CHAP 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 4

Bên ngoài hành lang Yoona đang cố khuyên can về vụ đứa bé.

-Jessica chúng ta không thể nhận nuôi nuôi đứa bé được.

-Tại sao lại không? Em coi chị Min Young như chị ruột của mình, chị ấy đã không may mất sớm giờ tâm nguyện của chị ấy chỉ muốn em nuôi giùm đứa bé, chẳng lẽ em lại từ chối.- Jessica rưng rưng nước mắt, nó khiến Yoona hơi xao động nhưng cô vẫn cứng rắn.

-Tôi hiểu Jessica ah! Nhưng chúng ta đang nói đến một đứa trẻ, một con người chứ không phải con cún hay con mèo. Em phải hiểu rằng cuộc sống của chúng ta như thế nào, cuộc hôn nhân của chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ chấm dứt, nó sẽ là sự ràng buộc giữa tôi và em Jessica. Điều quan trọng nhất là em nghĩ chúng ta đủ tốt để nuôi dưỡng nó sao? Trẻ con luôn là một nỗi lo Jessica, mà cả hai chúng ta đều chưa đủ khả năng để lo cái nỗi lo ấy. – Yoona nhìn Jessica cố gắng cho cô ấy hiểu điều cô đang lo lắng – chúng ta tốt nhất không nên mất thời gian vào mấy chuyện vớ vẩn về trẻ con.

Jessica không nói năng gì cô chỉ ngồi im ru nghe những điều Yoona nói, cô vẫn muốn nuôi đứa bé. 

-Ôi, thôi nào, Yoong- Jessica cố gắng thuyết phục ngược lại Yoona - không đến nỗi quá khó như vậy đâu, chỉ cần mỗi người chúng ta bỏ ra chút ít thời gian chăm sóc đứa bé là ổn mà.

-Em không hiểu Jessica- Yoona lắc đầu-điều em vừa nói nó đúng với một đứa bé đã lớn chứ không phải một đứa bé mới mấy tháng tuổi như thế này, không phải một ít thời gian mà là cả ngày em phải ở bên chúng. Cả hai chúng ta lại quá bận bịu.

-Vậy em sẽ xin nghỉ ở nhà mấy tháng để chăm đứa bé.

-Jessica!!!

-Thôi được rồi - Jessica tỏ vẻ tức giận, nàng đã cố gắng xuống nước năn nỉ hết mức có thể rồi mà con người kia vẫn không chịu lay động- anh không muốn nuôi thì mình tôi sẽ nhận nuôi, tôi sẽ nuôi nó không cần anh bận tâm. Tôi sẽ nhờ mẹ giúp. “vậy mà mình đã nghĩ là anh ta biết quan tâm người khác” 

Jessica hậm hực bỏ đi, để lại Yoona đứng một mình, cô thở dài nhìn theo dáng cô gái đang tức giận đi phía trước.

“cô nàng giận rồi, sao cô ấy không chịu hiểu nuôi một đứa bé sẽ gặp khó khăn như thế nào”

-Cái gì tại sao lại không được, tôi là mẹ đỡ đầu của nó trong di chúc cũng nói tôi có quyền nuôi nó cơ mà.

Jessica nói như hét lên với ông luật sự của Min Young khiến ông ấy cũng đôi phần run sợ.

“Cô nàng này lúc cáu lên cũng đáng sợ thật” Yoona nhìn thấy mà thương cho ông luật sư đang ngồi im ru nghe Jessica nói.

-Đúng là cô được quyền nuôi đứa bé nhưng trong điều kiện là anh Yoong chồng cô và là cha đỡ đầu của đứa bé cũng đồng ý nếu không nó sẽ được đưa đến trung tâm- ông luật sư từ tốn giải thích.

-Thật là vô lí, tại sao lại có cái điều vô lí đó cơ chứ, anh ta không muốn nuôi thì tôi sẽ nuôi đâu có can hệ gì?

-Nhưng anh ấy là chồng cô, tôi không thể để cô nuôi trong khi chồng cô lại phản đối được.

Jessica bực tức nhìn Yoona bằng ánh mắt tóe lửa đùng đùng bỏ đi.

-Tôi sẽ không bỏ cuộc đâu!

“ôi trời ơi! Tôi bất lực với em rồi! sao cô nàng hăng nuôi đứa bé thế biết?”

Jessica mặc bộ cánh ngủ mỏng tanh mà Tiffany đã chọn cho cô đã vài ngày trước. Nàng xõa tóc để có thể che đi khuôn mặt không mấy tự tin của mình, cô trang điểm sao cho trông thật quyến rũ. “thật là tại sao mình lại phải làm thế này? Nếu không vì anh ta không chịu thì mình đâu phải thế này. Nhưng anh ta đã nói không đụng vào mình mà, biết đâu đấy, đàn ông ai chả giống nhau. Vì đứa bé cô lên nào Jessica” nàng nghĩ đến việc quyến rũ Yoona để cô ấy chịu nuôi đứa bé.

Yoona đang bù đầu với mớ giấy tờ phải giải quyết nhưng trong đầu không bỏ được hình ảnh của Jessica ban sáng khi muốn nuôi đứa bé. “Cô ấy thật sự rất nghiêm túc, mình có nên giúp cô ấy không, để đứa bé vào trung tâm thì cũng tội, nhưng nó sẽ là ràng buộc rất lớn giữa mình và cô ấy. aish Jessica em làm tôi đau đầu quá” Yoona ném phịch cái tài liệu xuống bàn, cầm tách cà phê lên, thấy nó đã nguội nhưng có còn hơn không, cô vẫn uống một ngụm.

“cạch” Jessica đẩy cửa bước vào, trông thấy bộ dạng sexy của Jessica làm Yoona không khỏi bỡ ngỡ. “Pụt…khụ khụ..cái gì thế này?” Yoona nhanh chóng lấy khăn lau sạch đám cafê cô vừa phun ra. Jessica đi đến bàn làm việc của Yoona bưng theo một li cà phê nóng.

-Yoong uống đi, làm việc nhiều chắc mệt rồi- Jessica nói bằng giọng nhẹ nhàng nhất có thể.

-Em…em làm cái gì vậy?

Yoona đơ mặt nhìn Jessica, bộ áo ngủ mỏng tanh không thể che được cái thân hình S-line quyến rũ của Jessica, nó đang làm Yoona nóng bừng mặt lên.

-Chỉ là mang cà phê vào thôi mà! Yoong mệt không để em bóp vai cho- Jessica ra sau lưng Yoona, bóp bóp vai cô ấy một cách nhẹ nhàng nó khiến Yoona rùng mình, cô chặn lấy tay của Jessica hỏi

-Em muốn gì? Lại chuyện về đứa bé phải không, tôi đã nói không là không.

Jessica tức điên người, nàng chỉ muốn ra khỏi căn phòng và thoát khỏi bộ dạng ngu ngốc này ngay lập tức. Nàng ước rằng cái đống việc kia sẽ đè bẹp cái tên cứng đầu này đi. “bề ngoài của mình tuy không khuynh quốc khuynh thành nhưng cũng là một mĩ nhân tại sao anh ta không mấy động lòng cơ chứ thật là đáng ghét mà?” Jessica cố giữ bình tĩnh nói với giọng ngọt ngào và dễ thương hết mức

-Yoong giúp em đi! Em không muốn thấy đứa bé phải đến những nơi như thế, Yoong không thấy nó đáng thương sao, mồ côi cha mẹ giờ lại phải vô trung tâm mồ côi, em không chịu được! em năn nỉ Yoong mà!- Jessica làm bộ dạng cún con, năn nỉ. Có vẻ nó đã có tác dụng hơn so với chiêu quyến rũ, Yoona đang xao lòng vì bộ dạng đó.

-Thôi được rồi tôi sẽ suy nghĩ, em cứ về ngủ đi!

-Cám ơn Yoong!- Jessica hôn cái chụt lên má Yoona khiến cả hai không khỏi ngượng - ờ em đi ngủ đây, Yoong làm việc rồi cũng ngủ sớm đi!- Jessica nói rồi đi nhanh.

Đã quá nửa đêm khi đi ngang qua phòng Jessica đột nhiên có gì đó khiến cô mở cửa bước vào, tuy cô đã vào đây nhiều lần nhưng lần này cô có cảm giác rất khác những lần trước. Cô đi đến bên giường của Jessica thấy bộ dạng của cô ấy khi ngủ Yoona phì cười, cứ như một con mèo lười, cô kéo cái chăn đã bị đạp văng xuống giường đắp lại cho cô ấy.

-Cám ơn anh! Yoong!- Jessica nói mớ

Yoona nhìn thấy tờ giấy khi sáng luật sư đưa cho ở trên bàn, chữ kí của Jessica đã có sẵn chỉ còn trống chỗ của cô, nhìn Jessica một hồi “Em sẵn sàng quyến rũ tôi để tôi chấp ư, còn nhiều điều ở em mà tôi chưa biết đấy. Hơn nữa em chưa thể quyến rũ được tôi đâu vì tôi cũng là con gái đấy cô gái ngốc ạ” Yoona mỉm cười nhẹ, cô vén một sợi tóc vắt ngang mặt Jessica ra rồi nhìn sang tờ giấy, cô lấy bút kí vào chỗ của mình. “đâm lao thì phải theo lao vậy”.

***************

Mọi người trong nhà dừng việc ăn uống lại nhìn Jessica và Yoona, họ đang chờ một lời giải thích khi Jessica nói họ sắp có con nuôi.

-Thôi được, đây là một chuyện hết sức phức tạp, nhưng nói chung là thế này. Chị Park Min Young một người bạn thân của Jessica đã nhờ con và cô ấy làm cha mẹ đỡ đầu cho con chị ấy hai tháng trước. Tuần rồi chị ấy và chồng đã qua đời trong một tai nạn giao thông, họ đã nhờ con Jessica nuôi đứa bé. Con thấy điều đó thật sự có ý nghĩa đối với con và Jessica nên muốn nhận nuôi nó.- Yoona nắm lấy tay Jessica cho mẹ cô thấy đó là ý nguyện của hai vợ chồng, Jessica hơi giật mình khi Yoona làm thế -Cũng chỉ trong một thời cho đến khi họ liên lạc được với bác của đứa bé thôi mẹ ah!

Yoona nói dối trơn tru, Jessica thì vẫn ngồi im lặng, cô cảm thấy hơi hoang mang vì ánh mắt mọi người trong nhà đang đổ dồn vào mình, nàng bối rối đưa tay vén tóc, lo lắng sợ mẹ chồng không chấp nhận. Bầu không khí khá căng thẳng.

-À, theo bố thì đó là một ý tưởng tuyệt vời đấy, con cứ để chúng làm xem sao – ông nội của Yoona lên tiếng, phá tan bầu không khí ngột ngạt. 

-Hai đứa nó có thể chuẩn bị tốt cho việc nuôi con đầu lòng sau này- bà nội cô nói thêm

Nhưng mẹ Yoona vẫn tỏ vẻ hoài nghi nhưng nhìn Yoona và Jessica, bà hiểu chuyện hôn nhân của hai người là do sắp đặt sẵn không có tình yêu nên giờ tình cảm giữa hai người đang tốt dần lên bà cũng không biết làm gì hơn ngoài chuyện đồng ý, bà nói

-Thôi được rồi! nếu đã vậy thì mẹ đồng ý nhưng hai đứa nên biết rằng nuôi con rất khó đặc biệt với tuổi của hai đứa lúc này. Nếu cần gì cứ nói mẹ sẽ giúp đỡ.

-Con cám ơn mẹ! – Jessica không khỏi xúc động vì mẹ chồng cô đã hiểu cho cô.

***************************************

Sáng sớm ngày đón đứa trẻ về nhà, Jessica không thể nào ngồi yên được cô dậy sớm hơn mọi ngày dọn dẹp một lần nữa căn phòng mà cô và Yoona đã chuẩn bị cho bé. Căn nhà như rộn ràng hẳn lên. Nhìn thấy vẻ mặt háo hức sắp được làm mẹ cũng khiến Yoona vui theo.

-Jessica, tới chiều chúng ta mới được đón bé mà em việc gì phải sốt sắng vậy- Yoona nhâm nhi tách cà phê nóng trên tay, ngó nhìn Jessica cứ như đứa trẻ được kẹo nghịch nghịch phần ăn của mình.

-Yoong ah! Anh nghĩ con bé có thích chúng ta không, em sẽ làm tốt chứ?

-…

-Ah đúng rồi, hôm nay Yoong có thể thu xếp công việc cùng em đi mua đồ cho em bé được không? Em đã nhờ Tiffany nhưng nghĩ có anh vẫn tốt hơn- nghe Jessica nài nỉ, Yoona đành nhận lời.

Báo với công ty một tiếng Yoona chở Jessica qua nhà Tiffany để đón cô ấy rồi đến thẳng trung tâm thương mại, tới nơi bán đồ trẻ em. Yoona để cho Jessica và Tiffany tự do lựa chọn đồ cho em bé, cô đi sau đẩy xe giúp họ.

Jessica và Tiffany cứ tíu tít chọn đồ, hết hàng này qua hàng khác, chẳng mấy chốc mà chiếc xe đã đầy ự đồ cho trẻ em mà hai người vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại. Chỉ đến khi Yoona cằn nhằn rằng chiếc xe đã quá nhiều đồ và đứa bé cũng không để dùng hết từng ấy đồ thì họ mới chịu thôi.

Sau khi mang đồ về nhà Yoona ở trong phòng giải quyết một vài giấy tờ mà công ty vừa fax đến cần cô giải quyết ngay, còn Jessica và Tiffany thì đang chú tâm vào công việc trang trí căn phòng dành cho em bé. Yoona đã cho sửa sang lại căn phòng bên cạnh phòng ngủ của Jessica cho tiện việc chăm sóc. Căn phòng được sơn một màu xanh nhẹ dịu giống bầu trời cùng một vài mảng trắng như nhưng đám mây. Yoona còn cho thợ vẽ thêm vài em bé với đôi cánh thiên thần bé xíu đang vui chơi tạo cho căn phòng thêm sinh động.

-Căn phòng đẹp quá! Sau này mình cũng sẽ làm thế này cho con mình- Tiffany để lộ đôi mắt cười khi thấy căn phòng- cậu làm hả Jessie?

-Không! Yoong đưa ý tưởng và thuê thợ làm đấy.

-Chồng cậu chiều cậu ghê ha! Đến giờ mình vẫn không nghĩ anh ấy lại chấp nhận chuyện này.

-Uh! Khi thấy Yoong đã kí vào tờ giấy nhận nuôi mình cũng rất ngạc nhiên.

-Được rồi, trang trí lẹ lên nào, chúng ta còn phải đi đón em bé nữa đấy.

Tiffany thúc giục vậy là cả 2 bắt tay vào làm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro