[LONGFIC] Thần Phục Dưới Chân Em [ Chap 2], YulTi | PG-13 |

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author: I_pervert

Pairing: YulTi

Raiting: PG-13

Disclamer: họ không thuộc về tôi..

Category: romance, yuri...

Note: đơn giản là yêu họ ... như cái tên không có sự trong sáng hay dễ thương, tôi thích bóng tối và sự hư hỏng.


THẦN PHỤC DƯỚI CHÂN EM




CHAP 1



Tôi – kwon Yuri là một tay chơi.người ta bảo thế ừ thì cứ cho là thế,chẳng sao cả.

Không ai có thể chọn giùm người khác cách sống như thế nào. Tôi thích là một tay chơi, sống vui vẻ, tự do như những cơn gió.

Cần chi mang những chiếc mặt nạ đánh lừa thế gian, bao bọc bản thân dưới sự dối trá, giả vờ, đầy toan tính hơn thua.

Tôi xinh đẹp, giàu có không thiều thứ gì nên tôi có quyền kiêu ngạo, lên mặt với cuộc đời với mọi người.

Dường như chẳng có gì có thể làm tôi dừng lại những cuộc vui của mình ngoại trừ một người, một cái tên cứ ám ảnh lấy tôi.




Tiffany Hwang – một cô gái, chính cô ta đã làm tôi biết đến sự thất bại.




Tôi đã tự nói mình là tay ăn chơi, trong suốt những vụ cá cược, đua xe hay đeo đuổi các cô gái tôi tự hào vì mình luôn là kẻ thắng. dù làm việc gì, tôi phải là kẻ giỏi nhất, tôi thích những lời khen, thích những ánh mắt ngưỡng mộ hay đơn giản hơn tôi muốn mọi người phải chú ý đến tôi.





Kwon Yuri chính là trung tâm của thế giới này nhưng… cuộc đời thật lắm chữ nhưng..




Tôi cười khẩy khi nhớ về quá khứ, Tiffany là người đầu tiên không bị tôi quyến rũ, bõ qua tôi, làm tôi thất bại nhưng đồng thời cũng là người nhìn thấu con người tôi.




“ cậu là một kẻ cô độc đến đáng thương ,Kwon Yuri à!”



Câu nói duy nhất làm tôi như chết sửng.




Tôi là kẻ đáng thương ư? Nực cười tôi có rất nhiều tiền và tiền có thể mua được mọi thứ…



Tôi cô độc lại càng nực cười hơn khi quay quanh tôi luôn có rất nhiều người bạn bước đến trong đêm tối xa hoa,phù phiếm, hoang lạc và biến mất khi ánh mặt trời chói chang dâng lên.



Tôi ghét cô ta…


Tôi ghét cái nụ cười ngớ ngẩn ấy, nó chỉ cười với người khác chứ chưa bao giờ tỏa sáng trước mặt tôi.



Tôi ghét cái sức sống tràn trề với niềm tin không bao giờ tắt của cô ta, ánh sáng tỏa ra từ cô ta chẳng bao giờ chiếu đến bóng tôi nơi tôi cả…



Tôi ghét tất cả… càng ghét tôi lại càng nghĩ về cô ta..



Và càng nghĩ thì tôi lại càng nhớ cô ta.







***



Chẳng qua là một sự thất bại trong quá khứ nhiều năm về trước, không nên để nó ảnh hưởng đến cuộc sống tốt đẹp sau này.


Nghỉ ngơi tại nơi biển xanh, cát trắng, nằng vàng như đảo Bali này thì không còn gì tuyệt hơn.

Một dáng người nóng bỏng nằm phơi nắng ,trên tay tờ báo viết bằng tiếng hàn cũng được lật đều đặn.



“ Yuri à, đang làm gì đó ra đây chơi bóng nào!”



“ không, mình sẽ trở về Hàn quốc hôm nay, tạm biệt Lysa”



Yuri đột nhiên đứng dậy,để lại tờ báo và nhanh chóng thu dọn hành lí bước đi để lại bao con mắt ngạc nhiên của bè bạn.

Một cơn gió lật qua, tờ báo trên ghế bay đi xuống biển nhưng dòng chữ to lớn trên trang nhất vẫn còn kịp nhìn thấy.




“ CÔ DÂU TIFFANY BỎ CHẠY GIỮA LỄ CƯỚI – CUỘC HÔN NHÂN GIỮA HAI NHÀ KWON – HWANG BẤT THÀNH”






***





Hôn nhân là việc hệ trọng, điều đó ai mà không biết vậy mà việc bỏ chạy trước khi đọc lời tuyên thệ trong giáo đường lại là chuyện chẳng có gì với Tiffany.

Bên ngoài biệt thự nhà họ Hwang phóng viên bu kín như ong thấy mật. tin tức chấn động thế này mà không khai thác thì quá uổng.

Nhưng bên trong , Tiffany nhàn nhã đọc sách, nghe nhạc như chẳng có gì xảy ra.

Người nhà không hỏi lí do vì sao cô bỏ chạy , thế nên Tiffany lại càng an nhàn.






Nhưng chú rể hôm ấy - Kwon Hyuk Joon lại không được dễ dàng như cô.phóng viên không tiếp cận được Tiffany liền quay sang Hyuk Joon, tìm hiểu nguyên nhân tại sao cô dâu lại bỏ chạy, gây ra không ít khó khăn, phiển nhiễu cho anh ta.





“ tại sao lại dọn ra ngoài?”


Hyuk Joon dở bỏ lớp cải trang khi bước vào khu nhà mới mà Tiffany đang ở.


“ nơi này chỉ có một mình em, anh thực sự lo lắng!”



Hyuk Joon nói tiếp làm Tiffany bật cười không biết nên gọi anh ta là thánh nhân hay ngụy quân tử khi lại lo cho người khác còn bản thân đang gặp đầy rắc rối.



“ không sao, em đã quen ở một mình”



Tiffany khách sáo đưa cho Hyuk Joon tách café nóng. Nhìn anh ta bồn chồn như đang lo lắng việc gì khiến Tiffany lại càng muốn cười hơn.


Hyuk Joon chắc đang tìm mọi cách hỏi nguyên nhân cô đào hôn ,con người anh ta luôn chú trọng lễ tiết không hề như người nọ.





“ em mệt mỏi và dường như em đã thay đổi rất nhiều”


Cô mở lời phá vỡ sự trầm mặc.




“ là anh hay Yuri khiến em mệt mỏi?”


Hyuk Joon đáp vẻ mặt mang theo áy náy. Từng hay nên nói là trước kia,Tiffany thực sự thích Hyuk Joon luôn lịch sự, suy nghĩ cho mọi người như vậy. cô từng trải qua nhiều năm yêu đơn phương,cuối cùng cô sẽ kết hôn với người cô thích thế nên chẳng ai hiểu lí do vì sao Tiffany lại bỏ chạy.






Yêu và thích thực sự là hai khái niệm khác nhau, Tiffany từng yêu Hyuk Joon nhưng anh chỉ thích cô với tư cách bạn bè. Khi cô ta giúp cô nhận ra điều này, Tiffany đã đau đớn biết bao và giờ đây khi đối mặt anh ta, sự đau đớn đó đã nhạt dần theo thời gian.




“ không tại ai hết, em chỉ muốn yên tĩnh một mình”


Tiffany không muốn giải thích nhiều.



“ có cần anh nói cho Yuri biết mọi việc”


Hyuk Joon lộ ra vẻ mặt an ủi như an ủi một cô bé con, Tiffany nhớ mình trước đó đã coi vẻ mặt này của Hyuk Joon là yêu thương cô,tự mình chìm đắm trong sự ngọt ngào ảo tưởng do bản thân dựng nên.




“ không ! anh biết em không muốn ai xen vào việc của em mà và nhất lên cái tên Kwon Yuri ấy,em không muốn cô ta biết”

Tiffany cứng rắn.




“ thôi được anh sẽ không chủ động nói cho Yuri biết nơi em ở nhưng sẽ không dám bảo đảm em ấy không tự mình tìm được! khi gặp khó khăn hãy báo anh biết ,anh cũng sẽ thường đến thăm em”



Tiffany gật đầu, cô biết đây là sự nhân nhượng lớn nhất của Hyuk Joon. Cô ghét tính kiêu ngạo, ương bướng của Yuri nhưng có một điều mà cô ta đã nói đúng.

Hyuk Joon luôn xử lí sự việc giữa hai người theo trách nhiệm không hơn không kém.






Tiễn chân Hyuk Joon , Tiffany tưởng rằng mình sẽ bình tĩnh lại. cả tháng nay cô cứ thấy hoang mang, sợ hãi khi ngày cưới gần kề…là cô không biết giải thích ra sao với anh ta hay là trái tim cô phiền não vì một bóng hình nào khác…





“ Kwon Yuri, cô đúng là tên khốn kiếp!”








***


Đêm tối dần đến,cánh cửa nơi Tiffany ở mở toang.Yuri chỉ tại khi cửa mở phát ra tiếng động, tiếp theo nhẹ nhàng khép lại, khóa chốt.Cô cởi áo khoác,tháo giầy, bước chân như báo săn yên lặng không gây tiếng động. Như rất quen thuộc căn phòng, cô ta bước nhanh về góc trái rồi biến mất vào bóng tối.


Một căn phòng ngủ lại mở ra, trên giường có một nàng công chúa đang say ngủ.

Yuri đến gần, ở bên giường dừng lại.




Chỉ cần đi vào phòng em, mũi tôi luôn tràn ngập hương vị ấy, hương vị của người con gái tôi luôn ngày nhớ đêm mong, cả tháng nay tôi không ngủ được, cả lí trí và thể xác của tôi đều nhớ em Fany à!




Yuri cởi áo, tùy tiện ném xuống đất, lộ ra từng đường cong khêu gợi chết người.

Giống như thú săn tập kín con mồi, cô linh hoạt,uyển chuyển bò lên giường.





Cho dù nhắm mắt, tôi cũng có thể hôn lên đôi môi xinh đẹp này, thân thể tôi, trí nhớ tôi đều khắc họa ra một tấm bản đồ hoàn mĩ, cho dù say,choáng váng, mơ hồ tôi vẫn tìm được em, tìm được nơi sẽ làm em cuồng dã nhưng đầy rực rỡ tựa đóa hồng.






Bàn tay luồn vào chăn, tiến vào vạc áo, cầm lấy gò bồng đảo không hề phòng bị, khẽ âu yếm vuốt ve nó, dục vọng khó nhịn như muốn đốt cháy cả người cô.



Yuri thầm nghĩ sẽ nhẹ nhàng yêu thương Tiffany nhưng cô lại kiềm chế không được bản thân dùng mọi cách trêu chọc, tra tấn những nơi mẫn cảm của cô ấy.



Đầu ngón tay khinh niết, nhu lộng , cảm thụ sự mềm mại như lơ lụa cùng ấm áp, nụ hôn ngày càng đầy khát vọng, cổ họng phát ra từng trận rít gào.




Tiffany rên rĩ tưởng rằng mình đang nằm mơ, ý thức cô lại bị sự thô lỗ của Yuri làm tỉnh giấc, mở mắt ra theo bản năng Tiffany muốn hét lên.





“ là tôi”



Yuri che miệng cô bằng một nụ hôn cháy bỏng đến không thở được.





“ Cô.. tên khốn..ki..ế..p..”




Lại thêm một nụ hôn nồng nàn khác…




“ phải! tôi có thể là tên khốn nhưng tên khốn này yêu em hơn mọi thứ!”

CHAP 2




“ cô vào đây bằng cách nào?”-Tiffany dùng hết sức lực đẩy Yuri ra.



“ tôi đã quên không trả lại em chìa khóa nhà !”



Cả người Yuri trực tiếp chui vào chiếc chăn ấm áp,dùng những đường cong nóng bỏng cọ xát thân hình mềm mại bên dưới cô.

Đôi môi cúi xuống tìm kiếm nơi yêu thích ,bàn tay tự do rong đuổi trên vùng đất mới.



Ngay cả khi còn yêu Hyuk Joon thì anh ta cũng không có đặc quyền như vậy.


Thế mà Kwon Yuri- con người luôn làm Tiffany tức giận đến mất hết cả hình tượng lại có được chiếc chia khóa nơi cô ở ,do chính tay cô đưa .


Dọn ra khỏi biệt thự nhà họ Hwang,Tiffany tự thuyết phục bản thân rằng cô ta sẽ không trở lại Hàn Quốc tìm cô .

Nhưng có lẽ càng cố thuyết phục lại càng tự dối lòng.

Cô muốn yên tĩnh hay bởi vì gia đình cô, bạn bè cô không hề biết mối quan hệ giữa cô và Yuri.






“ tránh ra” – Tiffany mệnh lệnh.

Thân hình Yuri không nặng nhưng nó làm Tiffany cảm thấy không khỏe,không thể rời khỏi hay nhúc nhích được chút gì.

Điều đáng giận hơn là thân thể Tiffany cũng nhớ cô ta. Cô giận dữ đuổi Yuri đi, năm ngón tay bấu sâu vào lưng Yuri,hàm răng cắn lấy bờ vai trần trụi.

Trông Tiffany lúc này không giống một cô gái đang bị xâm phạm mà lại giống nàng thiếu nữ e thẹn, hờn giỗi người ấy đi lâu lắm,chẳng quan tâm nàng.



Nhiệt độ trong phòng tăng lên, cơn sóng tình cứ gầm lên cuồn cuộn.





Tiffany cắn môi,không cho phép bản thân kêu ra tiếng.Yuri chỉ khẽ cười,cô bé này ở trước mặt người khác lúc nào cũng thân ái,hòa đồng,thông minh,lịch sự chỉ riêng khi đối diện cô lại giống như nàng sư tử đầy giận dữ, mưa nắng thất thường.




vì tôi yêu mọi thứ thuộc về em,làm sao tôi có thể ngừng lại được…tôi muốn em đến điên cuồng nhưng trên tất cả tôi ước em biết rằng… tôi yêu em.





“ fany à”


Yuri sẽ chết không thì cũng điên lên mất, hiện thực phũ phàng khi trái tim Tiffany chẳng có cô.





Dục vọng là một thứ trái cấm, nó mê hoặc dụ dỗ con người khi họ không đề phòng,vạch trần,xé toang hết thảy những gì mà lí trí thường bảo vệ chỉ còn lại bản năng cùng những điều tự nhiên nhất.





“ tôi hận cô, Kwon Yuri” – giọng nói Tiffany khàn khàn có chút nghẹn ngào,thân thể cô mệt rã rời.


Yuri lại càng ôm lấy Tiffany chặt hơn.



“ nếu em thích thế thì cứ hận đi” lời nói thì thầm bên tay,dịu dàng và trìu mếm như như đôi tình nhân thắm thiết.



“ dùng hết tất cả những gì em có để hận tôi”


Tiếng nói nhỏ dần như lưỡi dao cùn cứa nát tim ai.


Nếu tình yêu làm cho em mệt mỏi, làm cho em đau đớn như thế thì hãy hận, hãy ghét tôi đi bởi như thế em sẽ thấy tốt hơn,nhẹ nhàng hơn và sẽ nhớ tôi hơn.





***


Đêm nhạt dần,bao lấy và xóa tan mọi thứ.trên chiếc giường hồng nhạt,có hai con người đang ôm nhau say ngủ.

Tiffany bừng tỉnh,xoa xoa trán muốn đứng dây xuống giường.




“ em muốn làm gì?” Yuri giữ chặt lấy Tiffany không buông.



“ đi tắm” Tiffany buộc miệng đáp.




“ tôi đi cùng em” Yuri ngồi dậy,ôm lấy Tiffany không hề quan tâm việc cả hai đều chẳng có gì che thân cả.




“ đừng làm bậy, tôi chỉ muốn tắm rửa mà thôi” Tiffany kiên quyết.




“ thì tôi cũng vậy ,từ khi đọc tin tức tôi liền chạy một mạch từ đảo bali về đây, tìm không thấy em tôi đã định bay sang mỹ may thay anh em đã nói cho tôi biết em còn ở Hàn Quốc, người ta mệt lắm chứ bộ”



Tiffany không cho rằng lời cô ta nói là thật nhưng cô lại mềm lòng.



“ em gầy đi thì phải” bàn tay vuốt vuốt,Yuri ngẫm nghĩ.



“ là cảm giác thôi..” Tiffany nhíu mày có lẽ cả tháng nay cô ta đã quen ai đó đầy đặn hơn cô chứ gì?



“ tôi làm sao so được với những phụ nữ bên ngoài của cô”



Tiffany đột nhiên che miệng, chẳng lẽ cô đang ghen.




Yuri lại nở nụ cười vui vẻ,đem Tiffany đặt trên chiếc ghế dựa trước phòng tắm.

“ tôi làm gì có ai và cũng chẳng dám có ai ngoài em ra.nhưng tôi vui khi thấy em bắt đầu quan tâm đến tôi đấy”


“ ai thèm chứ”



Nhìn cái lắc đầu hờn giỗi trẻ con kia,Yuri không nói mà xoay người vào trong ,ngồi bên cạnh bồn tắm lớn pha nước ấm.



Tiffany thơ thẩn nhìn xung quanh, cô không muốn ánh mắt mình cứ dán chặt lên cơ thể của Yuri mãi. Cô nhìn quanh nhìn quẩn rồi lại nhìn xuống chân mình.một sự thật nên thừa nhận rằng chân của Tiffany rất đẹp, thế nên cô không thích bận váy quá ngắn vì nó không phù hợp với hình tượng mạnh mẽ của một nữ doanh nhân như cô.




Tiffany không muốn ai thấy con người thật của mình nhưng cô lại để cho Yuri đeo cho mình trang sức chỉ dành cho tình nhân, chỉ tại trước mặt Yuri mặc váy ngắn, chỉ có Yuri mới có chìa khóa nơi cô đang ở….

Thế mà cô lại thiếu chút nữa trở thành vợ của Kwon Jyuk Joon,trở thành chị dâu của cô ta.


Đầy sự mâu thuẩn, đến chính Tiffany còn không biết mình đang làm gì. Cô yêu anh Hyuk Joon phải đã từng yêu rất nhiều,lấy anh ấy là ước mơ của cô từ khi còn học đại học.

Còn Kwon Yuri, cái con người đáng ghét, cái con người làm cô vừa yêu vừa hận chính là hiện tại bây giờ của cô.

Tiffany đang hoang mang giữa sự chọn lựa quá khứ và hiện tại của mình… cô không biết rồi tương lai sẽ ra sau khi cuộc sống đâu chỉ yêu thôi là đủ.






“ nước được rồi đấy”


Yuri đi tới,ngồi xuống bên cạnh xoa xoa mái tóc Tiffany,dường như nghĩ ra việc gì đột nhiên lại đứng dậy.


“ chờ chút đã”


“ chuyện gì vậy honey” Yuri quay lại cười.



“ cô có thể mặc quần áo vào không?”



Nhìn Yuri như thế đi lại trong nhà mình,Tiffany ảo não gần chết.



“ sớm hay muộn cũng phải cởi cần chi mặc vào cho phiền phức”



Giọng Yuri vang lên bên ngoài phòng tắm,Tiffany trừng mắt nhìn phương hướng Yuri rời khỏi.



Đồ không biết xấu hổ, đồ da mặt dày hơn tường thành.



Tại sao Tiffany lại để một người như thế lên mặt ra oai ở nhà mình... đúng là điên rồi.


“ tôi mua nó ở trên đảo cho em đấy”



Yuri nhẹ nhàng nâng lên mái tóc dài của Tiffany,cẩn thận che chở,thành thục búi tóc cô ây lên rồi dùng chiếc kẹp tóc giữ lại.


“ khi ấy tôi liền thấy nó rất hợp với em”



Đương nhiên sẽ thích hợp,mọi vật dụng trong căn phòng này từ chiếc bàn chiếc ghế,giường ngủ,chăn gối…

đều đo Yuri chọn cho Tiffany, phải nói là giúp cô ấy chọn thứ bản thân thực sự thích chứ không không phải những thứ có kiểu dáng, màu sắc mà anh Hyuk Joon thích.


“ em rất đẹp”


Yuri nhìn cô, đáy mắt tràn ngập nụ cười.


Tiffany hoảng hốt nhớ lại khi nàng mặc áo cưới,sẽ cùng Hyuk Joon đi vào giáo đường kết hôn ngày ấy, Yuri lén lút vào phòng nghỉ của cô dâu nhìn cô,cũng là nụ cười ấy, giọng nói ấy thốt lên “ em rất đẹp” trước khi ra sân bay rời khỏi Hàn Quốc.



“ mèo khen mèo dài đuôi,đương nhiên cô chọn nên cô sẽ nói nó đẹp ”


Vừa dứt lời,Tiffany liền cảm thấy áy náy. Lần nào cũng vậy, lúc Yuri muốn làm cô vui thì hành động,lời nói cô như hất bát nước lạnh vào người cô ấy.


Tình cảm dù sâu đến mấy cũng không chịu được sự đối đãi không ngừng như thế.


“ phải là do em quá xinh đẹp mà thôi” Yuri hôn lên trán Tiffany. “ nước sẽ mau lạnh,đi tắm đi hay em đợi tôi ôm em đi”


Lời nói bông đùa,bên ngoài Yuri dường như không hề bị sự lãnh đạm của Tiffany làm bị thương nhưng ai biết được bên trong thế nào…




“ tôi có thể tự mình đi” gò má Tiffany đỏ ửng, mất tự nhiên đứng dậy.


Nước rất ấm,thích hợp để ngâm mình.Yuri dang cánh tay cho Tiffany dựa vào lòng mình.




mình sẽ không cảm động! Tiffany tự nói với lòng. Cô ta – Kwon Yuri là một tên vừa kiêu ngạo vừa bướng bỉnh, luôn tìm cách xé toang mặt nạ của cô,vạch trần những chuyện cô không muốn thừa nhận. ở trên giường lại là một tên hư hỏng không chịu được… người như thế không nên làm cô cảm động ….

Sợ Tiffany chóng mặt,Yuri lấy một chiếc khăn sạch sẽ lau hơi nước đọng trên mặt cô.


“ để tôi tự làm” Tiffany giật lấy chiếc khăn, quay người đi. Cô sợ nếu Yuri lại gần thêm chút nữa thì sẽ thấy những giọt nước rơi xuống trên khóe mắt đỏ ửng của cô.






Nếu khi xưa, Tiffany thực ngốc khi yêu Hyuk Joon thì nhiều năm qua luôn ở bên cạnh,luôn yêu thương cô thủy chung như nhất Yuri lại càng ngốc, nếu có một cỗ máy thời gian để làm lại từ đầu,Tiffany hy vọng cái tôi quá khứ đừng đối xử vô tình với Yuri như thế.

Chỉ là ước mơ không bao giờ thành thực,chẳng có gì thay đổi được thời gian.





***




Sau một giấc ngủ dài,Tiffany chợt tỉnh giấc. không hề có vòng tay ấm áp ôm lấy cô,khoảng trống bên cạnh lạnh như tờ.


“ cô ta đi rồi”


Ý nghĩ đầu tiên dâng lên nhưng Tiffany ngước mặt ,nhìn thấy quần áo, đồ đạc của Yuri vẫn còn đặt trong phòng.

Bên ngoài trời cũng đang tối dần,ngoài cửa phòng dường như có tiếng trò chuyện khe khẽ vang lên.

Một phút trước còn đang bàng hoàng,kinh ngạc, lập tức cả cơ thể và lí trí của Tiffany hoàn toàn thã lỏng.

Yuri giống như đang nghe điện thoại,ở dưới lầu chăng. Tiffany trừng mắt cố nhìn,cơn buồn ngủ đánh úp lại,trên chiếc giường còn lưu lại hương vị của cô ta,cảm giác tự nhiên ,thoải mái bao vây cô,phút chốc Tiffany ngủ tiếp .





Những kí ức trong quá khứ chợt lùa về, những hình ảnh, kỉ niệm về Yuri về cô từ lần gặp mặt đầu tiên nơi trường học như cuốn phim quay chậm trải dài trong giấc mơ…



Cô mơ thấy cái ngày mà bọn họ còn chưa tốt nghiệp, đối chọi *** gắt nhau trong buổi tiệc chào mừng học sinh mới của trường….



Dường như chỉ có Yuri nghĩ vậy, từ lúc bắt đầu hai người cứ như kẻ thù của nhau..




Năm ấy, mọi chuyện điễn ra như thế này….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro