[LONGFIC][Trans] Ioseph [Chap 6], JeTi, YoonYul, YoonSic | Update 01.02

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 6

Yoona khóa cánh cửa lại bằng thẻ của mình và bước vào trụ sở của đội WYE. Cô đã không định quay trở lại trễ thế này vào buổi tối nhưng cuộc nghiên cứu của cô cứ thôi thúc cô suốt cả buổi tối. Sau khi làm việc hàng giờ trong phòng thí nghiệm, cô quyết định giải lao một chút, cũng có thể là đi tìm cái gì đó bỏ bụng. Yoona bật đèn và bỗng hét lên.

"Tắt đèn đi..." một giọng nói lừ đừ vang lên.

"Yuri! Em tưởng là không có ai ở đây cả chứ."

Yuri đang nằm trên chiếc trường kỷ, được phủ lên người bằng một tấm chăn dày. Có vẻ như là cô đã ngủ ở đây suốt cả đêm.

"Sao Yul lại ở đây mà không về nhà?"

"Không phải hôm nay. Ba tôi đang ở nhà."

Yuri rên rỉ vài tiếng nữa trong khi nhấc người dậy. Yoona để ý thấy đôi mắt của Yuri chỉ mở hé khi cô ngồi xuống bên cạnh cô ấy. Yoona hiểu là mối quan hệ của Yuri và ba cô ấy rất tệ nhưng cô chưa bao giờ thấy Yuri phải chạy đến trụ sở để thoát khỏi ông ta.

"Yuri, mọi chuyện đều ổn chứ?"

Yuri không trả lời. Yoona cảm thấy mình không nên can thiệp vào đời tư của Yuri nhưng sự tò mò của cô vẫn cứ tồn tại.

"Yoona, em có thể xoay người lại không?" Yuri cuối cùng cũng lên tiếng hỏi. Giọng nói mệt mỏi của Yuri càng khiến Yoona thêm lo lắng và cô liền làm theo mà không hỏi thêm gì nữa.

Đôi mắt của Yoona mở to khi có một đôi cánh tay chậm rãi vòng quanh eo cô, kéo cô lại gần và cô cảm giác được đầu của Yuri đang tựa vào lưng mình. Kwon Yuri đang khóc. Yoona không biết liệu hơi ấm mà họ đang sẻ chia có thể an ủi cô ấy được hay không nhưng tất cả những gì Yoona muốn làm hiện giờ là giữ lấy cô gái đang khóc này gần hơn nữa cho đến khi tất cả những phiền muộn của cô ấy biến mất.

~~~~~~

"Được rồi. Tập đoàn bị nghi ngờ có liên can được đứng đầu bởi Simeon Laurenco. Hắn là một nhà khoa học tại Mỹ. Lúc đầu hắn cũng không nổi tiếng cho lắm nhưng sau khi rời khỏi nước Mỹ thì hoàn toàn không có một tin tức nào về hắn cả. Thật sự là hắn đã biến mất cho đến khi chuyện này xảy ra. Vấn đề chính ở đây là không hề có một nguồn tin nào của Gyuri đã nhìn thấy hắn trước kia và hắn cũng chưa bao giờ có mặt trong suốt những vụ giao dịch nên rất khó để bắt được hắn. Người luôn làm công việc bẩn thỉu của hắn có tên là Damian. Tôi đang cho rằng tên này là kẻ phụ trách thứ hai. Hắn cũng đã từng làm việc với Joseph Jung. Có rất nhiều khả năng là hắn đã trợ giúp cho Simeon Laurenco trong việc tái tạo loại thuốc này."

Jessica lặp lại những thông tin mà đội trưởng của KARA đã đưa cho cô. Những người còn lại của đội WYE đều đang ngồi trên trường kỷ lắng nghe và đợi lệnh. Jessica buông hai cánh tay đang bắt chéo ra và rời khỏi bức tường mà cô đang tựa vào. Cô ngừng lại đợi một chút cho những thông tin đó được thấm vào đầu họ trước khi nói tiếp.

"Chúng ta có một vài thông tin. Chúng ta có được tên của chúng, hình ảnh của chúng và chúng ta biết chính xác chúng đang làm gì nhưng vấn đề là chúng ta phải bắt cho bằng được chúng. Công việc của chúng ta là bắt giữ những kẻ có liên quan và tìm ra kẻ chủ mưu. Nói một cách đơn giản, cách duy nhất để làm được điều đó là tham gia vào những cuộc giao dịch của chúng, là trở thành một trong những khách hàng của chúng."

"May mắn là chúng ta đã có được một đội mở đường cho chúng ta," Yuri tiếp lời. "Gyuri đã sử dụng nguồn tin của cô ấy để liên lạc với chúng và chính chúng ta sẽ có một cuộc giao dịch vào chiều nay. Tên đầy tớ Damian của IoSeph đang đợi một người họ Song và vệ sĩ của cô ta."

Những lời xì xào vang lên nhưng đã nhanh chóng chấm dứt. Jessica lại nói tiếp.

"Điểm hẹn mà chúng đã báo với chúng ta không phải là đích đến cuối cùng của chúng ta. Rõ ràng là chúng đang thử chúng ta. Cho dù vậy, chúng ta vẫn phải bảo đảm rằng sẽ theo sát hai người của phe ta đến bất cứ nơi nào mà chúng muốn dừng chân."

"Seohyun, tôi cần em xâm nhập vào hệ thống của tất cả camera quanh khu vực đó và liên kết những hệ thống liên lạc thông tin của chúng ta để mọi thứ sẽ được ghi lại và nghe thấy từ trong xe của chúng ta cũng như cho những người còn lại trong đội," Jessica ra lệnh.

Seohyun gật đầu nhận lệnh và rời khỏi chỗ ngồi. Cô lập tức bắt đầu công việc của mình.

"Hyoyeon và Onew sẽ đóng vai thường dân, theo dõi họ. Sooyoung, mình cần cậu có mặt ở đỉnh tòa nhà đối diện để nhìn bao quát được toàn trung tâm từ trên cao. Phải chắc chắn là báo cáo lại tất cả mọi thứ khác lạ hoặc những kẻ khả nghi. Trang bị cho bản thân bất cứ thứ gì cần thiết. Mình sẽ quan sát mọi người ở trong xe. Bất cứ điều gì đáng để báo cáo lại thì cứ báo với mình. Kể cả khi không quan trọng, cũng cứ báo với mình."

Ba người vừa nhận được mệnh lệnh liền rời khỏi phòng họp và bắt đầu cho sự chuẩn bị của mình. Chỉ có Tiffany và Yuri còn ở lại với Jessica.

"Tiffany. Cậu sẽ là cô Song của chúng ta. Cậu là người mới nên chúng sẽ có rất ít cơ hội để nhận ra sự kết nối của chúng ta."

"Cộng thêm một sự thật là cậu trông hoàn toàn ngơ ngác và ngây thơ," Yuri khẽ nói. Jessica thì không hề cảm kích lời nhận xét đó.

"Kwon Yuri. Cậu sẽ đóng vai vệ sĩ. Cả hai người cần phải chuẩn bị đi. Chúng ta sẽ thay đổi vẻ ngoài của hai người. Chiếc áo len màu hồng đó cần phải được dẹp đi."

~~~~~~~

Tiffany nhìn vào trong gương. Rõ ràng đây không phải là cô. Người biến đổi vẻ ngoài của cô đã nối thêm một phần cho mái tóc ngắn của cô và cột nó lên thành một cái đuôi dài. Phần mái của tóc cô được tách ra để nó phủ xéo xuống trán, che đi gần hết mắt phải của cô. Ngoài phần hóa trang xám xịt đó, bộ trang phục bóng loáng và chiếc kính mát cũng đã làm cho cô thay đổi thành một người khác. Điểm tương đồng duy nhất giữa Tiffany mà cô biết và hình ảnh phản chiếu trong gương của cô bây giờ chính là cái miệng không hề khép lại được vì sửng sốt.

Jessica chăm chú nhìn với vẻ hài lòng trước sự thay đổi đó. Cô Song, một người được xem là giàu có nhưng sa đọa đang dần hiện ra. Cô cầm lấy chiếc vali và đưa nó cho Tiffany.

"Đây là cái dùng để trao đổi với thuốc. Loại thuốc đó không hề rẻ và chúng ta sẽ mua một phần lớn của chúng. Giữ tiền cẩn thận nhé."

Tiffany nhận lấy nó từ tay đội trưởng của mình và mở ra. Hàng đống tiền trong thoáng chốc đã khiến cô mờ cả mắt và cô liền đóng nó lại. Tiffany gật đầu thông hiểu. Cô sẽ không phá hỏng hành động của cả đội và cô phải rửa sạch những kỷ lục rắc rối của mình.

Tiếng kéo màn lại báo cho cả hai biết rằng Yuri đang bước ra và cũng đã hoàn tất sự chuẩn bị của mình. Hàm của Tiffany lại rớt ra một lần nữa. Kwon Yuri trông thật đáng kinh ngạc.

Yuri đang mặc một chiếc quần đen rộng chỉ càng làm nổi bật thêm dáng vẻ và vòng eo thon thả của cô ấy. Ở bên trong, cô ấy mặc một chiếc áo ba lỗ màu trắng với áo khoác da chỉ dài vừa vượt qua ngực cô ấy. Tay áo khoác đã được xắn lên, để lộ nước da ngăm cùng với đôi bàn tay đã đeo găng. Cái đã làm cho hình ảnh của cô ấy hoàn hảo hơn chính là những hình xăm được vẽ trên hai cánh tay và kéo dài lên tới cổ cô ấy. Dù cho nó đã được giấu đi một chút bởi mái tóc đen dài của cô ấy nhưng cũng không có tác dụng gì nhiều cả. Sự bí ẩn chỉ càng nhấn mạnh thêm vẻ ngoài của một cô gái giang hồ và phải thốt lên rằng là 'rất cuốn hút'.

Yuri bắt gặp Tiffany đang nhìn mình chằm chằm và liền nhe răng cười. Không có gì đáng để tự mãn hơn là nhận được toàn bộ sự chú ý của một cô gái xinh đẹp.

"Hmm. Cậu đã trở nên xinh đẹp và hấp dẫn đấy, nàng nấm của mình ạ."

"Cảm ơn. Cậu trông rất... wow."

Mất kiên nhẫn với hai con người đang tâng bốc nhau đó, Jessica liền hắng giọng.

"Chúng ta không có nhiều thời gian đâu. Chúng ta có đúng một tiếng đồng hồ để đến đó vậy nên hãy mau đi vào trong xe và sẵn sàng thôi."

Cô kiểm tra lại chiếc tai nghe mà Seohyun vừa đưa cho cô.

"Toàn đội, chúng ta hành động."

~~~~~~~~ 

Hôm nay là một ngày đẹp trời. Mặt trời tỏa sáng rực rỡ, bầu trời không gợn chút mây và đường phố thì rất đông người. Một cô gái hóa trang thành búp bê đang nhảy quanh quẩn lách qua những quả bong bóng màu vàng để đến với một đám đông bọn trẻ con đang đầy phấn khích. Mọi thứ đều thật là yên bình.

Một đôi bạn khúc khích cười đang rời khỏi khu mua sắm và huyên thuyên với nhau về những chuyện gần đây của họ. Một trong hai người vỗ lên vai người kia và chỉ tay vào trung tâm của khu mua sắm đang mở cửa. Người thấp hơn liền quay sang nhìn theo hướng đó và hiểu được nguyên nhân sự phấn khích của bạn mình. Ở ngay giữa có hai người phụ nữ đang đứng, một người đeo kính mát và người còn lại với trang phục toàn màu đen. Là người cao hơn trong hai người đã thu hút cô. Cô bé nữ sinh ngây thơ nhớ lại lời mẹ cô đã dặn rằng phải tránh xa những người trông có vẻ nguy hiểm nhưng chúa ơi, cô ấy thực sự rất quyến rũ.

Yuri nheo mắt vì ánh mặt trời sáng chói và quan sát xung quanh mình. Còn gì có thể gây xao lãng cô hơn là việc cô đang đứng ngay tại khu mua sắm của chính gia đình cô đây? Hãng Kwon thực sự làm chủ mọi thứ và chữ K khổng lồ trên những cánh cửa nói cho cô biết rằng trung tâm mua sắm này cũng không phải là ngoại lệ. Quay mặt đi, cô tiếp tục quan sát khu vực mình đang đứng.

Không hề có dấu hiệu gì bất thường cả. Thật lòng mà nói thì cả hai người đều không biết chuyện gì sắp xảy đến. Tất cả những gì họ được bảo là sẽ có một người nào đó báo cho họ biết địa điểm kế tiếp của mình. Tầm nhìn của cô bất chợt bị che khuất bởi những quả bong bóng. Người nhân viên đó cuối cùng cũng đã mang chúng sang bên kia đường để tặng cho lũ trẻ.

Cô gái đó nhặt lấy một quả từ trong mớ bong bóng của mình và hăng hái vẫy vẫy nó trước mặt Yuri. Với quả bong bóng cứ đang đung đưa trước mặt mình, Yuri không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì nữa. Tiffany liền giúp Yuri bằng cách cầm lấy quả bong bóng đó ra khỏi tay cô gái và nhanh chóng cảm ơn. Cái đầu hóa trang to đùng của cô nhân viên cứ lắc lư lên xuống trong khi cô ấy chạy đi.

Những ngón tay của Tiffany cảm giác được điều gì đó khác lạ về cái que được gắn vào quả bong bóng. Tiffany thúc nhẹ vào người Yuri để gọi cô ấy và liền đưa cái que đó lên ngang tầm mắt. Những dấu vết trên cái que nhựa đó chính là những con số.

"1024.3.606," Tiffany đọc. "Nghĩa là gì vậy?"

"1024 chắc hẳn là số của tòa nhà, có nghĩa chính là trung tâm mua sắm này," Yuri nói, nhìn vào bốn chữ số được in hằn trên cái que. "3 đại diện cho khu vực và những chữ số cuối cùng đại diện cho tầng 6, số 606 trên sơ đồ các tầng lầu." Lớn lên gần khu vực này và cũng nhờ vào sự chuẩn bị rất chu đáo mà họ đã làm lúc nãy, Yuri cũng khá quen thuộc với tòa nhà này.

"Đi thôi."

Cả hai bước đi thật nhanh và vào bên trong. Khu mua sắm vô cùng rộng lớn. Được chia thành ba khu vực lớn và kéo dài lên đến tận sáu tầng, đây chính là thiên đường mua sắm đối với bất kỳ cô gái nào. Những tấm kính thay cho trần nhà, ánh sáng tự nhiên được tưới rọi vào bên trong. Họ vội vàng bước đến chỗ thang cuốn và đi lên thật nhanh, mặc kệ vô số những điều hấp dẫn mà khu mua sắm mang đến. Đứng trước thang cuốn lên tầng bốn, Yuri lách người xuyên qua những lỗ trống hiếm hoi, thậm chí còn nắm lấy áo của một người đàn ông và kéo anh ta lại để cả hai có thể đi qua.

Không giống những người khác đã lớn tiếng phàn nàn, người đàn ông đó chỉ đơn giản dừng chân ở tầng bốn và bình thản bước đi nhìn theo hai người đang tiến lên những tầng phía trên. Ngay trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, Onew đã nhận được thông tin. Anh lấy mẩu giấy nhắn đó ra và nói vào không khí.

"Hiện giờ họ đang tiến đến tầng sáu, khu vực 3 đến số 606. Họ sẽ mất khoảng ba phút nữa để đến nơi và nếu tôi nhớ không lầm thì đó sẽ là nhà vệ sinh nữ. Có hai camera gần khu vực này, một hướng ra cửa và cái còn lại là bên trong đại sảnh."

"Nghe rõ."

Tất cả các thành viên đều được yêu cầu phải nghiên cứu bản đồ 3D và sơ đồ tầng lầu của tất cả các tòa nhà gần điểm hẹn và không hề ngạc nhiên khi trí nhớ chính xác của Onew, còn được biết là hơn cả một chiếc máy ảnh, đã phục vụ rất tốt cho nhiệm vụ này. Khả năng nhớ lại những hình ảnh, âm thanh và vật thể một cách hoàn hảo của anh đã giúp anh trở thành một phần quý báu tuyệt diệu của đội.

Chúng chọn một nhà vệ sinh là một điều quá thông thường, Jessica ghi nhận. Tất nhiên đó phải là nơi duy nhất tránh được camera. Mặc dù chắc chắn là Onew đã đúng, nhưng Jessica vẫn ra lệnh cho Seohyun kiểm tra lại lần nữa thông qua máy tính của cô ấy. Seohyun đã xác nhận lại những lời của Onew và nhanh tay gõ những dòng lệnh vào trong laptop của mình. Những chiếc màn hình bên trong xe của họ cứ sáng lập lòe và chuyển đổi để họ có thể quan sát được từ hai camera mà Onew đã đề cập đến. Cũng vừa đúng lúc. Jessica và Yuri đã chạm mắt nhau thông qua camera trước khi cô ấy và Tiffany bước vào.

Trong đó hoàn toàn trống rỗng. Cũng không quá ngạc nhiên. Tiffany rất nghi ngờ rằng một cuộc giao dịch bí mật bậc nhất sắp sửa diễn ra trong những buồng vệ sinh. Bước tiếp theo chắc là được gợi ý ở đâu đó trong đây. Cả hai chia nhau ra và lục soát, tìm kiếm bất cứ vật gì đáng gợi ý. Đột nhiên họ nghe được tiếng gì đó reo lên. Tiffany bắt gặp ánh mắt của Yuri và nép người vào gần hơn căn buồng cuối cùng, nhẹ nhàng đẩy cửa mở ra. Trên bồn vệ sinh là một chiếc điện thoại di động. Yuri gật đầu ra hiệu cho Tiffany nghe máy. Yuri cũng ghé tai sát vào mặt sau điện thoại.

"Alô?"

"Đấy có phải là cô Song không?" Giọng nói trầm khàn của hắn khiến Tiffany rợn cả người.

"Đúng vậy."

"Tốt. Địa điểm tiếp theo sẽ được tiết lộ cho cô biết nhanh thôi nhưng chúng tôi phải chắc chắn rằng hai người không bị theo dõi. Chúng tôi không muốn bị phát hiện đâu."

Đừng có giỡn mặt đấy...

Tiffany suy đoán rằng người đàn ông này chắc là Damian.

"Hãy chơi một trò chơi nhé. Lắng nghe thật kỹ mệnh lệnh của tôi. Làm theo đó và chúng ta sẽ gặp nhau. Nếu cô đến trễ thì cô sẽ mất đi cơ hội của mình đấy. Thang máy ở tầng hai đang đợi cô. Cô có đúng một phút trước khi nó đóng lại kể từ bây giờ."

Đồng hồ bắt đầu kêu tích tắc. Họ chạy ra khỏi nhà vệ sinh, lao đi hết tốc lực. Yuri vội trượt người dừng lại để nhấn nút thang máy nhưng nó lại quá lâu. Thang cuốn cũng đã đầy người cả rồi. Một cái liếc mắt nhìn nhau bảo họ phải chạy ra góc tầng lầu. Chiếc áo choàng dài của Tiffany tung bay ở phía sau khi cô đẩy và lách qua những người đi mua sắm cho đến khi họ đến được cánh cửa không có người, bắt nó mở ra. Cả hai cùng lúc bước xuống hai bậc rồi nhảy vụt qua năm bậc cuối cùng. Tiffany nắm lấy thanh chắn để rẽ ngoặt thật nhanh và tiếp tục tiến đến tầng cuối cùng. Thời gian đang cạn dần.

Khi đã quay lại bên trong khu mua sắm, họ lại điên cuồng tìm kiếm thang máy.

"Đằng kia!" Yuri nói và chạy tới cánh cửa thang máy hiện đang đóng. Chưa bao giờ trong đời mình đôi chân của Tiffany lại nhanh đến như vậy khi họ chỉ vừa kịp để đẩy người qua khoảng hở nhỏ đó. Cô đâm vào thành sau của buồng thang máy với Yuri làm tấm đệm cho cô.

~Ding~

Họ đã vừa làm được chỉ với một giây còn dư ra. Thở hổn hển, họ cảm giác được thang máy đang đi xuống. Rõ ràng là nó biết rõ điểm đến tiếp theo của họ hơn cả họ nữa.

Cánh cửa trượt mở ra chào đón hai người đàn ông trong trang phục màu đen và nhanh chóng đóng lại. Trước khi hai cô gái có thể phản ứng được gì thì hai người đàn ông đã tấn công họ bằng roi điện và đẩy họ vào tường. Tiffany dùng hai cánh tay che lấy chiếc vali của mình trong khi mặt cô thì bị ấn vào tường một cách khó chịu. Tiffany cảm giác bị xâm phạm khi hai bàn tay của người đàn ông đầu hói chạy xuống người cô. Cuối cùng cũng thả họ ra và hai tên đó liền lùi lại.

"Họ không có mang vũ khí."

Yuri trừng mắt nhìn những vị khách không hề được mong đợi kia và nắm lấy tay Tiffany để chắc chắn là cô ấy không sao. Tuy nhiên họ đã nhanh chóng buông ra khi thang máy đến được tầng thấp nhất của khu mua sắm. Ngay cả Yuri, người thừa kế của Hãng Kwon và là một con nghiện mua sắm cũng chưa bao giờ đi xuống sâu đến thế trong tòa nhà này.

Nơi đây cũng chỉ giống như bất cứ bãi đậu xe tầng hầm thông thường nào khác ngoại trừ nó chỉ có duy nhất hai chiếc xe tải. Một người đàn ông đang đứng quay lưng về phía họ khi Tiffany và Yuri bước ra. Hắn có một tấm lưng rộng, thứ mà Sooyoung rất ưng ý, và cơ bắp cuồn cuộn. Hắn cao ráo, tóc ngắn và không có gì khác thường nhưng khi hắn xoay người lại, Yuri có thể nhìn thấy được quyền lực trên gương mặt hắn. Damian đã đợi họ.

"Cô Song, xin chào mừng. Chúng ta không nên trễ nãi việc này hơn nữa sau trò chơi thú vị đó. Tôi có thứ mà cô muốn." Damian cầm lấy chiếc vali to bên cạnh mình và bình thản vỗ nhẹ lên đó. Một bàn tay của hắn đút vào trong túi áo khoác. Nắm tay của Tiffany siết chặt vào chiếc vali, lo sợ rằng hắn đang lục tìm vũ khí.

Cô thở phào nhẹ nhõm khi thấy hắn lấy ra một chiếc lọ nhỏ từ trong túi áo khoác. Nó trông y hệt như chiếc lọ mà họ đã tìm thấy lúc trước ngoại trừ những chữ chạm khắc trên đó vẫn còn rất rõ ràng và nguyên vẹn. Những chữ I, O và S được khắc lồng vào nhau một cách tinh xảo, cho thấy rằng đây đúng là đồ thật.

Damian nhếch miệng cười và ném nó vào không trung. Tiffany liền bắt lấy.

"Đây chỉ là một ít mào đầu cho cái mà cô đã đặt hàng thôi."

Tiffany gật đầu và chuẩn bị bỏ nó vào trong túi áo mình.

"Cô không định thử nó trước hay sao?"

Cái nhếch mép trên gương mặt hắn cho hai viên cảnh sát biết rõ rằng hắn vẫn đang cố gắng thử họ.

"Ông và tôi đều biết rất rõ thứ này dùng để làm gì. Tất nhiên một thứ thuốc quý giá thế này thì không nên bị lãng phí ở đây. Cái này xứng đáng để dành cho một thời điểm lý tưởng mà, ông không nghĩ vậy sao?" Tiffany nói bằng giọng điềm tĩnh nhất có thể. Nụ cười nhếch của Damian càng nở rộng hơn.

"Tất nhiên."

Tiffany giơ chiếc vali của mình lên.

"Đây là cái ông muốn đúng không?"

Damian gật đầu. Hắn ra hiệu cho đồng bọn mang chiếc vali của mình tới trước. Yuri khẽ giật áo Tiffany và thì thầm.

"Để mình làm cho."

Cô cầm lấy chiếc vali bằng kim loại từ tay Tiffany và tiến gần hơn vào giữa. Cả hai cùng giơ vali của mình lên và nắm lấy vali của đối phương bằng một tay trước khi thả chiếc của mình ra. Yuri lùi lại và mở chiếc vali mà họ lấy được ra.

Đấy không chỉ là một chiếc lọ nhỏ giống như họ đã nhìn thấy trước đó mà là lớn hơn rất nhiều. Bọn chúng đang cố làm gì vậy chứ? Giết chết khách hàng của mình à? Vượt qua thiên đàng và tiến thẳng xuống địa ngục ư?

Yuri từ từ đóng nắp vali lại thì chợt nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo lên vang vọng trong bãi đậu xe và một trong những tay chân của Damian liền nghe điện thoại.

Gã đó gật đầu hai lần và rồi nhanh chóng cúp máy. Hắn thì thầm vào tai Damian. Tiffany chăm chú nhìn. Damian không hề thay đổi sắc mặt và vẫn mỉm cười một cách điềm tĩnh. Hắn khoanh tay trước ngực quan sát Yuri và búng tay một cách khéo léo. Trực giác của con người đã được chứng minh là rất chính xác khi đối mặt với sợ hãi. Tiffany có thể cảm giác được những thay đổi lờ mờ đang vây quanh mình và rõ ràng là cuộc gặp mặt giữa họ đang sắp đến hồi kết thúc.

Không một lời cảnh báo, Damian rút khẩu súng của mình ra và nhắm thẳng vào mục tiêu.

TBC...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro