[Longfic][Taeny]Give me one more chance

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au:Sun^^

Pairing: Taengsic, Tany

Disclaimer: Nhân vật không thuộc về au

Category:Sad, Romantic.

*Note*:S chưa tính post lên vì chưa end, nhưng mình post chap 1 vì lời hứa với Pinz sẽ đăng vào ngày sinh nhật of Pinz nên... S sẽ cố gắng không ngăm fic^^, nhưng mấy bạn thông cảm S chuẩn bị thi nên không post liên tục được trong khoảng 3 tuần này nhe, tks^^. Các rds nhớ C.m cho S nhér^^!

Như lời hứa t post rồi nhé, HPBD* Pinztó:”x Sinh nhật vui vẻ nhé gái.....

= =   = = =   = ==  = = = = = = = = = = = =  = = = = = = = = = = = = = =   = = = 

Có ai giữ được mãi mãi trong tay cái hạnh phúc mỏng manh hay không?

                                      Hay nó chỉ thoáng qua, rồi nó lại vụt mất trong phút chốc....

Cũng như những hạt cát nhỏ bé vậy,

                             Nắm thật chặt rồi nó cũng từ từ trốn chạy khỏi kẽ tay mà rơi xuống...

Đến khi nào giữa những ngón tay mới không có kẻ hở,

                                                   Để có thể giữ thật chặt những thứ mỏng manh nhất....

 Hãy nắm giữ những gì mình đang có,

                                  Để sau này không phải hối hận khi nó đã vụt mất....

Chap1:

“TẠI SAO!!!!TẠI SAO ÔNG LẠI LẤY ĐI NGƯỜI TÔI YÊU THƯƠNG NHẤT CỦA TÔI HÃ!!! TẠI SAO CHỨ!!!!”-Tiếng thét của một cô gái đứng cạnh chiếc xe Ferrari trên con đường ngoại ô và trước mặt cô là biển rộng mênh mông.

“JESSICA!!! EM ĐÃ HỨA LÀ SẼ BÊN TAE MÀ!!! TẠI SAO BÂY GIỜ LẠI BỎ TAE MỘT MÌNH NHƯ VẬY CHỨ!!! TẠI SAO HÃ, EM TRÃ LỜI ĐI JESSICA JUNG!!!”-Cô thét lớn hết cỡ chỉ mong một tiếng trã lời như vọng lại cô chỉ là tiếng sóng vỗ vào bờ.  “Làm ơn trã lời Tae đi,làm ơn đi Jessica”-Thất vọng cô khuỵ gối, nắm chặt đôi tay đập thẳng xuống đất thì thầm trong nước mắt.

Đau.... Đau lắm

Cô bất lực, chỉ biết ngồi đó đập tay xuống đất mà khóc. Nỗi đau xác thịt đó làm sao đau bằng nỗi đau đang xé nát trái tim bé nhỏ của cô đây.

Nước mắt.... cũng vô tình rơi xuống....

“Đừng khóc nữa Tae của em, Tae mạnh mẻ lắm. Tae không bao giờ khóc mà. Sẽ có một người khác thay thế em yêu Tae. Tae phải tiếp tục sống vì em luôn bên cạnh Tae mà.”-Một giọng nói phát ra từ đằng sau Taeyeon.

“JESSICA”- Nhưng đó chỉ là ảo giác. “Hahahaha!!!”-Cô chỉ biết cười trong nước mắt. Bất giác, cô đứng dậy lấy tay gạt nước mắt đang rơi và tiến về phía chiếc xe của mình.

Vù...Vù...

Cô lướt nhanh trên đường, cặp mắt đau đớn pha chút lạnh lùng nhìn đăm đăm về phía trước. Tay cô vẫn giữ chặt móc khoá của Jessica-người yêu của cô. Vận tốc ngày càng một nhanh....nhanh hơn....

Taeyeon Pov’

Jessica, làm sao Tae sống được khi không có em đây. Tại sao em lại giấu Tae chuyện em bị bệnh hã?! Rồi giờ đây, em có thấy không?! Tae đau khổ thế này cũng là vì em đó. Em phải đền cho Tae. (End Pov’)

Cô phóng xe về nhà, vừa về đến cô đuổi tất cả quản gia và người làm. Và bước đến quầy rượu, lấy mấy chai Smirnoff Vodka rồi tiến vào căn  phòng của cô và Jesscia. Hình ảnh treo khắp phòng đều là của cô và người yêu cô.

Nở một nụ cười cay đắng trên môi, nốc một ngụm rượu và chăm chăm nhìn về phía bức ảnh ở biển của cô và Jessica.

“Không phải em rất thích biển sao?! Tuần sau là chúng ta đi rồi, mà bây giờ em bỏ Tae mà đi sao? Rồi ai đi cùng Tae đây, rồi Tae biết quan tâm đến ai đây?!”

Lại một ngụm rượu..... một ngụm nữa.....

Do quá say, cô gục đầu bên ghế sofa và ngủ thiếp đi.

Và cứ như thế, ngày qua ngày. Cô bỏ hết công việc chỉ biết nhốt mình trong căn phòng đầy kỉ niệm của hai người với những chai rượu mạnh và khiến cô trở thành con ma rượu. Làm sao quên được bóng dáng ngày nào cũng luôn bên cạnh cô?! Làm sao quên được người đầu tiên làm cho cô biết thế nào là tình yêu?!

3 năm....con số 3 nó quá nhỏ đúng không? Nhưng mọi người hãy tính thử xem nào, 1 năm là 365 ngày mà 3 năm như thế có phải là 1095 ngày không??? Một thời gian không phải ngắn để con người chúng ta biết yêu thương ai đó đúng không?

 Taeyeon yêu Jessica từ cái nhìn đầu tiên, nhìn thấy sự dịu dàng của Jessie những lúc bên đứa trẻ trong trường học, rồi sự kiêu hãnh lộng lẫy trong những bửa tiệc lớn, những hành động dễ thương của cô và đặc biệt nhất là những lúc cô lạnh lùng như một tảng băng. Nhưng Taeyeon yêu tảng băng đó, yêu tính ngốc nghếch đó.. yêu tất cả con người đó. Có lẽ cô sẽ không yêu bất cứ ai nữa đâu vì cô sợ cảm giác này lắm rồi. Nó đau, đau đến nỗi có thể giết chết cô, đau đến nỗi cô sống như chết vậy.....

-----3 tuần trôi qua, vào một đêm trời mưa tầm tã vào giữa khuya.-----

“TAEYEON AH~~~, EM Ở ĐÂY NÈ MAU ĐẾN ĐÂY NÀO!!!”-Một giọng nói quen thuộc khiến cô quay người lại.

“JESSICA, LÀ EM SAO??? Tae không mơ đúng không?”-Taeyeon vẫn còn nghi ngờ những gì đang xảy ra trước mặt mình là Jessica đang vẫy tay về phía cô. Dụi dụi mắt, thì cô mới tin đó là thật. Cô chạy đến ôm chầm lấy người con gái tóc vàng kia.: “JESSICA!!!!”

 “TAEYEON”

“Em nhớ Tae quá”

“Tae cũng nhớ em lắm Jessie~~ à!”-Cô mỉm cười hạnh phúc, ôm chặt lấy Jessica. Cả hai giữ lấy khảnh khắc này một lúc rồi Jessica nói

“Tae hứa với em một điều nhé.”

“Ừ! Mười điều Tae cũng hứa với em mà.”

“Cho dù là chuyện gì sao?”

“Ừ! Bất cứ chuyện gì Tae đều hứa với em hết.”

“Đã nói thì không nuốt lời nhé”

“Ừ”

“.......”-Jessica im lặng một lúc rồi cô cất tiếng “Quên em đi và hãy tìm người khác yêu Tae hơn em”

“Nhưng....”-Jessica rời khỏi vòng tay Taeyeon. “Em phải đi rồi,và Tae nhớ giữ sức khoẻ nhé. Hãy tiếp tục sống khi không có em bên cạnh, em sẽ kiếm được một người thật tốt để thay thế em chăm sóc cho Tae. Và Tae hãy nhớ rằng em luôn luôn bên cạnh Tae. Đó là lời hứa em cần Tae thực hiện. Tạm biệt người em yêu”-Rồi cô từ từ tan biến trong không khí để lại là vẻ mặt đau đớn và những giọt nước mắt hằng sâu trong lòng Taeyeon.

“JESSIE~..... SICA....JESSICA”-mồ hôi nhễ nhại trên gương mặt yêu ớt của Taeyeon và cô chợt nhận ra chỉ là một giấc mơ. Môi cô lại nở ra một nụ cười chua xót đôi mắt nhạt đi.

“Em kêu Tae phải sống tốt sao? Tae làm sao sống tốt khi không có em bên cạnh chứ.”-Nụ cười đầy sự lạnh lùng và cay đắng lại hiện trên gương mặt của cô một lần nữa.

......

Chap2:

saranghe sarangheyo geudeneun odinnayo

gaseumgipi bakhin geuriun saram…

“Con nghe thưa appa”-Cô nhận được cuộc điện thoại từ  appa cô, cô gắng lấy hết bình tĩnh.

“Con không sao chứ, đừng như vậy nữa! Ta lo cho con lắm đấy. Cả 3 tuần nay con không đến công ty!”-Giọng nói ấm áp và hiền hậu khiến cô như muốn khóc oà.

“Co...n con không sao đâu appa. Ngày mai con sẽ đi làm lại”

“Ừ, ta lo cho con lắm. Àh! Ta muốn nói với con là ta đã tuyển vào cho con một thư kí mới đấy. Vì Jessie~ đã...”

“Con hiểu rồi thưa appa. Con hơi mệt, muốn đi ngủ. Appa ngủ ngon”

Tút... tút

“Tae sẽ nghe em, sẽ cố gắng sống tốt.”-Cô gạt tất cả nước mắt rồi đứng dậy bước ra khỏi phòng và khoá lại bằng một ổ khoá mới nhằm không cho bất cứ  ai chạm vào căn phòng đó.

Nỗi đau đó....làm sao quên được đây?!

Nước mắt đó.... làm sao kiềm chế được khi nhớ về những kí ức đây?!

Và con tim đó.... làm sao lành lại khi nó đã tan nát mất rồi?!

Gượng.....

Gượng để quên đi cái kỉ niệm hạnh phúc mà bây giờ là niềm đau....

Gượng để tiếp tục sống....

Gượng để một người nào đó vui....

Những tia nắng sáng ấm áp, chíu thẳng vào căn phòng của Taeyeon. Tia nắng sáng thật ấm áp và nhẹ nhàng chiếu lên khuôn mặt yếu ớt khiến cô nheo nheo mắt và bắt đầu mở mắt lên.

Cái cảm giác thân quen đó đâu rồi???

Flashback

“YAH!!! DẬY ĐI NÀO ĐỒ TAE LÙN!!! TAE HAY NÓI EM NGỦ DẬY TRỄ MÀ DẠO NÀY CÒN TRỄ HƠN EM NỮA SAO!!! TAE TÍNH Ú SAO HÃ ĐỒ TAE LÙN. DẬY ĐI NÀO!!!”-Một hơi cảm xúc phát ra từ miệng của cô gái tóc vàng và tay không quên cầm gối chọi thẳng vào con người đang ngủ kia.

“Jessie~ à, cho Tae ngủ một tí nữa đi. Hôm qua chúng ta đã làm việc như vậy mà bây giờ em còn sức sao?!!”-Giọng nói đều đều nhưng không kém phần gian tà đầy ẩn ý của Taeyeon.

“YAH!!!! KHÔNG DẬY THÌ TỐI NAY RA PHÒNG KHÁCH MÀ NGỦ.”-Cô giật mình khi nghe cô gái nói như vậy và tức giận ra khỏi phòng.

Nhưng cô gái kia đã chịu đứng dậy và chạy đến bên Jessica kéo cô quay người lại. Đẩy thẳng Jessica vào tường và ép chặt cơ thể mình vào cô. Đặt nhẹ nụ hôn vào môi cô gái đang suýt xoa đầu đập trúng tường. “Hmm...”-Cô như hoà quyện vào nó, nhắm mắt và tận hưởng nụ hôn bình minh đó.

“Tae dậy rồi, ngủ chung với Tae nha em.”-Taeyeon thở nhẹ vào tai Jessica giọng nói cực kì dễ thương làm cho Jessica đỏ ửng lên. Cô cười khi thấy người con gái mình yêu như vậy “Thôi, Tae làm vệ sinh xong rồi chúng ta đến công ty”-Cô hôn vào má của Jessica rồi bước đi vào phòng tắm.

“Ngày nào cũng như vậy chắc mình phải ngủ nhiều hơn nữa rồi, hehe”-Bộ mặt cười gian tà khi đang tắm.

Đồ của cô được Jessica chuẩn bị sẵn, chỉ cần tắm ra là có đồ ngay. Hạnh phúc là đây, được người mình yêu quan tâm như vậy thì còn gì bằng nữa. Cô lau tóc, thay đồ và bước xuống nhà bếp. Ôi, thức ăn của người-yêu của cô làm, thơm quá đi.

“Nói aaaaaaaa đi Tae”

“Aaaaa”

“Ngon không Tae?”

“On....ồ....ăn....ica...àm...ương...iên….à....on....òi”-(Ngon, đồ ăn Sica làm đương nhiên là ngon ròi)

“Ăn xong đi hã nói”-Jessica mỉm cười cô yêu cái tính con nít của Taeyeon.

“Đồ ăn của Jessie~ là ngon nhất rồi”-Taeyeon đưa cái mặt dorky ra làm Jessica bật cười.

End Flashback.

Taeyeon chuyển người qua để ôm lấy người con gái kia, nhưng....

Cô mở mắt ra, nỗi thất vọng tràn về, nhếch mép cười đau đớn vào phòng tắm. Thân xác nặng trĩu cô biết hôm nay sẽ là một ngày dài và vô cùng vô nghĩa. Bước vào phòng tắm, những vật dụng cá nhân của Jessica vẫn còn đây.

Làm xong vệ sinh cá nhân, cô xuống bếp nhưng món ăn thân quen đâu rồi??? Cô cố gượng bước đến tủ lạnh lấy hộp sữa rồi đi thẳng ra gara. Phóng xe đến công ty một cách chán chường, đôi mắt lạnh lùng toát ra.

saranghe sarangheyo geudeneun odinnayo

gaseumgipi bakhin......

“Alo?”-Cô bắt máy điện thoại với giọng nói lạnh lùng.

“Cô thư kí mới của con đã đến rồi đó, cô ta làm việc rất tốt và....”

“Con biết rồi appa, con đang đến công ty đây. Chào appa”

Tút....tút

Không chờ cha cô trả lời cô đã cúp máy và chạy thật nhanh đến công ty. Cô mở cửa phòng làm việc bất chợt cô thấy cảm giác thân quen đó....

“JESSICA!!!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro