Chap 4: Hé lộ bí mật?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Part 2: ( Part này là first kiss đây! )

  - Ran này, cậu không phải là người đúng không?- Shin lặp lại. Anh cố gắng thản nhiên nhưng trong người anh lại cảm thấy run run. Anh muốn nghe câu trả lời chân thật từ người con gái mà mình đã nảy sinh chút tình cảm. Ran quay đầu lại. Shin nói tiếp:
- Cậu sẽ trả lời tớ chân thật chứ?
- Được! Tớ sẽ trả lời thật. - Biết là mình đã bị lộ nên Ran cũng chẳng giấu giếm gì nữa. Cô nhẹ nhàng nói:
- Đúng vậy! Tớ và các chị em của tớ không phải là người, mà là các nữ thần có quyền lực tối cao trên thiên đường.
Nghe Ran nói vậy, Shin thật sự không khỏi ngạc nhiên. Nhưng anh vẫn bình tĩnh hỏi:
- Thế cậu là...Nữ thần Mặt Trời đúng không?
- Đúng vậy. Tớ là Nữ thần Mặt Trời.
Như muốn chứng minh điều đó không phải là sự thật, Shin hỏi:
- Vậy nếu cậu là Nữ thần Mặt Trời thì liệu cậu...có cánh của thiên thần và có sức mạnh Mặt Trời không?
Ran thở dài. Rồi một tia sáng lóe lên. Shin lấy tay che mắt đến khi tia sáng biến mất. Trước mặt anh là một cảnh tượng cực kì kinh hoàng: Ran trong chiếc váy màu trắng đẹp lung linh, đôi cánh dang rộng, trên đầu đội một chiếc vương miện và trong tay cô là một luồng sức mạnh. Cô tung quả cầu sức mạnh lên, và lập tức Shin nhìn thấy mặt trời ngay trước mắt. Anh không thể tin được chuyện này có thật! Anh thật sự quá đỗi ngạc nhiên! Rồi tia sáng đó lại lóe lên, Ran trở lại thành người. Cô bảo:

- Thế là cậu đã biết bí mật về tớ và các chị của tớ rồi đấy! Cậu không giận tớ chứ?- Cô cố gắng hồn nhiên, ngây thơ như Ran ngày nào. Cô cười, những giọt nước mắt lăn trên khóe mi.

  Anh thật sự không thể tin được. Nhưng anh biết tình cảm của anh dành cho cô mỗi lúc lớn dần, lớn dần...Đúng vậy, anh đã yêu cô mất rồi thì phải. Cô chính là người con gái đầu tiên và cuối cùng anh yêu. Anh thề rằng anh sẽ không yêu ai khác ngoài cô. Không gì có thể quan trọng hơn cô. Anh nhoài người về phía trước, ôm lấy cô thật chặt:
- Đương nhiên là không rồi ngốc ạ! Tớ không bao giờ giận cậu đâu!

Trong vô thức, anh nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, rồi anh trao cho cô một nụ hôn nồng nàn. Dài, ngọt ngào và lâu. Đó chính là nụ hôn đầu của anh và cô. Cô cũng không kiềm chế được mình nữa. Cứ để yên cho anh ôm thật chặt và hôn thật lâu. Họ cứ thưởng thức khoảnh khắc này thật lâu, một nụ hôn vĩnh cửu. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro