúc nãy

“Paruru em nói vậy nghĩa là...” Yui cười gian

“Yui đúng là đồ ngốc mừ”

    Lúc đó ở ngoài phòng có hai con người nghe lén không biết ngượng lại còn bàn tán

“Sayaka học tập Yui một chút đi chứ”

“Gì chứ tớ đã chiều cậu hết mức rồi mà nhất là khi trên giường đó nha"

"Cậu đúng là đồ biến thái mà"

"Giờ mới biết thì hơi bị muộn rồi đó nha Miyuki bởi vì cậu sắp là của tớ rồi"

"Đồ ngốc! đám cưới đã chuẩn bị xong chưa"

"Cái đó để Minami lo đi mà hình như là Yui tính tổ chức chung với chúng ta đó cậu không phiền chứ"

"Đương nhiên là không tổ chức chung với Paru thì còn gì hay bằng"

"Miyuki tớ yêu cậu"

"Tớ cũng vậy Sayaka"

       END CHƯƠNG 7

Chương 8: Chuẩn bị hôn sự (tt)

   Chương sau là chuyện nhà MakoNana nhá. Ủng hộ thanh niên nghiêm túc đi đánh ghen nào

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro