Phần 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Aycha, ai mà xinh đẹp quá vậy
-Trời ơi coi đường cong nè, xuất sắc.
Mới sáng sớm mà đã có người đứng trước gương tự luyến khen mình này nọ... và người đó chẳng ai khác ngoài Tzuyu.
Sau một hồi tự luyến cuối cùng Tzuyu cũng bắt đầu thay đồ chuẩn bị đi làm. À quên hôm nay có người đi cùng mà . Thế là nhanh chân chạy qua phòng Momo đập cửa ầm ĩ
- Momo, dậy đi, đi làm nè.
-.....
Rầm... rầm.... rầm...........
- Yaaa, Hirai Momo nhanh đi , tớ trể rồi.
-....
Nãy giờ đập muốn lủng của luôn mà vẩn không thấy hồi âm gì. Cái tên này muốn chọc điên mình sao.
—Yaaa , Hirai Momo nếu cậu không mở tớ xông thẳng vào đấy nha.
—...
—Được tớ xông vào đây
Đúng lúc Tzuyu định xông vào thì cách cửa đột nhiên mở ra làm cho cô ta xém chút xíu nữa té dập mặt vì mất thăng bằng.
—Cuối cùng cũng chịu ra
—Rần rần như cậu chắc tôi ngủ được chắc.

Momo nói xong liền vào bếp . Còn Tzuyu thì như đứng hình. Hôm nay, Momo mặc bộ đó đẹp bao la luôn. Để xem nào không biết cậu ta tìm đâu ra bộ vest công sở đó nhưng thật sự nhìn rất mê người nha. Bộ đồ ôn trọn cả cơ thể làm tôn lên thân hình quyến rũ. Thêm vào đó là cái thần thái lạnh lùng kia nhìn Momo giống tổng tài hơn là nhân viên ấy.
—Lụm mắt vào đi.
Trong khi Tzuyu đang nhìn Momo đắm đuối thì cô nàng bước qua phán cho một câu rồi bỏ đi
—Còn không mau đi .
—À, hả ờ đi đi.
Bây giờ Tzuyu mới tìm lại hồn của mình. Rồi cả hai nhanh chóng đến công ti. Do cũng gần nhà nên đi bộ cũng nhanh tới
———————
Tại công ti M&M
Các cô nhân viên đang làm việc thì lại hết hồn khi nhìn thấy Myoui Mina bước vào. Họ há hốc mồm nhìn cô ấy cho đến khi bóng lưng mất dạng. Ngay khi hang máy đóng lại thì hội bà tám lại có dịp nữa để tám.
-Này cô có thấy không, hôm nay Myoui tổng lại đi làm kìa.
-Đương nhiên, mà để tôi xem hôm nay trời có mưa không hẵng.
Cô ta vừa nói vừa nhìn ra bầu trời hệt như tôn ngộ không làm cả bọn phá lên cười.
-Các cô không có việc gì làm sao!
Họ quay lại nhìn thấu trưởng phòng Choui thì tản ra và làm việc. Còn cô ta thì không biết các cô nàu làm hì mà suốt ngày ngồi tám thế.
-Này Sana tôi đem người đến cho cậu này.
Cô nói rồi đưa mắt nhìn Môm và tất nhiên vẫn là vẻ vô cảm trên khuôn mặt.

Sana đang xem văn kiện thì thấy bên cạch Tzuyu còn có một người nhưng do đứa sau cô ta nên không nhìn thấy rõ.
-Cô là Hirai Momo..?
Sana cất tiếng hỏi.
-Phải.
Câu trả lời ngắn gọn của Momo làm cho cô có chút bực bội .
Tzuyu thấy hơi căng thẳng nên cười trừ với Sana. Lên tiếng giải vây.
-À, Momo cậu ta hơi trầm tính một chuý mong cậu thông cảm.
-Thôi mình có việc rồi, mình đi trước đây . Bye
Cậu ta nói xong liền bỏ đi chỉ vẫy tay với Momo. Làm cho Sana thấy mình thừa thải quá nhỉ. Thế là ấn tượng của cô về Momo là không tốt chút nào. ( Mặc dù cô ấy rất đẹp )

-Cô đi theo tôi.
Lát sau Sana dẫn Momo lên phòng giám đốc. Công ti này phải nói là rất to nha đã vậy các phòng còn hơi giống nhau nữa chứ không chú ya là lạc đường như chơi

- Cốc..Cốc..Cốc..

-Vào đi.

Sana mở cửa đi vào, Momo cũng đi theo sau. Chẳng biết cái tình bất cần của mình thế nào mà nhìn Momo vẫn rất bình tĩnh. Hiếm khi có ai đo xin việc mà bình tĩnh như cô gái này.

-Myoui tổng, đây là người mà cô Choui đã nói .

Myoui Mina ngẩn đầu lên nhìn. Cũng đệp đấy chứ nhưng nhìn sao sao ấy.

-Được rồi, cô ra ngoài đi.

Sana đi ra ngoài và giờ căn phòng chỉ còn hai người. Mà Myoui Mina không nói gì cứ nhìn chằm chằm vào Momo khiến cô nàng cảm thấy hơi khó chịu.
Lạnh nhạt buông một câu.

- Tôi xin làm nhân viên chứ kjoong phải làm người mẫu.

Myoui Mina đương nhiên hiểu ý của cô ta, miệng khẽ cười rồi từ tốn hỏi.

-Được rồi, cô tên gì, đang làm gì?

Hirai Momo, thất nghiệp.

Người như cô mà thất nghiệp sao, khó tin thật.

-Chứ cô nghĩ sao, giám đốc.

Nghe ra được ý trêu trọc trong câu nói của vị giám đốc kia. Momo lạnh nhạt hỏi lại.

Phải nói Mina hơi bất ngờ về người này đấy. Đó giờ chưa ai giám nói chuyện với cô bằng thái độ này cả.
Nếu trừ Sana ra thì đây là người thứ hai.

-Nhìn cô chẳng giống chút nào Momo, cô không thấy mình rất xinh đẹp sao.

Bản tính bá đạo nổi dậy sau bao ngày ngủ yên , Mina lia nhẹ ngón tay mình trên vao áo của Momo.

Hirai Momo không nói gì, cảm thấy như mình đang gặp người có vấn đề về thần kinh nhẹ nhàng gỡ tay Mina xuống rồi nói.

-Cô còn muốn phỏng vấn??

-Tất nhiên, từ hôm nay cô sẽ là thư kí của tôi Hirai Momo.

Myoui Mina bá đạo nói.

-Ngày mai có thể tới làm việc

-Vậy là tôi được nhận?

Lại cái bản mặt không cảm xúc đó nhưng ai biết trong lòng Momo khó hiểu cỡ nào c, cgir là không biểu lộ ra ngoài thôi.

Tất nhiên, à tôi tên Myoui Mina 23 tuổi còn cô.

Myoui Mina thân thiện nói, nhìn vào ai mà biết được đây là tổng tài lạnh lùng ai cũng sợ chứ.

-Tên nói rồi, 25 tuổi.

Nói thì lạnh nhạt vây nhưng hồi nãy thấy nụ cười của Mina thì không hiểu sao Momo cảm thấy rất lạ. Có cái gì đó khá quen thuộc.

-Được rồi cô về đi, ngày mai bắt đầu làm việc.

Momo nghe xong thì ra ngoài, nhưng vẫn cảm thấy cô giám đốc kia có gì rất lạ. Hình như đã gặp ở đâu rồi

Sau khi Momo đi Mina như bị bệnh , cứ ngồi tủm tỉm cười một mình, chẳng hiểu sao cô nàng cảm thấy Momo kia rất thú vị nha phải tìn hiểu mới được. Nghĩ xong rồi lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.

-Quản gia Kim cháu cần chú giúp một việc

..

.....

...

-Dạ, cô chủ.
_____________________________________
Xin lỗi mọi người vì lâu quá không đăng chap mới
Vì đây là longfic nên vẫn còn dài mong mọi người ủng hộ
Vì mình hay quên nếu lâu quá mình không đăng chap mới thì mọi người hối thúc mình nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro