Chap 68

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm.

Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua cửa sổ thủy tinh, chiếu rọi khắp căn phòng. Trong không khí tràn ngập hương cỏ hoa thơm ngát. Ngoài cửa sổ, trên cành cây cao, những chú chim non đang ríu rít hót nhưng hát những khúc ca hạnh phúc.

Fany cảm giác môi ngứa ngứa nên dần tỉnh giấc. Mở mắt ra đã thấy Taeyeon đang cúi đầu, dịu dàng hôn môi mình. Đôi mi dày khép lại, hơi hơi run rẩy.

Thấy cô tỉnh lại, cậu ngẩng đầu, mỉm cười, nói:

- Tối hôm qua ngủ có ngon không?

Nụ cười tươi như thấm đẫm ánh mặt trời, lộ ra ánh sáng chói mắt.

Cô hơi đỏ mặt, khẽ gật đầu, không khỏi nhớ lại tình hình chiến đấu ác liệt đêm qua, sự nhiệt tình của cậu chất chứa lâu như vậy, dường như mãnh liệt bộc phát hết trong đêm qua. Tuy rằng đây là lần đầu tiên của cô nhưng khối thân thể này lại vô cùng phù hợp với cậu. Chi tiết và cảm giác khi ấy, chỉ cần hơi nghĩ lại thôi cũng khiến cô cảm thấy mặt đỏ tai hồng.

Taeyeon nhíu mày:

- Hóa ra ngủ rất ngon, xem ra là Tae chưa đủ cố gắng rồi!

Mặt cô đen lại, còn chưa đủ cố gắng... Giờ cả người cô vô lực, lưng như bị đứt lìa, đó chẳng phải là kết quả của sự cố gắng của cậu?

Cô giơ tay lên, cánh tay ngọc trắng như tuyết có lấm lấm mấy vết hồng, những vệt này trên người còn có rất nhiều, oán giận nói:

- Xem đi, Tae còn nói được! Tối qua Tae như sói đói...

Mắt Taeyeon chan chứa tình cảm, bên trong hiện rõ khuôn mặt cô:

- Tae sai rồi, để Tae bù lại...

Giọng Taeyeon càng lúc càng khàn, cậu kéo chăn mỏng trên người cô ra, da thịt trắng như tuyết đầy dấu hôn ửng hồng, tựa như một đóa hồng mê người khiến ánh mắt cậu ngây dại. Taeyeon chỉ cảm thấy, toàn thân càng lúc càng nóng.

Cậu cúi đầu, từ từ dịu dàng hôn những dấu hôn đó, từ cổ đến ngực rồi đến bụng, tiếp tục đi xuống... Một lần rỗi lại một lần, hơi thở nóng rực, nụ hôn dịu dàng, lưu luyến triền miên.

Hơi thở của Fany càng lúc càng dồn dập, cả người nóng lên, cảm giác từng đợt cảm xúc tê dại truyền đến khiến cô không nhịn được mà khẽ rên rỉ. Tiếng rên này như sự kích thích mãnh liệt với Taeyeon. Hơi thở của cậu đột nhiên trở nên nặng nề, nụ hôn dịu dàng trở nên nóng bỏng, khiêu khích. Cô nghiêng người tới, nhẹ nhàng dán chặt lên thân mình nóng bỏng của cô.

Fany cảm nhận được cả người Taeyeon nóng rực,trong lòng thầm kêu thảm. Tối hôm qua bị cậu ép buộc lâu như vậy, giờ chắc chắn không chịu nối sự "cố gắng" của này. Cô mở miệng phản đối:

- Đừng. Lưng em đau...

Nhưng khi nói ra giọng nói lại vô cùng mềm mại, dịu dàng, nghe như là lời dụ hoặc. Cậu cúi đầu bịt kín miệng cô, trong lúc dây dưa khẽ nói:

- Tae sẽ nhẹ nhàng hơn...

Bị Taeyeon hôn đến mức thiên hôn địa ám, như rơi vào cơn lốc tình yêu, chỉ có thể ôm chặt lưng cậu mới không bị cơn lốc ấy nhấn chìm...

Ánh mặt trời ngoài cửa sổ càng lúc càng chói mắt, khiến không khí bên trong càng thêm nóng bỏng.

Những ngày sau đó là những tháng ngày hạnh phúc nhất trọng cuộc đời Fany. Taeyeon luôn bỏ qua một số cuộc gặp xã giao, sớm về nhà với cô. Hai người sẽ cùng nhau ngắm hoa trong hoa viên, ngắm hoàng hôn, ngắm trăng sáng. Hai người chìm đắm trong nụ cười của đối phương. Có khi đặc biệt hưng phấn thì sẽ đi tản bộ ở gần đó như đêm ấy. Cô sẽ kể lại những chuyện xảy ra trong ngày cho cậu nghe. Cho dù chỉ là những chuyện vụn vặt, nhàm chán nhưng cậu cũng rất thích nghe.

Mà sự thay đổi của Taeyeon mọi người đều thấy rõ. Người phát hiện điều này sớm nhất chính là thư kí và nhóm trợ lí của cậu. Bọn họ phát hiện Tổng giám đốc bình thường vốn rất nghiêm túc, âm trầm gần đây tâm tình rất tốt. Khóe mắt đuôi mày lúc nào cũng ẩn hiện ý cười như gió mùa xuân không thể che dấu. Có khi, lúc bọn họ vào báo cáo công việc, cậu còn đang ngẩn người, sau đó đột nhiên phì cười. Lúc mới đầu, bọn họ cảm thấy thật quỷ dị, thật khủng bố, chẳng biết nên làm gì. Tổng giám đốc bình thường vốn rất tài trí sao đột nhiên lại bị thế này? Nhưng rất nhanh, bọn họ nhận thấy Tổng giám đốc rất hay gọi điện về nhà, càng ngày càng nhiều lần bảo thư kí đặt hoa, đặt nhà hàng thì mới hiểu ra. Thì ra tổng giám đốc đang yêu. Mà đối tượng yêu đó chính là vợ của Tổng giám đốc. Điểm này có vẻ hơi khó tin.

Nhưng mà, quản cô yêu ai làm gì? Chỉ cần Tổng giám đốc vui vẻ, mọi người đều được thoải mái! Thật hi vọng tâm tình này của tổng giám đốc có thể giữ vững.

Fany cũng có phiền não. Sự phiền não của cô chính là, mỗi ngày nên mặc quần áo gì mới che được dấu hôn trên người?

Trên cánh tay thì có thể mặc áo dài tay mà che nhưng còn cổ? Chẳng lẽ những ngày nóng đỉnh điểm còn định quàng khăn sao? Cô vô cùng oán hận. Đều là tại con sói đói... háo sắc... mỗi tối đều "cố gắng" như thế làm gì. Muốn "cố gắng" cũng nên chọn chỗ kín kín! Giờ hại cô không dám gặp ai...

Fany cố gắng đối mặt với ánh mắt ái muội của Kim phu nhân, Joo, Yoona, thậm chí cả người hầu. Cô đỏ mặt, cười gượng giải thích:

- Hơi bị cảm nắng, cạo gió...

Vừa nói xong thì há hốc mồm. Cái này có phải là càng xóa càng đen không?

Quả nhiên, Kim phu nhân và Joo chỉ cười không nói. Nhưng Yoona lại cười nói:

- Chị dâu à, vị trí cạo gió không đúng lắm, chắc Taeyeon unnie cạo gió cho chị à. Để về bảo chị ấy, những chỗ đó không nên cạo gió mà dùng lực cũng hơi mạnh.

Kim phu nhân và Joo nghe vậy cười lớn mà mặt Fany đỏ bừng như máu. Cô trợn mắt nhìn Yoona oán hận.

May có Kim phu nhân giải vây cho cô:

- Được rồi, Yoona, đừng trêu chị dâu con nữa.

Rồi quay đầu nói với cô:

- Mùa hè tích cực "cạo gió" là chuyện tốt, có ích cho sức khỏe đó!

Cô ôm mặt mà chạy trong tiếng cười của bọn họ.

Fany đi rồi, Joo cười nói với Kim phu nhân:

- Phu nhân, chúc mừng phu nhân cuối cùng đã được như ý, sắp ôm cháu nội rồi.

Kim phu nhân cao hứng gật đầu, cười tươi như hoa nở.

Công tác chuẩn bị cho yến hội cũng hừng hực khí thế chuẩn bị. Giờ cô cũng chăm chú để ý hơn. Lúc này mới phát hiện, những gì trước kia cô tiếp xúc chỉ là chút da lông mà thôi, công việc này so với cô nghĩ còn khó hơn nhiều. Danh sách khác mời cùng sở thích của từng người, còn cả có ai bị dị ứng gì không, giống như Taeyeon dị ứng tỏi vậy. Còn cả thực đơn, nước uống, rượu, đồ điểm tâm, trang trí yến hội, mời dàn nhạc, người hầu không đủ còn phải thuê thêm người, còn phải chỉ bảo thêm cho bọn họ...

Fany thở dài, làm con dâu nhà giàu thật chẳng dễ dàng! Nhưng nếu đã quyết định ở lại đây thì cô sẽ hết sức làm, hơn nữa còn cố gắng làm tốt nhất.

Nói tóm lại, cô cảm thấy cuộc sống của mình tràn ngập ánh mặt trời.

Mà bên kia, Jiyoung ngồi trong phòng hành chính tổng hợp, vểnh tai nghe hai đồng nghiệp nói chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro