Phần 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cạch

-Yaaa, Hirai Môm cậu đi đâu mà giờ này mới về, biết tớ lo lắng lắm không hả?

Momo vừa về tới nhà thì đã gặp Tzuyu, cậu ta dứng chống nạnh ở cửa to giọng nói.

-Tới chỗ cũ thôi.

Momo nói rồi đi về phòng, một cáu cũng chẳng nhìn cô ta. Nhưng được vài bước thì thấy cánh tay mình bị ai đó giữ lại. Còn ai khác ngoài Tzuyu đâu. Nhưng nhìn cô ta rất nghiêm túc .

-Cậu bị ướt hết rồi này.

Nói xong Tzuyu kéo Momo qua ghế. Ép cô nàng ngồi xuống với lấy cái khăn gần đó lau khô giùm cô nàng. Không gian đang yên tĩnh thì bỗng nhiên Momo ngước mặt lên thế là bốn mắt nhìn nhau. Có thể nói ánh mắt của Tzuyu giành cho Môm lúc nào cũng nồng nàn, quan tâm như vậy. Nhưng cô vẫn không hiểu được mình tại sao lại hạnh phúc khi ở cạnh Momo và đặc biệt rất thích cậu ta nhìn mình nên lúc nào cũng chọc Momo bằng cái sự nhây vô đối đó. Nhưng sao lúc này lạ quá, tim của Tzuyu đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực mất rồi, mặt cậu cũng dần đỏ lên. Thật muốn quay mặt đi chỗ khác mà.

( Cho au hỏi là nếu Tzuyu và Momo là một cặp thì ai công đây cmt cho au biết ý kiến của mọi người nào:))

-Tzuyu

-Ừm

-Cái này là khăn lau bàn HẢ??

-Hửm?

Rồi thua luôn lần này thì chết với Mâu rồi nghĩ sao mà lấy khăn lau bàn lau cho người ta vậy Haizzzz :((

-À tại.. mình thấy nói ở.. ở trên ghế nên mới...

Rầm thế là cái mông yêu dấu của Tzuyu tiếp đất an toàn khi Momo thẳng thừng cho một cú đạp vào người. Cũng may nà hỏi đúng lúc, không thì cậu ta lau tóc cho mình luôn rồi.

-Haiz, thiệt tình.

Cô ta cảm thấy cực kì quê vì có ý muốn giúp nhưng lại thành ra thế này nên nằm giãy giụa ngoài phòng khách. Còn về phần Momo thì đã về phòng và tắm rửa sạch sẽ. Cô bước ra ngoài với bộ đồ ngủ thoải mái. Dùng khăn lau khô những giọt nước còn vươn nơi ngọn tóc. Trông cô lúc này ma mị hơn bao giờ hết. Cô nàng chậm rãi tiến tới hộc tủ kéo ra lấy một cây bút rồi gạch chéo vào số 14 trên tờ lịch. Tự mỉm cười nhạt nhẽo khi nhìn vào nó. Đúng thật là chẳng hiểu cô nàng đang nghĩ gì nữa.

Lấy điện thoại ra gọi vào một số máy lạ. Đầu giây bên kia ngay lập tức bắt máy

-Việc tôi nhờ cậu tới đâu rồi?

Vẫn cái giọng trầm đó.

-Vụ án hơn mươi năm rồi nên tìm hồ sơ hơi khó đấy. Chờ thêm vài ngày đi.

-Được

Bíp

Cô nàng chán nản tắt máy xong quăng chiếc điện thoại sang một bên.
————————

Ở Myoui gia.

Myoui Mina nằm trong phòng nhưng không tài nào ngủ được. Có lẽ hôm nay khó ngủ hoặc do cái bà chị Hirai kia cứ lẫn quẩn ở trong đầu cô nàng.Lại thêm cái thái độ thất thường của Myoui lão gia khi nãy nữa. Lúc nãy vê nhà thì thấy cha vẫn ngồi ở phòng khách, như thường lệ thì sẽ bay tới ôm một cái như thói quen, thế nhưng lại vô tìn nghe được Myoui lão gia đang nói chuyện với ai đó.

-Có người hỏi về vụ án của mười năm về trước sao? Được rồi, làm đi, sạch sẽ vào.

-Cha à!!

Mà thôi kệ chắc là chuyện làm ăn, nghĩ vậy bàng công chúa này lại ôm cổ Myoui lão gia, dụi đầu vào như một con mèo nhỏ. Nhưng ông lại có vẻ lo lắng, không cười như lúc trước. Chẳng những thế còn bảo cô lên phòng. Hình như không muốn cô ở đó hay sao.

-Mina à, lên phòng đi, giờ bố có việc rồi.

-Nae.

Đáp lại cụt ngủn rồi về phòng. Au mà biết cô tiểu thư đây đng dỗi rồi.
À thôi đi, nghĩ nhiều quá mệt đầu giờ đi ngủ là thoải mái nhất. Thế là cô nàng nhắm mắt ngủ rất nhanh khép lại một ngày của Myoui Mina.
———————————
Có ai muốn biết ngày đầu tiên đi làm Mo bị hành như thế nào không cmt cho mình biết nhá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro