CHAP 13 - You're always in my mind...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[ Mình ngâm fic hơi bị lâu hehee :> Chap sau chap cuối rồi hị hị.. :"3 ]

-----------------------------------------------------------------------------------

Miếng giấy nhỏ trên tay Soyeon khẽ rơi xuống đất.

Cô đứng đó, đôi mắt thẫn thờ dường như vẫn chưa tin vào những gì mình mới nhìn thấy. “Gì mà chúc em hạnh phúc chứ? Gì mà tạm biệt ..?” Cô lẩm bẩm. Phía ngực trái bỗng quặn thắt, cô đưa tay ôm ngực. Sao lại thế này? Unnie.. Chuyện gì xảy ra thế...

Ngồi phịch xuống giường, Soyeon vẫn không chớp mắt. Đôi mắt cô hướng về 1 điểm xa xăm, sâu trong đáy mắt có cái gì đó đang rạn vỡ..Cô xoay người nhìn khắp phòng, mọi thứ vẫn còn đó, đồ đạc vẫn thế mà..Cô tiến lại gần phía tủ quần áo chung của 2 người rồi từ từ mở ra.. 1 bên trống không!

- Riri ah.. Soyeon khẽ gọi tên Qri. Khóe mắt cô thoáng ướt..Nước mắt từ từ lăn dài trên má Soyeon. – Chuyện gì xảy ra với unnie...Lảo đảo, Soyeon vịn tay vào ghế, đầu óc cô bây giờ thực sự trống rỗng, không nghĩ được gì. Sao mọi thứ đột ngột xảy ra như vậy. Qri unnie đã đi đâu? Tại sao không cho cô biết? Và..tại sao lại chúc cô hạnh phúc..Hàng ngàn câu hỏi cứ thế lần lượt hiện ra trong đầu cô với điều ước duy nhất lúc này là cô muốn biết tại sao Qri lại đi và unnie ấy đã đi đâu?
Đúng lúc này có tiếng gọi khẽ bên ngoài:
- Soyeonie..Unnie ở trong đó àh? – là giọng Jiyeon
- ...
- Unnie có trong đó không? tụi em mới đi ghi hình về - Eunjung lên tiếng. Trong giọng cô có chút lo lắng
- ...
- Sâu lùn ham hố đâu rồi? Sao im vậy, ra đây xem nào?Rambo gọi lớn

Soyeon đờ đẫn mở cửa bước ra ngoài. Mọi người ngạc nhiên. Khuôn mặt đờ đẫn, mắt đỏ hoe.Nơi khóe mắt vẫn còn dòng lệ chưa kịp khô,đầu tóc rối bù..Trông Soyeon chẳng giống Soyeon của mọi khi nữa. Hyomin lúc này vừa bước chân vào đến cửa, trông thấy Soyeon như vậy, 1 chút khó hiểu hiện lên trong mắt cô..
- Soyeonie, unnie...có chuyện gì thế? Hyomin ngập ngừng hỏi
Mọi người đều thắc mắc nhìn về phía Soyeon. Cô lững thững bước đến ghế sofa rồi ngồi xuống, đôi mắt vẫn nhìn xa xăm, không trả lời
- Aishh.. Đồ lùn kia. Mọi khi em láu táu miệng không ngừng nghỉ cơ mà, hôm nay làm sao thế? Rambo không chịu nổi sự im lặng bèn cáu
- ...
- Có chuyện gì unnie kể cho tụi em nghe đi, đừng im lặng vậy mà..- Jiyeon lo lắng
- Chẳng lẽ...- Lúc này Eunjung chợt buột miệng. Câu nói nhỏ nhưng đủ để Soyeon nghe thấy. Cô vùng dậy, giữ chặt vai Eunjung, mắt mở to hỏi:
- Jungie!! Có phải em biết Qri unnie ở đâu không? Nói mau!
Cả đám giật mình vì hành động của Soyeon. Không đợi Eunjung trả lời, cô dồn dập:
- Nói mau! Qri unnie ở đâu? Em biết đúng không, đúng thế không Ham Eunjung?? Mắt Soyeon mở to, khuôn mặt rắn lại, giọng quát lớn khiến Eunjung giật mình
- Em...em..
- HAM EUNJUNG!!! Soyeon đưa sát mặt lại gần Eunjung, gần tới nỗi có thể thấy rõ từng tia máu trong mắt cô. Đủ để biết rằng cô đang giận dữ đến mức nào
- Unnie à,..bình tĩnh..Jiyeon định kéo Soyeon ra nhưng bị cô gạt mạnh tay khiến Jiyeon tí nữa ngã, may mà Hyomin đứng sau đỡ kịp
- Soyeonieeee...Em làm sao thế hả? Có gì thì nói với mọi người mới biết mà giúp em chứ! Rambo lớn tiếng khi thấy hành động vừa rồi của Soyeon khiến Jiyeon tí ngã
- Sao nào Eunjung? Nói cho unnie biết, câu “chẳng lẽ..”của em vừa rồi là ý gì? Em biết mọi chuyện đúng không? Nói đi! – Soyeon vẫn lớn giọng.
- ......
- HAM EUNJUNG!!!
- Thôi được rồi.. Eunjung thở dài. Unnie ngồi đi rồi em nói..
- Cái..gì..- Soyeon ngạc nhiên

Mọi người trố mắt nhìn Eunjung. Có lẽ nó biết thật!-Rambo nghĩ. Lần lượt từng người ngồi quanh chiếc bàn sinh hoạt chung, chăm chú chờ đợi câu trả lời của Eunjung. Khẽ thở dài, Eunjung nhìn vào mắt Soyeon rồi từ tốn nói:
- Unnie phải hứa với em, phải bình tĩnh khi nghe em nói, được không?
- ....Ừ..unnie hứa! Em mau nói đi – Soyeon sốt sắng, mắt không rời Eunjung
- Qri unnie...không muốn nhìn mặt Soyeonie nữa.. – ngập ngừng hồi lâu, Eunjung lên tiếng
- CÁI GÌ??? cả đám đồng thanh. Chỉ riêng Soyeon chết lặng, mắt mở to nhìn Eunjung. Tai cô có nghe nhầm không? Qri..không muốn nhìn mặt cô nữa sao?
- Chính Qri unnie nói với em như vậy và bảo Soyeonie đừng tìm unnie ấy nữa.. – Eunjung nắm lấy tay Soyeon. Đôi tay lạnh ngắt. Soyeonie à, em xin lỗi..

Đôi mắt Soyeon vẫn mở to như vậy. Từ lúc nào, 2 dòng nước mắt chảy dài trên má. Khuôn mặt xinh đẹp giờ trở nên vô hồn, đôi tay buông thõng, lạnh ngắt. Qri unnie.. Sao mọi thứ mơ hồ quá? Tại sao unnie lại rời bỏ em. Em đáng ghét lắm sao.. Không muốn nhìn mặt em nữa sao? Trả lời em đi...
- Soyeonie àh..Em có sao không? Rambo lo lắng hỏi
- Unnie.. mặt unnie cắt không còn hột máu nào ..đi nghỉ đi..- Hyomin quan tâm
- Soyeonie, em xin lỗi.. – Eunjung nắm lấy tay Soyeon, đôi tay ấy vẫn rất lạnh.

Thế rồi đột ngột, Soyeon đứng dậy, vùng chạy ra cửa. Cô phải đi tìm Qri unnie. Bằng mọi giá phải đưa Riri trở về. Tất cả chỉ là hiểu lầm thôi! Cô tin là thế. Nhất định..Nhất định cô phải giải thích mọi chuyện với unnie ấy. Qri – chờ em! Em sẽ đi tìm unnie. Dù cùng trời cuối đất, Soyeon này nhất quyết phải đưa unnie về!

Hành động của Soyeon khiến mọi người giật mình không kịp phản ứng. Cả mấy cái miệng há hốc, phút chốc bóng dáng cô đã chạy xuống cuối phía hành lang.
- Ơ..Soyeonie..Em đi đâu thế? Rambo “tỉnh” đầu tiên chạy vội theo
- Soyeon unnie.. Eunjung cũng bật dậy
- Cái gì thế? Đợi em với Jungie..- Jiyeon ngơ ngác gọi với theo Eunjung

Chỉ còn Hyomin ở lại. Cô biết vì sao Soyeon như thế. Cô cũng biết vì sao Qri unnie bỏ đi. Cô đoán được hành động ấy của Qri nhưng cô không thể nói với Soyeon điều này. Vì sao ư? Vì Hyomin còn yêu Soyeon. Vì Soyeon lại yêu Qri và cô không muốn 2 người ấy đến với nhau. Vậy thôi!

- Soyeonie! Em xin lỗi..- Đôi môi khẽ mấp máy, Hyomin đang nghĩ gì, quả thật khó có thể biết.
........

Soyeon mặc kệ những tiếng gọi của mọi người phía sau, cô chạy nhanh đến xe hơi của mình rồi nhấn ga phóng đi. Đằng sau mọi người chỉ biết đứng lại nhìn theo. “Xin lỗi, Boram unnie, xin lỗi Jungie, Jiyeon.. Em phải đi tìm Qri unnie và đưa về, em không thể để mất unnie ấy..Riri àh.. Em đi tìm unnie đây, unnie ở đâu? Cho em biết với...Về với em đi unnie, Soyeon ngoan rồi, không hư nữa mà..” Từng dòng nước mắt cứ thế lăn dài trên má cô, đôi mắt nhòe nước., cô nhấn mạnh ga..”Phải tìm bằng được unnie ấy”..Hai bên đường, dòng người trôi qua vun vút, Soyeon phóng xe rất nhanh.Cô đi đến từng địa điểm hẹn hò của 2 người, những nơi cô và Qri từng đến..Đôi khi nhìn thấy ai đó trên đường, cứ ngỡ như Qri, Soyeon vội dừng lại chạy đến với lấy nhưng rồi khi nhận ra hóa ra không phải. Chỉ là người đi đường chứ không phải Qri của cô. Soyeon lại phóng xe đi..
- Qri unnie..unnie ở đâu? Nước mắt cứ thế tuôn rơi ướt đẫm 2 bên má Soyeon.
Chiếc ô tô cứ thế băng băng phóng nhanh trên đường..

Đôi mắt nhòe ướt, dòng xe ngược chiều mỗi lúc 1 đông. Soyeon tìm cách lách xe vượt lên nhưng không có cách nào...Thế rồi..

KEÉTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTTT !!!!

RAẦMMMMMMMMM!!!

“Qri unnie...unnie đang ở đâu?” Đôi môi mấp máy gọi tên người yêu thương, mọi thứ bỗng tối sầm lại..Cô đưa tay ra với lấy nhưng tất cả chỉ là 1 khoảng không mù mịt, vô định...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro