Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối.

 Cốc.....cốc....

- Mời vào ạ!

- Chae Rin! Là anh đây!

 Chae Rin ngó nghiêng xung quanh. Cô cau mày

- Sao anh lại đến đây?

- Đi với anh không?

- Đi đâu?

 - Club

- Không phải anh bị cấm à? Cả tháng trời không thấy đến!

- Em đợi anh à? Xin lỗi em. Ji Yong hyung cấm anh. Nhưng hôm nay anh ấy đi vắng rồi!

- Không sao chứ?

- Không sao đâu mà! Yên tâm đi!

- Seungri oppa! Anh làm gì ở đây thế?

Seungri và Chae Rin giật nảy mình. Minzy đang đứng trước cửa phòng. Seungri lắp bắp.

- Min....Minzy à.... Em phải gõ cửa chứ!

Chae Rin cười méo xệch.

- Minzy à, chị nghe nói Bom unnie có mua vài thứ hình Doraemon cho em đấy! Em qua xem đi!

- Thật ạ! Em đi đây!

 Minzy hí hửng chạy ra khỏi phòng, quên cả đóng cửa. Seungri vội vàng khép cánh cửa lại. Anh thở phào.

- Hú hồn. Lần sau phải cẩn thận hơn mới được!

- Anh thật là! Nhỡ mọi người biết thì sao?

- Xin lỗi! Xin lỗi! Anh sẽ lưu ý mà! Em thay đồ đi! Anh đợi em dưới tầng hầm để xe nhé!

- Được rồi! Anh xuống trước đi!

 Seungri xoa nhẹ đầu Chae Rin rồi mới đi ra khỏi phòng. Chae Rin mở tủ, chọn lấy bộ quần áo phù hợp rồi nhanh chóng mặc vào.

 .....................................................

 TOP và Taeyang đang ngồi xem tv trong phòng khách. Taeyang uống một ngụm bia. Anh nói với TOP.

- Dara kể với em là Bom đã bảo vệ cô ấy đấy!

 - Sao?

- Bom đã bảo vệ cô ấy khỏi....phải gọi là gì nhỉ? Xem như là anti fan đi!

- Cô ta mà cũng tốt thế sao? Tôi thấy cô ta toàn bắt nạt Dara!

- Hyung à! Đừng lúc nào cũng như vậy! Dara bảo là cô ấy còn mua cả quần áo cho Dara và Thunder, em trai Dara nữa đấy! Bom thật sự là cô gái tốt mà!

- Thật thế sao?

 TOP ngạc nhiên đặt lon bia xuống. Anh nghĩ ngợi.

- Mà.....hôm qua là ngày đầu tiên quay BIGBANG AND SISTER tv phải không?

- Đúng vậy! Mà sao?

- Ha. Cô ta đúng là có đầu óc kinh doanh!

- Hyung có ý gì? Em không hiểu? - Taeyang khó hiểu hỏi.

- Lên truyền hình mà! Như thế chẳng phải sẽ có được đồng tình của fan hâm mộ sao?

- Không phải đâu! Sao hyung cứ phải nghĩ phức tạp lên như làm gì?

 Bom trợn trừng mắt nhìn TOP qua khe cửa. Bàn tay cô siết chặt lấy con robot trong tay. Cô quay đầu bỏ chạy, tiện tay ném luôn món đồ chơi vào thùng rác. Món đồ chơi mà cô được sản xuất chỉ với số lượng 10 con. Cô đã phải tốn bao công sức mới mua được để tặng anh vì biết anh thích sưu tập chúng. Bây giờ thì không cần nữa rồi. Bom gắng gượng, cố để những giọt nước mắt không rơi xuống. Cô chạy thẳng một mạch ra sau vườn. Dara đang ngồi trên xích đu, thơ thần ngắm nhìn bầu trời. Thấy Bom chạy lại, cô đứng dậy, mỉm cười vui vẻ.

- Bom!

 "Bốp"

 Bom tát thẳng vào mặt Dara. Dara vừa kinh ngạc vừa hoảng sợ. Cô trợn to mắt nhìn Bom, lắp bắp.

- Cậu....cậu làm gì vậy?

 Bom tức giận hét lên.

- Cậu còn hỏi à? Tôi không ngờ cậu lại là loại người như vậy! Giả vờ tỏ vẻ đáng thương vô tội, nhưng lại ở sau lưng tôi đâm một nhát! Uổng công tôi từng nghĩ có thể coi cậu là bạn!

- Bom....Bom à! Cậu nói gì tôi thật sự không hiểu?

- Cậu giỏi lắm! Da mặt cậu dày thật đấy! Nhưng cậu tìm lầm người rồi! Park Bom này sinh ra đã không sợ ai cả!

Bom lại đưa tay lên, nhưng lần này tay cô đã bị giữ giữa không trung. TOP hét lên.

- Cô đang làm cái quái gì vậy?

 Bom không trả lời, chỉ trừng mắt nhìn TOP. Trong đôi mắt cô, có cả sự tức giận đến thất vọng tột cùng. Hóa ra anh nghĩ cô là loại người như vậy. TOP lại giận dữ quát lên.

- Cô gây chuyện đủ chưa? Cô nghĩ mình là ai chứ? Giàu có thì vĩ đại lắm sao? Sao cô cứ thích xem thường người khác như vậy? Dara còn tốt hơn cô gấp nghìn lần đấy! Đồ kênh kiệu!

 Bom như không tin vào tai mình.

- Anh nói gì? Anh nghĩ em là loại người như thế sao?

- Tôi chỉ tin vào những gì tôi nhìn thấy!

 Dara thấy tình hình không ổn. Cô ngăn TOP lại.

- Oppa! Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi!

- Đúng đấy hyung! Bình tĩnh lại đi! - Taeyang khuyên.

- Dara, em lương thiện quá đấy!

- Tôi không cần cậu giả mèo khóc chuột!

 Bom trân trân nhìn vào TOP.

- Rồi anh sẽ phải ân hận vì ngày hôm nay!

 Nói rồi, cô bỏ đi thẳng. TOP giật mình nhìn bóng lưng Bom dần khuất, anh quay lại nhìn Dara, một bên má của cô đỏ ửng.

- Em không sao chứ? Đã xảy ra chuyện gì vậy?

 Dara ngơ ngác.

- Em cũng không biết! Em hoàn toàn không hiểu cậu ấy đang nói gì cả! Cậu ấy nói như thể em đã phản bội cậu ấy vậy!

- Phản bội?

- Chị ấy chạy ra từ chỗ TOP oppa và Taeyang oppa nói chuyện đấy!

 Cả ba quay đầu về nơi phát ra tiếng nói. Taeyang ngạc nhiên.

- Minzy à! Em làm gì ở đây?

 Nhắc đến chuyện này, Minzy lại bực mình.

- Thật là! Chae Rin unnie bảo Bom unnie mua đồ có hình Doraemon cho em! Em chạy sang thì thấy Bom unnie cầm trên tay một con robot nhìn lạ lắm! Trông chị ấy rất vui vẻ. Em đi theo định hỏi về món đồ thì thấy chị ấy chạy ra từ phòng khách. Chị ấy có vẻ rất giận dữ. chị ấy ném luôn cả con robot vào thùng rác. Sau đó.....TOP oppa! Anh đi đâu vậy?

 TOP chạy vội đi, không để ý thấy tiếng gọi của Minzy. Anh vò đầu.

- Khỉ thật! Mình đã làm cái gì thế này cơ chứ!

Anh chạy khắp nhà tìm Bom nhưng không thấy cô đâu cả. Đi ngang qua chỗ để thùng rác, anh nhìn thấy con robot màu xám kim loại nằm chỏng chơ trong đó. Anh nhặt nó lên, phủi bụi xung quanh.

- Cái này....là cho mình sao? Hình như tháng sau món này mới được ra mắt mà! Ôi trời ơi! Mình điên rôi! Cô ấy có thể đi đâu được chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro