[LONGFIC][Trans] IoSeph [Final Chapter], JeTi, YoonYul, YoonSic | Update 04.05

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Final Chapter

Yuri đỡ Tiffany đi tập tễnh từng bước xuống cầu thang. Lực lượng chi viện cuối cùng cũng đã đến để lo liệu những thứ còn lại như việc bắt giữ ông Kwon, Simeon, Damian và bất cứ kẻ nào còn sống sót. Cánh tay của Tiffany quàng qua vai Yuri khi họ khập khiễng tiến vào cơ quan đầu não của tòa nhà.

Tiffany rút tay mình lại và thụp người xuống sàn ngay trước thân hình của Jessica. Những giọt nước mắt lại tuôn rơi.

Yoona cũng tiến vào hiện trường, ngay lập tức nhìn thấy Yuri và Tiffany. Cô lao vào trong vòng tay của Yuri và rất muốn tin rằng cảnh tượng trước mặt cô là không hề có thật. Tâm trí cô đang gào thét là không phải thế nhưng nước mắt cô lại không ngừng rơi xuống.

Tiffany chạm vào hai bàn tay lạnh ngắt của Jessica, sưởi ấm chúng bằng đôi tay của mình. Cô không muốn chấp nhận điều này. Cô sẽ không bao giờ chấp nhận việc Jessica đã thất bại.

"Có biết mình đã nói gì với hắn không...?"

Tiffany không thể tin được vào đôi tai của mình nữa. Đó là một lời thì thầm nhỏ nhất, rất khẽ và mỏng manh. Tiffany dùng mu bàn tay lau đi nước mắt của mình và thầm cầu mong rằng không phải là chính đôi mắt và đôi tai cô đang đánh lừa cô. Một nụ cười méo xệch yếu ớt hiện lên trên khuôn mặt trắng bệt của Jessica. Đôi mắt của Jessica vẫn đang nhắm chặt, quá mệt mỏi để có thể mở ra nhưng nụ cười ấy là sự thật.

"Mình đã nói với hắn là ba mình đã đánh bại hắn một lần nữa..." cô thở mạnh và đôi mắt cô từ từ nhấp nháy mở ra. Cuối cùng thì cô cũng có thể nhìn thấy Tiffany một lần nữa. "Mình đã nói với hắn... mình sẽ đi Nhật."

Tiffany khóc nhiều hơn nữa, bàn tay cô đang siết chặt lấy bàn tay Jessica.

"Đồ ngốc..." cô thút thít, đưa bàn tay của Jessica lên mặt mình. Bàn tay của Jessica đang từ từ ấm lại và con tim của Tiffany cũng thế. Jessica dùng bàn tay còn lại tự nhấc người mình lên và với tất cả sức mạnh còn lại của mình để ngồi dậy. Cơ thể cô đau đớn vô cùng nhưng nó chẳng là gì nữa hết và Jessica có thể mặc kệ nó ngay bây giờ. Cô có thể mặc kệ cả thế giới này ngay bây giờ.

Đầu của Tiffany khẽ cúi xuống, tất cả những giọt nước mắt của cô lại đang rơi xuống sàn nhà và mái tóc cô đã che đi gương mặt của cô khỏi tầm nhìn của Jessica. Jessica nhích lại gần hơn, cúi xuống để hé nhìn vào gương mặt bên dưới mớ tóc rối đó. Đôi mắt ngấn nước của Tiffany đang nhìn cô trừng trừng và cô ấy đang bĩu môi. Bàn tay của Jessica đỡ lấy cằm cô ấy, để đầu cô ấy ngẩng lên lại và Jessica liền bắt chước bĩu môi theo khiến cô ấy phải bật cười. Kết quả là, Tiffany đã bị sặc trong nước mắt của mình.

Bàn tay của Jessica vỗ nhẹ vào đầu Tiffany để cô ấy bình tĩnh lại và cô hôn lên trán cô ấy. Jessica ngả đầu Tiffany lên vai mình và để gò má mình áp vào đầu Tiffany.

"Mình xin lỗi Tiffany," Jessica dịu dàng nói, "vì mình đã phá vỡ lời hứa của chúng ta nhưng xin cậu hãy biết rằng dù có chuyện gì đi nữa, mình vẫn yêu cậu. Dù mình có ở đâu đi chăng nữa, mình vẫn yêu cậu. Tiffany Hwang, mình mãi mãi là của cậu."

~~~~~~~~~~~

Vụ án của IoSeph đã được khép lại. Những kẻ chủ mưu và những kẻ tham gia đã bị bắt giữ và đang phải chấp hành án trong nhà tù. Lee Soonkyu và Kim Jaejoong bị kết án là những người tham gia nhưng do sự trợ giúp của họ đối với cảnh sát và là những trường hợp đặc biệt, nên bản án của họ đã được giảm xuống và hiện vẫn đang trong thời gian thử thách. Joseph Jung đã được trả tự do sau khi hết thời gian thi hành án do đã khởi đầu chế tạo ra IoSeph. Tất cả những gì còn lại và những nghiên cứu trên IoSeph đã được triệu tiêu và tẩy trừ. Những kẻ bị tác động bởi IoSeph đã được chữa trị. IoSeph đã không còn tồn tại trên đời nữa.

~~~~~~~~~

Một năm sau.

"Vậy là...?"

"Vậy là cái gì?"

"Ô thôi nào, Jessica, cậu biết mà. Hai người đó đã vào nhà vệ sinh rồi nên cứ khai ra hết đi. Đây là... lần thứ hai các cậu đi Nhật đúng không?"

"Ờ... mà vậy thì sao?"

Yuri đập đầu mình xuống mặt bàn, điên tiết lên vì vẻ mặt đần độn của Jessica. Cô ấy hoàn toàn chẳng có chút khái niệm nào trong đầu cả.

"Thôi được rồi, chỉ cần trả lời đúng hay không đối với những câu hỏi của mình thôi," Yuri bắt đầu, xắn tay áo lên để bắt đầu tiếp cận vấn đề này với một kiểu cách rất trẻ con. Jessica ngẩn người nhìn chằm chằm vào cô.

"Cậu đã đi Nhật."

"Đúng."

"Cậu đã đi cùng Tiffany lần nữa."

Jessica nhướng mày.

"Đúng..."

"Hai người đã ở trong một khách sạn."

"Đương nhiên rồi," Jessica nói lên một điều hiển nhiên.

"Hai người đã ở chung một phòng."

Yuri nhếch miệng cười trước phản ứng ngay tức thì đó. Gương mặt của Jessica đã chuyển sang đỏ ửng và nếu có thể thì hai tai cô còn đỏ hơn thế nữa.

"Đúng vậy..." cô lầm bầm đáp.

"Chung một giường."

“…”

"Và... điền vào chỗ trống đi Jessica," Yuri giục. Jessica chớp mắt nhìn cô.

"Chỗ trống gì?"

Hai cánh tay Yuri đưa ra như thể muốn siết chết cô ấy và rồi dừng lại giữa chừng. Những ngón tay của cô cuộn lại giữa không khí và cô gượng nở một nụ cười.

"Có cần mình phải nói thẳng ra luôn dùm cậu không hả?!?" Yuri rít lên. Thở dài như một người mẹ bất lực, cô rút lấy một miếng khăn giấy và lấy ra một chiếc bút. Cô viết những từ đó vào và ném nó cho Jessica. Jessica nhìn xuống miếng khăn giấy và ngay lập tức vò nát nó, nhồi nhét nó vào trong túi mình, ngượng chín cả mặt.

"Cậu không nên VIẾT nó ra chứ!"

"Ừ phải rồi, nếu cậu nhận ra sớm hơn thì mình đã không làm thế!" Yuri nạt lại và Jessica ngồi thụp người xuống. Yuri lắc đầu một cách không hài lòng.

"Bây giờ hãy trả lời câu hỏi chết tiệt này của mình đi. Có phải hai cậu đã..."

Jessica đông cứng cả người và bồn chồn nghịch những ngón tay của mình, đưa mắt nhìn loanh quanh mà không dám nhìn thẳng vào Yuri. Miệng của Yuri há mở ra và cô chưa bao giờ cảm thấy điên tiết bất lực như thế này trong đời mình. Hai bàn tay của Yuri đập lên bàn khi cô đứng dậy, khiến mọi người trong nhà hàng giật mình.

"Cậu đang đùa với mình đó hả Jessica Jung?! Hai cậu đã đi du lịch cùng nhau mà không có thêm một người nào khác nữa, ngủ trên cùng một chiếc giường và hai cậu đã không hề-"

Yuri đã không thể kết thúc câu nói của mình khi Jessica kịp thời dùng tay bịt chặt miệng cô. Giọng nói oang oang của cô đã vang khắp toàn bộ nhà hàng và giờ thì những người khác đang nhìn chằm chằm vào họ với ánh mắt kỳ lạ. Yuri ngồi xuống trở lại khi cô cuối cùng cũng đã tự trấn tĩnh mình.

"Bình tĩnh nào Yuri. Đây chỉ là do Jessica là một tên ngốc. Chẳng có gì khác với bản tính lúc trước cả. Bình tĩnh nào Yuri," cô lầm bầm tự nói với bản thân nhưng vẫn lắc lắc đầu.

"Cậu nghiêm túc đấy chứ hả?"

Jessica gật đầu vài cái rất khẽ như thể đang rất xấu hổ khi phải thừa nhận nó.

"Ôi chúa ơi Jessica. Cô ấy là Tiffany Mi Young Hwang đấy ôi chúa. Cô ấy đã cắt tóc một lần nữa và cô ấy trông quyến rũ hơn bao giờ hết. Nếu là mình ở bên cạnh cô ấy-"

Yuri tự ngừng lại bởi vì cái nhìn trừng trừng *** gắt đó có thể xuyên thủng qua người cô tạo thành một cái lỗ.

"Ý mình là," cô lên tiếng, lấy lại phong thái của mình, "cô ấy cực kỳ hấp dẫn và chỉ có một cục đá, thứ mà chưa bao giờ nhìn thấy ánh sáng trong suốt cả cuộc đời đáng thương của nó, mới có thể từ chối cô ấy. Cậu đã chứng minh là mình sai mất rồi Jessica ạ. Cậu còn tệ hơn cả một cục đá nữa. Nói nhiêu đó đủ rồi."

Yuri quyết định bỏ cuộc trong khi Jessica thì trông có vẻ hơi túng lúng. Jessica chớp mắt và nghiêng người sát lại để thì thầm.

"Ý cậu là mình uh... nên làm cái gì đó ư?" cô nói thật khẽ và Yuri liền gật đầu.

"Thì, cô ấy là bạn gái của cậu không phải sao?" Yuri lầm bầm. "Ý mình là, Yoona và mình-"

Cô cũng đã không thể kết thúc được câu nói này. Jessica đã nắm lấy cổ áo cô và kéo cô lên khỏi chỗ ngồi của mình.

"CẬU ĐÃ LÀM GÌ CÔ ẤY HẢ?!" Jessica hét lên và giờ thì đám đông lại đang nhìn chằm chằm họ vì một lý do khác. Bản tính che chở thái quá của cô đã quay trở lại lần nữa và bản tính bạo lực của cô cũng thế. Yuri giơ hai tay lên, ra hiệu đầu hàng.

"Thì, nếu cậu cần phải biết thì, bọn mình đã không tiến xa quá nhưng bọn mình đã gần như làm chuyện đó vào cái hôm mà Yoona ở lại trong khi các cậu rời khỏi nhà mình. Đó là lần đầu tiên của bọn mình. Rồi lúc ở trong bệnh viện... nhưng mà tất cả những lần quá trớn khác chắc cậu không cần biết đúng không? Ý mình là, mình có một danh tiếng cần phải giữ gìn và cũng đã thiếu thốn quá lâu rồi."

Yuri cười nhăn nhở, cố tình chọc cho cô ấy điên tiết lên nhưng cô đã không ngờ rằng Jessica lại xem chuyện này là nghiêm túc. Jessica thực sự rất muốn nện một nắm đấm vào gương mặt đó.

Và cô ấy đã làm.

~~~~~~~~~

"Er... Yuri đã bảo em hỏi chị cái này. Hai người đã... chị biết đó... khi hai người ở Nhật ấy?" Yoona hỏi cô và trước sự ngạc nhiên của Yoona, Tiffany chỉ đảo mắt.

"Chúng ta đang nói đến Jessica Jung đúng không?"

“Ah.”

Yoona ngay lập tức hiểu ra. Tiffany thở dài trong khi nhìn vào hình ảnh của mình trong gương.

"Jessica... không nhận ra những gợi ý," cô nói và Yoona đã phải bật cười. Đúng thật là Jessica.

"Chuốc say Jess đi," Yoona đề nghị và Tiffany liền lắc đầu, nhìn chằm chằm vào Yoona như không thể tin được.

"Chị không muốn cậu ấy say rượu suốt trong lúc đó đâu!" cô kêu lên.

"Được rồi, vậy thì em cũng không nghĩ ra được cái gì hợp pháp nữa cả," Yoona nói và nhún vai. Họ cùng bước ra khỏi nhà vệ sinh và nghe được tiếng gì đó phát ra từ trong nhà hàng.

"CẬU ĐÃ LÀM GÌ CÔ ẤY HẢ?!"

Yoona và Tiffany vội bước ra ngay khi họ nhận ra đó là giọng của Jessica và vừa đúng lúc nhìn thấy Jessica đấm vào mặt Yuri. Cả hai co rúm người lại, chết lặng tại chỗ.

"Umm... em có nghĩ là Yuri đã hỏi chuyện đó không?" Tiffany hỏi Yoona.

"Vâng, bằng cách này hoặc cách khác," Yoona đáp như thể đây là một chuyện thường tình. Mọi thứ đã chẳng thay đổi gì nhiều. Tiffany gật đầu đồng tình. Họ nhìn nhau một lúc và cùng gật đầu, hiểu rõ những gì đang ở trong đầu người kia. Cả hai cùng lẻn ra cửa sau và rời khỏi nhà hàng.

"Chúng ta không quen biết họ nhé."

~~~~~~~~~~

Đầu của Jessica đảo quanh vai mình trong khi cô đang quan sát nhà thờ này. Nó khá là đẹp, một nhà thờ kiểu truyền thống mà bạn có thể tìm thấy trong những cảnh kết hôn trên phim ảnh. Nhưng cái này, thì lại không phải là trên phim ảnh. Nó là thật.

Nó sẽ bắt đầu ngay thôi và Jessica sốt ruột gõ vào mặt đồng hồ mình. Cô ấy chỉ còn lại đúng một phút nữa thôi không thì Jessica sẽ cho rằng cô ấy đến trễ. Như thể đọc được ý nghĩ của cô, Tiffany đã bước vào qua hai cánh cửa lớn cùng một nụ cười thật tươi. Jessica quay lại và nhận thấy mình đang đông cứng cả người. Cô ấy thật quá xinh đẹp. Cô ấy chỉ đang mặc một bộ váy đơn giản nhưng cô ấy thực sự đang tỏa sáng. Tiffany ngồi xuống chỗ bên cạnh Jessica và cười với cô một cách đầy phấn khích. Jessica vẫn còn đang bị đông cứng.

"Ôi chúa ơi, trông cô ấy xinh quá đi mất!" cô ấy reo lên bằng ngữ giọng Cali của mình. Ngộ nghĩnh. Đó chính là những gì Jessica đang nghĩ về cô ấy trong lúc này. Mọi người cũng đang ngồi xuống và cuối cùng thì nó cũng bắt đầu. Jessica mỉm cười khi thấy chú rể đang đứng phía trước, có chút hồi hộp nhưng với một nụ cười rộng nhất mà cô từng nhìn thấy ở anh.

Anh đã trải qua rất nhiều khó khăn. Lớp da bị bỏng bên dưới bộ tuxedo của anh có thể sẽ không bao giờ quay trở về với trạng thái ban đầu nữa nhưng Onew vẫn là người đàn ông hạnh phúc nhất còn sống sót. Bác sĩ đã giúp anh nhiều hết mức có thể và Onew đã đứng dậy và thậm chí còn chạy được. Nụ cười của Onew nở rộng khi cánh cửa mở ra cho cô dâu bước vào. Luna, cùng với ba của cô ấy, đang tiến về phía trước và Onew đã không còn thở được nữa. Trong bộ váy cưới, trông cô ấy vô cùng lộng lẫy.

"Thay ba chăm sóc con bé nhé," ba của Luna nói trong khi bàn tay của Luna chạm lấy bàn tay của Onew.

"Con xin hứa."

Ba của cô ấy lùi về chỗ ngồi của mình và nhìn con gái cùng con rể của mình một cách đầy tự hào. Onew và Luna đang tuyên thệ và kết thúc bằng ba từ để chứng thực cho lời hứa của họ.

"Tôi đồng ý."

Tiffany siết lấy bàn tay cô thật chặt trong sự hân hoan. Máu của Jessica đang không thể tới được bàn tay cô.

"Tiffany..." cô há hốc nói nhưng Tiffany đã phớt lờ cô đi. Cô ấy đang quá bận nhìn chăm chú vào cặp đôi xinh đẹp kia.

Chỉ đến khi cặp đôi ấy tiến ra bên ngoài nhà thờ thì Jessica mới thở phào nhẹ nhõm. Cô lắc lắc bàn tay không chút sức sống của mình trong khi cô theo Tiffany đi ra khoảng sân bên ngoài đầy ánh nắng rực rỡ. Ngay cả thời tiết cũng đã ủng hộ cặp đôi này.

Jessica đứng một bên với hai tay khoanh lại sau khi đã chụp ảnh xong và đám đông đang hào hứng với việc Luna sắp sửa tung hoa cưới. Jessica thì không tin những điều này trong khi Yuri, người đang mang một con mắt bầm tím từ cách đây ba ngày, lại chẳng thèm bận tâm.

"Cá là Yoona sẽ bắt được nó," Yuri nói một cách tự tin. "Bằng chiều cao, cô ấy cao hơn Tiffany rất nhiều."

"Phải rồi nhưng nhìn vẻ phấn khích của Tiffany thì cô ấy chắc sẽ đá vào mông bất cứ ai cản trở mình để lấy bằng được nó," Jessica lầm bầm trong miệng, vẫn đang lắc giũ bàn tay què quặt của mình.

"Ờ phải ha, các cậu thậm chí vẫn chưa làm chuyện đó..."

Jessica trừng mắt nhìn Yuri, nhiệt độ trong cô đang từ từ tăng lên.

"Cậu không nghe nói đến việc kết hôn trước tiên à?"

"Có lẽ là vào thời trung cổ."

"Mình chỉ là theo truyền thống thôi được chưa?" Jessica bật lại. "Mình muốn cô ấy biết là mình yêu cô ấy đủ để dâng hiến cả cuộc đời mình cho cô ấy trước khi chuyện đó diễn ra!"

Yuri chỉ nhe răng cười.

"Và mình chỉ đùa thôi mà Jessica, ôi chúa. Mình biết là cậu yêu cô ấy. Mình chỉ thích chọc cậu điên lên thế thôi," Yuri nói nhưng rồi chợt bắt gặp một cái gì đó. Mắt Yuri mở to và trao cho cô một ánh nhìn đầy tra hỏi. Jessica nhìn lại cô ấy với một ánh mắt kiên định, chứng minh cho sự nghi ngờ của cô ấy là đúng. Yuri mỉm cười và quay mặt hướng về phía trước lần nữa, lắc đầu nhưng với vẻ mặt hài lòng.

Jessica khẽ đánh vào vai Yuri trước sự nhận thức của cô ấy và Jessica đã bỏ lại cô ấy ở đó để đi đến một chỗ khác.

Chỉ ngay trước khi Luna tung bó hoa, Jessica đã tìm thấy Tiffany và nắm tay cô ấy kéo ra. Tiffany nhăn mặt trong khi Jessica đang lôi cô ra khỏi đám đông.

"Hey, mình đang định chụp cái đó cậu biết mà," Tiffany phàn nàn. Jessica cuối cùng cũng dừng lại và quay sang nhìn cô ấy.

"Với Yoona, Sooyoung, Seohyun, Victoria, Sulli và bất cứ ai khác nữa vượt qua chiều cao 163cm ở đây, dù thế nào thì cậu cũng sẽ không bắt được đâu," Jessica thản nhiên nói và Tiffany liền làm mặt giận.

"Xin lỗi nhé, ai là bậc thầy với cú đá xoáy bay người hả?"

"Xin lỗi nhé, có phải cậu đang định chơi bóng đá với bó hoa đó không?" Jessica giễu cợt cùng một cái nhướng mày. Vì một lý do nào đó, cô đang cực kỳ bực mình vì cô ấy cứ kiên quyết quay trở lại đó.

"Ý mình là mình cũng có một cơ hội," Tiffany hơi chùng giọng, không hiểu cái gì đã khiến Jessica nổi nóng một cách kỳ lạ như vậy. "Và mình muốn trở lại đó Jessica nếu cậu định sẽ chế nhạo chuyện này."

Tiffany quay bước đi nhưng đã bị nắm lấy cổ tay giữ lại. Tiffany đang chuẩn bị làm một vẻ mặt bất mãn khác với Jessica thì khi cô quay đầu lại đã nhìn thấy một thứ khiến con tim cô phải nảy lên.

Jessica không nhìn thẳng vào mắt cô ấy. Cô giả vờ như đang hờ hững với nó khi cô lấy ra một chiếc hộp nhỏ và mở nó ra. Jessica đưa nó ra cho Tiffany thấy, bàn tay còn lại đang đung đưa một cách đầy lo lắng ở một bên người mình. Mặc dù cô đã nghe được một tiếng há hốc kinh ngạc phát ra từ Tiffany, nhưng Jessica vẫn cứ nhìn đi hướng khác, vì quá lúng túng và ngượng ngùng. Kết quả là, cô đã nhìn xuống dưới đất, trọng lượng của cô đã chuyển dồn về một bên chân trong khi chân còn lại thì gõ gõ xuống đất trong lo lắng. 

"Cậu không cần bó hoa ngớ ngẩn kia được chưa nào?" cô càu nhàu nói với mặt đất. Miệng của Tiffany không thể khép lại được trước hình ảnh của chiếc nhẫn kim cương xinh đẹp này. Tim cô đang rung lên giống hệt như lần đầu tiên cô gặp Jessica.

Bất chợt, Jessica cảm giác được có hai cánh tay vòng qua eo mình khi Tiffany trao cho cô một cái ôm thật nhanh. Cô ấy lại đang cười một lần nữa, lại là phong cách Tickle Me Elmo, và đôi mắt cô ấy đã chuyển thành hình vầng trăng khuyết. Jessica mỉm cười trước hình ảnh đó của Tiffany và tính cách quá phấn khích của cô ấy. Tiffany đang nhảy cẫng lên như một đứa trẻ, chạy vòng quanh cô để thể hiện niềm hạnh phúc của mình.

"Đứng yên nào!" Jessica gọi theo cô ấy và nắm lấy bàn tay của Tiffany. Jessica kéo cô ấy lại và nâng bàn tay trái của cô ấy lên. Jessica đeo chiếc nhẫn vào ngón tay cô ấy và nhận thấy rằng nó vừa khít một cách hoàn hảo.

"Mình sẽ xem những điệu nhảy buồn cười của cậu là sự đồng ý," cô hét lên át đi tiếng reo của cô ấy và Tiffany nhanh chóng gật đầu, vẫn còn đang cười không dứt. Jessica búng vào trán cô ấy một cách nghịch ngợm và Tiffany lập tức ngưng cười.

"Owww..." Tiffany rên rỉ và vào khoảnh khắc cô ấy bĩu môi, Jessica đã nghiêng người tới để hôn cô ấy. Tiffany mỉm cười giữa những nụ hôn của họ và nhắm mắt lại để tận hưởng từng cảm giác xao xuyến mà Jessica chưa bao giờ thất bại trong việc tạo ra cho cô. Bàn tay của Jessica vòng quanh lớp lụa mềm mại thuộc về bộ váy của cô ấy, kéo cô ấy lại gần hơn. Bàn tay của Tiffany ôm lấy khuôn mặt Jessica và Jessica lại một lần nữa cảm thấy cả người mình run lên. Khi họ tách nhau ra, Jessica nhìn sâu vào mắt cô ấy.

"Tiffany Miyoung Hwang, cô có đồng ý ở bên cạnh Jessica Sooyeon Jung lầm lì hơn cả một cục đá và để cho cô ấy yêu thương cô trong suốt quãng đời còn lại không?" cô hỏi và nhìn thấy Tiffany nở một nụ cười thật đẹp.

"Tôi đồng ý."

THE END.

This post has been edited by smilebreaker: Today, 07:22 PM

smilebreaker

 Today, 07:18 PM

Post #242

Audience

Group: Citizens

Posts: 51

Joined: 13-January 12

Member No.: 62,955

Bonus!

1.

Lén lút rời khỏi phòng mình, Tiffany nhón chân đi sang phòng Jessica. Cô gõ cửa, và tự cho phép mình đẩy cửa bước vào.

"Xin chào?" Tiffany nói với Jessica, người đang ngồi tựa vào thành giường và đang đọc một quyển sách với ánh đèn bàn bật mở. Jessica ngước nhìn lên trong ngạc nhiên.

"Mình đã không nghĩ là cậu thức khuya đến vậy" Jessica reo lên và đặt quyển sách của mình xuống. "Nếu không thì mình đã sang làm phiền cậu từ nãy giờ rồi!"

Tiffany đưa một ngón tay lên môi Jessica, ra hiệu cho cô ấy im lặng.

"À, lẽ ra mình không được thức khuya đâu nếu đó là điều cậu đang nói nhưng cô y tá đang đi đâu mất rồi." 

Jessica chào đón cô ấy bằng cách tạo thêm chút khoảng trống cho cô ấy ngồi lên giường mình. Những ngón tay của cô đưa ra chạm vào miếng băng đang quấn quanh đầu Tiffany.

"Cậu không sao chứ?" Jessica lo lắng hỏi và Tiffany liền gật đầu.

"Nó chính là phong cách đấy," Tiffany bật cười, chỉ vào miếng băng của mình. "Khiến mình trông giống như một anh hùng vậy."

Jessica mỉm cười.

"Cậu đã cứu mình mà không phải sao?"

"Cũng không hẳn bởi vì cậu đã bị tiêm loại thuốc của Simeon vào người."

"Không, ý mình là trước đó kìa," Jessica nói, từ từ gợi ý cho Tiffany nhớ lại câu nói đáng ghi nhớ nhất của cô ấy. "Hay chắc chỉ là do tai mình đã đánh lừa mình rồi. Mình tưởng là có ai đó đã nói mình là Jessica của cô ấy."

Tiffany đỏ mặt, lúng túng nhìn đi hướng khác.

"Lúc đó mình chỉ buột miệng nói ra những thứ ngẫu nhiên thôi," cô lầm bầm nói. "Không phải là-"

Gương mặt mỉm cười của Jessica đột nhiên chuyển thành vẻ chống đối. (đang nói đến Hello Baby khi Jessica hỏi Tiffany là cô ấy có thích Kyungsan hay không XD)

"Cậu đã không có ý đó ư?"

"Mình có!" Tiffany trả lời lại có phần hơi quá nhanh và quá lớn tiếng. Tiffany thầm trách bản thân mình vì đã phản ứng như vậy. Giờ thì Jessica sẽ trêu chọc cô đây.

"Vậy được rồi," Jessica đáp, quay trở lại với quyển sách của mình.

Tiffany nhìn chằm chằm. Làm sao mà cái giọng điệu này lại nghe giống y như câu 'thôi được' mà cô ấy đã nói với Hara lúc trước thế nhỉ?

"Được rồi ư? Chỉ là được rồi thôi ư?!" Tiffany thốt lên. "Không còn gì khác à?"

Jessica nhìn chằm chằm vào cô ấy trong sự im lặng tuyệt đối. Tiffany chỉ còn biết há hốc nhìn cô, không nói được lời nào.

"Có một điều," Jessica cuối cùng cũng lên tiếng. Tiffany đang chờ đợi những gì cô ấy sắp sửa nói ra. Nếu là cái gì đó đại loại như 'mình đói bụng', thì Tiffany sẽ giết chết cô ấy ngay lập tức.

"Cậu có thể ở lại với mình tối nay không?" Jessica hỏi, tỏ ra có chút ngượng ngùng. Thế cũng được, Tiffany sẽ chấp nhận điều đó. Tiffany hiện giờ đang rất muốn ôm lấy một Jessica mềm mại hơn cả một chú gấu teddy này đấy. Cô ấy trông thật mỏng manh và đáng yêu với nụ cười nhẹ đó.

"Trong con người cậu lúc nào cũng có một khía cạnh mới cả," Tiffany tự thì thầm với chính mình, mỉm cười. Tiffany đá văng đôi dép lê của mình ra khi cô nằm xuống bên cạnh Jessica. Jessica kéo chăn đắp qua vai cô ấy và kéo cô ấy sát vào người mình. Jessica mỉm cười một lần nữa trong niềm hạnh phúc và Tiffany đã trao cho cô một nụ hôn chóng vánh trước khi nép người vào gần hơn nữa.

"Khi cậu nói là cậu sẽ là của mình mãi mãi-"

"Mình thật sự có ý đó," Jessica cắt ngang. Cho dù đó không phải là một câu hỏi, thì Tiffany vẫn cảm thấy ấm áp từ những lời đó.

"Mình yêu cậu Jess," Tiffany thì thầm, ngả đầu mình lên ngực Jessica. Jessica hôn lên đỉnh đầu của cô và đáp lại.

"Mình cũng vậy."

~~~~~~~~

"Mình không thể tin được là chúng ta lại bị lạc trong một bệnh viện! Nó chỉ là một cái hình chữ nhật thôi mà chúa ơi!" Hyoyeon kêu lên. "Lẽ ra mình không nên để cậu dẫn đường!"

"Nhưng mình đã xem sơ đồ các tầng rồi mà!" Sooyoung biện minh. "Mình thực sự nghĩ là ở hướng kia."

"Đó là căntin đấy Sooyoung," Hyoyeon thở dài và Sooyoung lập tức ngậm miệng mình lại.

"Ô đúng rồi."

"Nhân tiện, giờ thì mình biết là chúng ta sẽ đi đâu rồi, mình đã lên kế hoạch cả rồi. Theo thứ tự các phòng, Jessica, Yuri, Tiffany và đến Onew được chứ?"

"Sao cũng được," Sooyoung càu nhàu, vẫn còn quê độ trước sự nhầm lẫn của mình. Seohyun thì đang quá bận xem tất cả những tập phim Keroro mà cô đã bỏ lỡ trên điện thoại của mình nên cô đã chẳng thèm quan tâm tới những gì đang diễn ra giữa hai người họ nữa. Đi theo với một giỏ trái cây trong tay, Seohyun cũng chẳng biết là mình đang đi đâu nếu không có Sooyoung dẫn cô đi với một bàn tay của cô ấy đặt trên vai cô.

"Chúng ta đến nơi rồi," Hyoyeon nói, vui mừng vì họ cuối cùng cũng đã tìm được đúng phòng. Họ gõ cửa nhưng lại chẳng nghe tiếng trả lời. Mở cửa ra, họ tự bước vào.

“Ah…”

"Chậc, vậy là chúng ta không cần phải đến thăm Tiffany rồi," Hyoyeon thản nhiên nói trước hình ảnh Jessica và Tiffany đang ngủ. Cô mỉm cười cứ như một bà mẹ đang nhìn những đứa con trẻ của mình tốt nghiệp đại học vậy.

"Oh man, JeTi cuối cùng cũng ở bên nhau rồi," Hyoyeon khụt khịt mũi. "Và chúng ta biết là nó khó khăn thế nào đối với Jessica. Awww, họ trông rất ấm cúng bên cạnh nhau."

Hyoyeon quay lại, hi vọng sẽ tìm được sự đồng tình từ bất cứ ai trong hai người kia. Seohyun thì đang đứng trong một góc, xem bộ phim của mình trong khi Sooyoung thì lại chẳng hề có ở sau lưng cô. Xoay người lại, Hyoyeon đã nhìn thấy Sooyoung đang lởn vởn ở chỗ hai người kia, với điện thoại di động trong tay.

"Cậu đang làm gì vậy?" Hyoyeon khẽ rít lên trong khi Sooyoung chỉ ra hiệu cho cô im lặng với một ngón tay.

"Trông mình giống đang làm gì hả?" Sooyoung thì thầm đáp lại. "Mình đang chụp ảnh! Nếu Jessica có nổi điên lên với chúng ta lần nào nữa thì mình sẽ dùng cái này để tống tiền cậu ấy!"

Tách. Tách. Tách. Sooyoung đang chụp vô vàn những bức ảnh để đảm bảo cho cái tương lai đầy hứa hẹn của mình.

"Đây là cho tủ lạnh của mình. Đây là cho những bữa buffet cung cấp cả đời mình. Đây là cho-" 

Hyoyeon đã lôi cô ấy ra ngoài, bực mình tự hỏi sao một người như thế này lại có thể tồn tại trên đời. Seohyun đi theo họ từ phía sau, mắt vẫn dán xuống dưới.

Đợi cho họ rời khỏi đó, Tiffany từ từ mở mắt ra. Cô đã thức dậy vì tiếng máy chụp ảnh của Sooyoung nhưng Jessica thì vẫn còn đang ngủ. Tiffany cười thật tươi với hình ảnh cô bạn gái đang ngủ của mình. Kéo tấm chăn lên lại để đắp qua vai Jessica, Tiffany nhích người vào gần hơn. Tiffany để cho môi mình chạm vào môi Jessica và dừng lại ở đó lâu hơn một chút so với dự định. Tách ra, Tiffany liền mỉm cười. Cô đã đáp trả lại rồi.

"Cái này là dành cho việc đã hôn lén mình trong lúc mình đang ngủ," Tiffany thì thầm với cô ấy. Jessica khẽ cử động nhưng đã ngủ ngay trở lại. Tiffany nép sát người vào lần nữa và nhắm mắt lại. Cô sẽ giả vờ như đã ngủ chỉ để ở bên cạnh Jessica lâu hơn một chút nữa. Bất cứ điều gì để được ở bên cạnh cô ấy.

Như thể nghe được những suy nghĩ trong đầu Tiffany, cánh tay đang vòng quanh người Tiffany đã ôm chặt cô hơn nữa. Một nụ cười nhẹ khẽ hiện ra phía trên đầu Tiffany. Bất cứ điều gì.

~~~~~~~~~

Trong khi họ đã biết được là Tiffany và Jessica đã ổn, họ lại vẫn chưa nghe tin tức gì về Yuri cả. Không như Jessica, cô ấy đã không hề có IoSeph để chống đỡ. 

Yoona đang đi lòng vòng sang trái rồi lại sang phải. Không phải lúc đó Yuri đã bước đi rất ổn và còn giúp Tiffany đi xuống tầng dưới đó sao? Nhưng rồi ngay sau khi Jessica tỉnh lại, Yuri đã ngã sụp xuống đất. Sau đó mới biết là do cô ấy đã chịu quá nhiều đòn đả thương từ những tên chiến binh bất bình thường kia, đó là sự kết hợp giữa kiệt sức cũng như những vết thương đã ngấm sâu vào trong cơ thể cô hơn là chỉ bị ngoài da.

Đã vài ngày trôi qua rồi. Các bác sĩ nói rằng Yuri cần kiểm tra thêm một lần nữa vào hôm nay và Yoona đang chờ đợi cô ấy cũng như kết quả kiểm tra. Yoona cắn môi mình, đi tới đi lui không ngừng trong lo lắng. Tại sao các bác sĩ lại làm lâu quá vậy? Như thể họ nghe được cô nói, các bác sĩ đã rời khỏi phòng bệnh của Yuri, với tập hồ sơ trên tay. Yoona đã không hiểu được biểu hiện trên gương mặt họ là có ý nghĩa gì khi họ đi ngang qua cô.

Yoona không thể chờ đợi lâu hơn một giây phút nào nữa. Xoay nắm cửa, cô tự bước vào chỉ để nhìn thấy Yuri đang mặc áo vào giữa chừng. Yoona không thể tự điều khiển bản thân mình được. Cô trố mắt nhìn.

"Ya!" Yuri hét lên trong sửng sốt, cố gắng kéo chiếc áo đang mặc dở dang xuống đầy khó khăn. Cô càng vật lộn với nó bao nhiêu thì lại càng tệ hơn bấy nhiêu. Phải nguyền rủa hai cánh tay cô vì đã quá cứng nhắc và chậm chạp. Phản xạ của cô hiện giờ còn chậm hơn cả một chú ốc sên do tất cả những đau đớn kia.

"Em... um... em... có nên... ra... ngoài... không?" Yoona lẩm bẩm, dứt ánh mắt mình ra khỏi đó dù cho nó đã bị lôi cuốn một cách kỳ lạ. Yuri cuối cùng cũng đã tự giải thoát cho mình khỏi sự kẹt cứng trong cái áo chết tiệt đó, nhanh chóng mặc vào và cài nút với một tốc độ ánh sáng. Thật kỳ lạ khi mà Yuri lại xấu hổ về thân hình của mình. Thật lòng mà nói, thậm chí cả Yuri còn tưởng như đây có lẽ là lần đầu tiên để lộ cơ thể của mình nhưng hiện tại bây giờ, cô không hề cảm thấy quá tự hào về nó.

"Tôi tưởng là hôm nay mọi người sẽ đến thăm sau chứ?" Yuri lầm bầm nói và Yoona liền gật đầu.

"Vâng, um... lẽ ra là thế nhưng em đã đến sớm hơn," Yoona khẽ đáp trước khi nhìn lên một lần nữa. Yoona đã cố nén một nụ cười. Vì quá vội nên Yuri đã cài nhầm mấy cái nút áo, khiến cho áo sơmi của cô ấy bị mất cân đối.

Yoona mỉm cười khi cô bước đến bên cạnh Yuri.

"Em đang làm gì vậy?" Yuri lắp bắp nói khi những ngón tay của Yoona chạm vào áo cô. Cô ấy chỉ đứng cách cô không đến một cánh tay.

"Đồ ngốc, Yul cài nhầm rồi này," Yoona khẽ trách, nhưng vẫn đang thầm cười trong lòng. Cô yêu cái sự thật rằng Yuri đang cảm thấy mình bị rơi vào thế yếu hơn.

"Chắc em không-" Yuri bắt đầu nói, nâng hai bàn tay của mình lên để ngăn cô ấy lại nhưng đã quá muộn.

Yoona đã ngừng gỡ nút áo ra, hai bàn tay cô đông cứng lại trước hình ảnh đó. Yuri đã bị thương nhiều đến mức da của cô ấy thực sự đã bầm tím cả lên. Yoona đã nhìn thấy đôi môi và mắt bị sưng vào lúc đó nhưng cái này... cái này thực sự khiến cô rất đau.

Ánh mắt của Yoona nhấp nháy di chuyển lên bắt gặp ánh mắt của Yuri và thầm xin phép sự ưng thuận của cô ấy. Thật cẩn thận, những ngón tay của cô chạm lên làn da bị sạm màu trên ngực cô ấy và Yuri đã chùn người lại trước dòng điện bất chợt truyền vào trong người mình từ chỗ tiếp xúc đó.

"Em làm Yul đau à?" Yoona hỏi, giật mình vì phản ứng đó nhưng Yuri đã lắc đầu.

"Không có," cô ấy chỉ thì thầm đáp lại nhưng Yoona vẫn có thể nghe được rất to và rõ ràng. Những ngón tay của cô lướt trên cái dấu vết mà dường như là ba vết cắt từ những chiếc móng vuốt của một con thú ở trên cổ cô ấy. Nó đang lành lại nhưng rất chậm. Yoona không dám nghĩ là sẽ xảy ra chuyện gì nếu những vết cắt này sâu hơn thêm một chút nào nữa.

Hai bàn tay cô khép lại thành hai nắm đấm trên áo Yuri, từ từ kéo cô ấy vào và Yoona đã hôn lên những vết cắt đó. Đôi mắt Yuri mở to, tê cứng người vì cái rùng mình mà Yoona vừa mới gửi đến vào trong cơ thể cô. Yoona rất cẩn thận để không làm cô ấy đau trong khi đặt những nụ hôn nhẹ lên những vết bầm trên cổ cô ấy và kéo rộng cổ áo ra hơn nữa để hôn lên vai cô ấy.

Yoona bất chợt cảm giác được một bàn tay trên má mình và buông ra, cô nhìn Yuri một cách khó hiểu.

"Sao vậy?"

"Không có gì," Yuri nói với một nụ cười. "Chỉ là tôi yêu em nhiều hơn bất cứ lời nói nào có thể diễn tả được. Hãy tha thứ cho tôi vì trước đó đã làm em bị tổn thương. Tôi sẽ van xin điều đó nhưng hiện giờ tôi thực sự không thể co gối để quỳ xuống trước em được."

Yoona cảm giác được một đôi môi mềm mại đang ấn vào môi mình. Bàn tay của Yuri vuốt ve gò má cô, cô ấy đang hôn cô rất dịu dàng. Lần này, cô ấy muốn thể hiện một điều gì đó hơn là dục vọng. Yuri muốn thể hiện tình yêu của mình.

Cô chưa bao giờ nếm trải được một đôi môi nào mềm mại hơn thế này, chưa bao giờ cảm nhận được một sự tiếp xúc dịu dàng hơn thế này. Yoona khẽ tách ra, hai cánh tay vẫn còn vòng quanh cổ cô ấy. Yuri trao cho cô một ánh nhìn đầy thắc mắc.

"Aww, có phải bây giờ tôi trông quá xấu xí với em rồi không? Tôi hứa là nó sẽ đỡ hơn và tôi sẽ lại quyến rũ như ngày nào thôi," Yuri nói đùa và Yoona liền đặt một nụ hôn lướt nhanh lên đôi môi trêu đùa kia.

"Em chỉ là chưa bao giờ nghĩ rằng Yul có thể hôn như thế này," Yoona nói, khẽ đỏ mặt. "Yul luôn thể hiện một khía cạnh mạnh mẽ hơn."

"Nếu em muốn nói đến lần cuối cùng lúc tôi hôn em, thì đó là vì tôi đã nghĩ rằng sẽ không thể gặp lại em được nữa nên tôi-" Yuri nói và Yoona liền lắc đầu, ngăn cô ấy lại. Yuri hiện giờ đang vô cùng bối rối.

"Eh?"

Yoona cắn môi đầy ngượng ngùng.

"Lần trước nữa cơ..."

Cuối cùng thì cũng hiểu ra rồi.

"Em đã nói với tôi là không có gì xảy ra hết mà!" Yuri kêu lên, hốt hoảng. "Ý tôi là, đúng vậy, tôi đã uống say nhưng khi tôi tỉnh dậy tôi vẫn còn-"

"Em er... đã mặc quần áo lại cho Yul đấy," một giọng nói lầm bầm còn nhỏ hơn cả tiếng kêu của một chú chuột. Miệng của Yuri bật mở, cô đập một bàn tay lên trán mình.

"Và tôi đã quên mất chuyện đó ư?!?"

Yoona chỉ nhìn cô ấy chằm chằm. Đây thực sự không phải là phản ứng mà cô đang mong đợi.

"Yul không có vẻ gì là quá sốc cả," Yoona thẳng thừng nói và khuôn mặt của Yuri đã xuất hiện một nụ cười.

"Tôi thực sự đang cảm thấy hối tiếc hơn là sốc vào thời điểm đó đấy," Yuri nhe răng cười. "Nhưng tôi vẫn có một cơ hội thứ hai đúng không? Tôi đã tỉnh táo hơn rất rất nhiều rồi đây."

Yoona liền nhướng mày.

"Wow, Yul thật sự rất hư hỏng đấy. Jessica nói đúng."

"Ờ thì, đó là nét quyến rũ của tôi mà," Yuri nhún vai, "Nhưng hỏi thật, cậu ấy đã nói gì vậy?"

"Ngày thứ hai sau khi em bắt đầu vào làm việc, Jessica đã bảo em phải luôn đề phòng Yul," Yoona giải thích với một tràng cười. "Như là, ăn mặc kín đáo hơn khi đi cùng Yul. Giữ khoảng cách ít nhất là một cánh tay. Yul không nhận ra là tuần đầu tiên em đã mặc áo cổ lọ suốt trước khi em nhận ra là không nên xem lời của Jessica là nghiêm túc quá sao?"

Yuri gãi đầu và rồi búng tay.

"Ô phải rồi, đúng là vậy. Đầu tiên là màu đen, rồi áo sọc, rồi một màu xanh rất thú vị và rồi là màu trắng," Yuri thuật lại trong trí nhớ của mình. "Phải nói là em trông tuyệt nhất với bộ màu trắng nhưng tất nhiên là, tôi thích mọi chiếc áo khác em mặc mà nó không siết cổ em cơ."

Yoona mỉm cười ngọt ngào trước việc cô ấy đã lặp lại cô đã mặc gì một cách dễ dàng làm sao. Thậm chí cả bản thân cô còn chẳng nhớ nữa là. Cô cảm thấy ngượng hơn nữa khi nhận ra Yuri đã để ý đến cô kể từ ngày cô gia nhập đội WYE.

"Hù! Yoona mơ mộng đang đỏ mặt rồi kìa," Yuri trêu trước khi hỏi. "Tôi có là một phần trong giấc mơ đó không nhỉ?"

Yoona đấm cô thật nhẹ nhưng Yuri đã rên lên trong đau đớn. Đôi mắt Yoona liền mở to trong sợ hãi.

"Ow, ow, ow, ow, ow," Yuri kêu lên khi vết thương của cô bắt đầu đau nhói.

"Em xin lỗi!" Yoona líu ríu nói, lo lắng có phần quá thừa thải bởi vì Yuri đã để lộ một nụ cười tinh quái ngay sau đó. Yuri trói cô ấy vào trong vòng tay mình và hai đôi môi lại chạm đến nhau một lần nữa, chỉ khác là hiện giờ Yuri đang là người chủ động.

Những nụ hôn say đắm và nóng bỏng đang được san sẻ giữa hai người trong khi Yuri kéo cô ấy sát lại gần hơn bao giờ hết. Những ngón tay của Yoona đang làm rối tóc cô và bàn tay của Yuri thì quấn trên cổ cô ấy. Chiếc áo bệnh nhân của cô rơi xuống sàn, một lần nữa để lộ những vết bầm tím kia nhưng Yoona chỉ có thể cảm giác được làn da nóng bỏng bên dưới đôi bàn tay mình, mượt mà và đầy cám dỗ.

Một tiếng gõ cửa đã xen ngang và không một lời cảnh báo, cánh cửa đã bật mở. Yuri và Yoona đông cứng tại chỗ, vẻ mặt sững sờ nhìn chằm chằm vào những người vừa bước vào. Tạ ơn chúa là Yuri đã nấp ra phía sau Yoona.

Sooyoung và Hyoyeon cùng nhướng mày. Seohyun mặt khác thì lại đang xem cái gì đó trong điện thoại của mình, cắm tai phone. Không hề dứt mắt ra khỏi màn hình đang chiếu Keroro, cô bé đặt giỏ trái cây xuống.

"Chúng ta lại gặp phải một cặp đôi khác..." Sooyoung lầm bầm trong miệng khi cô ngả đầu mình lên vai Hyoyeon. "Hai lần trong một ngày... chúng ta thật là may mắn."

"Thật là phí thời gian lo lắng," Hyoyeon thở dài trong khi cô lôi Seohyun quay trở ra. "Ít ra thì cặp đầu tiên còn khiến chúng ta trầm trồ ngưỡng mộ. Còn cặp này thì lại như phim á."

"Cậu nghĩ là chúng ta có nên sang thăm Onew và Luna không? Ý mình là... ba lần trong một ngày đối với mình là quá sức chịu đựng đấy."

"Chậc, cậu không cần phải lo. Luna có trí não nhiều hơn cả bốn người bọn họ cộng lại đấy. Cô ấy sẽ rất biết phép tắc mà khóa cửa lại chứ," Hyoyeon lầm bầm đáp lại và Sooyoung gật đầu đồng tình.

"Tạm biệt Yuri unnie! Tạm biệt Yoona unnie!" Seohyun vui tươi nói lần cuối cùng trước khi bị kéo ra ngoài. Yuri và Yoona chỉ chớp mắt trong cơn sốc vô cùng.

"Uh... tôi không quan tâm đến việc làm vấy bẩn đầu óc đã chẳng hề trong sáng gì của Sooyoung và Hyoyeon cả nhưng tôi nghĩ Seohyun đã hoàn toàn mê mải vào màn hình điện thoại của em ấy rồi," Yuri chậm rãi lên tiếng.

"Nhưng em ấy đã biết là em có mặt ở đây..." 

2.

"Nhà mới của chúng ta," Yuri nhe răng cười khi cô mở cửa ra. Yoona liền nhướng mày.

"Của chúng ta ư?"

"Tôi - ý tôi là... nhà mới của t... của tôi," Yuri lắp bắp, cố để nghe như thể chưa từng nói gì cả. Yuri đã để ý thấy Yoona không hề thể hiện một chút bối rối nào và điều đó khiến cô lo lắng một cách kỳ lạ. Được rồi, không kỳ lạ gì cả, Yuri rõ ràng là đã cảm thấy buồn nhưng cô ấy đã không hề biểu lộ ra. Được tự do thoát khỏi sự khống chế của ba mình, quyết định đầu tiên của cô chính là rời khỏi ngôi nhà mà ông ta đã sở hữu và tự đi tìm cho mình một căn nhà. Cô đã luôn muốn sống trong một căn hộ chung cư với quang cảnh thật đẹp. Đó đã là kế hoạch của cô và cô đã thực hiện nó ngay lập tức. Không phải gọi bản thân mình là con gái của một tỷ phú nữa, cô hiện giờ chỉ đơn giản là một Kwon Yuri, người rất muốn tạo nên một cuộc sống cho chính bản thân mình và...

"Cảnh đẹp thật," Yoona nhận xét, chăm chú nhìn ra thành phố bên ngoài và rồi tự thả người xuống ghế sofa. Yuri gật đầu, đút hai tay vào trong túi quần jeans của mình với một cú nhún vai.

"Rất vui vì em thích nó," Yuri bình thản nói. "Em muốn đi xem một vòng không?"

Yoona mỉm cười và đứng dậy, nắm chặt hay bàn tay vào nhau trong khi cô bắt đầu đi. Thật lòng thì, cũng chẳng có gì nhiều để mà đi xem một vòng cả, nó cũng đơn giản như ngôi nhà mới của cô nhưng Yuri vẫn cố kéo dài cuộc dạo quanh này lâu hơn nữa. Cố tình tìm một cái cớ để tự đưa Yoona lên đây, Yuri đang hi vọng là mình sẽ nhận được một cái gì đó hơn là một câu nói 'cảnh đẹp thật'. Cô muốn có một lời phê duyệt sau tất cả những gì cô đã làm với ngôi nhà này... hoặc là cố gắng để khiến nó trông thật hoàn hảo.

"Nhà bếp ở đây," Yuri chỉ, nêu lên một sự thật hiển nhiên. "Phòng ăn."

Yuri nhìn sang Yoona một cách đầy hi vọng, tự hỏi là bàn ăn thì có tiết lộ thêm được điều gì đó không. Thực ra, cô cũng đã hi vọng như thế với bộ ghế sofa đôi. Vào một ngày nào đó cách đây khá lâu, họ đã giúp đỡ Jessica chọn lựa đồ đạc cho căn nhà mới của cô ấy và trong lúc Jessica đang bận rộn thực sự để tìm những thứ ưng ý, thì Yoona và Yuri chỉ ngồi trên ghế sofa một cách uể oải nhìn Jessica đi loanh quanh.

"Jessica, chọn cái bàn đó đi," Yoona nói, chỉ vào một chiếc bàn tròn bằng thủy tinh đối diện họ. "Nó sẽ rất hợpvới căn nhà của Jess đó."

"Vậy à?" Jessica dừng lại, ngẫm nghĩ. "Thực ra tôi đang nghĩ đến một cái bàn hình chữ nhật... nó sẽ hợp hơn với phòng ăn của tôi và bàn bằng thủy tinh thì không phù hợp cho lắm."

Miệng của Yoona mở ra thành hình chữ 'O'.

"Em nghĩ là nó trông rất xinh xắn," cô khẽ kết thúc câu nói của mình.

"Jessica, tại sao cậu phải chọn ngày hôm nay để đi mua sắm vậy?" Yuri ngáp, vô cùng mệt mỏi. "Tất cả chúng ta đã làm ca đêm suốt ba ngày liền rồi và Yoona thậm chí còn không sống ở gần đây."

"Không sao đâu," Yoona vội nói nhưng đã không thể ngăn được một cái ngáp dài. Jessica nhìn cả hai người họ một cách đầy tội lỗi.

"Mình thực sự rất xin lỗi nhưng hôm nay là ngày cuối cùng cửa hàng nội thất giảm giá. Mình sẽ kết thúc việc này thật nhanh. Hứa đấy."

"Cậu vẫn rẻ tiền như mọi khi," Yuri thở dài, mệt mỏi dựa người vào ghế sofa.

"Ờ, mình đâu thể làm gì khác được. Không giàu có mà," Jessica lầm bầm, lại bước đi để tìm một chiếc bàn khác.

"Mình sẽ trả tiền cho cậu để cho bọn mình được ngủ!" Yuri gọi theo sau nhưng đã không nhận được một câu trả lời. "Nghiêm túc đấy, chỉ có bọn mình mới chịu đựng được-"

Yuri đông cứng cả người khi Yoona chợt dựa lên vai cô, ngủ gục. Yuri chớp mắt một cách đầy lo sợ, hi vọng là Jessica không có ở gần đây. Nếu Jessica thấy được cảnh này, cô ấy sẽ lại nghĩ rằng Yuri đang lợi dụng Yoona nữa. Không được, Yuri thẳng thừng nắm lấy bàn tay cô ấy. Yuri nhìn xuống, một nụ cười vẽ trên khuôn mặt cô trước khi cô thả bàn tay cô ấy ra lần nữa.

Tự giữ lấy điều đó trong lòng, Yuri nắm hai bàn tay mình lại với nhau và đặt trên đùi mình bất chấp việc Yoona đang ở rất gần. Yuri chỉ đơn giản là để cho cô ấy ngủ, giả vờ trong một giây rằng chỉ có hai người họ ở đây mà thôi.

"Xong rồi!" Jessica thông báo sau một lúc. "Mình đã đặt hàng rồi. Đi thôi."

Yoona choàng tỉnh dậy và mỉm cười với Jessica. Yuri nhìn theo Yoona nhảy ra khỏi chỗ ngồi của cô ấy và Yuri lập tức đi theo. Cả ba rời khỏi khu mua sắm với Yuri lết thết đi theo sau.

Yuri đặt bàn tay mình lên đầu, có hơi ngẩn người ra. Đó cũng không được xem là một ký ức hạnh phúc gì nhưng nó vẫn cứ hiện lên trong đầu cô.

"Đây là phòng của Yul đó hả?" Giọng nói của Yoona chợt vang lên.

"Hả? Ờ ừ đúng vậy," Yuri đáp, nhận ra là mình đã hoàn toàn dừng lại tại nhà bếp và Yoona đã bỏ cô lại đó để đi loanh quanh khám phá thêm nữa.

"Ô, em thích tấm màn cửa," Yoona nhận xét, đùa nghịch với nó cùng một nụ cười. Yuri tựa vào cánh cửa, thả lỏng người và hai cánh tay khoanh trước ngực. Tất cả những gì cô có thể nói chính là ánh sáng tự nhiên thích hợp nhất với Yoona bởi cô ấy trông vô cùng lộng lẫy dưới ánh nắng.

Yuri di chuyển ánh mắt mình đi xuống. Cô vẫn còn thất vọng vì không nhận được lời đáp. Cô đã tưởng rằng không ít thì nhiều hiện giờ họ cũng hẹn hò chính thức rồi. Ngay cả JeTi cũng đã đi Nhật... Yuri cho đó là một tuần trăng mật sớm. Yuri yêu cô ấy và chậc, cô khá tự tin mà nói rằng Yoona cũng có cùng cảm giác đó nhưng tại sao đột nhiên lại tồn tại những nghi ngại thế này? Đồ Yuri bất an ngu ngốc, cô thầm mắng bản thân mình. Cô đã chạy vào trong một tòa nhà đang bùng cháy vì cô ấy, Yuri bĩu môi khi cô đá vào không khí, Yoona ít nhất cũng đã phải hiểu được điều đó chứ. Cô đã sẵn sàng ném cả mạng sống của chính mình vào trong hầm lửa đó.

"Yoona," Yuri chậm rãi lên tiếng và Yoona liền quay lại.

"Hmm?" Yoona đáp.

"Tôi đã mua căn hộ này..."

Yoona nhìn cô đầy thắc mắc, di chuyển đến gần hơn. Cô rõ ràng là chưa quen được với một Yuri đầy do dự.

"Cho... bản thân tôi và..."

Yuri lắc đầu, kết thúc nó ở đó. Lòng tự trọng đang tồn tại trong cô đã không muốn tỏ ra quá ngốc nghếch. Có phải cô đã tiến quá nhanh không? Chắc chắc rồi, cũng chưa được lâu lắm kể từ khi cô cuối cùng cũng được xuất viện và cô cho rằng những giờ đồng hồ cô đơn ở đó trong lúc Yoona đi làm đã khiến cô nhớ Yoona quá nhiều đến nỗi cô đã nghĩ đến điều này. Ngốc thật!

"Chúng ta đi ăn thôi," Yuri đề nghị, ra hiệu cho Yoona đi theo.

"Yul vẫn chưa nói xong mà!" Yoona gọi theo sau, đuổi theo cô ấy. Yoona kéo lấy tay áo và Yuri liền quay lại, ngạc nhiên.

"Huh?"

Giờ thì Yoona trông rất ngượng ngùng.

"Hãy... kết thúc câu nói của Yul đi," Yoona lẩm bẩm, giờ thì đang kéo lấy những ngón tay của cô. Yuri thầm mỉm cười trong lòng trước hình ảnh trẻ con đó của Yoona.

"Câu gì cơ?" Yuri nói, giả vờ như chẳng hiểu gì cả. "Chúng ta đi ăn?"

"Không... không phải câu đó," Yoona nói nhỏ hơn nữa và Yuri vẫn đang kiên nhẫn chờ đợi cho cô ấy thua cuộc. Thế nên Yuri đã trêu đùa thêm một chút, nhưng không lâu hơn nữa. Yoona đã chỉ vào chiếc bàn và rồi vào bộ ghế sofa với một tiếng lầm bầm đầy miễn cưỡng. Yuri vẫn giữ nét mặt phớt tỉnh của mình.

"Ừm, tôi cũng thích nội thất ở đây," Yuri thản nhiên nói và nhìn Yoona bắt đầu bùng nổ.

"Yuri, đồ ngốc ngốc ngốc," Yoona như bốc hỏa, quăng cánh tay của Yuri ra và đùng đùng tiến ra cửa. Yuri đã phải bật cười lớn, nắm lấy cổ tay cô ấy lại trước khi Yoona có thể đi xa hơn. Rất cố gắng, Yuri đã kéo cô ấy trở lại và vào trong cái ôm thật chặt của mình. Yoona cố thoát ra nhưng Yuri đã khóa chặt cô ấy trong vòng tay của mình.

"Cho bản thân tôi và cho em," Yuri cuối cùng cũng nói hết ra và cảm giác được Yoona đã ngừng vùng vẫy trong vòng tay cô. "Tôi đã mua căn hộ này để nếu em có cần một nơi trú chân thì em có thể đến đây và có thể nếu tôi cầu xin đủ mực, em sẽ ở lại đây..."

Yuri đặt hai bàn tay mình lên đôi vai của Yoona và khẽ tách người ra.

"Cùng với tôi," Yuri nhẹ nhàng kết thúc câu, muốn chắc chắn rằng Yoona hiểu được là cô sẽ luôn chào đón cô ấy, luôn luôn cần đến cô ấy.

Yoona ngừng lại, nhịp tim đập có hơi quá nhanh khi cô nhìn vào đôi mắt của Yuri. Không đùa bỡn, không một vẻ tinh quái mà Yuri vẫn thường đeo bên mình suốt 24/7, mà chỉ đơn giản là rất nghiêm túc. Bởi vì người ta không quá thường xuyên nhìn thấy điều này từ Yuri, nên nó có ý nghĩa rất lớn.

"Tôi muốn em sống ở đây cùng tôi để tôi có thể thôi nhớ em mỗi đêm, thôi tự hỏi rằng em có về nhà an toàn hay không và thôi suy đoán rằng liệu em có xem những bộ phim khiêu dâm hay không" Yuri lặp lại sau một khoảng ngừng rất lâu. Yoona chậm rãi nâng bàn tay mình lên và vòng quanh eo Yuri, tự vùi người mình vào trong hơi ấm của cô ấy một lần nữa.

"Em muốn ở cùng với Yul," cô cuối cùng cũng đáp lại trong một lời thì thầm. "Em sẽ an toàn chỉ khi nào em ở bên cạnh Yul. Yul không cần phải suy đoán bởi vì em không có xem loại phim đó và Yul không được phép ngừng nhớ em."

Yuri nở một nụ cười thật tươi trên vai cô và đáp lại cái ôm đó. Tách ra khỏi cái ôm lần nữa, Yuri mỉm cười với Yoona và đã nhận được đáp trả.

"Tôi yêu em Yoona," Yuri nói với cô ấy một lần nữa. "Em có yêu tôi không?"

Yoona trả lời bằng một nụ hôn nhanh lên môi. Yuri đã không thể bỏ qua điều đó một cách đơn giản được. Bàn tay của Yuri dịu dàng quấn qua cổ cô ấy, kéo cô ấy vào một lần nữa cho một điều gì đó lâu hơn và sâu hơn. Đôi mắt của Yoona từ từ nhắm lại khi mũi của Yuri lướt qua mũi cô và hai đôi môi đã gắn kết với nhau.

Cô đã trở nên thật dịu dàng, âu yếm và cẩn trọng với từng sự va chạm và nụ hôn của mình. Nó khiến Yoona cảm giác mình thật mỏng manh trong vòng tay cô, không bao giờ muốn rời ra nữa. Thế nhưng, cảm giác đáng trân trọng là một chuyện. Muốn cô ấy lại là một chuyện khác.

Yoona đưa hai cánh tay mình lên vai Yuri, hai bàn tay luồn vào trong mái tóc của Yuri trong khi cô đang đòi hỏi nhiều hơn nữa. Rõ ràng là, Yoona đã rất ghét khoảng thời gian Yuri ở trong bệnh viện, ghét rất nhiều như Yuri ghét vậy. Sự khác biệt giữa nồng nhiệt và khao khát dường như không còn là vấn đề nữa khi mà họ đang hôn nhau một cách hối hả, lưng của Yuri bằng cách nào đó đã chạm vào tường và Yoona, lạc lối trong khoảnh khắc này, đã cắn vào môi dưới của cô ấy. Khi họ cuối cùng cũng tạm dừng để thở, Yuri chỉ có thể sửng sốt trước những hành động đó của Yoona.

"Em đã thay đổi," Yuri nhận xét với một nụ cười rộng đến tận mang tai và nhìn thấy Yoona đang ngượng ngùng, mặt đỏ lên hơn nữa.

"Yul cũng đã thay đổi," Yoona ngượng ngùng đáp khi cô cân nhắc thật cẩn thận lời nói tiếp theo của mình. "Yul đã bớt..."

"Chúng ta sẽ tìm thấy một sự cân bằng," Yuri nói, ngăn không cho cô ấy giải thích. Yuri nắm lấy bàn tay cô ấy và dẫn cô ấy ra ghế sofa. Yuri ngồi xuống trước, rồi kéo Yoona ngồi lên trên đùi mình. Đôi mắt của Yuri lấp lánh từ gương mặt thanh tú của cô ấy cho đến bàn tay của chính cô đặt ở eo của Yoona.

"Không biết làm sao mà, tôi vẫn nghĩ rằng đây là một chuyện thần kỳ," Yuri thú nhận và Yoona nâng bàn tay mình lên để vuốt lấy gò má cô ấy.

"Không phải thế nữa," Yoona nhẹ nhàng đáp và Yuri cảm thấy phấn khởi trong hạnh phúc. Như thể bị nam châm hút hay chỉ đơn giản là đã được định sẵn, đôi môi họ lại gặp nhau lần nữa, khẳng định quyền sở hữu của mình đối với người kia. Yoona cảm giác người mình di chuyển một chút và được sự giúp đỡ của Yuri, cô đã được nhẹ nhàng đặt nằm xuống, lưng cô chạm vào lớp đệm mềm mại của ghế sofa. Hôm hay, chỉ có hai người họ mà thôi.

"Em yêu ngôi nhà của Yul," Yoona nói một cách ranh mãnh giữa những nụ hôn. Yuri mỉm cười.

"Ngôi nhà của chúng ta," Yuri sửa lại. "Chỉ dành cho chúng ta."

Bất ngờ, chuông cửa vang lên và Yuri liền gầm gừ.

"Trừ khi Hyoyeon và Sooyoung muốn mở một bữa tiệc. Tôi đã bảo họ đừng đến mà không gọi trước cho tôi..."

Yuri ngập ngừng nâng người mình lên nhưng Yoona đã không chịu buông Yuri ra.

"Yul có nghĩ là chúng ta có thể mặc kệ họ chỉ một lần thôi không?" Yoona hỏi một cách đầy hi vọng. Yuri liền nở một nụ cười nhăn nhở.

"Em rõ ràng là đã thay đổi theo chiều hướng tốt hơn đấy," Yuri khúc khích cười và như đã được lệnh, cô vẫn nằm đó. Và Sooyoung và Hyoyeon đã chờ đợi, với những túi thức ăn chuẩn bị cho bữa tiệc trong tay, đã hoàn toàn và tuyệt đối bị bỏ rơi.

THE END.

--------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro