[LONGFIC][TRANS]THE GIRL NEXT DOOR [Chap 5]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 5

Normal POV

Một cô gái với mái tóc vàng đi dạo nhàn nhã trong các trung tâm mua sắm mặc một chiếc váy mini màu trắng phù hợp với cơ thể tuyệt đẹp của cô nhận được sự chú ý từ rất nhiều các chàng trai xung quanh, cô lượn giống như một nàng công chúa và nhắm đến từng cửa hàng mà có được sự chú ý của cô. Đằng sau cô gái tóc vàng là một cô gái rám nắng mang một loạt các túi mua sắm, vật lộn để có được một sự nắm giữ của các túi xách mà cô đang mang.

Mồ hôi có thể được nhìn thấy trên trán của Yuri, chân của cô đau bởi những bước đi không bao giờ kết thúc trong trung tâm mua sắm và cánh tay của cô đang sắp được kéo ra khỏi cơ thể của mình vì những cái túi nặng mà cô đang mang trong khi nàng công chúa như thể đang thưởng thức sự chú ý mà mình nhận được từ các chàng trai và đi lại vu vơ mà không hề chú ý đến Yuri, làm cho cô gái rám nắng tức giận.

"Hey công chúa! Có thể chúng ta nên nghỉ chút xíu, tôi thề là tay tôi đã mỏi nhừ rồi." Yuri hét vào Jessica, người có vẻ không hề bận tâm đến sự bộc phát la toáng của cô.

"HEY TÔI ĐANG NÓI CHUYỆN VỚI CÔ ĐÓ!" Yuri hét lên và lần này thì Jessica đã quay lại để đối diện với cô.

"Một tên nô lệ không nên tỏ vẻ vô lễ như vậy đối với công chúa của mình." Jessica nói với một nụ cười nửa miệng.

"Aish.... Nhìn cô kìa, cô đang rất thích thú phải không?" Yuri nói đề cập đến các chàng trai đang nhìn chằm chằm vào Jessica.

"Nhìn cô khốn khổ?... Đúng vậy, tôi đang rất vui." Jessica trả lời lại, không hề biết gì về những thứ thật ra Yuri đang nhắc đến trong câu hỏi của mình.

"KHông! Ý tôi là những anh chàng đang nhìn cô đầy ham muốn kia."

Jessica nhìn xung quanh và phát hiện thấy nhiều cặp mắt nhìn theo mình. Các chàng trai đang nhìn chằm chằm vào nụ cười rạng rỡ của cô và những người khác thậm chí còn nói 'hi' với cô, nhưng Jessica chỉ phớt lờ chúng.

"Sao?... Cô ghen à?" Jessica hỏi.

"Pfft.... Tại sao tôi lại phải ghen chứ? Nói cho cô biết, tôi có rất nhiều fanboys và fangirls những người ngày đêm điên cuồng quằn quại vì tôi đấy." Yuri nói với nụ cười toe toét trên môi.

"Tôi không có ý đó."

"Chứ sao?" Yuri hỏi hoang mang.

"Cô đang ghen tị với những kẻ hay tôi nên nói rằng cô đang giận họ, vì họ cứ nhìn chằm chằm vào tôi và cô không thích nó bởi vì cô chỉ muốn tôi thuộc về một mình cô."

Hàm của Yuri rớt xuống mặt đất, mặt cô đỏ ửng. Cô đang sốc trước phát biểu của Jessica, cô không biết làm thế nào để phản ứng. Jessica đã đúng, Yuri đang điên lên vì những kẻ đang nhìn chằm chằm vào Jessica như thể cô ấy đang khỏa thân hoặc sao đó và nó làm cho Yuri hoang mang tại sao cô lại cảm thấy như vậy với cô ấy. Cô biết rằng Jessica rất lộng lẫy, cô đã thừa nhận với chính mình ngay lần đầu tiên mắt cô đặt trên cơ thể tuyệt đẹp của cô ấy nhưng cô sẽ không bao giờ thừa nhận rằng mình có tình cảm với cô gái này, cô gái này đáng sợ một cách điên cuồng, chi tiêu quá nhiều thời gian với cô sẽ rút ngắn tuổi thọ của bạn.

Đúng vậy Jessica Jung rất hấp dẫn nhưng tôi Kwon Yuri không có cảm tình với cô ấy trong THỜI GIAN NÀY.

"Hahahaha.... Tôi không biết là cô có thể nói đùa được đó Sica." Yuri giả bộ cười để che giấu mình.

"Ý tôi là, nghiêm túc mà nói cái gì đã khiến cô nghĩ rằng tôi có thể cảm thấy như vậy, không hề, cô không phải mẫu người của tôi."

"Oh thật chứ... để xem nhé." Jessica nói và quay trở lại tiếp tục bước đi về phía một cửa hàng.

Yuri theo sau, nhưng dừng lại ngay sau khi cô nhận thấy cửa hàng mà Jessica đã đi vào. Đó là một cửa hàng Victoria Secret.

"Hey Sica, tôi sẽ đợi ở ngoài."

"Không, cô vào với tôi." Jessica nói và kéo Yuri vào bên trong cửa hàng.

Một phụ nữ bán hàng ngay lập tức xuất hiện trước mặt cả hai và hỗ trợ Jessica khi cô chọn những mặt hàng mình thích và hướng dẫn cô ấy đến một phòng phù hợp và Yuri luôn đi sát cạnh bên. Yuri mặt khác, đang cố gắng bình tĩnh chính mình. Khoảnh khắc cô bước vào cửa hàng cô không thể ngăn mình tưởng tượng rằng Jessica đang mặc đồ lót sexy diễn ra trong đầu. Cô hiện đang bối rối rất nhiều, cô không giống thế này trước đây và cô không bao giờ tưởng tượng những điều kiểu vậy với bất cứ ai.

"Kwon Yuri, ngươi không phải là tên biến thái nên hãy dừng tưởng tượng những thứ như vậy đi. Chỉ có duy nhất Taeyeon mới làm ba cái trò này vậy nên Taeyeon là tên biến còn ngươi thì không phải." Yuri tự lẩm nhẩm với chính mình.

"Xin lỗi, nhưng bạn gái cô đang kiếm cô đấy." Người phụ nữ bán hàng gọi ra làm cho Yuri thoát khỏi việc thì thầm với chính mình.

Cái gì!... Ý cô bạn gái là sao chứ? CÔ ấy không phải bạn gái tôi. Yuri nghĩ nhưng không thể thốt ra những suy nghĩ của mình sau khi người phụ nữ bán hàng nhẹ mở cửa của phòng thay đồ để lộ Jessica đang mặc đồ lót màu đen sexy phù hợp với cơ thể S Line giết người của mình.

"OMONA" Yuri đã bị sốc, cô ngay lập tức đóng cửa và liếc nhìn vào người bàn hàng làm cho bà ấy phải ngạc nhiên trước hành động của cô. Yuri cảm thấy tội lỗi sau khi nhìn thấy sự sợ hãi của người bàn hàng sau khi cô nhìn chằm chằm vào bà ấy. Người bàn hàng nghĩ rằng Jessica là bạn gái của Yuri và đó là lý do tại sao bà ấy theo bản năng để Yuri thấy Jessica trong tình trạng đó. Điều tốt Jessica đã không biết gì cả.

Oh my god... Mình sẽ mất rất nhiều máu vì điều này đây. Cơ thể cô ấy khiến mình chỉ muốn sống chết với nó và làn da mịn màng như sữa đó chỉ làm mình muốn vuốt ve ..... Oh geez, mình đang nghĩ cái quái gì vậy nè.

"Hey Yuri, vào đây đi. Tôi muốn cô có ý kiến với món đồ mà tôi muốn mua." Jessica nói.

"Cái gì! CÔ điên hả?... Không đời nào." Yuri sốc nói vì tại sao Jessica muốn cô thấy cô ấy trong tình trạng gần như trần truồng lần thứ hai.

Nhìn thấy cô lần đầu tiên gần như trần truồng là lý do tại sao tôi đang ở trong tình trạng khó khăn này và bây giờ cô lại muốn tôi thấy một lần nữa. Loại hình phạt nào cô sẽ ban cho tôi lần này .... Cắt đầu của tôi xuống ư? Không đời nào.

"Cô đang nghĩ gì vậy Kwon Yuri... cô không thể quay lại sao?" Jessica nói với một chút khó chịu.

Yuri từ từ quay lại và thấy Jessica ăn mặc đầy đủ với váy mini của mình, giữ đồ lót trong cả hai bàn tay của cô ấy.

"Vậy cô nghĩ cái nào được. Màu trắng hay màu đen?"

"Ahmm... đ-đen." Yuri bị giật mình, mồ hồ bắn ra như mưa kể cả việc máy lạnh trong cửa hàng đang chạy với tốc độ tối đa.

"Okay, tôi sẽ lấy chiếc màu đen." Jessica nói với người bán hàng và đưa cho bà ấy bộ đồ lót còn lại.

***

Sau khi mua sắm mệt mỏi, Jessica và Yuri đã quyết định dùng một vài món nhẹ.

"Sica, xin lỗi nhưng tôi cần phải đi toilet xíu." Yuri nói và rời khỏi sau khi Jessica gật đầu.

Jessica đang ăn spaghetti khi một anh chàng đẹp trai với một cô gái đang bám vào cánh tay của anh ta tiếp cận cô.

"Hello Jessica, em khỏe chứ?" Anh chàng hỏi.

Jessica nhìn lên và bị sốc sau khi cô nhìn thấy anh chàng trước mặt mình. Đó là Donghae - vị hôn phu cũ của cô. Đôi mắt cô co giật và hy vọng rằng đôi mắt cô là một con dao để cô có thể đâm anh ta đến chết.

"Một mình?...hmmn... Có vẻ như em chưa quên được anh thì phải?" Donghae nói và cười đểu.

"Thật đáng tiếc khi nói nhưng Jessica à, anh đã quên hẳn nó rồi." Donghae nói và nắm lấy cô gái đi cùng anh ta và hôn cô ấy trước mặt Jessica.

Jessica đang bốc khói trong sự giận dữ. Anh ta thật dũng cảm quá mà, sau những gì anh ta đã, vậy mà còn dám xuất hiện và làm những chuyện đó trước mặt mình.

"Vậy Jessica, Nathalie đây là bạn gái anh." Donghae nói và Nathalie vẫy tay với cô.

"Chào." Jessica nói ngắn gọn.

"Tại sao em lại về Hàn Quốc? Em đang cố gắng để quên một cái gì đó hay anh nên nói rằng em đang cố gắng để quên anh?" Donghae nói khi cười toe toét trước mặt cô.

"Anh là đồ khốn Donghae, tại sao tôi phải làm vậy chứ? Tôi ở đây vì một số lí do đặc biệt và nói cho anh biết, tôi đã quên hẳn anh rồi." Jessica đáp trả và cố kiểm soát mình.

"Oh vậy sao? Nhưng em có vẻ buồn và cô đơn." Donghae tiếp tục quấy rầy cô.

"Tôi không nghĩ Sica baby của mình buồn và cô đơn."

Donghae và cô gái của anh ta đột nhiên quay trở lại trong khi Jessica di chuyển đầu mình để xem ai nói mặc dù cô đã nhận ra giọng nói này nhưng cô muốn chắc chắn nếu nó thực sự là cô ấy và quá chuẩn, chính là cô ấy, Yuri.

"Cô là ai?" Donghae hỏi cau mày.

"Kwon Seobang của tôi." Thay vào đó Jessica lại trả lời.

"K-w-kwon gì?" Donghae hỏi với một chút khó chịu.

"Xin chào, tôi là Kwon Yuri, lí do đặc biệt của Jessica vì sao cô ấy lại ở Hàn Quốc." Yuri nói, chìa tay trước mặt Donghae cho một cái bắt tay.

Donghae chỉ nhìn chằm chằm vào bàn tay của Yuri, nhưng rất ngạc nhiên khi Nathalie nắm lấy bàn tay của cô và cười khúc khích với Yuri.

"OMG, cuối cùng tôi cũng được gặp cô. Tôi đã nghe rất nhiều thứ từ bạn bè tôi, cô quả là một người vô cùng nổi tiếng. Tôi nghe nói cô sỡ hữu tập đoàn Kwon lừng danh và cô rất xinh - "

"IM NGAY!" Donghae đột nhiên la hét vào Nathalie làm cô im lặng. Sau đó anh nắm lấy tay Nathalie mà vẫn còn giữ trên Yuri và kéo cô ấy ra khỏi.

Yuri và Jessica chỉ quan sát cả hai rời khỏi nhà hàng. Yuri sau đó ngồi trước mặt Jessica, nhìn trực tiếp vào mắt của Jessica yêu cầu một câu trả lời mặc dù Yuri đã có một ý tưởng, nhưng cô muốn làm cho chắc chắn.

"Anh ta là hôn phu cũ của tôi. Đó là lí do tại sao tôi cùng Tiffany trở về lại Hàn Quốc. Tôi muốn quên hẳn anh ta." Jessica nói, cúi mặt xuống để che dấu những giọt nước mắt của mình.

Yuri đưa cho Jessica khăn tay của mình, "Sica đừng khóc, hắn ta không xứng đáng dù chỉ là một giọt nước mắt của cô." Yuri cảm giác khó chịu khi nhìn thấy Jessica khóc, cô không biết tại sao trái tim cô đau đớn đúng lúc này nhưng cô cảm thấy tổn thương cho Jessica và cùng một lúc tức giận với chàng trai đã làm Jessica khóc.

Jessica lau nước mắt bằng cách sử dụng khăn tay của Yuri và nhìn lên. Cô trao cho Yuri một nụ cười ấm áp trân trọng vì đã giúp mình.

"Yuri, cảm ơn đã làm điều này vì tôi."

"Không có gì, Tôi đang khá là tức giận khi tôi nghe anh ta chế giễu vào cô. Tôi không biết điều gì xảy ra giữa hai người nhưng tôi khá chắc chắn rằng, tất cả là lỗi của tên khốn đó."

Jessica trao Yuri một nụ cười yếu ớt, Yuri mỉm cười trở lại. Yuri sau đó nắm lấy bàn tay của Jessica.

"Hey Sica baby, muốn đi xem phim không? Tôi trả."

****

Kể từ khi Tiffany gặp Taeyeon trực tiếp, cô không thể ngừng suy nghĩ về cô ấy. Cô đã bị mê hoặc hoàn toàn và mơ về cô ấy hầu như mỗi đêm. Cô muốn nhìn thấy cô ấy một lần nữa và được gần gũi với cô ấy. Cô hứa với mình rằng khi cô gặp Taeyeon trực tiếp cô sẽ cố gắng hết sức để làm cho Taeyeon thích mình nhưng vào cái đêm tại bữa tiệc của Sooyoung, cô không thể nói ra nổi một từ với Taeyeon, cứ như là lưỡi cô đã bị dính chặt trong cổ họng. Tất cả những gì cô làm được chỉ là mỉm cười mỗi lần mắt họ chạm nhau.

*Thở dài. Chuyện gì đã xảy ra với ngươi đêm hôm đó vậy Tiffany? Cô ấy ở ngay trước mặt ngươi và ngươi chẳng thể làm được gì. Trời ơi ngươi thật là vô dụng. Tiffany tự nghĩ.

Tiffany bị bỏ lại một mình trong nhà, Jessica đã đi mua sắm với Yuri. Tiffany đã không đi cùng với Jessica, cô ấy không muốn làm hỏng buổi hẹn hò của Jessica mặc dù Jessica đã khẳng định rằng nó không phải là một buổi hẹn hò và, cô với Yuri đều không có mối quan hệ nào cả, cô vẫn không đi ngay cả khi Jessica và Yuri là cặp đôi hay không, cô muốn họ được ở bên cạnh nhau.

Cả hai trông rất xứng đôi đấy chứ. Tiffany cười toe toét với ý nghĩ của mình.

Đột nhiên chuông cửa reo lên, Tiffany bật dậy khỏi ghế bành và mở cửa.

Tiffany đang ngạc nhiên khi thấy người trước mặt mình. Cô nháy mắt chỉ để chắc chắn rằng cô không bị ảo tưởng.

"Chào Tippany.......... Cô không sao chứ?" Taeyeon hỏi cô sau khi thấy cô nháy mắt một vài lần.

"Có cái gì đó trong mắt cô à?" Taeyeon hỏi lần nữa.

Tiffany người hiện đang sốc vẫn chưa thể trả lời Taeyeon.

Taeyeon rón rén nhón chân theo bản năng vì Tiffany cao hơn mình và thổi vào mắt Tiffany. Nghĩ rằng có thể có đất bị mắc kẹt trong mắt Tiffany là lý do tại sao cô ấy vẫn tiếp tục nhấp nháy mắt.

Tiffany cảm thấy má mình ửng đỏ và tim đập điên cuồng. Nhìn thấy khuôn mặt của Taeyeon rất gần với mình thật hấp dẫn, cô muốn kéo Taeyeon và hôn cô ấy say đắm nhất là khi cô ngửi thấy hơi thở của Taeyeon sau khi cô ấy đã thổi vào mắt cô.

"Rồi... Đỡ hơn chưa?" Taeyeon nói sau khi thổi vào mắt của Tiffany.

"Ah... y-yeah, c-cá-cám ơ-ơn." Tiffany nói lắp trong khi nhìn xuống mặt đất cố gắng để che giấu khuôn mặt ửng đỏ của mình.

"Xin lỗi vì đã làm phiền cô nhưng thật ra cô có biết những người hàng xóm của mình ở đâu không. Tôi đã gõ cửa nhà họ rất lâu và chẳng thấy ai trả lời cả và một trong số họ cũng không trả lời điện thoại của tôi."

"Tôi nghĩ chúng ta nên nói về việc đó ở trong nhà, xin mời vào."

"Oh yeah tất nhiên rồi." Taeyeon lật tức bước vào trong ngay sau khi được Tiffany mời vào.

Tiffany khẽ cảm ơn chúa trời vì cô đã kiểm soát được bản thân mình không còn bị lắp bắp nữa.

"Xin mời ngồi." Tiffany nói và Taeyeon làm theo, tạo cho mình thoải mái trên chiếc ghế của Tiffany.

"Cô muốn uống gì không?" Tiffany nói.

"Ah không, cám ơn. Tôi sẽ không ở lại đây lâu đâu. Tôi chỉ muốn biết về hàng xóm của cô thôi."

"Ah yeah phải rồi." Tiffany nói nhớ tới lý do của Taeyeon, mặc dù cô có một chút thất vọng khi Taeyeon nói rằng cô ấy sẽ không ở lại lâu.

"Vậy cô có biết họ đang ở đâu không?" Taeyeon hỏi một lần nữa.

Tiffany ngồi lên ghế đối diện Taeyeon, "Yuri đi chơi với Jessica; tôi đoán là Yoona đang quay phim và Sooyoung cũng đi ra ngoài nhưng... tôi không biết cô ấy đi đâu."

Cầu xin chúa trời phù hộ, hãy làm một cái gì đó giúp Taeyeon ở bên con lâu hơn một chút. Làm ơn... con cầu xin Người, nếu Người chấp thuận yêu cầu nhỏ bé này của con, con hứa sẽ không tiêu tiền vào những thứ không ra gì nữa, con sẽ đóng góp hết vào từ thiện. Ý nghĩ bí mật của Tiffany.

"Oh... ok" Taeyeon nói và đứng dậy, "Vậy cảm ơn Tippany, tôi đoán là bây giờ tôi phải đi rồi."

"Oh... Không có gì." Tiffany nói nhưng nghe giọng cô có vẻ buồn.

Tiffany đi theo Taeyeon ra cửa chính. Ngay sau lúc Tiffany mở cửa cho Taeyeon thì một cơn mưa nặng hạt đổ xuống từ bầu trời.

"Oh tệ thật... tôi không mang theo xe." Taeyeon nói với giọng thất vọng.

Tiffany mặc khác lại đang ăn mừng với bí mật của mình. Cuối cùng Chúa đã chấp thuận mong ước của cô.

"Vậy nếu như cô muốn, cô có thể ở lại đây và chờ đến khi hết mưa." Tiffany nói, mỉm cười với Taeyeon.

Taeyeon mỉm cười lại với Tiffany, "Cô chắc là cô không sao với việc đó chứ?" Taeyeon nói.

"Tất nhiên rồi... Tôi đang ở nhà một mình và nó khá là chán nên tôi cần một người bạn."

****

Seohyun đang trong phòng của mình, đứng gần cửa sổ để nhìn ra bên ngoài. Mưa bên ngoài ngày càng nặng hạt hơn và xung quanh trở nên ảm đạm giống như những gì cô cảm thấy ngay bây giờ.

Buổi tối tại bữa tiệc của Sooyoung cô đã nhận ra rằng Yoona thật sự rất nghiêm túc trong việc thích Jessica và điều đó làm cô mất hết hy vọng. Cô không biết phải làm gì, cô nên bỏ cuộc và quên đi tình cảm của mình cho Yoona và quên đi mọi thứ hay là đấu tranh cho tình yêu của mình dành cho Yoona và cố gắng mạnh bạo hơn trong việc để Yoona có được sự chú ý đến mình. Đầu của Seohyun bắt đầu đau, cô đã nghĩ về việc này từ đêm diễn ra bữa tiệc.

"Mình nên làm gì đây?" Seohyun hỏi chính mình.

"Chị nghĩ em nên ăn một chút gì đó." Một giọng nói đột nhiên phát ra sau lưng Seohyun.

Seohyun quay lại nhìn thấy Hyoyeon đang mỉm cười với cô và đang cầm một khay thức ăn.

"Unnie chị đang làm gì ở đây vậy?"

"Quản gia Min gọi cho chị. Ông nói em đã không ăn gì kể từ hôm bữa tiệc kết thúc và điều đó làm ông ấy lo lắng rất nhiều." Hyoyeon nói và đặt khay thức ăn lên bàn trước khi bước đến bên cạnh Seohyun.

Seohyun nhìn xuống, cảm thấy tội lỗi vì đã làm cho ông già lo lắng. Kể từ khi cô còn nhỏ quản gia Min luôn bên cạnh cô, chăm sóc cô mỗi khi cha mẹ cô phải đi ra nước ngoài để kinh doanh. Ông giống như một người cha và đến ngay cả quản gia Min cũng biết được cảm xúc bí mật của cô dành cho Yoona, điều đó nói lên sự gần gũi giữa cô với quản gia của mình.

"Seohyun, có chuyện gì hả?' Hyoyeon hỏi cô gái trẻ.

"Không có gì đâu Unnie, em chỉ không còn cảm thấy thèm ăn nữa thôi." Seohyun nói, nhìn xuống đất, cô cảm thấy tội lỗi khi nói dối nhất là đối với những người thân thiết với cô.

"Tại vì Yoona phải không?"

Seohyun đột nhiên nhìn lên Hyoyeon với đôi mắt rộng mở, cô đã rất ngạc nhiên. Làm thế nào Hyoyeon biết, cô không nói cho ai trong nhóm của mình biết về tình cảm của cô dành cho Yoona bởi vì cô đã quá nhút nhát để nói.

"Chị không có mù đâu Maknae à. Chị biết em yêu Yoona hơn một người bạn. Chị có thể thấy cái cách em nhìn em ấy, cái cách mà em chăm sóc rất tốt với em ấy, cái cách em nói chuyện với em ấy cũng khác những lúc em trêu chọc những unnie của mình."

Hyoyeon nói và mỉm cười với Seohyun, cho biết rằng cô rất hiểu chuyện đang xảy ra với cô gái trẻ.

Seohyun không thể cầm được nước mắt của mình nữa và chỉ khóc nức nở trên vai của Hyoyeon trong khi ôm chị mình.

Giải phóng tất cả các đau đớn trong nước mắt và tiếng khóc của mình. Hyoyeon ôm Seohyun và nhẹ nhàng vỗ lưng Seohyun.

"Không sao đâu maknae, khóc cho hết đi em." Hyoyeon nói trong khi vỗ lưng Seohyun.

"Unnie ... làm thế nào m-mà Yoona không thể nhận ra rằng em yêu chị ấy chứ... chị và Yuri unnie lại c-có t-th-thể nhận ra và thấu hiểu cảm xúc của em dành cho chị ấy mà không cần em phải nói ra." Seohyun nói trong tiếng khóc.

"Bởi vì Yoona là một con người thờ ơ. Em ấy sẽ không nhận ra trừ phi em nói với em ấy." Hyoyeon nói với Seohyun.

Seohyun gạt nước mắt mình đi và nhìn chằm chằm vào Hyoyeon.

"Vậy nên maknae à, nếu em muốn Yoona nhận ra tình cảm của mình dành cho em ấy thì.. em nên nói với em ấy đi."

"Nhưng Unnie... Yoona thích Jessica unnie và em nghĩ mình không có cơ hội để đấu lại chị ấy."

"Oh yeah, chị nghĩ Jessica rất là hấp dẫn đó. Em không có gì để đấu lại cả."

"Unnie~" Seohyun than thở sau khi nghe những câu không hề động viên từ Hyoyeon.

"Hahahaha... chị chỉ đùa thôi mà Seohyun, chị chỉ muốn giúp em phấn chấn hơn thôi. Nhưng nghiêm túc mà nói Jessica là một đối thủ đáng gờm và nếu em muốn sự chú ý từ Yoona thì em nên vượt qua sự hấp dẫn của Jessica." Hyoyeon nói sự thật.

"Vậy em đoán là... em nên từ bỏ tình cảm của mình dành cho Yoona." Seohyun nói với hai vai buông thõng. Vượt qua sự hấp dẫn của Jessica là một điều quá khó khăn với cô.

"Không... em không được bỏ cuộc maknae." Hyoyeon nói trong khi nắm lấy cả hai tay của Seohyun, "Chị sẽ giúp em dành lại Yoona của mình."

"Nhưng bằng cách nào Unnie?"

"Em cần phải tích cực hơn Seohyun... giống như là quyến rũ em ấy."

"CÁI GÌ?!.... Em không làm được đâu unnie." Seohyun giật mình la hét kinh hoàng vào unnie của mình.

"Ok có thể không phải cái đó... em quá trong sáng để làm chuyện đó." Hyoyeon dừng lại cho một sáng kiến tốt hơn, "Hmmmn..... aha! Sao em không làm em ấy ghen nhỉ?"

"Làm chị ấy ghen?... unnie em nghĩ rằng nó sẽ không có tác dụng đâu. Nó chỉ làm mọi việc khó khăn hơn với em để dành lại chị ấy thôi."

"Không maknae, lắng nghe kế hoạch của chị này." Hyoyeon nói nhỏ với Seohyun.

"Đầu tiên em cần phải tránh mặt Yoona; không được nghe điện thoại và em không nên gặp em ấy. Người ta nói sự thiếu vắng sẽ làm trái tim nói lên sự thật, vậy nên nếu Yoona không gặp em hay là nghe bất cứ chuyện gì về em thì em ấy chắc chắn sẽ nhớ em và nhận ra em ấy sẽ không là gì cả nếu thiếu vắng em." Hyoyeon nói với nụ cười toe toét.

"Vậy thôi hả?" Seohyun hỏi.

"Không, còn nữa... để chị kết thúc đã maknae."

"Tiếp theo đó em nên hẹn hò với người khác; hãy cho em ấy thấy em hạnh phúc với người này hơn là khi ở cạnh em ấy, điều đó sẽ làm em ấy ghen nhanh chóng. Sẽ sớm thôi khi Yoona nhận ra người kia chẳng là ai cả ngoại trừ em Seohyun. Đó là những gì em cần phải làm." Hyoyeon nói và trao cho Seohyun ngón cái giơ lên trời.

"Em tưởng chị nói còn nữa."

"Oh... hahaha.., chị mất hết ý tưởng rồi, và đó là những gì chị còn nghĩ ra được."

Seohyun thở dài... Thỉnh thoảng Hyoyeon hành động như một tên ngốc. Và chị ấy họ Kim, hình như là nó lây lan theo gia đình những người cùng họ.

"Unnie nếu lỡ nó không thành công thì sao?" Seohyun hỏi lo lắng.

"Thì... ít nhất là em đã cố gắng. Em biết gì không maknae, sự thất bại tuyệt vời nhất là sự thất bại của cố gắng. Vậy nên em hãy thử đi để không thể hỏi bản thân trong tương lai; nếu như mình nói câu này hoặc là nếu như mình đã làm cái kia."

Seohyun mỉm cười với Hyo và ôm chị của mình. Cô cảm thấy hạnh phúc khi có một unnie tuyệt vời như Hyo. Hyoyeon nói đúng, cô không nên bỏ cuộc với Yoona một cách dễ dàng, cô phải đấu tranh cho tình yêu của mình và cô sẵn sàng chấp nhận rủi ro nếu đó là điều duy nhất cô có thể làm để có được tình yêu của Yoona.

****

Một cô gái cao lớn nào đó đang ẩn trong bụi rậm, cố gắng để phù hợp với chiều cao của mình trong không gian nhỏ của cây này. Cô ngồi xổm và điều đó làm cô khó chịu trong vị trí của mình; làm cho cô bị đau lưng do uốn và cổ cô đang bắt đầu bị tê vì cúi xuống trong hơn một giờ qua.

Sooyoung đã theo sau cô gái dễ thương và thấp bé nào đó, và cô gái đó là Sunny. Sunny đã lảng tránh cô và nó làm cho Sooyoung lo lắng. Cô không biết tại sao nhưng cô cảm thấy tội lỗi khi suy nghĩ rằng có thể bởi vì hành vi trêu chọc quá đáng với Sunny, và làm cho cô gái thấp bé hoàn toàn tức giận với cô. Cô không muốn gây khó khăn cho Sunny khi mà trêu chọc cô ấy là điều duy nhất cô biết làm để có được sự chú ý từ Sunny tới mình.

Đột nhiên Sooyoung tia thấy Sunny bước vào tiệm café.

"Oh bé lùn của tớ... cậu đây rồi." Sooyoung tự nói với mình.

"Chị đang nhìn ai vậy unnie?"

Đột nhiên có giọng nói đằng sau Sooyoung làm cô hét toáng lên.

"AHHHHH....." Sooyoung hét lên trong ngạc nhiên nhưng ngay lập tức che miệng của mình với cả hai bàn tay. Cô sau đó đột nhiên nắm lấy cô gái với đôi mắt nai vàng ngơ ngác và kéo ẩn trong các bụi cây.

"Yoona em đang làm gì ở đây vậy? Chị tưởng em đang quay phim chứ."

"Thì em đang quay phim mà." Yoona nói và chỉ vào hướng mà đám đông quay phim của mình đang chuẩn bị những thứ họ cần để đóng phim.

"Còn chị, chị đang làm gì ở đây vậy unnie?" Yoona hỏi.

"Chị, chị đang đi theo Sunny... Ý chị là - " Sooyoung ngay lập tức dừng lại sau khi cô nhận ra rằng mình vừa phơi bày bản thân ra với Yoona. Yoona mặt khác đã rất ngạc nhiên, đôi mắt và miệng của cô đang mở rộng, nhưng ngay lập tức thay đổi thành một nụ cười rất lớn và đôi mắt của cô đang trêu chọc Sooyoung.

Sooyoung đang đỏ mặt và lấy tay che hết cả khuôn mặt của mình. Cô đang xấu hổ điên cuồng.

"Vậy là chị họ của em để ý đến Sunny unnie~"

"Shssh... im lặng đi Yoona." Sooyoung nói, người mà mặt mày ngày càng đỏ hơn và đỏ hơn.

Cô gái trẻ cười khi nhìn thấy người chị họ đỏ mặt, người sẽ không bao giờ tưởng tượng được rằng những người rất thẳng thừng như Sooyoung sẽ hành động như thế này.

"Ok vậy nhé, vì đây là giờ nghỉ giải lao của em, nên em sẽ ở đây với chị để rình rập Sunny unnie ~hehehe..." Yoona cười toe toét.

"Aish... chị đã bảo em im lặng một tí rồi mà Yoona." Sooyoung lại rít lên.

Cả hai theo dõi Sunny bên trong tiệm cafe. Sunny đang nhâm nhi cốc cà phê khi có một cô gái quyến rũ tìm cách tiếp cận cô; Sunny sau đó đứng lên và ôm ấp vuốt ve cô gái. Sooyoung thấy thế liền cau mày và nguyền rủa một số câu, nhưng không nghe thấy.

"Cô gái đó là ai vậy unnie?"

"Chị không biết và chị không thích cô ta ôm ấp bé lùn của chị." Mắt Sooyoung co giật còn khớp tay của cô thì nghe kêu răng rắc.

Cô gái duyên dáng người đang đeo kính râm bỏ Sunny khỏi cái ôm của họ và gỡ kính râm xuống. Sooyoung thở hổn hển, cô nhận ra cô gái. Đó là Hyomin, fangirl tối thượng của Sunny.

TBC

-------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro