[LONGFIC] Tình Yêu Đích Thực [Chap 5], JeTi , s7 | PG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 4 : Kì Phùng Địch Thủ.

Tập đoàn Hwang.

Phòng tổng giám đốc.

- Cậu đã làm theo lời tôi dặn chưa ? – ông Hwang hỏi trợ lí của mình.

- Dạ rồi thưa chủ tịch !đây là những điều tôi đã điều tra về người trong tâm ảnh chủ đưa cho tôi – ken đưa cho ông Hwang một sấp dấy tờ.

Ông Hwang gật đầu nhận lấy sấp giấy ấy.

- Cô ấy tên là Jessica Jung, 24 tuổi, là người lạnh lùng, quyết đoán trong công việc, cô nắm trong tay ba bằng đại học kinh tế , thiết kế và quản lí loại ưu của ba trường đại học hàng đầu Hàn Quốc, cô đã từng giữ nhiều chức cao như Giám đốc, trợ lí Tổng Giám đốc, Thư kí chủ tịch,....của các tập đoàn thời trang, điện tử,...Hàng đầu Hàn Quốc. Một điều đặc biệt ở cô gái này là cô không không có người thân hay bạn bè nào, và cô ấy chỉ làm mỗi một nơi chưa đầy 6 tháng, moi người điều không hiểu tại sao cô ấy làm vậy ?Có người nghĩ rằng do cô ấy thích vui, thích du lịch nhiều nơi, có người lại nghĩ cô ấy không thích làm nơi đó nên đi tìm nơi khác. – ken kết thúc màn diễn thuyết của mình và ngồi đợi lời nhận xét của Ông Hwang.

- Cậu làm tốt lắm – Ông Hwang bỏ sắp hồ sơ xuống và mỉn cười với ken.

- cảm ơn chủ tịch đã khen – ken gật đầu thể hiện sự kính trọng và nói tiếp – nếu không còn gì thì tôi có thể đi làm việc được chưa chủ tich ?

- Cậu có thể đi được rồi, khi nào cần tôi sẽ gọi – Ông Hwang ngã lưng ra ghế nói.

Ken đứng dậy cuối chào rồi quay lưng bước đi ra khỏi phòng.

Sau khi Ken đi ông Hwang nở một nụ cười bí ẩn.

=========================

- Chào buổi sáng TGĐ – một nhân viên cuối chào khi thấy Tiffany bước vào tòa nhà.

Fany chỉ gật đầu, mỉn cười cuối chào lại.

- Ôi cô ấy cười thật đẹp làm sao – nhân viên lúc nảy che miệng nói.

- Chào buổi sáng TĐG – một nhân viên khác cuối chào cô khi cô đi lại gần thang máy.

Fany vẫn chỉ chỉ mỉn cười gật đầu lại.

Khi cô bước vào thang mày thì...

- Đợi tôi với – một cô gái kêu với theo khi cửa thang máy sắp đóng.

Giữ phép lịch sự Fany đứng chờ người đó

Nhưng khi cô thấy người đó rồi thì cô cảm thấy hối hận.

- mới sáng sớm đã gặp ôn thần – Fany nói khi Sica bước vào của tháng máy.

Biết cô là cô ta thì mình đã không chờ rồi.

- Cô nói ai là ôn thần – Sica lộ một khuôn mặt lạnh tanh hỏi.

- Ở đây chỉ có tôi và cô, chẳng lẽ tôi bị gì sao mà tự nói mình – Fany ngó lơ nói.

- Ừ tôi là ôn thần đỡ hơn cô bị bệnh tâm thần – Sica nói lại.

Dám chữi mình là ôn thân hả ?cô to gan rồi.

- Cô.....cô là đồ....– Fany định nói gì nhưng cửa thang máy mở ra nên cô không nói nữa.

Tôi không cãi tay đôi với cô nữa, một lát cô sẽ chết với tôi.

- Tôi sao ?hết biết nói gì rồi phải không ? sứ - Sica hất mặt đi ra thang máy, để lại một Fany đang tức điên lên và tự hứa rằng sẽ không để yên cho cô ấy.

============================

Kế hoạch 1 : kêu cô ấy lấy tất cả hồ sơ liên quan đến tập đoàn, từ việc hợp tác với ai ? lợi nhuận ra sao ? đối tác nào quan trọng,...vân vân và vân vân. 

- Alo ! – Một giọng nói lạnh hơn nước đá phát ra từ đầu dây bên kia.

- Cô lấy tất cả hồ sơ liên quan đến tập đoàn cho tôi xem – Fany ra lệnh.

- Tôi vừa mới vào làm mà cô kêu tôi đi lấy mấy thứ đó, tôi biết ở đâu mà lấy – Sica bực tức trả lời.

Rõ ràng là muốn làm khó mình mà.

- Tôi không cần biết, cô làm sao thì làm, trong vòng 15 phút phải có đầy đủ cho tôi – Fany thản nhiên nói.

Cho cô chết với tôi nè !hahaha.

- Mười lắm phút á ? cô tưởng tôi là cái máy chắc - Sica hầm hực nói.

- Tôi không cần biết !thời gian bắt đầu được tính – Fany nói xong cúp máy và cười thích thú.

- Alo ! alo ....thiệt là bực mình – Sica bực bội cúp máy.

15 phút sau :

- Nè xem đi !đầy đủ rồi đó – Sica để một đống giấp tờ lên bàn Fany.

cũng may là gặp cái bà nhiều chuyện hôm trước,bã giúp chứ không thôi làm sao mà kịp

- Cô không biết phép lịch sự h ? vào phòng người khác mà không rõ cửa ? – Fany bắt lỗi.

- Tay đâu mà rõ !tôi không đạp banh cái cửa phòng cô là may lắm rồi- sica trả treo.

- Cô !thôi được rồi, cô đọc cho tôi nghe – Fany ngã lưng ra ghế ra lệnh.

- Cô bị mù sao ? không biết tự đọc đi, tôi đâu có rảnh – Sica nói rồi quay lưng bước đi.

- Cô dám nói chuyện với cấp trên của mình vậy đó hả ? – Fany tức giận quát.

Thật là quá đáng.

- Sao ?cô đâu có quyền duổi tôi đâu ! – Sica quay lại nói giọng thách thức rồi bỏ đi ra ngoài.

- Cô...cô...thật là tức mà, tại sao oppa lại chọn cô ta chứ - Fany hậm hực nói.

Được rồi thua keo này ta bày keo khác.

==========================

Xa xa kia so với phòng của Fany, có ba con người đang ngồi chụm lại với nhau, hình như họ đang bàn chuyện gì hệ trọng lắm thì phải, để nghe thử coi.

- Hôm nay Tiffany đi chính thức đi làm phải không ? – Một cô gái lùn lùn dễ thương hỏi hai cô gái kia.

- Uhm. Giờ này chắc cậu ấy đang làm việc ở phòng TGĐ – Cô gái vừa vừa với gương mặt trẻ con trả lời.

- Vậy một lát chúng ta qua đó trò chuyện với chị ấy một chút nhe mấy chị - Cô gái cao cao có gương mặt thiên thần đề nghị.

Hai người kia hưởng ứng bằng cách gật đầu.

- Yoona này – Sunny kêu.

- Có chuyện gì vậy chị ? – Yoona quay sang hỏi.

- Em có biết tên Yul đen thích em không ? – Sunny hỏi.

- Biết – Yoona thản nhiên trả lời

Biết rõ nữa là đằng khác.

- Ồ !em biết à !vậy em nghĩ sao ? cậu ấy là một player chính hiệu đấy ! – hyoyeon hỏi.

- em biết !và chị quên rằng em là ai rồi hả ? hội trưởng của hội CGTP mà !em có cách của riêng em – Yoona tự tin nói.

Hai người còn lại gật gù ra chiều hiểu ý.

- Hyoyeon !tớ nghe đồn cái tên Shinkshin thích cậu đó – Sunny đột nhiên chuyển hướng sang hyoyeon.

- Ai...ai đồn chứ ? – Hyoyeon hơi đỏ mặt hỏi Sunny.

Tên đó mà có thích ai ngoài thức ăn đâu.

- Tớ đồn, mà hình như có thật đấy – Sunny thản nhiên nói

(chính xác hơn là do au đồn)

- Yah !cậu còn nói nữa hả ? chỉ giỏi nói bậy thôi – Hyoyeon quay hướng khác nói.

Mình còn tưởng tên đó nói với cậu ấy nữa chứ.

- Tin hay không tùy cậu – Sunny nói.

- Thôi mình đừng bàn chuyện đó nữa, mình đi qua gặp chị Fany đi – Yoona đề nghị.

Hai người kia gật đầu đồng ý rồi cả ba đứng dậy, phòng Fany thẳng tiến.

=======================

- Cô pha cho tôi một ly Cappuchino – Fany điện thoại nói với cái con người kia xong rồi cúp máy nhanh không để người kia ừ hử gì hết.

Không biết cô ta pha có uống được không nữa.

30 phút sau.

Chờ mỏi mòn..

Chờ mòn mỏi…

Chờ dài cả cổ…

Chờ riếc mà cái cổ nó dài thêm dài phân…

Chờ riếc mà phát cáo…

Cuối cùng nóng nực, bực bội, bức xúc nhưng không có bức nút, chịu hết nổi nên cầm điện thoại lên và bắt đầu HÉT.

- Tôi kêu cô pha cho tôi một ly Cappuchino, bộ cô điếc hả hay cô là rùa mà nảy giờ cả tiếng đồng hồ rồi mà chẳng thấy đâu hết vậy. – Sica vừa bắt máy thì đã bị Fany chữi cho một chận.

- Thứ nhất tôi không phải là rùa, tôi đi nhanh hơn cô nữa là, thứ 2 tôi không bị điếc mà sắp điếc vì âm lượng của cô, thứ 3 cô kêu tôi pha một ly Cappuchino chứ đâu có nói là phải pha liền đâu, tôi còn bận việc nên chưa có đi. – Sica nói với tông giọng đều đều.

- Cô….cô giỏi lắm – Fany bực tức nói.

Mỉn cười thích thú.

- Cô quá khen – Sica nói.

- Bây giờ thì đi pha cho tôi một tách Cappuchino! N.O.W – Fany hét vào điện thoại rồi cúp máy.

Cô giỏi lắm, tôi còn e ngại khi nghe kế hoạch 2 của tae lùn mà bây giờ thì không ngại ngùng gì nữa, cô hãy đợi đấy.

Chap 5:

Ông bà ta ngày xưa có câu "Lùi một bước tiến ba bước" Có lẽ là đúng với tất cả mọi người. Trừ Jessica.Trong khi Jessica lùi một bước để tiến lên ba bước thì Tiffany đã chạy được một ngàn dặm. "Núi cao có núi cao hơn", trước giờ Jessica nổi tiếng lạnh lùng và đanh đá, bây giờ cô còn gặp thứ dữ hơn mình. Không cần nói nhiều, hãy nhìn vào chồng "việc cần làm" và "sáng kiến cho đồ án công ty" đang chất chồng trên bàn Jessica. còn Tiffany đang làm gì

- Cái đầm hồng đó đáng giá bao nhiêu tiền ? Ồ...được...tôi mua..trời đất, cô biết tôi là ai không ? Tiffany Hwang biết chưa ? ... rồi rồi...trời ơi việc làm hả *thổi móng tay vừa sơn* có thư kí giỏi rồi...

Cô vừa nói vừa cười một khách mãn nguyện. 

"Kế cũ, bắt làm việc nhiêu vô nhưng..." giọng nói của Taeyeon được cô tua đi tua lại trong đầu.

- Giám đốc, chủ tịch đang lên phòng cô. 

- Cảm ơn. *quay sang Jessica đang cắm đầu cắm cổ làm việc* thôi cô làm vậy được rồi, đưa sang cho tôi kiểm tra xem làm ăn ra sao.

Jessica khệ nệ ôm đống hồ sơ nãy giờ cô duyệt, đọc đến mờ mắt, và đồ án mới cho công ty, bla bla bla cho Tiffany - kẻ đang ngồi chễm chệ ngắm bộ nail mới cóng. 

*cạch*

Chủ tịch bước vào và thấy Tiffany đang xử lý cả 1 đống hồ sơ, tài liệu,....Ông nhìn Jessica biết ơn rồi cười hiền hài lòng. "Tiffany nó siêng lên rõ" . Ông khen đứa con gái ngoan của mình. Và đưa nó đi ăn trưa ở nhà hàng pháp nổi tiếng. Bỏ lại sau lưng là một cái đầu đang bốc khói. 

"Cô được lắm Tiffany" Jessica đập mạnh xuống bàn

"Kế cũ, bắt làm việc nhiêu vô nhưng phải biết giành công. Tốt nhất là ngồi mát ăn bát vàng" giọng nói của Taeyeon được cô tua đi tua lại trong đầu.

Ngày tiếp theo, Jessica vẫn bù đầu bù cổ với một đống thứ được thiên kim tiểu thư kia quăng cho. 

"Đừng tưởng tôi ngu" 

Jessica làm nhưng làm qua loa đại khái, duyệt nhưng duyệt bậy bạ, ý kiến đâu chả thấy chỉ thấy vẽ hoa vẽ lá. 

Dưới kia gián điệp của cô thì đang nằm ngủ, ngáy khò khò, nước miếng còn chảy thành dòng. Còn Chủ tịch thì đang đi lên văn phòng mời con gái yêu dấu đi ăn trưa. 

- Giám đốc, chủ tịch đang đến ạ. 

"Gián điệp" đột nhiên thức giấc và thông báo. Nhưng dường như đã muộn, chủ tịch đã vào phòng, ngài đang thấy cô thư kí ôm một nùi thứ đang đưa cho Tiffany, còn tiffany đang duyệt một hồ sơ (Thì vội quá vớ đại một cái chưa kí đọc). Rõ ràng là Tiffany con gái ông làm việc rất cực khổ, còn cô thư kí kia thì đang đổ mọi việc cho con gái cưng của ông. Ông kiểm tra thì thấy toàn hoa lá cành

- Jessica ssi, cô hãy giải thích việc này là thế nào

Jessica tình ngay lý gian, cứng họng không nói được một lời. 

"TaeYeon, ông trời cũng cứu tớ kìa" Fany reo lên trong lòng.

- StrEss....*Jessica ôm đầu*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro