Chapter 6-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jessica mở cửa phòng và đi sang căn phòng phỏng vấn, khi Hara đang được phỏng vấn Jessica đột nhiên bước vào làm cho mọi người hơi bất ngờ. Riêng Hara thì thầm mỉm cười tình tứ còn liếc mắt đưa tình với Jessica bởi vì cô nghĩ Jessica vào để giúp cô. Jessica thì vẫn với vẻ mặt lãnh đạm đi thẳng về chỗ ngồi.

-Các người cứ tiếp tục đi không cần để ý đến tôi_Jessica lạnh lùng nói và ngồi nghe Hara đang trả lời phỏng vấn.

Hara thì rất tự tin với những câu trả lời của mình, cô tin rằng có thêm Jessica nữa dù chỉ là lỗi nhỏ thì chắc rằng cô cũng sẽ đậu mà thôi.

-Cô Goo bây giờ cô có thể về nhà được rồi, cám ơn cô đã tham dự buổi phỏng vấn và cũng xin lỗi làm mất thời gian của cô_Sau khi các câu hỏi kết thúc Jessica mới lên tiếng, cô nghiêm chỉnh nhìn Hara không chút riêng tư trong ánh mắt lạnh lùng của mình.

-Vậy khi nào tôi có thể đi làm?_Hara tự tin nói

-Cô Goo, xin lỗi cô không đáp ứng đủ yêu cầu mà chúng tôi cần vì vậy tôi không thể nhận cô_Jessica đan tay lại nhìn Hara thẳng thắn nói mà không sợ rằng Goo sẽ tức giận.

-Sao lại có thể như vậy chứ, các câu hỏi tôi điều trả lời rất tốt. Cô là có ý gì đây?.

Hara cảm thấy tức giận khi Jessica không nhận cô, trong lòng Jessica đang nghĩ gì cô thật sự không biết bởi vì cô cứ đinh ninh bản thân mình nhất định sẽ trúng tuyển dưới sự giúp đỡ của Jessica.

-Cô Goo, chúng tôi đã tìm được phiên dịch viên thích hợp.

 Jessica khẽ mỉm cười nhẹ, câu nói của Jessica khiến các nhân viên trong đó cũng đưa mắt nhìn cô đầy ngạc nhiên. Nếu cả Hara cũng rớt thì họ không còn ứng cử viên nào tốt hơn nữa vậy mà Jessica lại bảo đã tìm được phiên dịch viên còn tốt hơn cả Hara.

-Cô đang cố tình trêu tôi sao? Nếu đã tìm được phiên dịch viên còn mở cuộc phỏng vấn làm gì?_Hara khó chịu với lời tuyên bố của Jessica, nó như đang bỉ mặt cô vậy. Chẳng những làm mất thời gian của cô còn làm cho cô bị mất mặt trước rất nhiều người.

-Tôi cũng chỉ mới vừa tìm được thôi, cho nên tôi mới nói là xin lỗi đã làm mất thời gian của cô_Jessica bình thản đáp cứ như bản thân mình hoàn toàn không có gì là không đúng.

-Cô...

Hara tức giận nhìn Jessica nhưng cô cũng nén cơn giận xuống và mở cửa bước nhanh ra khỏi phòng. Dù sao cô cũng không muốn làm ầm ĩ bởi vì Jessica ghét nhất là ai không biết lý lẽ làm cho cô ấy mất mặt. Hara không muốn bị mất điểm ngay trước mặt Jessica.

Hara mở cánh cửa rời khỏi phòng phỏng vấn thì cô thấy có một ánh mắt dường như đang nhìn về phía cô. Hara quay lại và nhận ra là cô gái ở phòng chờ khi nãy...chính là kẻ kiêu ngạo, chẳng xem cô ra gì.

-Tôi đã nói chúng ta sẽ còn gặp nhau_Tiffany cười rất vui khi thấy Hara tức giận rời khỏi phòng phỏng vấn, quả nhiên Jessica không làm cô thất vọng.

-Tại sao cô lại có mặt ở đây?_ Hara tiến lại gần Tiffany nhìn cô với nửa con mắt.

-Sao tôi không thể ở đây_Tiffany cười kiêu ngạo

-Cũng chỉ là nhân tình nhỏ bé mà cũng lên giọng, để lát xem ai giỏi hơn ai.._Hara liếc nhẹ lấy cô nói lời mỉa mai, Hara đứng qua một bên cô chờ đợi cho nhân viên đi hết cho đến khi Jessica bước ra.

-Sica!_Hara cất giọng dịu dàng gọi Jessica

-Baby!_Jessica mỉm cười dịu dàng đáp lại

Hara thong thả đi về phía của Jessica nhưng tiếc là nụ cười đó và lời lẽ ngọt ngào đó Jessica không phải giành cho cô. Jessica đi lướt qua người của Hara không hề để ý đến sự tồn tại của cô.

-Baby! Để em đợi lâu rồi!_Jessica choàng tay ôm nhẹ lấy eo của Tiffany, còn cuối xuống hôn nhẹ lên môi của Tiffany.

 -Tiffany cũng cười dịu dàng ôm lấy Jessica nũng nịu nhón chân hôn lên môi của Jessica_ Đợi Jessi chính là hạnh phúc của em.

Tim của Jessica thật sự muốn nhảy ra ngoài khi nghe những lời ngọt như mật đó, cô liếc nhìn ánh mắt của Tiffany đang nhìn Hara bừng bừng lửa giận thì biết mình chỉ là con cờ để Tiffany lợi dụng chọc tức kẻ thù của cô mà thôi.

 -Sica, cô ta là ai?_Hara đến lúc này không còn thể nào bình tĩnh được nữa, cô chỉ tay thẳng vào mặt của Tiffany.

-Chồng yêu, Jessi nói cho cô ta biết em là ai đi_Tiffany cười dịu dàng chớp mắt với Jessica

-Chồng yêu?_Hara ngỡ ngàng nhìn Jessica khi nghe Tiffany gọi lên hai tiếng ngọt ngào đó.

 -Giới thiệu với em đây là vợ mới cưới của tôi, Tiffany Hwang_Jessica cười dịu dàng giới thiệu rõ thân phận của Tiffany.

-Tiffany Hwang_Hara còn ngạc nhiên hơn khi nghe đến cái tên này _Cô chính là cô gái năm đó bị Sica đá.._Hara nhỏe miệng cười khinh thường

-Đúng là như vậy, 7 năm trước có lẽ có chút hiểu lầm...nên chúng tôi mới chia tay_Tiffany kéo nhẹ áo của Jessica tựa nhẹ đầu vào ngực Jessica dịu dàng nói _Nhưng mà sau đó khi tôi quay về Hàn Quốc, Jessi đã đến gặp tôi quỳ xuống xin tha lỗi còn cầu hôn tôi đúng không chồng yêu?_Tiffany hãnh diện nói, hai con mắt mở to nhìn Jessica đầy kiêu ngạo.

-Đúng là vậy, chính tôi đã cầu hôn cô ấy_Jessica khẽ gật đầu chắc chắn nói

-Sica, sao Sica có thể lấy cô ta chứ em chỉ mới đi nước ngoài...

 -Chồng yêu, về phòng đi em pha trà cho chồng uống nha_Tiffany dịu dàng nói không thèm nghe những gì Hara đang nói_Làm ơn tránh ra! Cản đường quá đi!_Tiffany khoác tay của Jessica và đưa tay đẩy Hara sang một bên. 

Cả hai vui vẻ khoác tay nhau đi về phòng để lại Hara đứng nhìn theo với cục tức nuốt không trôi xuống cổ họng.

Vừa về đến phòng thì Tiffany lập tức bỏ tay ra khỏi tay của Jessica và đẩy Jessica ra, trở lại vẻ mặt lạnh lùng của mình. Tiffany tự động ngồi xuống sofa, khi nãy còn bảo về phòng pha trà cho Jessica nhưng bây giờ thì cô tự động rót trà cho mình uống thôi.

-Sao hả, lợi dụng Jessi đã sao đó muốn bỏ mặc Jessi_ Jessica ngồi xuống sát bên cạnh Tiffany choàng tay ôm eo kéo cô sát vào người cô hơn.

-Là do cô cam tâm tình nguyện để tôi lợi dụng mà_Tiffany tỉnh bơ nói tiếp tục nhấm nháp tách trà.

-Em có biết Jessi không làm việc gì không có lợi cho bản thân của mình cả_ Bàn tay hư hỏng của Jessica trượt xuống sờ nhẹ chiếc đùi để lộ ra dưới chiếc váy ngắn.

-Cô muốn gì đây?_Tiffany chụp tay của Jessica lại và trừng mắt nhìn Jessica.

-Em làm Jessi mất đi một phiên dịch viên vậy thì em phải thế vào_Jessica tinh ranh nói ngay từ đầu cô đã biết Tiffany rất giỏi về khoản này.

-Cô..._Tiffany ngạc nhiên nhìn Jessica, trong ánh mắt của cô ấy cô biết Jessica đã đoán ra được tất cả.

-Hồ sơ của em Jessi điều tra rất kỹ, em không cần chối. Dù sao em làm phiên dịch viên cho Jessi thì cũng tốt...dù đi đâu chúng ta cũng ở cạnh nhau..

Jessica hạ thấp người xuống hôn nhẹ lên cổ của Tiffany, tay cô trượt xuống đi vào chiếc váy của Tiffany xoa nhẹ cặp mông của Tiffany..

-Mmm...đừng...đây là văn phòng.._Tiffany cố né và lo lắng

-Đây là chỗ của Jessi..._Jessica vẫn tiếp tục nút mạnh chiếc cổ trắng của Tiffany và bàn thì đang mất hút trong chiếc váy của cô.

Tiffany cảm nhận tay của Jessica đang sờ mó khắp nơi trong chiếc quần lót bên trong của cô. Làm cô khi thì co rúm lại khi thì giật nhẹ người và cuống họng không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ..

-Làm..ơn...đừng..._Tiffany cố đẩy nhẹ Jessica ra..

-Em nên biết...đừng đùa với lửa chứ?Đây là trừng phạt.._Jessica rút tay lên liếm nhẹ bàn tay của mình và khẽ mỉm cười nhìn Tiffany đầy ẩn ý.

-Tôi...không...sai..._Tiffany vẫn cho bản thân mình như vậy là đúng chính Jessica tình nguyện để cô lợi dụng chọc tức Hara.

Jessica đẩy mạnh Tiffany xuống sofa, cô nằm đè lên người của Tiffany như một con hổ chụp được con mồi của mình. Đưa tay cô vuốt lên xuống cặp đùi của Tiffany và cười đưa tình..

-Thật sự không sai...?_Jessica ranh ma hỏi

-Không.._Tiffany vẫn cứng miệng

-Nếu vậy thì...

-Mmmmm

Tay của Jessica trượt nhanh vào bên trong ấn mạnh vào vùng cấm của Tiffany làm cô rên lên, chiếc quần lót ướt đẫm ra...con người ranh ma đó cũng không tha cho Tiffany, Jessica tiếp tục nghịch cái nhũ hoa của cô khi cởi được chiếc áo ra khỏi người của cô. Tay của Jessica không ngừng ấn ấn vào quần lót, cái miệng đến ghét thì nút mạnh nhũ hoa còn cắn nhẹ làm Tiffany không ngừng rên lên những tiếng khiến bản thân cô xấu hổ..

-Mmmm....aaa...tô..i...sai...rồi...ngừng...lại...

Nghe được những điều cần nghe Jessica cười dịu dàng rút tay ra khỏi quần lót của Tiffany và cái miệng cũng rời khỏi cái nhũ hoa của cô.

-Ngoan!_Jessica vuốt nhẹ lên mái tóc của Tiffany khiến cô khó chịu

-Cô là đồ đáng ghét!_ Miệng thì chửi nhưng Tiffany lại ụp mặt vào người của Jessica để che đi cái mặt đỏ bừng vì ngượng ngùng của mình. Cô lúc nào cũng phải thua cái con người ma lanh này bằng những trò này.

-Tối nay, về nấu cơm cho Jessi ăn có được không?_Jessica vuốt nhẹ nhẹ lưng của Tiffany khi cô vẫn còn ụp mặt và dựa vào người của mình, tay thì nắm nhẹ lấy cái áo của Jessica.

-Biết rồi!_Tiffany khẽ đáp với giọng không bằng lòng lắm

-Jessi đi lấy ít tài liệu đem về, đợi Jessi một lát_Jessica đẩy nhẹ Tiffany ra khỏi người mình, hôn nhẹ lên môi của cô.

-Bây giờ vẫn còn chưa đến giờ tan sở, cô cứ ở lại làm việc. Tôi muốn đi uống nước với bạn_Tiffany khẽ lên tiếng và đứng dậy.

Khi Tiffany định ra khỏi cửa thì tay của Jessica chống lên cánh cửa ngăn không cho cô mở ra.

-Cô muốn gì đây?_Tiffany nhăn nhó mặt mày

-Em...có muốn đi uống nước cùng bạn mà không mặc quần lót không?_Jessica đặt tay lên mông của Tiffany, nói nhỏ vào tai của Tiffany.

-Cô..._Tiffany tức giận lập tức quay lại

-Về nhà cùng chồng nấu cơm hay là đi...

-Về nhà nấu cơm!

 Tiffany quát lên và đẩy Jessica ra đi lại ghế sofa ngoan ngoãn ngồi xuống đợi, cô biết cái con người ma ranh đó nói được nhất định sẽ làm được. Tuy là cô ta nhường nhịn cô nhưng đôi khi cô ta cũng là một tên quỷ nhỏ đáng ghét nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro