Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 9

YURI’S POV

Trời đã hửng sáng. Mặt trời vừa ló dạng.

 “A~  nhìn kìa bãi biển mới đẹp làm sao! Em không thể tin được chúng ta sẽ ở đây cả tuần!” Seobaby la lên, tay ôm con ếch bông, Keroro. Awwwww em ấy dễ thương quá đi!!! Tôi ôm lấy em ấy.

“Đúng vậy Seobaby! Chị không thể đợi để được bơi nữa mà!” tôi nói rồi ai đó đánh vào đầu tôi.

“Buông Seohyun ra! N.O.W! Tớ đã nói với cậu nhiều lần rồi hả, không được quấy rối em ấy.” Sica baby nói.

“Ehehe…” tôi cười lo lắng, buông Seohyun ra. “Lời cậu nói là LUẬT mà.”

“Dĩ nhiên.” Sica mỉm cười.

“Tớ cần THỨCCCCC ĂNNNNN!!!” Sooyoung hét lên.

“Không phải chúng ta vừa ăn trước lúc đi sao?” Sunny hỏi Sooyoung.

“Nhưng chuyến đi quá dài!!!” Sooyoung rên rỉ.

“Aish! Ráng chịu một chút đi.” Hyoyeon nói.

“Nhưng-” Sooyoung tính nói gì đó nhưng bị kid leader ngắt lời.

“Được rồi! Đến ngôi nhà ở bãi biển phải đi lối này!” Taeyeoon chỉ một cách chắc chắn về hướng đó. “Theo tớ.” Mọi người đi theo Taeyeon.

“Để tớ cầm túi giúp cậu.” Tôi nói với Sica rồi tóm lấy cái túi cậu ấy đang đeo. Cậu ấy mỉm cười rồi đi trước, tôi ngây ngốc cười lại. :x Tôi quay sang Seobaby rồi giúp mang túi của em ấy luôn.

“Cảm ơn Yuri unnie.” Seohyun mỉm cười ôm lấy cánh tay tôi. Kyaaaa~ Seobaby thật đáng yêu mà. Chúng tôi đi theo sau mấy nhóc kia.

--CĂN NHÀ Ở BÃI BIỂN—

“WOOOOOOOOW!!!” Fany hét lên khi chúng tôi bước vào ngôi nhà đẹp lung linh. Nó có 2 tầng. Cửa sổ lẫn cửa đi đều được làm bằng thủy tinh. Ban công hướng nhìn ra biển. Trần nhà cao với chùm đèn pha lê trong suốt. Cả sàn nhà và cầu thang đều bằng gỗ. Cầu thang thậm chí còn được trải thảm hồng. Đặt túi xách xuống, bước tới chỗ sofa định ngồi nghỉ ngơi. Mấy cái túi kia nặng khiếp! Nhưng trước khi mông tôi có thể cảm nhận được sự êm ái của sofa, Seobaby đã kéo tôi lại.

“Gì thế?” tôi hỏi.

“Chúng ta đi xem phòng trước đi!” em ấy vui vẻ la lên.

“Hyunnie à! Chị cũng muốn đi nữa!” Yoona theo sau chúng tôi. Chúng tôi lên cầu thang rồi mở cánh cửa đầu tiên. Tôi bất ngờ khi nhìn vào bên trong. Một căn phòng hướng ra biển tuyệt đẹp. Với 3 chiếc giường queen-sized màu hồng. Tường sơn màu trắng, rèm cửa thì màu hồng trong suốt. Ban công thì có hẳn cả bộ bàn ghế pha trắng lẫn hồng.

“OMO.” Yoona hết sức sửng sốt trước những gì mình nhìn thấy.

“NÀY MẤY NHÓC!!! Vào phòng khách NGAY!” từ dưới lầu, Taeyeon hét lên với giọng ahjumma của mình, điều đó có nghĩa là có việc quan trọng. Cả 3 vội chạy xuống cầu thang, nhanh chóng ngồi xuống sofa. Ba tên ngốc kia đi ra từ nơi mà tôi cho là bếp, vì Sooyoung vừa ôm một đống thức ăn vừa nhấm nháp chúng, Sunny và Hyo thì theo sau. Sica bước ra từ phòng đối diện với phòng khách, trông cậu ấy vui vẻ lắm. Fany ôm lưng Tae. Khi nào Sica mới ôm mình như thế nhỉ? tôi nghĩ. Tôi đỏ mặt, nhún vai.

“Nghe này, nhà này có 3 phòng. Nên chúng ta sẽ chia làm ba. Phòng nào CŨNG giống nhau, nên đừng lo. Mỗi phòng đều hướng ra một ban công chung. Oppa quản lý nói anh ấy đã sắp xếp ngôi nhà này cho chúng ta, có nghĩa là chúng ta sở hữu nó.” Taeyeon cười tỏa nắng. Không rõ đây có phải là trò đùa hay không nữa. “Nó là một món quà của oppa quản lý.” Cậu ta lại nói, nụ cười càng sáng chói hơn.

“Thật á?” Yoona hỏi. Tae gật đầu rồi chúng tôi vui sướng hét lên.

“Được rồi, giờ là lúc sắp xếp phòng.” Tae nói.

“Hyoyeon, Sunny và Sooyoung, ba tên ngốc các cậu ở cùng nhau.” Tae chỉ vào 3 người. Họ mỉm cười, đập tay với nhau.

“Chờ đã, cậu vừa gọi bọn tớ là ba tên ngốc đó hả?” Sunny nhìn Taeyeon không chớp mắt. Tae chỉ nhún vai.

“Ừ đúng vậy đó.” Cậu ta nói. “Yoona, Yuri và tớ ở một phòng, còn Sica, Fany và Seohyun ở phòng còn lại.” cậu ta tiếp tục.

“Nhưng Taeyeon à~” Fany rên rỉ, rõ ràng là cô nàng chẳng vui vẻ gì với cách xếp phòng này.

“Đó là quyết định cuối cùng.” Tae kiên quyết nói. “Nhà bếp thì lối này.” Cậu ta chỉ vào hướng mà ba tên ngốc kia đi ra lúc nãy. “Phòng đọc ở kia.” Chỉ vào phòng mà Sica đã bước ra. Hèn chi cậu ấy vui như vậy. “Có 1 phòng tắm ở cuối hành lang, mỗi phòng ngủ đều có 1 phòng tắm và 1 tủ đồ riêng.” hàm tôi rớt xuống rồi thì phải.

“Tủ đồ riêng?” Sica baby hỏi. Taeyeon cười ngố rồi gật đầu. Chúng tôi lại (một lần nữa) hét lên sung sướng.

TAEYEON’S POV

Sau khi đã phổ biến cho mấy nhóc kia về căn nhà, luật lệ và đưa cho họ chìa khóa nhà, chúng tôi quyết định sắp xếp đồ đạc của mình. Tôi thở dài đặt quần áo vào tủ đồ. “Xin lỗi cậu Fany à~ Nếu hai chúng ta ở cùng nhau thì tớ không thể kiềm chế nổi bản thân mà tha lỗi cho cậu mất.” Tôi nghĩ. Fany sẽ phải năn nỉ tôi thôi. BWAHAHAHAHA.

“Yoona à, sao em lại treo poster của Eun Chan lên tường thế?” Yuri hỏi, tôi nhìn sang, mắt muốn rớt ra còn mũi thì bắt đầu chảy máu.

“Eun Chan. Bikini. Butt.” Tôi chỉ có thể thốt ra bấy nhiêu rồi mọi thứ đột nhiên trở nên tối tăm.

YURI’S POV

“Aigoo! Đây là lý do tại sao không nên dán ảnh những cô gái mặc bikini lên tường.” tôi nói với Yoona, chỉ vào Taeyeon đã bất tỉnh.

“Taeyeon unnie!!!” Yoona hét lên, chạy đến chỗ Taeyeon. Tôi thở dài, đột nhiên cửa phòng mở ra.

“Có chuyện gì thế?!” Fany bực mình hỏi. Cậu ấy quay sang Taeyeon. “Tete!” chạy lại chỗ Taeyeon, lập tức kéo Tae dậy rồi cố làm cậu ta tỉnh lại. Tôi lại thở dài, nhìn sang mấy cái poster lần nữa.

“Fany à, chuyện gì t-” Sica chạy vào phòng nhưng không thể nói hết câu. “Này~ Yuri! Mũi cậu đang chảy máu kìa!” cậu ấy chạy đến chỗ tôi.

“Ơ?” tôi nói, đưa tay lên mũi mình. Sica lập tức lấy ít khăn giấy, đẩy tay tôi ra. Cậu ấy kẹp chặt mũi tôi để ngăn máu chảy, rồi lau sạch máu đi. Nhìn quanh phòng rồi cậu ấy bỗng trở nên lạnh lùng. Bắc cực đến rồi.

“Ai đã treo mấy poster này hả?” Sica lạnh lùng hỏi, trừng mắt nhìn chúng.

FANY’S POV

“Ai đã treo mấy poster này hả?” nghe Sica hỏi, tôi lập tức quay lại. Đang ôm và cố giúp Taeyoen tỉnh lại nhưng lại nhìn thấy poster của CÔ TA khắp phòng.

“Y-Yoona.” Yuri trả lời. Tôi nhìn Yoona. Tôi sắp nổi điên rồi đây. Một người không đủ cho cậu hả Tete?!

“Unnie à, em nghe- OhMYGOSH Taeyeon unnie. Chuyện gì xảy ra vậy?” Seohyun nói khi chạy vào phòng. Em ấy nhìn quanh rồi mặt bỗng tối sầm lại. Em ấy chậm rãi bước đến bức tường, mắt nhìn một tấm poster.

 “Ai đã dán cái này?” em ấy hỏi mà không mắt rời khỏi nó. Không ai trả lời hết. Em ấy từ tốn gỡ từng tấm poster xuống. Khi gỡ xong, em ấy quay lại nhìn chúng tôi. “Ai đã dán mấy cái này?” em ấy hỏi lại lần nữa. Vẫn không có ai trả lời. Sica lạnh lùng nhìn Yuri - cậu ấy hẳn đang rất tức giận. Tôi quay sang Taeyeon rồi nhận ra mình đang siết chặt cậu ấy hơn, cậu ấy đã tỉnh lại và đang nhăn mặt đau đớn. Cảm thấy hơi tội lỗi. Tôi buông ra, đầu cậu ấy rơi xuống thảm trải sàn.

“Ow~” cậu ấy rên rỉ.

YURI’S POV

“Ow~” Taeyeon rên rỉ. Nhưng kệ, tôi còn bận sợ Sica và Fany mà. Khi Fany nhìn thấy mấy tấm poster thì thái độ lập tức thay đổi rồi bắt đầu phóng băng như Sica luôn. Nam cực đã xuất hiện. Sica lại nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng đó khiến tôi càng sợ hơn. Không biết cậu ấy đang nghĩ gì nữa. Seobaby chạy vào phòng, gỡ hết mấy cái poster xuống, rồi nhìn chúng tôi.

“Ai đã dán nó?” em ấy hỏi lần thứ 3. Em ấy trông không có vẻ tức giận. Seobaby có bao giờ giận đâu nhỉ. Em ấy nhìn tôi. “Yuri unnie?” tôi lắc đầu lia lịa.

“Không phải chị. Là-”

“Yoona.” Taeyeoon kết thúc câu nói. Seohyun gật đầu.

“Sao chị lại có poster của Eun Chan?” Seo hỏi Yoona.

“Ừ… thì… chị ấy phong cách, xinh đẹp, thanh nhã và lộng lẫy… ồ… đừng quên chị ấy rất là HOT” Yoona thật tình nói. Seobaby gật đầu đi ra khỏi phòng cùng với mấy cái poster.

“Sica à~” tôi gọi. Sica lườm tôi. Nuốt nước bọt “Ừm… cảm ơn cậu.” tôi mỉm cười. Cậu ấy có vẻ dịu đi một chút, đứng dậy rồi rời khỏi phòng.

TAEYEON’S POV

Sica rời khỏi phòng. Tôi lườm Fany vì đã thả đầu tôi xuống như thế. Cậu ấy nhìn tôi, bĩu môi.

“Tớ xin lỗi Tete~” cậu ấy xin lỗi. Tôi thở dài. Không thể giận cậu ấy mãi được mà. Tôi mỉm cười, cậu ấy cũng cười lại với đôi mắt cười ấy. Đó là một trong những điều mà tôi yêu ở cậu ấy. Cậu ấy hôn vào má tôi, đứng dậy rồi ra khỏi phòng.

“Chị nghĩ Hyunnie sẽ mang poster của em đi đâu?” Yoona hỏi khi em ấy ra khỏi phòng.

SEOHYUN’S POV

Rời khỏi phòng của Yuri unnie, Tae unnie và Yoona unnie mang theo mấy tấm poster của CHỊ TA.

“Em ghét chị Yoona unnie.” tôi thầm nghĩ. “Chị đúng là đồ ngốc mà.” Tôi cuộn mấy tấm poster lại rồi ném vào thùng rác. Ngó vào phòng, tôi nhìn thấy con Keroro mà Yoona unnie đã tặng ở công viên giải trí. Tôi ôm lấy nó. Sica unnie và Fany unnie bước vào phòng, tôi nhanh chóng lấy điện thoại gọi cho người đó.

End Chap 9.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro