[LONGFIC][Trans] A Ghost's Love Story, JeTi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au: araria

link ssf: http://soshified.com/forums/index.php?showtopic=40056

Trans love fate

Permission :

Pairing : Jeti

NOTE : đây là fic đầu tay của mình nên nếu có sai sót gì xin các bạn cứ thoải mái comment, mình xin thành thật cảm ơn

Tuy là au để shortfic nhưng vì fic khá dài nên mỗi chap có thể mình sẽ chia làm 2 part. Đây là part đầu tiên ... here we go

Kringggggggg !!

Một vật thẳng tay ném cái gối vào vật đang phát ra tiếng ồn, vẫn nằm trên giường.

tiếng ồn ngay lập tức dừng lại. Một nụ cười thoả mãn hiện lên trên môi của vật đang ngủ say kia

“Jessica! Wake up !!!!” . Joanna Jung hét lên từng lời . Đối với một người bình thường, tiếng hét này sẽ đánh thức bất kỳ ngượi nào ngay lập tức.

Nhưng nó có vẻ như Jessica Jung không phải là một trong số đó.

Cô ấy vẫn …chưa nhúc nhích.

Người mẹ thất bại hiện giờ đang rung cái giường với tất cả sức lực của mình, đứa con này luôn làm cho bà phải hao tốn năng lượng vào buổi sang.

“ Yah thức dậy ngay sleepyhead!”

Jessica ngay lập tức trước hành động đó, hoảng sợ và lo lắng cùng lúc.

“ Chuyện gì thế ? chuyện gì thế ? Động đất àh?” cô ấy nói trong khi xem xét xung quanh .

Thở dài nhẹ nhõm khi nhận ra mọi chuyện vẫn bình thường xung quanh mình.

“Động đất ? Mẹ cũng không chắc là nó có thể đánh thức con dậy đâu” Joanna Jung vừa nói vừa rời khỏi một Jessica giờ đã hoàn toàn tỉnh táo khi vấp vào thứ gì đó. Bà nhìn xuống để xem là thứ gì.

“ Jessica, đây là lần thứ chín mà con làm vỡ cái đồng hồ báo thức rồi đấy, không còn cái nào cho con nữa đâu”.

“ Nhưng mà tại vì nó đã phá hỏng giấc ngủ của con vào buổi sáng ! “ cô phản đối

“ Nhưng nó cũng đâu thể đánh thức con dậy. Con chỉ phá huỷ mọi thứ “ Joanna Jung bắt chước giọng Jessica.

Bà ném cho cô 1 cái khăn trước khi bước ra khỏi phòng.

“Đi tắm, ngay ! Hoặc là con sẽ phải tự mình đi bộ đến trường “

Jessica nhanh chóng chạy vọt vào nhà tắm.

***********

Jessica chậm rãi đi đến cỗng trường, cô nhanh chóng nhìn sơ qua ngôi trường trước khi bước vào. Chuyển đến một ngôi trường mới không phải là 1 chuyện mà cô muốn nhưng cô không thể không chuyển bởi vì cha cô phải chuyển đến một nơi làm việc mới. Cô ấy không muốn nhưng phải tuân theo. Không phải là cô phản đối ngôi trường mới này mà là những người bạn …nói chính xác là … những người mà cô sắp gặp. Những người bạn cũ của cô đều là những người con của bạn ba mẹ cô, những người mà cô đã cùng nhau lớn lên và than với cô…. Nhưng làm quen với người khác thì …?

Đó thật sự là một điều mới đối với cô.

Trước khi cô hoàn toàn bước vào trường, một thứ gì đó đột ngột thu hút cô. Một cô gái đang ngồi trên một cái ghế dài trước cổng trường. Cô ấy đang mặc đồng phục của trường. Gương mặt của cô gái ấy trông có vẻ… rất buồn.

[i]Tại sao trông cô ấy lại buồn đến thế ?[/i]

Câu hỏi vẫn chưa tìm thấy lời giải đáp thích hợp, vì vậy cơ thể Jessica 1 cách vô thức dẫn cô đến người con gái ấy. Cô dừng trước mặt cô gái ấy một vài bước và ngập ngừng hỏi,

“ Tại sao cô vẫn còn ở đây? Cổng trường gần như sắp đóng rồi. Cô nên vào ngay đi “

Cô gái ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Jessica mà không chớp mắt. Một sự khó hiểu hiện lên nhưng ngay lập tức thay vào đó là một nụ cười, mặt cô gái ấy sáng lên, từ trước đến giờ Jessica chưa từng trông thấy

“ Cô có thể nhìn thấy tôi sao…. ?”

Một câu hỏi thật sự rất buồn cười đối với Jessica nhưng cô vẫn gật đầu

Cô gái ấy đột nhiên đứng dậy khỏi ghế và ôm Jessica thật chặt.

“ Cô sẽ làm bạn với tôi chứ?” cô ấy thì thầm vào tai Jessica.

Không khí đột nhiên im lặng.

Jessica không biết phải cư xử như thế nào, cô gái ấy thật sự rất lạ đối với cô.

Cô gái chầm chậm thả Jessica khỏi cái ôm, chỉ khi đó Jessica mới nhận ra rằng cô gái ấy đang khóc.

Một cách chậm chạp cô gái ấy bỏ đi, Jessica nhanh chóng nắm lấy cổ tay của cô gái, không cho cô ấy rời khỏi đó.

“ Chờ đã! Ý cô là sao khi “ cô có thể nhìn thấy tôi…? “ ”

Cô gái nhìn sâu vào mắt Jessica

“ Bởi vì không một ai có thể nhìn thấy tôi trước đây…”

Jessica định hỏi gì đó nhưng khi cô gái ấy nói một điều mà Jessica chưa hề đoán trước

“ Tôi không giống như cô….tôi không phải là người “

“ Hay đấy ! Nhưng tôi không dễ bị lừa đến như vậy đâu”

“ Tôi nghiêm túc đấy! Tôi đã chết rồi. Tôi là một con ma”.

Jessica vẫn chưa thoã mãn với câu trả lời đó.

Một con ma? Điều đó thật là nực cười.

“Được thôi, vậy thì chứng minh đi “ Jessica tự tin nói.

“Tôi có thể nhưng hãy hứa với tôi là cô sẽ làm bạn với tôi sau khi tôi chứng minh mình “

“ Deal” Jessica nhanh chóng trả lời.

*********

Jessica bây giờ đang đi tới lớp học của cô với cô gái kì hoặc con ma kì lạ. Mỗi giây, cô liếc qua cô gái ấy. Những gì xãy ra trước đó thật sự là những thứ mà Jessica nghĩ nó có thể xảy ra. Bây giờ để chứng minh, cô gái ấy bảo Jessica hãy vào trương trước. Tầm nhìn của Jessica lúc nào cũng hướng về phía cô gái trong lúc cô đi vào, cho đến khi cánh cổng trường chầm chậm đóng lại ….và hoàn toàn che khuất tầm nhìn của cô. Jessica thật sự shock trước những gì đang xảy ra, cô gái đó vào trường xuyên qua cánh cổng đóng….bay sao.

" Tên của cậu là...? " Tiffany hỏi người đang đi bên cạnh mình và chờ đợi .

“Jessica Jung. Làm sao mà cậu lại trở thành ma ?” Jessica hỏi

“ Hỏi hay đấy ! Bây giờ, hãy để tớ giới thiệu bản than mình nhé. Tên của mình là Hwang Tiffany, mình là con ma dễ thương nhất trường này và có rất nhiều con ma nam khác theo đuổi nhưng họ thì ko hấp dẫn cho lắm,vì vậ tớ đã từ chối hết. Nơi yêu thích nhất của mình là... "

"Stop." đây ko phải là điều mình muốn biết.

"Well... lý do tại sao mình chết là vì…” cô gái lấy hơi trước khi tiếp tục

“…..chính cha mẹ mình đã giết chết mình, kể từ khi sinh ra,mình đã là một gánh nặng cho họ. Họ luôn nói rằng sẽ tuyệt vời biết bao khi mình không hề tồn tại, sự hiện diên của mình trên thế giới này là một sai lầm. Vì lý do đó, mình đã bị họ ngược đãi. Họ bẳt mình làm việc như là một đầy tớ. Ko có lẽ còn tệ hơn nữa. Cuộc sống của mình không một ngày nào là không bị đánh đập. Mình cũng đã quen với điều đó nhưng chỉ là tớ không thể chịu đựng thêm được nữa ...cơ thể tớ đã quá yếu. Sau những trận đòn đau đớn, tớ cố gắng lê tấm thân đầy những vết thâm tím đến trường, bởi vì nơi đây là nơi mà tớ yêu thích nhất cũng là nơi mà tớ có thể chạy trốn được cha mẹ mình...và tớ thật sự vui vì mình có thể chết ở đây" Tiffany kết thúc câu chuyện mình với một nụ cười yếu ớt.

Jessica xoay qua cô ấy, cô không phải là người mau nước mắt nhưng sau khi nghe xong câu chuyện của Tiffany, cô không thể kìm được nó và oà khóc

Cô ôm Tiff vào lòng

“Tớ xin lỗi vì đã hỏi về chuyện đó “

Tiffany bất ngờ trước cái ôm đó, cô chưa bao giờ có được cái cảm giác được ai đó ôm vào lòng. Cô mỉm cười một cách hạnh phúc lần thứ hai trong ngày.

“ Không sao đâu”, Tiffany mỉm cười.

Một vài học sinh ở gần đó nhìn Jessica một cách lạ lùng khi thấy cô ấy nói chuyện với không khí và bắt đầu thì thầm bàn tán.

"Tớ chưa hề nhìn thấy cô ấy, oh thật là bất hạnh cho trường chúng ta có một học sinh không được bình thường "

Jessica nghe thấy và thả Tiffany ra, cô quẹt nước mắt mình và bắn cho họ một cái nhìn chết người.

"Oh cô ấy đang nhìn chúng ta kìa, chúng ta nên đi thôi, có chúa mới biết cô ta sẽ làm gì khi chúng ta cứ ở đây"

Đám học sinh bắt đầu rời khỏi và cuối cùng là chạy ra khỏi nơi đó.

"Yeah đi đi, ai biết được có lẽ tôi sẽ cắn tất cả các người đó " Jessica la lại bọn họ .

"Tớ xin lỗi " Tiffany mỉm cười và gãi đầu mình.

"Vì ?"

"Vì đã làm cậu mang danh hiệu ' Crazy' trong ngày đầu tiên ở đây " Tiffany lại mỉm cười.

"Nah, ko sao đâu, thật là tiếc cho họ vì không được nhìn thấy con ma dễ thương này "

Tiffany đỏ mặt trước lời nói của Jessica

Chúa ơi! Con thật sự không biết là một con ma lại có thể dễ thương đến thế này .

Hey làm sao mà tớ lại có thể chạm vào cậu được, ý tớ là qua những gì tớ coi được trong phim thì con người không thể chạm vào ma được "

Jessica nhìn vào Tiffany chờ đợi câu trả lời

"Tớ cũng không biết nữa. Cậu là người đầu tiên nhìn thấy tớ và chạm được vào tớ. Tớ đã từng thử với các học sinh khác nhưng cuối cùng thì tớ chỉ xuyên qua họ "

"Lạ thật . Điều đó có nghĩa là chúng ta có duyên với nhau phải không ?"

"Có lẽ là thế, dù sao đi nữa thì đi thôi. Chúng ta nên nhanh lên nếu không thì cậu sẽ trễ lớp học đầu tiên của mình đó."

Jessica nhìn vào đông hồ

Oh crap

Jessica cố gắng chạy thât nhanh đến lớp trong khi Tiffany thì đang phía sau cô ấy, lơ lững bay theo.

********

" Được rồi cả lớp hôm nay lớp ta có một học sinh mới, cô hi vọng các em sẽ đối xử tốt với bạn ấy". Ms Kim nói với cả lớp

Jessica bước vào cuối chào giáo viên cùng với các học sinh khác

" Xin chào, mình là Jessica Jung, mong các cậu giúp đỡ " Jessica cố gắng kết thúc câu nói của mình với một nụ cười.

Nhưng nụ cười ấy không thật sự là một nụ cười

Cả lớp nhìn cô cứ như là người lạ nhất trên thế giới này vậy

Tiffany ngồi ở cái bàn trống nhẹ nhàng chặc lưỡi

Cậu ấy thật sự không biết cười nhưng nó cũng khá là dễ thương đó chứ Fany thầm nghĩ

" Được rồi Jessica em có thể ngồi ở đó " Ms Kim chỉ vào cái bàn trống

Jessica nhẹ nhàng đi đến và đặt đồ đạt của mình lên đó

" Okay cả lớp chúng ta tiếp tục bài cũ nào. Mở sách ra trang 181 và đọc nó đi " Ms Kim nói với học trò của cô.

Tiffany nhìn quanh mình, đã lâu rồi cô không vào lớp, dù cô luôn ở đây nhưng cô chưa bao giờ vào bất kì lớp nào. Cô không có gì đễ làm cả, mà nếu có đi chăng nữa thì cũng chẳng có ai nhìn thấy được cô, điều đó chỉ làm cô buồn thêm.

Nhưng bây giờ đã khác, đã có người nhìn thấy cô.

Cô quay qua Jessica cô ấy đang chăm chú vào quyển sách của mình. Tiffany bay đến bên cô và hôn vào má Jessica

"Yah, cậu đang làm gì thế ?"

Ms Kim nhìn vào cô học trò mới của mình

Tất cả các học sinh còn lại cũng tập trung vào cô

" Xin lỗi, xin lỗi " Jessica nói và cuối đầu mình.

Cả lớp quay lại với công việc của mình và mc kệ Jessica

Jessica quay lại Tiffany thì bắt gặp cô đang ngồi trên cái bàn, mỉm cười.

Jessica liếc cô một cái nhưng đáp trả lại là một nụ cười đặc trưng của Tiffany

Gosh! Cô ấy thật sự nên dừng cái nụ cười ấy lại, nó thật sự là khó cưỡng lại được Jessica nói với bản thân mình.

********

"Cuối cùng cũng đến giờ ăn rồi " Jessica vui mừng nói, cô đang đi đến căn tin cùng Tiffany

"Cậu có thích ăn không?" Tiffany hỏi Jessica

"Thứ hai thôi, đối với tớ ngủ là nhất " Jessica vui vẻ nói .

Tiffany nhìn thấy một nhóm hsinh đang ngồi ăn, nói chuyện và cười đùa vui vẻ với nhau tại một cái bàn gần đó

Jessica nhận ra sự im lặng của Tiffany và đến bên cạnh cô

"Jessica, họ đang làm gì thế ?"

"Well ăn uống và đùa giỡn với nhau... những chuyện mà những người bạn vẫn hay làm trong giò nghỉ giả lao, sao thế ?"

" Bạn, bạn là gì thế ?" Tiffany háo hức hỏi

"Bạn, chúa ơi, đừng nói là cậu không biết bạn là gì nhé. Tớ chắc là cậu phải có nhiều bạn lắm với tính cách này của mình "

"Tớ không có, bố mẹ tớ cấm không cho tớ nói chuyên với ai cả, tớ là một người thật sự im lặng lúc trước "

"Cậu đang đùa ak "

"Tớ không có nếu tớ biết thì tớ đâu có hỏi ngốc nghếch đến thế " Tiffany đánh vui vào đầu Jessica

" Yah, đau đấy " Jessica bĩu môi

" Xin lỗi "

Jessica mỉm cười trước hành động đó

" Well bạn là một ngượi sẽ luôn luôn bên cạnh ta mỗi lúc mình vui hay buồn, làm cho ta cảm thấy hạnh phúc hơn , giúp đỡ ta những lúc ta gặp khó khăn và bảo vệ ta khỏi những buồn phiền " Jessica giải thích cho Tiffany

" Oh thật sao, vậy làm thế nào để có bạn ? "

" Oh điều đó đơn giản lắm "

" Cậu có thể chỉ cho tớ ngay bây giờ không ? "

" Chắc rồi mọi người luôn thích làm bạn với tớ " Jessica nói dối

Thật sự thì mọi người luôn sợ cô. Họ gọi cô là công chúa băng giá ở trường cũ vì cô quá lạnh. Bạn ư ? đếm trên đầu ngón tay thôi .

" Vậy thì hãy đến nhóm học sinh đó và chỉ cho tớ đi " Tiffany chỉ vào nhóm học sinh ngồi tại cái bàn màu xanh

" Xem nhé " Jessica trả lời một cách tự mãn

Cô đi đến cái bàn và giới thiệu bản thân mình. Tiffany nhìn từ xa rồi cô nhìn thấy nhóm học sinh rời khỏi bàn để lại Jessica đứng đó la hét

"Yah! Tôi chỉ muốn mấy người làm bạn tôi thôi chứ có kiu mấy người làm osin đâu mà sợ tôi thế " Jessica hét lên

Jessica hit một hơi trước khi quay qua phía Tiffany. Khi cô xoay qua cô nhìn thấy Tiffany đang cười và vổ tay mình một cách không kiềm chế được

Jessica thở dài và tiến đến bên cô ấy

" Tớ nghĩ cậu nói mọi người THÍCH làm bạn với cậu " Tiffany châm biếm

" Well tớ nói dối thôi. Tớ chưa từng tốt với một sinh vật có tên 'BẠN ' "

Tiffany nở nụ cười đặc trưng của mình và ôm lấy Jessica

"Well cậu là một người bạn tốt đối với tớ "

Jessica cảm động trước lời nói của Tiffany

Sẽ tuyệt biết bao nếu Tiffany còn sống. Cô ấy là người bạn mà mình mong chờ suốt thời gian wa

Tiffany thả Jessica ra

Kroookkkkk < bụng Jessica kêu lên

Tiffany mỉm cười

Cô nắm lấy bàn tay Jessica và lồng tay mình vào

" Hãy đi kiếm gì lấp vào cái bụng đang đói kia thôi"

Jessica cảm thấy ấm khi trong tay Tiffany, cô đỏ mật nhưng Tiffany thì đang mải mê với việc tìm thức ăn của mình nên không hề hay biết điều đó

Khi họ đi đến căn tin thì mọi cặp mắt đều đổ về phía Jessica, họ thấy tay của cô ấy như nắm lấy tay của ai đó nhưng lại không thấy ai cả. Họ im lặng ăn thức ăn của mình và vờ như không thấy điều đó ,Jessica cảm nhận được thái độ kì lạ kia của họ nhưng cô không quan tâm. Cô tận hưởng cái giây phút vui vẻ mà Tiffany đem lại cho mình. Cô thật sự bất ngờ với bản thân mình vì mặc dù Tiffany là một con ma thật sự, nhưng điều đó lại không hề làm cho Jessica cảm thấy sợ chút nào. Thành thật mà nói, cô cảm thấy dễ chịu vì có ai đó bên cạnh mình.

“Đến giờ về nhà rồi “. Lớp học đã kết thúc và cũng đến lúc Jessica phải nói lời tạm biệt với Tiffany.

“ Okay”. Tiffany mỉm cười.

Jessica bước đến chỗ chiếc xe mà bố cô đang chờ, cô đôt nhiên dừng lại khi cô nhận ra rằng Tiffany đang bước theo mình.

“Tớ nói là tớ sẽ về nhà “

“ Yeah đi thôi”

Jessica xoay lưng lại và bước đến chỗ chiếc xe của bố cô.

Jessica lại dừng lại, Tiffany đang theo sát sau lưng cô.

“ Cậu không có nhà sao…?” Jessica nghiêm mặt hỏi.

Tiffany cắn môi mình .

“ Tớ không có” gương mặt cô gần như sắp khóc .

“ Err.. cậu không thể ở lại trường ah?”

“Tớ rất ghét ở trường vào buổi tối….có rất nhiều ma ở đây” giọng Tiffany như run lên cho thấy vẻ yếu đuối của cô.

“ Vậy cậu là gì nào ?”

“Well, tớ cũng là ma. Nhưng ‘họ’ không giống tớ. Làm ơn đi mà Jessica, cậu không cảm thấy thương hại con ma dễ thương này sao ?” Tiffany bỉu môi.

Mặc dù cái bỉu môi này là của một con ma, nhưng tôi có thể nói đây là cái bỉu môi dễ thương nhất từ trước tới giờ. Một con ma đang bỉu môi.

Jessica thở dài.

“Được rồi, chỉ cần đừng làm những hành động kì lạ ở nhà tớ là được rồi”

Tiffany mỉm cười lần thứ 3 trong ngày và đó cũng ngày đầu tiên mà cô cười hơn 1 lần .

Cô thật sự cảm thấy rất vui .

Thank all vì đã đọc và comt ủng hộ, mình sẽ cố gắng up part típ theo trong thời gian sớm nhất có thể !!

“Tớ có thể ngủ ở đâu đây?” Tiffany hỏi Jessica người hiện giờ đang rất buồn ngủ. Jessica đã làm xong bài tập của mình, cô cảm thấy buồn ngủ không thể tin được và sau khi cô làm vệ sinh xong cô quyết định đi ngủ.

Trên sofa” cô chỉ vào cái ghế sofa gần đó.

“Okay”. Tiffany bay đến và nhẹ nhàng nằm lên đó.

“Goodnight Jessi…”

Đèn bất ngờ tắt và cắt ngang lời của Tiffany.

“…ca”, cô nói quá nhỏ và nó không hề lọt vào tai Jessica.

Jessi? Cái này mới đó nhưng mình nghĩ mình có thể quen với nó.

Tiffany thức giấc bởi một tiếng động nào đó. Khi cô mở mắt ra, cô thấy Jessica người đầy mồ hôi . Cô ngay lập tức bay đến bên cạnh Jessica.

Cậu ấy chắc là đang gặp ác mộng.

“ Bố ơi…đừng đi mà .. con xin bố….” tay Jessica như tìm kiếm một thứ gì đó.

Tiffany nắm lấy bàn tay của Jessica. Jessica nắm lấy bàn tay và kéo chủ nhân của nó gần lại cô ấy. Tiffany chậm rãi leo lên giường, nằm kế bên Jessica. Jessica rút mình sâu vào cơ thể cô và vòng tay quanh eo của Tiffany.

Tiffany có thể cảm nhận được hơi thở của Jessica ở cổ cô và đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cô cảm nhận được cái cảm giác mới mẻ này. Cô thật sự không hiểu, nhưng cô cũng khá thích nó. Cô nhìn vào gương mặt đang ngủ trước mắt cô.

“Cậu trông cứ như một thiên thần vậy. Thật sự rất xinh đẹp”, Tiffany thì thầm với bản thân mình.

Chờ đã! Đây có phải là…? Đây có phải là thứ mà mọi người thường gọi….yêu?

Flashback

Tiffany đang ở nhà của Jessica. Cô nhìn môi trường xung quanh mình. Nó thì khá là đơn giản nhưng vẫn rất sang trọng, trần nhà đầy những bức ảnh của gia đình.Tiffany đi đến một khung ảnh, bức ảnh cho thấy đó là Jessica cùng cha mẹ của cô ấy với một cô bé nhỏ, cô nghĩ đó là em của Jessica qua khuôn mặt đó. Cô lại nghĩ về cuộc sống lúc xưa của mình. Cô chưa từng có một tấm ảnh của gia đình, chắc chắn là có rất nhiều ảnh trong nhà cô nhưng không có lấy một tấm của cô trong đó. Cô cảm thấy đau trước sự thật là cô chưa hề được yêu thương ngày qua ngày. Cô đi đến một tấm hình khác, và một dòng chữ thu hút lấy sự chú ý của Tiffany.

“Tôi yêu gia đình của mình-Jessica”. Dòng chữ được ghi ở phía trên khung hình.

“ Yêu ư ?”câu nói của Tiffany làm Jessica nhìn chằm chằm vào cô.

“Xin lỗi, cậu đã nói gì ak?” Jessica hỏi con ma xinh đẹp trước mặt mình. Bố cô thì đã đi làm sau khi đưa cô về nhà còn mẹ cô thì đang đi mua một số thứ trong khi Krys thì đang đi chơi cùng ban mình nên giờ chỉ còn lại cô và con ma xinh đẹp này đây.

“Jessica, tình yêu là gì?” Tiffany nhìn thẳng vào Jessica và hỏi

Jessica gãi đầu,câu hỏi của Tiffany thật sự là đơn giản nhưng trong đầu cô cũng không có một câu trả lời thích hợp, Jessica suy nghĩ một hồi trước khi trả lời,

“Well, đó là khi một ai đó thật sự trân trọng cậu, bảo vệ cậu và sẽ đối xử với cậu bằng tất cả tấm lòng mình mà họ có thể. Đó là những gì mình nghĩ. Tình yêu thì bao gồm tất cả, có rất nhiều loại khác nhau. Tớ đã được cha mẹ và em gái mình yêu thương nhưng bây giờ thì tớ muốn trải nghiệm tình yêu với một ai đó thật sự đặc biệt”

“Một người đặc biệt? Làm sao cậu có thể biết được người đó là đặc biệt?”

“Tớ cũng không chắc nữa nhưng khi thời gian tới thì mình sẽ biết thôi” Jessica mỉm cười

“Cậu từng trải qua lần nào chưa ?”

“Chưa nhưng mình mong là mình sẽ sớm có cơ hội cảm nhận nó”

End of flashback

Tiffany mỉm cười, bây giờ thì cô biết cô đã yêu Jessica, cô nhẹ nhàng vén mái tóc đang che khuất gương mặt xinh đẹp đó. Cô vuốt nhẹ vào má Jessica.

Jessica đột nhiên nghiêng mình nhanh chóng hôn vào má Tiffany và rúc sâu đầu mình vào cổ Tiffany. Tiffany cảm thấy toàn than mình nóng ran lên khi đôi môi đó chạm vào má cô.

Ôi chúa ơi! Mình đang đỏ mặt sao?

Tiffany mỉm cười 1 lần nữa. Bây giờ cô có thể chắc chắn rằng cô đã yêu Jessica . Nhưng nụ cười của cô nhạt dần khi cô nhớ ra rằng cô ấy là

Một con ma.

Cô mỉm cười một cách cay đắng, và nhắm mắt lại vừa hạnh phúc nhưng cũng vừa đau khổ đồng thời.

********

Jessica chầm chậm mở mắt ra. Chào đón cô là một gương mặt thiên thần và vô cùng dễ thương. Cô rúc sâu vào cơ thể trước mặt trong khi vẫn giả vờ là đang mê ngủ. Cô đỏ mặt khi nhận ra rằng mình đang ôm và rúc vào một con ma dễ thương nhất từ trước tới giờ. Jessica nao núng khi Tiffany di chuyển, rúc sâu hơn vào cô.

Lần đầu tiên trong cuộc đời Jessica, cô có cảm giác này. Cô chưa từng cảm thấy nó từ trước tới giờ.

Cô nhìn từ đầu Tiffany xuống , chầm chậm tới đôi mắt xinh đẹp , cái mũi …rồi đôi môi cô ấy.

Đôi môi cô ấy thật sự rất hấp dẫn. Oh! Chờ đã mình vừa nói gì thế này?Bình tĩnh nào Jessica!

Jessica vỗ vỗ vào trán mình, nhắm mắt lại và hy vọng là có thể chìm vào giấc ngủ để quên đi cái ý nghĩ ấy.

Nhưng trong đầu cô lúc này chỉ lại đầy những ý nghĩ hư hỏng làm cô mở mắt ra một lần nữa.

Jessica shock khi nhìn thấy mặt Tiffany gần sát ngay cô, đôi mắt đó, cái mũi đó và…đôi môi đó qua gần cô. Đôi môi đó thật sự rất hấp dẫn.

Cô chầm chậm thu hẹp khoãng cách và hôn vào đôi môi đó.

Một nụ hôn thì đâu có hại ai phải không

Cô hôn Tiffany một cách nhẹ nhàng, không muốn đánh thức cô ấy dậy

Nhưng kế hoạch thất bại. Ngay lúc môi cô chạm vào Tiffany thì cô ấy đã thức.Jessica có thể thấy được sự shock trên gương mặt đó nhưng điều làm cô thật sự cảm thấy shock là Tiffany hôn lại cô….nhẹ nhàng….nhưng cuối cùng lại vô cùng nồng nàn. Tay Tiffany trược xuống eo Jessica và kéo cô lại gần hơn nữa.Họ dừng lại để lấy hơi nhưng ngay sau đó lại tiếp tục vào một nụ hôn mới .

Cảm giác này thật là tuyệt vời.

Tiffany dừng lại và nhẹ nhàng đẩy Jessica ra. Jessica đột nhiên cảm thấy hụt hẫng bởi hành động đó.

“Sao vậy? Có chuyện gì ak ?” Jessica nhẹ nhàng vuốt vào má Tiffany

Tiffany gần như sắp khóc

“Chuyên này là sai, chúng ta không thể”

“Tại sao chứ? Đây là lần đầu tiên tớ có được cảm giác này và tớ biết là cậu cũng vậy. Nói cho tớ nghe, tại sao chúng ta không thể?”

“Jessica ….tớ không phải là người… tớ là ma”

Jessica chưng hửng trước câu nói của Tiffany

“Người và ma…..là hai thế giới khác nhau”

“Nhưng…”Jessica định nói gì đó nhưng bị cắt nganh bởi một ánh sáng trắng.

Ánh sang tràn ngập trong phòng, một giọng nói đột nhiên cất lên.

“Tiffany, đến lúc phải đi rồi. Cô còn ở đây là vì để cô có thể được một ai đó yêu và nhận ra rằng cuộc sống thì không tàn ác như cô nghĩ”

“ Không! Ông cho cô ấy thời gian để được yêu nhưng sau khi cô ấy có được nó thì ông lại bắt cô phải rời khỏi người mình yêu ư. Thà là hãy đễ cô ấy chết trước khi cảm nhận được nó….!” Jessica phản đối.

Tiffany im lặng, bây giờ thì cô đã hiểu tại sao cô vẫn còn ở đây. Trong cuộc sống của mình, cô luôn nghĩ rằng thế giới này quá tàn ác đối với cô, cô quẹt nước mắt trước khi mở miệng nói.

“Tớ yêu cậu….tạm biệt…Jessie. Mặc dù tớ chỉ ở bên cậu được một thời gian ngắn nhưng tớ thật sự cảm ơn cậu vì tất cả”

Cô bước về phía ánh sang ấy.

“ Không Tiffany, làm ơn đừng đi mà” lần đầu tiên trong đời Jessica cầu xin một ai đó. Cô đẩy cái chăn wa một bên và cố gắng nắm lấy tay của Tiffany nhưng đã quá trễ. Ánh sang biến mất..và Tiffany cũng vậy .

10 năm sau.

Jessica đang đi trên lề chuẩn bi sang đường thì đột nhiên có một thứ gì đó thu hút sự chú ý của cô. Chính xác hơn là một người, cô đẩy mọi người trước mặt để tiến đến cô gái ấy

Cô nhẹ nhàng vỗ vào vai cô ấy

“Tiffany…”

Cô gái ấy xoay mặt qua cô và nhìn cô với một cặp mắt khó hỉu. Jessica mỉm cười, vẫn như xưa

“ Là tôi…nhưng cô là ai ? Và làm sao cô có thể biết tên tôi? Cô gái hỏi khó hỉu

Jessica không nói gì cả và nhanh chóng ôm lấy cô ấy. Cô mỉm cười như là một kẻ ngốc.

“Tớ nhớ cậu…nhiều lắm”

Đột nhiên Jessica cảm thấy có gì đó đánh vào đầu cô

Tiffany đang đánh vào đầu cô với cái túi xách màu hồng của mình.

“Dừng lại, đồ biến thái !”( T T )

Tiffany tiếp tục đánh vào Jessica, cuối cùng cô cũng thả Tiffany ra

Jessica xoa đầu mình sau khi bị đánh. Tiffany chạy khỏi chổ ấy, khó hỉu .

Tớ sẽ tìm ra cậu cho dù cậu ở đâu đi chăng nữa. Tớ chắc chắn sẽ làm cậu yêu tớ một lần nữa

Part 2.1

“Jung Jessica?” một cô gái thấp người gọi tên Jessica

Jessica hít một hơi trước khi trả lời,

“Tôi đây”

“Đến lượt cô rồi. Đi theo tôi nào”

Jessica chậm rãi đứng lên khỏi chổ và đi theo cô gái cho đến khi họ dừng lại trước một căn phòng mà cô nghĩ nơi đó là phòng phỏng vấn.

Cô gái nhỏ xoay qua Jessica và mỉm cười

“Cô có thể vào rồi, chúc may mắn! cô ấy nói trước khi rời khỏi bỏ lại Jessica đương đó lo lắng.

Cô chỉnh trang lại y phục, chắc là mình phải trông thật chỉnh tề trước khi gõ cửa

“Tôi có thể vào không ?” cô lịch sự hỏi

“Vâng, mời vào” người phỏng vấn trả lời ngắn gọn

Jessica mở cửa và cuối đầu với người phỏng vấn, trước khi đi đến cái bàn với một xấp tài liệu trên tay.

Một cô gái cao nhìn cô và mỉm cười.

“Okay, mời cô ngồi” cô ấy lịch sự mời

Jessica ngồi xuống và nhanh chóng đưa sơ yếu lý lịch của mình

Cô gái cao lấy nó và nhìn vào bản sơ yếu lý lịch, trước khi gật đầu thừa nhận

“ Cô chắc phải là một người vô cùng tài giỏi”

Jessica mỉm cười “ cảm ơn “

Cô gái cao ấy lật từ trang này sang trang khác, và đọc một cách kĩ càng

Jessica ngồi đó, cố gắng hết sức để kiềm chế sự lo lắng

Cô gái cao người ấy thật sự bất ngờ với bản sơ yếu lý lịch và muốn nhận Jessica nhưng cô quyết định kiểm tra Jessica một chút

Cô đặt bản sơ yếu lý lịch xuống bàn và khoanh tay lại .

“ Okay, hãy cho tôi biết một vài điều đặc biệt về cô nào” cô nhìn vào Jessica và chờ đợi

“Tôi là một nàng công chúa băng giá” Jessica trả lời cụt ngẳn

Cô gái kia khó hiểu hỏi

“ Công chúa băng giá?”

“Yeah, tôi có thể làm ảnh hưởng đến mọi thứ chỉ cần nhìn vào nó, họ dễ dàng bị hù doạ bởi tôi” cô trả lời một cách tự tin

“Hmm….nhưng tôi không nghĩ đó là một điều đặc biệt”

“ Có chứ, điều đó có nghĩa là mọi người sẽ tuân theo mệnh lệnh của tôi và sẽ không yêu tôi.Do đó họ sẽ làm việc thật chăm chỉ vì họ sẽ không lẫn lộn cảm xúc cá nhân trong khi làm việc”

Cô gái đó mỉm cười

“Good! Cô rất tự tin và tôi thích tính cách của cô . Tốt lắm cô Jung. Bây giờ cô chính thức được nhận !”

Cô gái ấy đứng dậy và bắt tay với Jessica.

“Cám ơn…cô…?”

“Sooyoung” cô gái cao nhanh chóng kết thúc câu nói của Jessica

“Cám ơn cô, Miss Sooyoung” Jessica nói thêm lần nữa

“ Cô có thể bắt đầu công việc của mình vào ngày mai”

“Thật chứ” Jessica mừng rỡ la lên.

Cô cuối đầu chào Sooyoung một lần nữa trước khi bước ra khỏi phòng. Cô mỉm cười thoả mãn, tất cả công sức bấy lâu nay của cô đã không uổng phí khi cuối cùng cô cũng đã kiếm được việc làm.

Nhưng khi đó, nụ cười của Jessica mờ dần khi cô nhớ đến điều gì đó

Tiffany tớ phải tìm cậu ở đâu bây giờ

Jessica thở dài. Thật là khó khi sống mà không có Tiffany, cô thừa nhận đó là sự thật. Cô bước đến thang máy gần chuẩn bị rời khỏi, một cách yếu ớt.

Ting !

Jessica nghe thấy và chuẩn bị bước vào thang máy.

Khi cửa mở, một người đàn ông bước ra vô tình đụng vào Jessica, làm mọi tài liệu trên tay cô rơi xuống đất.

Trong khi cô ngồi xuống nhặt lại tài liệu, một người bước ra khỏi thang máy với cái túi màu hồng.

Jessica nhanh chóng bước vào thang máy sau khi nhặt hết đồ của mình.

Cánh cửa bắt đầu đóng lại khi cô bất chợt nghe một giọng nói.

"Hi Sooyoung !”

Giọng nói này.

Giống quá.

“Tiffany!” cô đột nhiên la lên, làm mọi cặp mắt trong thang máy đổ dồn vào cô, nhìn cô một cách kỳ lạ.

Jessica nhẹ nhàng đẩy moi người trước mặt cô sang một bên và chuẩn bị bấm nút dừng thang máy lại .

Nhưng đã quá.…trễ.

Cô giờ đang đi xuống tầng dưới.

Jessica thở dài, cô muốn khóc nhưng đã cố gắng kiềm chế lại bên trong mình.

Jessica biết rằng dù cô có trở lại tầng 4 đi chăng nữa thì cô cũng không đảm bảo rằng cô có thể gặp được Tiffany nhưng cô vẫn làm .

Cô nhìn xung quanh, lo lắng, tìm kiếm con người đó. Mọi nhân viên đều nhìn cô một cách kỳ kạ. Jessica không có vẻ quan tâm đến điều đó, Tiffany quan trọng hơn tất cả.

Tiffany, cậu đâu rồi. Hãy ra đây đi.

Jessica bỏ cuộc sau 25’ tìm kiếm , Tiffany vẫn không thấy đâu cả. Nó cũng chẳng giúp ít được gì hơn khi một vài phòng cấm vào.

Cô nguyền rủa bản thân mình vì đã thất bại, nếu không thì bây giờ có lẽ cô đang nói chuyện với Tiffany rồi. Cô bước đến thang máy chuẩn bị rời khỏi toà nhà và lần này là thật sự.

**********

“Hi Sooyoung!” Tiffany vui vẻ chào cô trợ lý của mình cũng như người bạn thân nhất của mình. Cô nhanh chóng chạy đến và ôm lấy Sooyoung. Nhưng khi đó cô nghe thấy ai đó gọi tên mình .

“ Tiffany”

Cô thả Sooyoung ra và quay lại tìm kiếm nơi phát ra giọng nói.

Thang máy đó.

Trước khi cô có thể nhìn thấy ai gọi mình thì cánh cửa thang máy đã đóng mất rồi

“Tiffany, có ai đó nói sẽ gặp cậu vào hôm nay sao?” Sooyoung hỏi

“Không, mình không nghĩ là như vậy” Tiffany khó hỉu trả lời

“Vậy ai vừa gọi tên cậu khi nãy thế?”

“Tớ không biết nữa, nhưng giọng nói ấy quen lắm, có lẽ là một ai đó mà tớ biết”

“Oh nếu vậy thì đừng lo, cô ấy sẽ lại đến thôi” Sooyoung mỉm cười trấn an

“Okay”

“Dù sao đi nữa thì vị trí công việc mà cậu bảo tớ kiếm, tớ đã tìm được người thích hợp nhất rồi” Sooyoung mỉm cười đi đến bàn làm việc lấy bản sơ yếu lý lịch.

Cô đưa bản sơ yếu lý lịch cho Fany trước khi nói

“ Hãy gặp nhân viên mới của chúng ta, Jessica Jung!”

Tiffany cầm lấy, nhìn sơ qua bản lý lịch trươc khi quay qua Sooyoung và hét lên

“Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!” Tiffany hét lên như là vừa trông thấy ma

“Gì thế ? Gì thế ? Cậu nhìn thấy ma ak? Đâu, đâu ?” Sooyoung kịch liệt hỏi

Tiffany vẫn không trả lời thay vào đó là tiếp tục hét vào mặt Sooyoung.

Sooyoung càng lo lắng hơn và lắp bắp hỏi

“Nó đang…ở phía sau mình ak..?” Sooyoung có thể cảm nhận được trán cô đổ đầy mồ hôi lạnh

Tiffany dừng việc la hét lại và bắt đầu giải thích.

“Sooyoung đây là cô gái kỳ lạ mà tớ gặp ban sang” Tiffany hét lên

“Oh! Sao? Con ma kỳ lạ? Đâu, đâu? Err…cậu vừa nói là người ak?” Sooyoung hỏi Tifany

“Yes, cô ấy thậy sự làm tớ cảm thấy lập dị! Cô ấy đột nhiên ôm tớ và nói ‘ Tớ nhớ cậu rất nhiều’” Tiffany giả giọng Jessica

“Vậy tất cả là về 1 con người kì lạ, không phải ma? Gosh! Cậu thật sự hù chết tớ đấy !” SY đánh vào tay Tiffany

“Yah, đau đấy” Tiffany rên rỉ

“Cho vừa cậu !” Sooyoung le lưỡi chọc

Tiffany bỉu môi

“Okay, okay tớ xin lỗi” SY nhẹ nhàng nói.

Tiffany mỉm cười

“Dù sao đi nữa thì chuyện gì với Jessica kỳ lạ này?” Sooyoung hỏi khó hỉu

“Well ban sáng lúc tớ định băng qua đường thì đột nhiên có ai đó vỗ vào vai tớ và gọi tên tớ. Khi tớ xoay lại thì cô ấy đã làm những gì mà tớ đã nói với cậu khi nãy “

“Cô ấy ôm cậu ?”

“Yeah, mặt cô ấy trông giống như là gặp lại bạn cũ vậy. Nhưg nghĩ kĩ lại khuôn mặt nghiêm túc lúc đó của cô ấy thì tớ nghĩ người đó không phải là bình thường đâu, ắt hẳn là một ai đó đặc biệt lắm”

“Oh! Thật sao? Well có thể cô ấy là bạn cũ của cậu”

“No, cậu biết não của tớ tốt như thế nào khi chuyện liên quan đến bạn bè mà và tớ chắc chắn là tớ chưa hề gặp cô ấy trước đây. Tớ chỉ lo lắng nếu cô ấy là một kẻ theo đuôi nào đó? Omo! Chuyện gì sẽ xảy ra với tớ?” Tiffany nói, lo lắng

“Thư giản nào, Tớ chắc nó không như cậu nghĩ đâu”, SY cố gắng trấn tĩnh Tiffany lại.

Nhưng có vẻ như Tiffany THẬT SỰ lo lắng.

“…và chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô ấy là một điệp viên đến đây và muốn phá hoại công ty của chúng ta ? chuyện gì sẽ xãy ra nếu …..”

Lời nói của Tiffany bị cắt ngang bởi một cái đập lên trên đầu

“Yah thư giãn đi!” SY phản đối nói

Tiffany xoa đầu mình và bỉu môi

“Gì? Đừng có làm bộ mặt đó nữa. Lần này cậu xứng đáng bị như vậy! Bây giờ, nghe đây. Tớ không chắc là tại sao Jessica lại làm vậy nhưng tớ tin là cô ấy có một lời giải thích tốt hơn. Dựa vào cuộc nói chuyện của bọn tớ ban sang, cô ấy không phải là người mà cậu gặp sang nay”

Tiffany thở dài

“Tớ chỉ lo” Tiffany nhẹ nhàng nói

SY đi đến bên cô và ôm lấy cô ấy

“Ngày mai, cậu sẽ gặp lại cô ấy. Vì vậy tớhi vọng cậu sẽ cư xử đúng mực, okay?” SY nói trong khi vỗ nhẹ vào lưng Tiffany

Tiffany mỉm cười yếu ớt

“Thôi nào, đi ăn thôi, tớ đói rồi” SY nói trong khi dẫn Tiffany đi

“Aishhhh! Trong đầu cậu chỉ có ăn thôi sao?”

“Chỉ 1.0% là thứ khác phần còn lại dành cho thức ăn” SY mỉm cười một cách ngốc nghếch

Cậu ấy thật sự là một kẻ ham ăn mà, Tiffany thầm nghĩ

***********

Jessica đang nằm trên giường chuẩn bị ngủ thì đột nhiên Krystal mở cửa và tiến đến bên cô

“Hôm nay sao rồi?”Krystal hỏi chị mình

Jessica nhìn vô hồn vào em gái mình trước khi ngồi dậy và ôm Krystal vào lòng

“Krystal chị gặp lại cô ấy rồi” Jessica thì thầm

Krystal có thể cảm nhận được giọng chị mình đang vỡ ra

Jessica đang khóc

Krystal ôm cô chặt hơn, cô ghét nhìn chị mình khóc như vậy

“Vậy sao chị lại khóc? Chị nên vui lên đi chứ” Krystal cố gắng trấn tĩnh Jessica

“Chị vui chứ, đây là những giọt nước mắt của hạnh phúc” Jessica tặc lưỡi

“Papo! Thôi khóc đi” Krystal đánh yêu vào đầu chị mình

Jessica mỉm cười

“Krystal…cám ơn em” Jessica dịu dàng nói

Cô thật sự rất vui vì có Krystal bên cạnh mình,ban đầu họ không nhau lắm nhưng chính ‘ cô ấy’ làm họ trở nên thân thiết với nhau hơn . Cái ngày mà ‘cô ấy’ ra đi, Krystal là người tìm thấy cô ấy khóc như một đứa trẻ. Ngạc nhiên mà nói, khi Krys đột nhiên ôm lấy cô và bảo cô hãy tựa vào vai mà khóc. Krystal là người duy nhất biết về người bạn ma của cô….Tiffany.

“Pabo! Em đã nói với chị rồi mà, em luôn bên cạnh chị” Krystal thì thầm vào tai Jessica.

Krystal thả chị mình ra và mỉm cười

“Em thật sự muốn biết chi tiết nhưng mẹ mói chị vừa kiếm được việc làm có nghĩa là chị phải thức dậy sớm vào ngày mai cũng có nghĩa là em không nên phá hỏng giấc ngủ của chị, hoặc chị sẽ bị muộn ngày làm việc đầu tiên của mình, điều đó có thể dẫn đến việc em bị mẹ lôi ra và càu nhàu suốt buổi” Krystal lấy hơi trước khi tiếp tục

“ Vậy nên, sleepyhead, đi ngủ ngay đi” Krystal ra lệnh cho Jessica

Jessica tặc lưỡi, cô trở về giường của mìn và kéo chăn lên che ngang người chuẩn bi đi ngủ

Jessica nhìn Krystal bước ra khỏi phòng và tắt đèn

Cô nhắm mắt lại mang theo một hy vọng nhỏ nhoi

Là được gặp lại cô ấy một lần nữa ….vào ngày mai.

********

Tiffany không hiểu tại sao nhưng cô cảm thấy thật khó ngủ. Cô chuyển đủ tư thế với hy vọng là sẽ có thể tìm được giấc ngủ cho mình

Nhưng cô lại thất bại

Trong đầu cô giờ đây tất cả là về cô gái lạ có cái tên Jessica Jung đó

Tiffany sợ Jessica không phải bởi vì cái ôm đột ngột của cô, thật sự lý do mà cô sợlà vì Jessica ôm cô, có một cảm giác mà chính cô cũng không diễn tả được.

Một cảm giác ấm ác của sự hạnh phúc

Đó là cảm giác khi bạn vừa đánh mất một thứ gì đó…

….nhưng khi đó, nó lại trở về với bạn

Cái cảm giác này thật sự làm Tiffany sợ

Cô nhìn vào trần nhà với một đôi mắt trống rỗng .

Jessica cô là ai ?

Tiffany cứ tiếp tục suy nghĩ và nhìn vào trần nhà trước khi cô nhận ra rằng, cô đã ngủ quên mất từ lúc nào

*************

“Jung SooYeon! Thức dậy đi !!!!!!!”, Joanna la lớn vào tai Jessica

“Gì thế, gì thế ?” Jessica cáu giận hỏi sau khi đã mở mắt hoàn toàn

“Nhanh lên đi nếu con không muốn bị muộn giờ làm” bà nói cụt ngủn.

Joanna Jung chậm rãi bước ra khỏi phòng nhưng trước khi bà hoàn toàn bước ra thì lại vấp vào thứ gì đó.

Bà nhìn xuống để xem đó là thứ gì.

“Aigoo, 10 năm trước nó phá huỷ hết tất cả các đồng hồ báo thức trong nhà và 10 năm sau nó lại phá huỷ cái điện thoại di động của nó. Ôi tôi có một đứa con gái tuyệt vời làm sao!!!” Joanna Jung than thở.

Part 2.2

Jessica chạy một cách nhanh chóng vào toà nhà, nơi làm việc mới của cô, cô lao vào thang máy trước khi nó kịp đóng.

Phew! Chút nữa thôi!!

Ting!

Cánh cửa mở ra một và Jessica nhanh chóng bước vào chổ của mình. Cô nhìn thấy một vài nhân viên khác, cô nhận xét qua cách ăn mặc của họ

“Xin lỗi, tôi…”

Jessica không thể kết thúc câu nói của mình, chính người trước mặt cô đây là lý do tại sao.

“Oh, cũng khá trễ đó Jessica, nhưng khôg sao, chắc hẳn cậu phải khó ngủ đêm qua vì lo lắng ngày hôm nay phải không.Dù sao đi nữa, hãy gặp CEO

của chúng ta nào, Hwang…”

“….Tiffany”, Jessica cắt ngang lời của SY.

Jessica mỉm cuời, đây là lần đầu tiên SY nhìn thấy cô cười.

Tiffany chỉ đứng đó, im lặng. Cô không biết phải cư xử như thế nào, cô vẫn chưa quên tai nạn ngày hôm qua.

Tiffany đột nhiên nhìn SY

Lịch sự nào, SY nhép miệng ra hiệu cho cô.

“Hi”, Tiffany nói và đưa tay mình ra, để bắt tay với Jessica .

Lúc bàn tay họ chạm vào nhau, Tiffany cảm thấy có một thứ gì đó là lạ làm cô nhanh chóng buông tay Jessica ra.

Jessica cảm thấy tổn thương trước hành động của Tiffany nhưng cô cố gắng giấu nó đi

Không khí im lặng

“Okay, đi với tớ nào Jessica. Để tớ giới thiệu cậu với các nhân viên khác”SY nói phá vỡ sự im lặng

Jessica không nói gì và nhanh chóng bước qua Tiffany, theo SY

Tiffany chỉ đứng nhìn Jessica rời khỏi cô

Cái cảm giác kỳ lạ này là gì?Jessica… cô là ai?

********

Jessica ngồi tại chổ của cô, không nói gì. Sau khi kết thúc ngày làm việc đầu tiên, cô định về nhà vì cô không thể chịu đựng được khi cô ở gần Tiffany như thế này nhưng sao lại xa cách đến thế. Nhưng khi đó SY bảo rằng cô vẫn chưa thể về nhà được, cô ấy đã làm một buỗi tiệc chào mừng cô và tất cả nhân viên trong này đều được mời đến club

Giờ đây, cô đang ở trong club, nơi mà cô sẽ không bao giờ đến, chỉ vì ‘cô ấy’. Jessica nhìn vào cô gái đang nhảy với SY, cô ấy là ngưoif duy nhẩt bị bỏ lại ở đây.

Cô mỉm cười, cô đã định từ chối lời đề nghị của SY trước đó bởi cô không hợp với nơi này nhưng khi đó cô nghe thấy giọng nói háo hức của Tiffany khi cô ấy nghe thấy ý kiến là sẽ đến club tổ chức tiệc .

Đột nhiên, một người đàn ông đứng trước mặt Jessica, che khuất tầm nhìn của cô đến Fany

Jessica nhìn thẳng vào người đàn ông đó.

“ Xin chào ấy, sao lại một mình thế này? Tôi có thể ở đây với ấy chứ. Những cô gái xinh đẹp thì không nên ở một mình như thế này” hắn mỉm cười ma

mãnh cùng với một ly rượu trên tay.

Jessica nhìn vào hắn chằm chằm trống rỗng

“Tôi không có hứng thú với những thứ này” Jessica lạnh lùng đáp và đứng dậy rời khỏi hắn.

Nhưng trước khi cô kịp làm điều đó thì hắn đã nắm lấy tay cô thô bạo và ôm cô vào lòng.

“Ow, sao gấp thế? Chúng ta vẫn chưa vui vẻ với nhau mà” hắn thì thầm vào ati Jessica

Jessica cảm lấy lạnh người, cô cố gắng đẩy hắn ra nhưng thất bại

Hắn hôn lên vai cô, lên cổ trước khi ấn môi minh vào môi Jessica

Tiffany POV

SY, tớ muốn đi xem Jessica coi cô ấy thế nào rồi, trông cô ấy có vẻ khôg thích nơi này lắm” Tiffany nói lớn cho SY nghe vì nhạc trong đây thật sự rất lớn

“Okay” SY trả lời và tiếp tục nhảy

Tiffany nhanh chóng bước qua mọi người và tiến về phía bàn của họ

Cô shock trươc cảnh tượng cô đang nhìn thấy

Một người đàn ông đang ôm chặt lấy Jessica và đang….hôn cô ấy

Tiffany không hiểu tại sao nhưng cô cảm thấy rất đau bên trong

Trái tim cô ấy.

Tiffany nhanh chóng chạy vào toilet gần đó, cô khóc một cách vô thức

Jessica POV

Jessica cố thu hết sức mình trước khi nhấc chân lên và đạp vào chân hắn

Cái đạp đó là hắn phải nhanh chóng thả cô ra

“Ouch!” hắn tức giận

Hắn tiến đến gần Jessica nhưng đột nhiên lùi lại sau khi hắn thấy Jessica đập vỡ cái ly và cầm một mảnh vỡ trog tay.

“Đừng có dại dột mà đến gần!” Jessica đe doạ

Biết chỉ phí thời gian với Jessica nên hắn bỏ đi

Jessica đặt mảnh ly bể lên bàn

Mình sẽ không bao giờ đến đây lần nữa

Cô tìm SY để nói cho cô ấy rằng cô sẽ về nhà trước .

Tiffany POV

Tiffany nhìn vào gương

Cô đã khóc… khi nhìn thấy Jessica hôn một người đàn ông.

Tại sao?

Cô không biết nhưng có một điều cô chắc chắn rằng

Điều đó làm tim cô đau.. rất đau

Tiffany nhanh chóng quẹt nước mắt mình và bước ra khỏi toilet. Khi cô bước ra ngoài, cô nhìn thấy kẻ đã hôn Jessica, cô chầm rãi bước tới bên hắn.

“Hi anh chàng đẹp trai, một mình ak? Tôi có thể chứ?” cô hỏi một cách quyến rũ

Hắn cười

“Tất nhiên rồi, tại sao lại không chứ?”

*********

Jessica cuối cũng cũng tìm thấy SY sau một hồi tìm kiếm, cô tiến đến gần cô ấy trước khi nói

“SY tớ cần phải vê nhà ngay, khẩn cấp đấy” cô nói dối

Sự thật là cô không thể chịu đựng được nữa, đây không phải là nơi mà mọi người đều sợ cô

“Oh, okay? Cậu có nhìn thấy Tiffany không? Cậu ấy nói cậu ấy muốn đến kiểm tra cậu khi nãy nhưng đến giờ vẫn chưa trở lại” SY hỏi Jessica

“Oh, để tớ đi tìm cậu ấy” Jessica trả lời trước khi bắt đầu tìm kiếm Tiffany. Cô tìm kiếm mọi nơi nhưng vẫn không thấy cô ấy đâu cả.

Đột nhiên một cô gái say vô tình đổ rượu vào tay Jessica

Jessica thở dài, cô đi đến toilet để rữa nó nhưng đột ngột dừng lại khi cô nghe một tiếng rên .

Cô muốn mặc kệ nó nhưng một thứ thu hút sự chú ý của cô

Cái váy quen thuộc đó

Là Tiffany.

Cô chầm chậm bước đến cặp đôi đó, mặc kệ họ đang làm gì cô mạnh bạo đẩy tên đàn ông đó ra .

“Là ngươi!” Jessica ngạc nhiên la lên

Đó là kẻ đã cưỡng hôn cô trước đó

Jessica định cho hắn một cú đấm vào mặt nhưng Tiffany nhanh chóng cản cô lại

“Thôi nào Jessica, sao thế? Cô nghĩ chỉ có cô mới có thể vui vẻ với hắn thôi sao?” Tiffany hỏi lớn

Jessica ngạc nhiên trước Tiffany

“Nhưng tớ không…” Jessica giải thích nhưng Tiffany kéo hắn lại gần và hôn hắn, tiếp tục những gì ban nãy.

Jessica như bị đóng băng, cô không biết phải làm thế nào nữa, đôi mắt thấm đẫm nước, Jessica lê tấm than đang run lên của mình ra khỏi đó và cuối

cùng là chạy ra khỏi nơi đó.

Cô lấy điện thoại ra và gọi cho SY

“SY, cậu nên đến xem Tiffany đi, cái tên đang hôn cô ấy bây giờ không tin được đâu. Hắn … đã cưỡng hôn tớ khi nãy”

“Oh, okay okay” SY trả lời phía bên kia

Jessica tắt máy

Jessica chạy ra khỏi đó với tất cả sức lực còn lại của mình, cô không thể chịu đựng được nữa.

Cậu không phải là….Tiffany của tớ

*********

“Sao thế? Có gì ak?” Tiffany nhìn vào người trước mặt cô nhưng hinh ảnh lại rất mờ

“Chuyện này là sai. Chúng ta không thể”

“Tại sao? Đây là lần đầu tiên tớ có cảm giác này và tớ biết cậu cũng vậy. Nói cho tớ nghe đi tại sao chúng ta lại không thể?”

“******….Tớ không phải là người….tớ là ma”

“Người và ma ….là hai thế giới khác nhau”

“Nhưng…”

Ánh sang tràn ngập trong phòng, một giọng nói đột nhiên cất lên.

“Tiffany, đến lúc phải đi rồi. Cô còn ở đây là vì để cô có thể được một ai đó yêu và nhận ra rằng cuộc sống thì không tàn ác như cô nghĩ”

“ Không! Ông cho cô ấy thời gian để được yêu nhưng sau khi cô ấy có được nó thì ông lại bắt cô phải rời khỏi người mình yêu ư. Thà là hãy đễ cô ấy chết

trước khi cảm nhận được nó….!”

Tiffany nghe thấy ai đó phản đối nhưng cô không thể nhìn thấy mặt người đó.

“Tớ yêu cậu….tạm biệt…******. Mặc dù tớ chỉ ở bên cậu được một thời gian ngắn nhưng tớ thật sự cảm ơn cậu vì tất cả”

Tiffany đột ngột thức dậy .

Cũng lại giấc mơ đó, cô thật sự khó hiểu với giấc mơ đó. Là cô ấy trong giấc mơ nhưng tình huống thì không hợp với cô tí nào.

Một con ma sao.

Đột nhiên cô cảm thấy nhức đầu, cô nhìn xung quanh mình

Cô lo lắng, đây không phải là nhà cô

“Cô đã thức rồi ak?” một người đàn ông tiến đến bên cô

Cô cố gắng nhớ lại và cô nhớ rằng Jessica đã hôn hắn,làm cho cô khócvaf cô đi quyến rũ hắn. Cô cũng không biết sao cô lại làm vậy nữa

Hắn tiến đến gần cái giường, nơi mà Tiffany đàn nằm trước khi nói,

“Bây giờ,hãy tiếp tục công việc mà chúng ta vẫn chưa hoàn thành nhé?” hắn hỏi một cách quyến rũ

Tiffany lo lắng

“Ermm…tôi cần phải đi” Tiffany cố bước ra khỏi cái giường đễ dẽ dàng trốn thoát nhưng thất bại khi hắn đè cô xuống giường.

“Awww… sao gấp thế? Chúng ta vẫn còn cuộc vui chưa hoàn thành mà” hắn thì thầm vào tai Tiffany

Cơ thể Tiffany rung lên, cô đột nhiên hối hận vì hành động của mình lúc trước. Cô không hỉu sao cô lại …với hắn lúc trước

Điều duy nhất mà cô biết là, cô đau như thế nào khi cô thấy Jessica hôn hắn

“Làm ơn…đừng mà..” Tiffany van xin, cô như sắp khóc

Cô nhắm mắt mình lại cô quá sợ để đối mặt với những gì sắp xảy ra. Độy nhiên, một tiếng động lớn vang lên từ phía cửa, cô lập tức mở mắt ra

“Sooyoung!” Tiffany hạnh phúc la lên

SY vào với 2 người bảo vệ

“Bắt hắn lại!” cô yêu cầu, cô nhanh chóng tiến đến cái giường và ôm lấy Tiffany

“Yah pabo! Cậu đang nghĩ cái quái gì thế hả? May cho cậu là Jessica đã cảnh báo cho tớ hay về tên đó, nếu không thì chuyện gì sẽ xảy ra với cậu rồi

hả!” SY giận dữ nói

“Cô ấy sao? Nhưng cô ấy là người hôn hắn trước mà!” Tiffany đáp trả lại

“Cô ấy không có, hắn đã cưỡng hôn cô ấy. nhưng… qua giọng nói của cậu thì cậu đang ghen ak ?” SY nghi ngờ hỏi

“Ghen? Tớ ak? Tất nhiên là khôg rồi, chỉ là tim tớ đau khi nhìn thấy cô ấy hôn hắn” Tiffany nhẹ nhàng nói

“Aigooo, Fany ah, cậu đang ghen đấy! Tớ nghĩ đó lý giải tại sao cậu lạ quyến rũ hắn. Cậu chỉ muốn thu hút sự chú ý của Jessica thôi” SY ân cần nói

“Có sao? Chờ đã! Điều đó có nghĩa là tớ yêu cô ấy sao ?” Fany hỏi SY

“Tớ tin là cậu đã có câu trả lời cho mình rồi” SY trả lời, mỉm cười

********

Jessica đang đứng trước ngôi trường cũ của mình, sau khi chạy ra khỏ club, cô lang thang một cách vô thức nhưng khi cô nhận ra thì cô đã đứng đây

Nơi mà cô gặp người bạn ma xinh đẹp của cô….Tiffany của cô, lần đầu tiên

Ngôi trường giờ đã tối và trời cũng vậy, khá trễ rồi, nhưng Jessica có vẻ không quan tâm về vấn đề đó

Cô chậm rãi bước đến cái ghế, nơi mà cô gặp Tiffany lần đầu tiên. Cô nhẹ nhàng chạm vào cái ghế trước khi ngồi lên nó. Jessica nhấc chân mình lên và

nằm lên đó

Tiffany ah… Tớ nhớ cậu ….

Cô chợt nhớ đến những chuyện đã xảy ra ở club

Trái tim cô… đau lắm

Cô nhắm mắt lại, vẫn khóc

Cô xác định lại

Một mục tiêu mới

Để nhớ và yêu cô bạn ma duy nhất cũng là tình yêu đầu tiên của mình

Và để quên đi một Tiffany mới này….

Hoàn toàn …

Tiffany hiện đang lái xe, đến nhà Jessica. May mắn cho cô là cái club đó cách văn phòng làm việc không xa. Với sự giúp đỡ của SY, cô đã trở lại văn

phòng và tìm kiếm địa chỉ nhà của Jessica trong bản sơ yếu lý lịch của cô. Cô cần phải gặp Jessica ngay bây giờ .

Cảm xúc trong cô giờ đây vô cùng hỗn độn

Hạnh phúc

Vì cô vừa nhận ra rằng cô đã yêu Jessica

Có lỗi

Vì cô đã quan hệ với tên đàn ông đó, mà không hề nghe lấy một lời giải thích của Jessica.

…..và nếu không có Jessica cảnh báo SY thì ai mà biết được chuyện gì đã xảy ra với cô.

Jessica, hãy tha thứ cho tớ

Mắt cô bắt đầu đẫm nước.Bất chợt cô nhớ lại khi cô hôn tên khốn đó, Jessica đã chạy ra khỏi chổ đó, khóc.

Cô ấy biết điều đó

Như thế nào?

Vì cô không hề nhắm mắt mình, cô muốn biết thái độ của Jessica

Cô nghĩ cô sẽ thoã mãn khi làm như thế, nhưng cô lại cảm thấy buồn vô cùng, say và cuối cùng là cô đã ở nhà hắn .

Mình đã làm gì thế này ?

Nước mắt thấm đẫm má cô

Jessica….tớ thật sự xin lỗi cậu

********

Tiffany nhanh chóng gõ cữa, cô đang đứng trước nhà Jessica.

Cửa mở, một cô gái xuất hiện, gương mặt cô khá giống với Jessica nhưng trẻ hơn một chút.Vì vậy cô nghĩ đó là em gái cô ấy

“Vâng tôi có thể giúp gì cho cô?” cô gái nhỏ hỏi vẫn không nhìn mặt Tiffany, cô ấy đang nhìn một thứ gì đó bên trong, có lẽ một chương trình TV nào đó

“Tôi có thể gặp Jessica được không?” Tiffany nhanh chóng hỏi, cô thật sự không thể chờ nữa rồi

Cô gái nhỏ xoay mặt lại phía vị khách trước mặt, Tiffany vẫn đứng odod, kiên nhẫn chờ đợi hành động của cô gái.

Nhưng những gì cô gái ấy làm chỉ là, một biểu hiện khó hiểu

Câu hỏi của Tiffany vẫn chưa có lời giải đáp

Cô gái nhỏ ấy vẫn nhìn chăm chăm vào cô

Đột nhiên, cô ấy đưa tay mình lên và chạm nhẹ vào máTiffany.

“Chị…trông giống quá….”

Tiffany nhìn vào cô gái một cách kỳ lạ

“Giống ? Ai cơ?” Tiffany khó hiểu hỏi

“Cô ấy…” cô gái nhanh chóng trả lời

Trước khi Tiffany có thể hỏi nhiều hơn thì cô gái ấy nhanh chóng nắm tay cô và kéo cô lên lầu

“Đi thôi, để tôi chỉ cho cô”

Tiffany nhìn quanh ngôi nhà, trần nhà có treo rất nhiều khung ảnh.

Tại sao mình có cảm giác là mình đã từng đến đây lúc trước rồi nhỉ? Mọi thứ trông giống quá.

Tiffany nhìn lại cô gái đang nắm lấy tay mình, người đang lôi cô ấy đi. Cô bất ngờ với hành động của cô gái ấy nhưng cô chỉ đi theo cô ấy. Họ dừng lại

trước một căn phòng, Tiffany nhìn lên cái bảng tên được viết trên cửa.

Phòng của Sleepyhead –Jessica

Tiffany mỉm cười

Một cái tên dễ thương đó chứ.

Căn phòng khá là gọn gang, một cái giường đơn và rất nhiều kệ đầy sách

Cô gái thả tay Tiffany ra và tìm kiếm thứ gì đó

“ Cô đang tìm gì thế?

“Xin chờ chút” cô gái nhẹ nhàng nói

Tiffany tiếp tục nhìn xung quanh phòng, một khung ảnh thu hút lấy sự chú ý của cô. Đó là một tấm hình cũ của Jessica trong một ngôi trường

Đồng phục đó….ngôi trường đó…tại sao lại quen đến thế ?

Cô cố gắng nhớ lại những gì lien quan đến nó

Nhưng lại thất bại

Cô tiếp tục nhìn vào bức hình hi vọng sẽ giúp cô nhớ lại điều gì đó, suy nghĩ của cô bị cắt ngang bởi một giọng nói vui mừng .

“YES!”

Tiffany xoay về phía cô gái nhỏ, cô ấy mỉm cười và đưa cho cô một phong bì

“Gì thế ?” Tiffany hỏi cô gái

“Cứ mở ra và xem đi”

Tiffany nhận lấy nó và mở ra

Là một bức tranh

Một cô gái

Thật sự rất giống cô

Cô thật sự không hiểu nữa rồi

Phía trên bức tranh là một dòng chữ được viết băng tay

Tớ sẽ không bao giờ quên cậu, ngườ yêu ma dễ thương của tớ- Jessica

11 tháng tư 2000

Cô gái nhìn Tiffany trước khi cô nói

“ Nhớ lại khi đó, cái ngày mà em nhìn thấy chị ấy lao vào và làm chuyện gì đó, có rất nhiều dụng cụ đễ vẽ, lộn xộn trên bàn. Em chưa bao giờ nhìn thấy

chị ấy đau khổ như thế, em đến gần và phát hiện thì ra chị ấy đang vẽ một thứ gì đó, nhưng tay chị ấy lại rất run. Em hỏi chị ấy đang làm gì và chị ấy….”

Giọng cô gái ấy như đang vỡ ra

Tiffany vẫn đứng đó, cô không biết nên làm gì nữa, cô nhìn thấy nước mắt bắt đầu rơi trên má cô gái bé nhỏ ấy.

“..chị ấy nói…Krystal, chị phải làm sao đây? Chị gần như quên mất gương mặt cô ấy rồi, chị phải làm gì đó, nếu không, chị sẽ….quên cô ấy mất …và chị

sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra đâu. Người chị ngốc nghếch ấy vẫn cứ khóc trong khi vẽ”

Cô gái nhỏ vẫn khóc trong khi lấy tay quẹt những giọt nước mắt không ngừng của mình và tiếp tục,

“ Chị ấy yêu ‘cô ấy’ rất nhiều…”

“Khoan đã! ‘ Cô ấy’ mà chúng ta đang nói là ai? Và tất cả mọi chuyện này có ý gì?” Tiffsny hỏi, cô thật sự mất phương hướng

Krystal nhìn Tiffany

“Là …Tiffany của chị ấy, người bạn ma của chi ấy 10 năm trước, Jessica gặp chị ấy trong trường, em không biết tại sao và làm thế nào khi chỉ có Jessica

mới có thể nhìn thấy chị ấy.Họ trở thành bạn và cuối cùng là yêu nhau dù họ chỉ mới gặp nhau trong một thời gian ngắn, họ bày tỏ cảm xúc của mình.

Mọi thứ dường như tốt đẹp nhưng cuộc sống luôn có những thứ mà ta không thể lường trước được. Đó cũng là lúc mà Tiffany phải đi, lý do mà chị ấy ở lại

là để tìm kiếm một người thật sự yêu mình và khi đó chị ấy bỏ đi , rời khỏi chị gái em …mãi mãi”

“Chờ đã! Một con ma? Điều này thật nực cười, làm sao mà tôi có thể tin được chuyện này chứ?”

“Vậy còn bức tranh này thì sao? Chị ấy đã vẽ nó trước mắt em, đó là không thể khi vẽ một người mà chúng ta chư từng gặp. Em biết tất cả các người

bạn của chị ấy và em chưa hề nhìn thấy ‘ chị ấy’ bao giờ cả. Em không có ý nói chị là Tiffany của chị ấy nhưng em không thể phủ định sự thật là chị rất

giống . Cũng giống như Jessica, chị ấy chỉ không cưỡng lại được chị, chị ấy nghĩ rằng chị là …‘ chị ấy’”

Tiffany nhìn vào bức tranh trên tay mình lần nữa

Đột nhiên cô nhớ lại điều gì đó

Gương mặt giống cô ấy

Cũng đông phục này

Đây là ….Tiffany trong giấc mơ của cô

Cô gái bước tới bên cạnh Tiffany và ôm cô vào lòng

“Dù chuyện này là sai nhưng em vẫn rất vui vì chị ấy nghĩ chị là Tiffany. Đã rất lâu rồi em mới thấy được nụ cười thật sự của chị ấy” cô gái nhỏ dịu dang

nói

Cô thả Tiffany ra và quẹt nước mắt.

“Oh em quên mất, em là Krystal, em gái duy nhất của chi Jessica, rất vui được gặp chị” cô chào

“Oh chị cũng rất vui được gặp em, nhưng Krystal này tại sao em lại kể chuyện này cho chi chứ ?”

Krystal mỉm cười

“Vì em chắc chắn cái cô chị ngốc nghếch của mình lại làm chuyên gì khiến chị ngại trong lần đầu tiên gặp mặt, vì vậy em chỉ thay chị ấy giải thích thôi”

Tiffany mỉm cười

“Em chắc phải hỉu chị gái mình lắm đây, dù sao đi nữa thì, cô ấy về nhà chưa? Chị có chuyện muốn nói với cô ấy”

“Chưa, sao thế? Chờ đã! Em nghĩ chị ấy nói là có 1 buổi tiệc chúc mừng mà chị ấy phải đi hay sao? Vậy sao chị lại ở đây?”

“Urm…”

Tiffany phân vân có nên nói ra tai nạn ở club hay không

“…có một vài chuyên xảy ra và cô ấy đã rời khỏi đó ban nãy, chị nghĩ cô ấy đã về nhà rồi chứ”

Tiffany quyết định không nói

“Oh? Thật vậy ak?”

“Yeah, cũng trễ rồi, chị nghĩ chị phải đo thôi. Bye Krystal”

Tiffany nhanh chóng bước ra khỏi nhà tránh nhưng câu hỏi của Krystal, để cô ấy đứng đó ngây người

Cô khởi động máy và lái xe đi, tìm kiếm Jessica. Cô cần phải tìm hiểu xem liệu Jessica có lien quan đến giấc mơ của cô, sự tò mò tràn ngập trong cô

Nhưng sự lo lắng lại nhiều hơn

Jessica, cậu đâu rồi? Làm ơn đừng xảy ra bất cứ chuyện gì nếu không tớ sẽ không bao giờ tha thứ cho bản thân mình mất.

*************

Jessica nằm trên ghế, nhìn lên bầu trời. Cô mỉm cười khi nhìn thấy các ngôi sao kia đang toả sang. Đây là cảnh đẹp nhất mà cô từng thấy

Sẽ vui biết bao khi có cậu bên cạnh tớ bây giờ…. Tiffany ah.

Đột nhiên một ánh sáng chiếu thẳng vào cô, làm Jessica phải nhắm mắt lại trước cái thứ ánh sáng đó.

Cô chầm chậm mở mắt ra xem ánh sang đến từ đâu

Một chiếc xe hơi.

Một người bước ra khỏi chiếc xe, với một sự lo lắng trên gương mặt

Tại sao? Tại sao phải là cô ấy vào lúc này chứ ?

Tiffany chậm rãi bước đến cái ghế nơi mà Jessica đang nằm.

Jessica đứng dậy khỏi ghế và bước ngang wa Fany, không thèm nhìn lấy cô một cái.

Tiffany cảm thấy tổn thương trước hành động đó của Jessica

“Jessica, chờ đã!”

Jessica dừng lại.

“Cô muốn gì?” cô ấy lạnh lùng nói.

Tiffany bất ngờ trước sự thay đổi thái độ đột ngột của Jessica nhưng cô biết cô xứng đáng với nó.

“Tôi có chuyện muốn nói …về ….Tiffany”

Jessica giật mình làm sao mà cô ấy có thể biết về chuyện của Tiffany. Nhưng cô quyết định mặc kệ nó

“ Tôi không biết tại sao cô lại biết về cô ấy, điều mà tôi biết bây giờ là cô không cần phải biết nhiều hơn nữa. Về cái ôm bất ngờ lúc trước, tôi thật sự xin

lỗi. Là do tôi qua ngu ngốc nên tưởng lầm cô là cô ấy. Dù sao đi nữa thì giờ đây cô không cần phải bận tâm nữa ….” Jessica hít một hơi trước khi tiếp tục

“… giờ đây tôi đã nhận ra rồi…cô không phải là Tiffany của tôi” Jessica nhẹ nhàng nói, mắt nhìn xuống đất.

Mỗi lời nói ra từ miệng cô như là một nhát dao đâm vào tim Jessica, cô kiềm nén nó lại cố không cho nước mắt không rơi.

“Cũng không sao nếu cô không muốn nói về chuyện đó nhưng ít nhất hãy để tôi đưa cô về nhà” Tiffany năn nỉ

“Không sao đâu, tôi không quen đi với người lạ. Chúng ta chỉ mới gặp nhau, đối với tôi thì cô cũng chỉ là một người lạ, hẹn gặp cô vào ngày mai ,Tiffany-

sshi”. Jessica cuối đầu trước khi rời khỏi đó, bỏ lại Tiffany một mình.

Tiffany cảm thấy càng đau hơn khi cô nghe thấy những lời nói đó

Một lẻ lạ.

Và …cách xưng hô đó.

Cô ghét nó, nó làm cô càng xa cách với Jessica.

Tiffany vẫn nhìn Jessica,người mà giờ đây đã đi xa mất rồi. Một chiếc taxi dừng trước cô ấy, và Jessica nhanh chóng bước vào.

Tiffany không hiểu tại sao nhưng cô bắt đầu rung lên .

Cô yếu ớt bước đến cái ghế nơi mà Jessica đã nằm, nhìn xung quanh.Mới trước đây cô vẫn không biết phải kiếm Jessica ở đâu , cô cứ lái cho đến khi cô

dừng lại một chỗ mà cô chưa hề đến trước đây.

Là một ngôi trường .

Cô chắc chắn là cô chưa hề đến đây nhưng sao cô lại cảm thấy ngôi trường này lại…quen thuộc đến thế.

Cô không biết tại sao cô lại đến đây.Nhưng cô thật sự cảm thấy mừng vì cô thấy một cô gái đang nằm đó

Ánh sáng mờ ảo đó khiến cô không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của người đó nhưng cô cuối cùng cũng đã nhận ra.

Đó là Jessica.

Tiffany thở dài, ngay khi cô tìm thấy Jessica thì cô ấy lại nhanh chóng rời khỏi cô.

Đặt đầu mình lên cái ghế và nhẹ nhàng nằm lên đó.Khi đó, một khung cảnh hiện lên trong đầu cô.

“Chờ đã! Ý cô là sao khi ‘cô có thể nhìn thấy tôi?’”

“ Bởi vì chưa ai có thể nhìn thấy tôi trước đây…”

“Tôi không giống cô…tôi không phải là người”

“Hay đấy! Nhưng tôi không ngốc đến thế đâu”

“Nghiêm túc đấy! Tôi đã chết rồi… Tôi là một con ma”

Tiffany ôm đầu mình, cô cảm thấy đau. Cô nhấc tay trái mình lên và móc điện thoại trong túi ra.

Cô bấm vào số 1.

“SY, đến đón tớ… đầu tớ…

….đau quá” Tiffany nói trước khi cô gục xuống .

SY đang chờ phía ngoài, sốt ruột. Cô cứ đi đi lại lại trước cửa

“SY bình tĩnh đi” Mr.Hwang nhẹ nhàng nói.

“Chú ah, làm sao mà con có thể chứ? Tất cả là tại con, con không nên để cậu ấy đi một mình nếu không chuyện này đã không xảy ra” SY tự trách mình.

SY thật sự shock và lo lắng khi cô nhận được cuộc gọi từ Tiffany.Qua giọng nói của cô SY biết là tình trạng của Tiffany không ổn tí nào. Tiffany còn

không kịp nói mình đang ở đâu, may mắn thay điện thoại cô có GPRS và hệ thôns định vị từ xe của cô đã dẫn SY tới chỗ Tiffany đang nằm bất tỉnh.

Mr Hwang muốn nói gì đó nhưng lại thôi khi ông thấy cánh cửa mở ra.

“Cậu ấy sao rồi bác sĩ ?”SY lo lăng hỏi

“Tốt hơn là chúng ta nên vào phòng tôi và tôi sẽ giải thích mọi chuyện ở đó”

Họ đều gật đầu và đi theo vị bác sĩ tới phòng làm việc cảu ông.

“Mời ngồi”

“Mr Hwang nghe này. Thỉnh thoảng khi chúng ta gặp một tai nạn nào đó thì sự ảnh hưởng của nó sẽ không xuất hiện ngay, có thể là sau nhiều năm, nó

sẽ đột nhiên xuất hiện. Những gì xảy ra với Tiffany hiện nay có lẽ là một trong những trường hợp đó.Tai nạn giao thông năm đó đã cách đây 10 năm rồi,

nhưng ảnh hưởng của nó thì đến bây giờ mới xuất hiện” Vị bác sĩ nghiêm túc giải thích .

Mr Hwang và SY gật đầu thông suốt

Vị bác sĩ cảm nhận được bầu không khí nặng nề trong phòng, ông biết là ông nên nói gì đó để an ủi họ

“Đừng lo, tôi chắc là cô ấy sẽ ổn cả thôi, các vị vẫn còn nhớ chứ ? Cái máy đo nhịp tim bất chợt phát lên tiếng beep trong khi nhịp tim của cô đã không

còn. 10 năm trước chúng ta nghĩ cô ấy đã chết, nhưng một phép màu đã xảy ra, tim cô ấy đã đập trở lại, cô ấy đột ngột mở mắt ra cứ như chưa chuyện

gì xảy ra, giống như là…cô ấy có một linh hồn mới, so với bây giờ những gì đang xảy ra bây giờ thì, nó không là gì cả” ông mỉm cười thuyết phục.

“Yeah đó là một phép màu tuyệt vời nhất trong cuộc đời tôi” Mr Hwang mỉm cười vui vẻ.

SY đặt tay lên vai ông, như an ủi một người cha đang lo lắng.

Mr Hwang đặt tay mình lên tay cô và nhìn chăm chú vào người bạn thân nhất của con gái mình, người mà ông cũng đã xem như đứa con gái thứ 2 của

mình .

Sooyoung mỉm cười.

“Tiffany của chúng ta mạnh mẽ hơn ta nghĩ”

“ Yeah, bác cũng nghĩ vậy”

********

Tiffany nhìn cảnh vật xung quanh mình, đây là nơi trong giấc mơ của cô

Bên ngoài một ngôi trường, một cái ghế được đặt trước cổng chính

Cô nhìn thấy bản thân mình mặc đồng phục mà từ trước tới giờ cô chưa từng thấy, cô ngồi trên cái ghế ấy,buồn bã .

Là… ‘cô ấy’

Cô muốn bước tới chỗ cái ghế ấy nhưng khi đó cô dừng lại.

Một cô gái đang tiến đến chỗ cô ấy.

Tiffany nghe thấy một giọng nói cất lên

“ Tại sao cô vẫn còn ở đây? Cổng trường gần như sắp đóng rồi. Cô nên vào ngay đi”

“ Cô có thể nhìn thấy tôi sao…. ?”

Tiffany nhìn thấy ‘cô ấy’ bắt đầu bỏ đi trước khi cô gái kia kịp đến gần .

“ Chờ đã! Ý cô là sao khi “ cô có thể nhìn thấy tôi…?” ”

“ Bởi vì không một ai có thể nhìn thấy tôi trước đây…”

“ Tôi không giống như cô….tôi không phải là người “

“ Hay đấy ! Nhưng tôi không dễ bị lừa đến như vậy đâu”

“ Tôi nghiêm túc đấy! Tôi đã chết rồi. Tôi là một con ma”.

“Được thôi, vậy thì chứng minh đi”

“Tôi có thể nhưng hãy hứa với tôi là cô sẽ làm bạn với tôi sau khi tôi chứng minh mình”

“ Deal”

Tiffany ôm lấy đầu mình, đầu cô…đau lắm . Cô nhắm mắt lại, giọng nói vẫn còn vang vọng trong đầu cô.

“Tên của cậu là…”

Có ai đó đang nói chuyện vơi nhau, Tiffany cố gắng tập trung vào nó

“Jessica. Jessica Jung?”

Tiffany shock, cô đã có cảm giác đó là Jessica trong giấc mơ của cô nhưng cô vẫn còn nghi ngờ về sự thật ấy. Nhưng bây giờ thì cô đã biết chắc .

Đó thật sự là Jessica trong giấc mơ của cô, cô tiếp tục lắng nghe.

“ Làm sao mà cậu lại trở thành ma ?”

“ Hỏi hay đấy ! Bây giờ, hãy để tớ giới thiệu bản thân mình nhé. Tên của mình là Hwang Tiffany, mình là con ma dễ thương nhất trường này và có rất

nhiều con ma nam khác theo đuổi nhưng họ thì ko hấp dẫn cho lắm,vì vậ tớ đã từ chối hết. Nơi yêu thích nhất của mình là... "

Cái thông tin này thật sự làm cho Tiffany không thể nói được gì nữa

Tên của cô ấy…..giống với mình, ngay cả họ cũng vậy

Giọng nói lại tiếp tục cất lên

“Dừng lại”

“Đây ko phải là điều mình muốn biết.”

"Well... lý do tại sao mình chết là vì …..chính cha mẹ mình đã giết chết mình, kể từ khi sinh ra,mình đã là một gánh nặng cho họ. Họ luôn nói rằng sẽ tuyệt vời biết bao khi mình không hề tồn tại, sự hiện diên của mình trên thế giới này là một sai lầm. Vì lý do đó, mình đã bị họ ngược đãi. Họ bẳt mình làm việc như là một đầy tớ. Ko có lẽ còn tệ hơn nữa. Cuộc sống của mình không một ngày nào là không bị đánh đập. Mình cũng đã quen với điều đó nhưng chỉ là tớ không thể chịu đựng thêm được nữa ...cơ thể tớ đã quá yếu. Sau những trận đòn đau đớn, tớ cố gắng lê tấm thân đầy những vết thâm tím đến trường, bởi vì nơi đây là nơi mà tớ yêu thích nhất cũng là nơi mà tớ có thể chạy trốn được cha mẹ mình...và tớ thật sự vui vì mình có thể chết ở đây"

“Tớ xin lỗi vì đã hỏi về chuyện đó “

“ Không sao đâu”

“Hey nhìn cô gái ấy kìa, cô ấy đang nói chuyện một mình đấy. Cô ấy điên ak?”

"Tớ chưa hề nhìn thấy cô ấy, oh thật là bất hạnh cho trường chúng ta có một học sinh không được bình thường "

"Oh cô ấy đang nhìn chúng ta kìa, chúng ta nên đi thôi, có chúa mới biết cô ta sẽ làm gì khi chúng ta cứ ở đây"

"Yeah đi đi, ai biết được có lẽ tôi sẽ cắn tất cả các người đó " Jessica la lại bọn họ .

"Tớ xin lỗi "

"Vì ?"

"Vì đã làm cậu mang danh hiệu ' Crazy' trong ngày đầu tiên ở đây "

"Nah, ko sao đâu, thật là tiếc cho họ vì không được nhìn thấy con ma dễ thương này "

“Hey làm sao mà tớ lại có thể chạm vào cậu được, ý tớ là qua những gì tớ coi được trong phim thì con người không thể chạm vào ma được "

"Tớ cũng không biết nữa. Cậu là người đầu tiên nhìn thấy tớ và chạm được vào tớ. Tớ đã từng thử với các học sinh khác nhưng cuối cùng thì tớ chỉ xuyên qua họ "

"Lạ thật . Điều đó có nghĩa là chúng ta có duyên với nhau phải không ?"

"Có lẽ là thế, dù sao đi nữa thì đi thôi. Chúng ta nên nhanh lên nếu không thì cậu sẽ trễ lớp học đầu tiên của mình đó."

Đó là thật sao.

Jessica và người bạn ma của cô ấy.

Tiffany ngày càng cảm thấy khó hỉu .

Tại sao mình lại mơ thấy những thứ này ?

Cô bắt đầu cảm thấy mệt mỏi bởi cái giấc mơ kỳ lạ này rồi, nó luôn luôn đặt cho cô câu hỏi ,làm cô phải tò mò nhưng không bao giờ cho cô lấy một câu

trả lời.

“Dừng lại đi” cô la lên với bản thân mình

“ Tại sao tôi lại mơ thấy nó? Tại sao? Làm ơn đừng làm cho đầu tôi phải đau nữa” Tiffany bắt đầu nài nỉ

Cô gục xuống nền nhà, cô khóc

Đột nhiên một ánh sang xuất hiện

“Cô đã được ban cho một cơ hội thứ hai” một giọng nói vang lên

“Ý ông là gì?”

“Thật tàn nẫn khi để cô yêu một ai đó nhưng lại bắt cô rời xa người cô yêu, vì vậy cô đã được ban cho một cuộc sống mới với một cơ thể mới”

“Ý ông là…”

Người đó tiếp tục giải thích cắt ngang lời Tiffany

“Cô là Tiffany, trên thế giới này có 7 người có khuôn mặt giống nhau, cô..cũng vậy. Một trong những người có cùng gương mặt với cô đã gặp tai nạn

giao thong, và không có cách nào cô ta có thể thoát được, do đó tôi quyết định đưa linh hồn cô vào cơ thể cô ấy. Những ký ức trong cô hoàn toàn là của

cô ấy và tất cả ký ức của cô đã bị xoá bỏ…chỉ với một điều kiện mà cô có thể lấy lại ký ức của mình”

Tiffany càng ngày càng cảm thấy khó hỉu và tò mò, cô hỏi mong có thể tìm lại được lời giải đáp cho mình

“Đó là gì ?”

“Chỉ khi người mà cô yêu chưa bao giờ quên cô … và vẫn đang chờ đợi cô”

Nước mắt bắt đầu thấm đẫm đôi mắt xinh đẹp và má cô

Jessica.

“Vì vậy giờ đây cô sẽ có lại những ký ức lúc trước của mình”

Ánh sang đột nhiên biến mất, Tiffany cảm thấy cơ thể mình nhẹ bỗng và đôi mắt cô vô thức nhắm lại

*********

Tiffany từ từ mở mắt ra, điều đầu tiên mà cô nhìn thấy là bố và người bạn thân nhất của mình.

Cô mỉm cười ấm áp.

Mr H wang nhanh chóng ôm lấy con gái mình.

“Đừng làm cho ta phải lo lăng nữa nhé” ông nhẹ nhàng thì thầm

Ông Hwang thả cô ra, chỉ khi đó cô mới cảm nhận được là bố mình đang khóc

“Omo bố ah! Bố đang khóc đấy ư?Aigoo bố đã vượt qua cái tuổi để khóc như một em bé như thế này rồi”, Tiffany chọc bố mình

“Cái gì? Tại con đấy thôi, con làm ta thành ra thế này đây” ông Hwang nói và lấy tay quẹt nước mắt mình.

SY tặc lưỡi trước cảnh đó

“Tiffany, cậu đã thấy rồi chứ? Điều đó chứng tỏ chú ấy yêu cậu nhiều như thế nào nhưng mà nếu chuyện này cư tiếp tục thì tớ chắc tớ cũng sẽ trở thành

một em bé khóc nhè mất thôi”

“Aww… cậu nữa SY, đến đây nào”

SY chạy đến bên cô cứ như một đứa bé đang vòi mẹ mình. Tiffany ôm cô vào lòng mình thật chặt.

“Mình xin lỗi” cô thì thầm vào tai SY.

Cô nhanh chóng thả SY ra

Tiffany nhìn hai người trước mặt mình lúc này, họ đều cười một cách vui vẻ trong khi lau đi những giọt nước mắt mình. Trước cảnh tượng đó, cô lại thể

hiện đôi mắt cười của mình, cô thật sự vui khi có thể cảm nhận được thứ tình yêu này.

Tình yêu từ một người cha .

Và một người bạn than.

Cô không thể ngăn những giọt nước mắt của mình…và cuối cùng cô oà khóc

Người đã dạy cho cô biết yêu thương… cô đã làm tổn thương cô ấy mất rồi

Vâng, cũng như những lời mà người đó đã nói, cô đã lấy lại được ký ức lúc xưa của mình lúc cô vẫn còn là một con ma

Nhìn thấy Tiffany nhừ vậy, SY nhanh chóng đến bên cô.

“Hey, cậu không sao chứ?” SY lo lắng hỏi

Tiffany nhìn sâu vào mắt SY với một cặp mắt đẫm nước, rồi cô nhìn vào bố mình, người đang nhìn cô một cách khó hỉu

“SY…bố…con có một chuyện muốn nói.Nó có vẻ khó tin nhưng con hy vọng hai người có thể hỉu” Tiffany nghiêm túc nói.

**********

“Bao nhiêu vậy?” Jessica hỏi người tài xế.

Người tài xế nhận lấy tiền mà Jessica đưa,bước ra khỏi chiếc taxi và đi đến nhà, cô gõ cửa với tất cả sức lực mà cô còn thừa lại, phần kia cô để dành cho

việc khóc mất rồi .

Cánh cửa mở, trước mặt cô là đứa em gái nhỏ của mình đang mỉm cười rạng rỡ

“Oh Jess! Cuối cùng thì chị cũng đã về, chị biết không…”

Jessica cắt ngang lời nói của em mình

“Xin lỗi Krystal, chị mệt lắm rồi và chị cần phải nghỉ ngơi ngay bây giờ”

Jessica bước vào nhà với một khuôn mặt không thể nào tệ hơn được nữa, bỏ Krystal đứng đó một mình.

Chị ấy trông buồn quá, chuyện gì đã xảy ra vậy? Krystal nghĩ thầm

**********

Jessica nằm trên giường cô vẫn chưa thay đồ, cô thật sự cảm thấy mệt trước những gì vừa xảy ra. Những chuyện đã xảy ra ngày hôm ưa và hôm nay

lần lượt tua lại trong đầu cô.

Jessica biết rằng khi nó trở lại thì nước mắt là thứ duy nhất có thể làm cô cảm thấy thoải mái

Cô biết rằng cô sẽ không vội kết luận một cách dễ dàng như thế

Rằng Tiffany này….chính là Tiffany của cô

Nhưng cô không thể không nghĩ vậy

“Tớ nhớ cậu, nhiều lắm, nhiều tới nỗi mà tớ chỉ muốn đi theo cái cách dễ dàng nhất để chữa lành trái tim tớ, rằng cô ấy chính là cậu, rằng nó có lẽ sẽ

làm vơi đi một phần nào đó tớ nhớ cậu” Jessica nói với bản thân mình.

Cô lau đi những giọt nước mắt.

Tiffany, tớ sẽ luôn yêu cậu, mãi mãi như vậy

Jessica nhắm mắt lại, cô hy vọng giấc ngủ sẽ giúp cô xoá đi nỗi đau trong tim cô.

Cô đã khóc quá nhiều rồi, vì thế cô quyết định đây sẽ là lân cuối cùng .

Ngày mai, tớ sẽ trở thành một Jessica hoàn toàn mới

Với ý nghĩ đó cô chìm dần vào giấc ngủ.

************

Tiffany đã thay đổi tư thế đến lần thứ 9 rồi nhưng cô vẫn không thể ngủ được, cô nhìn lên trần nhà.

Quá nhiều chuyện đột ngột xảy ra và nó đang chiếm lấy cô .

Cô mệt mỏi nhưng cuối cùng cô cũng đã tìm ra được lời giải đáp cho mình

Tại sao cô lại có cái cảm giác đó khi Jessica chạm vào cô.

Tại sao cô lại cảm thấy ghen tị .

Tại sao cô lại luôn mơ về giấc mơ đó mỗi đêm.

Tất cả đã tìm được lời giải đáp.

Đó là tại vì cô chính là….Tiffany của Jessica.

Cô mỉm cười khi nhớ lại lần gặp mặt đầu tiên của hai người khi cô vẫn còn là một con ma.

Họ thu hút lẫn nhau

Họ giới thiệu lẫn nhau

Trở thành bạn và làm cho mọi người gọi Jessica là ‘crazy’”

Tiffany khẽ tặc lưỡi khi cô nhớ lại lúc cô làm nũng với Jessica chỉ vì cô muốn theo cô ấy về nhà.

Mình không hề nghĩ là cô ấy lại có thể dễ dàng bị lừa bởi một cái bỉu môi.

Rồi cô nhớ lại cái đêm đầu tiên họ cùng nhau.

Cô đỏ mặt khi nhớ lại cái nụ hôn đầu tiên của mình.

“Không biết môi cậu ấy có vị như thế nào nếu mình hôn cậu ấy khi là một con người nhỉ” Tiffany nhẹ nhàng nói.

“Gosh! Tiffany dừng lại nào! Sao mày lại hư hỏng đến thế chứ?” Tiffany tự mắng và đánh nhẹ vào đầu mình .

Cô lấy tay quạt đi cái nóng đột ngột.

Cô lại mỉm cười.

Jessica , xin lỗi vì đã nhớ cậu trễ đến như vậy.

….tớ thật sự nhớ cậu

Tiffany nhìn lên trần nhà và dần chìm vào giấc ngủ mang theo một hy vọng

Là được gặp lại tình yêu đầu tiên của cô…thêm một lần nữa .

Tiffany đang ngồi trên cái ghế gần thang máy, tập trung vào nó. Cô thật sự cảm thấy rất tệ nhưng mỗi khi thang máy mở cửa, thái độ cô lập tức sang

lên. Nhưng rồi lại trở về trạng thái ban đầu khi cô trông thấy người bước ra khỏi thang máy .

Không phải Jessica của cô.

SY tặc lưỡi trước cảnh đó, cô tiến lại gần Tiffany đang lo lắng và quyết định chọc cô một chút.

“Tớ nghĩ cậu ấy làm cậu cảm thấy khó chịu sao, vậy, sao lại chờ cậu ấy đây nhỉ ?”

“Dừng lại nào,SY. Cậu biết là chuyện bây giờ đã khác rồi mà” Tiffany bỉu môi nói .

Tiffany cảm thấy rất dễ chịu sau khi đã giải thích xong các câu hỏi kỳ lạ cộng thêm các hành động hoang mang từ SY, cậu ấy cuối cùng cũng đã chịu tin

vào câu chuyện của cô ằng cô đã từng là một con ma lúc trước. Bố cô cũng vậy, cô đã shock khi thấy được thái độ bình tĩnh của ông như thế nào khi

nghe chuyện đó.

Flashback.

“Vậy,cậu chính là người yêu ma của cậu ấy sao?” SY hỏi Tiffany

“Yes”, Tiffany trả lời

“Hey, vậy cảm giác khi hôn một con người khi cậu là một con ma nhỉ?”

Tiffany ngớ người. Đây là câu hỏi thứ 9 mà SY đã hỏi, cô đã trả lời thành công 8 câu hỏi trước,nhưng câu hỏi này thì….ưm cô không hề mong đợi.

Mr.Hwang đột nhiên cười phá lên, làm cô và SY phải nhìn thẳng vào ông.

Ông ngưng cười, nhận ra cái nhìn lạ lùng của 2 cô gái.

“Gì thế ? Câu hỏi đó mắc cười thật mà” ông nói với 2 cô.

Tiffany mỉm cười.

“Bố, bố không cảm thấy khó chịu với chuyện này sao? Con nghĩ bố sẽ là người đầu tiên phản đối chuyện này và SY mới sẽ là người bình tĩnh trong

chuyện này nhưng nó có vẻ….” Tiffany ngừng laị và liếc SY.

“ …..ngược lại” Tiffany tiếp tục

Ông Hwang đến gần cô và vỗ vào đầu cô.

“ Người lớn luôn hành động một cách khôn ngoan, ta không thể nói là ta hoàn toàn tin vào con, nhưng việc con mới đột ngột mở mắt ra sau cái tai nạn

giao thông khủng khiếp ấy và cả khi cái máy đo nhịp tim báo rằng con đã chết, đó là một phép màu. Khi con vẫn còn sống và mỉm cười trước mặt ta, đó

mới là điều quan trọng nhất. Ta rất biết ơn nếu chuyện đó thật sự xảy ra trong câu chuyện của con”

Tiffany cảm thấy nước mắt cô đã đong đầy

Cô nhanh chóng ôm lấy ông

“Cám ơn bố”

Đột nhiên SY đến gần và ôm lấy cả cô và ông Hwang

Tiffany nhìn cô một cách kỳ lạ

“Gì chứ? Hai người tàn nhẫn quá đấy, chỉ để tớ ở đó và ở đây ôm nhau sao” SY than thở

Tiffany thả ông Hwang ra và ôm lấy cô

“Tớ xin lỗi, vui rồi chứ?

SY mỉm cười

“Yes và urm…về chuyện này thì, đột ngột quá, tớ cần thời gian để kết luận lại” SY dịu dàng nói với Tiffany

Tiffany ôm chặt cô hơn

“Cảm ơn cậu, người bạn than nhất của tớ”

End of flashback

“Chúc cậu may mắn nhé” SY đùa giỡn nói và phá lên cười, rồi bỏ đi.

Tiffany định nói gì đó với nhưng cô nghe tiếng gì đó

Ting!< tiếng thang máy mở cửa.

Cô quay sang và mỉm cười trước cảnh tượng trước mặt mình.

Jessica đang tiến đến bên cô với cái cặp hồ sơ của mình.

Gosh! Cậu ấy trông…thật quyến rũ

Tiffany cảm thấy hồi hợp hơn khi cô ấy đến gần

Cô mỉm cười nhưng nụ cười ấy nhạt dần khi cô nghe thấy câu nói của Jessica

“Chào buổi sang Tiffany-sshi” Jessica nói và hơi cuối đầu.

Cái hình thức cổ hủ đó tạo nêncar một bức tường lớn giữa cô và Jessica

“Chào buổi sang” Tiffany trả lời.

Jessica rời khỏi đó, bỏ lại một Tiffany đang buồn rầu.

Cô ấy không mỉm cười nữa rồi. Có lẽ mình đã quá trễ chăng ?

*********

“SY, làm sao đây? Cậu ấy tránh mặt mình cả buổi sáng nay” Tiffany nói giọng buồn thiu với SY. Cô ấy giờ đang đặt đầu mình lên bàn, mặt vô vọng

“Gosh! Cậu nên nhìn lại vẻ mặt của mình bây giờ đi, cứ như một kẻ ăn xin mà không ai cho í”

Tiffany đánh vào tay SY

“Ouch! Sao chứ? Tớ chỉ nói sự thật thôi mà!” SY cãi lại

“Cậu thật là chẳng giúp được gì hết mà”

SY hít một hơi trước khi trình bày.

“Đây là một Tiffany mà tớ thấy vào sang nay sao? Tiffany vui vẻ đó đâu mất rồi?” SY nói cố gầy dựng lại sự tự tin cho cô.

“Well, cô ấy đã tự sát rồi” Tiffany vô vọng trả lời

“Aigoo, thôi nào Fany sau bao nhiêu khó khăn mà cậu đã vượt qua, giờ cậu định bỏ cuộc một cách dễ dàng như vậy sao?”

“Tớ không bỏ cuộc, nhưng cậu thấy đấy tớ không biết phải làm sao đễ cô ấy tin tớ chính là Tiffany của cô ấy” Tiffany trả lời vô vọng

SY định nói gì đó nhưng tiếng chuông điện thoại đã cắt ngang cuộc đối thoại của cô. Co bắt máy và nói một cách chuyên nghiệp .

“Vâng, SY nghe”

Tiffany chỉ nhìn SY nói chuyện một cách im lặng. Sau khi ‘yeah’ và ‘okay’, cô cúp máy. SY đột nhiên mỉm cười .

Nó quá đột ngột làm cho Tiffany nhìn với một cặp mắt khó hỉu.

“Gì nữa đây, để tớ đoán nha, cậu vừa có được một bữa ăn miễn phí bất cứ gì cậu thix tại ‘Anjel’s café’?”

SY đánh nhẹ vào đầu Tiffany

“Pabo, trong đầu cậu chỉ có chuyện đó về tớ thôi ak?”

“Chính xác” Tiffany ngây thơ trả lời

“Aishh! Không phải, giờ không phải lúc dành cho thức ăn, lời đề nghị của chúng ta đã được Araria Apparel( Au tự sướng đêy hehe) và họ muốn chúng ta

có một chuyến đi công tác 2 ngày ở khách sạn của họ!” SY hào hứng nói.

“Vậy thì sao?”

“Aigoo, thỉnh thoảng cậu ngố thật đấy. Cậu là CEO điều đó có nghĩa là cậu cần có mặt ở đó và cậu có thể bảo Jessica đi cùng cậu”

“Oh my gad! SY, cậu thong minh thật đấy! Nhưng chuyện gì nếu Jessica không muốn đi?”

“Aish, Cậu có cần tớ phải giải thích hết tất cả đến như thế không? Nếu cậu không bảo được thì cứ ra lệnh cho cậu ấy,Fany ah, cậu là chủ , nhớ chứ ?”

Tiffany vỗ vào trán mình.

“Gosh! Tớ đãng trí mất rồi”

Tiffany bước đến và ôm chặt lấy SY.

“Cám ơn cậu, cậu thật sự là người bạn tốt nhất của tớ đấy”

***********

Jessica đang đi với Tiffany đến quầy tiếp tân của khách sạn. Mới khi nãy, Tiffany đột nhiên gọi cô ấy vào và bảo rằng cô cần phải đi một chuyến công

tác với cô ấy.Jessica định từ chối nhưng thấy nét mặt nghiêm túc của Tiffany nên cô lại thôi. Dù sao đi nữa thì cô vẫn là chủ của cô.

“Hi, tôi là Tiffany Hwang và tôi có chuyến công tác ở đây theo yêu cầu của công ty cô” Tiffany nói với cô gái ở quầy tiếp tân khách sạn, mỉm cười.

Cô gái nhìn thẳng vào Tiffany và bất giác đỏ mặt.

“Um.. .okay, xin chờ một chút”, cô gái hồi hộp nói.

Tiffany để ý thấy tay của cô gái ấy đang run lên và cô nhẹ tặc lưỡi.

“Cô không cần phải hoảng đến như thế đâu, tôi không chạy đi đâu đâu mà” Tiffany nói và lại phô bày eyes smile đặc trưng của mình.

Điều này làm cho mặt cô gái trở nên đỏ hơn nữa.

Jessica giễu cợt

“Cô biết không? Tôi thì có đó, vậy nên cô có thể nhanh hơn một chút được không vậy”, Jessica liếc cô gái ở quầy tiếp tân.

Tiffany nhìn Jessica một cách khó hỉu

Cô ấy ghen sao?

Tiffany mỉm cười

Có lẽ mình vẫn còn cơ hội

Cái liếc đó thật sự có hiệu quả, cô gái ấy ngay lập tức nói số phòng của họ.

Với một cái nhìn hoảng sợ

“Là 215”, cô ấy nói trong khi đưa chìa khoá.

“Chỉ một phòng thôi sao?” Jessica hỏi

“Vân…ng” cô gái ấy thì thầm

Jessica nhanh chóng cầm lấy chìa khoá và bỏ Tiffany lại đó

Tiffany giật mình

“Hey, chờ tớ với chứ” cô ấy hét lên với Jessica và cầm lấy túi mình.

Cô nhìn lại cô gái ở quầy tiếp tân và nháy mắt với cô ấy.

“Cám ơn”

Cô quay lại Jessica và cô ấy đã ở thang máy mất rồi.

Cô chạy hết sức mình để vào chung thang máy với Sica, mọi thứ dường như ổn cả cho đến khi cô vấp vào thứ gì đó và trượt ngã

Cô nhìn cánh cửa và thở dài vì cánh cửa gần như đóng lại mất rồi, cô nhìn xuống sàn, xoa lấy chân mình.

Ting!

Cánh cửa đột nhiên mở, hiện ra một Jessica đang lo lắng.

Jessica nhanh chóng tiến tới chỗ cô

“Cậu không sao chứ?” Jessica nói trong khi kiểm tra toàn bộ cơ thể của Tiffany

Tiffany mỉm cười trước sự lo lắng đột ngột của Jessica

Jessica dừng lại khi cô cảm thấy Tiffany đang nhìn mình, cô bắt đầu nhìn cô ấy trước khi nói

“Cậu thật sự không sao chứ hả?” Jessica lạnh lùng nói, cố gắng trở về với sự lạnh lùng khi nãy.

“Oh, yeah…tớ không sao” Tiffany nói trong khi cố đứng dậy.

Nhưng…lại thất bại.

May mắn cho cô, Jessica nhanh chóng đỡ lấy cô trước khi cô kịp té lần nữa.

Jessica đặt tay mình quanh cổ cô và lạnh lung nói,

“Dựa vào tớ này”

Tiffany không cãi lại và quyết định tận hưởng giây phút này.Cảm giác thoải mái mà cô cảm nhần được khi ở bên cô ấy .

Cô đỏ mặt khi tay Jessica đặt ngang hông cô.

Nhưng, Jessica quá bận với việc giúp đỡ cô ấy đi nên không nhận ra việc đó.

Jessica biết cô không nên làm như vậy, cô đã đưa ra một quyết định mới vào ngày hôm qua, nhưng nhìn Tiffany tán tỉnh với cô gái khác làm cô thật sự khó chịu và giờ đây cô gái vụng về này lại tự mình trượt ngã và làm bị thương bản thân mình, cô không thể không lo lắng. Và giờ đây, cô lại thầm tận hưởng cái cảm giác ấm áp mà cô có .

Cô có thể cảm nhận được hơi thở ấm nóng của Tiffany ở cổ mình.

“Cậu có thể ngừng thở vào cổ tớ được không hả?” họ đang đi đến phòng của mình sau khi bước ra khỏi thang máy .

“Oh, urm …okay” Tiffany trả lời.

Họ tiếp tục bước đi trong im lặng. Jessica biết rằng Tiffany đang nhìn cô ấy trong suốt quãng thời gian mà họ bước đi

Cô có thể cảm nhận được rằng cô ấy đang nhìn vào trán cô, mũi …và môi cô…

Tại sao cô ấy lại nhìn vào môi mình chứ ??

Jessica đỏ mặt nhưng may mắn là Tiffany không nhìn thấy nó .

Họ tiến đến cửa và dừng lại

“Okay, giờ làm sao tớ có thể mở cửa đây?” Jessica lạnh lung nói với Tiffany

“Urm…được rồi Jessica, tớ có thể tự đứng được, cơn đau cũng giảm rồi” Tiffany nói và mỉm cười rạng rỡ.

“Cậu chắc chứ?”

“Yeah, tớ chắc mà”

Jessica từ từ nhấc tay mình ra khỏi tay Tiffany và Tiffany nhanh chóng mất thăng bằng và sắp ngã

Nhưng một lần bữa Jessica lại nhanh tay hơn, đỡ lấy cô

“Được rồi, cậu, mở cửa đi, lấy chìa khoá trong túi tớ này” Jessica hướng dẫn Tiffany

Tiffany từ từ quay lại, đối diện với Jessica và trượt tay vào túi quần Jessica, mặt họ giờ chỉ cách nhau một vài cm..

Tiffany chầm chậm lấy nó, chỉ tận hưởng cảm giác mà cô có được bây giờ

Jessica đỏ mặt

Tiffany cảm nhận được nó và mỉm cười, cô từ từ lấy chìa khoá và mở cửa

Khi cánh cửa mở, Jessica nhanh chóng đỡ Tiffany đi tới giường

Cô nhấc tay mình ra khỏi eo Tiffant và nhẹ nhàng đặt cô ấy xuống giường

“Chờ đây đi, để mình đi lấy một ít thuốc” Jessica lạnh lùng nói và bước đi nhưng đột nhiên Tiffany nắm lấy tay cô và kéo cô lại.

Xống giường.

Jessica thật sự bất ngờ.

“Không cần đâu, tớ chỉ cần cậu thôi” Tiffany dịu dàng nói, cô nhìn thẳng vào mắt Jessica, cô đưa tay lên và sờ vào mặt Jessica nhẹ nhàng.

Tai nạn bất ngờ này làm Jessica thật sự khó tin

Tiffany chầm chậm tiến đến gần và kéo cô vào lòng

“Tớ nhớ cậu…”

Jessica trở về với thực tại và nhanh chóng đẩy Tiffany ra

“Tớ xin lỗi, chuyện này không nên xảy ra” Jessica nói và nhanh chóng đứng dậy, bước ra khỏi phòng.

Tiffany cảm thấy đau bởi hành động đó và cô có thể cảm nhận được trái tim cô càng đau hơn .

“Jessica….là tớ đây” cô dịu dàng nói

***********

Jessica đứng dựa vào cửa và ôm lấy ngực mình, nó đập nhanh quá.

Tại sao? Tại sao cậu lại đột ngột cư xử như thế đối với tôi chứ? Cậu đang đùa giỡn với tình cảm của tôi sao ?

Và…cái cảm giác này sao lại giống cái cảm giác khi mình ở bên ‘cậu ấy’ như thế ?

Jessica chầm chậm ngồi xuống, cô gối đầu mình vào giữa hai chân.

************

Tiffny và Jessica đang ngồi cùng bàn với người đại diện của Araria’s Apparel. Họ vừa kết thúc cuộc nói chuyện và giờ đang cùng nhau thưởng thức bữa ăn tối của mình. Sau sự cố lúc

nãy, Fany và Sica không hề nói với nhau câu nào hết. Jessica bước ra ngoài và chỉ trở về phòng để thay đồ trong khi Tiffany vẫn còn đang ở trong phòng .

Mỗi giây, Tiffany lại liếc nhìn Jessica

Tại sao cô ấy lại mặc những thứ này chứ ?

Tiffany bắt đầu cảm thấy khó chịu khi một trong những người đại diên bên phía đối tác cứ nhìn chằm chằm vào Jessica từ đầu đến chân.

“Xin lỗi, chúng tôi xin phép chút nhé ?” Tiffany nắm lấy tay của Jessica trong khi đứng lên.

Khó hỉu, Jessica cũng đứng lên khỏi ghế. Tiffany đang cầm lấy tay cô và dẫn cô đi đâu đó, cô quyết định đi theo cô ấy.

Tiffany lôi Jessica vào toilet

Cô thả tay Jessica ra và tức giận nhìn vào cô ấy

“Tại sao cậu lại ăn mặc như thế hả?”

Jessica không nói gì cả và chỉ nhìn vào Tiffany một cách xa lạ

“Vậy cậu nói trước đi, tại sao cậu lại đối xử với tôi như vậy ?” Jessica cãi lại

“Nó…nó quá rõ rồi còn gì, tớ đang ghen đấy” Tiffany nhẹ nhàng nói

“Tại sao đột nhiên cậu lại ghen chứ hả? Thôi nào, đừng nói với tôi là cậu yêu tôi đó chứ,nó là lời nói dối tệ nhất trên thế giới này đấy” Jessica lạnh lùng nói.

“Lời nói dối tệ nhất ư?” Tiffany đau lòng nói

“Yeah, chúng ta chỉ mới gặp nhau thôi mà, không thể nào lại xảy ra chuyện này được.Bên cạnh đó, xét lại lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, cậu thật sự không thích tôi”

“Tớ có thể giải thích”

“ Vậy giải thích đi”

“Well….khi cậu ôm tớ lần đầu tiên, tớ đã cảm thấy trong mình có một cảm giác mà tớ không thể nào giải thích được, một cảm giác như cậu vừa tìm lại được thứ gì đó mà cậu đã đánh mất.Vì thế tớ

đã sợ vì tớ không biết cậu.Nhưng giờ, tớ đã tìm được câu trả lời cho mình rồi” Tiffany mỉm cười rạng rỡ trong khi vuốt má Jessica

Jessica lùi lại, tránh sự tiếp xúc của Tiffany

“Câu trả lời là?” Jessica lạnh lùng nói

Tiffany mỉm cười một cách yếu ớt

“Jessica, tớ chính là Tiffany của cậu đây”

Jessica cảm thấy vô cùng tức giận trước những lời nói của Tiffany

“Tôi không biết cậu đang định làm gì nhưng nếu cậu muốn lừa gạt và đùa giỡn với tình cảm của tôi cũng xin đừng nói cậu là cô ấy”

Cô hít lấy một hơi trước khi nói típ

“Cậu và cô ấy khác nhau, cậu không thể so sánh với cô ấy được. Cậu có biết một sự thật qua rõ ràng rằng cô ấy là ma còn cậu là người !”

“Nhưng Jessica nghe này….”

Tiffany còn chưa kịp kết thúc câu nói của mình thì Jessica đột ngột quay lưng lại,cô khóc và chạy ra khỏi đó.

Bỏ lại Tiffany ở đó một mình.

Cậu không phải là…Tiffany của tôi.

Tiffany gục xuống sàn, cô khóc. Cô ghét tại sao Jessica lại không nghe cô giải thích.

Tại sao cậu lại không chịu nghe tớ giải thích hả? Jessica tớ nhớ cậu…nhiều lắm.

Tiffany bước ra khỏi toilet và tiến đến cái bàn ban nãy một cách vô hồn .

“Xin lỗi tôi thật sự muốn ở lại nhưng có một vài chuyện đột ngột xảy đến”

Người đại diện gật đầu thông hỉu

Tiffany nhanh chóng bước ra khỏi nhà hàng và tiến đến xe của mình thì có một chuyện gì đó thu hút cô .

Hai cô gái nhỏ đang đánh nhau .

Một đứa thì mặc áo thun màu xanh còn đứa kia thì mặc áo màu đỏ nhưng có vẻ đứa mặc áo màu đỏ chỉ mặc kệ nó. Cô bé mặc áo màu xanh chầm chậm rời khỏi chỗ đó với một khuôn mặt buồn

bã.

Tiffany bước đến bên đứa mặc áo màu đỏ.

“Xin chào, có chuyện gì xảy ra thế? Trông em có vẻ tức giận lắm nhỉ "

“Chị có thấy đứa mặc áo thun màu xanh kia không?” đứa nhỏ đó nói

“Em có một người bạn mới nhưng người bạn đó lúc nào cũng giành bữa trưa của em, chuyện đó không sao cả, em không quan tâm nhưng cậu ấy lại mắng em” đứa nhỏ tức giận nói.

“Oh dear tất nhiên là cô ấy phải làm vậy thôi, đó là chuyện mà những người bạn luôn làm mà”

“Bạn? Đó là gì ?”

“Well đối với chị, bạn là một người sẽ luôn luôn bên cạnh ta mỗi lúc mình vui hay buồn, làm cho ta cảm thấy hạnh phúc hơn , giúp đỡ ta những lúc ta gặp khó khăn và bảo vệ ta khỏi những buồn

phiền " Tiffany giải thích cho đứa nhỏ.

Đứa nhỏ nhìn chăm chăm vào mặt cô

“Nhưng, tại sao bạn lại làm như vậy chứ ?”

“Vì yêu. Well, đó là khi một ai đó thật sự trân trọng ta, bảo vệ ta và sẽ đối xử với ta bằng tất cả tấm lòng mình mà họ có thể. Đó là những gì chị nghĩ. Tình yêu thì bao gồm tất cả, có rất nhiều

loại tình yêu” Tiffany mỉm cười rạng rỡ trước khi cô chợt nhân ra điều gì đó.

Người đã dạy cho cô tất cả những điều này đã…..rời xa cô mất rồi.

Tiffany nhìn vào đứa bé và ôm nó vào lòng.

“Vậy nên, hãy trân trọng người bạn của mình. Tình yêu và tình bạn, em nên cảm thấy vui vì mình đều có được nó đấy” Tiffany thì thầm vào tai đưa bé đó.

Đứa bé chỉ gật đầu và nhanh chóng chạy đến chỗ bạn của nó, người đang ngồi trên một cái ghế bên cạnh, rồi ôm lấy nhau .

Ít nhất cũng có được một ai đó có được tình yêu,Tiffany thầm nghĩ

Tiffany chuẩn bị rời khỏi thì cô nghe thấy tiếng đứa bé đó gọi mình, cô quay đầu lại và bắt gặp đứa bé đáng yêu đó đang nhìn mình

“Unnie, chị có thể ghi lại tình bạn và tình yêu là gì cho em được không” nó hỏi một cách đáng yêu.

Tiffany chỉ cười trước khi cầm lấy tờ giấy và bắt đầu ghi lại .

Sau khi chào và ôm tạm biệt đứa bé đó, Tiffany bước đến bên xe của mình và lái đi. Cô không muốn trở về căn phòng và gặp phải Jessica, điều đó cũng có nghĩa là cô lại phải rơi nước mắt thêm

một lần nữa. Tiffany lái xe mình đến nơi đó.

Khi mọi chuyện lần đầu tiên bắt đầu.

*********

Jessica bước một cách vô thức sau khi chạy khỏi chỗ Tiffany, trước khi nhận ra thì cô đã ở trước nhà hàng, nơi cô vừa có cuộc gặp mặt với đối tác ban nãy. Cô bước đến một cái ghế gần đó chậm rãi

ngồi xuống.

“Unnie, chị có một mình thôi ah?” giọng nói đột ngột làm Jessica giật mình.

Cô nhìn kế bên mình và nhìn thấy một đứa bé dễ thương mặc một cái áo thun màu đỏ đang mỉm cười với cô.

“Yeah, có chuyện gì sao nhóc? Em muốn an ủi chị ak?” Jessica bỉu môi

“Chị không có bạn sao?” đứa bé hăm hở hỏi

“Oh, bạn ah? Bạn là gì thế?” Jessica hỏi đùa đứa bé

Tất nhiên là cô biết nhưng cô chỉ muốn đùa với cô bé một chút

“Unnie, theo em thì một người sẽ luôn luôn bên cạnh ta mỗi lúc mình vui hay buồn, làm cho ta cảm thấy hạnh phúc hơn , giúp đỡ ta những lúc ta gặp khó khăn và bảo vệ ta khỏi những buồn phiền "

đứa bé mỉm cười rạng rỡ.

Shock là tất cả những gì có thể diễn tả trên gương mặt Jessica ngay bây giờ.

Câu nói đó, tại sao lại giống với câu nói của mình khi ‘cô ấy’ hỏi đến như vậy

Jessica định hỏi gì đó nhưng đứa bé lại đột ngột tiếp tục

“Unnie nếu chị không biết về bạn vậy có nghĩa là chị cũng không biết về tình yêu rồi phải không? Đừng lo, em có thể nói cho chị nghe”, đứa bé ngưng lại một chút trước khi tiếp tục

“…..well, đó là khi một ai đó thật sự trân trọng ta, bảo vệ ta và sẽ đối xử với ta bằng tất cả tấm lòng mình mà họ có thể. Tình yêu thì bao gồm tất cả, có rất nhiều loại tình yêu lắm ”

Jessica hoàn toàn ngơ người ra và chỉ nhìn chằm chằm vào cô bé nhỏ trước mặt

Câu nói đó. Nó hoàn toàn là một

“Hay lắm phải không ? Một unnie mà em gặp ban nãy đã nói với em đấy, em đã cố nhớ hết tất cả trong tờ giấy này” cô bé nhỏ mỉm cười đưa ra tờ giấy

“Chị có thể xem nó được không?”

“Tất nhiên rồi” cô bé đưa tờ giấy cho Jessica

Jessica mở tấm giấy ra và đột nhiên đơ người ra

Thân mến- Tiffany

“Unnie này mang một cái túi xách màu hồng phải không?” Jessica tò mò hỏi

Cô bé nhỏ gãi gãi đầu mình

“Urm…yeah… có chuyện gì sao unnie”

Nước mắt Jessica giờ đây đã lưng tròng.

“Em có thể mô tả chị ấy một chút không?”

“Urm … yeah, khi chị ấy mỉm cười , mắt chị ấy sẽ chuyển thành hình mặt trăng khuyết” cô gái nhỏ vui vẻ nói

Đó thật sự là ….cậu rồi

Jessica lập tức ngồi dậy và bắt đầu chạy, cô tìm kiếm Tiffany một cách vội vã.

Tiffany….cậu đâu rồi…tớ xin lỗi..

Jessica cứ tiếp tục chạy trong vô thức.

Tiffany chậm rãi bước đến cánh cổng trường sau khi đỗ xe. Giờ cũng đã gần trưa và cổng trường cũng đã đóng.

“Aishh, nó khoá rồi” Tiffany nói, tức giận, cô tìm mọi cách đễ vào nhưng đều thất bại

Cô kiểm tra độ chắc của cánh cổng

Mỉm cười

Cô tiến đến bên cánh cửa và leo qua nó

Nó khá khó nhưng cuối cùng Tiffany cũng đã có thể vào được trường

“Mày giỏi thật đấy, Tiffany” Tiffany tự hào nói

Cô nhìn cái khung cảnh môi trường mới, ngôi trường nơi mà cô đã tường theo học.

“Trường ak…tao cũng nhớ mày…well bên cạnh Jessica” cô tự nói với bản thân mình và nhẹ tặc lưỡi.

********

Jessica đang đứng trước ngôi trường của mình, cô đã tìm Fany ở khắp mọi nơi, đều thất bại. Nhưng rồi cô nhận ra, vẫn còn một nơi mà cô vẫn chưa tìm.

Yes.

Đó chính là ngôi trường này.

Cô muốn mở cửa nhưng cô nhận ra nó đã khoá mất rồi.

Jessica thở dài

“Có vẻ như mình không còn cách nào khác rồi, trở về với Jessica lúc xưa nào” Jessica tự nhủ

Cô leo qua cánh cổng và nhảy xuống giữa sân.

“Oh, mình nhớ những ngày khi mình luôn luôn trễ học”Jessica nói. nhẹ tặc lưỡi

Cô chậm rãi bước đi, nhìn bên trái rồi lại bên phải mỗi giây, cô sợ một ai đó sẽ đột ngột xuất hiện và biết về ‘sự xâm nhập bất hợp pháp này’

Sau khi tự thuyết phục mình rằng mọi chuyện đã ổn, cô lại tiếp tục rảo bước trên con đường quen thuộc

Đột nhiên cô nghe thấy một âm thanh gì đó

Cô cảm thấy lo lắng

“Jessica ngu ngốc, tại sao mày lại có thể nghĩ rằng Tiffany sẽ ở đây cơ chứ?” cô thầm mắng bản thân mình

Mặc dù cô thật sự rất sợ nhưng cô cố gắng tìm ra nơi bắt nguồn của âm thanh đó

Cô bước chậm lại, chắc là sẽ không một tiếng bước chân phát ra cũng như cô sợ bị phát hiện.

Cô dừng lại trước một lớp học mà cô nghĩ rằng đó là nơi phát ra âm thanh .

Một lớp học âm nhạc

Bây giờ thì cô nghe được âm thanh mới.

Âm thanh phát ra từ chiếc đàn piano bởi một ai đó, nhưng nó thật sự.. điếc tai

Jessica có thể cảm thấy cơ thể cô đang run lên.

Cô hối hận vì đã quyết định đến ngôi trường này

Nhưng cô biết rằng cô cần phải nhìn thấy người đag chơi này là ai

Đôi tay run run, cô đẩy cánh cửa với tất cả sức lực của mình.

Cô nhắm mắt lại, cô quá sợ để đối mặt với người đối diện mình

Tiếng piano dừng lại .

Jessica hít lấy lột hơi trước khi chầm chậm mở mắt ra

Cô thật sự đã nghĩ đó là một con ma, rằng chiếc đàn piano chỉ được chơi bởi một đôi tay đầy máu …. Và không cơ thể

Suy nghĩ của cô đã đúng

Đó là một con ma

Một con ma dễ thương với một nụ cười rạng rỡ

“Jessica? Cậu đang làm gì ở đây?” Tiffany khó hỉu hỏi, cô đang ngồi trên một cái ghế trước cây đàn piano.

Jessica đặt tay lên ngực mình và thở hắt ra.

Vậy, cậu ấy là người đã chơi đàn piano sao .

Jessica mặc kệ câu hỏi của Tiffany và bước về phía cô.

“Vậy cậu chính là người chơi nó sao, âm thanh thật…chói tai” Jessica lạnh lùng nói

“Urm ….yeah, tớ chỉ thử thôi, tớ chưa từng chơi nó lúc trước và tớ tự hỏi cái cảm giác khi tớ vẫn còn là một con ma là như thế nào” Tiffany nói thẳng tuột

Nhận ra mình vừa nói gì, Tiffany nhanh chóng chuyển lời

“err…ý tớ là khi tớ xem câu chuyện về một con ma, yeah..thứ âm thanh luôn làm câu chuyện thêm hấp dẫn …” Tiffany cố lấp liếm bằng cách cười rộ lên.

“Cậu không cần phải giấu nữa đâu” Jessica dịu dàng nói

Tiffany nhìn chằm chằm vào cô

Cậu ấy biết hết rồi sao?

Cô lo lắng về hậu quả nếu cô lập lại nó thêm một lần nữa, rằng cô chính là Tiffany của cô ấy vì phản ứng lần trước ...

Jessica đã chạy khỏi cô ấy.

“Giấu ? Ý cậu là gì thế…tớ…”

Tiffany bị cắt ngang bởi một cái ôm đột ngột.

Jessica đang ôm lấy cô, rất chặt. Tiffany vẫn đứng đó cho đến trước khi cô nhanh chóng vòng tay mình qua cổ Jessica.

Cô có thể cảm thấy vai cô đang ướt, cô không muốn xem nó làm gì vì cô biết Jessi của cô đang khóc .

“Cậu có thật là ….Tiffany của tớ không?” Jessica hỏi giọng khàn khan.

“Yes, cậu có muốn tớ chứng minh không ?” Tiffany thì thầm vào tai Jessica.

Jessica thả cô ra và lau nước mắt mình.

Tiffany nắm lấy tay của Jessica thật chặt

“Cùng nhớ lại ngày đầu tiên của chúng ta nào”

*********

Jessica đang ngắm nhìn Tiffany nói chuyện rôm rả và giải thích một cách hào hứng về lần đầu tiên họ gặp nhau và cô ấy đã được cho thêm một cơ hội sống thứ 2 như thế nào. Bây giờ họ đang ở trong lớp của Jessica sau khi diễn lại lúc họ gặp nhau ở cái ghế trước cổng trường. Tiffany đã diễn lại toàn bộ quá trình lúc họ gặp nhau, tay cô ấy không thể ngừng di chuyển trong khi cô diễn tả lại nó.

Jessica mỉm cười

Cô đã biết hết và tin răng Tiffany chính là cô bạn gái ma của mình nhưng mặt cô lại không biểu hiện một cảm xúc nào của sự thuyết phục với câu chuyện đó cả, làm Tiffany lại phải tiếp tục giải thích và câu chuyện lại bắt đầu đi xa hơn.

Tại sao?

Bởi vì, cô thích nhìn Tiffany nói chuyện.

Cậu ấy thật sự rất dễ thương.

“Jessica, bây giờ thì cậu tin rồi chứ?” Tiffany dịu dàng nói sau khi diễn lại toàn bộ sự việc đã xảy ra trong lớp trước đó.

“Tớ…không biết…” Jessica nói, không nhìn vào mặt Tiffany. Cô ấy tránh mặt Tiffany vì cô muốn giấu nụ cười cá sấu của mình.

“Không sao đâu, đi nào. Hãy đi đến nơi típ theo thôi, tớ biết chắc chắn cậu sẽ tin tớ sau khi đến nơi này” Tiffany tự tin nói.

Tiffany cầm lấy tay Jessica và nắm chặt lấy nó.

Jessica đỏ mặt

Nhưng một lần nữa, cô Tiffany này lại quá bận rộn với kế hoạch làm cho Jessica tin vào mình để nhận thấy nó.

**********

Họ đang trở lại cổng trường.

“Cậu nhớ không, Jessica, đây là nơi mà tớ đã năn nỉ cậu cho tớ theo cậu về nhà nè” Tiffany tiếp tục giải thích câu chuyện

Tay cô vẫn đang nắm lấy tay Jessica.

Jessica chỉ nhìn xuống đất để giấu sự e thẹn của mình và tiếp tục im lặng.

Tiffany chầm chậm thả tay của Jessica ra.

“Cậu vẫn không tin tớ, đúng không?” Tiffany hỏi Jessica đang im lặng

Jessica cảm thấy buồn khi tay cô ấy đột nhiên mất đi sự ấm áp mà bấy lâu nay cô hằng mong đợi.

“Không sao đâu, tớ sẽ cho cậu thời gian mà” Tiffany dịu dàng nói, xoay mặt đi và chuẩn bị bước đi khi đột nhiên có một thứ gì đó ngăn cô ấy lại.

Jessica đang ôm cô ấy từ phía sau, cô vòng tay mình qua eo của Tiffany .

“Tớ đã tin cậu từ lúc mới bắt đầu rồi” Jessica thì thầm sát vào tai của Tiffany .

Tiffany quay mặt lại Jessica

“Từ lúc mới bắt đầu sao? Vậy, tại sao cậu lại không chịu nói?” Tiffany bỉu môi.

Jessica nhéo nhẹ vào má Tiffany.

“Cậu trông rất….dễ thương khi cậu nói chuyện. Tớ không thể, tớ chỉ thích ngắm nó thôi” Jessica ngượng ngùng nói.

Tiffany đỏ mặt

Cô nhanh chóng kéo Jessica vào lòng và ôm cô thật chặt

“Tớ nhớ cậu…nhiều lắm” Tiffany dịu dàng nói

“Tớ cũng vậy”

Tiffany thả Jessica ra cả 2 nhìn thẳng vào mắt nhau .

Một cách tự nhiên, Tiffany chậm rãi kề mặt mình sát vào Jessica và rút ngắn khoảng cách giữa họ .

“Tớ đã chờ đợi giây phút để thưởng thức đôi môi này một lần nữa lâu lắm rồi đấy” Tiffany nói một cách quyến rũ trước khi hôn vào đôi môi hấp dẫn đó một cách nhẹ nhàng.

Nụ hôn nhẹ nhàng đó nay lại trở nên cuồng nhiệt hơn.

Họ dừng lại một chút để lấy hơi trước khi tiếp tục lao vào một nụ hôn khác.

Jessica nhẹ nhàng đẩy Tiffany ra .

“Sao thế?” Tiffany khó hỉu hỏi.

“Dù xung quanh đây không có ai nhưng nơi đây vẫn là chốn công cộng mà. Tại sao chúng ta không trở về….phòng của chúng ta nhỉ?” Jessica ngượng ngùng nói.

Tiffany đỏ mặt như điên khi cô nghĩ đến những chuyện sẽ xảy ra tới đây.

Jessica để ý thấy cái mặt đáng yêu đang đỏ lên của Tiffany .

“Cậu lại nghĩ tới …. chuyện hư hỏng gì nữa rồi đây phải không?” cô hỏi Tiffany một cách châm chọc

“Oh gì? No! No! No, tớ không có. Nhưng nghiêm túc thì, nó thật sự ngọt hơn nhiều nếu so sánh với nụ hôn của chúng ta khi tớ vẫn còn là một con ma,Tiffany ngượng nói.

Mặt của cô ấy càng ngày càng đỏ.

Jessica chồm tới và hôn vào má Tiffany một cái.

“Cậu biết không? Cậu trông rất….dễ thương đấy” Jessica nói một cách trìu mến.

Cô cầm lấy tay của Tiffany và nắm chặt lấy nó.

“Đi thôi nào” ( hơ hơ hơ)

**********

Tiffany đang trong toilet, cô đang tắm, cô và Jessica vừa về đến khách sạn sau khi trở vể từ trường. Tiffany chầm chầm bước ra khỏi toilet sau khi tắm xong trong khi làm khô tóc mình với cái khăn.

“Jessica, tới lượt cậu rồi”

Cô nhìn thấy Jessica đã nằm trên giường,ngủ mất rồi. Cô bước đến gần Jessica và nhẹ nhàng vuốt những lọn tóc đang che khuất gương mặt xinh đẹp đó.

Cậu….thật sự xinh đẹp đó

Cô ấy cuối người xuống và hôn vào trán Jessica nhưng khi đó Jessica lại mở mắt ra và kéo Tiffany xuống giường.

Tiffany giật mình

Jessica mỉm cười

Jessica ôm Tiffany vào lòng thật chặt

“Tớ không muốn, chúng ta chỉ ngủ thôi nhé?" Jessica dịu dàng nói

Jessica thả Tiffany ra và cô nhìn thấy Tiffany mỉm cười rạng rỡ.

Cô nhấc tay mình lên và vuốt vào má của Tiffany tràn đầy tình cảm.

“Cậu…thật sự rất đẹp, tớ không thể tin là cuối cùng thì chúng ta cũng đã được bên nhau” Jessica dịu dàng nói.

Tiffany rút sâu hơn vào cơ thể của Jessica và vùi đầu mình vào cổ của cô ấy.

Jessica nghe thấy gì đó.

“Tiffany, cậu đang khóc đấy ak?” cô lo lắng hỏi .

“Jessica…tớ yêu cậu” Tiffany nói giữa những tiếng nấc.

Jessica mỉm cười, cô hôn vào trán Tiffany trước khi nói

“Tiffany tớ cũng yêu cậu…mãi mãi”

Họ giữ nguyên tư thế đó cho đến khi họ chìm vào giấc ngủ với một hy vọng mới và vô cùng hạnh phúc.

Tình yêu thì bao la mà phải không?

Nó có thể xảy ra đối với mọi người.

Và …ngay cả đối với một con ma.

Đối với Jessica và Tiffany, nó đã bắt đầu kể từ khi Tiffany vẫn còn là một con ma.

Cho đến khi cô được tái sinh trong cơ thể một con người.

Nó chỉ chứng tỏ rằng Jeti là thuộc về nhau.

Nơi: trường cũ của Jessica và hiện nay của Krystal

Time: buổi sáng

Krystal đang đi đến trường của mình, tận hưởng cuộc sống tươi đẹp của mình. Đêm qua, Jessica vừa gọi và thông báo cho cô 1 tin vui

Cô ấy và Tiffany cuối cùng đã bên nhau. Krystal không thể không mỉm cười suốt quãng đường cô ấy đến trường .

Cô vừa định bước vào trường nhưng một thứ gì đó thu hút cô.

Một ai đó đang nằm trên ghế trước cổng trường và…. ngủ.

Nhận xét theo vẻ bề ngoài thì đó là một chàng trai.

Mặc cùng đồng phục trường, mặt của cậu ấy che phủ bởi một quyển sách.

Là một học sinh có trách nhiệm, cô ấy tiến đến bên người đó để hỏi

Cô ghét khi nhìn thấy một ai đó trốn học

“Hello, cậu đáng lý ra là phải ở trong lớp giờ này rồi chứ”

Người đó vẫn không nhúc nhích

Chuyện đó làm Krystal cảm thấy tức giận vô cùng, cô giựt lấy quyển sách đang che gương mặt ấy.

“Yah! Cô đang làm cái quái gì thế hả?” người ấy nói

Krystal nhìn một cách lạ lung vào người đang đứng trước mặt mình.

“Tại sao cậu lại mặc đông phục của con gái chứ hả?”

“Cô gái ngốc, tôi là con gái mà! Chờ đã! Cô có thể nhìn thấy tôi sao?”

“Tất nhiên rồi. Tại sao?”

“Lạ thật, vì…tôi là ma mà”

………………………………….

END...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro