[LONGFIC][Trans] Seeing You [Chap 7], JeTi, Ace Family

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 7:

Jessica's POV

Tôi ngồi xuống chỗ ngồi quen thuộc của tôi ở công viên và nhìn quanh tìm cậu ấy: Tiffany lại muộn. Đáng lẽ chúng tôi phải gặp nhau lúc 4h nhưng bây giờ đã là 4h30. Tôi bắt đầu tức giận và khó chịu.

“Jessi!!!” Tôi nhìn lên và thấy Tiffany chạy tới chỗ tôi. Tôi đứng dậy khi cậu ấy chạy đến nơi. “Tớ xin lỗi vì đã đến muộn. Tớ phải tìm điện thoại.”

“Well, cậu ít nhẩt nên gọi tớ cậu biết chứ. Cậu muộn 30 phút và đây không phải là lần đầu tiên.”

“Tớ không cố ý Jessi. Tớ hứa tớ sẽ không bao giờ gặp cậu muộn nữa. Được chưa?” Cậu ấy hỏi khi bĩu môi 1 cách dễ thương. Tôi thở dài và gật đầu, làm sao có thể giận được khi Tiffany dễ thương như thế chứ/

“Yay! Chúng ta có thể đi ăn gì không? Tớ đói.” Cậu ấy vỗ tay giống 1 đứa trẻ và nắm lấy tay tôi.

“Chờ đã, trước khi đi, tớ có điều muốn nói với cậu.” Tôi kéo mạnh tay cậu ấy để cậu ấy quay lại. “Ngồi đây 1 lúc đã.”

Tôi ngồi xuống bãi cỏ và vỗ vào chỗ bên cạnh. Tiffany cũng ngồi xuống và nhìn tôi chờ đợi.

“Well, cậu muốn nói gì?”

“Tớ...um. Tớ nghĩ... urghhh.” Tôi lắc đầu và lấy hết can đảm. Tôi quay sang Tiffany và nhìn vào mắt cậu ấy.

“Tiffany, tớ yêu cậu.”

Phải mất vài giây để Tiffany nhận thức được điều tôi vừa nói. Mắt cậu ấy mở to ra và cậu ấy vội vã đứng lên.

“Không không không không không không, cậu không thể. Đừng. Đừng yêu tớ Jessi. CẬU KHÔNG THỂ YÊU TỚ ĐƯỢC!” Cậu ấy hét và bắt đầu bước xa tôi.

Tôi đứng dậy và bước về phía cậu ấy. “Tại sao không Tiff? Tại sao tớ không thể yêu cậu?”

“Bởi vì họ đang đến đây. Họ đang đến để đưa cậu đi, hoặc tớ. Họ sẽ giết chúng ta. Không, tớ phải đi Jessi. Tớ xin lỗi. Tớ phải rời xa cậu. Tớ rất xin lỗi.” Tiffany nói, nước mắt bắt đầu rơi trên má.

“Nhưng tớ cũng yêu cậu Jessica Jung, tớ yêu cậu.”

Và rồi cậu ấy biến mất trong sương mù.

“KHÔÔNGG!! TIFFANY, ĐỪNG BỎ RƠI TỚ. QUAY LẠI ĐI.” Tôi hét và đuổi theo cậu ấy. Nước mắt cản tầm nhìn của tôi và tôi ngã, không thể đứng dậy được nữa. “Tớ yêu cậu, tớ cần cậu...”

“Jessica? Jessi? Cậu ổn không?” Giọng nói giống của Tiffany phát ra từ đâu đó.

“Tiffany? Tiff...” Có ai đó lay mạnh tôi. Tôi mở mắt ra và thấy Tiffany nghiêng người về phía tôi với vẻ mặt lo lắng,.

“TIFFANY, cậu vẫn ở đây. Cậu không bỏ tớ..”

Tôi ôm chặt cậu ấy và lúc này nước mắt thật sự lăn xuống mặt tôi.

“Cậu có ý gì khi nói tớ vẫn ở đây? Tất nhiên tớ vẫn ở đây rồi Jessi. Tớ thậm chí không di chuyển và tớ sẽ không bao giờ rời xa cậu.” Tiffany nói và vỗ nhẹ lưng tôi.

Ngạc nhiên, tôi rời khỏi cái ôm và tự tát vào má. Đau, vậy là tôi không mơ, cậu ấy không bỏ tôi, cậu ấy nói sẽ không bao giờ. Lời nói của cậu ấy làm tôi nhận ra đó chỉ là cơn ác mộng. Mỉm cười, tôi ôm chắt cậu ấy lần nữa và thì thầm vào tai cậu ấy.

“Tớ yêu cậu Tiffany.”

Tiffany's POV

Tôi vẽ nốt nét vẽ cuối cùng và mỉm cười. Cuối cùng cũng xong và tôi có thể nghỉ. Tôi gói đồ đạc vầ cẩn thận không đụng vào Jessica đang ngủ trên đùi tôi. Tôi ngả vào cái cây đằng sau và để tay lên đầu cô gái đang ngủ và nhẹ nhàng vuốt tóc cậu ấy. Tôi cố xác định ý nghĩ và cảm giác của mình.

Mỗi khi Jessica bên cạnh, tôi cảm thấy khác lạ. Cậu ấy có ảnh hưởng tới tôi. Cậu ấy làm tôi muốn nhìn lại thế giới 1 lần nữa và thậm chí kể cả suy nghĩ nhỏ về cậu ấy cũng làm cho tim tôi chạy marathon. Có cảm giác cồn cào trong bụng tôi mỗi khi cậu ấy ở cạnh (Câu này là dịch theo ý hiểu của mình). Tôi không thể ngừng suy nghĩ về cậu ấy avf muốn ở cạnh cậu ấy suốt. Cậu đã làm gì với tớ vậy Jessi? Cảm xúc gì đây? Đó có phải thứ tình yêu mà mọi người bị ám ảnh? Tớ có yêu cậu không?

“Tiffany..” Tôi nghe thấy Jessica gọi tên mình làm tôi thoát khỏi suy nghĩ.

“Jessi? Cậu dậy rồi à?” Tôi hỏi, vì không thể nhìn thấy cậu ấy.

“Tớ yêu cậu.” Jessica tiếp tục lầm bầm, vẫn ngủ. Tôi đóng băng khi nghe thấy lời tỏ tình, tim tôi lỡ nhịp...

Suy nghĩ trong đầu tôi bắt đầu tranh cãi với nhau.

Cậu ấy yêu tôi.

Tôi có yêu cậu ấy như cậu ấy yêu tôi không?

Tôi có.....

Không, tôi không, mình đang nghĩ cái gì vậy? Cậu ấy cũng là 1 cô gái giống mình....

Nhưng nếu mình giống cậu ấy thì sao?

Nó sai!

Tại sao lại là sai?

Vì cậu ấy là 1 cô gái và tôi cũng thế.

Thì sao?

Tôi yêu Jessica.

Oh, tôi không biết nữa... Nhưng tôi biết cậu ấy hơn 1 người bạn với tôi.

“Tớ cũng yêu cậu Jessica Jung, tớ yêu cậu. Có thể đó là tình cảm giữa bạn thân hoặc hơn thế.” Tôi nói với cậu ấy, kể cả khi cậu ấy vẫn ngủ. Cậu ấy xoay người đi.

“KHÔNGGG!!! TIFFANY ĐỪNG BỎ RƠI TỚ, QUAY LẠI ĐI!! Tớ yêu cậu, tớ cần cậu...” Cậu ấy nói khi xiết chặt tay tôi. Tôi cảm thấy nước mắt rơi xuống đùi tôi, Jessica khóc. Cậu ấy khóc vì tôi bỏ cậu ấy trong giấc mơ...

Tôi lay và gọi tên cậu ấy để đánh thức cậu ấy dậy. Tôi muốn kéo cậu ấy ra khỏi cơn ác mộng, để cậu ấy biết tôi vẫn ở đây.

Jessica tỉnh dậy, ôm tôi chặt và bắt đầu khóc 1 lần nữa.

“TIFFANY! Cậu vẫn ở đây, cậu không bỏ tớ..”

“Cậu có ý gì khi nói tớ vẫn ở đây? Tất nhiên tớ vẫn ở đây Jessi, Tớ thậm chí không di chuyển và tớ sẽ không bao giờ rời xa cậu. Đó là 1 cơn ác mộng thôi. Quên nó đi.” Tôi nói và vỗ nhẹ lưng cậu ấy.

“Tớ ghét ác mộng.” Cậu ấy thút thít như 1 đứa trẻ mất con chó con của mình.

“Tớ sẽ làm chúng biến mất. Tôi vỗ nhẹ đầu cậu ấy để cậu ấy bình tĩnh lại.

“Tớ yêu cậu Tiffany.” Cậu ấy thì thầm vào tai tôi.

‘Tớ nghĩ tớ cũng yêu cậu Jessica.’ Tôi nghĩ khi ôm lại cậu ấy.

TBC

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro