CHAP 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cre:ssvn.com

Link: http://www.soshivn.com/forums/index.php?showtopic=31239

Author : xxLove812@SSF

Translator : TEAMONE ( Niherb, CyandC, Nhoxdn, Tetekokomalove, l0v3s94ever, maimo12345678, snowy66, songbuon42 )

Editor : nhoxdn, loveboajjang

Original link : http://soshified.com/forums/topic/14144-ge...y-ch-20-062411/

Couple : TaeNy, YulSic 

Rating : PG ( sẽ có cách xử lí khi có PG )

Permission :

GEE ACADEMY

Genre: Drama/Romance/Comedy(?)

Synopsis

Nhờ sự giúp đỡ của cô bạn thân , Tiffany đã chuyến đến học tại 1 học viện nổi tiếng, 

nơi cô có thể thực hiện được ước mơ của mình .

Nhưng ngay khi cô vừa bước chân vào ngôi trường này thì 1 chuyện bất ngờ đã xảy ra 

làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời cô.

CHAP 01

Thở dài ....

Lại 1 năm nữa trôi qua, lại 1 ngày mới sắp đến, lại một …

*Gào thét inh ỏi* 

“Taeyeon ! Taeyeon kìa !”

“Taeyeon unni”

Đám đông các cô gái bắt đầu vây quanh Taeyeon trong khi cô đang cố hết sức vượt qua cánh cổng trước mặt. Taeyeon, sinh viên năm thứ hai tại học viện năng khiếu Gee, nổi tiếng với khả năng chơi tennis tuyệt vời. Cô gái đó đã giành được chiếc huy chương đầu tiên ở bộ môn Tennis ngay từ khi chỉ mới 9 tuổi, và trở thành nhà vô địch quốc gia lần đầu ở độ tuổi 14.

“Này, đừng đẩy nữa!” Một trong số những học sinh hét lên với cô gái khác.

“Đừng chắn tầm nhìn của tôi! Tôi không thể nhìn thấy được cô ấy!”

Nhóm các cô gái vẫn tiếp tục chen lấn, xô đẩy nhau một cách thô bạo chỉ để có thể nhìn thấy được ngôi sao của trường.

“Kyaa!”

Taeyeon quay lại và bắt gặp hình ảnh 1 cô gái đang ngồi dưới đất, vòng tay cố bảo vệ lấy đầu mình. Không có bất cứ chủ ý nào, chợt trong lòng Taeyeon lại cảm thấy lo lắng, cô vội chạy đến bên cô gái. Tiếng la hét nhỏ dần lại rồi im hẳn, đám đông từ từ dãn ra nhường lối cho Taeyeon tiến đến chỗ cô gái.

“Cậu không sao chứ?” Taeyeon nói. Cô gái ngẩng đầu lên nhìn Taeyeon, và bắt gặp ánh mắt quan tâm của người đối diện.

“Um…yes…Mình ổn…”. Cô gái ấy nhặt vội đồ đạc của mình, cố gắng đứng dậy nhưng … ngay lập tức lại cảm nhận được 1 cơn đau nhói. Khẽ nhăn mặt vì đau, cô gái bất ngờ ngã xuống nhưng Taeyeon đã nhanh chóng đỡ lấy. Đám đông những cô nàng hâm mộ kia há hốc mồm bất ngờ khi thấy một cô gái khác đang nằm trong vòng tay thần tượng mình.

“Trông cậu không ổn chút nào. Để tôi đưa cậu đến chỗ cô y tá.”

“Không, mình không sao mà.” Cô gái kia khăng khăng.

“Nhìn đi. Bây giờ mà chỉ cần tôi rời khỏi thì ngay lập tức cậu sẽ bị tất cả các cô gái ở đây tấn công đấy.”

Cô nàng nhìn xung quanh và có thể nhìn thấy những ánh mắt ghen tức tóe lửa đang dồn về phía mình. Cô lúng túng, không biết vì sao nhưng cô biết rằng, lúc này đây sự an toàn của bản thân đang bị đặt trong vòng nguy hiểm, còn đáng sợ hơn cả cái màn xô đẩy ban nãy

Cô quay lại nhìn Taeyeon. 

“Tôi nghĩ là cậu không muốn bị thế lúc này đâu nhỉ?” Cô tiếp tục.

Cô gái lắc đầu.

“Được rồi.Vậy đi thôi.” 

Taeyeon giúp cô gái bị thương bước từng bước khập khễnh về phía phòng y tế. Trong suốt quãng đường, họ có thể nghe thấy những lời xì xầm từ các fan nữ . 

-----o0o-----

“Khi cả 2 đến nơi, căn phòng trống rỗng và im ắng, có vẻ như người y tá không có ở đây.

“Chẳng có ai ở đây cả…” Cô gái lẩm bẩm.

Taeyeon giúp cô nàng kia nằm xuống giường và đi tìm túi chườm đá. Con người đang nằm trên giường bệnh ấy nhìn khắp căn phòng như thể đây là lần đầu tiên cô đến đây. Và rồi ánh mắt cô lại tự tìm đến Taeyeon, người đang quay lại với 1 chiếc túi chườm đá cùng băng y tế trên tay.

Taeyeon lấy 1 cái ghế, đặt nó ở phía trước cô gái rồi ngồi xuống. “Đưa chân đây.”

“Cái gì cơ?” Mắt con người đối diện trợn tròn trước lời yêu cầu của Taeyeon.

“Chân của cậu.”

“Để làm gì?”

Taeyeon khẽ lắc đầu rồi nắm lấy chân cô gái kia, đặt lên đầu gối mình.

“Ow~” Cô gái rên rỉ.

“Đấy là lí do.”

Taeyeon từ từ tháo dây buộc giày. Gương mặt của cô gái nọ bắt đầu ửng hồng khi Taeyeon cởi giày ra. Cô nhìn chằm chằm vào Taeyeon, đăm chiêu suy nghĩ làm thế nào mà cô ấy có thể quan tâm chăm sóc rất chu đáo cho 1 người mà cô ấy chỉ vừa mới biết. Taeyeon đặt túi chườm đá vào mắt cá chân bị thương của cô gái, người cảm thấy hơi ngần ngại vào thời điểm cái lạnh đột ngột chạm vào bề mặt làn da. 

“Cảm thấy thế nào?” Taeyeon hỏi. 

Cô gái khẽ mỉm cười. 

“Tốt hơn nhiều rồi.”

Taeyeon mỉm cười rồi lại tiếp tục nhìn vào chỗ bị thương. Cô cầm lấy băng y tế và bắt đầu quấn túi chườm đá quanh mắt cá chân. Cô gái 1 lần nữa lại nhìn chằm chằm vào Taeyeon. Cô có thể nhìn thấy Taeyeon tập trung như thế nào nhưng nhìn vào mắt cô ấy khiến cô cảm thấy bối rối. 

Tại sao trông cô ấy…lại buồn như vậy?

Tiếng những bước chân chạy ngòai hội trường càng lúc trở nên lớn hơn, giống như mỗi lúc tiến đến một gần căn phòng. Cánh cửa trượt mở. 

“Tiffany! Cậu…có sao…ko vậy?” Jessica cố gắng để nói, hít sâu để bắt nhịp lại hơi thở của mình. 

“Yeah, mình ổn. Nhờ cô ấy đấy.”

Taeyeon ngẩng lên và thấy Jessica nhưng rồi đôi mắt của cô nhanh chóng quay trở về với mắt cá chân bị thương của Tiffany.

“Oh…cám ơn cậu, Taeyeon…nhưng bây giờ cậu có thể đi được rồi…” Jessica nói với Taeyeon bằng 1 giọng điệu lạnh lùng. 

“Cô ấy không cần phải đi. Ý tớ là tớ vẫn chưa nói lời cảm ơn với cô ấy nữa.”

Ngay sau khi Tiffany dứt lời, Taeyeon cũng hòan tất việc băng bó. “Không, ổn rồi. Đằng nào tôi cũng đã làm xong.” cô mỉm cười với Tiffany, sau đó đứng dậy đi về phía tủ để trả băng y tế về chỗ cũ.

“Cậu cần phải tránh xa cô ta ra.” Jessica thì thầm với Tiffany.

Đôi lông mày của Tiffany nhướng lên, cô khẽ nghiêng đầu. “Tại sao chứ?”

“Chỉ cần nghe lời khuyên của tớ thôi…” 

Taeyeon nhấc chiếc túi của mình lên. “Hãy cứ nghe lời cô ấy đi. Cô ấy biết nhiều thứ hơn cậu.”

Tiffany cảm thấy hòan tòan bối rối. Ánh nhìn trên gương mặt của Jessica và Taeyeon đều lấp đầy sự buồn bã như họ đang cố gắng giấu đi điều đó.

Vừa lúc Taeyeon đang đi ra, cô va vào 1 ai đó. Đó là 1 cô gái cao ráo với mái tóc dài. Cả 2 nhìn nhau trước khi Taeyeon tiếp tục bước ra khỏi phòng.

“Cậu đã ở đâu vậy? Tớ nghĩ rằng tớ đã nói với cậu là chúng ta sẽ gặp nhau ở cổng phía Nam mà.” Jessica hỏi Tiffany.

Tiffany khẽ thở dài. “Tớ biết. Nhưng có 1 đám đông và mọi người thì hú hét ầm cả lên, cứ như họ đang thấy 1 ngôi sao, thế nên tớ mới muốn xem có chuyện gì. Cậu biết rõ tớ mà.”

Tiffany, người vừa mới chuyển đến Học viện Gee để theo đuổi giấc mơ trở thành ca sĩ của mình, ko thể ngờ rằng ngày đầu tiên đến trường của cô, chỉ trong vòng 5 phút kể từ khi bước vào khuôn viên Học viện cô đã phải vào bệnh xá. Ban đầu cô chỉ muốn đi bộ xung quanh, ngắm nhìn cảnh vật nhưng thay vào đó, cô đã chạy theo khi thấy mọi người tụ tập bên ngòai cổng. Ngồi trên giường, Tiffany đang bắt đầu cảm thấy hối hận về quyết định chuyển đến Học viện Gee này. 

Jessica, 1 người bạn của Tiffany là người đã giúp thuyết phục bố mẹ của cô bé về việc chuyển đi. Họ đã là bạn thân của nhau từ khi còn nhỏ. Họ đi học cùng trường với nhau cho đến khi bố mẹ của Tiffany quyết định trở lại Mỹ. Tiffany ko thể làm gì được mặc dù cô rất nhớ người bạn thân của mình, cô đã cố gắng thuyết phục bố mẹ cô trở về Hàn Quốc.

Lúc đầu, họ không cho phép, nhưng khi Jessica gọi và nói chuyện với hai người, bố mẹ Tiffany đã vui vẻ tiễn cô bé đi. Jessica vẫn chưa nói với Tiffany về việc cô ấy đã nói điều gì để làm thay đổi quyết định của bố mẹ cô bé. Kể từ khi họ quen nhau, cả hai đều có cùng một giấc mơ. Đó là trở thành ca sĩ.

Học viện Gee được biết đến bởi các hoạt động về âm nhạc, đó là lí do tại sao mà Jessica đăng kí vào ngôi trường này. Nhưng từ lúc Taeyeon bắt đầu đến trường, mấy cái giải tennis đã làm lu mờ những phong trào ca hát. Có rất nhiều thành viên tham gia đến nỗi trường phải chia số học sinh ra làm hai đội, Junior Varsity và Varsity. Vấn đề không quan trọng ở chỗ họ có thể chơi tennis hay không. Mà sự thật là chỉ cần nhìn Taeyeon gần như thế là đã quá đủ với họ rồi.

“Yah, Sica, sao cậu có thể bỏ tớ lại như thế hả?” Yuri, cô gái cao ráo đã bước vào trước đó nói với Jessica.

“ Tớ xin lỗi, Yuri-ah. Tớ phải chắc chắn là cậu ấy không bị làm sao. Cậu hiểu điều đó mà, phải không?” Jessica vòng tay mình quanh eo của Yuri và mỉm cười. Yuri nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt của Jessica và kéo cô ấy lại gần mình hơn, sau đó kết thúc bằng một nụ hôn.

“Ahem…” Tiffany hắng giọng, đánh tiếng về sự hiện diện của mình ở đây.

“Ah, phải rồi…Đây là Tiffany, cô bạn thân mà tớ đã từng kể với cậu trước đây.” Jessica giới thiệu Yuri với Tiffany.

“Hi. Rất vui khi được gặp cậu.” Tiffany nói cùng đôi mắt cười của mình.

Yuri mỉm cười đáp lại. “Hey, Jessica đã kể rất nhiều về cậu.”

“Thật không? Ví dụ như cái gì? Tớ hi vọng không phải là cái gì đó không tốt đẹp…” Tiffany liếc Jessica, người cũng đang lườm Tiffany.

Yuri cười khúc khích. “Tốt, xấu không phải là vấn đề.” 

Tiffany mỉm cười với Yuri, biết chắc rằng cô ấy sẽ không phán xét gì mình qua những lời Jessica nói.

“Vậy…các cậu không phiền chứ nếu tớ muốn hỏi…”

“Là gì vậy? Cậu cần túi chườm đá à?” Jessica bắt đầu hướng về phía tủ lạnh. 

“Không, không phải.” Jessica quay lại. “Cô gái lúc nãy…cô ấy là ai vậy.?” Tiffany hỏi.

Yuri và Jessica nhìn nhau, như thể là họ không muốn trả lời câu hỏi đó.

“Fany-ah…với tư cách là bạn thân nhất của cậu…cậu biết là tớ rất quan tâm đến cậu, phải không?”

Tiffany gật đầu.” Phải, tớ biết nhưng-“

“Đó là lí do tại sao cậu nên tránh xa khỏi cô ta…tớ không muốn cậu phải đau khổ.” Giọng Jessica chứa đầy sự quan tâm dành cho người bạn thân. Trông Tiffany có vẻ như đang trở nên bối rối. Tại sao Jessica lại phải cầu xin Tiffany tránh xa khỏi Taeyeon?

“Nhận lấy đau khổ ư? Tất cả những điều tớ muốn nói chỉ là câu cám ơn thôi.” Tiffany nói. 

Yuri và Jessica lại cùng nhìn nhau lần nữa trước khi quay sang nhìn Tiffany. Jessica thở dài.

“Nếu tất cả chỉ có thế, thì sẽ không sao.Nhưng sau đó, hãy nghe theo lời khuyên của tớ. Được chứ?” Jessica nhấn mạnh.

“Yeah, chắc rồi.” “Okay,… vậy…chúng ta nên đến lớp thôi.” Jessica lấy cặp của Tiffany. “Cậu mang luôn cả cái này nhé?” Jessica nói và đưa cho Yuri chiếc cặp của Tiffany.

Yeah, chắc rồi mà.” “Okay…vậy…chúng ta nên đến lớp thôi,” Jessica cầm lấy túi của Tiffany. “Cầm giúp mình, nhé?” Jessica giao túi của Tiffany cho Yuri. Cô đã phải mang túi xách của Jessica và mình rồi, bây giờ cô còn phải mang thêm túi của Tiffany nữa. Nhưng cô không thấy phiền chút nào.

Cô cầm lấy túi của Tiffany và mang nó đi suốt đọan đường đến lớp học. Khi vừa bước vào, tất cả nữ sinh tạm dừng những gì đang làm rồi nhìn chằm chằm vào hướng ba người. Jessica, Yuri và Tiffany cảm thấy ớn lạnh khi có quá nhiều cặp mắt đang đổ dồn vào mình. Thật ra thì, có vẻ như hầu hết đều đang nhìn Tiffany.

“Hey, đó là cô gái lúc nãy mà Taeyeon giúp đấy. Tớ nghĩ cô ấy bị bong gân mắt cá chân thì phải.”

“Ko có đâu, mình nghe nói là cô ta giả bộ đấy, vì cô ta biết rằng Taeyeon sẽ đỡ lấy cô ta.” “Thật vậy sao? Như vậy thì tầm thường quá đi mất…”

Các sinh viên cứ tiếp tục nói ra nói vào về chuyện xảy ra buổi sáng sớm hôm nay. Tiffany không thể nhìn thẳng vào họ thêm được nữa nên cô đành nhìn chằm chằm xuống dưới sàn nhà. 

“Yah! Các người có thể im đi không? Chẳng lẽ chỉ vì cô ấy là cô gái đã được giúp đỡ bởi Taeyeon đáng yêu của các người, nên bây giờ các người bắt đầu nói xấu cô ấy như thế à? Tôi cá rằng các người đang lên kế họach mờ ám nào đó. Tôi có thể biết khi chỉ cần nhìn các người như thế này thôi. Thật là đáng khinh mà.” 

Trên mặt Yuri và Jessica đều nở 1 nụ cười khi thấy Sooyoung bảo vệ Tiffany. Mặc dù không biết được cô gái ấy là ai, Tiffany vẫn cảm thấy như mình vừa mới tìm được 1 người bạn mới.

“Trưởng thành chút đi. Đi làm những gì mà các người làm với cuộc sống của mình ấy… à khoan, các người thì làm gì có cuộc sống chứ.” Sooyoung thêm vào. Ngay khi cô kết thúc, những sinh viên khác đều quay trở lại tán gẫu với bạn họ trước khi cả 3 bước vào phòng. 

“Tuyệt quá, Sooyoung!” Yuri nhảy vào, không quên khuyến mãi thêm 1 cái khóa đầu cho cô bạn của mình.

“Yah! Cậu đang làm tớ nghẹt thở đấy!” Sooyoung vật lộn, cố gắng thoát ra khỏi cái kẹp của Yuri. Yuri thả cô bạn ra, vẫn cười ngóac đến mang tai trong khi Sooyoung thì thở hổn hển.

“Nhưng nghiêm túc mà nói, thì quả thật là nó rất tuyệt đấy.”

“Nah, đừng lo về điều đó. Chỉ là tớ không thể chịu nổi khi có ai đó nói xấu một trong những người bạn của tớ thôi.”

Đôi mắt Tiffany khẽ chớp. “Một trong những người bạn của cậu?”

“Yep. Tớ đã quyết định rằng cậu sẽ trở thành 1 người bạn của tớ.” “Từ khi nào thế?”

“Kể từ khi Jessica kể với bọn tớ về cậu.”

“Mình hiểu rồi.” Tiffany cười khúc khích. “Liệu mình có được lựa chọn không?” “Không. Không hẳn đâu.”

Các cô gái cười với nhau. Mặc dù đang có một cái mắt cá chân đang bị bong gân, nhưng Tiffany không hề cảm thấy đau chút nào nữa. Cô cảm thấy hạnh phúc vì ngày đầu tiên của cô đã được cứu rỗi nhờ những người người bạn mới quen.

“Được rồi, mọi người, ngồi vào chỗ của mình đi.” Giáo viên nói. Mọi người đều làm theo. Sooyoung, Yuri, Jessica và Tiffany ngồi xuống gần chỗ cửa sổ, nơi có thể nhìn thấy khu thể thao ngòai trời.

“Sooyoung?” “Có ạ.”

Buổi học bắt đầu với việc điểm danh.

Tiffany cứ tiếp tục nhìn ra bên ngòai khung cửa sổ, quan sát nó gọn gàng và sạch sẽ như thế nào.

“Hwang Miyoung?” Tiffany xoay người lại, “Vâng?” “Em là học sinh mới, đúng không?” “Vâng ạ.”

“Sao em không lên trên đây và giới thiệu bản thân mình một chút.” Tiffany nhìn xung quanh lớp học và 1 lần nữa, cả lớp đều nhìn chằm chằm về phía cô.

“Em rất muốn nhưng cô biết đấy…” Tiffany chỉ vào mắt cá chân của mình, cảm thấy hơi xấu hổ. 

“Ah, vậy thì em có thể đứng tại chỗ nói cũng được.”

Tiffany gật đầu. “Vâng…um…Tên tiếng hàn của mình là Hwang Miyoung nhưng mình thích được gọi là Tiffany hơn …”

“Tiffany? Tại sao? một trong những sinh viên ở đó hỏi.

“Đó là tên tiếng Anh của mình. Mình được sinh ra ở Mỹ và giờ thì chuyển về đây”

“Cũng giống như Jessica sao?”

“Yes”

Mọi người lại bắt đầu thì thầm bàn tán một lần nữa, nhưng lần này không phải là những lời xì xào nói xấu bất cứ ai .

“Vậỵ thì… đó là tất cả về mình đấy…các cậu có thể thoải mái nói chuyện với mình…Mình không phải là một người đáng sợ đâu” Tiffany kết thúc màn giới thiệu bằng đôi mắt cười đặc trưng. Những người bạn cùng lớp của cô cũng mỉm cười khi nhìn thấy nó. Sooyoung đảo mắt nhìn quanh và nhận thấy các bạn của cô cảm thấy thoải mái như thế nào.

Tiffany ngồi xuống chỗ của mình trong khi mọi người vỗ tay. “Ok, chúng ta hãy tiếp tục nào”

“Jessica?” 

“Dạ có” 

“Taeyeon?” 

“…”

Tiffany bắt đầu nhìn xung quanh lớp học.

“Taeyeon?”. Lúc này, tất cả mọi người trong lớp bắt đầu tìm kiếm cô ấy. 

“Có ạ” 

Mọi người ồ lên bất ngờ khi giọng Taeyeon đột ngột xuất hiện, phá vỡ sự im lặng trong phòng. Âm thanh trong lớp bây giờ là một dạng hỗn tạp giữa tiếng thở hổn hển và tiếng la khe khẽ của vài người khi trông thấy cô nàng bước vào.

“Tất cả im lặng” .

Trong khi Taeyeon đã ngồi vào chỗ của mình, Yuri và Jessica quay lại nhìn Sooyoung, cô nàng đã nhanh chóng quay ngoắt đi, miệng giả vờ huýt sáo .

“Choi Sooyoung, bữa trưa hôm nay của cậu coi như tiêu rồi” Jessica lạnh lùng nói.

“Cái gì?! Cậu không thể làm như thế được! Cậu kêu tớ giữ chỗ và tớ đã làm thế còn gì. Tớ không hề biết cậu ta lại ngồi ở đó, thật đấy!” Sooyoung giải thích.

Chỗ ngồi của Taeyeon sát bên cửa sổ, nơi có hướng nhìn thẳng ra sân thể thao, và tình cờ thay nó lại là chỗ trống cạnh bên Tiffany

“Sao cũng được” Yuri và Jessica nói, cả hai quay mặt lên, mặc kệ những lời than phiền của Sooyong. 

Tiffany - Taeyeon. Jessica - Yuri. 

Sooyoung –Trống 

Đó là thứ tự chỗ ngồi của họ. Giờ thì làm sao mà Tiffany có thể giữ khoảng cách với Taeyeon khi cô ấy lại ngồi ngay cạnh cô cơ chứ? Làm thế nào mà cô có thể làm theo lời khuyên của Jessica đây? Tiffany bắt đầu bối rối và một lần nữa, cô nàng cảm thấy hối hận về việc chuyển trường của mình.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro