[LONGFIC] The Proposal [Chap 1+2] Yulsic

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre : ssvn

Author: mjejridi

Translators: tomoyo01

Couples: Yulsic

Rating: PG

The Proposal

Chapter 1

Không ai có quyền phê phán Nữ Công tước xứ Incheon vì những tai tiếng của cô. Sau tất cả thì, cha mẹ đã buộc cô lấy Công tước xứ Incheon chỉ vì tước hiệu và tiền bạc của y. Có tin đồn rằng Nữ Công tước vì thế đã phải từ bỏ tình yêu đích thực của mình. Dù vậy, đó không phải là nguyên nhân chính dẫn đến tai tiếng, mà bởi người chồng của cô, là một Công tước có tiếng là kẻ chơi bời phóng đãng, nghiện rượu và mê cờ bạc. 

Chuyện đó không thành vấn đề khi cô vẫn được đền bù thỏa đáng chừng nào làm tròn bổn phận của mình, sinh cho Công tước một người thừa kế. Không may là sau hôn nhân ba năm, vẫn không có người thừa kế hay bất cứ đứa trẻ nào ra đời. Tin đồn là do Công tước không thể có con. Những người hay ngồi lê đôi mách tin rằng, chính bởi tai nạn xảy ra từ sự điên rồ của Công tước khi tham gia đua xe ngựa bốn bánh đã làm y bất lực. Tuy nhiên, không ai biết rõ sự thật ở đằng sau.

Vũ hội của Tiểu thư Hyoyeon chìm trong thứ nhạc jazz êm dịu khi Nữ Công tước của xứ Incheon tới. Cô bận chiếc váy nhung đỏ bó chặt, khoét sâu khiến nửa phần ngực gần như lộ khỏi vạt váy. Vài lọn đen nhánh mềm mại rơi hờ hững ra ngoài búi tóc, trông như thể cô vừa ve vãn tán tỉnh ai đó trên đường tới buổi khiêu vũ, tất cả đều ngoái đầu nhìn cô. Những người khắt khe của xã hội thượng lưu chau mày tỏ ý phản đối, nhưng cô vẫn là một Nữ Công tước, đầy quyền lực và giàu có, vậy nên không ai dám hé nửa lời về cô. Không lâu sau, chồng cô xuất hiện dẫn theo một nữ diễn viên có mái tóc màu đỏ rực. Mọi người chăm chú nhìn cảnh hai người gặp mặt nhau, chờ đợi những lời mỉa mai châm biếm, nhưng thay vào đó chỉ là sự hòa nhã thân thiện, khiến đa số cực kì thất vọng. Ba năm sau đám cưới vẫn không có lấy một đứa con, có vẻ đã dập tắt niềm đam mê của cả hai, thay vào đó là sự ganh đua để vượt lên tai tiếng của người còn lại. Công tước và Nữ Công tước đã khiến mọi người sửng sốt với những sở thích mới, tiêu khiển bằng những thứ vượt xa khuôn phép của xã hội thượng lưu.

Tuy nhiên, đối với đất nước Soshi, sự ganh đua tai tiếng của Nữ Công tước có vẻ đã thua trước Công tước. Những buổi tiệc tục tĩu tại nhà của cô không là gì khi Công tước đã thuê không chỉ một cô gái ở nhà thổ, mà là toàn bộ những cô gái ở đó để làm thú tiêu khiển cho mình. Toàn vùng Soshi đều vểnh tai háo hức chờ đợi điều gì sẽ xảy ra với cả hai, dù rằng không ai nói chính xác được điều gì. Với cuộc sống nhàm chán từ vũ hội này sang vũ hội khác thì những tin tiêu khiển kiểu đó không bao giờ ngừng kích thích họ.

Nữ Công tước vùng Incheon hay tiểu thư Yuri, người đang mặc một chiếc váy đáng hổ thẹn, biết rõ chồng mình sẽ đến vũ hội, mang theo cô diễn viên tóc đỏ đang lên người Pháp, Victoria Song. Tiểu thư Yuri thường tự hỏi điều gì đã đi sai hướng. Mặc dù cuộc hôn nhân của họ chưa từng có tình yêu, nhưng chí ít họ quan tâm đến nhau. Nhưng sau tai nạn định mệnh với cỗ xe ngựa mà vì nó khiến y bất lực, rồi hơn năm ròng cố gắng nhưng vẫn không thể chữa khỏi, Công tước đã cách ly mình với Tiểu thư Yuri. Từ đó, Công tước trở nên lạnh lùng, khó gần, y lao vào rượu chè, cá độ, và không còn chung giường với Nữ Công tước nữa. Sâu thẳm bên trong, Tiểu thư Yuri biết rõ Nickhun trách cô vì số phận của y. Cuộc đua thật sự ngu xuẩn như mọi người vẫn nói, sau tất cả nó còn điên rồ hơn khi đường đua chỉ vừa một cỗ xe ngựa chạy qua, đặc biệt là vách đá hiểm trở khiến bên còn lại rất dễ trượt ngã. Tuy nhiên, Công tước Nickhun một mực muốn bảo vệ danh dự cho cô, khi mà Công tước TaeWoo đã buông lời nhạo báng hiểm độc về cô. Dù thế, danh dự của cô đã trở thành cái giá quá đắt phải trả cho cả hai.

Nhưng lần này Tiểu thư Yuri đã chịu đựng đủ rồi. Rượu chè, cờ bạc, nhà chứa cô có thể chịu, ngay cả tình nhân cô cũng bỏ qua, nhưng trước toàn thể nhân vật có địa vị , y dám ngang nhiên mang theo một cô gái tới buổi tiệc cả hai cùng tham dự thì vượt quá sức chịu đựng của Tiểu thư Yuri. Cô đã thông suốt tư tưởng và tối nay, y sẽ nhận ra cô có thể đáng hổ thẹn tới mức nào. Cô sẽ không cần phí hơi sức nguyền rủa cái xã hội thượng lưu chết tiệt này nữa và đây là thời điểm cô sẽ chân thành nghe theo trái tim mình.

Tiểu thư Yuri băng qua phòng khiêu vũ, ngó nhìn xung quanh một cách có chủ đích cho tới khi dừng lại ở góc phòng. Ánh mắt cô chăm chú nhìn hình bóng có chiều cao trung bình, làn da trắng mịn và mái tóc màu hạt dẻ. Làn môi Yuri khẽ nhếch thành nụ cười, trong mắt cô, cô gái ấy thật quá nổi bật để có thể bỏ qua. Nàng xinh đẹp, quyến rũ, vẻ đẹp có thể so sánh với nữ thần Aphrodite. Dẫu cho đa số đàn ông đều bỏ qua nàng bởi cặp kính xấu xí nàng thường đeo, chưa kể đến những bộ váy có màu sắc hoàn toàn không phù hợp nàng thường bận. Yuri biết chúng đều do mẹ của nàng ép buộc. Vậy nên, đối với toàn thể xã hội Soshi, nàng nhếch nhác, tầm thường, không có tước vị cao quý cũng như của hồi môn. Chẳng tự hỏi tại sao nàng luôn không được ai mời nhảy.

Nhưng Tiểu thư Yuri biết rõ vẻ đẹp của nàng. Cô biết đằng sau cặp kính kì dị đó là đôi mắt sâu thẳm màu nâu nhạt. Đôi mắt khiến cô chết chìm không biết bao nhiêu lần những ngày họ còn thơ bé. Đôi mắt thân quen ngày cô nhìn vào đó mà tuyên bố tình yêu bất diệt cũng như lời thề trọn đời của mình. Đôi mắt trong sáng, thuần khiến, đong đầy hy vọng khi đặt niềm tin nơi cô, nhưng lại tổn thương và tràn nước ngày cô phản bội. Đó là đôi mắt thuộc về người cô nhất mực yêu thương, Tiểu thư Jessica Jung.

Lấy hai ly rượu nho, Yuri duyên dáng bước xuyên qua căn phòng về phía nàng.

"Chào cậu"

Jessica khẽ nhún người kính cẩn trước sự xuất hiện của Nữ Công tước "Chào buổi tối, phu nhân"

"Cậu không cần phải làm vậy đâu" Yuri vội nói bằng chất giọng buồn bã.

"Chắc chắn tôi phải làm, vậy mới đúng phép tắc, thưa phu nhân" Jessica lịch sự trả lời.

"Đây" Yuri đưa ly rượu cho Jessica "Có thể dành cho mình vài phút được không?"

"Mẫu thân đã dặn tôi không nên ở bên cạnh cô nữa" Jessica thì thầm và nhẹ lắc đầu.

"Sica, mình xin mà..."

Jessica ngẩng đầu lên, lần đầu tiên chạm vào ánh nhìn của Yuri khi cảm nhận được sự âu yếm. Đó là tên Yuri thường gọi nàng khi họ còn nhỏ, cái tên nàng đã không được nghe từ rất lâu. Một cái tên chỉ mình Yuri mới có quyền sử dụng.

"Gặp tôi ở vườn sau trong năm phút nữa. Tôi phải chắc chắn mẫu thân vẫn chú ý tới Krystal trước rồi mới ra được." Nàng thở dài thỏa hiệp.

"Cám ơn cậu"

******************

Yuri kiên nhẫn chờ đợi Jessica ở sau vườn, xa khỏi phòng khiêu vũ để chắc chắn không ai nhìn thấy cô. Đầu cô xoay tít với những suy nghĩ rối rắm tìm lời để nói. Dù thế nào thì, cô sẽ phải nói gì đây? Cô biết việc mình đã làm với Jessica là không thể bù đắp, cô đã làm tan vỡ trái tim nàng, phá bỏ lời thề năm nào của họ. Nhưng thật sự thì, Yuri có thể làm gì? Gia đình cô đứng bên bờ vực của phá sản, chỉ còn cách duy nhất là cô phải kết hôn, và thật may là Công tước đã luôn có cảm tình với cô. Đó là cái giá cô không thể từ chối nếu muốn cứu gia đình. Nhưng, hãy nhìn xem nó đã mang lại gì cho cô? Một con tim tan vỡ, một cuộc hôn nhân không hạnh phúc và không con cái.

"Tôi không thể ở lại lâu.....cô muốn nói gì với tôi?" Yuri bị kéo khỏi cơn mơ khi giọng nói của Jessica vang lên sau lưng.

Yuri không biết phải nói gì. Cô sợ rằng nếu mở miệng bất cứ lời nào cũng có thể đẩy Jessica ra xa khỏi mình. Vậy nên, cô làm điều bản thân hằng khao khát, kéo nàng vào vòng tay và ôm nàng thật chặt.

"Mình nhớ cậu"

"Yuri....chúng ta không thể...." Jessica vặn vẹo người cố thoát khỏi cái ôm.

"Mình xin mà, Sica..."

Nghe thấy sự tuyệt vọng trong giọng nói của Yuri, Jessica ngừng chống cự và để bản thân tan ra trong hơi ấm mà nàng vẫn ngày đêm mong nhớ.

"MÌnh đã làm gì vậy, Sica?"

"Cậu làm điều phải làm để cứu gia đình" Jessica an ủi Yuri khi mùi tử đinh hương dìu dịu quen thuộc tấn công mạnh mẽ từng giác quan của nàng.

"Nhưng mình mất cậu, Sica...mình mất chúng ta...."

Jessica nhẹ đẩy Yuri ra, lắc đầu phản đối "Cái chúng ta có chỉ là ảo ảnh, Yuri. Chúng ta biết không bao giờ có thể. Cả hai đều có bổn phận với gia đình và cậu đã hoàn thành khi lấy ngài Công tước"

"Và không một ngày nào mình không hối hận. Giá như mình từ--"

"Không" Jessica lắc mạnh đầu "Chúng ta đều biết có rất nhiều quý ngài khao khát cậu. Cậu luôn xinh đẹp còn mình chỉ là con vịt xấu xí. Nhìn cậu xem....họ sẽ không ngừng theo đuổi cậu và cậu không thể từ chối số lượng lớn các đức ông đến tham dự vũ hội." Jessica cay đắng nhấn mạnh.

Yuri mỉm cười khi nghe chất giọng giận dữ của người đối diện "Cậu ghen sao?"

"Sao phải vậy? Mình chỉ đơn thuần khẳng--"

"Mình làm những việc đó vì muốn cậu chú ý tới mình..." Yuri thì thầm êm ái.

"Gì cơ...?" Jessica choáng váng hỏi lại.

"Sau khi mình kết hôn, cậu đã tạo khoảng cách với mình. Cậu hận mình và mình đáng bị điều đó. Nhưng hai ta cùng biết hôn nhân của mình là sự thất bại. Mình muốn điều chúng ta có trước đây và nghĩ nếu mình làm những việc đó, cậu sẽ để ý mình một lần nữa."

"Yuri...."

"Sica, cậu có ghét mình vì lấy anh ta không?"

Yu---" Jessica bị Yuri kéo vào sâu trong vườn trước khi hoàn thành câu.

"Shhh....có người đến"

Jessica căng cứng bên cạnh Yuri khi nàng thấy một đôi nam nữ tiến vào. Yuri kéo Jessica sát hơn khi người mới đến dừng lại ngay gần họ, tới mức Yuri có thể nhận ra đó là chồng cô và nàng diễn viên trẻ, một tay y đặt ngay mông cô ta khi họ hôn nhau.

Yuri nhận ra rằng, đáng lẽ cô nên thấy u ám, đau đớn, nhức nhối hay gì đại loại thế khi mục kích tận mắt cảnh y với người phụ nữ khác, sau tất cả cố gắng học cách quan tâm tới y, nhưng lạ thay lại không có gì hết.

Cảm giác rung động lạ lẫm trỗi dậy trong cô, nhịp tim dần tăng tốc trước sự gần gũi với Jessica, mùi hương vani như bao phủ toàn bộ các giác quan của cô.

"Có vẻ như chúng ta sẽ mắc kẹt ở đây thêm lúc nữa"

"Nhưng hôn thì đâu có lâu" Jessica ngây thơ trả lời, gương mặt nàng áp sát vùng ngực - gần - như - phô - bày của Yuri. Nàng lập tức đỏ mặt khi nhận ra điều đó.

Yuri cố kiểm soát bản thân khi hơi thở ấm áp của Jessica liên tục kích thích vùng da trắng mịn bên dưới, tạo sự rùng mình đầy khoái cảm dọc sống lưng cô. "Sica baby, họ không chỉ có hôn thôi đâu...."

"Ý cậu là anh ta sẽ cám dỗ cô ấy?"

"Sica đáng yêu, đó không thực sự là cám dỗ nếu cô ta cũng sẵn lòng, mà mình có thể chắc chắn chồng mình không ve vãn nếu cô ta không muốn" Yuri khô khan trả lời.

"Chồng của cậu?"

"Phải, đó là Công tước và cô diễn viên mới"

"Mình xin lỗi" Jessica nói chân thành.

"Tại sao cậu phải xin lỗi?"

"Mình...." Jessica thở dài, không rõ lý do tại sao nàng làm vậy. Nàng nhích lại gần hơn "Mình đoán....Mình xin lỗi vì đã nghe lời mẫu thân giữ khoảng cách với cậu khi cậu cần mình nhất." Jessica xoay người lại, vuốt ve gương mặt Yuri "Cậu không hạnh phúc, phải không?"

"Cậu không cần xin lỗi. Mình mới là người đã phá vỡ lời thề của chúng ta. Mình mới nên là người xin lỗi" Yuri mỉm cười nồng ấm. Đó hoàn toàn khác nụ cười cô sử dụng với số đông. Không phải kiểu nhếch môi quyến rũ khiến đa số đàn ông chao đảo và ham muốn, không phải sự khinh bỉ dành cho những quý bà nhiều chuyện, châm chọc họ bởi cô có thể dễ dàng khiến đám chồng của họ bu quanh mình chỉ bằng một cái ngoắc tay. Không phải những điều đó, nụ cười này cô chỉ dành riêng cho Jessica.

"Yuri----"

Nàng im bặt khi nghe thấy tiếng rên, thay vì tiếp tục, nàng liền dấu gương mặt đỏ bừng của mình bằng cách ôm Yuri chặt hơn.

"Cậu ngượng sao, bé yêu"

Jessica lắc lắc đầu thay câu trả lời và Yuri như ngừng thở khi cảm giác ngứa ran lập tức đánh động các giác quan của cô.

"Sica baby, dừng lại....Mình khao khát sự gần gũi giữa chúng ta , nhưng nếu cậu tiếp tục cọ má vào ngực mình như vậy mình sẽ không thể kiểm soát nổi nữa. Đặc biệt cùng thứ âm thanh chồng mình và tình nhân của anh ta tạo ra, mình sợ sẽ nghiền nát cậu mất."

Jessica giật người lại, choáng váng bởi sự lả lơi của Yuri. "Yuri....có phải cậu luôn thế này với những người tham gia vũ hội tại nhà cậu không?"

Gương mặt Yuri tối xầm bởi lời buộc tội, cô lùi xa khỏi Jessica "Mình có thể không chung giường với chồng, nhưng không có nghĩa sẽ tìm kiếm ở một nơi khác, bất kì ai đó khác để làm ấm giường." Yuri rít lên giận dữ, kiềm chế bản thân cách xa khỏi nàng. 

Jessica lúng túng. Yuri chưa từng giận dữ với nàng như vậy trước đây và nàng nguyền rủa sự nông cạn của mình. Lần đầu tiên trong buổi tối nay, nàng rùng mình khi cơn gió lạnh lướt qua, giờ nàng đã xa khỏi hơi ấm từ cơ thể Yuri. Cúi đầu thật thấp, nàng không dám ngẩng lên nhìn cô. Không sau những cáo buộc nàng vừa ám chỉ. Nàng biết mình đang thả trôi toàn bộ cảm xúc phải kìm nén qua những đêm khóc thầm một mình trong giấc ngủ, khi nghe những lời xầm xì chỉ trích về Yuri và những buổi vũ hội tại nhà cô.

Jessica bước tới gần Yuri, cô đứng dựa lưng vào một thân cây già, mắt nhìn xuống chân. 

"Yuri ah..."

Nàng gọi dịu dàng, nâng mặt Yuri lên để hai ánh mắt nhìn thẳng vào nhau, nàng áp môi mình lên môi người đối diện.

Hôn là một mánh lới Jessica học được để dỗ ngọt Yuri mỗi khi cô khó chịu. Jessica tình cờ khám phá ra điều đó khi cả hai cùng chơi đùa con búp bê tại dinh thự nhà Kwon. Yuri dỗi Jessica khi nàng một mình ăn hết toàn bộ số bánh quy. Cô không nói chuyện, không chơi với nàng và thậm chí còn tránh mặt nàng. Jessica không thích điều đó chút nào và nàng đành lẽo đẽo theo sau Yuri đi vòng vòng quanh vườn nhà Kwon. Khi nàng chuẩn bị bắt kịp Yuri thì với tính hậu đậu bẩm sinh, nàng dẫm phải tà váy. Bộ váy của nàng quá dài nhưng mẫu thân vẫn khăng khăng bắt nàng mặc, không muốn phí tiền mua bộ mới quá sớm. Yuri trông thấy nàng sắp ngã, theo tự nhiên dang tay ra đỡ nàng, nhưng không may cả hai cùng mất thăng bằng và nàng ngã lên cô, khiến hai làn môi chạm nhau. Họ nhanh chóng ngồi dậy với gò má đỏ rực, không ai muốn đứng dậy mà cứ nhìn nhau một lúc lâu. Jessica chớp thời cơ để xin lỗi Yuri, trong khi cô muốn không khí ngượng ngùng nhanh chóng biến mất nên lập tức tha thứ Jessica. Và cả hai tiếp tục vui đùa như không có chuyện gì.

Kể từ đó, Jessica luôn hôn Yuri, làm cô say tới mức có thể quên trước đó bản thân từng nổi giận. Tuy nhiên, ở tuổi 21 này, Jessica không chắc sự táo bạo của nàng còn có tác dụng hay không. Sau tất cả thì, ba năm xa nhau, nhớ nhung, khao khát, tình yêu thầm kín dành cho đối phương đã thay đổi mối quan hệ trong sáng giữa họ. Dù họ đã bày tỏ tình yêu của mình, đã hẹn thề sẽ không kết hôn mà sống tới già bên nhau, nhưng những cử chỉ thân mật của cả hai vẫn chỉ dừng ở cái hôn nhẹ ở đây, hay ở đó .

Yuri tròn mắt trước nụ hôn bất ngờ. Đó là hành động trẻ con Jessica thường sử dụng để làm cơn giận của Yuri tan biến. Trước đây chỉ là nụ hôn trong sáng, nụ hôn làm cả hai chuếnh choáng, xao động, để quên đi chuyện giận hờn. Nhưng từ sau khi họ ra mắt, khi những người đàn ông xuất hiện trong bức tranh của họ, cả hai đều biết nụ hôn không còn vô hại như nó đã từng, đặc biệt là khi họ nhận ra tình cảm của mình dành cho đối phương.

"Vậy, mình hôn cậu, cậu tha thứ cho mình đi. Mình không cố tình nói vậy, mình chỉ muốn rút lại những lời đó." Jessica ngượng ngùng giải thích với gò má ửng hổng, cúi đầu tránh ánh mắt Yuri.

Jessica bồn chồn lo lắng khi lời xin lỗi rơi vào im lặng. Nàng ngước nhìn Yuri và phát hiện Nữ Công tước đang mỉm cười với mình.

"Nếu chỉ chạm môi cũng được gọi là hôn thì bé yêu, cậu cần phải học thêm nhiều đấy."

Jessica nhướng mày bối rối, nhưng nàng không có nhiều thời gian để suy nghĩ về lời nói của Yuri.

"Để mình chỉ cậu hôn là thế nào nhé, bé yêu"

Làn môi Yuri áp chặt môi nàng, tinh nghịch và táo bạo. Môi nàng hé mở, do chủ đích của nàng hay Yuri, nàng hoàn toàn không rõ. Nhưng nàng không quan tâm, chỉ biết, khi lưỡi Yuri ngập tràn khoang miệng nàng, cảm giác rùng mình chạy dọc sống lưng. Nàng đan ngón tay mình vào tóc Yuri, không hề nhận thức việc mình làm mà chỉ lờ mờ nhìn ra khi Yuri nghiêng đầu, đẩy nụ hôn sâu hơn.

Jessica cảm thấy khao khát, thiếu thốn và một phần trong nàng liên tục nguyền rủa. Nàng đáng bị nguyền rủa, bị kết tội khi những cảm giác cuồng nhiệt, những ham muốn không thể kiểm soát luôn bị Yuri, một mình Yuri khuấy động, và chỉ mình cô có thể thỏa mãn.

Chỉ Yuri mới khiến nàng có cảm giác này, khiến các giác quan của nàng tê liệt, khiến nàng tan ra trong hơi ấm ngọt ngào. Chỉ Yuri mới khiến xương nàng như hóa nước, tan ra, sôi lên, đẩy hơi nóng bao phủ cơ thể nàng.

Cả hai nhanh chóng lạc trong thế giới riêng của mình khi nụ hôn ngày càng nồng nhiệt. Bàn tay họ bận bịu rờ rẫm khắp cơ thể đối phương. Yuri vuốt dọc xương đòn Jessica, miết dần xuống vùng ngực ẩn trong làn áo, làm nàng khẽ rên trong vô thức.

Tiếng động khiến Yuri buộc bản thân dừng lại.

"Đó mới gọi là hôn, bé yêu" Yuri nói trong hơi thở ngắt quãng, cô nhìn xuống bờ môi còn hé mở của Jessca và đôi mắt nhắm của nàng.

Jessca rướn người tới trước, muốn tiếp tục nụ hôn nhưng Yuri đã giữ nàng lại, lùi ra sau.

"Không, bé yêu....Chúng ta phải dừng lại. Mình không nghĩ có thể kiểm soát bản thân lần nữa..."

"Mình không muốn cậu dừng." Jessica trả lời, bước một bước tới gần Yuri.

"Mình không muốn lần đầu tiên của cậu lại ở trong vườn. Cậu xứng đáng điều tuyệt vời hơn thế." Yuri thì thầm, vuốt ve gò má Jessica.

Nàng buông tiếng thở dài, không gian lại chìm vào yên lặng.

"Cậu có muốn biết điều gì xảy ra tại vũ hội ở nhà mình không?" Yuri phá vỡ yên lặng, biết rằng nói những điều này có thể dập tắt ham muốn trong cô.

Jessica khẽ gật đầu khi Yuri cố gắng chỉnh lại mái tóc rối bù của nàng.

"Vậy mình sẽ nhờ Tiểu thư Tiffany mời cậu tới ngôi nhà ở vùng nông thôn. Cậu ấy và chồng đều là bạn thân của mình."

"Tiểu thư Tiffany đã tái hôn? Mình nghĩ cô ấy là góa phụ?"

"Đó là điều mọi người vẫn tin. Cậu ấy không đám cưới trong nhà thờ, nhưng đã cùng Taeyeon tổ chức một đám cưới trong tim.”

"Oh...chả trách cả hai luôn ở bên cạnh nhau."

"Tiểu thư Tiffany sẽ cho xe ngựa tới đón cậu, khi cả hai tới được vùng đất của cậu ấy mình sẽ đón. Hai cậu ấy cũng là khách thường xuyên tại vũ hội nhà mình"

"Thật sao?" Jessica khẽ nhíu mày "Họ vẫn tán tỉnh những người khác ngay cả khi đã kết hôn, ừm, trong tim?"

"Mình đã nói rồi, bé yêu, bữa tiệc tại nhà mình không phải kiểu trác táng, trụy lạc." Yuri tặc lưỡi trả lời "Và chúng ta còn phải tìm cách giải quyết cô hầu gái của cậu. Chúng ta phải làm gì đó để cô ta không mách lại với mẫu thân cậu." Yuri cau mày nghĩ kế.

"Cô ấy chết mê chết mệt người hầu của cậu.... Anh chàng Scottish ấy."

"Thật sao?" Yuri mỉm cười "Mình sẽ lo chuyện này. Chỉ cần bảo đảm mẫu thân sẽ cho cậu đi."

"Bà không thể từ chối Tử Tước phu nhân được. Bà sẽ không làm bất cứ chuyện gì xúc phạm tới những người có địa vị đâu, bà cần đảm bảo sẽ kiếm được người chồng tốt cho Krystal." Jessica cười buồn.

"Bà không để ý tới cậu càng thuận lợi cho chúng ta, bé yêu, đừng để điều đó bào mòn sự xinh đẹp của cậu" Yuri thơm nhẹ vầng trán cao của Jessica đầy âu yếm "Nhân nói tới mẹ cậu, chúng ta phải quay lại trước khi bà tìm cậu và tất nhiên trước khi đám đông nhớ tới mình và chồng mình."

"Họ vẫn..."

Gò má Jessica chợt đỏ hồng, ẩn hiện trong màn đêm.

"Không, thực tế thì quần áo của họ vẫn rất chỉnh tề." Yuri nắm tay Jessica, dẫn nàng ra ngoài.

"Chào ngài..."

"Yuri!" Công tước Nickhun giật mình kêu lên khi thấy vợ mình.

"Em nghĩ bốn chúng ta nên quay lại cùng nhau. Anh biết đấy, để những quý bà nhiều chuyện im miệng"

"Em nói đúng. Anh không biết mình đã nghĩ gì--"

"Thưa ngài, chúng ta đều biết anh không dùng đầu để nghĩ lúc đó." Yuri khô khốc trả lời.

"Chào Tiểu thư Jessica."

"Kính chào Công tước" Jessica nhún người duyên dáng.

"Đây là Cô Victoria Song....ưm..."

"Em không biết anh vẫn còn điệu bộ lịch thiệp đấy, thưa ngài. Và dù em rất vui lòng được biết anh vẫn còn, chúng ta cần quay lại bữa tiệc ngay trước khi mẹ của Tiểu thư Jessica phái đi một đoàn người tìm kiếm." Yuri cắt ngang, cô nắm tay Jessica bước ra khỏi khu vườn.

"Mình ngờ việc mẫu thân sẽ tìm mình, bà còn bận rộn tìm chồng cho Krystal" Jessica thì thầm khe khẽ, sự buồn bã thấm trong từng câu chữ.

Không ai nghe được lời tự thán của nàng, ngoại trừ Yuri. Cô đột ngột dừng lại, khiến nàng sẩy chân ngã vào cô. Xoay người lại, cô cười tà với nàng "Thật sự mình rất biết ơn vì như vậy mình mới có thể chia sẻ khoảnh khắc lét lút ngọt ngào với cậu"

"Yah!"

"Đùa thôi mà, bé yêu"

Công tước Nickhun ngắm nhìn thích thú. Y biết Yuri chưa bao giờ yêu mình, nhưng ít nhất cô quan tâm tới y, như cách y đã làm với cô. Y mỉm cười khi thấy khía cạnh hài hước của vợ mình. Khía cạnh đã hoàn toàn biến mất từ sau tai nạn định mệnh của y, cho tới giờ y mới nhận ra mình nhớ nó thế nào.

"Cùng đi nào!" Y lên tiếng, đầy quyền lực khi kéo Victoria sát lại gần mình.

*****************

"Tôi có nghe nhầm không? Tiểu thư muốn con gái tôi tới thăm vùng lãnh thổ của Tiểu thư?"

"Đúng vậy, bà Jung. Tôi muốn Tiểu thư Jessica sẽ nán lại tham dự một tuần. Đó là một vùng quê yên tĩnh và tôi nghĩ tiểu thư sẽ thích.” Nữ Tử tước hướng đôi mắt cười đặc trưng về phía bà Jung.

"Mẹ sẽ cho con đi chứ ạ?" Jessica khẽ hỏi.

Bà thở dài khiến Jessica cắn môi đầy lo lắng. Nàng thấy không thoải mái khi chờ đợi câu trả lời. Nàng căng thẳng, buồn nôn và hối hận vì đã ăn miếng bánh quy cuối cùng, dù rằng trước đó nàng đã ăn hai cái.

"Rất tuyệt, vâng tôi đồng ý."

"Tôi chắc chắn Tiểu thư Jessica sẽ được thoải mái, hơn nữa, Hội mùa mới chỉ bắt đầu, một tuần ở miền quê sẽ không gây ảnh hưởng gì nhiều."

"Tôi sẽ căn dặn người hầu sắp xếp đồ đạc, nó sẽ sẵn sàng đi cùng Tiểu thư vào ngày mai."

"Tuyệt! Tôi có việc cấp bách phải rời đi bây giờ. Rất vui được gặp bà, bà Jung, và Tiểu thư Jessica, gặp cô vào ngày mai." Tiểu thư Tiffany nắm tay Jessica, nhanh chóng ấn vào một mẩu giấy.

Ngay khi Tiểu thư Tiffany vừa rời đi, bà Jung lập tức quay sang Jessica

"Làm thế nào con quen được Nữ Tử tước?"

"Chúng con gặp nhau ở buổi khiêu vũ, Nữ Tử tước đứng bên cạnh con. Chúng con xã giao vài câu, và thường trao đổi khi tình cờ gặp ở những vũ hội khác." Jessica chầm chậm giải thích.

"Phải cư xử cho phải phép, hiểu chứ?"

"Vâng, thưa mẹ"

"Ta phải tới phố Bond bây giờ, Krystal cần một bộ váy mới"

Ngay khi Jessica thấy mẹ và Krystal rời đi, nàng lập tức trở về phòng đọc mẩu giấy.

Bé yêu,

Mình đã chuẩn bị tất cả mọi thứ, quá nôn nóng để gặp cậu vào ngày mai.

-Yuri

Jessica mỉm cười, nhẹ gấp lá thư và đặt xuống dưới gối. Nàng cũng không thể chờ tới ngày mai.

--------------------------

Chapter 2

"Ông nói nó đi rồi là có ý gì?"

Người quản gia tóc bạc màu không hề nao núng trước tiếng hét chói tai của bà chủ, ông khẽ thông thông cổ họng, từ tốn giải thích.

"Thưa bà, không thấy cô ta trong khu người hầu, tôi đã tra hỏi những người hầu khác, họ đều nói không thấy cô ta từ tối hôm qua."

"Không xong rồi, Nữ Tử tước sẽ sớm tới đây thôi." Bà Jung chán nản thở dài, xoa bóp hai bên thái dương. "Gọi Luna phục vụ Jessica ngay, nhưng lại không thể để nó đi cùng được, Krystal còn cần nó..." Bà Jung đi qua đi lại, rối rắm suy nghĩ cách giải quyết tình trạng nan giải này.

"Thưa mẹ, có chuyện gì vậy ạ?" Jessica hỏi khẽ khi bước xuống lầu.

"Con người hầu Jiyeon của con bỏ trốn rồi! Giờ thì ai sẽ theo phục vụ đây?"

"Để Luna đi cùng chị ấy đi. Chúng ta có thể xoay sở với Sulli trong một tuần mà." Krystal bước vào đại sảnh, chen ngang đề nghị trong cái ngáp khẽ.

"Ta đã nói nhiều lần rồi, tiểu thư gia giáo thì không được ngáp nơi công cộng. Và chúng ta không thể trụ được chỉ với Sulli. Bây giờ Luna sẽ phục vụ con chuẩn bị, Jessica, và khẩn trương lên, Nữ Tử tước tới bây giờ đấy. Ta sẽ ngất mất nếu để cô ấy phải chờ."

"Con sẽ theo giúp chị" Krystal hăng hái xung phong khi nhanh chóng quàng tay Jessica kéo vào phòng nàng, nơi nước ấm tắm rửa đã sẵn sàng.

"Chị có háo hức không?" Krystal tò mò hỏi, vừa giúp nàng cởi áo choàng cùng váy ngủ.

"Có chứ" Jessica thành thật đáp, nụ cười nhẹ thoáng nở trên môi.

"Sẽ thật tuyệt khi được tách khỏi mẹ một thời gian" Krystal thở dài chán nản.

"Chị xin lỗi. Nếu chị có thể lấy đức ngài nào đó thì mẹ sẽ không tạo áp lực lên em tới vậy. Nhưng nhìn chị xem, ai sẽ muốn lấy chị chứ." Nàng chạnh lòng nghĩ tới.

"Chị rất đẹp. Và chỉ bị những bộ áo choàng kinh khủng cùng cặp kính khác người mẹ bắt mang che khuất thôi." Krystal nghiêm túc nói khi tháo bỏ lớp thủy tinh thô ráp trên mặt Jessica. "Nhưng trên hết, chị có trái tim chân thành ấm áp, là đám đàn ông quyền quý đó quá ngu ngốc không thể để ý thôi."

"Cám ơn em, Krystal. Không cần lo cho chị, mọi chuyện sẽ tốt đẹp mà." Jessica nhẹ giọng trấn an.

"Chị đã gặp lại nàng, phải không?"

Cô gái tóc nâu nhạt không thể dấu nổi bất ngờ, nàng khẽ lắp bắp. "Sao... em đang nói gì vậy?"

"Nữ Công tước, tiểu thư Yuri. Em biết quan hệ trước đây của hai người còn trên cả tình bạn mà. Em từng thấy hai người hôn nhau, còn biết sau khi nàng kết hôn, đêm nào chị cũng khóc hết nước mắt. Rồi thì hai người đã gặp lại nhau tại Vũ hội của Tiểu thư Hyoyeon. Mẹ không chú ý tới chị nhưng em thì có đấy." Krystal điềm tĩnh tường thuật, nhẹ nhàng chà xát xà phòng lên tóc Jessica.

"Em có khó chịu không?" Nàng lo lắng hỏi.

"Sao chị lại nghĩ vậy? Em hạnh phúc khi chị hạnh phúc." Krystal vui vẻ đáp, cúi người chụt nhẹ má Jessica.

"Cám ơn em, điều đó rất có ý nghĩa với chị." – nàng an tâm mỉm cười.

"Jessica, khẩn trương lên!"

"Được rồi. Chúng ta phải nhanh lên trước khi mẹ bùng nổ." Krystal giúp Jessica bước khỏi bồn tắm, khoác áo choàng đi đường trong lúc Luna búi mái tóc dài của nàng gọn gàng lại đằng sau.

"Em đã dặn Sulli cất bộ váy hồng mới vào vali của chị, hãy mặc để gây ấn tượng với Nữ Công tước nhé." Krystal tinh nghịch dặn dò, nháy nháy mắt với nàng.

"Nhưng chị chưa từng mặc váy hồng. Mẹ nghĩ màu hồng làm chị xấu xí và kì quặc."

"Đó là bởi mắt mẹ quá kém rồi, mà bà lại khăng khăng từ chối đeo kính. Màu hồng tuyệt đối rất hợp với chị." Krystal cam đoan khi giúp nàng xỏ giầy.

"Jessica!"

"Con xuống đây thưa mẹ!"

"Khẩn trương lên, trước khi mẹ ngất mất."

Krystal vòng tay ngỏ ý mời và Jessica duyên dáng khoác tay cô, cả hai vui vẻ nhẹ bước khỏi phòng.

"Chúng ta sẽ làm gì với người hầu của con đây?"

"Để Luna hoặc Sulli đi cùng chị là được, thưa mẹ." Krystal giúp Jessica khoác áo choàng cùng găng tay, thong thả lặp lại đề nghị.

"Không thể được, chúng ta cần cả hai để phục vụ." Bà Jung lập tức cau mày, xua tay phản đối.

"Nhưng chúng ta không còn lựa chọn nào khác, không thể để chị đi mà thiếu người hầu." Krystal bực bội chỉ ra, trong lúc Jessica chỉ biết im lặng siết chặt bàn tay cô em gái.

"Nữ Tử tước Tiffany Hwang đến." Người quản gia thông báo, mở cánh cửa dẫn tới phòng vẽ tranh.

"Có chuyện gì vậy? Mọi người trông có vẻ phiền muộn?" Nữ Tử tước phát hiện không khí trầm lắng, lên tiếng hỏi.

"Người hầu của Jessica bỏ trốn tối hôm qua nên bây giờ chị ấy không có ai theo cùng cả." Krystal buột miệng trước cái lườm đe dọa chết người của bà Jung.

"Không sao đâu." Nữ Tử tước mỉm cười, đôi mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm khi cô tiếp tục. "Tôi mới thuê một người hầu mới hôm nay. Bạn thân của tôi đã chuyển tới Nước Mỹ nên cô hầu tội nghiệp ấy bị cho thôi việc, và tôi mướn lại. Tôi có thể giới thiệu cô ấy cho Tiểu thư Jessica nếu cần. Thực ra tôi vốn không cần tới người hầu thứ ba bởi đã có hai người phục vụ mọi việc cần thiết rồi."

"Nhưng chúng tôi không th---"

"Đó là tôi muốn mà, khẳng định với bà Hara là một hầu gái tốt. Cô ấy chải tóc rất đẹp."

"Thưa mẹ, ổn rồi mà. Mẹ sẽ không cần lo lăng việc để Luna hay Sulli đi cùng con nữa." Jessica yếu ớt xen vào.

"Vậy thôi được rồi." Bà Jung miễn cưỡng gật đầu đồng ý.

"Tốt lắm, quyết định như thế, cô đã sẵn sàng chưa?" Tiffany quay sang nhìn Jessica, vui vẻ hỏi.

"Tôi đã sẵn sàng." Jessica khe khẽ đáp với nụ cười rạng rỡ.

"Tạm biệt mẹ." Nàng thơm nhẹ má bà Jung, "Tạm biệt Krys, cám ơn vì mọi thứ, chị hứa sẽ viết thư cho em." Jessica yêu thương ôm chặt em gái, rồi thơm lên má trái của cô.

"Hãy vui vẻ nhé... Chị xứng đáng được như thế." Krystal thì thầm bên tai Jessica ngay khi buông nàng ra. Cô luôn hy vọng chị mình sẽ được hạnh phúc.

*********************

Yuri liên tục đảo qua lượn lại trước tiền sảnh, tầm mắt không hề rời khỏi phạm vi lãnh thổ thuộc dòng họ Hwang.

"Yul, làm ơn ngồi xuống được không? Cậu làm tớ chóng mặt đấy." Taeyeon lắc lắc ly whiskey trong tay, bất mãn phàn nàn.

Yuri bực bội thả người xuống sofa bên cạnh Taeyeon, nhìn ai đó chậm rãi thưởng thức đầy ngụm lớn rượu whiskey.

"Chất lượng tốt lắm. Cậu tìm thấy nó ở đâu trên nước Anh vậy?"

"Tae, cả hai ta đều biết sẽ không thể tìm được nó ở nước Anh. Đương nhiên là Đức ông kính mến của mình chuyển lậu về rồi." Yuri tặng Taeyeon nụ cười quỷ quyệt.

"Liệu Y có giận vì cậu uống nó không?" Taeyeon nhướng mày hỏi, lập tức đặt ly rượu xuống.

"Tin tớ đi, anh ta chả nhớ đâu." Yuri lãnh đạm trả lời, lại đứng dậy tới gần cửa sổ.

"Cậu định nói gì với Y và Jessica?" Taeyeon lái câu chuyện sang chủ đề mình rất tò mò mấy ngày nay.

"Tớ sẽ nói sự thật. Anh ta, ít nhất, xứng đáng với điều đó." Yuri trầm ngâm trả lời.

"Còn Jessica thì sao?"

"Nàng thế nào?"

"Cậu sẽ làm gì với cô ấy? Dù cậu tuyên bố yêu người ta nhưng đừng quên, trong mắt mọi người, cậu vẫn là phu nhân của Nickhun." Taeyeon làm rõ lý do.

"Tớ biết... Nhưng tớ không thể mất nàng. Tớ muốn hạnh phúc lần nữa, Taeyeon... Tớ muốn điều cậu và Tiffany đang có."

"Hiểu rồi... Vậy Fany và tớ sẽ làm tất cả những gì có thể để giúp cậu." Taeyeon vui vẻ vỗ vỗ lưng Yuri. "Thôi nào, tươi tỉnh lên! Bọn tớ đều không muốn Jessica thấy cậu rầu rĩ thế này đâu, đúng không?"

"Chắc chắn là không!" Yuri mỉm cười đáp.

"Hăng hái thế là tốt!" Taeyeon cười tà vỗ mạnh lưng Yuri, khiến nàng Công tước lập tức sặc whiskey, ho sù sụ.

"Tae!" - là tiếng quát lớn bất mãn ngay sau đó.

*******************

"Cô có nghĩ Công tước sẽ tới không?" Jessica hỏi khẽ khi ngắm từng hàng cây chầm chậm lướt qua cửa xe.

"Anh ta hiếm khi ở nhà, nên tôi sẽ rất ngạc nhiên nếu điều đó xảy ra. Yuri gần như chỉ ở đó một mình. Đó là tại sao cô ấy luôn sẵn sàng trông hai bé sinh đôi, những khi tôi và Taeyeon đi vắng."

"Con của cô có---?" Nàng thoáng ngập ngừng.

"Ý cô là, chúng có tán thành quan hệ của tôi và Taeyeon không?" Tiffany nghiêng đầu mỉm cười.

"Thỉnh thoảng tôi cảm thấy chúng mến Taeyeon hơn cả mình. Cô ấy yêu thương chúng và trẻ con thì không như người lớn. Chúng ngây thơ. Chỉ cần dành tình yêu, bất kể mình là ai hay thế nào, tất cả những gì chúng hiểu là đang được yêu, và đó là quá đủ để yêu thương mình trở lại."

"Ước gì tôi giữ lại được sự ngây thơ ấy. Chuyện sẽ đơn giản hơn nhiều, phải không?" Nàng bâng khuâng hỏi, lơ đãng lướt ngón tay chạm tới những giọt mưa đang đập nhẹ ô cửa sổ xe ngựa.

"Chỉ cần tin Yuri, và tin tình yêu của cô." Tiffany nắm tay Jessica trấn an, siết nhẹ.

Nàng quay lại, khẽ mỉm cười gật đầu.

Thành thật mà nói, Jessica rất sợ hãi. Đã ba năm trôi qua kể từ lần cuối nàng và Yuri chân thành trò chuyện. Ba năm là quá dài. Con người dễ thay đổi và nàng sợ rằng Yuri cũng giống họ. Bởi sau tất cả, mọi thứ nàng nghe về Yuri là như thế. Cô chắc chắn không còn là Yuri ngọt ngào, quan tâm chu đáo, ngây thơ và trẻ con nàng cùng lớn lên, hay một Yuri chân thành nàng từng yêu say đắm. Hoặc giả tệ hơn, chuyện gì sẽ xảy ra nếu chính nàng là người thay đổi? Jessica cố bỏ qua suy nghĩ đó. Nàng cần kiên định tin rằng, ngay cả khi họ thay đổi, điều đó cũng không có nghĩa lý. Dẫu sao, nàng vô cùng rõ ràng cảm xúc nơi con tim mình không hề thay đổi. Hơn nữa, nàng không thể phủ nhận sự thật rằng, nó đang bị hấp dẫn thậm chí còn mãnh liệt hơn xưa. Hấp dẫn từ nhớ nhung cùng bị quyến rũ bởi những cái đụng chạm.

Jessica bừng tỉnh khỏi cuộc chiến nội tâm khi tiếng nói phấn khởi của Tiffany đột ngột vang lên. "Thấy ngôi nhà ấy không? Đó là trang viên của tôi. Chúng ta gần tới nơi rồi. Oh! Tôi nhớ hai bé quá."

Nàng yên lặng mỉm cười với Nữ Tử tước, khẽ dựa đầu ra sau rồi nhắm mắt lại. Nàng hít vài hơi thật sâu, cần bình ổn lại căng thẳng và lo lắng trong tim trước đã.

******************

"Tớ nghĩ mình thấy xe ngựa của họ rồi." Yuri hạnh phúc reo lên, lập tức lôi Taeyeon kéo về phía khu chuồng ngựa.

"Chậm lại nào, thiếu nữ đang yêu!" Taeyeon càu nhàu vì bị lôi kéo.

"Cậu không nhớ Fany chắc?" Yuri nhướng mày hỏi, lập tức gài yên da lên lưng ngựa, phớt lờ anh chàng người hầu đang hớt hải chạy tới giúp.

"Nhớ chứ, nhưng vài phút đồng hồ không giết được tớ đâu." Taeyeon dài dọng khi từ tốn kéo ngựa ra khỏi chuồng.

Yuri bĩu môi khinh thường câu trả lời của Taeyeon, cả hai nhanh chóng nhảy lên ngựa và cùng phi nước kiệu tới trang viên của dòng họ Hwang.

Vừa tới nơi, Taeyeon khẩn trương nhảy xuống ngựa, quẳng đại dây cương sang Yuri rồi hấp tấp mở tung cửa xe ngựa.

"Fany!"

"Taetae!"

Jessica vô cùng ngạc nhiên trước cảnh đoàn tụ quá sức thân mật. Tiffany không hề do dự sà thẳng vào vòng tay Taeyeon, khi liên tiếp ấn lên môi cô gái thấp hơn những nụ hôn nhẹ nhàng.

"Vài phút không giết được tớ đâu..." Yuri dài giọng châm chọc người nào đó khi bước qua, mở rộng cửa xe ngựa và giúp Jessica bước xuống.

Nàng khẽ đỏ mặt khi vòng tay Yuri nhẹ quàng qua eo mình, và chỉ bằng một cú nâng khẽ, hai chân nàng đã bình yên chạm đất.

"Mình nhớ cậu." tiếng thì thầm dịu dàng của Yuri càng khiến mặt nàng đỏ hơn nữa. Cúi cúi đầu, nàng thẹn thùng đáp lại.

"Mình cũng nhớ cậu."

"Vào dùng bữa trưa thôi! Tớ sắp chết vì đói và vì nhớ hai cục cưng rồi đây." Tiffany vui vẻ đẩy cả Yuri và Jessica vào bên trong.

"Gọi bảo mẫu Seohyun cùng Minho tới dùng bữa." Taeyeon ra lệnh cho người quản gia lớn tuổi, trước khi quay sang Yuri. "Tớ phải hộ tống vợ yêu đi phòng ngủ sửa soạn. Yul, cậu biết đường tới sảnh lớn rồi đấy."

"Hai người 'khẩn trương' một chút. Jessica rất đói rồi." Yuri nhướng mày nhấn mạnh trọng điểm với Taeyeon.

"Đừng lo, hôm nay bọn tớ sẽ cư xử nhã nhặn, dù sao chúng ta cũng có khách mà." Tiffany mỉm cười nháy mắt với Yuri.

"Rất vui nếu hai cậu có thể kiểm soát được ham muốn." Yuri dài giọng chế nhạo.

Taeyeon bất mãn lè lưỡi với Yuri, khiến Jessica bật cười vì không khí đầm ấm cũng như sự trẻ con của Taeyeon. Căng thẳng giảm đi nhanh chóng, nàng bắt đầu cảm thấy thoải mái hơn.

**************

Sau bữa trưa, Yuri mang Jessica trở về trang viên của mình, và giới thiệu căn phòng nàng sẽ ở trong tuần tới.

"Bé yêu, mình rất vui vì cậu có thể ở lại một tuần. Nó có ý nghĩa nhiều lắm." Cô mỉm cười nói.

"Mình cũng rất vui, vì được ở bên cậu một tuần." Jessica ngọt ngào đáp lại.

"Vậy, mình sẽ dành thời gian để cậu nghỉ ngơi, trước khi tới giờ bắt đầu bữa tiệc." Yuri xoay người đặt tay lên nắm cửa, chuẩn bị rời đi.

"Yuri" - nàng lên tiếng gọi.

"Hmm..?"

"Ngủ với mình một lúc, như chúng ta vẫn thường làm... có được không?" Nàng nhẹ giọng hỏi với đôi mắt chờ mong, vội nắm tay Yuri kéo lại.

Cô dịu dàng mỉm cười với nàng, dẫn cả hai tới chiếc giường xa hoa chính giữa căn phòng "Mình nghĩ sẽ rất tuyệt, bởi đêm qua mình bị mất ngủ chỉ vì háo hức được gặp cậu." 

"Vậy sao, có lẽ đó là lỗi của mình rồi. Vậy mình nên bù đắp điều đó." Jessica đùa vui đáp lại, mở rộng vòng tay nàng cho cô.

Yuri tươi cười thả mình vào cái ôm chờ đợi của Jessica, đầu đặt vừa vặn lên hõm cổ mềm mịn của nàng, cả hai cùng ngã xuống giường khi áp sát vào nhau.

"Nếu có thể luôn thế này hàng đêm, mình sẽ ngủ ngoan như em bé." Yuri chọc ghẹo qua cái ngáp, rúc sâu hơn vào cơ thể mềm mại thơm ngát của nàng.

----------------

Vài giờ sau, tiếng đánh thức của người hầu làm Yuri khẽ cựa mình tỉnh dậy. Cô đặt ngón tay lên môi làm dấu im lặng, rồi hạ lệnh chuẩn bị nước tắm cho mình cùng bé yêu. Ngay khi người hầu rời đi, Yuri dịu dàng xoa nhẹ má Jessica gọi tỉnh nàng.

"Thêm lúc nữa đi..." Jessica làm nũng phản đối, dụi gần hơn vào hơi ấm ngọt ngào của Yuri.

"Nhưng chúng ta phải đi chuẩn bị, bé yêu..." Yuri âu yếm mỉm cười, hôn nhẹ xuống trán con mèo nhỏ.

Jessica miễn cưỡng rời khỏi hơi ấm, duỗi duỗi cánh tay, thoải mái ngáp khẽ.

"Nước tắm đã sẵn sàng cho cậu. Ngoan chuẩn bị và mình sẽ gặp cậu sau."

"Gặp cậu sau." Trong vô thức, nàng ngái ngủ hôn nhẹ lên má Yuri, và chợt đỏ bừng mặt ngay lúc sau khi nhận ra điều đó.

*******************

Jessica ngắm nhìn bản thân trước gương lần cuối. Trong bộ váy dài màu hồng, nàng nhận ra Krystal đã đúng. Màu hồng tuyệt đối rất hợp với nàng, làm nổi bật mái tóc dài gợn sóng và tôn lên màu mắt nâu huyền ảo. Chiếc váy được thiết kế theo thẩm mỹ thời trang hiện đại, vạt trên có chút thấp hơn những cái trước đây nàng mặc. Nhưng vì vậy càng làm nổi bật đường cong duyên dáng, vòng eo đầy nữ tính của nàng. Chất liệu mềm mại, thướt tha ôm sát, hoàn hảo từ bờ ngực xuống tận mắt cá chân. Krystal còn chu đáo chuẩn bị một đôi giầy cách điệu rất phù hợp cho nàng.

Nữ Tử tước không hề nói dối khi ca ngợi Hara là một người thành thạo trong việc tết tóc. Tạo thành búi tóc có phần phức tạp, với vài lọn quăn nhẹ hai bên má, Hara thậm chí còn đính ngọc trai cùng ruy băng màu hoa hồng để phù hợp bộ váy của nàng đêm nay. Nàng phải thừa nhận, đây là hình ảnh đẹp nhất từng thấy ở bản thân mình kể từ ngày biết nhận thức, sang trọng, tinh tế và tao nhã. Nàng giờ đây thậm chí còn đẹp hơn khi lần đầu tiên diện kiến Nữ hoàng trước ngày ra mắt. Mẫu thân hầu như không còn quan tâm gì từ ngày nàng bắt đầu phải đeo cặp kính kì dị, năm mười sáu tuổi. Trở về sau, bà dồn toàn bộ tâm tư cho Krystal, may cho con bé những bộ váy hợp thời nhất qua mỗi Hội mùa, trong khi nàng chỉ được dùng lại những bộ váy cũ.

Jessica khẽ nhắm mắt và hít thở sâu. Là đây rồi. Nàng sẽ chính thức bước vào thế giới của Yuri. Nàng sẽ được chứng kiến tận mắt những tin đồn xoay quanh Yuri. Những buổi Vũ hội hoang dã, cờ bạc, ngập trong sự lả lơi xa hoa cùng ve vãn tán tỉnh. Nàng do dự không biết, liệu mình có sẵn sàng để thấy cùng chấp nhận phần tăm tối ấy của Yuri hay không.

"Cậu sẵn sàng chưa?" - chất giọng trầm ấm vang lên chen ngang dòng trầm tư của nàng.

Jessica hé mắt, trông thấy hình bóng Yuri phản hồi trong gương. Cô đang cười ngọt ngào trìu mến với nàng.

"Mình đã." nàng nhẹ nhàng đáp.

"Trông cậu đẹp lắm, bé yêu."

"Cám ơn, cậu cũng vậy."

Jessica do dự quay đầu lại. Khác hẳn dự đoán, bộ váy Yuri đang mặc có nhiều phần tương tự với nàng. Vạt trên hiển nhiên là hợp quy cách hơn những lần nàng gặp Yuri trong Vũ hội. Màu sắc cùng kiểu dáng không còn quá phóng đãng và sặc sỡ. Yuri mặc bộ váy xanh dừa nhàn nhạt thường thấy ở những tiểu thư ngây thơ, những người có tên trong danh sách chưa xuất giá, những thiếu nữ trong trắng, như nàng. Chất liệu sa tanh được thế cho loại nhung dạ thường thấy, thứ hay được sử dụng cho góa phụ luống tuổi, hay những cô gái với phẩm chất đạo đức suy đồi mà các mệnh phụ nghiêm khắc vẫn nói. Búi tóc không còn tùy ý rơi rụng mà được tết gọn gàng phối hợp cùng pha lê tô điểm. Tất cả đều khác biệt, tất cả đều hoàn hảo. Yuri đang đứng trước mặt nàng lúc này là người đã cùng nàng lớn lên, cùng nàng chia sẻ, bạn thân và là người nàng yêu say đắm.

"Chúng ta đi chứ?" Yuri khẽ cúi người đưa tay cho nàng.

Quá xúc động, nàng không biết phải nói gì, cũng không thể diễn tả cảm giác của mình. Ngạc nhiên hơn, trước mặt nàng lúc này, những người đến tham dự bữa tiệc của Yuri, trừ Nữ Tử tước và Tiểu thư Taeyeon, đều được biết đến là kẻ chơi bời phóng đãng, hoặc phẩm chất kém trong mắt xã hội thượng lưu, nhưng không ai dám động đến họ bởi e sợ quyền lực. Họ được phần đông tôn trọng không phải bởi đạo đức, mà đến từ tước vị cao quý. Nhưng giờ đây, tất cả đều ăn mặc đúng quy cách, nhã nhặn, lịch sự và cực kì thân thiện. Họ cười đùa, tán gẫu, khiêu vũ, nhưng tuyệt nhiên không cờ bạc cùng đàn đúm rượu bia. Nàng thực sự thấy mình chào đón và được chào đón bởi họ.

"Chúng ta nên dùng bữa trước hay bàn việc chính trước?" Sau khi sắp xếp chỗ ngồi, Yuri lên tiếng hỏi.

"Công việc trước." Jessica nhận ra người đàn ông này, Y là Hầu Tước vùng Pusan, Lee Minho. Ai cũng biết Y nổi tiếng là kẻ ăn chơi trác táng, tiểu thư quý tộc nào cũng được cảnh báo phải tránh xa khỏi y. Chưa kể, Yuri còn hơn một lần bị đồn thổi là tình nhân bí mật của y.

"Háo hức thấy nàng quá hử?" Jessica giật mình quay đầu lại, người đang nói là Tử tước Jeju.

"Im đi, Jokwon! Anh cũng sốt ruột y như Minho vậy thôi." Nữ Hầu tước vùng Jeonju, Tiểu thư Sooyoung lên tiếng đánh gãy cả hai.

"Vậy, tôi đoán mình sẽ bắt đầu." Yuri ngắt lời chặn đứng bất cứ lời chọc ghẹo nào khác sắp được thốt ra. "Ừm, tin tốt là chúng ta cuối cùng đã xin được giấy phép, cho hoạt động từ thiện vào cuối tuần tới."

"Cực kì, Yuri! Sao em có thể lấy được nó? Sớm hơn chúng ta hy vọng tới cả tháng." Huân tước Seunghyun phấn khích reo lên.

"Đó là bởi vì anh, đức ngài thân mến, đã đánh giá em quá thấp." Yuri nhướng mày trêu chọc.

Jessica nghe được mọi người trong phòng ồ lên thích thú trước câu nói của Yuri, nàng cũng liếc thấy Tiểu thư Yoobin vui vẻ vỗ vỗ vai Huân tước Seunghyun an ủi.

"Huân tước Seunghyun đã bị mê hoặc bởi vẻ quyến rũ của Yuri ngay từ ngày đầu ra mắt, nhưng cô ấy từ chối bởi Yuri biết Tiểu thư Yoobin thích y. Hai người họ đã mất những ba năm để hiểu rằng đối phương là duy nhất dành cho mình, nhưng chúng tôi vẫn thường trêu chọc y về điều đó, đặc biệt Yuri rất thích hạ thấp y." Nữ Tử tước vui vẻ giải thích cho Jessica.

"Chưa phải tất cả đâu" Jessica dời sự chú ý trở lại Yuri khi cô tiếp tục."Tôi đã thương lượng để những tù nhân nữ có thể ở cạnh con cái của họ, đồng thời cho chúng sự giáo dục đầy đủ. Họ đã đồng ý với điều kiện chúng ta phải chi trả toàn bộ chi phí xây dựng cùng lương cho giáo viên."

"Chờ đã, vậy chúng ta có nguồn tài trợ cho khoản tài chính đó không?" Jessica nhận ra nàng, Tiểu thư Hyomin, con gái của Công tước vùng Ilsan.

"Có chứ." Mọi người đồng loạt quay về hướng phát ra giọng nói, vô cùng kinh ngạc khi thấy Công tước Nickhun.

"Tôi sẽ cung ứng toàn bộ những gì cần thiết để xây dựng." Công tước dõng dạc tuyên bố, sải từng bước dài tới chỗ Yuri.

"Chào buổi tối, vợ yêu." Công tước cúi người hôn nhẹ má Yuri.

"Chào buổi tối, thưa ngài." Nữ Công tước lãnh đạm đáp lời.

"Mọi người không phiền nếu tôi cần vợ mình trong vài phút chứ?" Công tước tươi cười quay đầu lại hỏi.

"Tôi sẽ trở lại ngay. Tiffany, cậu tiếp tục được chứ?" 

Thấy cái gật đầu của bạn thân, Yuri quay sang Jessica mỉm cười trấn an, rồi lạnh lùng điềm tĩnh rời khỏi phòng cùng quý ngài Công tước.

-------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#yulsic