Chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 16

Taeyeon’s POV

Có thể là ai nhỉ? Tôi tự hỏi khi chậm rãi mở cửa ra.

“Hi Taeyeon!” chị ấy chào rồi hôn nhẹ vào má tôi. Khiến tôi đỏ mặt dữ dội. 

“uhm. Hi. Chị làm gì ở đây thế ạ?” Tôi hỏi. Và chị ấy bĩu môi. Bĩu môi kìa. Dễ thương quá. 

Hình như em không vui khi nhìn thấy chị.” Thậm chí chị ấy còn bĩu môi nhiều hơn. Tôi vẫy tay mình một cách điên cuồng trong không khí.

“Không! Không phải thế đâu! Em hoàn toàn rất vui khi được gặp chị. Em chỉ thắc mắc thôi, chị biết đó.” Tôi nói khi nhìn xuống đất.

“Oh. Em chưa nghe nói gì sao. Chị là một trong những MC Come to play. MC cũ đang đi nghỉ mát nên họ gọi hỏi chị rằng chị có thể thay thế không.” Chị ấy nói. “và khi nghe nói các em là khách mời, chị ngay lập tức đồng ý và cố gắng hoàn thành việc ghi âm nhanh nhất có thể để có thêm chút thời gian với Yur- với các em.” Chị ấy mỉm cười nói. Tôi mỉm cười lại rồi mời chị ấy vào.

“Tụi em đang ăn tối. Chị đã ăn chưa ạ?” Tôi hỏi.

“uhm. Chưa.” Chị ấy ngại ngùng nói. “đây thực sự là một ngôi nhà đẹp.” chị ấy cố đổi chủ đề.

“Oh. Vâng. Anh quản lý đã tặng cho tụi em đó ạ. Nhanh lên, chúng ta cùng ăn tối thôi. Chị ắt hẳn là đói rồi.” tôi nói khi kéo chị vào phòng ăn.

Yuri’s POV

Trong khi Tete ra ngoài, mọi người đều chú tâm vào việc của mình. 

Sooyoung đang ăn, như thường lệ, trong khi chúng tôi chờ Taeyeon tham gia cùng. 

Sunny đang liếc Sooyoung, Hyoyeon người đang ngồi giữa Sunny và Sooyoung, nhìn Sunny với ánh mắt ngừng-liếc-Sooyoung-đi-rồi-nói-chuyện-với-cậu-ấy-nếu-không-tớ-sẽ-đánh-cậu-bầm-dập-đó. 

Gyuri và Jiyoung đang ngọt ngào thì thầm với nhau rồi cười khúc khích. 

Yoona đang giật và trừng mắt nhìn về hướng của Seohyun. 

Trong khi đó, Seohyun và Nicole đang vui vẻ trò chuyện và cười khúc khích với nhau nãy giờ.

Seungyeon thì đang nhắn tin điên cuồng, rồi sau đó nhìn vào điện thoại như thể cậu-mà-dám-không-trả-lời-tin-nhắn-của-tôi-thì-địa-ngục-sẽ-chờ-sẵn-đấy.

Fany liên tục liếc nhìn cửa phòng ăn và chờ Taeyeon.

Đầu của Sica đang đặt ở trên vai tôi, cậu ấy đang chơi với những ngón tay của tôi rồi cứ cười khúc khích suốt và uhmm… tôi nghĩ… cậu ấy đang đỏ mặt. THỜI KHẮC quan trọng này, CÁI TÔI của tôi đang dâng cao.

“Này các cậu, chúng ta có khách.” Taeyeon nói khi xuất hiện ở bàn ăn. Mọi người nhìn lên. Tôi thề rằng biểu hiện của mọi người đột nhiên thay đổi.

Sooyoung ngừng ăn rồi toét miệng cười hạnh phúc, Hyo mỉm cười còn Sunny cũng mỉm cười nhưng nó không giống những nụ cười của cậu ấy, nó phảng phất sự buồn bã.

Mắt Yoona mở to và các bạn có thể nhìn thấy nụ cười của con nhóc đang lớn dần và làm sởn gai óc hơn mỗi giây.

Mắt Seohyun giật giật, còn Nicole trông có vẻ sốc.

Gyuri và Jiyoung dường như chẳng thèm quan tâm đến nữa.

Fany từ lo lắng chờ đợi chuyển sang thái độ lạnh lùng. Bắc Cực xuất hiện rồi đây.

Tôi nhìn sang Sica. Cậu ấy đang nhìn tôi. Đôi mắt cậu ấy đang thể hiện cảm xúc nào đó. Tôi không thể đọc được. Cậu ấy quay sang nhìn vị khách của chúng tôi, và ánh mắt cậu ấy trở nên băng giá. Nam Cực đã xuất hiện. Và tôi đang ngồi bên cạnh nó đây.

“EUN CHAN!!!~” Sooyoung nói khi chạy đến chỗ Eun Chan rồi ôm lấy chị ấy.

“Hi, Sooyoung. Chị cũng rất vui khi gặp em.” Eun Chan cười khúc khích. Taeyeon lấy một cái ghế nữa rồi mời Eun Chan ngồi ở đó.

“Chị làm gì ở đây vậy?” Sunny hỏi. Cậu ấy rõ ràng là không vui. Eun Chan bước đến chỗ cái ghế mà Tete đã lấy ra rồi ngồi xuống.

“Các cô gái, hãy gặp một trong những MC của Come to play ngày mai nào.” Biểu hiện của mọi người là sốc. À thì ngoại trừ Fany, Sica và Seohyun. Họ hoàn toàn không biểu hiện tí hứng thú nào. Chỉ nhìn nhau mà thôi.

“Chuyện gì đã xảy ra với MC cũ vậy?” Hyo hỏi.

“Họ đang đi nghỉ mát nên đã nhờ chị thay thế. Còn một người nữa, nhưng chị không rõ anh ta hay cô ấy là ai.” Chị ấy giải thích khi Sooyoung đưa cho chị ấy một cái đĩa và một ít thức ăn. Đúng vậy đấy. Choi Sooyoung đang phục vụ thức ăn cho Eun Chan. Mọi người đều im lặng. Chúng tôi đang nhìn Sooyoung, người đang vui vẻ lấy vài miếng thịt bò và rau.

“Uhmm… sao các em lại im lặng thế? Chị nói gì không đúng à?” Eun Chan hỏi, nghiêng đầu mình sang một bên.

“Đáng yêu quá…” Tôi, Taeyeon, Yoona và Sooyoung cùng mơ mộng nói. Tôi cảm thấy cái lạnh đang tăng lên đột ngột. Tôi lập tức im bặt rồi hắng giọng.

“Không phải là Eun Chan. Chỉ là. Bọn tớ sốc khi thấy Sooyoung phục vụ THỨC ĂN cho người khác thôi. Từ khóa ở đây là THỨC ĂN đó.” Tôi nhấn mạnh từ THỨC ĂN.

“Yah! Kwon Yuri!” Sooyoung hét lên và tôi phớt lờ cậu ta.

“Vậyyyyyyyy…” Nicole mở lời. “Chúng ta vẫn chưa giới thiệu lẫn nhau nữa.” Eun Chan nhìn sang Nicole.

“Chào em. Chị là Yoon Eun Hye. Nhưng em có thể gọi chị là Eun Chan.” Chị ấy nháy mắt nói.

“Dễ thương quá.” Nicole nói và Seohyun nhìn em ấy với ánh mắt em-có-nghiêm-túc-không-vậy. Nicole hắng giọng.

“Chào chị. Em là Nicole của KARA.” Em ấy nói và vẫy tay mình.

“Tôi là trưởng nhóm kiêm nữ thần, Gyuri.” Gyuri hất tóc nói.

“Em là maknae, Jiyoung.” Jiyoung ngại ngùng vẫy tay nói.

“Em dễ thương quá.” Eun Chan mỉm cười nói. 

Jiyoung đỏ mặt, lắp bắp lời cảm ơn. Gyuri nhìn Jiyoung, quay sang Eun Chan rồi quay lại nhìn Jiyoung và cuối cùng cô ấy nhìn Seohyun. Seohyun cũng nhìn cô ấy. Họ giật mắt nhìn nhau chăm chăm một lúc. Nhìn chằm chằm vào nhau và giật mắt bạn đang là xu hướng mới hả? Tôi nên làm thế với Sica. Để cho cậu ấy thấy tôi rất cool và tôi biết đến xu hướng mới nhất.

“Hi, em là Seungyeon.” Seungyeon nói khi dời mắt khỏi điện thoại một lát rồi quay trở lại nó.

“Hi. Chị là Yoon Eun Hye nhưng các em có thể gọi chị là Eun Chan.” Chị ấy nói khi nở nụ cười ấm áp.

“Nó không phải là tên của chị trong Tiệm cà phê Hoàng tử sao?” Jiyoung hỏi.

“Đúng vậy. Chị thích cái tên Eun Chan nên quyết định giữ lại nó. Nó nhắc chị nhớ về những kỷ niệm đặc biệt.” Eun Chan nói khi nở nụ cười buồn.

“Được rồi, mấy nhóc. Chúng ta nên ăn thôi nếu không thức ăn sẽ nguội hết đó, và vì tớ không thích ăn thức ăn đã nguội lạnh hết đâu.” Sooyoung la lên khi bắt đầu công cuộc “khai quật”. Chúng tôi gật đầu và mọi người bắt đầu ăn. Tôi nhìn sang Sica và cậu ấy nhìn tôi.

Tôi sẽ cho Sica thấy rằng tôi cool như thế nào. Tôi nhìn thẳng vào mắt cậu ấy và cố gắng hết sức có thể… tôi giật mắt của mình. Phải… rồi trái… rồi phải, sau đó là trái... cho đến khi tôi có thể giật mắt càng lúc càng nhanh. Cậu thấy tớ cool không Sica? Tớ có thể giật mắt nhanh lắm này. Tôi cool lắm đúng không. HÔHÔHÔ. Mình thật là cool quá đi.

Sica nhìn tôi với nét mặt lo lắng.

“Cậu có sao không Yuri à?” cậu ấy hỏi khi vén tóc qua tai tôi, nhìn vào đôi mắt vẫn đang giật liên hồi của tôi.

“Ừ, tớ ổn mà.” Tôi tự hào nói khi vẫn còn giật mắt mình.

“Tại sao mắt cậu lại giật như vậy? Cậu có chắc rằng mình vẫn ổn không?” cậu ấy lại hỏi với giọng lo lắng, lần này còn vuốt má tôi nữa. Tôi ngừng giật mắt và đỏ mặt. Tôi cúi mặt xuống, cố giấu đi khuôn mặt cà chua của mình.

“Đ-đúng v-vậy, mình khỏe mà. Tớ nghĩ giật mắt đang là xu hướng mới chứ.” Tôi lầm bầm, những từ cuối cùng dường như không thể nghe thấy.

“Hử?” Sica hỏi khi mặt cậu ấy chỉ cách tôi có vài inches. 

Mặt tôi càng đỏ hơn. Ngước nhìn lên, mọi người đang nhìn hai chúng tôi chằm chằm. Yoona nhếch mép cười đểu quá nên nó trông thật sởn tóc gáy. Seohyun giơ ngón cái lên với tôi, còn ba tên ngốc kia thì mỉm cười ngơ ngáo rồi bí mật đập tay ăn mừng với nhau. À… Hyo và Sunny đập tay với nhau, trong khi đó Sunny lại tránh cái đập tay của Sooyoung. Mặt tôi càng lúc càng đỏ rồi.

“Yuri à~ chị nhớ em.” Tôi nghe tiếng Eun Chan nói và nhanh chóng quay sang chị ấy. Ngay lúc đó tôi nghĩ là đầu mình sắp bị thổi bay mất.

“À… còn cậu ấy không có nhớ nhung gì chị đâu.” Tôi nghe Fany nói.

“Thật thế sao Yuri à~?” Eun Chan nói, trông có vẻ như sắp khóc.

“Em nhớ chị mà Eun Chan.” Taeyeon nói và cười ngốc, việc đó khiến cậu ta nhận được cái lườm từ Seohyun.

“Nhưng Yuri không nhớ chị chút nào.” Eun Chan tiếp tục, nước mắt đã dâng lên khóe mắt chị ấy.

“Em nhớ chị nhiềuuu hơn Taeyeon unnie luôn.” Yoona nói, mỉm cười đầy tự hào. Sica lườm con nhóc.

“Nhưng vẫn buồn vì Yuri không nhớ chị.” Chị ấy ấy nói nhỏ.

“Quên Yuri đi, em nhớ chị lắm nè!” Sooyoung nói khi chỉ vào mình rồi cười ngốc. 

Hyo và Sunny nhìn cậu ta. Hyo nhìn Sunny sau đó quay sang Sooyoung rồi Eun Chan rồi lại nhìn Sunny. Tên ngốc này cứ làm thế khoảng 10 lần, trước khi ôm đầu mình vì quá chóng mặt.

“Yuri à, em thật sự không nhớ chị sao?” Chị ấy lại hỏi, đôi mắt như đốt cháy tôi.

“Ư… ơ… uhm… em c-cũng n-nhớ c-chị.” Tôi khó khăn nói. 

Nhưng ngay lập tức tôi hối hận vì đám nhóc đều lườm tôi. Thậm chí mấy thành viên của KARA cũng vậy. Tôi sợ hãi nuốt nước bọt. Tôi cảm thấy hôm nay là ngày cuối cùng của mình. Tôi sắp chết rồi. Tạm biệt Trái Đất. Umma, Appa, con yêu hai người.

End Chap 16.

p/s mình sẽ up tối thiểu 1 chap/ 1 tuần ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#kasumi