Chap 26-2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 26-2

- Nhưng tớ không thấy Sica đâu cả. - Yuri hoang mang hơn.

- Cậu nói cái gì? Mới một tiếng trước còn thấy cậu ấy lượn lờ quanh đây mà. - Fany bắt đầu cảm thấy sợ.

- Tớ vừa mới về....và hoàn toàn không thấy cậu ấy.

Yuri thật sự hoảng hốt, cô quá hiểu cô nàng ngốc nghếch ấy sẽ gây chuyện khi hai người họ cãi nhau mà. Tim Yuri bắt đầu đập nhanh và người nóng ran khi lo lắng cho Sica, không biết rằng nàng công chúa này đã đi đâu.

- Bình tĩnh đi Yuri, bây giờ chúng ta sẽ tìm Sica.

Taeyeon huy động mọi người, cô phân phát đèn pin và chia nhóm ra để kiếm Jessica. Trời tối như mực vì cây rừng đã che khuất đi mặt trăng.

- Tớ, Fany, Seohyun sẽ đi cùng nhau. Sunny, Hyoyeon, Yoona một đội. Jaejoong oppa, Yuri, Krystal một đội. Bắt đầu tìm kiếm thôi. - Taeyeon phát tay báo hiệu, ba nhóm bắt đầu đi sâu vào trong rừng.

Đội TaeTiSeo

- Sica có thể đi đâu được? Hay chúng ta ra cái hồ hồi sáng đi, biết đâu Sica vẫn còn ấm ức nên đến đó tự kỷ?

Fany suy luận rồi kéo cả ba đi về phía hồ. Trong lòng Fany thật sự lo lắng về cô bạn của mình, làm bạn với Sica lâu thế nên Fany rất hiểu tính Sica, khi bị áp lực gì đó nàng công chúa hay tìm nơi để lẩn trốn.

Đội YoongSunHyo

- Tối như vầy Sica còn có thể đi đâu được cơ chứ? - Sunny rọi đèn pin tìm đường, lá cây dưới chân xào xạc khiến âm thanh trở nên đáng sợ.

- Mà Sooyoung đâu rồi? Mình nhớ là lúc nãy cậu ấy đã vô lều ngủ rồi mà? - Hyoyeon thắc mắc.

- Chắc Sooyoung unnie vẫn đang ở chỗ cắm trại canh chừng cho chúng ta, lỡ Sica unnie có quay trở về còn thấy bóng người. - Yoong suy đoán rồi cùng hai bà chị tiếp tục đi sâu vào rừng miệng không ngớt lời gọi tên Sica.

Đội YulJaeKrys

- Sica ah~ Sica ah~- Tiếng Yuri khẩn khoản kêu gọi.

- Unnie! Sica unnie? - Krystal cũng lo lắng không kém, nhìn mặt cô bé như sắp khóc.

- Hãy nghĩ vì sao xảy ra cớ sự này đi Yuri, Victoria đâu rồi?

Jaejoong lên tiếng làm cả ba dừng bước. Lòng Yuri bỗng nhiên xao động, cảm giác hội hận bủa vây lấy tâm can cô, giờ đây cô chỉ muốn gặp Jessica ngay lặp tức để được ôm nàng công chúa của mình vào lòng. Câu nói của Jaejoong đánh thức điều gì đó trong cõi lòng và tâm trí của Yuri.

- Em mới gặp Victoria unnie, có lẽ chị ấy chưa về chỗ cắm trại đâu.

Yuri không kể rõ ràng chuyện của mình cho Jaejoong nghe vì cô nghĩ nó không quan trọng, đó dù sao cũng là chuyện riêng tư của Victoria.

- Em là đứa ngốc, Jessica mất tích cũng tại em thôi? Tại sao không suy nghĩ nhạy bén và đề phòng hơn chứ?

Người con trai đó nói những lời hàm ý nhưng Yuri hoàn toàn không hiểu. Lẽ ra Jaejoong có thể nói rõ hơn nhưng vẫn còn một người họ Jung đi bên cạnh - là Krystal.

- Oppa không thấy Sooyoung, Victoria và cả nhóc Amber nữa.

Mọi chuyện bắt đầu có những tình tiết mờ ám khi bỗng dưng nhiều người mất tích như vậy. Bộ não của cả ba hoạt động hết công suất để lí giải cho điều này.

Bỗng từ trong bụi cây có tiếng sột soạt, hai viên bi óng ánh chớp nháy rồi bị ánh sáng từ đèn pin rọi vào sau cùng là tiếng bước chân bỏ chạy.

- Đứng lại.

Yuri nhận ra đó là con người rồi đuổi theo, Jaejoong lặp tức cản lại nhưng Yuri mau chóng gạt bỏ tay anh ta ra và chạy theo bóng đen đó.

*****************

Phía bờ hồ nơi TaeTiSeo đang tìm kiếm Jessica, do ở đây vắng lặng và không có nhiều cây cối cản trở nên họ tách nhau ra để dễ tìm kiếm hơn.

Seohyun lùng sục khắp nơi để tìm bà chị bướng bỉnh của mình nhưng tuyệt nhiên một dấu vết cũng không có. Rồi cô lại thấy một bóng người lướt qua. Seohyun bình tĩnh xác định vị trí của bóng đen đó nhưng vừa nhìn thấy xong đã bị chụp thuốc mê đến bất tỉnh.

- Sica ah~ - Tiếng Fany lo lắng tột cùng, nước mắt cũng bắt đầu dâng trào trên khóe mi.

Và một con mồi nữa cho những bóng đen săn đón, Fany bất ngờ bị bịt chặt miệng, cô chỉ kịp kêu lên tên của Taeyeon.

- Tae...ppp!

Khi nghe thấy tiếng Fany có điều kì lạ Taeyeon hốt hoảng chạy về tiếng nói ấy miệng không ngừng gọi tên Fany.

- Fany, Fany!

Nhưng đáp lại cô ấy chỉ là sự im lặng đến đáng sợ của khu rừng hoang sơ này. Chợt Taeyeon bắt gặp Seohyun đang nằm trên nền đất, cô bé đã ngất xỉu từ lúc nào.

- Seohyun, Seohyun tỉnh lại đi em.

Taeyeon vỗ má Seohyun nhưng không thấy phản ứng nào từ cô bé liền cõng đứa em về lại chỗ cắm trại trong lòng không khỏi thấp thỏm lo lắng cho Fany.

- Lạy Chúa xin đừng để ai làm hại họ.

Taeyeon chỉ biết cầu nguyện mong rằng mọi sự dữ sẽ qua đi. Vừa về đến nơi cô gặp Sunny, Hyoyeon và Yoona ở đó. Thấy Taeyeon cõng Seohyun, Yoona liền chạy lại đỡ và hốt hoảng không kém gì Taeyeon lúc nãy.

- Seohyun à, em bị sao vậy?

- Chị sẽ đi kiếm Fany, mọi người nên tụ họp lại, chị không muốn ai bị thương hay mất tích nữa.

Vừa nói xong Taeyeon liền chạy vào trong rừng, bóng dáng nhỏ bé đó mất hút vào bóng đêm tĩnh mịch.

- Chúng ta không thể bình chân như vại được. Yoona ở đây với Seohyun, hai unnie sẽ đi tìm người giúp.

Nói xong Sunhyo vượt đồi để đi ra nơi có người, họ muốn báo cảnh sát để mọi chuyện được an toàn hơn. Nơi đây hoàn toàn không có gì để liên lạc gới thế giới bên ngoài.

Nơi giam giữ Jessica

Tiếng nói chuyện ồn ào của bọn bắt cóc vang lên, Sica mở mắt ra sau giấc ngủ ngắn vì thuốc mê. Cô đang ở trong một cái nhà kho dơ bẩn, ẩm mốc và phía trước là những tên bặm trợn đang trao đổi gì đó.

- Nó tỉnh rồi kìa. - Một tên chỉ về phía Jessica.

- Bắt cóc nhỏ này dễ dàng quá nhỉ, nó tự lao đầu vào chỗ chết. Theo như trong hình thì đúng là nó rồi.

- Đại ca, còn con nhỏ này thì sao? - Một tên chỉ sang phía bên cạnh Jessica làm cô cũng đảo mắt nhìn theo.

Lúc này Jessica ngạc nhiên tột độ khi bên cạnh là Tiffany đang bị trói trên ghế giống mình nhưng người bạn của cô chưa tỉnh lại.

- Bắt nó luôn đi cho chắc ăn, tao nghĩ tụi kia sẽ tìm hai con nhỏ này. Chị hai bắt tụi mình lo chuyện đại sự để đi chơi, lão gia mà biết được sẽ không hài lòng đâu.

- Nhưng tao thấy chuyện này không ổn, tại sao lại phải hợp tác với tụi kia để bắt cóc nhỏ đó? Chúng ta đủ đông để làm mà?

Tên đại ca vuốt cằm suy nghĩ rồi phẩy tay.

- Kệ chúng nó, hoàn thành nhiệm vụ lão gia giao là được rồi.

- Các người là ai? Sao lại bắt trói chúng tôi?

Jessica yếu ớt nói, cảnh tượng đêm nay giống như 13 năm về trước, quả thật rất giống. Nó làm cô bất an và sợ hãi tột cùng, những tên bắt cóc quay về phía cô cười khinh bỉ.

- Chắc cô em đắc tội với ai rồi, nhà cưng giàu lắm hả?

Môt tên lại nâng cằm Jessica lên mà trêu chọc, mặc dù tức lắm nhưng cô không thể làm gì hơn.

Tiếng bước chân vang lên, một chàng trai rất quen đang tiến về phía Jessica. Cô mở to mắt ngạc nhiên khi người đó chính là Yunho.

- Thầy là người đứng sau chuyện này?

Jessica ném ánh nhìn căm hờn về phía Yunho nhưng đáp lại cô là vẻ mặt bình thản của anh ta. Yunho bàn bạc chuyện gì đó với đám bặm trợn rồi qua về phía Jessica.

- Tôi họ Jung nên sẽ không làm hại người họ Jung. Nhưng cái tôi cần là lòng tự tôn của Kwon Yuri. Hai người không thể đến với nhau được, không hiểu sao cha cô lại phản bội lời hứa với dòng họ.

Anh ta nhìn Jessica rồi lắc đầu, khẽ thở dài khi thấy đứa em họ ngoan cố đang vùng vằng thoát khỏi sợi dây trói.

- Tôi là anh họ của cô, cha cô thích sống tự lập nhỉ? Giàu sang rồi là quên hết máu mủ ruột thịt.

- Đừng có đụng chạm tới ba của tôi, thầy có nuôi tôi ngày nào không mà có tư cách nhận xét hả?

Sica ném cái liếc sắc lẻm về phía Yunho khiến anh chàng cứng họng, không ngờ rằng cô bé tóc vàng này lại đanh đá đến thế.

- Có thể cô coi tôi là mối nguy hiểm nhưng thật ra Kim Jaejoong mới đáng phải lo ngại. Cậu ta cũng có nhiệm vụ giống tôi thôi.

Vừa nghe đến tên Jaejoong bỗng nhiên Jessica cảm thấy lo sợ, lúc trước trực giác mách bảo cô Jaejoong không hề có thiện cảm và thậm chí đang có tâm niệm muốn hại mình, chuyện đó đã qua lâu và Sica không còn lo lắng về nó nữa nhưng khi Yunho nhắc tới Jaejoong trước mặt mình cô hiểu rằng cả hai người bọn họ không ai tốt cả.

- Trước sau gì thì mục đích của tôi cũng đạt được nên muốn tiết lộ một chút cho cô bé. Thật ra địa điểm cắm trại không phải ở đây, là tài xế do tôi sắp đặt đưa các người tới đây. Cô biết gì không? Victoria và Jaejoong thông đồng với nhau để hạ bệ gia đình cô cũng như tách cô và Yuri ra.....nhưng Victor là người dễ mua chuộc, chỉ cần nói rằng Yuri sẽ là của cô ấy thì lặp tức trở thành quân cờ của tôi. Nó khá hoàn hảo khi tất cả chúng ta cùng ở trong một ván cờ nhỉ.

Yunho nở nụ cười mỉa mai, đôi mắt đầy căm hờn của Sica hướng về phía Yunho nhưng anh ta không mảy may lo lắng. Còn rất nhiều điều thú vị đằng sau câu chuyện của 13 năm trước.

Lúc này Fany tỉnh lại, cô nhăn mặt nhận thức mọi thứ xung quanh rồi bất ngờ khi thấy mình bị trói chặt trên ghế gỗ. Quay sang bên phải cô bắt gặp ánh mắt lo lắng của Jessica dành cho mình. Fany cũng hốt hoảng khi thấy cô và người bạn thân....bị bắt cóc.

- Thả chúng tôi ra.

Fany hét lên, Yunho cau mày khó chịu. Cả hai cô gái trước mặt anh đều không phải thứ vừa nhưng dù sao thì Yunho cũng đang nắm đằng cán nên vẫn có uy hơn.

- Im lặng đi! - Yunho hét lên khiến Fany có chút sợ hãi. - Đợi một chút nữa thôi sẽ có kịch hay để xem.

Khóe môi Yunho nhếch lên thành một nụ cười. Anh ta thật sự rất nguy hiểm, bỗng nhiên cả Sica và Fany đều thấy lòng mình bất an.

- Chắc chắn họ đang tìm kiếm chúng ta, phải rời khỏi đây thôi. - Sica nói nhỏ với Fany.

- Nhưng bằng cách nào, bọn chúng đông quá.

Đầu của Jessica đau nhức bởi thuốc mê và phải suy nghĩ cách trốn thoát. Đó dường như là điều bất khả thi khi xung quanh có hơn 20 tên lực lưỡng sẵn sàng nuốt sống cô và Fany.

Sica's Pov

Yuri làm ơn đừng tới, nguy hiểm lắm tụi tớ sẽ cố gắng tìm cách thoát khỏi đây chỉ mong cậu đừng mắc bẫy của bọn chúng, cậu mà đến chắc chắn sẽ bị bọn họ vũ nhục. Làm ơn đi Yuri đừng vì tớ mà lao đầu vô chỗ nguy hiểm này.

Dường như lời cầu nguyện của Sica không thành khi từ trong bóng tối bước ra một bóng người quen thuộc, nước mắt bỗng nhiên lăn xuống từ khóe mi của Jessica, cô mím chặt môi khi ánh mắt ngươi ấy nhìn mình đầy lo lắng.

- Yu....ri...- Jessica thì thầm hai từ, tên của cô gái đang tiến đến.

20 tên bắt cóc tụ họp lại vây quanh Yuri thành vòng tròn, ánh mắt bọn chúng diễu cợt lả lướt trên cơ thể của cô.

- Kwon Yuri. Cuối cùng đã tới, sớm hơn tôi dự tính đấy.

Yunho bước ra đứng kế bên Jessica và Tiffany nhếch mép cười, anh và Yuri nhìn thẳng vào nhau như kẻ thù.

- Để ta bắt đầu câu chuyện trước nhé. Dòng họ Kwon sản sinh ra một đứa con gái tên Kwon Yuri, sau đó mai mối cho Jessica Jung. Cuối cùng điều ba cô muốn là gì? Có phải là tài sản thừa kế của công ty Jessica? Tôi nói cho cô biết, trước đây khi ông nội Jessica còn sống đã từ bỏ đứa con trai độc nhất của mình là cha của Jessica vì ông ta làm bạn với Kwon Sang Min. Công ty của cả hai từng tranh chấp một khoản lớn cổ phiếu có thể nói đó là một gia tài 5 đời không xài hết. Ông nội cô là kẻ chủ mưu chiếm đoạt tài sản ấy nên gia đình cô mới có ngày hôm nay. Một người Jung gia có thể sai nhưng không cho phép người thứ hai sai. Jessica Jung không thể cưới Kwon Yuri. Hôm nay tôi sẽ làm cho Kwon Yuri biến mất trên cõi đời này.

Một cái hếch mặt ra hiệu, đàn em liền cầm cây xong vào Yuri. Nhanh chóng cô tránh né và đoạt được một ống sắt trong tay một tên. Cứ như thế 1 chọi 20, từng người tiến đến đả kích Yuri nhưng đều bị phản đòn nằm lê lết dưới sàn.

Nhưng một cô gái dù giỏi võ như thế nào cũng không thể đấu lại với 20 tên gan lì không biết sợ là gì. Yuri bị trúng đòn nhưng vẫn kiên cường đánh trả, cô liên tục ra những cước mạnh mẽ và chuẩn xác khiến bọn đàn em lùi lại.

Yunho thấy vậy liền rút con dao ra kề sát vào cổ Jessica, trong lúc đang xoay người tránh né đòn của mấy tên đàn em, Yuri nhìn thấy điều đó vô tình đánh mất cảnh giác, một gậy đánh vào vai Yuri khiến cô khụy xuống, cắn răng nhịn đau.

Tên khác nhanh chóng lấy cây đánh vào chân Yuri khiến nó không đứng vững, Yuri quỳ xuống nhưng cô chống ống sắt lên mặt đất để không ngã khụy.

- Khôngggg!!!!

Nước mắt Sica rơi đầm đìa khi một tên khác đánh vào lưng Yuri bằng chiếc gậy gỗ, cây gậy gãy làm đôi, một ít bụi bật tung lên trên màu áo đen sẫm, miệng Yuri hộc ra máu đỏ tươi nhưng tuyệt đối không hét lên tiếng nào chỉ mỉm cười nhìn Jessica.

- Yul không sao.

Cô thều thào trấn an người mình yêu rồi gượng đứng dậy nhưng lại bị quậy ngã bởi đòi hiểm vào bụng. Cơ thể Yuri lăn trên nền đất, mọi thứ trong mắt cô bắt đầu quay cuồng, không còn phân biệt được nữa.

Nhưng Yuri vẫn ráng gượng dậy vì nghe thấy tiếng Jessica gọi tên mình thảm thiết, một gậy khác tấn công vào trán cô khiến máu chảy ra xối xả, Yuri nằm vật xuống, đôi tay cử động vật vờ. Mấy tên đàn em cười thỏa mãn, tiếng hét của Jessica vang lên đến nao lòng.

- Đừng đánh nữa, đừng đánh nữa mà...

Nước mắt rơi nhiều vô kể, ướt hết khuôn mặt thanh tú của Jessica, Tiffnay cũng không kìm được nước mắt, cô cắn môi ngăn ra tiếng khóc đau đớn của hai người bạn mình.

- Anh muốn gì chứ Yunho, ngừng lại đi, anh thật tàn nhẫn. - Fany nhìn Yunho căm hờn.

- Chưa hết đâu Tiffany. Cô và Taeyeon cũng sẽ không có kết cục tốt.

Trong đầu Jessica thoáng một ý nghĩ lo sợ, 13 năm về trước có người đã chết vì cô, 13 năm sau không lẽ lại là Yuri. Một sự thật mà lâu nay mọi người vẫn dấu diếm Tiffany, ngay cả Jessica cũng không dám nói ra điều đó. Mất mát của một đứa trẻ do sự vô tình tàn độc của người lớn.

- Ngừng lại!

Giọng nói quen thuộc dường như đem lại một chút hi vọng cứu sống cho cả ba nhưng ngay lập tức hi vọng ấy bị phủi sạch khi từ đâu xuất hiện thêm hơn 10 tên hung hăng cầm gậy sắt tiến về phía Taeyeon.

- Taeyeon à chạy đi.

Fany hét lên mong muốn bảo toàn tính mạng cho người mình yêu nhưng tuyệt nhiên Taeyeon không hề lay động, cô tiến tới hạ gục những tên đang đánh đập Yuri. Trong phút chốc đám người hung hăng kia bu lại thân hình nhỏ bé nhưng quật cường của Taeyeon. Liệu cô có thể trụ được bao lâu sau Yuri?

Lại một trận đấu không cân sức nữa diễn ra. Dáng người nhỏ bé chật vật ra đòn cũng như tránh né, Yuri ráng đứng lên để hỗ trợ cho người bạn của mình. YulTea dựa lưng vào nhau để đứng vững trong vòng tròn mà mấy tên tay sai tạo ra, nó bao quanh lấy hai người không để ai chạy thoát.

Giờ đây cảm xúc của Jessica và Tiffany cũng giống nhau, đều bất lực nhìn người mình yêu chiến đấu mà nước mắt không thôi rơi. Cho đến khi một người nữa xuất hiện đem theo một cô gái thì tất cả đều dừng lại. Bóng dáng mờ nhạt hiện ra trong màn đêm, đôi mắt sắc lạnh chưa bao giờ được nhìn thấy.

- Soo...young...!

Taeyeon cùng Yuri thều thào nhận ra người bạn chí cốt của mình và còn ngạc nhiên hơn khi bên cạnh Sooyoung là Victoria.

- Yunho, ngừng lại trò chơi này trước khi quá muộn.

Giọng nói của Sooyoung như có phần đe dọa nửa lại giống như đàm phán. Victor ở bên cạnh vẻ sợ sệt không dám ngước lên nhìn ai. Yunho hơi bất ngờ nhưng rồi phá ra cười.

- Haha, cô đến nữa thì càng vui. 13 năm trước không phải mẹ Tiffany chết trên đầu súng của thuộc hạ nhà họ Choi hay sao?

Một câu nói làm mọi người chết sững, cả Sooyoung cũng trợn tròn mắt ngạc nhiên như không tin vào chính lỗ tai của mình.

- Fany à, cô biết vì sao ba của cô ghét Taeyeon không? Vì ba của người cô yêu đẩy bà Hwang phải chết đó. Ông của Kwon Yuri đứng sau chuyện này, vì muốn lật đổ công ty của Jung gia, cựu chủ tịch Jung đã mượn tay Choi Woo Bin - cha Sooyoung bắt cóc Jessica nhưng do sự nhầm lẫn đã vô tình bắt Tiffany. Mẹ cô vì lo lắng cho đứa con mà không dám báo cảnh sát đành lẳng lặng đem tiền chuộc đến cho bọn bắt cóc mà người "hiến kế" lại là ba của Kim Taeyeon - người bạn chí cốt của ông Hwang.

Nói đến đây tất cả cùng sững sờ, không ngờ người lớn lại gây ra nhiều sóng gió đến vậy, di chấn ngày sau chỉ có con em họ chịu đựng.

- Bà Hwang đến địa điểm Jessica bị bắt cóc, không thấy con mình đâu mà chỉ thấy đứa bạn thân của nó nên vô cùng hoảng loạng. Đó cũng là sự nhầm lẫn của bọn bắt cóc. Tiffany được đem đến một nơi khác vì người mà cựu chủ tịch Kwon muốn bắt không phải là cô ta. Do sự tham lam nên bọn bắt cóc mới bắt Hwang gia đem tiền chuộc. Thật không may khi cảnh sát ập tới bọn bắt cóc tức giận nên đã kết liễu bà Hwang và xém chút xíu mạng nhỏ của Jessica đã không còn.

Tiffany nghe tới đây bỗng nhiên trở nên vô thần, là mẹ của cô bị người ta giết chứ không phải bệnh mà chết sao? Lúc này tim Tiffany đau như cắt, cô không còn cảm thấy tình bạn được nữa rồi ngay cả tình yêu cũng trở nên đáng sợ trong lòng của cô, nước mắt rơi...rơi mãi.

- Thật ngạc nhiên là con của những vị có mặt trong câu chuyện 13 năm trước đều tụ họp ở đây. Kim Jaejoong không thể bảo vệ được Kwon Yuri nữa rồi hahaha, rõ ràng là nhà họ Kwon đã tuyển một kẻ vô dụng bảo vệ đứa cháu yêu quý của mình.

Yunho rút ra khẩu súng nhắm thẳng vào Yuri với ánh mắt cương quyết, tất cả không kịp phản ứng để có thể ngăn anh ta lại.

"BANG"

Tiếng súng nổ ra, Yunho nhếch miệng cười rồi ôm bụng gục xuống, bọn bắt cóc nhốn nháo tấn công Taeyeon và Yuri nhưng Sooyoung lập tức lên tiếng.

- Tất cả dừng tay.

Hơn một nửa đám người ấy nghe theo lời Sooyoung nhưng số còn lại vẫn nhất quyết lấy mạng Taeyeon và Yuri.

- Còn không chặn bọn nó lại cho tao? Bạn tao mà có mệnh hệ gì thì tụi mày chuẩn bị làm mồi cho cá sấu đi là vừa.

Sooyoung gầm lên, đám thuộc hạ lẫn trong bọn bắt cóc bắt đầu đánh trả. Bầu không khí trở nên hỗn loạn hơn bao giờ hết. Bỗng có tiếng còi hú, tất cả chạy loạn xạ mong thoát thân vì công an đã tới, Sooyoung cũng mau chóng rút đàn em rồi bỏ đi, không quên ngoái lại nhìn hai người bạn của mình đầy lo lắng. Làm con trong một gia đình ở thế giới ngầm phải mang tiếng là kẻ hai mặt nhẫn tâm thôi.

Cảnh sát nhanh chóng bao vây khu vực, bọn bắt cóc ôm đầu quỳ xuống, tất cả đã được an toàn.

Yuri lết lại gần Jessica, đặt bàn tay lên khuôn mặt đầm đìa nước mắt ấy, cô thở nhẹ nhàng rồi mỉm cười trấn an công chúa.

- Xin lỗi nhé.

Riêng Taeyeon không dám chạy lại mà ôm chầm lấy Fany, có lẽ cú sốc về sự thật mà bao lâu qua đã đả kích cô quá lớn. Dẫu sao đó cũng là mẹ của Tiffany, đau lòng như vậy cũng là chuyện khó tránh khỏi.

Jaejoong cầm khẩu súng còn ấm nòng tiến lại gần Yunho. Cậu ngồi xuống kế bên kẻ đang ôm bụng đau đớn nhưng không thể nói thành tiếng.

- Hai chúng ta không ai thắng cả. Lẽ ra anh nên biết dừng lại đúng lúc Yunho à. Ráng chịu đau chút đi, sẽ ổn thôi.

Jaejoong vỗ vai Yunho rồi để cho người đưa anh ta lên xe cứu thương. Anh thở dài nhìn về phía kẻ đối địch của mình. Tại sao phải đấu với nhau khi chúng ta có thể là bạn?

- Các em cũng nên đến bệnh viện kiểm tra lại mấy vết thương. Chuyện ở đây tôi lo được rồi.

Jaejoong khuyên đám nhóc rồi ra chỗ công an nói chuyện. Có thể anh khai báo không đúng sự thật nhưng điều đó chắc chắn sẽ đem lại lợi ích tốt nhất cho mọi người.

*****************

Bầu không khí ảm đạm đã qua đi, nói đúng hơn là mọi sự giờ đây yên tĩnh đến lạ. Tất cả trở về thành phố, riêng Yuri và Yunho vẫn đang dưỡng thương trong bệnh viện.

<Cạch>

Tiếng mở cửa phong Yuri vang lên, Jessica cùng Sooyoung bước vào. Cái tên shikshin vẫn thế, đang ngồm ngoàm bánh sandwich.

- Bị thương có chút xíu mà nằm hoài vậy?

Sooyoung không quên đâm chọt bạn của mình nhưng ngay lặp tức im bặt vì Jessica đang nhìn cô với con mắt tóe lửa. Yuri không nói gì chỉ mỉm cười.

- Hôm nay cậu được xuất viện rồi Yuri, mọi người đang nhốn nháo ở bên ngoài đợi cậu đó, sợ vào đây sẽ gây ồn ào bệnh viện. - Sica hăng hái kể.

- Lẽ ra Sooyoung phải ở bên ngoài chứ, để cậu ta vô đây mới làm bệnh viện này nhốn nháo thì có.

Yuri nhìn Sooyoung nói câu mỉa mai làm shikshin đang ăn phải dừng lại. Miệng vẫn đang một nùi sandwich nhưng Sooyoung không kiêng nể gì mà đốp lại Yuri.

- Yah! Muốn chết hả?

Mọi chuyện có liên quan đến 13 năm trước đều đã chấm dứt. Mọi người cũng không truy cứu vụ bắt cóc năm xưa và bây giờ nữa. Tha thứ để họ sống thanh thản hơn.

Cánh chim én bay về, mùa xuân đã tới rồi. Yulsic bước ra cửa bênh viện đã gặp một đám người đứng chờ. Cả hai nở nụ cười tiến lại gần, Yuri nhìn một lượt đám bạn nhốn nháo rồi hỏi:

- Taeyeon và Tiffany đâu rồi?

- Taeyeon unnie đi cầu hôn rồi. - Yoona phá lên cười khi nhớ đến cảnh hồi sáng giúp Taeyeon chuẩn bị.

Từ sau đêm hôm ấy, mọi người không gặp Tiffany, ngay cả Jessica cũng không có tin tức gì, điện thoại không liên lạc được. Chắc có lẽ Fany đang tự giam mình ở nhà, dù sao thì cô ấy cũng rất yêu mẹ của mình.

- Chúng ta về chuẩn bị lễ hội thôi.

Sooyoung lùa vịt í lộn lùa người về trường Soshi, ngày mai sẽ có lễ hội dành cho học sinh lớp 12. Nghe nói chính hiệu trưởng đặc biệt tổ chức, Soshi lại trở về với không khí náo nhiệt như xưa.

**************

Căn hộ của Tiffany

<Kính koong~>

Taeyeon bấm chuông rồi lo lắng chờ đợi người ra mở cửa. Cô đã chuẩn bị sẵn tinh thần để nghe chửi nhưng bằng mọi giá hôm nay cô phải gặp được Tiffany.

Cánh cửa mở ra, một người đàn ông trung niên quen thuộc nhìn Taeyeon, đó chính là bác Hwang. Thật ra cô vẫn còn sợ appa của Tiffany nhưng cũng ráng đứng thẳng lưng để đối mặt.

- Cháu chào bác. - Taeyeon cúi đầu 90 độ.

- Cô vào đi.

Ông Hwang ngập ngừng rồi mở cánh cửa rộng hơn. Đôi mắt hoẵm sâu đầy mệt mỏi của ông làm Taeyeon cảm thấy thương cảm cho gia đình Tiffany.

Taeyeon ngồi xuống chiếc ghế sofa, hai tay vân vê đầy vẻ lo lắng.

- Cô đến đây có việc gì? - Ông Hwang rót nước rồi nhìn thẳng Taeyeon làm cô hơi sợ.

- Dạ cháu đến tìm Tiffany.

- Nó không muốn gặp ai hết. - Ông Hwang thở dài.

- Cháu có thể lên phòng nói chuyện với cậu ấy được không ạ?

Taeyeon hơi cúi người xuống, hỏi ra câu này chắc ông Hwang sẽ bực tức đuổi cô về, nhưng không ông ta gật đầu, ánh mắt như một người cha lo lắng cho con của mình, không còn độc đoán như lúc trước nữa. Taeyeon bước lên cầu thang, đến trước cửa phòng Tiffany, cô không gõ mà chỉ nhẹ nhàng đẩy cửa đi vào.

Hình ảnh một cô gái ôm "đậu đậu" bông nằm trên giường khiến Taeyeon không kìm lòng mà bước lại gần. Cô nhìn gương mặt hốc hác của Tiffany rồi để ý giọt nước mắt chưa khô vẫn còn đọng lại trên khóe mi. Fany đã ngủ do mệt mỏi càng khiên Taeyeon đau lòng hơn.

Nhẹ nhàng đưa tay lên vuốt mái tóc bồng bềnh của người mình yêu, Taeyeon cúi xuống đặt lên trán Tiffany một nụ hôn.

Hơi ấm quen thuộc làm Fany mơ hồ tỉnh dậy, gương mặt baby đang nhìn cô với tất cả lòng yêu thương. Fany không cười mà chỉ khóc, nước mắt cứ tuôn ra khiến Taeyeon lúng túng không biết nên làm gì.

- Đừng khóc Nấm của tớ, tớ yêu cậu nhiều lắm.

Nói rồi Taeyeon choàng tay ôm lấy thân thể êm ái của Tiffany, làn da Fany run lên khi chạm vào người Taeyeon khiến cô bật khóc nức nở.

- Tae xin lỗi, Tae lại làm Fany khóc rồi.

Giọng nói nghèn nghẹn của Taeyeon làm Fany không nõ rời bỏ cái ôm ấy. Cô lắc đầu rồi vùi sâu vào cổ Taeyeon.

- Tớ cũng yêu cậu.

Nụ cười trên môi Taeyeon trở lại, hơn một tuần qua cô đã thiếu Fany và cô hiểu rằng nếu không có Fany chắc chắn cô sẽ không thể sống được. Dường như không khí của Taeyeon chính là cô nàng đáng yêu này.

- Fany có muốn gặp mọi người không? Ai cũng nhớ Fany hết, Sica không gặp cậu mấy ngày nay nên rất buồn. Mọi chuyện đã qua rồi, hãy là Fany như xưa của Taeyeon nhé.

Taeyeon vỗ về đôi vai còn đang nấc lên từng hồi. Ông Hwang đứng ở ngoài cửa đã nghe hết những gì Taeny vừa nói. Ông bất giác mỉm cười sau hơn 13 năm vẻ mặt luôn duy trì ở mức cau có và cô độc.

Nhìn Taeny ông lại nhớ đến mối tình ngây ngốc của mình và vợ hồi xưa. Quả thật tình yêu không có lỗi, người lớn làm sai sao lại để con cái phải chịu chứ. Cuối cùng ông cũng đã vượt qua được sự thật mất đi người mình yêu.

- Bà ở trên đó hãy đợi tôi nhé, tôi sẽ sống giúp bà quãng đời còn lại.

Ông Hwang mỉm cười, một giọt nước mắt rơi xuống nhưng nó đã không đượm màu đau khổ như trước nữa.

---------------TBC---------------Author: Subin

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro