Chap 75 (Em khóc mất rồi!)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bánh Táo và Trà Xanh

.........................................

Đúng như hẹn Taeyeon đã bằng mọi cách lẩn ra Jeju để cùng Fany đánh giá lần cuối thành phẩm cả hai đã thiết kế. Để tương lai sau này hai người có một công việc gì đó, thì không cách nào tuyệt vời hơn bằng việc mở một tiệm bánh tráng miệng ở Jeju xa xôi yên bình này. Taeyeon tay trong tay Fany thăm thú khắp căn nhà, mỉm cười hài lòng với không gian này rất nhiều. Họ thiết kế nơi này mang phong cách cổ điển, tông màu nâu gỗ là chủ đạo. Gian nhà hai tầng, không gian rất rộng, mảnh đất của Taeyeon đã phát huy tác dụng. Họ hướng đến không gian thoáng đãng, bàn ghế xếp cách xa nhau, đủ cho một không gian riêng. Phía trên mỗi bàn là đèn nhỏ treo lơ lững hắt ánh sáng vàng, mờ ảo và lung linh. Sát tường là kệ sách, một vài quyển sách tuyệt tác lẫn tiểu thuyết tình yêu đủ loại. Đây là một tình cảnh mà khó tránh việc tò mò với tay lên kệ thưởng thức những cung bậc cảm xúc, cũng như mở rộng kiến thức. Đặc biệt, trên những cây cột xung quanh nhà có vẽ dòng chữ “Apple Pie loves Green Tea” ngả nghiêng, trông rất ngọt ngào và đáng yêu.

Taeyeon đã bảo, Apple là Fany và Tea là mình, không sự kết hợp nào hoàn hảo bằng việc dùng bánh táo và trà xanh. Taeyeon cho rằng đây là tương lai ngọt ngào sau này, cuộc sống của họ sẽ quấn chặt lấy nhau không rời như bánh táo cùng trà xanh. Những vị khách ghé qua nơi đây sẽ cảm nhận được tình cảm của họ, và điều này như sự khích lệ đồng cảm cùng những mối duyên khác trên thế gian. Lặng lẽ thôi, vừa khi cho thìa bánh táo vào miệng, cảm giác chua ngọt ở đầu lưỡi sẽ khuấy động vị giác lên cao trào. Đó cũng tượng trưng cho đoạn tình yêu thăng trầm họ đã trải qua. Sau đó, dùng một ít trà xanh cân bằng lại vị giác, một chút đắng, cảm giác nóng ấm dâng lên đầu lưỡi một lần nữa, tỏa ra nồng nàn vị bánh táo còn vương trên môi. Đó tin chắc sẽ là một nguồn cảm hứng tuyệt vời.

Taeyeon cười, nhìn chung quanh rộng lớn:

-Thật tuyệt phải không?

Fany lắc lư tay Taeyeon mỉm cười:

-Đây là điều tuyệt vời và tràn đầy cảm hứng từ trước đến giờ. Nó như tông màu hạnh phúc vẽ nét cuộc đời em, viền thêm sắc lung linh cho mối tình của chúng ta. Em sẽ không bao giờ quên khoảnh khắc này....chuyện tình của chúng ta sẽ bắt đầu từ Bánh Táo và Trà Xanh.

-Đúng vậy, đây là khởi đầu hoàn toàn mới. Dường như em đã nghĩ ra rất nhiều món ngọt và thức uống phải không?

-Vâng, nhưng món chủ đạo vẫn là Appe Pie và Green Tea và Tae đoán xem, nó đặc biệt giảm phần trăm cho những cặp tình nhân. – Fany nháy mắt tinh nghịch.

Taeyeon nhéo má Fany nhướn mày:

-Em lắm trò thật đấy.

Fany nhăn mặt:

-Tae nên khen em là có “đầu óc kinh doanh” chứ, không khi nào nói điều gì tốt cho em nghe cả.

-Em là giỏi nhất, có được chưa? – Taeyeon nhăn mũi.

-Công thức Bánh táo, có phải Tae nên tiết lộ không? Em không biết gì về nó.

-Đương nhiên, em sẽ là “sư phụ” cho món đó, hãy làm thật tốt vì nó như chính em vậy. Lung linh, ngọt ngào, tươi mới, tràn đầy năng lượng. Tae sẽ làm tốt Trà Xanh của mình, sẽ là những món tráng miệng tinh tế và tao nhã.

-Em háo hức quá đây. – Fany than thở.

-Hãy cố kiên nhẫn thêm một thời gian, Sulli không thể vì chúng ta mà thất bại. Tae chỉ còn ít thời gian nữa là mãn nhiệm rồi, thời gian sau em sẽ được rút lui an toàn. Chúng ta sẽ kinh doanh tiệm bánh này.

-Em hiểu. Chờ bao nhiêu năm cũng không mỏi mòn, lẽ nào thêm chừng ấy ngày nữa em lại không chờ được. – Fany mỉm cười trấn an – Đừng bận tâm, em chỉ nói vu vơ vậy thôi.

-Tae vẫn sống cùng Sulli, em không ngại chứ? – Taeyeon dịu dàng.

-Không, à có, một chút. – Fany bĩu môi tròn mắt nhìn Taeyeon.

-Aaaa chưa gì mà đã ghen rồi. Người ta còn chưa là của em nữa mà.... – Taeyeon nhéo mũi Fany cười tinh quái.

-Thôi ngay cái màn nhéo ngắt em đi. – Fany cau mày giận dỗi – Là Tae hỏi trước mà. Đính chính lại, Tae là của em, trước đến giờ đã vậy.

-Ô thì không thế nữa.... – Taeyeon nhún vai rồi cốc đầu Fany rõ đau, chưa hết bồi thêm một cái ngắt má thật yêu rồi cong chân chạy.

-Yaaa, họ Kim, Kim Taeyeon..... – Fany la hét phía sau rồi đuổi theo bóng hình ngả nghiêng của người kia.

Giây phút này thật gì đâu, Fany nghe rõ tiếng cười của Taeyeon phía xa, nghe thấy bước chân người ấy đằng kia vội vã. Fany chạy mãi theo Taeyeon, mà đôi mắt cười chan hòa nước mắt không hay, cuối cùng cô và người mình yêu cũng được ở chung một chổ, cùng thực hiện giấc mơ. Được cùng phấn đấu suốt phần đời còn lại là niềm hạnh phúc không thể cảm nhận hết trong một giờ một khắc. Là người thứ ba từ đầu đã sai, vì sự xuất hiện của cô đã gây cho người khác những tổn thương cùng đau đớn. Cô hiểu những việc mình đang làm, và trong từng phút giây cuộc đời cô luôn mâu thuẫn tự trách. Nhưng người chạy ở phía xa kia, yêu cô bằng tình yêu hiền lành nhất trên đời này, cô không thể tránh khỏi được người ấy. Cô phải đáp lại, phải yêu hết lòng và vững tin. Miệt mài cùng những nỗi sợ chia ly, khóc hết hàng lệ sầu vì những lời chia tay, nay giây phút rượt đuổi bây giờ là giấc mơ cô đã ôm thật chặt vào lòng. Là khổ tận cam lai. “Taeyeon à.....cuối cùng mình cũng không xa lìa......” Dòng nước mắt neo mình trên mi tuôn rơi, cô đưa tay lau vội, rồi hét thật lớn “Đứng lại cho em.....”

.

.

Một ngày vui đùa cùng Fany đã kết thúc, Taeyeon cẩn thận về lại Dinh thự. Vừa về đến Sulli đã nắm tay cô đi ngay vào phòng và đưa cho cô mấy tấm hình. Taeyeon chưng hững nhìn xấp hình trong tay, rồi ngạc nhiên nhìn cô ấy nói không thành lời.

-Đây là....sao lại như thế....?

-Em cũng không biết, nhưng họ đã chụp được hình của Tae xuất hiện gần nhà Fany và sẽ đưa ra nghi vấn cho mối quan hệ của chúng ta cùng lý do Tae từ chức. – Sulli từ tốn giải thích.

-Tae....xin lỗi. Tae đã cẩn thận ngụy trang như vậy, thế mà vẫn bị đeo theo sát và phát hiện. – Taeyeon nhíu mày nhìn Sulli – Những tin này đã lên truyền thông hết chưa?

-Vẫn chưa, Yuri đang dùng mọi biện pháp để ngăn lại, nhưng cũng không kéo dài được lâu .Chúng ta cần họp báo một lần nữa.....

-Tae hiểu..... – Taeyeon thở dài tựa người vào bàn – Chúng ta sẽ đính chính chuyện này là hiểu lầm, nhất quyết không thừa nhận cái gì.....

-Chúng ta sẽ thừa nhận..... – Sulli cắt ngang lời Taeyeon, nét mặt người kia tức khắc biểu cảm khó hiểu – Nghe em này, trước khi Tae về em đã suy nghĩ cẩn thận, Tae lần này bị bắt gặp cũng không hẳn là chuyện xấu. Hãy thừa nhận rằng hôn nhân của chúng ta đã có vấn đề, lý do là mình không hòa hợp với nhau, còn về Tae và Chánh văn phòng Hwang có quan hệ gì, chúng ta sẽ không nói thêm lời nào hết.

-Khoan đã.....nếu theo như lời em nói, mình sẽ phải họp báo thật nhanh trước khi báo chí làm rộ lên mấy tấm hình này? Chúng ta sẽ chủ động lật ngửa ván bài, để tất cả mọi người không thể cho rằng vợ chồng mình gian dối?

-Vâng.... – Sulli mỉm cười – Hơn thế nữa, dù rằng chúng ta trục trặc tình cảm, Tae vẫn ủng hộ em tranh cử, đây sẽ là hành động rất đẹp. Họ sẽ tin chúng ta chỉ có vài khó khăn, họ sẽ không liên tưởng hay đặt ra vấn đề ly hôn nào ở đây. Chúng ta có thể không thừa nhận về tình trạng hai đứa, nhưng sớm muộn gì sau này cũng sẽ phải công khai tất cả mà như thế thì khó lòng giải bài, vậy nên thà là chân thành một lần, sẽ đổi lại tin tưởng vạn lần.

Taeyeon gì chặt hai vai Sulli cười tươi:

-Em thật thông minh, nước cờ rất hay. Sau này có thế nào, cũng sẽ không một ai trách em. Với việc một mình em có thể mạnh mẽ gạt chuyện tình cảm sang bên mà lo cho sự nghiệp. Em sẽ là hình tượng phụ nữ kiên cường và đầy bản lĩnh cho những người khác tin tưởng soi theo, đặc biệt giới nội trợ sẽ rất tâm đắc và ủng hộ em.

-Dẫu biết chuyện sẽ không đơn giản, em chỉ đang làm hết sức có thể, những điều tốt cho hai đứa, để Tae được rút lui an toàn. – Sulli cười hiền.

-Em hãy mạnh mẽ lên..... – Taeyeon xoa nhẹ má Sulli an ủi – Khi nào công khai chúng ta ly hôn, Tae sẽ chủ động nhận hết sai lầm về mình, em lúc đó hãy chỉ im lặng và thể hiện chút phẫn uất thôi. Tất cả còn lại hãy để Tae lo liệu.

Vậy là như kế hoạch mà thực hiện, họ tổ chức họp báo ngay sau đó. Vừa khi biết chủ đề là vấn đề tình cảm của Tống Thống cùng vợ mình đã thu hút rất nhiều sự tò mò. Taeyeon đã cho biết đây là giai đoạn chật vật của hai vợ chồng cô, điều đó không khỏi khiến mọi người hoang mang. Nhưng đồng thời cô vẫn khẳng định, chuyện cô sẽ hết sức ủng hộ vợ mình cho chiến dịch tranh cử là điều tất yếu không thay đổi. Vấn đề trên không ảnh hưởng đến chuyện tranh cử, thông tin này một lần nữa khiến cánh nhà báo một trận sững sờ khó hiểu lẫn khó tin. Đồng thời Taeyeon nhấn mạnh sự chuyên nghiệp lẫn mạnh mẽ của vợ cô khi đối diện với khó khăn lần này.

“Tình cảm của chúng tôi có lẽ đang rất được quan tâm, vì đã tranh cử thì người ấy phải hoàn hảo về tất cả, nhưng vợ chồng tôi nhất định sẽ chung vai trong trận chiến cam go sắp đến. Các vị không thể nghi ngờ điều đó, vì nếu các vị tin như thế mà lơ là để chúng tôi chiến thắng, đó sẽ là khoảnh khắc vinh quang của chúng tôi và là giờ phút tối tăm bẽ mặt của các vị. Tôi khẳng định như thế.” (Có ngay vài phóng viên hỏi về những tấm hình họ chụp được) Sulli tiếp lời “Về sự xuất hiện của chồng tôi ở gần phạm vi nhà của một nhân viên Nhà Xanh, điều đó chẳng nói lên vấn đề gì để phải gây hoang mang ở đây. Vợ chồng chúng tôi luôn biết rõ đối phương làm gì, do đó câu hỏi “mối quan hệ giữa họ là gì?” thật chất không cần phải giải trình gì cả. Tôi cũng không nghĩ việc chồng tôi ở gần đó lại có thể mang cho chúng ta quá nhiều thắc mắc một cách xa thực tế như vậy.”

Sulli kết thúc lời nói xoay qua nhìn Taeyeon mỉm cười, cô ấy trìu mến nắm tay cô rồi nói dõng dạc “Hôn nhân của chúng tôi là điều đáng trân trọng, với việc chủ động thừa nhận chúng tôi đang gặp vài vấn đề là vì muốn thể hiện sự chân thành đối với mọi người. Chúng tôi luôn tôn trọng từng lá phiếu lẫn nhận định của người dân Đại Hàn. Nếu tương lai mai sau dẫu tình huống xấu nhất xảy ra, thì đó không bao giờ liên quan đến người thứ ba và tuyệt đối vấn đề không bao giờ nằm ở vợ tôi. Xin cảm ơn.” Kết thúc buổi phỏng vấn, Taeyeon và Sulli tay trong tay đưa lên ngang mặt, các máy chụp hình nhấp nháy liên tục, khoảnh khắc hai chiếc nhẫn quyện chặt vào nhau, vẫn rất lấp lánh và đáng tự hào được lưu lại trong máy ảnh.

Từ sau cuộc họp báo đó tất cả tin đồn không hay về những tấm hình của Taeyeon cũng lắng dịu, hay chí ít vấn đề của hai người cũng không phải là tâm điểm của truyền thông. Vì giờ đây tất cả sự quan tâm đều dồn vào chiến dịch tranh cử cho một tân nhiệm Tổng Thống, người sẽ lèo lái đất nước sau sự từ chức của Taeyeon. Thời gian này là khoảng thời gian bận rộn đến độ chẳng yên giấc quá bốn tiếng một ngày, tất cả đều trong tình trạnh năng lượng luôn bật đèn suốt. Rất nhiều những ngày họ không được phép ngủ, và ngày qua ngày dần trở nên áp lực dẫn đến căng thẳng. Trong thời gian còn tại chức đúng như lời tuyên bố, Taeyeon đã hết lòng dốc sức, bằng tất cả phương pháp để tranh giành cho Sulli những thuận lợi nhất định. Đó là chưa kể sự thể hiện của Sulli quá tuyệt vời, quả quyết, dứt khoát và khi phải đấu tay đôi giành giật tín nhiệm của dân chúng, cô ấy luôn làm rất tốt.

Thời điểm tranh cử cũng là lúc Taeyeon dành thời gian cho những công thức chế biến thức ăn của mình cùng Fany. Thỉnh thoảng cô cũng có cập nhật tình hình của nhóm Yuri cùng Sooyoung, nhưng về tình tiết ra sao cô không tiện cũng không thể can thiệp. Nhân tiện những ngày bận rộn tranh cử, cô và Sulli đã ngầm thông báo cả hai đã ly thân. Đó là việc chứng minh cho sự vắng mặt của Taeyeon ở Dinh thự. Khi thông tin tràn lan tuy có ảnh hưởng đến vị trí của Sulli, nhưng cô ấy cùng mọi người có thể giải quyết tốt. Chuyện hai người sẽ chính thức ly hôn hay như thế nào đó, thì để sau khi cô ấy thành công sẽ tính toán sau. Việc Taeyeon sau đó đi lại cùng Fany tuy có vài vệ tinh theo sát nhưng cũng không nói lên điều gì, Taeyeon đã ly thân thì chuyện ly hôn sớm muộn sẽ có kết quả, do đó chuyện cô tìm hiểu thêm “bạn mới” tin chắc cũng không có gì quá đáng, dẫu sao đó vẫn là đời tư của cô.

Nhìn bề ngoài cho thấy tất cả mọi sự diễn ra quá nhẹ nhàng và trơn tru, nhưng chẳng có mấy ai thấu hiểu người trong cuộc đang chịu đựng những gì. Từ cái ngày Taeyeon chính thức xa rời cuộc đời của Sulli, một mình cô ấy phải cùng lúc xoay sở tất cả, từ việc duy trì tranh cử, cho đến việc can thiệp đến những tin tức về hôn nhân của mình, còn chưa kể đến phải theo sát hành trình cuộc sống của Taeyeon. Cô phải đảm bảo cô ấy ổn, vì những tay săn tin vẫn chưa buông tha hẳn. Rất nhiều đêm Sulli đã không thể chợp mắt, những áp lực đặt lên vai cô là quá sức chịu đựng, lại thêm cô không còn chổ dựa tinh thần, người có thể ôm cô say sưa giấc ngủ về đêm đã biến mất không dấu tích. Những khi màn đêm về khuya, cô lại bị nỗi ám ảnh cho sự dang dở của mình giày vò. Rồi khi cô không thể gắng gượng, một mình ngồi úp mặt vào hai tay bật khóc thật lớn. Nỗi đau mất Taeyeon vẫn không ngủ yên, làm sao có thể nhanh như thế, trái tim cô đã đi theo Taeyeon ngày cô ấy nói lời từ biệt. Nó bây giờ có khi đang vắt vẻo trên vai Taeyeon, nghe cô ấy nói, nghe cô ấy cười, và tệ hơn là nhìn cô ấy hạnh phúc cùng người con gái khác.

Ngày chấp nhận để Taeyeon đi, thì cô biết lòng mình đã ngủ quên trong giấc mộng có cô cùng Taeyeon. Chỉ như thế cô mới cầm cự được mà không gào thét tên cô ấy, hay khóc đến nghẹt thở vì nhớ thương lắm lúc tràn về như lốc xoáy. Và lúc này, màn đêm quá nửa đã khuya, công văn ngổn ngang chất đống trên bàn, thật lòng cô chỉ muốn ném hết chúng thôi. Cô sẽ đốt chúng thành tro rồi tự mình gieo vào ngọn lửa đó, bức chết những tổn thương, lẫn yêu thương của mình, và sẽ kết liễu bản thân để tìm sự thanh thản yên bình cho trái tim. Sulli bật khóc, nước mắt như cơn thác chảy mãi không ngừng, nhấn chìm cô trong vô vàn cảm xúc. Cô hất tay, những hồ sơ trên bàn tiếp đất, rồi bàng hoàng úp mặt vào hai tay, đau đớn, sợ hãi, cô đơn, đang tranh giành nhốn nháo trong tim “Tại sao mình lại khổ sở thế này....tại sao....Tại sao chứ?” Lấy ai đó trên đời này hiểu những gì cô đang đối mặt không? Sợ rằng chẳng ai hiểu, lúc khóc đến cạn khô lại bật cười chua xót, xong, nước mắt vẫn ngoan cố rơi dù đôi mắt đã kiệt cùng sức sống. Trái tim nó còn muốn cô phải sao nữa đây?

.

The President 's Lover OST part 18 (What Are Words - Chris Medina)

.

Thình lình cơ thể cô được ai đó ủ ấm, có một làn khí dường như thân thuộc đang sưởi ấm cô. Bần thần đến chẳng phân biệt nổi người đó là ai, cô nhắm mắt tựa vào lòng người đó. Sulli khóc thành tiếng, vòng tay ôm lấy người đó, trong đêm cô nghe người ấy thì thầm bảo rằng “Em đừng khóc nữa....đừng khóc nữa.....” Sulli bất giác mỉm cười, úp mặt vào cơ thể thân thương, vô thức nghẹn ngào, môi khô khốc tưởng như giấc mơ nức nẻ chực rã rời “Taeyeon.....”

Taeyeon xoa lưng Sulli, rất lâu sau mới lên tiếng:

-Tae nghe Sooyoung nói.....nên Tae về xem em thế nào......

-Em không biết sao mình lại ra nông nỗi..... – Sulli thì thầm vùi mình trong lòng Taeyeon.

-Đoạn đường sau này còn rất dài, em phải tự chăm sóc bản thân. Em không thể bỏ cuộc, em phải cố gắng lên, em sẽ làm được, Tae tin như thế. Em nhớ không, ngày em thành công, chính tay Tae sẽ cài lá cờ vào áo em.....

-Tae có hạnh phúc không?

Taeyeon phì cười mân mê lọn tóc Sulli trong tay mình, nhẹ nói mà lòng buồn lắm:

-Tae có.....

Sulli lặng lẽ siết chặt Taeyeon, gượng nói:

-Tae hạnh phúc.....em sẽ hạnh phúc.....

Nghe lời này Taeyeon nước mắt thình lình lưng tròng, vẫn dỗ dành cô ấy trong vòng ôm:

-Không, em đang nói dối. Em đau.....Tae cũng đau.....

Mỉm cười ôm Taeyeon đôi mắt nhắm lại lạc vào cõi mộng mơ, Taeyeon đứng đó lặng thinh xoa lưng Sulli thật lâu. Hình như trong tâm thức mình Sulli loáng thoáng nghe Taeyeon ngân nga gì đó. Lặng lẽ bên nhau thật lâu, đến khi Sulli đã thiếp đi thì Taeyeon nhấc cô ấy ẵm lên và đặt lên giường. Taeyeon đắp chăn cho cô ấy và an nhiên rồi bên cạnh ngắm nhìn. Buổi đêm trôi qua thật yên bình, Sulli ngủ thật say giấc, có lẽ cô ấy không được như thế lâu rồi. Taeyeon mỉm cười xót xa “Em đã một mình gắng gượng quá lâu vì Tae, nếu không có em bên cạnh dõi theo làm sao Tae sống được hạnh phúc với Fany như lúc này. Tae đã chẳng còn gì để bảo vệ cho bản thân, thì Tae nên hiểu ra lý do mình có thể hạnh phúc là do em tất cả. Tae thật ngu ngốc.....phải đến thăm em đêm nay mới thấy em khổ sở ra sao.....Tae xin lỗi.”

Ngồi đó chừng giấc ngủ cho Sulli suốt đêm, Taeyeon không phút giây nào rời mắt. Đây là điều duy nhất cô có thể làm được cho cô ấy, vậy nên phải chân thành mà làm. Trời gần sáng, Taeyeon biết mình không thể lưu lại thêm, cô đứng dậy sửa lại chăn đắp một lần nữa, trân trọng hôn lên trán cô ấy thật lâu và lặng lẽ từng bước rời đi. Nhìn Sulli lần cuối đảm bảo cô ấy sẽ không hất tung chăn, Taeyeon từ tốn khép nhẹ cánh cửa, dời chân xa khỏi cô ấy và ra khỏi Dinh thự. Cánh cửa vừa khép lại, từ khóe mắt Sulli một giọt nước mắt lăn dài, nỗi đau không gọi nổi tên. Fany mỉm cười nhìn Taeyeon từ trong bước ra, tay nắm chặt tay nhìn nhau thật lâu. Fany đưa tay lau nước mắt trên khuôn mặt khổ tâm của Taeyeon, thình lình mình cũng không cầm được dòng lệ dâng lên, là vì cô cảm nhận sâu sắc được hạnh phúc đang có là tìm vui trên niềm đau của người khác. Sương sớm bủa vây cả hai trong giá lạnh, Fany quệt nước mắt rồi đưa bịch bánh trong tay lên cho Taeyeon xem.

-Em biết Tae đói lắm, em làm bánh táo từ sớm để mang cho Tae. – Nói xong lại bất giác bật khóc, thì ra hạnh phúc này vẫn rất đau đớn. Bên cạnh nhau vẫn nương náu chút buồn, vì cả hai đã bất chấp tất thảy yêu nhau, kìm nén tất cả để đến với nhau. Mối duyên này không bạc vàng nào có thể mua được, nếu xa nhau biết phải sống ra sao? Giờ phút nhìn nhau khi này, Fany thật nói không hết trân trọng trong lòng, không giải bày nổi cảm động trong tim.

Taeyeon cười nhẹ, tay cầm bịch bánh, lấy một bánh cho mình, một cho Fany, lời nói nghẹn ngào rất nhiều:

-Em cũng ăn đi, em cũng đói mà.....Tae xin lỗi.....Fany à, Tae xin lỗi.

Nước mắt thành hàng, cả hai ôm lấy nhau, trên tay vẫn cầm chắc bánh táo của mình. Tình yêu này quá khổ sở, quá đớn đau, rồi đến lúc hạnh phúc bên nhau vẫn có thể bật khóc mà chẳng hiểu tại sao. Cứ như thời khắc đứng cùng nhau bên ngoài Dinh thự, thật sự trên tay Taeyeon không có gì, và Fany đưa cho cô ấy thứ cô có. Dẫu có thống khổ ra sau, Taeyeon vẫn chọn ở bên cạnh Fany, duy mình cô ấy. Ôm Taeyeon trong vòng tay, mùi bánh nóng phảng phất, giấc mơ có cô có Taeyeon là sự thật, hai người mãi mãi không xa rời, khiến Fany xúc động đến nghẹt thở. Tình yêu của cô cùng cô ấy, thật trân quý. Tiếng khóc vây quanh màn sương, chấn động đến độ bện chặt những gì mỏng manh trên đời tất cả thành một. Hai người ôm nhau, vị nước mắt lẫn vào bánh táo, niềm vui lẫn nỗi buồn, mãn nguyện cùng khổ tâm, đây là hạnh phúc.

Trời đất vẫn say ngủ, sương giăng ngang mờ nhạt lối đi. Có hai người tay đan tay, say sưa với bánh táo, cùng nụ cười vương trên môi, khóa chặt dòng lệ buồn, hai dáng người âm thầm cùng nhau bước. Dẫu tương lai có ra sao, cũng vẫn nửa bước không rời, và cứ như thế họ xua đi màn sương nương tựa nhau cùng đi.

Anywhere you are, I am near.

Anywhere you go, I ‘ll there.

Anytime you whisper my name, you ‘ll see.

What are words.

If you don’t really mean them when you say them.

I‘m forever keeping my angel close.

(Mãi mãi giữ em – thiên thần, thật gần...)

.

.

.

.

.

.

.

THE END

Hành trình dài, không cất hết nước mắt.

Tình yêu kia, không nói hết yêu thương.

.............

Vẫn quá bâng khuâng cùng những câu chữ cuối cùng thân thương.

Tái bút: Cảm ơn đã dõi theo. Với tất cả trân trọng lẫn trân quý dành cho TPL.

(1-10-2014)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro